1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Tạm gọi là vui buồn của nghề....

Chủ đề trong 'Tâm sự' bởi 2chuyentau, 30/01/2008.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. 2chuyentau

    2chuyentau Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    30/01/2008
    Bài viết:
    4
    Đã được thích:
    0
    Tạm gọi là vui buồn của nghề....

    Ra quân:
    Mình quen một ông bạn người Hàn chính hiệu trên mạng. Nói chuyện qua lại, chẳng hiểu ông "mếch" mình chỗ nào mà đồng ý cho mình làm "trợ lý". Hí hí...mình còn đang là sinh viên mừ, được chân "trợ lý" bán thời gian với mức lương 2tr mà chỉ làm mỗi việc tìm kiếm những thông tin sếp cần, làm phiên dịch khi cần thiết và...làm chân sai vặt! (mình ghi là sếp cho nhanh, gọn, lẹ)
    Và... tôi làm phiên dịch cho sếp khi sếp tuyển chọn cô dâu. Sếp làm nghề môi giới hôn nhân!
    Tôi nghe nhiều, nhưng chưa từng mục sở thị một cuộc coi mắt nào! Và...giờ có cơ hội. Tôi vừa tò mò vừa ớn ớn cảm giác mình là lính của "cò hôn nhân". Nhưng khi tôi đi cùng sếp đi qua tiền sảnh khách sạn, nơi sẽ diễn ra buổi "coi mắt" thì ngực tôi ưỡng lên. Ít nhất thì trong mắt những "cò con" khác mình cũng có giá! Ngta vẫn hay nhờ tui nói lại mà...thậm chí còn đề nghị trả % cho mình nếu mình nói tốt cho đoàn của họ!
    Trời xế. Chú rể là một anh chàng mà tôi chưa kịp nghiên cứu hồ sơ vì đấy là khách bên đối tác của sếp. Tôi chỉ biết anh ta 36t, có công ăn việc làm, có một mẹ già phải chăm sóc, tên gọi theo Tiếng Việt là nghe giống như Cụm Biển Hồ vậy (tôi ko biết tiếng Hàn, chỉ nói Tiếng Anh thôi).
    Phòng coi mắt là phòng khách khá sang trọng và kín đáo của Khách sạn. Từ cửa vào xếp một dãy ghế cho "cò Việt" từ các nơi đổ về: Ông HM chuyên gái Hậu Giang, Bà H chuyên gái Tây Ninh, X mập chuyên gái Bạc Liệu, Đồng Tháp... Kế đến là ghế cho tôi ngồi đến sếp, đến khách. Đối diện với chúng tôi là một chiếc ghế...dành cho "ứng viên"!
    Ứng cử viên ko được tập trung một lượt mà đến lác đác theo sự điều động của cò. Một số đến sớm, ngồi tập trung, căng thẳng. Số khác trò chuyện thì thầm và cười đùa, như thể họ là bạn. Cũng đúng, không ít cô trượt nhiều lần và kiên nhẫn đi đến cho người ta xem mặt! (Tôi thấy đúng là xem mặt)
    Cô thứ nhất dong dỏng cao, bước vào. Cuộc "phỏng vấn" bắt đầu:
    - Em tên gì?
    - Em tên V.
    - Em bao nhiêu tuổi:
    - Dạ 22
    - Nhà em có mấy anh chị em?
    - Em có 4 chị em, em là chị cả. Một em trai đã lập gia đình, hai em út đi học
    - Em học lớp mấy?
    - Lớp 6
    (sếp mình khẽ nhíu mày)
    - Ba mẹ em làm nghề gì?
    - Ba mẹ em làm ruộng.
    - Tại sao em muốn lấy chồng ngoại quốc?
    - Dạ, vì em....
    V ấp úng! Dàn "cò" khẽ xôn xao!
    - Dạ vì em...vì em nghĩ em....
    Cái lý do thật có lẽ không ai muốn nói. Một "cò" nhắc khẽ: "muốn có điều kiện học hỏi và có một gia đình hạnh phúc"!
    ... Tôi thề không dịch sót chữ nào...
    Tổng cộng có 12 cô gái được ra mắt hôm nay. Thỉnh thoảng tôi thấy sếp đánh dấu vào hồ sơ vài cô. Coi là cho có lệ, thật ra khách đã chọn qua ảnh một cô quê Cần Thơ. Nhưng cô đó đang không có ở Sài Gòn. Cô đó đang phải thi Học Kỳ, năm II Đại Học CT. Cò T đang triệu tập gấp, nhưng nhanh lắm thì cũng phải tối mới tới nơi! Cò T cố gắng thuyết phục khách đợi nhưng sếp tôi tỏ ý không thích. Lỡ ko lên thì không kịp lịch trình của khách và mất uy tín. Vì vậy mà sếp tranh thủ chấm dự phòng!

    (Mai viết tiếp nha, mình buồn ngủ quá...) chúc các bác ngủ ngon!
  2. Duonganh

    Duonganh Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    13/04/2002
    Bài viết:
    1.073
    Đã được thích:
    0
    Thà rằng ở quê làm ruộng, vất vả còn hơn lấy 1 ông chồng xứ người chẳng biết tương lai thế nào
  3. 362129074

    362129074 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    22/01/2008
    Bài viết:
    111
    Đã được thích:
    0
    bạn có bao giờ cùng 4 người ăn tối với 1 quả trứng gà chưa, bạn có bao giờ mặc 1 chiếc áo qua thế hệ chưa
    bạn có bao giờ ăn cơm mà sợ cắn nhầm sạn chưa
    lúc 7 tuỗi bạn có giặt 2 thùng đồ to gấp 2 lần mình chưa
    bạn có bao giờ suốt ngày chân lấm bùn chưa
    bạn có bao giờ cõng em trân lưng dù bạn 12 kí nó 7 kí chưa
    ( suốt ngày) ..........................
    nếu có rùi bạn hả nói thế
    đấy mới là chuyện nhỏ thui nha lúc khác kể tiếp đi đây
  4. velocity83

    velocity83 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    31/10/2007
    Bài viết:
    1.072
    Đã được thích:
    0
    NGHÈO thì sinh ra HÈN.
    Thằng nào HÈN mà không biết NHỤC thì thằng đấy chết. Còn người có lòng tự trọng thì biết thế mà phấn đấu, mà vươn lên.
    Ngày xưa, cả nước Việt Nam này, chỗ nào chẳng nghèo, sao bây giờ có người thì giầu lên nhanh, có người thì 10 thế hệ vẫn nghèo ???
    Mấy thằng ra nước ngoài, nói cả sinh viên du học lẫn kẻ đi làm. Việt Nam là gì...chẳng là gì trong mắt bọn nó cả, NGHÈO, cảm thấy bị Khinh thường.
    Thằng biết NHỤC thì phấn đấu, chứng tỏ rằng nước tao tuy còn bé, còn nghèo, mà tao làm còn tốt hơn bố chúng mày ( cho dù tốt hơn thì lương cũng dek cao hơn được ).
    Thằng nào không biết NHỤC thì cứ ngồi mà cười hề hề...kệ ******, mày khinh bố được thì bố cũng khinh mày. NHỤC vẫn hoàn nhục.
    Đời là như thế đấy, chẳng phải đem trâu bò, bùn lầy ra mà dọa nhau. Mỗi người có một kiểu sống, cách vui, cách buồn, thậm chỉ cách cảm thấy nhục nữa.
  5. 362129074

    362129074 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    22/01/2008
    Bài viết:
    111
    Đã được thích:
    0
    ngừơi nhà quê ko nghĩ được nhiều thế đâu bạn ( cái ăn là cái chính và chỉ muốn thóat ra khỏi cai nghèo)
    "bần cùng sinh đạo tặc
    phú quý sinh lễ nghĩa"
    may mắn khi em sinh trong gia đình có ăn học đầy đủ-----------> có thể tự quyết định tương lai mình
  6. velocity83

    velocity83 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    31/10/2007
    Bài viết:
    1.072
    Đã được thích:
    0
    Tớ không nghĩ là người nhà quê không nghĩ được nhiều. Nói chính xác là họ chăm chỉ làm, nhưng không chăm chỉ nghĩ.
    Không biết bạn có biết về một câu chuyện một người cha từ dưới quê lên thành phố, bỏ ruộng vườn, nhà cửa để đạp xe xích lô thuê..lấy tiền cho cậu con trai học chuyên Toán sư phạm để rồi sau này cậu ấy được giải nhất IMO chưa :), đó là một điển hình đấy.
  7. vitcotdn

    vitcotdn Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    22/10/2007
    Bài viết:
    954
    Đã được thích:
    1
    Cái này có được gọi là xuất khẩu lao động không nhẩy?
  8. 362129074

    362129074 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    22/01/2008
    Bài viết:
    111
    Đã được thích:
    0
    lao động cái gì chứ
    máy đẻ hả
  9. 2chuyentau

    2chuyentau Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    30/01/2008
    Bài viết:
    4
    Đã được thích:
    0
    Wow! Mong anh chị em đừng miệt thị nhau rồi sinh ra cãi vả! Mỗi người mỗi cảnh và mỗi người một cách nghĩ! Và...nếu phải nêu suy của mình, nên tránh xúc phạm nhau! Có thể có ai đó đang đau! Em ghi ra, để có thể là có ai đó gọi là kết hôn hay mai mối gì đó biết sự thật bên trong nó là gì!
    Em viết tiếp nha!
    .... 8h tối, chưa thấy bóng dáng Tr - tên cô gái được chọn qua ảnh- đâu. Sếp yêu cầu tôi gọi cho Madam T (Madam là từ các sếp gọi cò Hôn Nhân Việt) gọi check cô gái đi tới đâu rồi! Tất cả đều hối hả. Việc chọn cô dâu phải thực hiện ngay trong hôm nay!
    Khách có 7 ngày phép! Theo đúng kế hoạch, chúng tôi phải bố trí cho khách chọn cô dâu ngày 1, ngày 2 đưa cô dâu mua sắm và các madam chuẩn bị lễ cưới. Ngày 3 đám cưới, ngày 4 và ngày 5 khách cùng cô dâu có "tuần trăng mật" ngắn hạn ở Vũng Tàu hay Phan Thiết, ngày 6 là ngày tự do (có cô dâu yêu cầu chú rể về quê ra mắt họ hàng, không thì tham quan mua sắm vòng vòng) ngày 7 chú rể về xứ họ, 1 tháng sau quay lại ký giấy, trong 2 tháng cô dâu sẽ theo chồng!
    Cuối cùng Tr cũng tới. Trong gian phòng sáng đèn neon, tôi nhìn thấy rõ cô gái hơi gầy, không cao nhưng có gương mặt sáng và hay cười. Ăn mặc giản dị nhưng không quá quê mùa và cũng không trang điểm nhiều ngoài tí son môi màu tím sen nhạt. Điểm sơ về gia cảnh và những câu hỏi như thường lệ, khách gật đều hài lòng. Sếp bảo tôi nói với Tr anh "Cụm Biển Hồ" bên kia còn một mẹ già, anh làm trong công ty xây dựng. Không sống ở Seoul mà sống gần đó thôi! Hỏi cô có đồng ý không? Tr gật đầu.
    Madam T đưa Tr xuống dưới nhà ngồi chờ. Việc còn lại là thu xếp lễ cưới. Theo thỏa thuận, Madam T nhận 2500 USD và lo tất cả: bao gồm chạy hồ sơ, vé máy bay cho cô dâu theo chồng, thuê đồ cưới, tiệc, "lễ" cho cô dâu, phim ảnh. 4 bàn tiệc đặt tại nhà hàng , 2 áo cưới, quà cưới có dây chuyền, nhẫn, bông, gia đình cô dâu 300...tương tự như những đám cưới khác. Tất cả mọi thứ đều có mối man chỉ cần alo một tiếng là đâu ra đó ngay. Nếu chú rể sang thì cho thêm nhà cô dâu riêng, phần dịch vụ chỉ thực hiện tới đó.
  10. 362129074

    362129074 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    22/01/2008
    Bài viết:
    111
    Đã được thích:
    0
    em từng theo mẹ vào trong bệnh viện suốt từ lúc nhỏ và giờ cũng làm trong biện viện nên chuyện người nứơc ngòai lấy con gái VN là bình tương quá rùi từ cái lúc người ta muốn kết hôn còn fải đi xét nghiệm HIV cơ. em kể tí nha:
    1 anh chàng người mỹ ngồi xe lăn cùng cô gái trẻ đến đăng kí kết hôn ( con gái ấy đẹp như mộng ý) được 1/2 năm sao cũng anh chang ấy nhưng lại là 1 cô gái khác ( xinh ko kém)..... cô gái kia ở đâu rùi nhỉ????????? em luôn t ự hỏi ....thêm nữa trong giấy đăng kí kết hôn mới anh chàng đi xe lăn ấy vẫn độc thân ...............có fải có sự giả dối trong này ko..............mới nữa năm sao ly hôn lẹ vậy................tiếp tục như vậy với 2 cô nữa.............( em ko hiểu nổi)

Chia sẻ trang này