1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Tại sao ********* lại phải chịu chấp nhận vĩ tuyến 17 ?

Chủ đề trong 'Lịch sử Văn hoá' bởi vuthanhthai, 04/06/2005.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. Cavalry

    Cavalry Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    13/10/2001
    Bài viết:
    3.062
    Đã được thích:
    0
    bác lại quan trọng hoá chuyện cải cách ruộng rồi, không lẽ Mỹ ném bom còn không ngăn được ta đánh mà chuyện cải cách lại trì hoãn đến 4 năm lận ư. Nguỵ thời đó cũng tàng tàng thôi, mãi đến sau năm 1968 Việt Nam Hoá chiến tranh mới được trang bị mạnh. Thời đó có nhiều chuyện đọc tức không thể tưởng tựơng là có anh cán bộ cầm súng trong tay mà không dám bắn vì lệnh trên không cho phép, để cho bọn nguỵ (thanh niên thanh nữ cộng hoà) chỉ có gậy gộc bắt sống và giết! Những chuyện như thế này được Thượng Tướng Trần Văn Trà kể lại trong sách "Hòa bình hay chiến tranh". Đánh nó thì cũng chưa chắc đã thắng ngay vì Mỹ có thể nhảy vào sớm, nhưng mà trước tiên là cứu cái mạng mình cái đã!
  2. MDB

    MDB Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    25/10/2003
    Bài viết:
    947
    Đã được thích:
    0
    Nói về thành công rực rỡ của hội nghị Genève mà không nhắc tới cống hiến to lớn của thủ tướng nước Cộng hoà Nhân dân Trung hoa Chu Ân Lai, người bạn lớn của nhân dân Việt nam, thì thật là thiếu sót lớn.
    Ngày 23 tháng 6 năm 1954, Chu thủ tướng đi hát karaokê với riêng thủ tướng Pháp Mendes Frank tại Bernes, Thụy Sĩ. Tại buổi karaoke này, 2 vị thủ tướng đã ngã giá hàng mí nhau, chạm cốc cạch một cái, rồi nốc khà thật dài. Sau khi thỏa thuận với đối tác Tây xong, Chu thủ tướng cũng vận động kịch niệt với phái đoàn Anh và Mẽo. Sau đó, Chu lão đồng chí đã bay sang Liễu châu, tỉnh Quảng Tây, để gặp gỡ Hồ CT và Võ ĐT vào ngày 3 tháng 7 năm 1954. Nhớ ngày này để sống tết, chết giỗ nhớ các bác!
    Trong ba ngày 3, 4, và 5 tháng 7 năm 1954, thủ tướng Chu Ân Lai đã thuyết phục các cụ nhà ta là hễ mình ở hiền thì sẽ gặp lành, tứ hải giai huynh đệ cả, Tây coi vậy chứ cũng dễ sương hơn thằng Mẽo, rằng người quân tử cứ tiền lễ hậu binh, bất chiến tự nhiên thành, vân vân và vân vân.....thằng em không dám bàn nhiều sợ bị liệt vào hàng nhạy cảm. Thế rồi Chu Thủ tướng mới bộp luôn phát là hàng hóa đã ngã giá cả rồi đấy, bọn anh đã quyết định là vĩ tuyến 17 rồi.
    Sau đây là cảm tưởng của Võ Đại tướng trong hồi ký "Điện Biên Phủ: Điểm hẹn Lịch sử" của ông (trang 407, ấn bản 2001), trích nguyên văn:"...Bác và chúng tôi đều ngỡ ngàng. Phải căm chú tìm trên bản đồ mới thấy dòng sông nhỏ Bến Hải ở phía Bắc tỉnh Quảng Trị...." Và lịch sử diễn tiến thế nào thì chúng ta đều biết rồi.
  3. MDB

    MDB Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    25/10/2003
    Bài viết:
    947
    Đã được thích:
    0
    Trong tài liệu "Hồ sơ Ngũ Giác Đài" của Bộ Quốc Phòng Mẽo có ở trên mạng (The Pentagon Paper), tụi Mẽo có nhận xét là mỗi lần phái đoàn của cụ Phạm Văn Đồng và Tạ Quang Bửu làm găng với Tây quá thì các người bạn lớn của nhân dân Việt Nam là phía Liên Xô, đứng đầu là ngoại trưởng Molotov, và phía Tàu lại làm cho mấy chú em Việt Nam xì hơi xuống một téo. Tại sao Nga và Tàu lại... dễ thương dzậy? Ấy là vì các bạn Nga Hoa của ta đã có cái nhìn thấu đáo về thiên thời, địa lợi cho quyền lợi nước họ cả.
    Tàu mới thống nhất giang san năm 1949, ục nhau với Mẽo tại Triều tiên năm 1950. Nói chung là tình hình của ông chủ căn nhà mới dọn vào đã đi ục nhau với thiên hạ chí tử, vừa mệt, vừa hao tiền tốn của; Do đó, Trung quốc muốn thứ nhất là yên ổn làm ăn để xây dựng CNXH, thứ nhì là nâng cao vai trò ngoại giao của mình trên trường quốc tế như là tay biết chuyện phải trái, biết móc ngoặc, mánh mung ngoại giao nọ kia với các siêu cường chứ không phải là tay sớm đầu tối đánh, đầu trâu mặt ngựa chỉ biết choảng nhau. Thứ ba là Tàu muốn dùng chiêu bài trung lập để thiết lập quanh quốc gia mình một số nước yếu thân Hoa, đồng thời lại không muốn chọc giận Mẽo. Kết quả là Tàu được như ý.
    Nga thì lúc ấy, hoàng thượng Stalin mới băng hà. Triều đình vưỡn còn lục đục. Nhà bác Khrút-chép có sáng kiến là thôi thì chung sống hòa bình với tụi tư bản để xây dựng XHCN vậy. LX không muốn tự dưng không lại phải giây vào chuyện thiên hạ trời ơi ở một xứ xa lạ như Việt Nam. Thêm vào đó, cả Nga và Tàu đều muốn nhượng bộ cho Pháp ở Việt Nam để thuyết phục Pháp đừng gia nhập vào liên minh quân sự với Mẽo. Quả thật, sau khi được lại quả cẩn thận, Pháp không gia nhập băng của Mẽo.
    Pháp cũng hỉ hả với thắng lợi ngoại giao của mình. Thứ nhất là ********* phải rút quân ra khỏi Lào và Campuchia, biến hai xứ này thành nước trung lập. Thêm vào nữa, giữ được vĩ tuyến 17 nghĩa là còn giữ được Đà Nẵng là cảng lớn để liên lạc và tiếp tế cho thuộc địa Lào. Quan trọng nhất là từ thế xen kẽ da beo và đang ở thế bị động chờ bị tấn công tại Sài gòn và Hà nội, giờ Pháp được dồn quân về vùng đất đai phì nhiêu Nam bộ và ở thế phòng thủ thuận lợi hơn vì chỉ phải đối phó với ********* ở mạn Bắc.
    Anh và Mẽo cũng hài lòng vì Đông Dương trở thành vùng trung lập, thoát khỏi ảnh hưởng Tàu và Nga, trừ miền Bắc Việt Nam.
    Chỉ tội nghiệp tụi nhóc! ********* từ căn cứ địa chỉ độc rừng núi, đã có trong tay một quốc gia hẳn hòi, được phần lớn nhất như thứ trưởng ngoại giao Tạ Quang Bửu đòi trong một buổi karaoke với phái bộ Tây:" chúng tôi cần một vùng đất lớn, cần một thủ đô, cần có một hải cảng (Hải Phòng) để thông thương với quốc tế...". Tất nhiên, là nếu vừa đánh vừa đàm tiếp với Pháp thì có khi lại được khá hơn; Cơ mà mấy đại ca sợ thằng em út làm găng quá, đại ca băng bên kia nó nhảy vào làm khó dễ thì phiền đại ca bên này, nên can em. Kế đến là chính phủ Bảo Đại được trao trả chủ quyền lại ở một nửa nước mà thôi. Đau nhất là đám em út tại Lào và Campuchia bị anh hai ********* bỏ rơi. Vua Miên là Xihanúc lên một phát là làm cỏ đảng cá sấu Miên, anh em nhà Pol Pốt chạy chí tử, nên í về sau này ôm hận với anh Ba về vụ Geneva.
    Được MDB sửa chữa / chuyển vào 15:55 ngày 07/06/2005
  4. MDB

    MDB Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    25/10/2003
    Bài viết:
    947
    Đã được thích:
    0
    Bây giờ mới tới cái phần lý thú của câu chuyện, chỉ dành cho người nhớn; con nít cấm đọc:
    Mỗi quốc gia đều có một cái sân sau của mình. Với Mẽo, đó là châu Mỹ La Tinh; với Nga đó là các nước vùng Trung á; với Việt Nam đó là hai chú em út Cam và Lào. Trước hội nghị Geneva, tầm ảnh hưởng của ********* tại 2 sân sau này là cực lớn, tỉ lệ thuận với lực lượng quân sự Việt Nam tại 2 xứ này. Chỉ bằng bọt mép của mình, Chu thủ tướng đã hoàn toàn triệt hạ công lao bao nhiêu năm trời gây ảnh hưởng của các cụ nhà ta tại sân sau này. Từ thời điểm này trở đi, ảnh hưởng của Tàu lên Cam trở nên vô cùng mạnh mẽ cho tới ngày nay.
    Khi cụ Chu lăng xăng chạy mánh vòng quanh hội nghị Geneva, thì cụ Molotov cũng đíu phải tay ngốc. Cụ í gật đầu đồng ý những đề nghị của cụ Chu vì cụ ý nghĩ tới nước cờ ít vốn mà nhiều lãi. Nếu cả nước VN thống nhất thì Tàu có thêm chư hầu mạnh vào trong quĩ đạo của mình. Nếu theo mô hình Triều tiên, cùng được bàn tại hội nghị Geneva trước vấn đề Đông Dương, thì Tàu chỉ có một tấm áo bơi 2 mảnh - mảnh Bắc Triều Tiên che ngực, mảnh Bắc Việt Nam che.... Với ý định dứt khoát là thay vì cho Tàu được ấm chân bằng cả cái quần dài gồm 2 miền Nam Bắc VN, Nga muốn Tàu phải lạnh c..ẳng
    với cái quần đùi Bắc Việt mà thôi, nên năm 1955, Khrút-chép có đề nghị cho cả 2 nước Việt Nam Dân Chủ Cộng Hòa miền Bắc và Việt Nam Cộng Hòa miền Nam vào làm thành viên Liên Hiệp Quốc. Chỉ đến...hình như năm 1957 khi Chủ tịch Xô viết tối cao là lão đồng chí Voroshilov sang thăm Hà nội, phía VNDCCH phản đối thì LX mới thay đổi thái độ và dùng quyền phủ quyết của mình để ngăn không cho VNCH gia nhập vào LHQ.
    Cụ Dulles của Mẽo thì trước giờ vẫn còn bì bõm lội đồng ở Thái Bình Dương với quần đảo Phi Luật Tân và một số đảo bé trên biển này như Nhật bản, Hawai, Marshall,....Nhỡ thằng Tàu nó đứng trên cái bậc thềm mái hiên tây Việt Nam, nó...tè xuống đầu thì có phải dại không. Thế thời phải tạo ảnh hưỏng lấy một mẩu đầu cầu ở Nam Việt Nam để đề phòng lúc trái gió trở giời với thằng béo mắt hí ấy. Hì hì, ấy là chưa kể, khi không, tự nhiên lại hất cẳng được Pháp, thu nhỏ thế lực thuộc địa của thằng đồng minh Tây vừa ăn bám mình, lại vừa chưởi lén mình sau lưng, chả phải là cơ hội ngàn vàng cho Mẽo ru?
    Túm lại, là trên bàn hội nghị, cu nào cũng tay phải thì đưa kiếm về phía đối phương, nhưng tay trái thì lại dí dao găm vào sườn đồng chí, đồng minh của mình. Sự đời vưỡn thế!
    Được MDB sửa chữa / chuyển vào 16:49 ngày 07/06/2005
  5. phicau

    phicau Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    24/11/2002
    Bài viết:
    2.669
    Đã được thích:
    0
    Việt Nam thống nhất được năm 54 mà ko dính thêm nạn binh đao gì thì hoạ chăng Mĩ biến thành "Mĩ Cộng". Hoặc giả thống nhất được mà vai trò con tốt trong bàn cờ hai cực ko rõ ràng lắm thì cũng theo đuôi bác Trung 66-76 và bác Nga 91 thôi.
  6. A_S

    A_S Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    14/02/2005
    Bài viết:
    225
    Đã được thích:
    39

    Ach,vậy ********* bị phản bội bởi hai thằng đàn anh thích đi đêm. Nhưng rõ là VM không chịu an phận làm con tốt nên mới có thêm hội nghị Paris sau này.Bác MDB bình loạn rất vui,vậy nếu bác biết rõ về hội nghị Paris thì bác bình loạn tiếp xem.
  7. falke_c

    falke_c Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    04/04/2005
    Bài viết:
    224
    Đã được thích:
    0
    MDB được!!! tặng 5 sao!!!
  8. Red_army_vn

    Red_army_vn Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    26/10/2004
    Bài viết:
    202
    Đã được thích:
    0
    Một số vấn đề em không đồng ý với bác MDB (chưa tranh cãi với bác lần nào , chỉ mới đọc thôi ) nhưng riêng khoản "bình loạn" nhí nhảnh dễ đọc dễ hiểu lại xúc tích thì em phục bác lắm lắm . Đề nghị bác còn gì viết nữa , ít nhất cũng làm cho anh em vui vẻ hơn . Cụng bác 5* .
  9. uic

    uic Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    12/03/2004
    Bài viết:
    406
    Đã được thích:
    1
    Càc cù khĂn bò? xư?, càc Ăng tranh luẶn là?m gì?. KhĂng cò bẮt cứ thf?ng 'Ắ quẮc nà?o dù? bĂn XHCN hay bĂn ĐẮ quẮc nò muẮn chùng ta thẮng nhẮt 'Ău, cà?ng 'ành nhau cà?ng bàn 'ựoc vùf khì.Cà?ng bẮt Ă?n tùi nò cà?ng 'ơf lo phìa sau. Cù NguyĂfn HuẶ 'àf chà? nuĂi haì? 'àm ThiẮu LĂm tự ThiĂn 'ìa hẶ,và? Tà?u Ă" cướp biĂ?n 'ành phà dòc duyĂn hà?i và? cướp bòc trĂn biĂ?n ĐĂng vư?a là?m tfng già cà? hà?ng hòa bàn tài càc tì?nh duyĂn hà?i phìa Nam TQ gĂy thiẶt hài kinh tẮ cho Tà?u, vư?a là?m là chf́n bà?o vẶ trĂn biĂ?n chẮng cà? NguyĂfn Ành lĂfn Tà?u. Khi 'àm Tà?u Ă nà?y bẶn 'ành phà trĂn biĂ?n nĂn khi Phù XuĂn thẮt thù? khĂng vĂ? trợ chiẮn kìp cho Quang Tò?an.
  10. tmkien

    tmkien Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    28/12/2004
    Bài viết:
    494
    Đã được thích:
    0
    Gareth Porter
    Biện giải vấn đề Việt Nam 30 năm sau ?" Bàn cờ domino Châu Á hay sự khống chế của Hoa Kỳ?
    Hà Minh dịch

    Ba mươi năm sau ngày chiếc trực thăng cuối cùng rời Tòa Đại sứ Mỹ ở Sài Gòn, người Mỹ vẫn còn chưa biết vì sao họ lại tham chiến ở Việt Nam.
    Theo những biện giải chính, những chiến lược gia Mỹ tin tưởng tuyệt đối vào ?olý thuyết domino? cho rằng những nước không cộng sản trong vùng Đông Nam Á sớm muộn sẽ bị lần lượt lật đổ nếu miền Nam Việt Nam mất vào tay cộng sản. Căn cứ theo những suy diễn bình thường, các chiến lược gia Mỹ đã thổi phồng hiểm họa cộng sản, và họ đã tin vào những nguy cơ bị chính họ phóng đại ấy. Dù sao thì nước Mỹ lúc đó đang vướng vào cuộc Chiến tranh Lạnh trên toàn thế giới đối đầu với khối Liên Xô nhằm giành thế thượng phong, Việt Nam đã là một tiền đồn của cuộc xung đột đó.
    Vấn đề của cách biện hộ trên cho cuộc chiến của Mỹ là các bằng chứng thu thập được đã chỉ ra rằng Liên Xô và Trung Quốc quá yếu để có thể đưa ra những kháng cự thực trước sự hung hăng của Mỹ tại đây hay bất cứ nơi nào tại Á châu hay Phi châu. Hình ảnh cũ thời Chiến tranh Lạnh cho rằng phong trào cộng sản đang dấn bước tại Việt Nam và các nước Nam Á đã được coi như sự thật.
    Thời kỳ đó, cả Moscow và Washington đều đã biết rằng Liên Xô không có vũ khí nguyên tử ngăn chặn tối thiểu trước những năm cuối thập niên 1960. Sau hiệp định Geneva, Liên Xô và Trung Quốc đều rất lo lắng về khả năng xảy ra chiến tranh với Mỹ đến nỗi họ đã gây áp lực để cộng sản Việt Nam đừng thách thức chính quyền chống cộng ở miền Nam Việt Nam được Mỹ yểm trợ. Chính quyền Eisenhower có thể dẹp bỏ những điều khoản trong hiệp định Geneva 1954 về bầu cử tự do với niềm tin là phe cộng sản sẽ không dám phản ứng quân sự.
    Lợi dụng sự thụ động của phía cộng sản lúc đó, Hoa Kỳ sẽ trở thành lực lượng khống chế cả vùng Đông Nam Á, với các chính quyền lệ thuộc ở Nam Việt Nam, Thái Lan và không lâu sau cả ở Lào. Khoảng những năm 1960, Trung Quốc vẫn còn cảnh cáo chính quyền Bắc Việt rằng họ không thể thống nhất đất nước vì tinh thần đế quốc của Mỹ sẽ không cho phép điều này xảy ra.
    Huyền thoại về lý thuyết domino trong giới chiến lược Mỹ đã sụp đổ do chính sức nặng của các bằng chứng lịch sử. Sự thật, trước khi sức mạnh quân sự khổng lồ của Mỹ tại chiến tranh Triều tiên được huy động, trước khi biết được khả năng quân sự yếu kém của Trung Quốc, chính quyền Truman đã lo sợ cán cân thế lực vùng Đông Nam Á nghiêng về phe cộng sản.
    Sau khi xây dựng lực lượng tại Nam Triều Tiên, chính quyền Eisenhower đã hiểu rằng cán cân sức mạnh nghiêng hẳn về phía Hoa Kỳ. Khi Tổng thống Dwight Eisenhower lần đầu tiên tuyên bố công khai hiệu ứng domino năm 1954, là lúc ông ta đã không còn tin vào lý thuyết đó nữa. Ông ta dùng luận điểm đó đơn thuần để khẳng định thêm sự lo sợ của Liên Xô và Trung Quốc trước hành động can thiệp của Mỹ.
    Năm 1961, khi các cố vấn của tổng thống John F. Kennedy cố gắng thuyết phục ông gửi quân đến Lào và Việt Nam, họ khẳng định rằng Trung Quốc sẽ không có khả năng tham chiến ngoài biên giới nước mình trong vòng nhiều năm. CIA lượng định rằng Liên Xô sẽ kiềm chế Hà Nội trong việc dính líu quân sự tại Nam Việt, vì Liên Xô không muốn gia tăng đối đầu.
    Những cố vấn an ninh quốc gia của tổng thống Lyndon B. Johnson khi thuyết phục ông ném bom Bắc Việt Nam khoảng cuối 1964, đã nhấn mạnh rằng cả Trung Quốc và Việt Nam đều không biết liệu Mỹ có sử dụng vũ khí nguyên tử hay không, và do đó sẽ e ngại tiến hành việc trả đũa quân sự. Họ còn hy vọng rằng Hà Nội có thể ra lệnh cho ********* ở miền Nam triệt thoái khỏi các mặt trận, ít nhất là tạm thời, trước sự đe dọa của Mỹ.
    Trước vai trò chính của quân đội Hoa Kỳ trong việc quyết định can thiệp sâu hơn vào Việt Nam, sự tương đồng lịch sử giữa việc chiếm đóng Việt Nam và Iraq càng trở nên hiển nhiên. Trong cả hai trường hợp, ưu thế quân sự toàn cầu của Mỹ đã nuôi dưỡng ý đồ bành trướng thế lực và ảnh hưởng trên toàn khu vực. Và trong cả hai trường hợp, các lãnh đạo an ninh quốc gia đã giả định rằng họ có thể dùng vũ lực mà không sợ nguy cơ mở rộng chiến tranh, sự giả định này phụ thuộc nặng nề vào hiệu quả răn đe đối với kẻ thù. Họ đã sai lầm nghiêm trọng tại cả hai nơi: Việt Nam và Iraq.
    Định dạng chung của các cuộc phiêu lưu quân sự tại Việt Nam và Iraq nhắc nhở những hiểm họa tiềm ẩn của việc sở hữu ưu thế quân sự. Thiếu vắng đối trọng với Mỹ, các lãnh đạo an ninh quốc gia dễ dàng bị cuốn hút bởi việc sự dụng vũ lực nhằm đưa Hoa Kỳ lên vị trí thượng phong. Tham vọng này còn vượt xa mọi cuồng vọng cá nhân, chúng ta cần có sự cải tổ về căn bản để dập tắt chúng.
    Gareth Porter là tác giả của cuốn sách Nguy cơ của ưu thế: Sự mất thăng bằng quyền lực và con đường dẫn đến chiến tranh Việt Nam, sắp được Nxb Đại học California xuất bản, và là một học giả cộng tác với tạp chí Tiêu điểm chính sách đối ngoại.
    © 2005 talawas
    Nguồn: Foreign Policy In Focus, 06.5.2005, http://www.fpif.org/commentary/2005/0506dominoes.html

Chia sẻ trang này