1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Sweet sweet memory

Chủ đề trong 'Tâm sự' bởi britneybritney, 12/03/2003.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. britneybritney

    britneybritney Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    08/05/2002
    Bài viết:
    4.404
    Đã được thích:
    0
    7.04 ngày 5/5/03
    Thật là mệt mỏi hết chỗ nói. Sao chán thế này, chả muốn làm gì cả, chỉ muốn biến đi cho xong. hừ về nhà thì cứ như đi đến địa ngục ý. Sao càng ngày mình càng bị mắng nhiều hơn là thế nào nhỉ???? Chả làm gì cũng bị mắng. Đi thi về mệt chết, bài đã làm như dở hơi rồi lại càng thêm bực mình. Khát ơi là khát, mình vừa mở tủ lạnh ra chả thấy đá đâu, mình chỉ hỏi mỗi câu "Ơ nhà mình hết đá rồi ạ?" thế là ôi thôi, mẹ tặng mình cả 1 tràng!!! Chán đi lên nhà nằm cho đỡ mệt, chưa nằm được mấy phút đã bị dựng dậy cho thêm 1 trận tiếp, nào con chưa dọn giường phòng bên kia, nào sao cái bàn của con nó bừa bộn thế. Hic, phòng bên kia bố ngủ mình có ngủ đâu mà phải dọn chứ. Ngày thường làm còn được, đang thi học túi bụi còn chưa xong mẹ còn bắt dọn gì nữa. Bàn mình bừa bộn thì cũng có lý do thôi, lôi bao nhiêu sách ra làm, học xong thì đi thi, còn đâu thời gian mà dọn nữa. Ai cần mẹ dọn cơ chứ!!!! huhu tức chết đi mất. Rồi cái gì mình làm mẹ cũng soi mói cứ như là mình hư lắm không bằng ý. Thậm chí mình đi xuống nhà rửa mặt thôi mẹ cũng hỏi "Con xuống nhà làm gì đấy?" Tối thì cứ nằng nặc đòi ngủ cùng mình. Điên đến chết mất. Về nhà đúng như là đang bị giam lỏng ý!!!!!!!! Thật là tức chết đi được.
    Hôm nay làm bài lý chán quá, càng nghĩ càng thấy chán. Con c bài 3 số má lằng nhằng, mình bị nhầm ngay chỗ đầu tiên thẩm nào tính không ra kết wả giống bọn nó. Trời ơi sao lúc đấy mình không biết bỏ cái bài dở hơi đấy đi làm bài 4 nhỉ. Bài 4 dễ lắm ý, mình vừa mới làm buổi sáng xong, mà thậm chí trong nháp mình vẫn còn bài đấy thì phải . Thế mà thậm chí mình không thèm liếc qua cái bài đấy. Cái câu ngắn cũn cỡn đấy 2 điểm trong khi cái câu c tính toán lằng nhằng kia được có 1 điểm. Sao mình ngu thế này không biết. Lần sau nhớ đời phải đọc cả đề trước khi làm bài. Chắc bài này 7điểm mất, thế là lý của mình sẽ 7 phẩy, quá thảm.
    Mai thi hoá rồi, trời, mình càng chả hiểu gì. Ít ra lý còn biết mà nghĩ chứ hoá thì chịu rồi. Nó lại học mấy cái phản ứng điên điên làm sao mà nhớ hết được cơ chứ. huhu thôi mặc xác nhà nó, mai muốn làm thế nào thì làm. Cái môn mình lo nhất là môn toán cơ. Cố gắng lên, chỉ 2 môn nữa thôi, 48h nữa thôi mà, cố lên Minh ơi. It's gonna be just fine.
    Bọn mình sắp phải xa nhau rồi à? tại sao mình lại phải chia tay với nhiều người thế này? Có lẽ hè năm nay tôi sẽ phải nói tạm biệt với 3 người bạn, 3 người bạn tôi rất quí mến. 1 đứa đi cùng bố mẹ sang Mĩ. Buồn ghê, mới quen nhau 1 năm thôi nhưng mình quí nó lắm, tính tình rất chi là hiền lành dễ thương. Đi rồi thì vẫn yêu A1 Dương nhé. Sẽ không còn những ngày nghịch ngợm cùng A1 nữa nhưng mong rằng những ngày tháng qua sẽ không bao giờ phai nhạt trong tâm trí Dương. Mong là Dương không quên cái nhóm 4 người bọn mình suốt ngày trêu đùa nhau. Vui quá nhỉ, tớ không quên đâu Dương ạ. Buồn cười nhất là môn Văn, bao giờ bọn mình cũng làm cùng đề. Lúc trả bài thì điểm đứa nào cũng sàn sàn nhau. Đừng quên những ngày bọn mình tập nhảy với nhau chuẩn bị cho VACC yêu quí của bọn mình. Quá nhiều điều để nói về A1 cũng như để nói với Dương, không kể hết được, nói cái này quên cái kia. Tớ quí ấy lắm.
    Người thứ 2, là người bạn vô cùng thân thiết của mình. Nó chưa thi nhưng mình tin chắc là nó sẽ đỗ. Hic cảm giác của tao bây giờ giống hệt cái cảm giác 2 năm trước mày ạ, lúc tao biết tin anh Tùng đỗ cái học bổng để đi Anh. Lúc mẹ tao nói với tao là anh Tùng đỗ rồi con ạ, tao cười sung sướng lắm, nhưng từ ngày hôm sau thì tao lại bắt đầu khóc. Tao tự hào về anh Tùng lắm, tự hào vì anh ý là người duy nhất năm đó đỗ cái học bổng đấy, tự hào về quá nhiều điều và bọn mày đứa nào chả hiểu tao yêu anh Tùng nhất. Rồi tao khóc vì không biết mình ở nhà 1 mình như thế nào. Bây giờ cũng thế thôi, tao làm sao không vui khi mày có cơ hội ra nước ngoài học cơ chứ. Ra khỏi cái nước VN này là tốt lắm chứ, học ở đây thì làm sao mà có cơ hội để phát triển đây. Nhưng tao cũng ko biết tao sẽ thế nào. Tao cũng không tưởng tượng được hình ảnh 3 đứa lúc nào cũng đi với nhau bây giờ chỉ còn 2. Mày có biết nhiều người hỏi tao rằng tại sao 3 bọn mình lúc nào cũng đi với nhau và tao đã rất tự hào để nói với người ta bọn mình thân nhau như thế nào không. Anh tùng đi, ở nhà trống vắng thật, còn mày đi thì sao? Bọn mình không thể ngày nào cũng gặp nhau, ngày nào cũng gọi điện cho nhau được nữa, chẳng hạn những lúc tao bực với Dương thì tao biết tìm ai? Hic, tao phải có mày lúc đấy chứ vì mày vốn hiền lành mà, tao ko bắt nạt được Dương thì tao phải bắt nạt mày cho hả giận hehe Đùa thôi. Thôi không nói nữa, buồn lắm. Dù sao thì tao cũng muốn nói thế này này: [red[MAD - FOREVER AS ONE[/red] Luôn nhớ thế nhé. À còn một điều nữa, những cái passwords, đừng đổi nhé. Mày không biết tao vui thế nào cái lúc tao vô tình biết được password của mày đâu. Không phải vui vì tao biết password của người khác, mà vui vì cái password nó lại có ý nghĩa đến thế. Tao làm sao mà ngờ được nó có tên tao, password của cả 2 bọn mày đều có tên tao Ê còn nhớ hôm đấy thế nào không đấy? Tao sắp đổi password rồi, ko để như bây giờ nữa đâu, đoán thử đi nhé, thể nào mà chẳng ra đúng không Tao biết mày sẽ đọc được cái này, sớm muộn gì đều sẽ đọc được vì Dương sắp tìm ra trang này rồi. Dương chắc chắn sẽ đưa nó cho mày đọc
    Còn người thứ 3 là một người mình chưa bao giờ nhắc đến. Không phải vì không muốn mà vì không đủ can đảm để viết, ngay cả bây giờ cũng sợ. Với những gì đã sảy ra thì làm sao mình có thể chắc chắn mà nói nó sẽ như thế nào cơ chứ. Mình sợ rồi nó sẽ lại trở thành 1 nỗi đau nữa, tốt nhất là không nói. Người đấy là 1 thành viên của ttvn, nhưng chắc chả bao giờ vào đây đâu. Dù sao thì nếu bạn có vô tình đọc được thì tôi cũng đang nói với bạn đấy. Tôi chưa hiểu hết về bạn, nhưng những gì tôi cảm nhận được cho đến gi ờ phút này thì thật tuyệt. You know what, you're a good friend to rely on, I blieve. Tôi đã hỏi bạn 1 câu thật ngớ ngẩn, có lẽ đó là cái câu ngớ ngẩn nhất tôi đã từng nói với bạn nhưng lúc đó quả thật tôi quá buồn và hình như chả dám tin vào cái gì nữa. Bạn quên câu hỏi đó chưa? nếu rồi thì càng tốt, không cần nhớ lại làm gì cả hì hì. Chúc bạn thành công trên con đường của mình và bạn hãy nhớ tôi luôn là 1 người bạn đủ tin cậy để bạn có thể nói mọi điều. I treasure our friendship. Hope you, too. (nếu bạn đọc được thì cũng thông cảm với cách gọi này nhé, tôi không muốn người khác biết bạn là ai )
    Hic chưa học hoá gì hết, bây giờ có lẽ quyết định sáng suốt nhất là đi tắm rồi học. Học xong sẽ ngủ 1 giấc đến sáng mai và 1 ngày mới bắt đầu.
    hề sáng nay ngồi nói chuyện với Dương đến 10h. Cả 2 đứa đều mới chỉ học xong lý thuyết nhưng ko dứt cái đt ra được. Dập máy rồi lại phải gọi lại. Dương là đứa thứ 2 hỏi mình "Yêu là gì hả?" hơ người đầu tiên là Giang. Nó thì nói "Sao mày hiểu rõ thế?" còn Dương thì bảo "trời ơi sao tự nhiên Minh sến thế này?" Không biết nữa, mình cũng chả hiểu sao mình lại nói những câu đấy. Dù sao thì đấy cũng là những gì mình cảm nhận... chả hiểu mình đang cảm nhận cái gì nữa. Thật là khó hiểu. Không sao nó sẽ nhanh qua thôi mà hehe, mình đoán thế.
    I wrote ur name in the sky, but the wind blew it away
    I wrote ur name in the sand, but the waves washed it away
    So I write ur name in my heart, where noone can take it away and 4ever it will stay...
  2. britneybritney

    britneybritney Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    08/05/2002
    Bài viết:
    4.404
    Đã được thích:
    0

    5.36 ngày 7/5/2003
    Thi xong rồi, nhẹ cả người, bài toán mình làm chả tốt lắm, chả hoá thì làm một cách thậm tệ, ôi chán thật đấy. Cái lão Hinh dở hơi, chả đưa tờ đề cương cho lớp mình gì cả nên chả ai học lý thuyết, thôi mặc kệ nhà nó, thi xong rồi nghĩ làm gì nữa cho nó mệt người Cười lên đi nào hehehe Ngày mai được nghỉ 1 ngày rồi, sướng thật đấy, từ bây giờ sẽ không phải học hành nữa mệt quá! Hôm qua cũng lắm chuyện mình định viết nhật ký nhưng mệt thật, trời nóng quá mà hôm nay lại thi toán nên thôi. T dở hơi, sao cứ lúc nào đang học thì nó gọi đến là thế nào? Mà khổ thế cơ chứ, mình đã bảo "Thôi T ơi, tớ đi học đây, sợ thi lắm" đến bao nhiêu lần rồi thì nó cứ bảo "học làm gì, mấy tuổi rồi mà còn học".... nó có vấn đề gì ý nhỉ? Gọi điện cho mình chả để làm gì cả. Ôi may mà có người bấm chuông gọi cửa không thì chả biết mình ngồi nói chuyện với nó đến bao giờ nữa. Mà sao nói chuyện với nó mỏi mồm thế nhỉ? Trong khi mình nói chuyện với người khác 3 tiếng đồng hồ chả thấy làm sao, nói chuyện với nó 45' mà đau hết cả hàm. Mình bảo với nó "Tùng ơi, tớ mỏi mồm quá" thì nó lại bảo "Thế mới phải nói chuyện, tớ đang luyện cơ miệng cho ấy đấy" Đúng là điên thật rồi................. Sao nó lại hỏi mình cái câu đấy nhỉ? Bình thường nó có bao giờ nhắc đến chuyện đấy đâu nhỉ? Ôi Dương ơi, mong là nó không phải sự thật, ko thì.... hehe tội nghiệp nó Ê này, tớ đang thấy khó hỏi cho Dương đây, nó..... hiểu nhầm thì tội nghiệp tớ lắm Dương ạ, nhưng mà trọc nó cũng vui phết nhỉ, thôi để tí nữa gọi nó vậy....... ÔI thôi tiêu rồi, tớ để số điện thoại nhà nó ở đâu quên béng mất rồi, làm thế nào bây giờ??? Gọi đến số cũ ngại lắm Này Dương lo hối lộ tớ đi nhé, Dương có biết là nói chuyện với nó tốn tiền điện thoại lắm không hả???
    Mình làm sao thế này??? mình viết rồi lại xoá đi, viết rồi lại xoá đi, đầu mình nó cứ nghĩ cái gì thế nhỉ? Lộn xộn chả ra 1 cái gì cả, thôi không viết nữa đêm viết, chả hiểu sao mình thích viết nhật ký vào đếm, có lẽ lúc đấy yên tĩnh, mình có thể nghĩ được, bây giờ đầu mình ngổn ngang hết cái này cái khác, ko làm được gì cả, mẹ thì đang gọi ới ời ở dưới nhà.
    I wrote ur name in the sky, but the wind blew it away
    I wrote ur name in the sand, but the waves washed it away
    So I write ur name in my heart, where noone can take it away and 4ever it will stay...
  3. britneybritney

    britneybritney Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    08/05/2002
    Bài viết:
    4.404
    Đã được thích:
    0
    7.29 ngày 8/5/2003
    Hôm nay chắc có nhiều thứ để nói đây, và chắc mình cũng viết ra được chứ không đến nỗi như hôm qua, viết rồi lại xoá không biết bao nhiêu lần.... Bắt đầu từ tối qua nhé....
    Thi xong rồi ở nhà chán quá nên lên mạng chơi cho vui, hic, thực ra thì trên mạng cũng chả có gì lắm, những cái mình cần đọc thì chưa được trả lời, thế là mở hết trang này trang kia ra, một lúc cũng phát chán. Bọn lớp mình buồn cười thật, có đến cả đống đứa online mà không thèm mở cái conference, thích chat chậm cơ. Thế là cái topic của lớp mình trong forum của trường cứ tăng nhanh vùn vụt. Mình vừa mới type xong cái bài trả lời, chỉ khoảng 2 phút thôi thế mà đã có 2 đứa trả lời, công nhận là kinh thật. Hồi trước bọn nó hò hét kéo mình vào, mình còn kêu chán không thèm vào, bây giờ nó như thế này đây. Nhưng cũng phải công nhận là vào HAO, mình chỉ vào topic của lớp mình và bỏng rổ là chủ yếu, chả muốn vào đâu nữa. Con Giang bảo nó sẽ làm cho topic lớp mình chất lượng hơn nhưng chả ai hiểu nó định làm gì. Và cuối cùng thì hôm nay nó thế này đây, quả thật là rất chất lượng. Nhưng cái này để tí nữa nói cho nó theo trình tự thời gian
    Bạn có biết tôi lên mạng chỉ để đợi bạn thôi không? Vì buổi chiều tôi không thể nói chuyện với bạn được. Bọn ở lớp đứa nào cũng gọi và tôi cũng có nhiều chuyện để nói với nó. Buổi tối lên thì chẳng thấy đâu. Ôi cái friend list của mình sao lắm người online thế không biết nữa, phải đến hơn 20 người ý. Bao nhiêu người gọi, trả lời cũng chả kịp, không thích để invisble. (hơ lạ nhỉ, bình thường mình có bao giờ muốn để available đâu???) Ngồi trên mạng đến đêm, định thức xem đá bóng luôn nhưng thôi, chả có hứng! Xem mấy cái ảnh của lớp mình với cả của A1 mấy khoá trước. hehe mình thông cảm với cái Nga ghê. Cũng là lỗi tại nó nhỉ, ai bảo tự nhiên nhận người ta làm chồng làm chi À tất nhiên chỉ là chơi thôi mà! Tình hình khó khăn ghê cơ hehe Nhưng mà thực ra thì cũng có làm sao, anh ý học giỏi thế cơ mà
    1h 30 đi ngủ, biết chắc là bạn sẽ không lên mạng nữa rồi. Hôm qua nóng thật đấy không thể ngủ được, đã bật điều hoà rồi mà sao vẫn nóng. Mình nằm trên giường mà cứ nghĩ ngợi linh tinh, nghĩ nhiều thứ quá nên rất mệt. Nghĩ về tương lai của mình, nghĩ về bạn bè, nghĩ về chuyện học tập, nghĩ về... Hình như đến 2h mình vẫn chưa ngủ thì phải, định bật tivi lên xem đá bóng cho buồn ngủ nhưng lại sợ mẹ thức dậy nên thôi. Cuối cùng cũng chả biết mình thiếp đi lúc nào. Sáng nay ngủ dậy, trong đầu còn chút hình ảnh về giấc mơ, một giấc mơ đẹp và thực sự mình ko muốn ra khỏi giấc mơ ấy... nhưng tất cả cũng chỉ là giấc mơ thôi.... cũng còn mang máng lời mẹ dặn ở nhà là quần áo cho bố. Mẹ cứ dặn thế làm sao mà con nhớ được, lúc đấy con vừa tỉnh vừa mơ, cứ vâng vâng dạ dạ thôi đến lúc dậy thật thì quên hết. Sao mẹ ko viết ra cái tờ giấy mà gián lên cửa phòng cho con đỡ quên nhỉ? Mình đã nói bao nhiêu lần rồi. Lúc đấy mới có 8h, đánh răng rửa mặt xong chả biết làm gì cả. Học làm gì cơ chứ, thi xong rồi cơ mà. Nghe nhạc thì mãi với mấy cái đĩa cũ rích chán chết chả buồn bật lên. Lại lên mạng, chả có gì sao cứ vẫn lên... đợi 1 cái gì đó sao? Ngồi chat linh tinh với mấy người giết thời gian, nói chuyện chả có hứng gì cả, cứ ậm ờ vài câu cho xong. Hic, mình ko thích chat cái kiểu đấy nhưng ko trả lời người ta lại bảo mình kiêu
    Cái topic của lớp mình thì vẫn từ đêm qua, hình như bọn nó đều chưa lên mạng. 8h sáng chắc là quá sớm với bọn nó Chán thật đấy, mình quyết định đi dọn nhà giúp mẹ. Hic lâu lắm rồi mình chưa làm việc nhà, về nhà chỉ có ăn, ngủ, học và chơi, hết! Hic lau xong cái tầng 2 cũng mệt ghê, dọn lại cái phòng nữa trông cũng đẹp đấy chứ nhỉ. Mình sắp xếp mọi thứ theo ý mình. Chả hiểu sao mẹ ko thích tính bừa bộn mà lại thích kê lắm thứ thế không biết nữa, làm cái phòng vốn rộng trông trở nên chật vô cùng. Mẹ còn định kê thêm cái bàn ngoài hành lang nữa chứ, thế thì còn quái gì là lối đi nữa chứ! Kết luận cuối cùng là Mẹ không biết cách sắp xếp nhà cửa Mình dọn rõ ràng là trông nó sáng sủa hơn bao nhiêu, chính mẹ cũng phải công nhận thế mà.
    Dọn xong thì mệt thật đấy, lâu lắm chả hoạt động chân tay gì hết. Hơ nhưng mà cũng thấy vui... lâu lắm rồi mình mới có cảm giác thích thú làm việc nhà như hôm nay... tại sao nhỉ? Cái hồi hè lớp 7 sao mình chăm thế? Bố mẹ về chỉ việc ăn, quần áo bao giờ cũng được giặt rũ treo phơi tử tế, nhà thì cứ 2 ngày mình lại lau 1 lần. Buồn cười thật, sao cái hồi đấy mình chăm thế nhỉ? Mẹ đi đâu cũng khoe con gái ngoan ... sao bây giờ mình không ngoan thế nhỉ? Buổi chiều ở nhà lại tiếp tục với mấy cái việc này, trời sao mệt thế? Công nhận bình thường mẹ cũng khổ ghê, cái gì mẹ cũng phải làm hết, cái này thì không trối cãi được rồi.
    Dương gọi cho mình bảo lên topic của lớp đọc "Minh ơi lên xem cái lớp mình đi, con Giang nó viết dài lắm" "Viết cái gì cơ?" "Thì viết những gì nó nghĩ, lên mà đọc" Mình vốn rất tò mò về Giang, nó không phải là một người lúc nào cũng chỉ biết cười như mọi người nghĩ, rõ ràng là Giang luôn có 1 điều gì đấy không nói ra được.... mình cảm nhận được vì nó cũng giống ai đó thôi Đọc những dòng của nó quả thật là rất cảm động. Bình thường bọn mình toàn bảy tỏ tình yêu với lớp = cách cười rất tươi và nói A1 tuyệt vời nhất! Nhưng lần này sao mà nó lạ thế... sao ai cũng buồn.... có lẽ sắp đến lúc chia tay sao? Thật sự đọc bài của mọi người và khi viết bài trả lời của chính mình, mình cũng đã suýt khóc... sao tôi yêu cái lớp của mình vậy? Mình post lên đây vài bài mới được, để về sau đọc lại sẽ một lần nữa được cảm nhận những tình cảm mình có hôm nay...
    I wrote ur name in the sky, but the wind blew it away
    I wrote ur name in the sand, but the waves washed it away
    So I write ur name in my heart, where noone can take it away and 4ever it will stay...
  4. britneybritney

    britneybritney Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    08/05/2002
    Bài viết:
    4.404
    Đã được thích:
    0
    Bài của Giang, đọc cảm động hết chỗ nói, xứng đáng được giải 2 văn TP
    Oh`, hôm nay đã là 8/5 rùi, nhớ ngày hôm qua tháng trước là ngày vui nhất của lớp mình, nhỉ. Nhanh quá là nhanh, vừa mới đi thi Ams xong mà hôm nay đã chuẩn bị xong lớp 10 rùi
    Vẫn nhớ cái hôm đầu tiên tập trung, đi ăn vào muộn bị cô chửi cho một trận Nói chung là vào lớp cũng ko lạ lắm vì hầu hết những đứa ở lớp đều đã quen mình trong mấy lớp học thêm rồi, nhưng thấy cái trường này sao mà xấu thế? Chẳng bằng một góc trường cũ của mình, lại thấy sợ vì nghe nói dân Ams, nhất là dân A1, ganh nhau kinh lắm, từng li từng tí một, mà mình thì ko quen sống kiểu như thế...
    Mấy hôm tập quân sự vui ơi là vui, ngồi đánh bài với bọn Giảng Võ suốt, có lần tí nữa thì bị bắt, lại nhớ con Phương nga liều mình như chẳng có ra cổng mua nước mía bị bảo vệ bắt, hy vọng vào một tương lai tươi sáng của A1...
    Vẫn còn nhớ ngạc nhiên thế nào khi biết con Minh và con Dương chơi thân với nhau, khâm phục sức chịu đựng của Minh, nhớ cả cái ánh mắt lạ lẫm Trần Dương quay xuống nhìn mình hôm đầu tiên vào lớp... (thế mà tao chịu đựng 13 năm rồi đấy mày ạ, nhiều lúc tức nó lắm, nhưng cũng khó mà tìm được 1 người bạn hiểu tao đến thế )
    Làm báo, bọn NSL cố sống cố chết vote cho cái tên the banana times, ko được tự nhiên cứ cảm thấy lạc lõng và sợ hãi vì bọn xung quanh sao mà xa lạ quá.... (bây giờ thì thân quá mức rồi nhỉ )
    Yên tâm một chút vì có con bạn thân bên cạnh...cảm xúc lúc mới vào lớp lộn xộn quá, chỉ biết lúc đấy thật sự thấy lạ lẫm, thấy bọn nó sao mà chăm quá, nhiều lúc cứ nghĩ giá mình học Trần Phú với mấy con bạn thân thì đỡ phải suy nghĩ nhiều thế này...
    3/10 Đứa bạn thân nhất đi Sing, bỏ lại mình ở đây chả có ai thân cả, vẫn biết rằng mới vào thì ai mà chả thế, nhưng mà buồn lắm, chán lắm, thật sự là đã suy sụp mất một thời gian dài, sau đó lại gặp rắc rối với đứa bạn cũ, tự dưng thấy mình bất lực, cảm thấy cuộc sống ko còn ý nghĩa gì nữa, ngày ngày đến lớp vẫn nói cười với những đứa bạn xa lạ, lo sợ ko biết sau này có thể thân với bọn nó ko....
    Dần dần rồi cũng hòa nhập được, cảm thấy yên lòng một chút, dù sao mình vẫn còn nhiều bạn mà, bọn nó cũng tốt và rất nhiệt tình với bạn bè, ko khí ganh đua mà mình vẫn sợ hầu như ko có. Chơi thân với mấy đứa Giảng Võ, bọn đấy vui tính và mất dạy y như dân NSL Thấy bọn NTT sao mà hiền quá, bọn Ams sao mà chăm quá, bọn Trưng Vương sao mà lạ quá, tự dưng thấy sợ, ko biết đến bao giờ những đứa với tính cách hoàn toàn khác nhau thế có thể hòa nhập được với nhau đây??...
    Đang bình thường thì đùng một cái, thật ko ngờ nó lại làm thế với mình, bàng hoàng, tức giận và thật sự là đau khổ, thấy sợ mỗi khi đến lớp, sợ nhỡ ai cũng thế thì sao, không hiểu bọn nó có ghét mình ko, có coi mình ra cái gì ko? Lúc đấy thấy giận dữ lắm, chằng biết chia sẻ với ai cả...
    Chuyện mình thì thế, nhóm lại càng căng thẳng hơn, bọn nó cứ cãi nhau liên miên vì những thứ chẳng ra đâu vào đâu cả, buồn bã, chán ngán, chưa bao giờ mình bị rơi vào tình trạng bi quan nhiều như thế, tự nhiên thấy ghét cái lớp này quá, tự dưng thấy mình thật ngu ngốc khi tự dẫn xác vào những rắc rối ko thể gỡ được đấy, ức chế cũng chẳng biết nói với ai, cuộc đời thật sự cảm thấy bế tắc, lần đầu tiên vấp ngã đấy dạy cho mình một bài học, đau lắm nhưng vẫn phải cảm ơn, nếu ko mình làm sao biết được bộ mặt thật của nó...
    Sợ.....
    Tháng 1: Biết tin nó sẽ đi, tự dưng thấy hoảng hốt, sắp đánh mất một cái gì đó, thấy mình dại dột quá, phí bao nhiêu thời gian vào những suy nghĩ bi quan vô bổ, cố gắng sống tốt lên nào, mọi thứ rồi sẽ ổn thôi mà..
    Nhớ cái hôm đấy, trời mưa to như chưa bao giờ to thế, HN sắp ngập rồi, lòng mình cũng sắp ngập rồi Tự dưng thấy lo, nhỡ bọn nó đi hết thì sao, tất cả những tình cảm tốt đẹp mình cố gắng gây dựng bấy lâu nay bây giờ lại trả mình về đúng vị trí cũ...
    I 'll try my best to make you see
    There 's hope beyond the pain
    If we give enough
    If we learn to trust
    Liệu mình có đòi hỏi nhiều qúa ko? Có ích kỷ quá ko? Ko biết nữa, mà dù sao thì cũng qua rồi, cố sống tốt thời gian còn lại thôi......xấu hổ quá, mình đúng là chẳng biết trân trọng cái gì cả, ko biết có còn kịp ko nữa, bây giờ mới nhận ra lớp quan trọng với mình thế nào, mới nhận ra bạn bè cũng quan tâm đến mình nhiều lắm, mới nhận ra mình ko xứng đáng có được những đứa bạn như thế, nhưng mà mình sẽ cố, sẽ cố để có ý nghĩa với bọn nó như bọn nó có ý nghĩa với mình...
    Ờ, ko nhớ rõ được mọi nỗi buồn, nhưng mà có niềm vui ko thể nào quên VACC cả lớp dốc lòng, dù nó có thế nào mình cũng đã bỏ rất nhiều công sức vào đó, những ngày chuẩn bị mới thấy đứa nào cũng nhiệt tình hết sức, mới thấy bạn bè gần gũi biết bao, nhìn thành quả của bọn mình quả thật xúc động lắm, vui lắm, tự dưng thấy yêu bọn mày quá...
    Sau lần đấy lớp đoàn kết hơn bao nhiêu, thấy đứa nào cũng yêu lớp hơn, chợt hiểu rằng cái lớp này đã gắn bó với mình quá rồi, những gương mặt kia đã thân quen quá rồi...
    Chia sẻ mọi thứ cũng dễ hơn, nhớ cái hôm thằng Toàn nói với mình: " Mày đừng có lo, mày vẫn có bọn tao bên cạnh mà" Xúc động khủng khiếp, thấy hạnh phúc quá vì có bọn mày...., ko còn thấy cô đơn nữa, ko huyễn hoặc bản thân nữa. Bằng lòng với hạnh phúc đang có.
    Mọi thứ qua đi nhanh lắm, nhưng mà bây giờ biết chấp nhận rồi, bọn nó đi là vì tương lai, mình rồi cũng sẽ đi thôi, mà dù đi đâu, vẫn tin rằng bọn nó sẽ nhớ đến A1 nhiều như mình vậy
    Chỉ cần ở trong tim mình là đủ mà, phải ko? (uh chắc chắn rồi mày ạ)
    As we go on
    We remember
    All the time we
    Had together
    As our lives change
    Come whatever
    We 'll still be
    Friends forever...
    Một năm chưa đủ để hiểu hết từng đứa nhưng quá đủ để cảm nhận được những tình cảm tốt đẹp mà bọn mình dành cho nhau, yêu bọn mày nhiều, cho tao xin lỗi nếu bất kỳ lúc nào đó tao đã làm cho ai bị tổn thương....
    Cảm ơn tất cả mọi ng vì đã trở thành một mem của A1, hãy nhớ rằng mỗi ng đều là một thành viên ko thể thiếu, đều là yếu tố quan trọng làm nên sự tuyệt vời của lớp mình...
    Chưa nói hết được những gì muốn nói, nhưng hy vọng những gì mình viết hôm nay cũng đủ để mang đến cho mỗi đứa một cảm xúc nào đấy. thx for reading
    From the bottom of my heart, I want to say I love you, do u know how much you mean to me??? (yeah, I do)
    I wrote ur name in the sky, but the wind blew it away
    I wrote ur name in the sand, but the waves washed it away
    So I write ur name in my heart, where noone can take it away and 4ever it will stay...
  5. britneybritney

    britneybritney Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    08/05/2002
    Bài viết:
    4.404
    Đã được thích:
    0
    Bài của mình:
    .....Giang ơi mày có biết là mày làm tao .... suýt khóc không. hichic, cái gì chứ dính đến những vụ chia tay là tao nhạy cảm lắm mà mày. Mấy hôm nay, nói chính xác là từ hôm qua, tao lại càng cảm thấy buồn hơn vì .... sắp phải xa nhau rồi. Bạn thân ơi.... buồn quá! Cảm xúc thì nhiều mà chả biết bắt đầu từ đâu, nó cứ đan xen với nhau làm tao thấy khó chịu vô cùng. Tao muốn thoát ra khỏi cái đống hỗn độn đấy nhưng ko thể nào được.... tao ko thể ko nghĩ đến ngày đó.
    Giang đã nói lên những cảm xúc về lớp mình, tao cũng kể cho bọn mày nghe tao cảm nhận gì về lớp mình nhé. Tao vẫn còn nhớ rõ cái cảm giác hôm tao nhận được kết quả vào A1 cùng Dương. 2 đứa sướng như điên Rồi sau cái cảm giác vui sướng đến tột cùng đấy lại là cái cảm giác lo lắng như bọn mày. Tao cũng không biết cái lớp mới của mình nó sẽ như thế nào. Tao hỏi nhiều người lớp a1 khóa trước và những câu trả lời tao nhận được thật kinh khủng. Anh Long khóa 96 - 99 làm tao sợ nhất, anh ý nói rằng "Minh ơi, chúc mừng em vào được A1. Enjoy Ams life nhé, và chúc em tìm được những người bạn tốt ở trường Ams" Quả thật câu nói của anh ý ám ảnh tao. Còn chị Vân khóa 98 - 01 thì lại nói là "Từ hôm chia tay lớp chị chưa gặp lại nhau lần nào em ạ" Chị Châu khóa 97 - 00 thì nói với tao "Em ơi lớp cũng bình thường, nhóm nào chơi thân vì vẫn thân thôi" .... Tao không biết lớp mình liệu có như vậy không ... sợ lắm. Cái hôm đầu tiên gặp lớp mình tao thấy ai cũng thông minh sáng sủa, tao lo lắng không biết liệu mình có hòa hợp được với lớp không. Hồi đầu thậm chí tao đã từng nghĩ lớp mình sẽ chẳng khá khẩm gì hơn những năm trước... lớp mình tách nhóm ra chơi, trường nào chơi với trường đấy. Cái hôm đi thăm quan ý.... sao nó dở tệ, cả lớp chả có được 1 cái ảnh chụp chung.... Nhưng bây giờ thì không còn những cái cảm giác đó nữa rồi, đã có quá nhiều việc sảy ra... tất nhiên nó làm cho lớp mình ngày càng gắn bó với nhau hơn, yêu nhau hơn.
    Tao cũng nhớ cái lần Nga bị gọi lên ban giám hiệu để làm bản kiểm điểm, còn bị mời bố mẹ đến nữa đúng không. Dường như hành động của Nga đã mở đầu cho 1 loạt các trò tinh quái của A1... nhưng những trò tinh quái đấy thật dễ thương và tao sẽ không bao giờ quên... Tao sẽ không quên những lần tao với con Giang ngồi hét vào tai nhau, tao sẽ không quên nụ cười của cái Nga, tao không quên những giờ ra chơi và giờ 5' bọn mình ngồi trong lớp rồi cùng kể chuyện cười.... sau đó ai cũng phải giơ tay ra nắn lại mồm "Bọn mày ơi tao cười nhiều quá méo mồm rồi bọn mày ạ", tao không quên cái tính cách thú vị của thằng Vũ, vừa mới nhăn mặt quát tháo mọi người đã cười ngay được. Tất cả những gì về lớp mình tao sẽ không bao giờ quên.... Bọn mày có biết tao tự hào và yêu lớp mình đến thế nào không. Mỗi khi nói chuyện với bọn bạn cũ, dường như tao không thể không nói về lớp mình, tao kể cho bọn nó nghe bọn mình chơi với nhau vui vẻ và hòa đồng thế nào.... đến mức bọn nó phải ganh tị. "Mày yêu lớp mới quá quên lớp cũ rồi à?", con bạn tao đã từng nói với tao thế. Bọn mày ơi, có lớp nào như lớp mình không? Có lớp a1 nào nghịch ngợm mà học giỏi, dễ thương như lớp mình không? Có lớp nào đoàn kết với nhau trong mọi việc như lớp mình không? A1 sẽ luôn là số 1!!! Những kỷ niệm về lớp mình chắc tao sẽ chả bao giờ quên và tao ko thấy nghi ngờ gì khi phải nói "Cấp 3 sẽ là những năm vui vẻ nhất trong đời tao, là thời gian tao sẽ nhớ mãi vì có những người bạn đáng yêu như bọn mày." Tao yêu bọn mày nhiều lắmmmmmm!
    Nhưng trong tao lúc nào cũng có 1 cái cảm giác sợ... sợ cái lúc phải chia tay. Mới 1 năm thôi, cũng còn gần 1 tháng nữa bọn mình mới nghỉ hè cơ mà, nhưng tao vẫn sợ. Lớp mình năm sau liệu còn bao nhiều đứa đây? Bọn nó đi rồi còn nhớ tới mình không? Còn nhớ tới cái lớp a1 yêu quí này nữa không? Bạn yêu ơi, mày sẽ đi... chắc chắn như vậy.... tao sẽ buồn lắm, nhưng biết sao đây... Cả cái đứa ngồi sau tao nữa, tao cũng sẽ rất nhớ nó.... một đứa bạn thật dễ thương xinh xắn vui vẻ....được quen bọn mày quả thật là một điều hạnh phúc mà không phải ai cũng có được. Thôi không viết nữa đâu, những giọt nước mắt sắp rơi ra rồi, mà tao thì không muốn thế. Tại sao phải khóc, bọn mình vốn là những đứa rất tinh nghịch vui vẻ cơ mà... phải cười lên chứ, bọn mình phải cười lên vì có được những người bạn, hãy biết quí trọng những gì mình đang có.... You never know what you've got until you lose it.... TAO YÊU BỌN MÀY, TAO YÊU LỚP MÌNH, MÃI MÃI LÀ NHƯ VẬY!!! BỌN MÌNH YÊU NHAU MÃI NHÉ!
    Lời cuối cùng tao muốn nói không phải do tao viết.... nhưng có lẽ tao chả thể tìm được 1 cái gì có thể diễn đạt tốt hơn những cái tao đang nghĩ. Bài hát này ý nghĩa quá đúng không bọn mày.
    "Graduation (Friends Forever)"
    And so we talked all night about the rest of our lives
    Where we're gonna be when we turn 25
    I keep thinking times will never change
    Keep on thinking things will always be the same
    But when we leave this year we won't be coming back
    No more hanging out cause we're on a different track
    And if you got something that you need to say
    You better say it right now cause you don't have another day
    Cause we're moving on and we can't slow down
    These memories are playing like a film without sound
    And I keep thinking of that night in June
    I didn't know much of love
    But it came too soon
    And there was me and you
    And we got so blue
    Stay at home talking on the telephone
    We'd get so excited, we'd get so scared
    Laughing at ourselves thinking life's not fair
    And this is how it feels
    [1] - As we go on
    We remember
    All the times we
    Had together
    And as our lives change
    Come whatever
    We will still be
    Friends Forever
    So if we get the big jobs
    And we make the big money
    When we look back now
    Will our jokes still be funny?
    Will we still remember everything we learned in school?
    Still be trying to break every single rule
    Will little brainy Bobby be the stockbroker man?
    Can Heather find a job that won't interfere with her tan?
    I keep, I keep thinking that it's not goodbye
    Keep on thinking it's a time to fly
    And this is how it feels
    La, la, la, la:
    Yeah, yeah, yeah
    We will still be friends forever
    Will we think about tomorrow like we think about now?
    Can we survive it out there?
    Can we make it somehow?
    I guess I thought that this would never end
    And suddenly it's like we're women and men
    Will the past be a shadow that will follow us 'round?
    Will these memories fade when I leave this town
    I keep, I keep thinking that it's not goodbye
    Keep on thinking it's a time to fly
    Bọn mày ơi, đừng bao giờ nghĩ là sẽ phải chia tay nhau nhé, keep on thinking it's time to fly.... I love you
    I wrote ur name in the sky, but the wind blew it away
    I wrote ur name in the sand, but the waves washed it away
    So I write ur name in my heart, where noone can take it away and 4ever it will stay...
  6. britneybritney

    britneybritney Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    08/05/2002
    Bài viết:
    4.404
    Đã được thích:
    0
    Bài của Dương:
    Đùa chứ Giang ơi,mày post những bài này lên làm tao sắp be moved to tears rồi nè.Cái lớp mình đúng là 1 không 2 và tao tự hào về điều đấy.Mùa hè nào chả vậy,đều có sự li biệt xa cách nhưng thực sự tao 0 nghĩ sự li biệt cách xa này nó đến với lớp mình quá sớm,chỉ mới có 1 năm bên nhau_1 quãng thời gian như dài mà rất ngắn.Nó dài bởi nó giúp bọn chúng mình hiểu nhau và gắn bó với nhau nhưng nó cũng thực sự wa ngắn ngủi vì vừa mới hiểu nhau thì đã phải chia xa.Buồn.....buồn thật......!!!!!Trong thực tại mình có thể làm mọi việc nhưng trong tương lai để biến những việc mình đã làm thành những kỉ niệm đẹp lại là 1 chuyện 0 hề dễ dàng.Vậy mà cái việc tưởng chừng như rất khó khăn đó bọn mình đã làm được vì đối với tao mỗi ngày đến lớp học,mỗi lần lớp mình hò hét cổ vũ cho bọn con trai đấu bóng rổ,mỗi buổi chuẩn bị cho VACC đều là những kí ức mà tao chắc chắn rằng sẽ 0 bao giờ phai mờ.
    Còn về mày,D ơi cũng như Giang cái cảm giác bất ngờ,thiếu hụt cũng đến với tao khi mày nói hè năm nay mày sẽ đi mà là đến 7 năm lận.Còn gì để nói đây,chả còn gì cả vì đó là sự thực.Thời gian tao với mày biết nhau là gần 2 năm rùi(chả nhớ chính xác nữa),từ cái hồi lớp 9 còn đi học thêm ở nhà cô LA.Từ cái lần đầu tao gặp mày tao đã nghĩ:"Eo ui con này trông xinh xắn nhưng sao mà lạnh lùng thế".Đó là suy nghĩ thóang qua trong tao khi nhìn thấy mày để rồi sau này mày cũng nói với tao:"Lúc đầu nhìn mày lạnh lắm,chả nói chuyện được".Hic...vậy là tao và mày đã từng nghĩ về nhau như vậy sao.Buồn cười thật vì cả 2 bọn mình đều sai rồi mày ạ.Mày nói nhiều tao còn nói nhiều hơn nhưng trong lớp phải vài lần mày bị các cô nhắc nhở vì tội "gây rối trật tự" rồi đấy nhỉ còn tao vẫn trắng án,hehe chắc tại số mày đen,hehe nhớ đấy khi nào sang bên đấy giờ học ở trong lớp đừng có nói chuyện riêng 0 kẻo bị đuổi về nước là 0 xong đâu đấy.Nhưng giá mà chuyện này xảy ra nhỉ,giá mà có người đuổi mày về và nói:"ngươi hãy về với 10A1 đi,ở đấy ngươi mới có những người bạn chân thành,những người bạn sẽ luôn giúp đỡ và chia sẻ với ngươi trong những lúc vui cũng như buồn".Tao biết mày là 1 con người yếu đuối,luôn luôn cần 1 chỗ dựa nhưng tao mong thời gian có thể làm cho mày trở nên cứng rắn và can đảm hơn vì giữa 1 XH mới,1 cuộc sống mới nhiều đổi thay mày cần phải tự đương đầu với những khó khăn.Chắc chắn có nhiều chuyện sẽ làm mày buồn,những lúc đó hãy luôn luôn nhớ rằng bọn tao thường xuyên ở bên mày,dõi theo từng việc mày làm từng thất bại thành công của mày.Hãy ghi nhớ rằng bên cạnh mày luôn có bọn tao,bọn tao sẽ là những chỗ dựa vững chắc cho mày.
    Everyone needs a shoulder to cry on
    Everyone needs a friend to rely on
    And when the whole world's gone
    You always have my shoulder to cry on.
    Chả hiểu tao sẽ phải nói như thế này bao nhiêu lần nữa đây.Mày đi rồi bao nhiêu đứa khác cũng sẽ đi.Bọn mày đi nhưng trong đầu phải luôn luôn nhớ câu này nhé:A1 Number ONE.Nhớ nhé bọn lớp mình.Yêu bọn mày nhìu nhìu........Love u all...chụt chụt.
    I wrote ur name in the sky, but the wind blew it away
    I wrote ur name in the sand, but the waves washed it away
    So I write ur name in my heart, where noone can take it away and 4ever it will stay...
  7. britneybritney

    britneybritney Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    08/05/2002
    Bài viết:
    4.404
    Đã được thích:
    0
    Ai cho Dương lấy 4 câu chữ ký của tớ mà không xin phép hả? Bài A shoulder to cry on ấy ý nghĩa quá đúng không, để hôm nào post cả bài lên cho nhé! Cả bài graduation nữa, không gì có thể diễn tả chính xác hơn cái cảm xúc của mình... Bọn mình đã biết bao lần hỏi "Về sau bọn mình sẽ như thế nào" và mình cũng luôn băn khoăn không biết tình bạn của bọn mình nó đi đến đâu... câu trả lời trong đầu luôn là mãi mãi, bọn mình mãi mãi là bạn nhưng ai có thể lường trưóc mọi chuyện.... dù sao thì vẫn tin, luôn tin tưởng rằng bọn mình sẽ mãi yêu nhau. Liệu mai sau khi lớn rồi, mỗi người chúng ta có thể thành công, à không phải có thể mà là chắc chắn chứ, a1 toàn thiên tài mà đúng không.... chúng ta còn nhớ đến giây phút hôm nay, nhớ đến giây phút bọn mình vui đùa với nhau, những giây phút bọn mình hò hét cổ vũ cho bọn con trai chơi bóng rổ, những lúc bọn mình kể chuyện cười.... tất cả đẹp quá và khi nhớ lại..... đó đúng là những thước phim without sounds... Năm nay sẽ có những đứa phải đi.... buồn biết mấy khi nghĩ đến chuyện đó.... mới chỉ 1 năm gắn bó với nhau nhưng dường như không thể rời xa, bọn mình đã trở nên hình bóng của nhau.... Mình buồn biết mấy khi nghĩ đến cảnh phải chia tay đứa bạn thân nhất lên đường... nhưng đọc bài hát trên, mình yên tâm hơn rất nhiều.......I keep I keep thinking that it's not goodbye, keep on thinking it's a time to fly... Uh đúng rồi bọn mình yêu nhau, mãi mãi là như vậy, chắc chắn sẽ như vậy bọn mình ko phải lo sợ sẽ quên nhau, vì điều đấy không bao giờ sảy ra...
    Ôi thôi không nói nữa, buồn quá đi thôi Bạn ơi rồi bạn cũng sẽ đi, bạn chắc chắn sẽ đi, bạn sẽ không quên tôi chứ? Mọi việc có trở nên tốt đẹp không? Tôi sẽ nhớ những giây phút tôi ngồi nói chuyện cùng bạn, kể cho bạn nghe những gì ko ai biết về tôi.... và tôi cũng sẽ nhớ những lần bạn làm tôi cười..... cảm ơn nhé! Bạn làm tôi nhớ tới một người khác, từ lần đầu tiên nói chuyện, những lời khuyên nhủ, những điều bạn nói cũng rất giống, giống khủng khiếp. Có những lần tôi lặng cả người vì nghe lại những câu nói đó lần thứ 2.... nhưng bạn sẽ tốt hơn người kia.... tôi tin là như vậy, tôi sẽ không phải nghe những lời kể ấy nữa....
    I wrote ur name in the sky, but the wind blew it away
    I wrote ur name in the sand, but the waves washed it away
    So I write ur name in my heart, where noone can take it away and 4ever it will stay...
  8. britneybritney

    britneybritney Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    08/05/2002
    Bài viết:
    4.404
    Đã được thích:
    0
    Đến chiều mình lại lên mạng lần nữa, hic, không biết làm gì thì đành lên mạng chứ biết sao đây. Anh Tùng thật là quá đáng, biết ngay mà, mình viết cái thư dài dằng dặc anh ý trả lời lại đúng 3 dòng! Thôi không sao, cũng quen rồi, mình cũng ngại viết thư cho anh ý, chat cho nhanh. hehe đúng lúc đấy lại gặp anh tùng trên mạng chứ.... buồn cười thật đấy.... hehe chị TT giận gì anh tùng của em mà để anh ý "cầu cứu" em thế này? Anh tùng thì cứ liên tục "T chat với chị tt đi, xem chị tt thế nào rồi... "chả biết làm thế nào để dỗ dành chị tt cả" kinh quá cơ, biết thừa chị tt giả vờ giận anh tùng.... thế mà anh tùng vẫn lo 2 anh chị nhường nhịn nhau chút đi!!! để đây nếu chị tt đọc được thì tha hồ mà cười nhé, anh Tùng không cho chị TT đọc nhưng mà anh ý đúng là chả biết gì cả, chị tt đọc được cái này thì mới gọi là hết giận anh tùng nhỉ, chả cần anh Tùng dỗ dành gì luôn, vì nó buồn cười quá mà
    ..........
    thanhtung22: thoi
    thanhtung22: T dung co dung cham gi den anh luc nay
    thanhtung22: cu chat bt voi chi TT
    bup_be_nho: sao lai the?
    bup_be_nho: em phai hoi tham anh 1 ti
    bup_be_nho: gia vo cha biet gi
    bup_be_nho: thi moi biet chi tt phan ung the nao
    bup_be_nho: moi giup anh tung duoc chu
    thanhtung22: okie
    thanhtung22: uh
    thanhtung22: ihihih
    thanhtung22: T gioi that
    thanhtung22: dung la em gai cua anh
    thanhtung22:
    bup_be_nho:
    bup_be_nho: doi day may phut nha
    .............
    thanhtung22: noi chung cu noi chuyen bt
    thanhtung22: vui ve
    thanhtung22: chuyen no cung chang co gi dau
    thanhtung22: hihiih...anh chi muon hieu tam li con gai the nao thoi muh
    bup_be_nho: a`
    bup_be_nho: thi ai cha the
    bup_be_nho: co moi anh tung la ham
    thanhtung22: uh
    thanhtung22: anh ham that
    thanhtung22:
    thanhtung22: ma ham the naoooooo??? (đây là câu hỏi ngớ ngẩn nhất của anh tùng từ trước đến nay )
    bup_be_nho:
    bup_be_nho: thi ham chu sao
    bup_be_nho: anh cung phai biet nhuong nhin chi tt 1 chut chu
    thanhtung22: thi anh co nhin day chu
    bup_be_nho: chi y cung bi stress nhieu lam
    bup_be_nho: hon anh la cai chac
    thanhtung22: uh
    bup_be_nho: vi chi tt la con gai
    thanhtung22: anh biet roi
    thanhtung22: kho qua
    bup_be_nho: von cha manh me gi
    bup_be_nho: chi tt nhay cam lam
    thanhtung22: uh
    thanhtung22: biet roi ma
    thanhtung22:
    bup_be_nho:
    bup_be_nho: nhung ma chi tt cung sai
    bup_be_nho: noi chung la 2 anh chi deu sai het
    bup_be_nho: a` ko phai sai
    thanhtung22: biet roi
    bup_be_nho: ma la deu...
    thanhtung22: o
    thanhtung22: de^u?
    thanhtung22: deu ham
    thanhtung22: chu gi
    thanhtung22:
    bup_be_nho: cung ko han
    bup_be_nho: de^u` chu ko phai deu
    bup_be_nho: anh tung ham a
    thanhtung22: uh
    thanhtung22: deu gi nhi?
    bup_be_nho: noi chung la anh chi phai biet nhuong nhin nhau 1
    bup_be_nho: ti
    thanhtung22: biet rui
    thanhtung22: kho qua
    bup_be_nho: anh phat dat minh vao xem chi tt nghi gi y
    thanhtung22: anh biet roi
    thanhtung22: T a
    thanhtung22: ihihih
    thanhtung22: thi phai gian nhau, moi hieu nhau dc chu
    thanhtung22: chu cu vui ve mai, lam sao ma hieu nhau dc
    thanhtung22: bay gio thi anh rut kinh nghiem roi
    bup_be_nho: uh cung dung
    bup_be_nho:
    bup_be_nho: ko gian nhau bao gio moi la` la. anh tung a
    thanhtung22: hic...nhung ma chua biet do danh chi TT the nao day
    thanhtung22: uh
    thanhtung22: thi anh biet the
    thanhtung22: yeu nhau ma ko gian nhau bao gio..co ma loan
    thanhtung22: T nhi
    bup_be_nho:
    bup_be_nho: hehe
    thanhtung22: thuc ra o gan nhau, thi may chuyen nay giai quyet nhanh gon thoi
    thanhtung22: moi toi..o xa..hic..hoi met day
    ............
    thanhtung22: T cu thoai mai chui boi anh nha (tất nhiên, ai lại ko tận dụng cơ hội tốt thế cơ chứ, anh tùng đúng là.... hehe )
    thanhtung22: hiihihhi
    thanhtung22: co khi T chui boi anh, chi TT lai do gian i chu
    thanhtung22:
    bup_be_nho: duoc nhieu tien hon ma anh T
    thanhtung22: hay anh gui ve cho T 1 it nha
    thanhtung22:
    thanhtung22: 100USD nha
    bup_be_nho: uh duoc lam
    bup_be_nho:
    bup_be_nho: anh tung dao nay giau rui ma
    bup_be_nho:
    thanhtung22: cho T tien he nay di choi
    thanhtung22: okie?
    bup_be_nho: okie
    bup_be_nho: cho tien thi lam gi ma T ko lay co chu
    thanhtung22: nhung ma phai den thang 7 T a
    bup_be_nho: hehe
    bup_be_nho: oai sao lai the?
    thanhtung22: co nguoi ve anh moi gui ve dc chu
    thanhtung22: chu gui buu dien sao dc
    bup_be_nho: uh dung day
    bup_be_nho: anh cu gui ve cho T
    bup_be_nho: ma T bao nay
    bup_be_nho: cho T chu ko phai cho bo me dau nha'
    bup_be_nho:
    thanhtung22: uh
    thanhtung22: dc roi
    bup_be_nho: hi`hi`
    bup_be_nho: a` the nam nay anh tung co dinh ve ko?
    thanhtung22: co the
    thanhtung22: de xem co tim dc ve re? ko
    bup_be_nho: the a
    bup_be_nho: thoi anh tung dung ve anh tung a
    bup_be_nho: anh cu de tien day
    bup_be_nho: nam lop 11 don T sang choi voi anh tung
    bup_be_nho: hehe
    bup_be_nho:
    thanhtung22: oi doi oi
    thanhtung22: em voi ut kieu gi the nay
    thanhtung22: suot ngay ca^u tien anh
    thanhtung22: lao that
    thanhtung22:
    thanhtung22: Thoi anh de tien cho T sau nay di du hoc
    thanhtung22: hiihihhi
    bup_be_nho:
    bup_be_nho: hihi
    bup_be_nho: ko cau tien anh thi cau tien ai day
    bup_be_nho: bay gio chua co nguoi yeu
    bup_be_nho: thi phai cau tien anh chu
    (đùa với anh tùng chút thôi, ai thèm câu tiền của anh làm giề, T tự kiếm lấy được mà nhể Nhưng anh tùng biết nói những câu đấy ra là tốt đấy, ít ra là còn biết thương em hehe )
    paste ra đây có lúc đọc lại sẽ thấy buồn cười.... lâu lắm 2 anh em mình chả đùa nhau được 1 chút nhỉ, toàn nói được mấy câu rồi thôi....
    À biết kết quả rồi.... hehe mình được giải 3, điểm vẫn thế, 17.75 thế là sẽ không phải thi lên lớp nữa rồi, sướng quá đi mất thôi! Có bị học sinh tiên tiến cũng mặc kệ hờ hờ hôm nay lại được bố thưởng nữa chứ, năm ngoái được giải 2 đã không được gì rồi, năm nay nhất định phải đòi! Hôm nay là một ngày may mắn đấy chứ nhỉ Ít ra thì nó cũng là một ngày nghỉ có ý nghĩa ra phết... hì hì thiếu 0.25 điểm nữa là được giải 2.... nhưng thôi, ko phải thi là tốt lắm rồi.... Thằng toàn ko đuợc giải Anh, tội nghiệp nó, học tài thi phận (lần này nhiều người thế lắm ) nhưng lại được cái giải 1 toán. Trần Giang giải 2.... ôi A1 giỏi quá!!! Nâng cốc chúc mừng cái bọn mày ơiiiiiiiiiii!!!! Yêu lớp mình quá
    Hôm nay cũng là ngày 8/5 - tròn 1 năm là thành viên TTVN. Giờ đây vào ttvn không còn cái cảm giác như trước... thấy nó lạnh lẽo quá.... sao hồi trước vào đây vui vẻ đến vậy. Đọc trong TMG cũng có biết bao nhiêu người cùng cảm giác giống mình. Nhưng mình cũng rất gắn bó với ttvn và không thể rời bỏ nó được. Mình vẫn muốn đứa cái EC đi lên.... dù sao thì mình cũng rất gắn bó với nó .... việc đầu tiên mình làm mỗi sáng vẫn luôn là vào EC xem có gì mới mẻ không? TTVN giờ đây có gì khác hồi xưa nhỉ? hay chẳng có gì khác cả, mình chỉ nghĩ đến cái tốt của TTVN hồi trước chứ chưa nghĩ đến cái không tốt? Khi nhớ lại 1 việc gì đó trong quá khứ, luôn là những kỷ niệm đẹp đúng không? Mình thích cái tên sweet sweet memory mình đặt cho topic này, vì về sau khi mình đọc lại nó chỉ thấy những kỷ niệm ngọt ngào thôi...
    Tự nhiên mình có cảm giác yêu đời trở lại....mình cần phải sống tốt hơn. Những ngày vừa rồi mình sống chán wá, cả ngày chỉ chán và chán thôi.....You never know what you've got until you lose it... mình đã từng thấm thía câu này rồi cơ mà..... đừng để thấm thía nó thêm 1 lần nữa Minh nhé
    Tự hỏi chả biết ngoài mình ra thì có ai đọc hết được những dòng mình viết nhỉ? Sao nó rõ dài, mình cop ra word thấy nó 10 trang rồi, thế mà minh đã đọc đến 2 lần rồi. Đọc chính những cái mình viết ra sao nó ngắn vậy?
    I wrote ur name in the sky, but the wind blew it away
    I wrote ur name in the sand, but the waves washed it away
    So I write ur name in my heart, where noone can take it away and 4ever it will stay...
    Được britneybritney sửa chữa / chuyển vào 00:18 ngày 09/05/2003
  9. britneybritney

    britneybritney Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    08/05/2002
    Bài viết:
    4.404
    Đã được thích:
    0
    7.24 ngày 9/5/2003
    Hôm nay là 9/5 à? nó là ngày gì mà quen thế nhỉ? Nghĩ mãi không ra.... buồn cười hôm qua NA hỏi mình "mày ơi mai là sinh nhật bác Hồ à?" Thế đấy..... Mình cũng chả ngủ được.... hôm qua thức đến 2h đêm rồi mới thiếp đi.... chính vì thế mà sáng nay 10h mới dậy..... bình minh sớm quá nhỉ....
    Hôm nay đến trường..... nhìn nó sao mà buồn thế.... biết làm thế nào để nó vui lên bây giờ??? Mày ơi, nó qua rồi, mà có ai phải thi đâu mà sợ. Hay thật, lớp mình đúng là càng ngày càng hay. Cô Hạnh cố tình xếp những đứa được giải ở vị trí cuối lớp để chả đứa nào phải thi.... thực ra thì cũng sẽ có thôi.... Điểm của Huyền kém quá.... chắc chả ai thay nó được rồi.... Nhìn nó khóc thấy thương thật, H khóc không phải vì điểm kém, nó khóc vì sợ bố mẹ. Mình cũng chả hiểu nổi bố mẹ nó nghĩ gì, thương con kiểu gì mà lại đối xử với nó như thế nữa... Mình mà sống trong nhà như thế thì chắc chả chịu được mấy ngày. À điểm thi Anh của mình là 8.5 cũng không tệ lắm nhỉ, vậy là = học kỳ 1. Nhưng bài hk1 dễ thế ăn 8.5 là đáng trách, lần này bài khó, được 8.5 cũng ổn rồi.
    Mai sẽ trả bài toán.... ôi môn toán, sao tao ghét mày thế không biết? Cầu trời lậy phật cho con thoát nạn đi mà, rồi còn đến môn hoá nữa, chả biết điểm mình thế nào. Lão Hinh điên quá, kt 4 bài thì 3 bài chưa trả, chả hiểu kiểu quái gì nữa. Mà bài hoá đứa nào cũng làm như điên. Thôi mai xuống văn phòng giở sổ chính ra xem ông ý có viết thêm điểm nào vào không vậy. Muốn lấy chắc lại phải lấy cớ là ... tổng kết danh sách học sinh nghỉ thôi...
    Ngày mai trường mình tổ chức cái chương trình của lớp 12... một chút để nhớ hay sao ý nhỉ, chả nhớ chính xác cái tên của nó nữa. Dương với Tú rủ đi nhưng chả biết có đi được không. CN thì EC họp rồi.... thậm chí còn chưa xin phép mẹ.... không biết thế nào nhỉ? Mẹ mình vốn chả bao giờ thích mình đi đâu mà.... khổ thật đấy....công nhận là mình lúc nào cũng như là bị giam lỏng ý. Mẹ lúc nào cũng bảo "Con suốt ngày ở trong nhà như thế thì ốm đấy!" Trời ơi mẹ nói thế sao mẹ không nghĩ đến những lúc mẹ bắt con ở nhà.... Con vừa mới bảo đến nhà Dương thôi mẹ còn không cho.... con biết đi đâu bây giờ... tức điên lên mất.... mẹ mâu thuẫn với chính bản thân đấy.... suốt ngày ngồi nhà, đi học rồi lại về thế này mình chả chịu nổi

    hihi mệt quá vừa mới ngủ dậy xong, chả gọi điện được cho Dương. Mẹ ngồi ngay đây thì nói chuyện kiểu gì cơ chứ! Hic Dương là người duy nhất có cái kiểu "Minh ơi tớ thích nói chuyện với Minh lắm, Minh gọi lại cho tớ nhé!" Nhưng công nhận là Dương cũng gọi nhiều thật, mẹ tớ ở nhà có 2 hôm mà phải hỏi "Dương làm sao mà gọi cho con lắm thế" hehe Dương nghiện giọng tớ mà (ôi buột mồm nói ra câu này lại nhớ đến... ) Dương bảo mình "Minh viết nhật ký trên mạng tức là có người đọc được, Minh sẽ không viết hết" Uh tớ không viết hết nhưng những cái cần phải nhớ thì đều viết ra rồi... Có những cái sợ không muốn viết vì nó chả chắc chắn tẹo nào.... không biết rõ đấy là cái gì.... dù sao thì.... chả biết nữa..... Viết nhật ký thế này toàn người lạ đọc, chả sợ, còn viết nhật ký vào sổ lúc nào cũng bị bố mẹ soi mói kinh lắm. Có những lúc tớ rùng cả mình khi thấy tự nhiên trong nhật ký có những nét chữ không phải của mình ... còn viết ở đây, type nhanh hơn nhiều, viết mất thời gian, cũng để bạn bè hiểu thêm nữa... ai muốn hiểu thì hiểu
    Bài thầy Nghiêm lần trước nghỉ, chả có bài.... tối nay ngồi chép đáp án toán vậy, hì hì vẫn chưa làm xong hình mà.... nhưng ngại wá, chả muốn học nữa, nhất là toán.... sợ.... mỗi khi nghĩ đến những bài kt chưa trả là mình run cầm cập ôi ghê quá!!!!! Mai tiết văn làm gì bây giờ nhỉ? mình còn thậm chí chả chép bài nữa cơ lớp mình cười ồ lên, ngay cả cô cũng phải cười.... cái lớp mình nó mất dậy thật, cái gì cũng nghĩ với 1 đầu óc đen tối. Còn cả đoạn nữa cơ...."Chàng Môntaghiu tuấn tú ơi, em yêu chàng say đắm, có lẽ chàng sẽ cho em là gái lẳng lơ, nhưng hỡi người quân tử, em sẽ giàu lòng chung thuỷ hơn những kẻ giả bộ kiêu kỳ và em thú thật là nếu chàng chẳng bắt gặp em đương thổ lộ mối tình tha thiết thì em cũng đã dè dặt hơn cùng chàng. Vậy em xin chàng hãy tha thứ cho em và đừng vì nỗi lòng yếu đuối bị bắt chợi trong đêm tối mà ngờ em là kẻ trăng hoa.... khổ thân Tú anh nó bị cả lớp cười.... Sao Juliet gì mà sến thế nhỉ, càng đọc chỉ càng thấy buồn cười thôi Đến đoạn thằng Toàn với chi mai đọc mới hay cơ, sao cô khéo chọn thế không biết.. Đây đây, lớp mình là mong cái đoạn này nhất
    Juliet: ... vì em yêu chim quá nên ghen cả với tự do của chim.
    Romeo: Anh ước gì được làm con chim của em
    Đến lúc này thì đúng là lớp mình đứa nào cũng chỉ có cười thôi, vỗ tay ầm ầm vui thật. À A1 giỏi quá nhé! Thi viết thư UPU Bảo thư được giải 3 thành phố, Mai Trang được giải 2 TP, nhưng nó còn cả giải Quốc Gia nữa cơ trời ơi sao tôi yêu lớp tôi thế này Lúc biết tin cô Tú Anh vui ơi là vui, cô bảo "Thế này thì bạn Trang với bạn Thư phải khao cô với cả lớp thôi" ui vui quá đi mất! Lớp mình giỏi quá! Yêu A1 quá.....mình không tưởng tượng nổi có 1 lớp đoàn kết thế này đấy.
    Nhưng trong 32 khuôn mặt đáng yêu của A1 thì vẫn có 2 đứa thật là đáng ghét.... 2 con điên đấy đấy.... hôm nay mình ko ngờ nó lại lấy cái nghe đĩa của thằng Toàn với thằng Đức.... bọn nó vừa mới mua mà... còn mới ơi là mới.... cả 1 cái đĩa xịn trong đấy nữa chứ... tất cả là khoảng 2500k đấy..... hichic Bây giờ cả lớp mình phải cảnh giác 2 đứa đấy.... cứ thấy nó ngồi đâu là phải lại gần xem nó có lấy gì không.... Dương xuýt nữa mất máy tính, may mà Tú Anh nhìn thấy Sao trên đời lại có những người như thế chứ! Eo ui khủng khiếp quá.... ghê quá.... cứ nghĩ đến bọn nó là bực mình thôi không nói nữa!!!!
    Ôi tự nhiên lại nhớ đến cái topic mình mở trong EC.... sao đau lòng thế Chả biết làm gì nữa.... nếu là thành viên ko thôi thì mình cũng chả đến nỗi thế này đâu... tự nhiên làm mod lại thấy phải có trách nhiệm... Cứ để xem cái offline xong nó thế nào đã.... mình cũng phải nghỉ học đã rồi mới bắt tay vào xây dựng nó lại được... bây giờ trong đầu mình ngổn ngang biết bao ý nghĩ....nhiều chuyện mình ko thể tập trung làm gì được....
    ... chả muốn viết nữa.... sợ.... tôi muốn nói nhiều cái với bạn lắm, nhiều lắm nhưng thôi tốt hơn hết là ko nói.... để sau đi.... có lẽ như thế sẽ tốt hơn cho tôi... để mọi thứ không lặp lại một lần nữa.....
    Hic cái phim ở VTV1 sao mà chán thế này.... chả phải nó chán.... nhưng mà nội dung thì vẫn thế... xem phát tức... chỉ thích xem đoạn cuối nó như thế nào thôi... thấy cuộc đời thật là bất công với nhiều người wá...
    Goodbye to you my trusted friend, we've known each other since we were 3 or 4, together we've climbed hills and trees . Learned of love and ABC, skinned our hearts and skinned our knees. Goodbye my friend, it's hard to leave. When all the birds are singing in the sky, now that spring is in the air. Think of me and I'll be there. We had joys we had fun we had seasons in the sun, but the toys that we played were just seasons out of time. Goodbye to you my little one, you gave me love and helped my find the sun. And everytime that I was down, you'd always come arround and get my feet back on the ground. Goodbye to you it's hard to leave. When all the birds are singing in the sky, now that the spring is in the air. With the flowers everywhere, I wish that we could both be there..... tặng mày.... có sớm quá không nhỉ.... nhưng thôi.... cứ thế đã hì hì tao chả muốn mày đi tẹo nào!!! :-(( come whatever, we will still be friends forever...
    Trời ơi nhớ ra hôm nay là ngày gì rồi.... chết thật may mà mình nhìn số 5 nhớ ra sinh nhật anh tùng --> nhớ ra sinh nhật Vân, sinh nhật 2 người ngược số nhau mà. Hic chết rồi làm sao bây giờ, ngày mai mình bận cả ngày, chủ nhật cũng bận rồi làm sao mà đến nhà nó được.... chết thật đấy, xuýt nữa mình quên.... may mà nhớ ra.... may quá.... không nó giận mình chết mất... mình bận quá lâu rồi ko gặp nó... hic
    I wrote ur name in the sky, but the wind blew it away
    I wrote ur name in the sand, but the waves washed it away
    So I write ur name in my heart, where noone can take it away and 4ever it will stay...
  10. britneybritney

    britneybritney Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    08/05/2002
    Bài viết:
    4.404
    Đã được thích:
    0
    7.23 ngày 10/5/2003
    Mình đang chán lắm đây, chả muốn viết nữa, chả muốn làm bất kỳ một cái gì nữa... thôi mình chả muốn nhớ đến cái ngày tối tăm này nữa.... đúng là mấy phút trước đây mình chỉ muốn mình biến mất trên thế giới này thôi..... ko nghĩ nữa.... chỉ tiếc là mình ko thể khóc được... nếu ko đã đỡ buồn hơn rồi. Nhưng mình đâu phải loại người dễ khóc như vậy chứ.... tất cả sẽ qua thôi.... thôi đừng nghĩ nữa.... ít ra là mình còn mấy tiếng đồng hồ nữa thanh thản, ko làm sao cả... rồi muốn thế nào cũng được... ôi sao mình tự nhiên lại thế này? huhu ... cái chữ ký của mình bên HAO.... when the whole world's gone, you always have my shoulder to cry on. Bây giờ thì mình đang cần a shoulder to cry on đây..... if only you're here with me and then everything will be just fine... Tất cả chỉ là phù phiếm... cũng có lúc mình phải nói câu này sao....
    I wrote ur name in the sky, but the wind blew it away
    I wrote ur name in the sand, but the waves washed it away
    So I write ur name in my heart, where noone can take it away and 4ever it will stay...
    Được britneybritney sửa chữa / chuyển vào 09:30 ngày 12/05/2003

Chia sẻ trang này