1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Tại sao Châu Âu lại thống trị thế giới mà không phải là ngược lại?

Chủ đề trong 'Lịch sử Văn hoá' bởi Pagan, 12/03/2007.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. Pagan

    Pagan Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    12/08/2004
    Bài viết:
    3.118
    Đã được thích:
    1
    Cũng theo một luồng ý kiến khác:
    Lòng mẹ bao la như biển Thái Bình
    Trong cuộc chuyển hóa vĩ đại từ một nước nông nghiệp sang một nước công nghiệp và dịch vụ chúng ta gặp một trở ngại lớn: khí hậu. Chúng ta là một nước nhiệt đới, gần như nóng quanh năm, nhất là ở miền Nam. Sự phá hủy cây rừng từ nhiều năm nay, và vẫn chưa chấm dứt hẳn dù rừng không còn bao nhiêu, lại càng cho khí hậu thêm phần gay gắt khó chịu.
    Khí hậu nóng làm cho con người uể oải, thiếu quyết tâm và mất kiên nhẫn. Các nước phát triển mạnh thường không phải là những nước nhiệt đới. Singapore là một ngoại lệ, nhưng Singapore không phải là một quốc gia theo đúng nghĩa của nó, mà là một thành phố và một hải cảng. Vả lại, đó là một đảo, được biển bao quanh và nhờ vậy gió biển cũng làm dịu bớt khí hậu, như tại Mã Lai. Có nhiều nhà nghiên cứu khẳng định phát triển là đặc tính của các nước hàn đới và ôn đới. Bắc Mỹ phát triển hơn hẳn Nam Mỹ, Bắc Âu vượt hẳn Nam Âu. Các nước châu Á phát triển mạnh cũng thé: Nhật, Triều Tiên, Hương Cảng, Đài Loan và có lẽ sau này Hoa Lục, cũng đều là những nước lạnh, hoặc ít ra không nóng. Có những nhà nghiên cứu xã hội lớn, như Max Weber và Alain Peyrefitte, không tin như vậy và giải thích bằng lý do văn hóa. Bắc Mỹ và Bắc Âu, theo họ, phát triển được nhờ tư tưởng Tin Lành phóng khoáng, trong khi Nam Mỹ và Nam Âu không phát triển vì ảnh hưởng giáo điều thủ cựu của Công Giáo. Phân tích này có phần đúng, nhưng cũng có thể giải thích rằng tại vì miền Bắc Âu lạnh, mà con người có chiều sâu, phát triển óc phê phán và sáng tạo rồi chấp nhận Tin Lành.
    Dầu sao thì khí hậu nóng cũng vẫn là một trở ngại lớn. Tuy nhiên, các nhà nghiên cứu cũng đồng ý các vùng bờ biển phát triển mạnh hơn các vùng lục địa. Biển là kho tàng hải sản vô tận, là sự nới rộng của bờ cõi, và, quan trọng hơn hết, là khả năng giao thông vận tải quan trọng và quí giá vô cùng.
    Khi vừa mới tốt nghiệp kỹ sư, tôi làm việc cho hãng Pechiney, công ty đứng hàng thứ nhì thế giới và thứ nhất tại châu Âu vào đầu thập niên 1970 về kỹ nghệ nhôm. Pechiney nhập cảng quặng nhôm từ Úc và châu Phi. Nhà máy luyện nhôm nơi tôi làm việc nằm ở trung tâm nước Pháp, cách cảng Marseille chừng 400 km. Chi phí chuyên chở bằng đường biền từ Úc tới Marseille gần 20.000 km, nhẹ hơn chi phí chuyên chở 400 km đường sắt từ Marseille đến nhà máy.
    Ưu thế bờ biển - lục địa quan trọng không kém ưu thế lạnh - nóng. Người ta có thể quan sát rằng từ hai mươi năm nay tại Trung Quốc, vùng duyên hải đã phát triển vượt hẳn vùng lục địa. Ưu thế của bờ biển càng rõ nét trong trường hợp Trung Quốc nếu người ta nhớ lại rằng trong thập niên 1950 Mao Trạch Đông đã cho thi hành kế hoạch đệ tam tuyến, chuyển hết kỹ nghệ vào lục địa đề phòng ngừa một cuộc đổ bộ của Hoa Kỳ. Kế hoạch này đã biến Trùng Khánh thành thành phố đông dân nhất Trung Quốc, nó đã làm phá sản các vùng bờ biển.
    Biển cũng làm cho khí hậu nóng bớt đi rất nhiều phần gay gắt. Nhờ biển và gió biển, khí hậu nước ta dễ chịu hơn nhiều so với khí hậu ở cùng vĩ độ tại Lào và Thái Lan. Trừ một vài tháng đặc biệt, ở vài nơi và trong vài năm khác thường, hàn thử biểu ít vượt quá 350 C. Nhiệt độ trung bình những tháng nóng nhất của nước ta chỉ là 28 hoặc 290 C, nghĩa là một nhiệt độ tuy không thoải mái nhưng vẫn còn chịu đựng được.
    Chúng ta có rất nhiều bờ biển và biển của ta rất tốt. Bờ biển của ta dài 3.200 km, còn dài hơn cả chiều dài thực sự của nước ta. Cả nước ta là một dải bờ biển, điểm sâu nhất trong đất liền tại miền Bắc là 600 km, trung bình bề dày của đất nước ta là 150km, tại Đồng Hới (Quảng Bình) bề dày này chỉ có 50 km. Dọc theo bờ biển, chúng ta có khả năng thiết lập vô số hải cảng tốt. Hiện nay ta mới chỉ sử dụng một phần rất nhỏ của khả năng này với các hải cảng: Hải Phòng, Vinh, Đà Nẵng, Qui Nhơn, Nha Trang, Sài gòn. Tiềm năng hải cảng hứa hẹn một tương lai xán lạn cho kỹ nghệ đóng tàu, bảo trì và sửa chữa tàu và chuyên chở hàng hải. Những ngành này cho tới nay ta hoàn toàn không khai thác. Tuy có nhiều cảng thiên nhiên nước sâu, nhưng nói chung bờ biển nước ta lại rất xoải và có cát mịn, do đó chúng ta có nhiều bãi biển thiên nhiên tuyệt vời. Đó là những tiềm năng du lịch nếu được khai thác sẽ đem lại một nguồn lợi rất lớn vì bờ biển của ta giữ nhiệt độ quanh năm trên 250 C. Chúng ta là cửa mở ra Thái Bình Dương của cả bán đảo Trung-Ấn. Người ta có thể làm việc và kiếm tiền ở Thái Lan, Lào, Vân Nam, nhưng người ta bắt buộc phải nghỉ ngơi và tiêu xài tại bờ biển Việt Nam. Kỹ nghệ du lịch của nước ta, nếu được phát triển đầy đủ, trong trung hạn có khả năng thu hút vài chục triệu du khách mỗi năm, tạo công ăn việc làm cho hàng triệu người trong ngành du lịch cũng như trong các ngành liên hệ. Vùng biển thuộc lãnh hải Việt Nam có khả năng cung cấp hai triệu tấn cá mỗi năm. Bờ biển dài và thuận lợi của Việt Nam cho phép đánh bắt thêm dễ dàng một trọng lượng cá tương đương trên biển cả. Ngư nghiệp và công nghiệp thực phẩm do nguồn hải sản cho phép ta nuôi sống một số người tương đương với nông nghiệp.
    Bờ biển miền Nam còn cho ta một tiềm năng nuôi tôm cá rất quan trọng mà ta hiện chỉ khai thác được một phần rất nhỏ. Ngoài ra, vùng Đồng Tháp thuộc đồng bằng Nam Bộ, với nguồn nước và nguồn cá to lớn của sông Mê Kông, còn là một tài nguyên lớn lao nuôi cá nước ngọt mà ta hầu như chưa khai thác. Biển là tài sản quí báu nhất của non sông hoa gấm, có khả năng cao hơn nhiều so với nông nghiệp. Nhưng không phải ta chỉ có biển tốt mà ta còn có một vị trí vô cùng thuận lợi. Chúng ta là đường ra biển của Cam-bốt, Lào, Thái Lan và miền Tây-nam Trung Quốc, chúng ta nằm sát các trục giao thông hàng hải quan trọng và ở ngay trung tâm của một vùng phát triển mạnh. Chức năng thiên nhiên của ta do biển đem lại là chức năng của một nước du lịch, công nghiệp, thương nghiệp và dịch vụ. Nguồn lợi chính mà biển đem lại là nguồn lợi của giao thương với thế giới.
    Nhưng muốn phát huy chức năng đó, điều bắt buộc tự nhiên là ta phải hội nhập với thế giới, có một chế độ chấp nhận được cho cả thế giới. Nghĩa là dân chủ.
    (Trích Tổ quốc ăn năn của Nguyễn Gia Kiểng)
    ------------------------------
    thì khí hậu và địa hình giáp biển cũng là một yếu tố quan trọng. Theo ý các bác thì thế nào?
  2. dragonboy1080

    dragonboy1080 Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    03/01/2006
    Bài viết:
    5.265
    Đã được thích:
    880
    Nói chung cũng đúng ở mẹt nào đấy!
    Các nền văn minh cổ đại lại toàn ở vùng nóng: Ai Cập, Lưỡng Hà, Hi Lạp, La Mã, Maya, Ấn Độ v.v..
    Ở đâu quen đấy thôi! Nói thật là tớ thích mùa hè hơn mùa đông! Mùa rét cảm thấy kém mình năng động + thèm ngủ hơn mùa hè!
  3. 9635741

    9635741 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    14/09/2005
    Bài viết:
    1.067
    Đã được thích:
    0
    Đó là do văn hóa. Văn hóa châu Âu động, văn hóa châu Á tĩnh. Văn hóa châu Âu thích chinh phục tự nhiên, văn hóa châu Á thích hòa nhập với tự nhiên.
    Văn hóa thì bắt nguồn từ kinh tế: người châu Âu ko trồng trọt để sống được nên phải chăn nuôi, làm thủ công, trồng cây công nghiệp lấy nguyên liệu,... và cuối cùng là trao đổi/bán lấy lương thực => văn hóa mở. Người châu Á thì phần đông là nông nghiệp lúa mạch/gạo nên nói chung tự nhiên, tự cung, tự cấp, không có nhu cầu mở rộng liên lạc với thế giới xung quanh (đủ ăn rồi).
    Tất nhiên đó là quy luật chung, không kể đến những hiện tượng ngẫu nhiên đặc biệt như Mông Cổ du mục mà vẫn lạc hậu, Nga cũng châu Âu mà nghèo nàn,...
  4. Pagan

    Pagan Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    12/08/2004
    Bài viết:
    3.118
    Đã được thích:
    1
    Nếu đã có ngoại lệ thì nó không còn là quy luật nữa bác ạ.
  5. Pagan

    Pagan Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    12/08/2004
    Bài viết:
    3.118
    Đã được thích:
    1
    Những vùng khí hậu nóng (nhiều mưa) thì thích hợp hơn cho việc phát triển nông nghiệp, nên các nền văn minh cổ đại cũng thường bắt nguồn ở các xứ nóng.
    Nhưng ở thời hiện đại thì lại khác, vùng khí hậu lạnh sẽ thích hợp hơn cho phát triển công nghiệp (ít mưa, ít ẩm, khí hậu mát mẻ không ảnh hưởng nhiều đến thiết bị), mà công nghiệp mới là thước đo của sự phát triển.
    Phải nói là tôi cũng hơi nghiêng về giả thiết mà bài viết trên đã đề ra, hiện tượng thì đúng như vậy, nhưng liệu bản chất có thế không, và nếu có thì ảnh hưởng đến mức nào?
  6. hatakekakashivn87

    hatakekakashivn87 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    01/04/2006
    Bài viết:
    788
    Đã được thích:
    0
    Phát triển cũng cần dựa vào tự nhiên nữa các bác ạ.
    Như nước Anh đầu CM công nghiệp dùng than gỗ, sau chuyển sang than đá vì nhiệt năng cao hơn của nó.
    Nhưng nếu nước Anh không có than đá thì liệu có thành công cách mạng công nghiệp không nhỉ?
  7. Pagan

    Pagan Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    12/08/2004
    Bài viết:
    3.118
    Đã được thích:
    1
    Nếu không có than đá thì có nhiều khả năng xảy ra lắm, nhưng khả năng dễ xảy ra nhất là họ ăn theo sự phát triển của các nước châu Âu khác (như Pháp chẳng hạn).
  8. tomca

    tomca Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    19/12/2005
    Bài viết:
    286
    Đã được thích:
    0
    bao giờ Ngàn Hống hết cây
    Sông Lam hết nước họ này hết quan.......
    ----------
    Bao giờ đá nổi lông chìm
    Dân đen nổi dậy thú chim tơi bời

    Thống trị xưa nay thuộc về kẻ có văn hoá- trí thức-của cải- hình thành nên quyền lực, quyền lực mãi mãi thuộc về họ. Cố mà ngoi lên để trị vì giúp dân, sướng thân.
    Kiều, hay Nguyễn đã cố ngoi lên nhưng chưa đặng. Toàn bộ Kiều là bản ca thương sót tiểu thương, vương gia, tiểu tư sản, quan nha nhơ nhỡ như Kim, Quan, và Từ hải phải chết bởi Tôn...
  9. levant57

    levant57 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/10/2003
    Bài viết:
    1.520
    Đã được thích:
    1
    Các chú nên tìm đọc cuốn : SCIENCE & CIVILISATION IN CHINA" để tìm câu trả lời cho câu hỏi mà chú Pagan đã đặt ra làm cái tên cho chủ đề này.
    Trong cuốn sách trên ông đã đưa ra một câu hỏi mà người tàu gọi đó là NẠN ĐỀ NEEDHAM, như sau: Nếu các bạn TQ của tôi có sự phát triển trí lực hoàn toàn như tôi, thế thì xin hỏi tại sao những nhân vật vĩ đại như Galileo, Newton đều là người Châu Âu cả chứ không phải là người TQ hoặc Ấn Độ? Và sao cuộc cách mạng khoa học kỹ thuật cận đại lại chỉ xảy ra ở Châu Âu? và....why China had been overshot by the West in science and technology, despite its earlier success.
    Cùng là dân Châu Á với nhau thì người Tàu đã tìm được câu trả lời còn người Việt thì chưa.
    Mà khi chưa tìm được câu tả lời thì câu hỏi vẫn còn đấy...
  10. P20

    P20 Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    02/11/2006
    Bài viết:
    5.619
    Đã được thích:
    203
    Bề ngoài thì giống người Âu tỏ ra trầm trọng hoá tôn giáo của họ(1 fần tất yếu của cuộc sống)Đó đều là cái hay cái đẹp,phần lớn dạy người ta làm việc thiện.
    Nhưng khi thoát ra khỏi mấy tiếng thể dục mồm sáng chủ nhật+trước khi ăn cơm tối+trước khi đi ngủ:Họ nghĩ hay làm đều kô phải là việc của chúa.
    À quên,ngoài những thời gian trên thì họ còn nghĩ đến chúa khi thấy những việc tội lỗi đáng xấu hổ.
    Tớ thấy từ:"Oh!my god" với "oh!****"(hoặc đại loại thế) phát ra trong nnhững trường hợp tương tự nhau(cùng 1 trường hợp bạn có thể nói 1 trong 2 từ đều kô sai,hoặc nói cả 2 cũng chả ai dám làm gì bạn)

Chia sẻ trang này