1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Tại sao không chửi lại?

Chủ đề trong 'Úc (Australia)' bởi Cheat2win, 16/08/2004.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. Cheat2win

    Cheat2win Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    28/06/2003
    Bài viết:
    133
    Đã được thích:
    0
    Tại sao không chửi lại?


    ?oĂn chửi? ở đất khách!


    [​IMG]


    "Thật không thể chịu nổi khi bị chửi mà chỉ có thể cúi đầu cam chịu vì không thể làm gì khác được"
    Gần đây, đọc trên các báo thấy tràn ngập các bài viết về một bộ phận thanh thiếu niên ăn chơi, tiêu xài với số tiền lớn mà thấy đau lòng. Trong số đó có không ít thanh thiếu niên đang tiêu xài những ?ođồng tiền xương máu? do người thân từ nước ngoài gửi về. Nhưng nếu ai hiểu được rằng, để có những đồng tiền "Việt kiều" ấy, những người tha hương đang phải tủi nhục như thế nào...

    Cuộc sống cực khổ không phải là một vấn đề lớn đối với người Việt, nhưng nếu bị xúc phạm đến danh dự thì không ai có thể chịu nổi. Ai đã từng một lần bị bố mẹ mắng đều hiểu được cảm giác buồn tủi là như thế nào. Tuy nhiên, những điều đó vẫn không thể so sánh với một lần bị ?ochửi? ở nước ngoài và ?ochửi? với những lời lẽ thô tục nhất mà ngôn ngữ có thể mang lại ở một xứ sở không người thân, không bè bạn.  
    Anh bạn tôi đang học cao học và trong dịp hè may mắn xin được việc làm trong một trường Đại học với công việc cắt cỏ, tưới phân hoá học, quét rác và tỉa cây với mức lương tối thiểu là 7USD/giờ. Một lần, trong khi tỉa cây, anh đã bị một gia đình người Mỹ mắng ?oYou, bastard? (đồ con hoang).
    Quá ngạc nhiên và chết lặng khi bị chửi, anh chợt hiểu ra là gia đình kia rất thích bụi cây trước cửa nhà mà anh đang tỉa. Nhưng anh càng ngạc nhiên hơn bởi bụi cây đó thuộc sở hữu của trường đại học và anh chỉ là người làm công ăn lương dưới sự chỉ đạo của người quản lý.
    Sau đó, gia đình kia gọi điện cho người quản lý và nói là anh ta không biết làm việc. Cuối cùng, anh buộc phải nghỉ việc.
    Khi kể lại câu chuyên này, anh bộc bạch: "Thật không thể chịu nổi khi bị chửi mà chỉ có thể cúi đầu cam chịu vì không thể làm gì khác được. Lúc này là lúc nhớ nhà, nhớ quê hương nhất và lòng tự ái dân tộc, niềm kiêu hãnh cũng đều phải dẹp qua hết bởi ?otránh voi chẳng xấu mặt nào?. Nhưng càng về nhà thì càng tức và nhục nhã. Họ chửi mình nặng như thế bởi biết mình là sinh viên nghèo Châu Á. Nếu không phải vì những năm tháng học hành còn dang dở thì có lẽ cũng chẳng ngại ngần gì mà không mắng lại và mặc kệ chuyện đến đâu thì đến".
    Trong một lần vào quán Việt Nam ăn phở, tôi đã chứng kiến cảnh hai thanh niên Mỹ da trắng mắng chửi chủ quán chỉ vì lý do bàn ghế bẩn. Hai thanh niên đó cũng đưa ra những ngôn từ mà có lẽ chỉ nên dùng với động vật hơn là con người và chủ quán cũng chỉ biết xin lỗi và nhận trách nhiệm về mình.
    Tôi hỏi chuyện thì chủ quán nói, đa phần những khách vào ăn đều là người lịch sự. Tuy nhiên, thỉnh thoảng cũng có những vị khách luôn tìm cách gây phiền nhiễu. Những lúc như thế mới thấy tủi hận mà không thể làm gì được. Làm ăn ở xứ người thì ?omột điều nhịn bằng chín điều lành?. Tất cả cũng chỉ vì một tương lai cho chính mình và con cái mà thôi.
    Chỉ có thể lâm vào hoàn cảnh của chúng tôi thì mới có thể hiểu được giá trị của việc được sống trên quê hương mình là thế nào. Nghèo một chút nhưng tinh thần thoải mái và không bao giờ phải chịu một nỗi nhục không biết bày tỏ cùng ai này.
    Trên đây chỉ là hai câu chuyện nhỏ mà tôi đã được nghe và chứng kiến. Trên thực tế, mỗi người mỗi cảnh và mỗi người dù ở hoàn cảnh, địa vị nào cũng đều gặp những nỗi khổ riêng ở những cấp độ khác nhau và cách bị chửi cũng đa dạng và đau đớn khác nhau. Làm sai bị chửi là điều đương nhiên nhưng làm đúng mà vẫn bị chửi thì nỗi đau càng tăng lên gấp bội. 
    Ấy vậy mà những người Việt xa xứ vẫn phải chấp nhận. Họ chấp nhận là vì sao? Vì ai? Và vì cái gì? Tất cả chỉ bởi  mình đang phải ?otha phương cầu thực? ở nơi đất khách quê người và cao hơn là vì một tương lai cho mình, cho người thân ở nhà mà thôi.
    Đối với anh bạn tôi thì dẫu sao vẫn còn nhẹ, anh vẫn có nhiều sự lựa chọn hoặc làm việc tiếp hoặc thôi việc và tiếp tục học. Sau khi học xong, anh có thể về nước với tấm bằng trên tay và bắt đầu sự nghiệp của đời mình. Sau này khi thành công không chừng cũng có lúc sẽ ?ochửi? lại cho hả giận (!?).
    Đối với những người đã xác định lập nghiệp ở xứ người thì dù có phát triển đến đâu thì cũng khó lòng mà mắng chửi lại cho vơi nỗi giận được. Ấy vậy mà có những người đang sống nhờ vào tiền họ hàng gửi về ở Việt Nam lại đang tiêu xài một cách hoang phí, ngày đêm tiêu xài những đồng đô la trong các quan bar, sàn nhảy? Liệu họ có hiểu được nỗi lòng của những người đang vắt kiệt sức lực của mình ở nơi xa để gửi tiền về quê hương cho mình không?
    Nguyễn Thanh HảiĐH Oregon, Eugene, OR, Hoa KỳNgười viễn xứ
    http://www4.tintucvietnam.com/Nhip-Song-Tre/2004/7/59301.ttvn
  2. bibo_bong

    bibo_bong Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    14/07/2003
    Bài viết:
    312
    Đã được thích:
    0
    chí lí chí lí.... fải bật lại chứ, ko bật lại để nó đè đầu cưỡi cổ mình seo há há .... fải kết hợp lới nói và hành động, miệng chửi (nhưng có bài bản hăn hoi kiểu như Hồng Vân chửi mất gà ấy) tay chân thì múa theo nhịp... há há ....nhẹ thì nghe bài hát 10 đứa con trở về với Má... nặmg thêm thì cho húp cháo... qquá lắm theo câu : "cùi trỏ sang ngang đầu li biệt, đầu gối đưa lên tạm biệt đời"
  3. Ech_Ngoidaygieng

    Ech_Ngoidaygieng Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/09/2003
    Bài viết:
    389
    Đã được thích:
    0

    Ặc..........ặc.............Bác Bibong ơi..........trình độ "chửi " của bác quả là đáng nể phục............Ếch muốn bái làm sư phụ luôn...........hehehehehhehe.............

  4. Crematory_007

    Crematory_007 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    24/03/2004
    Bài viết:
    124
    Đã được thích:
    0
    Tặng các bác mấy bài thơ của nhà thơ Đồng Quê Việt Nam - cụ Nguyễn Bính, thấy rằng ngôn ngữ Việt Nam chúng ta thật thâm thúy , đẹp và sâu xa biết bao.
    Anh Về Quê Cũ
    Anh về quê cũ: thôn Vân
    Sau khi đã biết phong trần ra sao?
    Từ nay lại tắm ao đào,
    Rượu đâu mà cất, thuốc lào nào phơi.
    Giang hồ sót lại tình tôi,
    Quê người đắng khói, quê người cay men.
    Nam kỳ rồi lại Cao miên,
    Tắm trong một cái biển tiền người ta ...
    Biển tiền, ôi biển bao la,
    Mình không bần được vẫn là tay không ...
    Thôn Vân có biếc có hồng,
    Hồng trong nắng sớm, biếc trong vườn chiều.
    Đê cao có đất thả diều,
    Trời cao lắm lắm có nhiều chim bay.
    Quả lành nặng trĩu từng cây,
    Sen đầy ao cá, cá đầy ao sen.
    Hiu hiu gió quạt trăng đèn,
    Với dăm trẻ nhỏ thả thuyền ra chơi.
    Ăn gỏi cá, đánh cờ người,
    Thần tiên riêng một góc trời thôn Vân.
    Ơi thôn Vân, hỡi thôn Vân!
    Phương nao kết dãi mây Tần cho ta.
    Từ nay khi nhớ quê nhà,
    Thấy mây Tần biết đó là thôn Vân.
    Ơi thôn Vân, hỡi thôn Vân!
    Anh em ly tán, lâu dần thành ra
    Không còn ai ở lại nhà.
    Hỏi còn ai nữa? Để hoa đầy vườn.
    Trăng đầy ngõ, gió đầy thôn,
    Anh về quê cũ có buồn không anh?
    1942

    Chân quê
    Hôm qua em đi tỉnh về
    Đợi em ở mãi con đê đầu làng
    Khăn nhung quần lĩnh rộn ràng
    Áo cài khuy bấm, em làm khổ tôi!
    Nào đâu cái yếm lụa sồi?
    Cái dây lưng đũi nhuộm hồi sang xuân?
    Nào đâu cái áo tứ thân?
    Cái khăn mỏ quạ, cái quần nái đen?
    Nói ra sợ mất lòng em
    Van em, em hãy giữ nguyên quê mùa
    Như hôm em đi lễ chùa
    Cứ ăn mặc thế cho vừa lòng anh
    Hoa chanh nở giữa vườn chanh
    Thày u mình với chúng mình chân quê
    Hôm qua em đi tỉnh về
    Hương đồng gió nội bay đi ít nhiều .

    Được Crematory_007 sửa chữa / chuyển vào 17:53 ngày 18/08/2004
  5. ArchEnemy

    ArchEnemy Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    14/08/2004
    Bài viết:
    580
    Đã được thích:
    0
    bác Crematory_007 làm em nhớ nhà quá
    Cbn (*********), học xong té *** ở đây nữa đâu
  6. NanaYeuDau

    NanaYeuDau Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    05/06/2001
    Bài viết:
    1.455
    Đã được thích:
    0
    Thế này là chưa gặp phải bà chủ phở Lê ở Randwick rồi
  7. tigerlily

    tigerlily Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    22/03/2002
    Bài viết:
    3.048
    Đã được thích:
    2
    Em gặp rồi. Chả sao. Vừa ăn vừa nói xấu "bọn Tàu khựa" oang oác, sướng lắm. Tất nhiên là bắt đầu nói sau khi cái tô phở đã nằm an toàn trong tay mình. Mụ đấy có tức cũng chả làm gì được mình nữa hết.
  8. NanaYeuDau

    NanaYeuDau Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    05/06/2001
    Bài viết:
    1.455
    Đã được thích:
    0
    Hì hì ý anh là Tây Tàu vào ăn mà vớ vẩn cũng bị ăn chửi hết, ai chửi được bà ý Bài này ko áp dụng được cho bà này.
  9. Ech_Ngoidaygieng

    Ech_Ngoidaygieng Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/09/2003
    Bài viết:
    389
    Đã được thích:
    0
    úi chà.........hay thật đấy, thế bác NaNa.....cho em hỏi bà ý chửi bằng tiến gViệt hay tiếng Eng. vậy bác nhỉ, vì hôm trước có cà khịa với mấy thằng Tây nhưng không thể chửi nó bằng tiếng Eng nhiều được chỉ quanh quẩn có vài từ chán quá, nếu bà ý chửi hay như thế em phải lên ăn phở để học mới được bác nhỉ.............hihihihiiihi
  10. NanaYeuDau

    NanaYeuDau Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    05/06/2001
    Bài viết:
    1.455
    Đã được thích:
    0
    Bà ý thì không cần biết đối tượng là ai, cũng đều dùng tiếng Việt thân thương ra sử dụng cho đỡ nhớ. Nào là huy chương vàng Olympic Toán, Huy chương bạc Olympic Hoá đều bị chửi là ngu hết

Chia sẻ trang này