Tâm sự cho nhẹ bớt lòng em... 6h30'' mở mắt ra, rồi như một thói quen cố hữu ...kiểm tra điện thoại... tin nhắn của anh ...lúc nửa đêm "E đã ngủ chưa? G ko thể ngủ đc, hic , buồn lại thấy E hic hic... G ko thể nào quên C đc...". Mình lại vùi đầu vào chăn...bật khóc vì thương anh... Nằm nghĩ miên man, chợt ngủ lại chợt thức, giấc mơ ko trọn vẹn lại trở về ...
8h00 sáng nhắn tin lại cho anh... 8h38 lại cầm điện thoại lên và gọi... đã ko thể giữ đc lời hứa rằng ko đt, ko nt nữa... vậy mà ... "Nhà đang xây, bố mẹ hỏi thăm em sao dạo này lâu lâu ko thấy em điện về..." thương bố mẹ lắm, chưa phải là dâu con nhưng đã coi như con dâu rồi... Nước mắt em nhạt nhòa... thưong anh, thương bố mẹ, thương cả bản thân mình....