1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Tại sao ********* lại phải chịu chấp nhận vĩ tuyến 17 ?

Chủ đề trong 'Lịch sử Văn hoá' bởi vuthanhthai, 04/06/2005.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. A_S

    A_S Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    14/02/2005
    Bài viết:
    225
    Đã được thích:
    39
    <BLOCKQUOTE id=quote><font size=1 face="Arial" id=quote>Trích từ: Các cụ khôn bo? xư?, các ông tranh luận la?m gi?. Không có bất cứ thă?ng đế quốc na?o du? bên XHCN hay bên Đế quốc nó muốn chúng ta thống nhất đâu, ca?ng đánh nhau ca?ng bán đựoc vuf khí.Ca?ng bất ô?n tụi nó ca?ng đơf lo phía sau. Cụ Nguyêfn Huệ đaf cha? nuôi hai? đám Thiếu Lâm tự Thiên địa hộ,va? Ta?u Ô cướp biê?n đánh phá dọc duyên ha?i va? cướp bóc trên biê?n Đông vư?a la?m tăng giá ca? ha?ng hóa bán tại các ti?nh duyên ha?i phía Nam TQ gây thiệt hại kinh tế cho Ta?u, vư?a la?m lá chắn ba?o vệ trên biê?n chống ca? Nguyêfn Ánh lâfn Ta?u. Khi đám Ta?u ô na?y bận đánh phá trên biê?n nên khi Phú Xuân thất thu? không vê? trợ chiến kịp cho Quang To?an.
    [/QUOTE]
    Đúng là tất cả các bên trừ Bắc Việt đều không muốn VN thống nhất.Nhưng đánh nhau thì các ông lớn hai bên và ông nhỏ trong nam đều không muốn.Đối với Mĩ thì mặc dù chiến tranh có thể nuôi một phần nền KT,nhưng do mất mát về nhân mạng và uy tín,nên chiến tranh VN đúng là ác mộng đối với Mĩ,Mĩ chả ham hố gì so găng với CS Bắc Việt đâu.Còn hai đàn anh của Bắc Việt là Nga Và Trung lại càng không muốn chiến tranh ở VN.Nền KT bao cấp XHCN hoàn toàn không có lợi lộc gì khi sản xuất ra bom đạn,súng ống,máy bay,xe tăng cả. Mỗi chiếc xe tăng Nga cung cấp cho Bắc Việt là nông dân của họ bị mất đi vài cái máy cày,mỗi kí lương thực TQ gửi sang VN,tính công vận chuyển luôn thì họ mất gấp đôi,gấp ba.
    Nói chung chiến tranh thì thì chẳng ai muốn cả,nhưng "..đất nước Vn là một,dân tộc VN là một..." chân lý ấy được nhiều người Việt ủng hộ hơn,và Bắc Việt không để VN là bàn cờ cho cho Nga,Trung chơi cờ vua,cờ tướng ,Mĩ chơi domino,nên mới có cuộc chiến tranh thống nhất.
    Các bài của bác MDB thì rất hay,nhưng thường thì bác tránh né đề cập đến một con chốt khác được lợi rất nhiều từ Genever 54: Đầy tớ của Pháp ở VN.Bác sợ đụng đến vấn đề nhạy cảm chứ gì?Vậy em cũng thông cảm,khi bác không muốn đề cập đến Paris 1972,khi con chốt này trở thành con chốt thí.Thôi thì ngưng được rồi,vấn đề nhạy cảm mà.
    Được A_S sửa chữa / chuyển vào 23:23 ngày 09/06/2005
  2. viser

    viser Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    21/01/2004
    Bài viết:
    1.877
    Đã được thích:
    25
    Theo em biết thì ông Phạm Cao Dương này chuyên về cổ sử.Không biết kiến thức chuyên môn về lịch sử trung đại của ông thế nào,chứ quan điểm ls cận đại của ông nặng mùi chính trị và thiên lệch rõ rệt.
    Dù sao,bài viết trên cho thấy ông thổi phồng chính quyền Bảo Đại và hạ thấp vai trò của VM (có thể là ít nhắc đến chứ không phải hạ thấp ) và ông cũng ít tìm hiểu về mối quan hệ VNDCCH với TQ,LX trong thời kỳ chống Mỹ.
  3. MDB

    MDB Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    25/10/2003
    Bài viết:
    947
    Đã được thích:
    0
    Bài của ông Phạm Cao Dương làm rõ thêm về vai trò của phe Bảo Đại chứ không phải là thổi phồng Bảo Đại, bác viser ạ. Nói như thế thì cũng như là bác xuyên tạc các công trình của giáo sư Phan Huy Lê, Trần Văn Giàu, Trần Huy Liệu vậy.... Các vị này chỉ làm rõ vai trò lãnh đạo của ....ta thôi chứ không thổi phồng.....!! Nếu bài viết của ông Phạm Cao Dương không có sức thuyết phục, mà trình độ chỉ làng nhàng như các bác chống...trên diễn đàn này, thì mod đã không xóa bài của ông rồi. Tất cả những dữ kiện ông Dương nói đều là sự thực, và chính vì thế mà bài của ông đã bị xóa. Phạm Cao Dương là giảng viên sử , có cả cận đại của Đông Nam Á và Việt Nam tại các đại học University of California - Berkeley, University of California-Los Angeles, và University of California-Irvine. Trước 1975, ông PCD là giáo sư sử học Sài gòn cũ và ông có những công trình nghiên cứu sử cận đại Việt Nam, một trong những ví dụ là quyển "Thực Trạng Của Giới Nông Dân Việt Nam Thời Pháp Thuộc", nhà xuất bản Khai Trí, Sài gòn, năm 1972.
  4. MDB

    MDB Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    25/10/2003
    Bài viết:
    947
    Đã được thích:
    0
    Lại bàn về chuyện Chu lão gia (thủ tướng Trung quốc Chu Ân Lai) luận việc thiên hạ với Hồ Chủ tịch và Võ Tướng quân tại Liễu Châu vào cái ngày 5 tháng 7 năm 1954 định mệnh ấy. Theo lời thuật của Võ Đại tướng ở bài trước, thì sau khi nghe Chu gia nói là hàng hóa chúng anh đã ngã giá xong xuôi rồi, anh định với thằng Mendès Frances lấy vĩ tuyến 17 làm ranh giới, thì phe Việt Nam ngẩn người ra dò mãi trên bản đồ mới thấy được con sông Bến Hải nằm ở vĩ tuyến này. Mà bác Chu này cũng giọng lưỡi tinh vi, lại còn kể lể công lao mặc cả của mình, nguyên văn theo lời thuật của tướng Võ Nguyên Giáp:"...đồng chí (Chu Ân Lai) nói:trước đây Plêven (thủ tướng Pháp nhiệm kỳ trước Mendes Frances) khăng khăng đòi lấy vĩ tuyến 18 làm ranh giới tạm thời, nhưng trước sự đấu tranh kiên quyết của ta (ý nói Chu lão cũng phải trầy da tróc vảy lắm mới đòi được), Mendès France và Anh, Mỹ đã đồng ý rút xuống...vĩ tuyến 17. ("Điện Biên Phủ: Điểm hẹn Lịch sử", trang 407, tác giả Võ Nguyên Giáp, nxb QDND, Hà nội, 2001).
    Hồ Chủ tịch nhà ta cũng chả phải tay vừa, Người mới cãi phăng lại ngay: Ơ hay cái nhà bác Chu hậu đậu này, bác mà cả với mấy cu bên í như thế thì thiệt thòi nhà em quá, chúng em đòi vĩ tuyến 13, chí ít ra bác để nhà em nói chuyện phải trái với bọn làng í thì cũng phải được ít nhất là vĩ tuyến 16 chứ! Cái lý của HCT, theo Võ ĐT, là năm 1945 khi đồng minh giải giới quân Nhật thì họ cũng chia 2 miền Nam Bắc ra làm 2 phần dùng ranh giới là vĩ tuyến 16. Nghe khá hợp tình, hợp lý.
    Chu gia lỡ chia chác xong xuôi với các bác Anh, Pháp, Mỹ, trên đường về lại còn ghé Ấn độ khoe với Nê-ru và còn về Tàu khoe với Mao lão đại trước khi tới Liễu Châu; Do đó, Chu lão gia không thể nào thoái bộ được nên phải áp lực phe Việt Nam thẳng tay luôn. Sau đây là nguyên văn thuật lại từ hồi ký Đại tướng VNG: "Trước lúc đoàn ta ra về, đồng chí Chu nói với Bác: "Tôi sẽ bàn với đồng chí Môlotốp (bộ trưởng ngoại giao Liên Xô) hết sức thực hiện chỉ thị của Hồ Chủ tịch. Vì ở xa không có điều kiện trao đổi, nếu việc đấu tranh xác định ranh giới tạm thời gặp khó khăn, vạn bất đắc dĩ phải chọn vĩ tuyến 17, mong Hồ Chủ tịch chú ý vấn đề quan trọng nhất hiện nay là tranh thủ cho được hòa bình và những điều kiện hòa bình để thống nhất Việt Nam". Thế mới thấy cái giọng lưỡi ngoại giao nó đưa đẩy như thế nào. Đã gặng bắt người ta phải theo ý mình rồi, mà vẫn còn xuống giọng nhún nhường "hết sức thực hiện chỉ thị" của nhà chú, nhưng mà ngộ nhỡ quan san trắc trở thì nhà chú nên lấy câu "dĩ hòa vi quí" làm đầu.

Chia sẻ trang này