1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Tại sao vua Gia Long rất thân với Công giáo nhưng con cháu ông lại chông Công giáo

Chủ đề trong 'Lịch sử Văn hoá' bởi ak47hnvn, 09/03/2008.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. CoDep

    CoDep Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    25/09/2004
    Bài viết:
    9.559
    Đã được thích:
    11
    Bái của bạn rất nghiêm chỉnh và rất hay, đáng cho mọi người cùng chia sẻ.
    Xin nói rằng ở Mỳ, người Công Giáo không nhiều, mà phần lớn là người
    theo đạo Chúa mà không theo hội thuyền với Vatican ở Rôma. Tuy thế
    ta cũng có thể coi Công Giáo và các đạo ly khai là một đạo cả . Tuy
    có đạo, mà ít người theo đạo . Nước Mỹ gây nhiều tội ác vô nhân đối
    với loài người, kể từ 2 quả bom nguyên tử xuống Nhật, đến B52 rải thảm
    Hà Nội dịp Chúa ra đời năm 1972, và vừa qua ném bom bắn pháo xuống đàn bà trẻ con người già ở Iraq . Có thể thấy họ có đạo nhưng lòng
    theo ma quỷ vẫn mạnh hơn lòng yêu Chúa.
    Còn ý kiến cho rằng ở miền bắc VN thì không tự do tín ngưỡng bằng miền
    Nam thì cũng có phần đúng. Đó là cái rớt còn lại của lịch sử . Chẳng
    là ở miền bắc, nhiều người Công Giáo đã theo ma quỷ mà có tội với nhân
    dân nhiều hơn ở miền Nam. Đối lại, chính phủ đã phải mạnh tay dẹp ở
    miền Bắc, nhưng sau năm 1975, thì chẳng cần áp bức làm gì cả. Phật tử
    miền Nam bây giờ cũng dễ thở hơn ở ngoài bắc, nơi các chùa chiền bị
    sung công nhiều, lòng tin đạo Phật bị phê phán ngay từ trẻ con mới cắp
    sách đến trường để tôn thờ thuyết vô thần. Bây giờ nhà trường và chính
    phủ có lẽ cũng không gò ép lắm về lòng tin và bắt trẻ con phải vô thần
    như xưa, nên hai miền dễ thở hơn. Nói cho cùng, chế độ nhà nước ta cho
    tự do tôn giáo, nhưng không hoàn toàn cho tự do tư tưởng và tín ngưỡng.
  2. mi28havooc

    mi28havooc Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    31/08/2004
    Bài viết:
    172
    Đã được thích:
    0
    Em theo đạo Thiên Chúa đấy , các bác ở đây làm đếch gì được em ?
  3. viser

    viser Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    21/01/2004
    Bài viết:
    1.877
    Đã được thích:
    25
    Thì ai làm dek gì bác đâu nào
    Bác có phải gái đẹp đâu
  4. CoDep

    CoDep Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    25/09/2004
    Bài viết:
    9.559
    Đã được thích:
    11
    Thế thì bạn đến Cha sở mà xưng tội đi, hay Cha nào cũng được.
    Xưng tội là đã cà khịa gây hấn vì thù ghét, trái lại Lời Chúa.
    Nhớ thêm Lời Chúa dặn sau khi xưng tội "Hãy đi bình an và đừng
    phạm tội nữa" nhé.
  5. mr5011

    mr5011 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    24/11/2007
    Bài viết:
    14
    Đã được thích:
    0
    Bác Codep là người Công giáo mà nhìn nhận khá khách quan. Thơm bác phát . Thực ra thì mọi chính quyền khi lên cầm quyền đều phải dựa vào một tôn giáo nào đó để tập hợp nhân dân. Cái này là lịch sử rồi. Các bác cho rằng nhà trường dậy học sinh phải vô thần. Theo em thì không phải. Trong cách nhìn của em thì Đảng muốn xây dựng hình tượng Bác , Lê Nin, Các mác như các ông thánh, thực ra nó cũng giông giống một thứ tôn giáo mới. Tuy nhiên trong tình hình thế giới ngày nay việc hình thành một tôn giáo mới là rất khó, vì nhận thức của con người về thế giới xung quanh cũng kha khá nên con người khó mà mù quáng như hồi trước. Khi lãnh đạo một dân tộc đa phần là không biết chữ thì chẳng có cách nào tốt hơn là phải thần thánh hoá một con người. Thà để toàn dân đồng lòng nhất trí đi theo một hướng mà chỉ biết là "Bác bảo thế" còn hơn là mỗi để mỗi người theo một hướng. Các bác thử tưởng tượng, nếu cứ đi giải thích với cả lý luận cho những người mù chữ hiểu một quyết định nào đó, thì co hội nó đã qua lâu rồi. Vì những lý do đó nên em hoàn toàn ủng hộ việc thần thánh hoá Bác trong giai đoạn trước. Một người thầy giáo không cần biết đạo đức thế nào, nhưng làm được nhiều học sinh trở thành người tốt, có đạo đức thì là một người thầy giáo giỏi. Trường hợp Bác cũng như vậy.
    Nhưng hiện nay dân trí đã khác, theo em cũng nên dần dần làm sáng tỏ cuộc đời thực của Bác. Càng bưng bít, càng tô vẽ thì càng nảy sinh cái tư tưởng "phải có cái gì đó thì mới dấu kín như vậy" mặt khác qua internet dân ta bây giờ cũng đọc được nhiều dòng tư tưởng khác. Hai yếu tố đó kết hợp với nhau sẽ thành phản tác dụng.
  6. minusa

    minusa Thành viên tích cực

    Tham gia ngày:
    07/05/2006
    Bài viết:
    790
    Đã được thích:
    2
    Gia long chỉ lợi dụng Pháp thôi chứ không muốn lệ thuộc vào Pháp , và càng không muốn công giáo truyền bá vào vn , do hoàng tử Cảnh theo Bá Đa Lộc sang Pháp từ nhỏ nên đã gia nhập công giáo , đó chính là lý do Gia Long chọn hoàng tử thứ là Đảm nối ngôi , điều này làm chia rẽ nội bộ triều đình và sau này dẫn đến nhiều cuộc binh biến thanh trừng dưới thời Minh Mạng .
  7. quydede01

    quydede01 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    29/02/2008
    Bài viết:
    1.273
    Đã được thích:
    0
    , bác nói quá đúng roài
  8. thachhanam

    thachhanam Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    27/12/2007
    Bài viết:
    179
    Đã được thích:
    0
    Chính ông mới phải hổ thẹn với những gì mình đã viết ra.
  9. dung_ntnu

    dung_ntnu Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    28/09/2002
    Bài viết:
    71
    Đã được thích:
    0
    Khi đọc sử cần biết phân biệt Nguyễn Phúc Ánh - vua Gia Long tuy một mà hai. Biết được sự khác biệt giữa Nguyễn Ánh & vua Gia Long (cũng tương tự như trường hợp Lê Lợi - vua Lê Thái Tổ hay hàng loạt nhân vật lich sử khác trong nước & trên thế giới), sẽ lý giải nhiều vấn đề thoạt nhìn vào thấy khó hiểu nhưng thực ra không khó hiểu đến mức như vậy.
    bài trên báo Lao Động của ông Dương Trung Quốc có tựa " Sử học là anh ba phải?" phần nào có liên quan đến câu hỏi trên
    --------------------------------------------------------------------------------
    Sử học là anh ba phải?
    Lao Động Cuối tuần số 7 Ngày 17/02/2008
    Dương Trung Quốc

    Đã từng một lần, tôi bị một lão nông trách hỏi: "Này, tôi hỏi cái nhà anh làm sử, Lịch sử là ai mà giao cho dân mình toàn những việc nặng nhọc, chết người như vậy?" (câu chuyện này thì đã trở thành giai thoại ai cũng biết rồi khi dân ta vừa dòng dã 30 năm đánh xong giặc Pháp, tiếp đến giặc Mỹ rồi chưa kịp thở thì đã lại được "lịch sử giao cái sứ mệnh" đánh giặc 1979).
    Nhưng lần này thì tôi bị một cụ cựu chiến binh cật vấn: "Lập trường đồng chí sử học thế nào mà xem ra ba phải quá!". Số là tôi vừa kể cho cụ nghe việc trong một tuần trước Tết tôi tham dự 2 sự kiện: đầu tuần lên Bình Định dự lễ khai tượng Anh hùng "áo vải cờ đào" của nhà Tây Sơn: Hoàng đế Quang Trung; cuối tuần lại về TP Hồ Chí Minh dự đám kị người khai lập triều Nguyễn: Vua Gia Long.
    Cụ cựu chiến binh vốn mê lịch sử, cụ biết rõ rằng trong lịch sử hai con người này như nước với lửa, "bất cộng đới thiên". Lãnh tụ Tây Sơn khi thắng thế đã triệt hạ người của Chúa Nguyễn Ánh, còn Vua triều Nguyễn khi diệt xong nhà Tây Sơn còn quật mồ Nguyễn Huệ cho hả dạ...
    Rồi cụ còn nhắc đi nhắc lại câu thành ngữ "Rước voi về giày mả tổ" để ứng vào việc Chúa Nguyễn Ánh gửi con cho cố đạo Bá Đa Lộc sang Tây cầu viện thực dân về đánh Tây Sơn... Vậy hà cớ gì nhà sử học lại đến cả hai nơi, làm cả hai việc ấy? Ý cụ muốn rằng chỉ có thể chọn một trong hai...
    Thú thật rằng tôi rơi vào thế bí, bởi lẽ nếu phân bua thì phải dài dòng văn tự lắm lắm. May mắn thay, cụ cựu chiến binh lại xoay qua chuyện thời sự liên quan đến Hoàng Sa-Trường Sa. Và với sự am hiểu của một công dân gương mẫu, cụ nói đến rất nhiều vấn đề mà báo chí đã nêu để chứng minh chủ quyền của ta ở hai quần đảo này là không thể bàn cãi.
    Tôi hỏi cụ có biết ai là người đã quan tâm đến những quần đảo này, từ thời xửa thời xưa đã cắt cử những đoàn thuỷ thủ hàng năm tuần thăm những hòn đảo ở tít mù tắp ngoài khơi mà để đi đến đó không chỉ mất thời gian mà nhiều khi còn mất mạng. Tôi lại hỏi ai là người đã vẽ hai quần đảo này vào bản đồ quốc gia Đại Việt và Đại Nam của chúng ta, ai là người đã sớm ý thức và sai người ra cắm mốc chủ quyền tại nơi xa xôi này v.v...
    Cụ cựu chiến binh trả lời là tổ tiên ta, các bậc tiền bối của ta... Khi tôi nói đó là công lao và tầm nhìn của các Chúa Nguyễn và cả các vua triều Nguyễn từ ông Gia Long đến ông Minh Mạng... thì cụ hỏi lại tôi: Vậy thì tại sao hai ông có công lại thâm thù nhau đến như vậy?
    Tôi trả lời rằng hồi ấy ông nào lên ngôi thì cũng làm vua cả, cũng đều là phong kiến hết. Mà đã phong kiến thì ai cũng phải giữ ngôi báu chẳng nhường cho ai hết, đụng đến ngôi báu tất phải đánh nhau một mất một còn. Nhưng ngôi báu phải đi đôi với quốc gia nên vua nào cũng muốn giữ nước tự chủ, độc lập cả, chỉ có điều là có đủ tài, đủ đức hay không.
    Vả lại còn thời thế nữa. Hoàng đế Tây Sơn có công lớn là diệt cả hai nhà cát cứ phân tranh quốc gia thành Đàng Trong, Đàng Ngoài suốt cả mấy trăm năm, để đặt nền móng cho cuộc thống nhất quốc gia, rồi Ngài lại đánh luôn cả quân xâm lược Xiêm ở Nam và quân Thanh ở Bắc để khẳng định non sông này chỉ là nơi "Nam đế cư".
    Nhưng xem lại lịch sử thì thấy cái thời Nam Bắc phân tranh, cả Chúa Trịnh lẫn Chúa Nguyễn tuy có phân ranh ở hai bên bờ con sông Gianh và Thầy Đào Duy Từ còn đắp cả Luỹ Thầy... để hai bên khỏi đánh nhau, nhưng cả hai chúa đều phò Vua Lê cả. Nhờ thế mà các Chúa Nguyễn có cơ mở mang bờ cõi về phương Nam. Và để nuôi sức chống chọi nhau mà Đàng Ngoài lập Phố Hiến, Đàng Trong mở Hội An, mấy thế kỷ liền phong kiến phương Bắc không dám nhòm ngó...
    Đến Hoàng đế Tây Sơn cũng vậy, dẹp xong nạn phân tranh cũng lại lấy nàng Ngọc Hân để cầu thân với triều Lê cho đến khi Lê Chiêu Thống rước voi về giày mả tổ thì lịch sử mới sang trang triều khác. Nói như thế để thấy cái đặc trưng và cũng là đặc sắc của người Việt Nam ta là thế lực nào cũng "trung với nước cả", chỉ có điều ai cũng muốn ngồi ghế cai trị nhất thống mà thôi. Kẻ theo người ngoài để mưu cầu quyền lực thì đời nào cũng có nhưng chỉ là cái thoảng qua của lịch sử mà thôi...
    Chỉ tiếc rằng, Hoàng đế Quang Trung đủ tài đủ đức nhưng bạc mệnh mà chết trẻ nên lịch sử phải qua một khúc rẽ. Và trên cái khúc rẽ ấy, anh em, con cháu nhà Tây Sơn lại quay ra tranh giành quyền lực lẫn nhau.
    Vì thế mà chúa Nguyễn Ánh đã có lúc bị nhà Tây Sơn đánh cho tan tác phải xa chạy cao bay lại có cơ trở về khôi phục lại được quyền lực và mở rộng trên toàn cõi lãnh thổ. Và cũng kể từ đó nước ta mới mang quốc hiệu là "Việt Nam", mới có kinh đô Huế nay trở thành di sản văn hoá nhân loại v.v...
    Tóm lại, với cái ngai vàng thì hai ông tranh đoạt, còn với giang sơn thì hai ông đều vun đắp. Nói cách khác: Một ông có công dẹp bỏ cát cứ tạo nền đắp móng, còn một ông xây đắp quốc gia trên cái nền thống nhất được thừa hưởng. Ai có công thì mình phải trọng vả lại đứng về thế thứ thì các vị ấy đều là tổ tiên của đồng bao ta cả...
    Nghe những điều tôi nói, cụ cựu chiến binh im lặng có vẻ thuận lòng. Nhưng thằng cháu cụ xen vào một thắc mắc: "Thưa ông, trước kia cháu đọc sách thấy viết rằng cái người xây tháp Rùa giữa hồ Hoàn Kiếm là một bá hộ mưu làm việc này để táng mả tổ nhưng bị anh em thợ thuyền bí mật vứt cốt xuống hồ. Nay cháu lại thấy báo đài tuyên truyền rằng cái ông xây tháp Rùa là người yêu nước, con cháu lại đi làm cách mạng được đặt tên đường phố ở Thủ đô. Cháu hỏi chú cháu thì được trả lời rằng "sử ta là sử nhà Tuỳ, cháu ơi !", thế là thế nào hở ông?".
    Đến cái đoạn này thì tôi bí thật. Té ra mình chỉ hay nghĩ đến cái lịch sử "vĩ mô" mà quên cái lịch sử "vi mô". Chuyện cháu hỏi tôi có biết nhưng chưa kịp tìm hiểu. Cứ nghĩ đến lời bình của chú nó "sử ta là sử nhà Tuỳ (tiện)" mà giật mình nghĩ ngợi lại lời trách "sử học là anh ba phải" của cụ cựu chiến binh mà tôi tưởng đã thuyết phục được trong ngày đầu Xuân này...
  10. cubidaihiep

    cubidaihiep Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    11/09/2006
    Bài viết:
    341
    Đã được thích:
    246
    Hòang tử Ngưyễn Phúc Cảnh là con đầu của vua Gia Long. Hòang tử được sinh ra và lớn lên trong gian nan khói lửa, vào sinh ra tử cùng Chúa Nguyễn Ánh. Từ Pháp trở về ông đã được cùng Chúa Nguyễn tham gia những trận đánh ác liệt nhất chống lại quân Tây Sơn. Hơn ai hết ông là người được Nguyễn Ánh chọn làm người kế vị. Tuy vậy Hòang thái tử đã mất vì bệnh đậu mùa vào năm 1801, 1 năm trước ngày tòan thắng của quân chúa Nguyễn. Khi Thái tử Nguyễn Phúc Cảnh mất thì Hòang tử Đảm mới chỉ có 10 tuổi, làm gì đã được ai nhòm ngó tới mà đòi tranh giành ghế với hòang tử Cảnh. Phải 14 năm sau ngày Hòang tử Cảnh mất, Hòang tử Đảm mới được lập làm thái tử.
    Tự nhiên lại lôi việc ông Cảnh theo đạo Công giáo bị tước ngôi thái tử vào đây mới lạ đấy.

Chia sẻ trang này