1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Tâm lí cô đơn về đêm ...

Chủ đề trong 'Tâm Lý Học' bởi LucThaiMy, 04/03/2008.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. voiconlontalonton

    voiconlontalonton Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    30/09/2003
    Bài viết:
    1.362
    Đã được thích:
    0
    Cái này đầu tiên phải xác định là khi bác thấy cô đơn, là có mong cầu, vì có mong cầu cho nên không hài lòng với trạng thái lúc đó..
    Đây có thể là nghiện, nghiện niềm vui, khi không vui thì không chịu được. Thường thường người ta hay đuổi theo niềm vui, thoải mái, dễ chịu một cách vô ý thức vì sống trong trạng thái đó thấy rất hài lòng. Khi không có niềm vui, tâm không quen với trạng thái như vậy và nó không hài lòng với trạng thái đó.
    Những người có cuộc sống khá hạnh phúc, vui vẻ, thoải mái không phải không có những lúc như vậy, do thói quen của họ. Giống như một người quen ăn ngon, nếu cơm có hơi không ngon đã không hài lòng.
    Muốn thoát khỏi cái này cũng khó và cũng dễ. Có thể tìm một cái gì đó để lấp chỗ trống, để tâm có thể hài lòng, có thể là người yêu, gia đình, công việc. Việc đó làm các trạng thái khó chịu không xuất hiện, đơn giản là nó không xuất hiện. Có thể gọi là một sự tránh né. Trốn tránh các trạng thái không hài lòng bằng cách làm xuất hiện các trạng thái hài lòng. Cho nên con gái rất là dễ kưa, tại vì chả có con gái nào là không có những phút yếu lòng.
    Một cách khác là dạy cho tâm rằng sự trống trải đó là hoàn toàn bình thường như rất nhiều trạng thái khác, không có vấn đề gì cả. Như vậy tâm trở nên hài lòng và không mong cầu nữa. Chẳng hạn nếu bác biết rằng khi bác ở cạnh gia đình mà vẫn cô đơn, có những người còn khổ hơn rất nhiều, bác sẽ hài lòng với sự cô đơn đó. Hoặc so sánh sự cô đơn với các trạng thái khác còn khó chịu hơn, vd lúc ốm đau, công việc khó khăn, chỉ cầu mong yên ổn dù cô đơn cũng được. Cách này có tầm áp dụng rộng hơn và tốt hơn, vì nó không tránh né vấn đề, nên không cần nhiều thay đổi.
    Chốt lại, pác thấy buồn vì bác có mong cầu, và không hài lòng, vậy thôi
  2. LucThaiMy

    LucThaiMy Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    22/11/2002
    Bài viết:
    9.815
    Đã được thích:
    0
    trời ... như thế này đã là quá sức chịu đựng rồi
    chả nhẽ cứ fải thể hiện là mình đang quằn quại đau khổ
    rên rỉ thật to ... rồi thì vò đầu bứt tai ... để làm bằng chứng à
    @ voi con : ừm ... tớ nghĩ chính xác fải là quá hài lòng nên thành ra thấy nhạt nhẽo ... và sống ko mong cầu mới fải ... còn cái chuyện lấp chỗ trống thì tớ thử nhiều fương fáp rồi ... rốt cục là bệnh chỉ càng thêm nặng thôi
    // bênh này chắc chỉ tự tớ mới chữa được ... nhưng tớ mà tự được hay có tinh thần mà chữa ... thì đã chẳng nói làm gì
  3. Sun_Group

    Sun_Group Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    03/02/2007
    Bài viết:
    166
    Đã được thích:
    0
    Đồng ý với cách nói của voicon: Cái cảm giác của ban My này thật ra ai cũng ít nhất 1 lần trải qua. Nhìn nhận nó thế nào mới thành chuyện..
    Tôi cũng từng bị như bạn nhưng hoàn cảnh của tôi tồi tệ hơn bạn nhiều. Sau đó nhìn lại thấy thật sự nó cũng không đến nỗi to tát như mình nghĩ. Giờ đây tôi nghĩ khác: Trải nghiệm cái tâm trạng đó khiến tôi trưởng thành hơn..Tôi trải nghiệm qua sự khó khăn đó và tôi thấy mình vượt qua nó ( cảm giác như lội xuống bùn bắt cá rồi sau đó được tắm rửa sạch sẽ vậy )
    Nếu bạn không dám đối diện với cảm giác đó chỉ có cách làm từng bước: Ban đầu bạn thử thay đổi không gian sống trước, trước hết là sắp xếp lại phòng bằng chính cách mình thích...Sau đó..tiếp tục nói chuyện tiếp
  4. Sun_Group

    Sun_Group Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    03/02/2007
    Bài viết:
    166
    Đã được thích:
    0
    À! Tấm hình đẹp đó, cuốn hút tôi, khỗ nỗi không ở gần nhau. Không thì cũng mời bạn đi uống nước, nói chuyện..Biết đâu hợp kạ..nhở
  5. NhaGiauCungKhoc

    NhaGiauCungKhoc Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    25/05/2006
    Bài viết:
    2.493
    Đã được thích:
    0
    Tự dưng kô có hứng múôn chia sẻ điều jì
    Xóa đi vậy
    Được nhagiaucungkhoc sửa chữa / chuyển vào 00:45 ngày 07/03/2008
  6. LucThaiiMy

    LucThaiiMy Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    14/05/2007
    Bài viết:
    1.560
    Đã được thích:
    0
    ... Tâm trạng chán nản cùng cực thì ko fải tối nào cũng thế ... như tối nay thì tạm bình thường ... vì bận xem fim nên chả có thời gian mà buồn ... ( nhưng đừng bạn nào bảo mình cứ xem fim suốt ngày nhớ ... có fim gì thì mình cũng xem hết rồi ) ... Còn sắp đặt lại fòng thì quả là hơi khó ... Vì fòng mình có đúng 3 thứ ... 1 là cái tủ, 2 là cái giường, 3 là cái bàn fấn ... fòng mình nhỏ nên 4 thứ ấy được sắp xép vị trí rất khoa học rồi, ko thể thay đổi được, mà cũng chả biết thay đổi thế nào ... tủ quần áo của mình thì rất gọn gàng ... nếu bây giờ có sắp đặt thì chắc la` đặt các loại gối trên giường sao cho thật đẹp và đáng yêu mất
    // Các bạn fải hiểu là những người như tớ thì luôn bải hoải và cực lười ... nên các bạn chỉ nói mồm bảo tớ fải làm cái này, cái kia thì chắc ko có kết quả đâu :)) ... hay là người ì quá ... cần có người bên cạnh để thúc đẩy nhỉ
    // cafe thì cảm ơn ... nhưng mà xin lỗi ... tớ ko có hứng thú đi đâu với ai ... ko có hứng thú gặp gỡ trò chuyện
  7. Sun_Group

    Sun_Group Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    03/02/2007
    Bài viết:
    166
    Đã được thích:
    0
  8. Salamander

    Salamander Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    04/07/2002
    Bài viết:
    1.731
    Đã được thích:
    1
    sorry, hôm qua buồn ngủ quá nên ko check kĩ lại, chính xác là bạn bị trầm cảm rồi, trong TH bạn thì chỉ mong chờ tự khỏi được thôi.
  9. nd_long_mobile

    nd_long_mobile Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    13/09/2006
    Bài viết:
    873
    Đã được thích:
    1
    Vấn đề ở đây là có vẻ như buổi tối em ko có việc gì để làm thì phải ... đâm nghĩ vẫn vơ thẫn thờ sờ tret ...
    Để tối ko có cảm giác cô đơn thì phải có việc : đi chơi cũng đc , làm nốt việc mình đang làm dở ở công ty , học nâng cao trình độ ... cái gì cung đc miễn là có việc nó vận vào người ... để ko rơi vào tình trạng nhàn cư vi bất thiện , u lì đầu óc ...
    Có khi tự mình thử kinh doanh cái gì đó cho nó tính toán , bon chen tiền bạc một chút , bớt cái thời gian nghĩ vẩn vơ đi ...
    Cái kiểu online của em My này cho thấy em rất rỗi việc ... nếu ko cũng đang làm một công việc rất nhàn hạ mà em ý có quá nhiều thời gian rãnh rỗi ... ( chưa biết là việc đo có kiếm nhiều tiền hay ko ... )

  10. rarach24

    rarach24 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    07/03/2008
    Bài viết:
    1.104
    Đã được thích:
    1
    mình đọc tâm sự của bạn như thấy bản thân mình trong đó,
    thật sự mình cảm thấy một sự đồng điệu . từ giọng văn, cách nhìn
    càng lớn thì càng thấy người già nhiều cái ng ta nói thật đúng mà cái khoẳng khắc đấy mình chẳng hiểu gì .
    có lẽ tôi cũng thuộc dạng cuồng tín vào niềm tin, nhất là niềm tin vào tình yêu, tin vào ng khác. cho dù có những niềm tin từng phải trả giá nhưng có đièu gì mà ko phải trả bằng một giá nào đó . nhất lại là cái giá cho niềm tin.
    càng ngày tôi càng nhận thấy rằng cái gọi là bản thân mình nó thực tế chẳng có cái bản chất gì , toàn những mặt mâu thuẫn đối lập nhau
    có thể theo cách gọi của bạn nó trông tuếch trống toác hớ hênh lỏng lẻo cũng vậy
    một trong những sự sợ hãi lớn nhất của con người là cô đơn
    và đã là con ng, trước sau, hay hiện tại
    bất kể time nào họ cũng học và phải học , cách "chơi đùa vui vẻ" với bản thân mình trong cô quạnh .
    hay một ngày nào đó khi những cơn sóng thần những món nợ trong quá khứ mà ta nhận hay ko nhận ra. những khoảng không đó đã đến kì hạn phải trả . để rồi ng ta chìm đắm trong muôn ngàn câu hỏi
    khi mặt trời tỏa ra những tia nắng đen như những nanh vuốt bao chùm bủa vây với ta, thì ngày đó ta hiểu rằng ngoài ta ra thì chỉ có thể trông cậy vào ta mà thôi,
    bởi sẽ chẳng có thằng cha con cô nào có thể thực sự cho ta biết ta là cái gì cái thể loại gì và quan trọng hơn là ta cần cái bỏ mẹ gì đó .
    để trưởng thành ng ta thường học cách, phải biết cách phân dòng, tách ròng, tách mình khỏi đám đông nhộn nhạo mà nhiều khi ngớ ngân cả bầy ẫu trĩ cả đàn bệnh hoạn hoang loan........
    ta ít ra cũng phải nên biết cái gọi là đôi chân ta nó cứng đến độ nào chứ hay chí ra cũng nên biết nó dám cứng đến độ nào .
    ừ thì đó là một suy nghĩ hay, hay đó phải ko nào !
    nhưng khổ nỗi tại vì nó hay nên nó dở, rất dở dang và thậm trí nguy hiểm là khác.
    tách khỏi bầy đàn >>> bò lạc
    bò lạc thì khổ
    >>> và để quay về với bầy đàn của mình thậm trí còn khó hơn, vất vả hơn là bản lĩnh tách ròng đó
    "sát thủ ko bao giờ có thể trở thành ng thường đc"
    tình yêu đích thực là gì nhỉ ?
    tối qua có một em gái hỏi tôi
    anh ơi, làm thế nào để biết ng ta chân thành với mình ?
    tôi bảo, em hãy nhìn vào mắt họ...................... nếu như ng ta nháy đúng 15 lần/ phút thì đúng rồi đó
    còn tình yêu đích thực thì nó phải màu vàng, vàng quánh ấy, còn lệch một tí thì cũng ko phải đâu em ah .
    _______________________________________________
    trở lại với chủ đề trong pic
    về đêm ng ta về gần với căn nhà nội tâm , gần với con ng thứ 2 trong mình hơn , gần với mình hơn. đúng với giá trị hơn
    nó ko còn bị môi truờng làm cho mih quyên đi :mình là ai. mình đang thế nào, đang cần gì....
    một ng không có trách nhiệm, nghĩa vụ thì anh ta chẳng là ai và anh ta cũng chẳng thể nào hiểu đc cân bằng nó là cái gì hay hạnh phúc nó là cái gì bởi anh ta có biết thế nào là sườn rán chua ngọt đâu

Chia sẻ trang này