1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Tại sao chúng ta buồn...?

Chủ đề trong 'Cuộc sống' bởi taiquai, 14/11/2006.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. taiquai

    taiquai Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/11/2006
    Bài viết:
    509
    Đã được thích:
    0
    Tại sao chúng ta buồn...?

    Tôi xin phép khai triê?n câu ho?i cu?a bạn Langtutimban tha?nh một chu? đê? - ba?i viết riêng vi? thấy đây la? một vấn đê? rất hay va? rộng (không chi? giới hạn trong chu? đê? Tâm lý), rất bô? ích trong thơ?i buô?i hiện nay. Tôi muốn ba?n sâu vê? vấn đê? na?y. Vi? chưa đu? 50 ba?i viết nên tôi đa?nh đưa ba?i na?y lên mục "Ho?i gi? đáp nấy". Rất mong các bạn cu?ng tham gia tha?o luận!
    -------------------------------------------------------------------------------------------
    Tai sao tuoi tre cua chung ta thuong co mot tam trang bi quan chan nan truoc cuoc song. Minh la nan nhan cua chuyen nay nhung minh lai ko co cach nao thoat ra duoc kho khan do, mong rang cac ban se giup minh giai quyet duoc ko?
    --------------------------------------------------------------------------------------------

    Tôi có thê? hiê?u được tâm trạng cu?a bạn. Tất ca? không ngoa?i cái ma? ngươ?i ta thươ?ng nhắc đến nhưng không tránh kho?i: Mặt trái cu?a kinh tế thị trươ?ng. Nghe có ve? to tát nhưng thực thế, 2 lý do chính la??́:

    1. Bạn mất phương hướng, mất niê?m tin va? thiếu đi lý tươ?ng.
    Khi có một lý tươ?ng, một mục đích thi? ngươ?i ta không bị phân tâm bơ?i nhưfng thứ khác, ngươ?i ta bớt so sánh hơn. Thơ?i chiến tranh bố mẹ tôi cufng như mọi ngươ?i ăn cơm độn khoai, độn sắn ma? vâfn vui tươi vi? tất ca? tập trung cho Mục đích: Chiến thắng giặc va? gia?i phóng đất nước. Lý Tươ?ng cu?a họ la? phấn đấu xây dựng một xaf hội tốt đẹp, công bă?ng. Họ không pha?i mệt mo?i vi? So Sánh bơ?i nói chung ai cufng như ai, không có cách biệt gia?u nghe?o. Tất nhiên, có ưu ái nhất định cho cán bộ lafnh đạo nhưng nói chung dạo đó cán bộ như dân. Một số ngươ?i trong các diêfn đa?n chống đối ga?o lên ră?ng lafnh đạo được ưu tiên la? đặc quyê?n đặc lợi nhưng ai có hiê?u biết hiê?u ră?ng: trong một thơ?i điê?m nước sôi lư?a bo?ng câ?n tập trung trí tuệ lafnh đạo thi? đê? nhưfng nha? lafnh đạo phân tâm thậm chí la? có tội. Tôi sống trong một gia đi?nh trí thức nghe?o nhưng tôi hiê?u điê?u đó.
    Nga?y nay nhiê?u khi Đô?ng Tiê?n la? thước đo các giá trị thi? ngươ?i ta khó có thể không so sánh. Nhiê?u lafnh đạo tha?nh các "ông quan", đớp hít, bóc lột, chuyên quyê?n, đặc quyê?n đặc lơ?i đê? gia?u bất chính. Con cái nhiê?u vị ăn chơi trác táng, tiêu tiê?n như rác, coi trơ?i bă?ng vung, lợi dụng gia đi?nh khiến nhưfng ngươ?i có lương tâm không thê? vui được.

    2. Guô?ng quay cu?a sự phát triê?n va? mối lo cơm áo.
    Khi xaf hội la? một guô?ng quay không ngư?ng, trong xu thế toa?n câ?u hóa, cá lớn nuốt cá bé, ngưòi ta pha?i ti?m mọi cách đê? sống, pha?i bon chen, pha?i tranh gia?nh, pha?i vương lên một cách tích cực... mục đích chính cu?a mọi ngươ?i tập trung va?o kiếm tiê?n. Tất ca? chúng ta đê?u mệt mo?i, có ít thơ?i gian (theo nghifa rộng) đê? thư thái, nghi? ngơi, đê? suy ngâfm, đê? lafng mạn. Va? hơn ca,? chúng ta pha?i so sánh. Mọi ngưòi đi xe máy, xe đẹp, tôi đi chiếc xe đạp ca? ta?ng - tôi suy nghif. Vợ con tôi pha?i ơ? căn nha? mươi met vuông, bao ngươ?i khác nha? cao cư?a rộng - tôi cufng pha?i nghif. Thậm chí muốn giúp đơf mọi ngươ?i pha?i có nhiê?u tiê?n. Bao nhiêu bất công xaf hội xa?y ra... Va? tôi không thê? không nghif! Nhưfng nếu tôi va? rộng hơn, đất nước na?y không chấp nhận bước va?o guô?ng quay đó, chúng ta sef bị đâ?y ra bên lê? phát triê?n, sef tụt hậu.
    Trong guô?ng quay xaf hội chúng ta luôn pha?i gô?ng mi?nh, nhưfng ngươ?i không theo kịp nó sef tụt lại đă?ng sau. Đây cufng la? thơ?i đại Tri thức nên nhưfng ngươ?i nông dân (chiếm đa số va? la? giai cấp nê?n ta?ng bao đơ?i ơ? nước ta) sef la? nhưfng ngươ?i khô? nhất, nhưfng ngươ?i ít học, nhưfng ngươ?i không theo kịp tốc độ phát triê?n... sef tụt hậu. Nhưfng ngươ?i không có năng khiếu kinh doanh, nhưfng ngươ?i chi? biết dựa va?o đô?ng lương... sef pha?i căng thă?ng đuô?i theo "sự phát triê?n" (tôi e ră?ng hiện giơ? tôí đang như vậy - tôi cufng chán như bạn!)
    Một trong nhưfng đặc điê?m văn hóa lớn nhất cu?a ngươ?i Việt, theo tôi la? TÍNH VƯ?A ĐU? (xin phép không phân tích sâu). Nhược điê?m cu?a nó dâfn đến cục bộ, tri? trệ, nho? le?, manh mún, chụp giật... nhưng thực ra nó rất gâ?n ĐẠO LAfO, gâ?n với thiên nhiên, ha?i ho?a. Thực ra khi con ngươ?i CA?M THẤY ĐU? la? lúc họ sung túc nhất, khi ai đó THẤY MI?NH HẠNH PHÚC la? khi họ hạnh phúc đu? đâ?y...
    Đất nước CUBA nghe?o nhưng Nói Chung xaf hội tốt đẹp, y tế, giáo dục, thê? thao, tinh thâ?n thuộc ha?ng phát triê?n cu?a thế giới. Tại sao thế? Nhưfng Ke? Kêu Ga?o Đậ̣p Phá Va? Phát Triê?n Điên Dại hă?n không thê? hiê?u điê?u đó, điê?u ma? nhưfng đại trí thức cu?a thế giới, nhưfng trí thức Phương Tây đaf tra?i qua Xaf Hội Vật Chất rất hiê?u!
    Tôi biết nhiều người trong chúng ta đôi khi rất chán nản, và sẽ còn buồn chán hơn nếu chúng ta không tìm hoạt động nào đó để lấp đầy. Các cụ nói câu này đúng quá: Nhàn cư vi bất thiện! Dù mình không "bất thiện" nhưng sự nhàn rỗi quá sẽ buộc chúng ta phải suy nghĩ, ưu tư, buồn rầu... Những người bất đắc chí càng thất vọng, những kẻ thất tình càng đau khổ, những ai bất hạnh càng cô đơn.

    Bạn Langtutimban à, hẳn bạn đang có điều buồn chán? Tôi không rõ bạn bao nhiêu tuổi? Tôi không nghĩ bạn đang... thất tình (Tôi sẽ bàn riêng và kỹ hơn trong 1 topic khác). Những gì tôi đã viết có thể hơi khô khan nhưng tôi nghĩ nó hữu ích cho nhiều người, trong đó có chính tôi!
    Bạn buồn? Ngoài những nguyên nhân chung, "to tát" tôi đã đề cập, có những nguyên nhân cụ thể hơn (theo tôi) như sau:
    - Bạn có không nhiều bạn bè, hay chính xác hơn là ít người chia sẻ: Có thể là bạn, có thể là anh chị em, bố mẹ, người thân hay... người yêu. Hoặc những người đó không tạo cho bạn cảm giác đầy đủ về tình cảm và thoả mãn về tâm lý (sự sẻ chia, lắng nghe, tâm sự của họ với bạn là chưa đủ, chưa "tâm phục").
    - Bạn ít tham gia các hoạt động: Đó có thể là hoạt động thể thao, hoạt động mang tính sở thích, hoạt động xã hội hay ít nhất là hoạt động tinh thần.
    Hoạt động thể thao thì rõ rồi, sau giờ học hoặc làm việc đi đánh cầu lông, bóng bàn, đá bóng, đá cầu, bơi lội... hoặc nếu không giỏi các môn thể thao thì đi tập thể dục, thể hình...
    Hoạt động sở thích (có thể là hoạt động thể thao) như: cờ vua, cờ tướng, hay: nghe nhạc, đọc sách, đánh bài; có thể là đi câu, khiêu vũ hay sưu tập cái gì đó...(Nếu bạn làm những việc này theo nhóm hay câu lạc bộ thì còn tốt hơn).
    Hoạt động xã hội: Nếu bạn tham gia câu lạc bộ, hội đoàn, hoạt động của đơn vị hoặc địa phương chắc chắn bạn sẽ không buồn chán (Tất nhiên hoạt động đó phải thiết thực, không hình thức và tương đối thường xuyên). Đúng hơn là công việc bận rộn (nhất là nếu bạn lại chịu trách nhiêm, phụ trách một công việc nào đó) sẽ không cho bạn thời gian để mà buồn chán. Hoạt động xã hội có thể là công tác từ thiện (cũng là hđ tinh thần), ngay cả việc thấy những số phận khốn khổ hơn mình cũng khiến bạn được an ủi!
    Hoạt động tinh thần: Nếu bạn theo một đạo (dĩ nhiên không phải Tà đạo - sẽ làm bạn tiêu cực hơn), bạn sẽ có một chỗ dựa tinh thần (chưa nói đến điều đó có thật hay không có thật). Nếu không, một hđộng tinh thần khiến bạn phải tập trung, phải động não, vd như: đi chùa, tìm cách trò chuyện với các vị sư, tu sĩ, văn nghệ sĩ, nhà tâm lý; viết một caí gì đó để giải toả (tham gia các CLB, diễn đàn trên mạng cũng là một cách rất hay!). Luôn hành động và suy nghĩ hướng thiện cũng là một biện pháp cực tốt tuy nghe có vẻ lý thuyết...
    - Một nguyên nhân nữa, "đồng phạm" với 2 tội đồ gây buồn chán: "ít giao tiếp" và "ít hoạt động" nêu trên, đó là: Sự đơn điệu, tẻ nhạt của công việc.
    Trong thời buổi này điều đó là khó tránh, bạn phải chấp nhận và học cách làm quen, học cách cải thiện môi trường làm việc của mình. Có được một công việc tốt không đơn giản, trừ khi bạn rất giỏi và năng động. Nếu bạn đang làm cho Nhà nước, càng khó có cơ hội thay đổi loại hình công việc. Nếu bạn kinh doanh và làm chủ công việc của mình, hoặc làm một công việc đòi hỏi hoạt động, "xê dịch"... có thể sẽ bớt buồn chán hơn, nhưng nếu bạn không tìm được niềm vui trong công việc thì chính sự bận rộn sẽ lại khiến bạn stress, căng thẳng làm bạn mệt mỏi, ít có thời gian cho những hoạt động giúp bạn vui vẻ và cân bằng...
    Tóm lại, chúng ta đang ở trong một guồng quay không cho phép dừng lại. Chỉ có thể "sống chung với lũ", nghĩa là: học cách chấp nhận và quen với thực tại, đồng thời cố gắng thay đổi và làm phong phú cuộc sống và bản thân ở ngay cả những hoạt động bình thường nhất... Hoạt động tinh thần nhiều hơn, kể cả những hoạt động ảo (nhưng tích cực) trên mạng. Những hoạt động tinh thần mang tính hướng thiện, hướng đến Chân, Thiện, Mĩ (Chân: cái đơn giản, chân thật, chân thành, giản dị. Thiện: cái tốt đẹp, nhân văn, nhân ái - tình thương yêu, bao dung, vị tha. Mĩ: cái đẹp đẽ, hoàn thiện). Nếu có điều kiện bạn hãy tìm hiểu và tham gia các lớp Thiền, Yoga..., các hội nhóm từ thiện, hoạt động thể dục thể thao, đi chơi, tham quan du lịch... Hãy làm tốt công việc của mình và giúp đỡ mọi người, bạn sẽ tìm thấy niềm vui trong cuộc sống!!!

    Được taiquai sửa chữa / chuyển vào 17:35 ngày 15/11/2006
  2. antigod

    antigod Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    03/12/2004
    Bài viết:
    5.791
    Đã được thích:
    4
    Típ đê.Em cũng đang bị tương tự
  3. taiquai

    taiquai Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/11/2006
    Bài viết:
    509
    Đã được thích:
    0
    Tôi có 1 cách TRẢ THÙ ĐỜI (học lỏm của anh bạn tri kỷ) khi mình đau khổ nhất: Hãy làm ngược lại những suy nghĩ tiêu cực của mọi người về mình!
    Mọi người bảo mình ghê gớm, khó tính. Hãy chan hoà, bớt xét nét, mở lòng và vị tha hơn!
    Ai bảo mình tham, mình ích kỷ. Hãy rộng rãi hơn, biết nghĩ cho mọi người hơn, vì cái chung hơn!
    Mọi người bảo mình dốt, mình nông cạn. Hãy trau dồi kiến thức, hãy học cách suy nghĩ, hãy học hỏi mọi người!
    Người ta làm việc xấu với mình. Nếu điều đó không tác hại lớn, hãy độ lượng và cư xử cao thượng với họ, và để họ hiểu mình, hiểu được sự cao thượng của minh!
    ...Tất cả những phán xét của họ về mình bỗng dưng trở nên sai trái và lúc đó, thậm chí mình có thể phán xét lại họ! Hãy luôn tâm niệm: Cái gì mình không muốn thì đừng gây cho người khác! (Khổng Tử)
    Những điều tôi nói nghe có vẻ lạc quan tếu, "giáo huấn", "tôn giáo"? - Tôi đã thực hiện và thấy hiệu quả!!!
    Nếu bạn chỉ cười khẩy mà không bắt đầu ngay vào thực hiện thì sao dám bảo là tôi sai?
    (Tôi muốn nói nhiều nhưng sợ bị kêu là "lý thuyết" nên tạm dừng ở đây)
    Bạn có thể tham khảo bài viết này: http://www8.ttvnol.com/f_535/862123.ttvn
    Được taiquai sửa chữa / chuyển vào 08:57 ngày 01/12/2006
  4. kankuli

    kankuli Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    29/12/2001
    Bài viết:
    5.487
    Đã được thích:
    1
    Bản thân tớ thấy Topic này không phù hợp với F69 lắm. Cho nó sang 1 box khác (Cuộc Sống chẳng hạn) có lẽ sẽ phù hợp hơn
    :)
  5. taiquai

    taiquai Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/11/2006
    Bài viết:
    509
    Đã được thích:
    0
    Tôi cũng nghĩ vậy, nhưng bài này tôi post hồi mới nhập diễn đàn nên chỉ có thể đăng ở đây. Mong bác Admin làm thần đèn bưng topic này sang bên Cuộc sống được không? Thanks!
  6. meoxxx

    meoxxx Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    14/10/2006
    Bài viết:
    2.115
    Đã được thích:
    0
    Tại sao buồn ah? nhớ hồi nào có báo viết nỗi buồn thời thượng gì gì đó có chuyện buồn => buồn , ko có gì => buồn " buồn là sành điệu " " buồn ko hiểu vì sao buồn " " buồn vô cớ" .... ko nhớ rõ lém .. hehe có điều khi đọc thấy nổ đom đóm lun á ... đến thi sĩ còn ko giải thik dc cơ mà
    " Hôm nay trời nhẹ lên cao
    Tôi buồn không hiểu vì sao tôi buồn
    ......................................... "
  7. skid_row

    skid_row Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    08/09/2004
    Bài viết:
    3.353
    Đã được thích:
    0
    Cứ nghĩ là bùn thì sẽ bùn :
    Tặng mí bác vài câu thơ (yên tâm ứ pải skid viết, vì có bùn đâu mừ)
    - Tôi bùn không hỉu vì sao tôi bùn
    - Người bùn cảnh có zui đâu bao giờ ???
    Thế nên pải nghĩ là mình vui, thì sẽ vui, chiến một vài game bow, là hết bùn ! Ui mong khỏi ốm để đi chơi bow với EC wá, có tới 3 "bé" boy đáng iu nhất của EC chơi cùng mình cơ mà, xúc động
  8. Anh_trai_76

    Anh_trai_76 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    23/11/2002
    Bài viết:
    5.668
    Đã được thích:
    0
    Buồn tại chẳng qua...giống con chuồn chuồn...
  9. skid_row

    skid_row Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    08/09/2004
    Bài viết:
    3.353
    Đã được thích:
    0
    AT giống skid nhứt ở điểm này, ứ bít bùn là jề, AT nhờ , cười lên VN ơi, hí hí
  10. nhoccon_bonmat

    nhoccon_bonmat Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/06/2006
    Bài viết:
    141
    Đã được thích:
    0
    Tại sao chúng ta buồn...?? Vì chúng ta không được vui...............
    Nói zậy thui......chứ buồn thì cũng có rất nhiều lý do khiến cho ta buồn mà......đâu thể kể ra hết được, người ngồi viết cũng khổ mà người ngồi đọc cũng khổ.............thế nên khi ta buồn hãy cố mà vui lên nhé vì nhu thế câu hỏi : "Tại sao chúng ta buồn...?? " sẽ ít đ mà thay vào đó là : Tại sao hôm nay ta vui thế nhỉ? "

Chia sẻ trang này