Tớ xin nói một chút suy nghĩ của mình: Từ hồi tớ vào box thica, tớ gặp hơi nhiều sự dễ dãi và nhiều cách thể hiện chứng tỏ với họ thơ chỉ là một thứ đồ chơi tiêu khiển. Nhưng đó là quyền của mỗi người, không có luật nào bắt thơ phải là thơ cả và cũng không mấy ai biết rõ thế nào là thơ. Theo quan điểm chủ quan của tớ thì thơ phải là một cái gì đó có hàm chứa một số giá trị, hoặc đẹp hoặc mới. Đẹp theo nghĩa làm rung động lòng người và mới theo nghĩa làm người ta tìm thấy một cái gì đó sáng tạo trong thơ. Một bài thơ chứa cả vẻ đẹp và sự mới mẻ là một bài thơ thực sự mang tên thơ. Bởi vì, nó như một một sức sống mới giúp mỗi người chúng ta khai phá phần nào cảm nhận về thế giới quan của đồng loại mình. Qua đó, nếu bộ óc biết rung động thì chắc chắn sẽ cảm thụ được những điều quí báu cho tâm hồn. Đọc những bài thơ thực sự có giá trị chính là cách phát triển nhận thức và tấm lòng rất tự nhiên. Bởi vì thơ là một cái gì đó ngấm vào chứ không phải nhồi vào. Theo tớ, mới và đẹp ở đây không phải là cái gì cao siêu, ví dụ như một bài thơ của Phan Thị Vàng Anh, tớ đọc thấy cả cái mới, cả cái đẹp: Hôm nay trời nắng chang chang Mèo con đi học chả mang thứ gì Chỉ mang một chiếc bút chì Và mang một mẩu bánh mỳ con con Thơ Việt Nam thì dù mới dù cũ, tớ vẫn thấy một bài thơ dường như đẹp hơn khi có vần điệu trôi chảy một cách tự nhiên, cái đó hình như gọi là nhạc trong thơ. Còn một bài thơ không vần không hẳn là không đẹp nếu nó có những hình ảnh biết nói và những ý tưởng hay để bù trừ. Cái mới ở thơ không vần có giá trị chính là đủ sức tìm ra những ý tưởng và cách nhìn để bổ khuyết cho cái sự không vần. Như vậy, việc chỉ thích thơ vần hoặc chỉ thích thơ không vần chính là việc cô lập, hạn chế cảm thụ của mình về cái đẹp và cái mới. Tớ thấy cách cảm thụ thơ của quần chúng từ xưa đến nay có rất nhiều phát triển, phát triển là tất yếu mà. Từ chỗ chỉ thích những gì ?oêm tai?, nhiều người đã biết cảm nhận cái chân giá trị, nghĩa là thấy được cái hay dù ?ongười ta gọi nó là cái quái gì chăng nữa?. Nhân tiện, nói luôn chuyện bài ?oNo matter what? và bài ?oNothing else matter? là hai phong cách nhạc mà nhiều người cho là kỵ nhau: Pop-Rock. Thế nhưng hai bài này đều được rất nhiều người thích. Thử phân tích một chút. Hãy bỏ qua chuyện mặt mũi quần áo, cách trình diễn cơ thể của các thành viên, coi như chúng ta chỉ ?ođọc? họ bằng âm thanh. Cái hay thứ nhất là giai điệu, thứ hai chính là ý nghĩa rất trí tuệ của lời bài hát, tớ xin trích ra hai câu bất kỳ của mỗi bài: ?oNo matter what they teach you What you believe is true? (Dù họ có dạy bạn điều gì chăng nữa Điều bạn tin chính là sự thật) ?oOpen mind for a different view And nothing else matter? (Hãy thử nhìn theo một cách khác Thế thôi) Cả hai bài này tớ đều đã nghe từ lâu, nhưng hầu hết chỉ là nghe giai điệu đã thấy hay. Phải đến hơn một năm sau, khi tớ thử tìm lời bài hát thì tớ lại thấy ra nhiều cái mới mẻ. Đến bây giờ vẫn chưa thuộc hết nhưng mỗi lần nghe, ráp lời vào lại thấy được ít nhiều thú vị mới. Chính vì thế mà tớ coi đây là hai bài thơ hay. Và rất rất nhiều bài thơ bài hát tớ nghe, đọc nhiều nhiều lần mới ngấm được. Tớ nghĩ, cái hay của thơ là ở chỗ không phải ở chỗ anh sở hữu được thân xác nó hay không mà là anh cảm nhận được linh hồn nó. Mà muốn cảm nhận được linh hồn thì trước hết phải có linh hồn. Theo quan niệm của tớ thì linh hồn lại là một cái phải đẹp và có tính phát triển. Qua đó cũng thấy việc nuôi dưỡng linh hồn con người chính là việc làm mới và làm đẹp thế giới. Nhân tiện cũng thử phân tích một chút về mới và đánh mất mình. Đánh mất mình dường như là cố tình làm mới mình khi mình chưa cũ. Mới và đẹp vì thế lại có phần gắn bó với chân thật và tự nhiên. Và rất rất nhiều yếu tố nữa mà tìm tòi để liệt kê ra có khi lại mất tính đúng đắn và mất tự nhiên của mới và đẹp. Bài viết này khó làm hài lòng được hết tất cả mọi người, cũng không phải là tiêu chí để đánh giá thơ mà người viết chỉ muốn người đọc thử trong quá trình đọc, tự nhiên có một phép so sánh, tự đánh giá chính mình và khả năng nhìn nhận của mình một chút. Đơn giản chỉ là để chúng ta cùng thấy cái nào đẹp, mới thì bảo tồn, phát huy, còn cái nào không hay thì cũng không o bế, nuông chiều. Bởi vì, hiềm cứ ưu tiên một phía thì phía kia tất sẽ cô đơn. Tớ nghĩ, để cái không hay cô đơn cũng tốt, nó sẽ nhận ra nó phải hay nếu muốn hòa nhập. Cái khó vẫn là phải nhận ra cái không hay ở chính mình mà nghiêm khắc với bản thân. Bởi rõ ràng những kẻ đã, đang và có thể sẽ gây ra những cuộc chiến đã không nghiêm khắc với mình trong cảm quan về cái đẹp và cái mới. Con những người biết trân trọng nó thì lại chưa làm gì nổi. Cùng có một nhìn nhận tốt để phát triển cái đẹp và cái mới tất sẽ tạo ra sức mạnh không nhỏ. Tớ nghĩ, nếu box thica ý thức được điều đó trong mỗi con người thì việc tìm ta một tập san có chất lượng chỉ là chuyện nhỏ. Tớ (không dám xưng là chúng tớ) không tham gia vì vẫn đang bận làm những việc cần làm và đợi đến một ngày những người tham gia box thica tự làm mới và đẹp tâm hồn mình? Nói mấy chuyện này khó tránh được làm có người khó chịu: ?oLại hô khẩu hiệu đây?. Đấy, còn có những người như thế ở đây thì? khi chắt lọc không có chỗ cho hằn học (bài này trích từ http://ttvnol.com/forum/t_83586/35 tôi xin post lại lên đây, nếu không phù hợp, mong các mod cứ xóa) ...có khi yêu đến xế chiều cúi đầu nhận tội mình yêu chính mình...
Tôi nghĩ, đây là thời điểm tốt để chúng ta thảo luận về thi ca trong nước cũng như hải ngoại. Ở đây có nhiều nguời mà theo tôi nghĩ có tiếp xúc không ít với các tác giả, tác phẩm. Cá nhân tôi ?ocảm thấy? có Hoabaoxuan, Bạch, nhungtamhonlangman (xếp theo thứ tự lady first, rồi abc)... Tất nhiên còn có nhiều người khác mà tôi không kể hết được hoặc không biết. Bên box văn học, các box khác và những người tham gia thầm lặng chắc chắn cũng có những người am hiểu về các vấn đề này. Có lẽ, chúng ta nên lập ra các topic về thơ từng tác giả trong nước, ngoài nước và các bài nhận định của báo chí, mạng hoặc chính chúng ta sẽ tham gia. Đã có những topic về Vi Thùy Linh. Gần đây thì có người giới thiệu thơ Lê Thị Huệ, thơ Nguyễn Hữu Hồng Minh. Nhưng còn rất nhiều những tên tuổi khác để chúng ta đọc, cùng tham khảo cũng như bàn luận để đúng với cái tên thi ca của box này. Không chỉ để post thơ của mỗi cá nhân, họa thơ... mà còn đem lại tin tức về tình hình thơ ca, các xu thế, các tác giả... Như vậy, số người tham gia sẽ đông đảo hơn, có thể có chất lượng hơn. Và các mod sẽ vất vả hơn nếu người tham gia không ý thức được tính nghiêm túc cần thiết. Tôi không biết nhiều về thi ca, lại lười đọc, những cái tên Nguyễn Quang Thiều, Hồ Anh Tuấn, Vi Thùy Linh, Văn Cầm Hải hay Nguyễn Hữu Hồng Minh... còn khá xa lạ. Đọc trên đây và một số chỗ khác mới biết được vài bài. Tôi tình cờ có được cuốn ?o26 nhà thơ Việt Nam đương đại? xuất bản ở hải ngoại thấy toàn bộ là những cái tên so với năm ngoái thì mới toanh với mình: Nguyễn Thị Hoàng Bắc, Nguyễn Quốc Chánh, Bùi Chát, Đinh Trường Chinh, Trần Tiến Dũng, Nguyễn Đạt, Văn Cầm Hải, Phan Nhiên Hạo, Lê Thị Huệ, Vương Huy, Inrasara, Đỗ Kh., Ngô Tự Lập, Đinh Linh, Ly Hoàng Ly, Nguyễn Hoàng Nam, Uyên Nguyên, Thận Nhiên, Thường Quán, Đỗ Quyên, Phan Bá Thọ, Phan Huyền Thư, Nguyễn Đăng Thường, Nguyễn Hoàng Tranh, Nguyễn Đức Tùng, Nguyễn Viện. Rồi mới có cả cuốn ?oThi sỹ và tôi? của Ngu Yên, một tập thơ 450 trang cũng xuất bản ở hải ngoại với mục lục như sau: Thơ tuyển 1995-2002, Thơ Cụ Thể, Thơ Đồng Tác, Thơ Phỏng Vấn, Thơ Trình Diễn, Tùy Thơ, Ca Khúc Thơ, Nhạc, Họa, Trích Từ Vở Nháp, Trích Từ Tùy Ký, Bạt. Lê Thị Huệ. Tóm lại là rất phong phú. Thấy mình mang tiếng là làm thơ nhưng ngoài những tác giả trong sách giáo khoa phổ thông, chả chịu khó đọc người khác mấy. Hồi đầu vào đây, trong một topic của mình, có nói câu đại ý là: Nếu có nhiều người viết thơ hay thì tại sao người ta lại chỉ tập trung vào Vi Thùy Linh nhiều đến thế. Hóa ra là tại lúc đó mình ?oếch ngồi đáy giếng?. Và cũng tại thơ hay không được phổ biến khiến con ếch này khó có thể không ngộ nhận. Ví dụ về một người làm thơ đã thế, không biết người khác thì thái độ thế nào đối với thi ca. Hôm trước vừa có người nói chuyện là: Tưởng ghét thi ca nhưng hóa ra vì đọc những cái trên báo có tên là thơ, lâu lâu thành ác cảm nên ghét oan thơ chân chính. Nghe nói ở hải ngoại làm thơ hoàn toàn không có nhuận bút. Những tờ báo như Hoa Học Trò trong nước, nơi trước đây có nhiều cây bút tham gia bây giờ cũng không thấy truyện ngắn và thơ nội địa. Sinh Viên Việt Nam thì hình như mỗi số có một truyện ngắn và một bài thơ. Các tờ báo Văn Nghệ, Văn Nghệ Trẻ thi thoảng mới thấy ở các sạp báo, mỏng dính mà lại đắt tiền, thơ cũng ít hay. Có Tạp Chí Văn Nghệ Quân Đội thi thoảng giới thiệu các tác giả tiêu biểu cũng hay nhưng không nhiều, lại tên là Văn Nghệ Quân Đội nên nhiều người cảm tính nghe đã không muốn đọc. Tình trạng như thế đâm ra nhiều người quên béng thơ văn là thế nào để mà thích. Tôi cũng không mặn mà gì lắm với thơ văn, chỉ nghĩ vài điều, xin viết ra để thấy rằng chúng ta hoàn toàn có thể làm một cái gì đó có giá trị cho thơ văn khi mạng là một tờ báo mà ai cũng có thể tham gia. Thơ văn không phải là chỉ để chơi mà nhiều khi nó là một đóng góp rất lớn cho cuộc sống, đặc biệt là nhận thức, cái mà con người luôn thiếu. Hy vọng Hoabaoxuan, Bạch, nhungtamhonlangman... và các thành viên khác nếu có những thông tin, và có thời gian, xin vui lòng chia sẻ thông tin với mọi người. Tôi tin là có nhiều người hiểu biết nhiều. Nếu có gì nhạy cảm, chúng ta chịu khó tránh một chút. Và để thi ca đúng với cái tên của nó, mong mỗi thành viên chúng ta cùng chịu khó có ý thức. Những gì quá cá nhân mong trao đổi qua tin nhắn. Nếu nói vậy là thừa thì xin được lượng thứ. (Có một lưu ý nho nhỏ thế này: Có một số chữ ở hải ngoại dùng chữ ?ox? thay vì chữ ?os? như trong nước. Ví dụ, dùng ?ochia xẻ? thay vì ?ochia sẻ?. Thiết nghĩ, điều đó cũng không quan trọng. Cũng như ngay cả trong nước, chữ ?ovật lí? và ?ovật lý?, ?odòng sông? và ?ogiòng sông? cũng không ảnh hưởng gì. Cũng như trên thế giới nước này gọi một thứ quả là apple thì nước ta gọi là táo. Hoàn toàn bình thường. Những chuẩn mực về ngôn ngữ đôi khi chỉ là để tạo nên một thứ cho mọi người cùng hiểu và mọi thứ khỏi phức tạp, rối rắm, bừa bãi. Cái nào không quá đáng, được dùng nhiều hoặc không vi phạm tự do cá nhân thì vẫn có thể chấp nhận) ...có khi yêu đến xế chiều cúi đầu nhận tội mình yêu chính mình...
Hôm nay có người kết tội mình vì đã để lụt bài này !Hic ! Kể ra thì bác pagoda này nói có lý quá đâm ra mình chẳng thể nào mà phản bác cho tường tận và đanh thép được ! Nhưng khi đã bị kết tội thì cũng phải đứng ra thực hiên cái quyền tự bảo vệ ! Bác pagoda quả nhiên nối thơ rất tài ,rất hợp vần hợp vận,nhưng chính cái nối đó làm mất đi ý nghĩa của bài thơ !Để hiểu một bài thơ thì tuỳ từng cá nhân sẽ đưa ra những cách hiểu và đánh giá khác nhau cho nên không dám tự khẳng định bài thơ: "Những chuyện buồn của gió kể với tôi Trong những lúc,gió về qua phố nhỏ Trong những chiều sâu lắng ,nắng vơi vơi Tôi giữ lại cho mình ,thành vần điệu Một bài thơ mỏng mảnh ,giải phiền ưu" là một bài thơ hay .Song đó là một lát cắt ghi lại kỷ niệm của tôi với một người bạn thơ .Tôi tự nhận thấy chỉ cần đến đó không thêm ,không bớt đủ cho mỗi khi đọc lại tôi thấy hiện ra hình ảnh kỷ niệm đó. Việc lấy cảm quan cá nhân để tự thêm hay bớt nếu như không có sự đồng cảm thường làm cho một bài thơ vốn rất giản dị thành một thứ lố lăng ,hic ! cũng như khi ta cố tình vẽ thêm râu dê cho con cá chép thì khi đó .... Nhưng thôi: "Bọt bèo cái tiếng làm thơ Lơ nghơ mấy chữ ,vẩn vơ mấy vần Nhìn ra nhiều lúc đần đần Chỉ mong giữ lại những lần vấn vương" Đó đó ! chớ kết tội thằng em nữa nhé bà chị TH ,kẻo tối em về phải soạn hẳn bản tường trình hay đi vận động hành lang như vụ cá ba sa thì ốm !
Tác giả - Tác phẩm Topic được tạo ra với mục đích là nơi dành cho các bạn trao đổi về tác giả, tác phẩm.... Đầu tiên, tớ sẽ chuyển các bài có nội dung về học thuật bên topic [topic]161150[/topic] sang đây. Thân ái, --- Này người ơi Đang làm gì đấy Đi với tớ.. Rong chơi những tháng ngày. Được nsn sửa chữa / chuyển vào 01:50 ngày 24/06/2003
Ô hô, mọi người cho bác away một tràng pháo tay nào ! Box Thi ca của chúng ta hẳn sẽ phát triển thật là rực rỡ nếu có thêm một vài thành viên nữa tựa bác away đây : nhiệt tình, năng nổ, xông xáo và thông tuệ. Cứ bài nào bác post lên là các bạn độc giả lại cho ý kiến ầm ầm. Bác away quả xứng đáng là một "hiện tượng" đặc biệt trong box Thi ca của chúng ta. Cá nhân tôi xin ngả mũ cúi đầu trước một tấm lòng quảng đại và một trí tuệ uyên bác như away đây. Lê Ngọc Nhi