1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Tâm linh - chuyện ma trong dòng họ phần 1 tt2.

Chủ đề trong 'Manchester United (MUFC)' bởi bongdaword, 15/05/2014.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. bongdaword

    bongdaword Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    17/12/2013
    Bài viết:
    3.323
    Đã được thích:
    6
    Nghe xong ông giật mình tỉnh giấc thì thấy gió xung quanh đã lặng, trời bức bối một cách kì lạ, người ông toát mồ hôi đầm đìa. Ông không dám chậm trễ bèn đánh thức cậu Hai dậy, hối cậu nhanh chóng chạy về nhà. Ông và cậu vừa ra khỏi đình một đoạn ngắn thì thấy phía xa xa, trên ngọn cây me trước mặt có mấy đốm lửa ma trơi lóe lên, ông không dám nói nhiều, chỉ hối cậu chạy thật nhanh. Cậu Hai thấy sự lạ nhưng thấy thái độ ông Hậu vậy cũng đành cắm cúi chạy theo thầy mau mau chóng chóng về nhà. Hai thầy trò còn cách khoảng vài trăm thước nữa là về đến nhà, bỗng nhiên bụi tre nơi chôn cậu Chiếu và cô Tiến vít ngọn xuống sát đất cản đường hai người, do bụi tre cũng khá dày nên không thể nào leo qua được. Thầy Hậu nhớ lời cô gái đã dặn, lấy số chuỗi hạt trong túi ra ném vào phía bụi tre, cây nào bị trúng tràng hạt bỗng dưng bật vút lên như cánh cung, vừa ném gần hết số tràng hạt thì may thời là dọn cũng hết đám tre, hai thầy trò cắm đầu chạy tiếp, phía sau đám lửa ma trơi đã bắt đầu dí sát lưng, ngọn lửa không nóng như lửa bình thường mà cứ âm u lạnh lẽo bám theo sau nhưng không hiểu tại sao mỗi lần một đám lửa định bu lấy người cậu Hai thì lại bị dội ngược trở ra. Vào đến cổng nhà thì đám lửa dừng lại phía ngoài ranh giới đất không dám đuổi theo tiếp, cậu Hai và ông thầy Hậu mệt quá nằm té xuống bất tỉnh nhân sự. Cùng lúc trong nhà thấy lao xao ngoài cổng nên ông tổ chạy ra xem. Những chuyện kế tiếp thì ông Nhơn kể lại cho ông thầy Hậu và cậu Hai nghe.
    [​IMG]
    Nghe xong thầy Hậu lắc đầu, thầy nói với ông Nhơn rằng “Dạ thưa ông anh, tôi nghĩ, những sự việc kì lạ liên tiếp gần đây không thoát khỏi liên quan đến hai cha con ông Sủn. Nhưng tôi không rành về những chuyện như vậy, nhưng tôi có cậu em họ, trước đây học với thầy trong chùa, cũng có nghiên cứu về mấy phương pháp tiêu tai giải hạn, tôi sẽ biên thơ mời cậu em tôi về đây nhờ cậu giúp đỡ gia đình ông.” Ông Nhơn ngoài mặt ậm ừ bảo để tôi nghĩ thêm nhưng trong lòng không đồng ý lắm. [​IMG] Do đã gặp một ông thầy phong thủy gây tai họa cho gia đình như ông Sủn nên ông không tin lắm vào những người làm nghề “thầy bà” nữa. Bà Nhơn nghe xong thì nói nhỏ thuyết phục ông nên nhờ ông em họ của thầy Hậu về giúp gia đình. Trải qua những sự việc kì dị từ hôm đám ma cô Tiến đến giờ bà cũng thấy sợ sợ. Ông vì nể bà nên cũng lên tiếng nhờ thầy Hậu mời em thầy về.[​IMG]

    Nghe tin nhắn từ thầy Hậu, ông em thầy tức tốc đi ghe từ Sa Đéc xuống Vĩnh Long, đến nhà ông Nhơn là đã xế chiều. Ông Nhơn dẫn theo bà và cậu Hai cùng với thầy Hậu xuống bến sông chỗ cái nhà sàn để đón ông em thầy Hậu là ông Dương. Vừa bước lên nhà sàn, ông Dương đã nhíu mày nhìn vào trong buồng chỗ cậu Chiếu hay ngủ lúc trước và bụi tre cách đó vài chục mét.

    Ông lắc đầu than “ Sao ở đây lại có người làm chuyện thất đức tới vậy, không dám giấu gì anh Nhơn, nhà anh kì này gặp tai bay vạ gió rồi. Mà người gây ra chuyện này tuy còn non tay nhưng đã rất nguy hiểm. Để nó lộng hành thêm một thời gian nữa thì không biết có chuyện gì sẽ xảy ra đây”. Ông Nhơn nghe nói thế thì cũng bán tín bán nghi, không tin một ông thầy từ xa tới chưa hỏi gì mà đã dám phán gia đình đang gặp tai họa. Thấy thái độ ông Nhơn có vẻ không tin lắm, thầy Dương bèn hỏi ông “Thưa ông anh, mạn phép cho hỏi trong lúc ông anh xây nhà có chuyện gì lạ xảy ra không ạ? Tỉ dụ như thợ xây bị té từ trên cao xuống, hoặc có chuyện trục trặc phải ngừng xây dăm bữa nửa tháng không?”

    Ông Nhơn trầm ngâm suy nghĩ thì quả thực là có, cách đó hơn 4 tháng, lúc đó nhà vừa khởi công con Út của ông đổ bệnh, thầy Sủn bảo rằng tháng này nhà ông có sao xấu chiếu, nên dừng xây dựng nhà mới mà tập trung chữa bệnh cho cậu để giữ mạng cho cậu.Vài ngày sau cậu Út nhà ông mới 6 tuổi mà đêm nào cũng nằm mơ la hét thảm thiết, mồ hôi chảy ròng ròng nhưng ban ngày cậu vẫn ăn ngoan chơi ngoan, tuy có hơi lờ đờ. [​IMG]

    Ông nghe vậy thì cũng thấy đúng, nên nhờ thầy Sủn cách hóa giải, thầy bảo phải chuẩn bị một mâm lễ để thầy mang xuống bến sông cúng cho các vong chết đường chết chợ hy vọng đừng phá quấy cậu Út để cậu nhanh khỏi bệnh. Ông nghe xong thấy cũng lạ, bệnh của cậu thì liên quan gì đến vong chết đường chết chợ? Nói là sao xấu chiếu hạn gia đình thì ông còn tin, chứ nhà ông bàn thờ tổ tiên đầy đủ, hương khói rất thịnh, làm gì có chuyện vong vất vưởng vào đất nhà ông quấy phá. Nhưng bà khóc lóc quá, thương con nên ông cũng cho làm, đồng thời cũng làm một mâm cơm cúng trên bàn thờ tại nhà, cầu xin ông bà phù hộ cho cậu nhanh khỏe mạnh . Buổi sáng cúng cơm trên nhà xong thì buổi chiều ông Sủn cũng mang mâm cơm xuống sông khấn vái. Ông cấm tiệt không ai được bước vào nhà sàn khi ông đang khấn vái các vong. Sáng sớm hôm sau, ông Sủn báo với ông tổ là các vong đã chấp nhận thôi quấy phá cậu Út Quang và bỏ đi, nhưng do cậu còn nhỏ tuổi, sức khỏe còn yếu nên sẽ bị bệnh độ mười ngày rồi tự khỏi. Ông đành hoãn việc xây nhà, đợi khi sức khỏe cậu Út khá hơn rồi mới bắt đầu xây dựng lại. Kì lạ là sau khi ông Sủn cúng xong, ban đêm cậu không còn khóc lóc la hét nữa, ban ngày cũng ăn uống bình thường, chỉ có người yếu hẳn đi, không xuống giường chạy nhảy được. Cậu nằm cả ngày trên giường, thiêm thiếp ngủ. Nửa tháng sau thì sức khỏe của cậu tốt hơn rất nhiều, không còn ngủ ngày hay khóc đêm nữa. Ông Nhơn bắt đầu cho xây nhà tiếp tục.

    Nghe tới đây, ông thầy Dương lắc đầu bảo “ Thưa ông anh, cho phép tôi xem mặt và xem tướng cho cậu Út nhà được không? “.

    Bà tổ cũng bằng lòng, mời thầy lên nhà chính rồi đưa cậu Út Quang ra cho thầy xem mặt. Thầy nhìn cậu rất kỹ rồi nói vú em mang cậu đi ra nhà sau cho cậu chơi tiếp. Lúc này trên nhà chính chỉ còn ông bà Nhơn, vợ chồng ông Phát, thầy Hậu và cậu Hai Quyền. Lúc này thầy Dương mới chậm rãi nói
    “ Ngày trước bệnh của cậu Út không liên quan đến các vong lạ vất vưởng đâu, nguyên nhân bệnh của cậu là do có người cố tình thả tà linh ra quấy nhiễu cậu. Cậu khỏi bệnh là do người kia rút phép về. Nhưng số mạng của cậu từ năm 20 tuổi trở đi là một ẩn số, tài năng tôi có hạn nên không tiên đoán được cho cậu nhưng tôi tin rằng, số mạng sau này của cậu có ảnh hưởng rất lớn đến gia đình ông. Từ bây giờ đến khi cậu được 20 tuổi cương quyết không để cho cậu đi sông nước một mình hoặc xuống bến sông, bến nhà sàn một mình vì cậu tôi thấy trong bàn tay cậu có một đường chỉ rất lạ, cắt ngang đường sinh mệnh. Tôi không dám chắc là cậu chết yểu, cũng không dám nói trước là tai qua nạn khỏi. Chỉ mong ông bà hết sức cẩn thận. Chuyện cậu Út Quang đến đây là xong, giờ đến chuyện gia đình ông bà đây”.

    Ông Nhơn sốt ruột thúc giục ông Dương nói tiếp, bà Nhơn thì tranh thủ xuống bếp pha ấm trà và chuẩn bị cơm tối cho thầy vì trời đã chập choạng. Thầy Dương uống một ngụm trà, chép miệng nói “ Tôi không dám đoan chắc, nhưng tôi thấy rằng bụi tre và ngôi nhà sàn dưới bến sông âm khí rất nặng, có thể là vì có người tác quái trong đó. Hơn nữa, ngôi nhà chính vừa được xây xong không bao lâu nhưng ngay trên thanh thượng lương có mùi tanh phả ra. Thường vật liệu gỗ chỉ có mùi gỗ, thơm nhẹ hoặc mùi đặc trưng gỗ, nhưng thanh thượng lương ở nhà lại có mùi tanh của máu. Có khả năng là ông thầy Sủn đã ếm bùa Lỗ Ban hoặc sử dụng bùa độc nào đó thành phần là máu người”.

    Ông Nhơn nghe xong thì tái xanh cả mặt, ông không ngờ ông thầy Sủn lại ra tay với gia đình mình. Ông định cho người trèo lên quan sát cây thượng lương ở cự ly gần xem có gì khác lạ hay không nhưng ông thầy Hậu cản lại, “ Theo như tôi biết, bùa Lỗ Ban một khi đã được ếm thì không ai có thể gỡ ra, nếu gỡ sẽ để lại hậu quả nghiêm trọng cho gia chủ. Ông anh cứ bình tĩnh rồi ta tìm cách suy nghĩ xem sao.”

    Ông Nhơn nghe thầy Hậu nói cũng có lý, cùng ngồi bàn luận với hai thầy về bùa Lỗ Ban ( đoạn này do hiểu biết em có hạn, không dám chém bậy bạ nên các thím cứ coi như ba ông ngồi uống trà luận bàn chuyện Tam Quốc Chí vậy, ).

    Lúc này bà đã xong cơm và cho dọn lên, ba ông ngồi ăn ở nhà trên, bà với các cô các cậu và nhóm người làm ăn ở nhà dưới. Cơm nước xong ông thu xếp chỗ cho hai thầy ngủ ở cái bộ ván kê trước bàn thờ, cậu hai Quyền ngủ ở bộ ván phía đối diện, giữa nhà là bộ bàn ghế trường kỷ bóng loáng. Ông vào buồng ngủ cùng bà. Các cô cậu nhỏ ngủ cùng trong một buồng bên cạnh có bà Dâu và một chị vú em trông coi. Các người làm khác chia nhau ra ngủ xung quanh nhà. Nửa đêm, cậu Quyền giật mình trở người quay mặt ra phía cửa sổ, đột nhiên cậu thấy cô Tiến đang đứng ngoài cửa nhìn cậu chằm chằm, cậu lên tiếng hỏi “Tiến đó à em?”,

    Cô gái ngoài cửa sổ bắt đầu khóc lóc, cậu Quyền rất lạ là không cảm thấy sợ cô Tiến, chỉ thấy hơi ghê vì cô khóc ra toàn máu. Cô nói với cậu “ Em xin lỗi cậu, em không giữ mình được tới lúc cậu về. Em với cậu không có duyên kiếp này, em chỉ xin theo phù trợ cậu từ giờ tới già.”

    Cậu Quyền hỏi lại “ Cớ sao em lại phải tự tử? Chuyện gì đã xảy ra cho em? Rồi em có con lúc nào? Sao qua không hay biết chi hết.”

    Cô Tiến sụt sùi kể lại “ Em cũng không biết cha đứa nhỏ là ai, nhưng em nghi là cậu Chiếu vì có mấy lần em bị ngất đi khi tiếp xúc với cậu Chiếu, khi tỉnh lại thì người cảm thấy rất khác lạ. Lúc con em ở trong bụng tới tháng thứ 2 thì em mới biết, tháng thứ 3 em đã giấu nhà đi uống thuốc trục thai. Em chôn con ở dưới bụi tre ngoài bến sông. Con em bị cậu Chiếu bắt hồn đi làm tà linh, còn xác thì cậu cũng mang bỏ luôn vào cái hũ, em không biết là hũ gì. Cậu ơi em không có giết người,cậu Chiếu thật sự chưa chết,hôm trước em nhập vào bà vú muốn kêu oan với ông chủ, nhưng mà cậu chiếu cho tà linh đến trấn áp em, em ráng cố gắng giãy dụa nhưng không thoát được. Tối qua cậu ta định hại cậu, nhưng em đi theo sau cản tà linh lại để cậu về nhà. Giờ em chỉ còn lại một phách này, mạo hiểm lén thổ công thổ địa vào đây để báo tin cho cậu. Nhờ cậu căn dặn ông bà chủ ráng giữ mình, bùa phép của ông Sủn và cậu Chiếu rất cao tay, đang muốn ám chết cả nhà cậu để lấy gia sản, cậu nhớ phải cẩn thận với cậu ta.Cái xác hôm trước không phải cậu Chiếu mà là con của người ăn mày ngoài chợ huyện trạc tuổi cậu. Vì mặt bị dập nát nên không ai nhìn ra. Hồn cậu kia cũng yếu ớt như em, tối qua vì giúp em chặn lửa âm của lão Sủn mà cậu ta đã bị tiêu tán, bãi nước hôi thối bên cạnh cậu chính là phần hồn cuối cùng của cậu ấy.”

    Cậu Quyền rất bất ngờ khi được nghe những chuyên này, cậu định cất lời hỏi thêm về sự việc thì bỗng cô Tiến sợ hãi im bặt và biến mất. Cậu nhỏm người dậy thì chó lại bắt đầu sủa râm ran ở phía ngoài nhà. Ngoài cổng nhà, một cục lửa ma trơi đang bay là đà. Cậu Quyền bèn chạy sang chỗ hai ông thầy đang nằm ngủ, cậu thấy thầy Dương đã nhỏm dậy từ bao giờ, ông đang ngồi xếp bằng, tay bắt ấn liên tục. Chỉ một lát sau, đám lửa ma trơi ngoài cổng bị gió thổi tạt về phía nhà sàn dưới sông. Lửa bén vào mái tranh, cháy phừng phừng trong đêm khuya thanh vắng. Cậu Quyền định đi gọi ông bà dậy và sai người chữa lửa nhưng thầy Dương xua tay ngăn cản. Thầy tiếp tục lầm rầm và bắt ấn càng lúc càng nhanh, lửa bốc lên cao và xoáy đỏ rực một góc trời. Trong đám lửa mơ hồ có tiếng gào thét và than khóc. Cậu Quyền thấy sự việc như vậy biết là nghiêm trọng nên không dám quấy rầy thầy Dương mà chỉ im lặng đứng chắp tay hầu bên cạnh. Chừng tàn một nén nhang thì lửa cũng tàn. Thầy Dương xoay qua bảo cậu đi ngủ, trước khi đi ngủ, thầy đưa cho cái vòng chuỗi đang đeo trên tay bảo cậu đeo vào, và ngủ thì phải nằm quay ngang lại, không được quay chân ra ngoài cửa và quay đầu vào bàn thờ như cậu hay nằm.
    TIPTIP FREEFREE TIPTIP MIEN PHITIP MIEN PHI HOM NAYTIP BONG DA MIEN PHI

Chia sẻ trang này