1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Tâm sự đời giai...

Chủ đề trong 'Tâm sự' bởi AOEm, 27/06/2007.

Trạng thái chủ đề:
Đã khóa
  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. AOEm

    AOEm Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/08/2004
    Bài viết:
    71
    Đã được thích:
    0
    Tâm sự đời giai...

    Nam. 27 tuổi. Cao 1m80. Hình thức ưa nhìn. Nghề nghiệp : Kiến trúc sư. Tính tình vui vẻ hòa đồng....
    Đó là tôi. Một thằng đàn ông giống đa phần thằng đàn ông khác. Cũng được gọi là manly, cũng được gọi là lãng mạn, cũng được gọi là biết quan tâm chăm sóc .. nhưng cuối cùng thì chẳng có gì cả. Dẫu biết kêu giời cũng chẳng ích gì. Thì đành kêu toáng lên đây. Hi vọng nghe dăm ba câu an ủi. Đỡ buồn...
    Ngày xưa vào cái ttvn này cũng vì buồn. Cũng phải 2,3 năm nay mới vào lại. Cũng vì buồn. Hóa ra cái Trái tim này nó lớn thật. Chứa hết nỗi buồn của thiên hạ. Cám ơn mày trước nhé, TTVN...

    Tôi sinh năm 1980. Tuổi Canh Thân. Chả phải nói nhiều thì ai cũng biết tuổi này khổ. Canh Cô Mậu Quả. Mấy đứa con gái bạn tôi già câng vẫn chưa lấy được chồng. Còn tôi thì ngược lại. 1 đời vợ, 1 đời người yêu. Và bây giờ ngồi đây viết lách những điều nhảm nhí mà có lẽ sáng mai đọc lại thấy kệch kỡm quá lại xóa đi. Chả biết thế nào được.

    Đời vợ đầu tiên là một cuộc hôn nhân ko hạnh phúc. Lấy vợ từ lúc chả biết gì và đến lúc bỏ vợ cũng chả biết gì nốt. Đẻ được thằng con bây giờ lớn tướng. Lúc ở với mẹ, lúc ở với bố, lúc ở với ông bà. Khổ thân thằng bé.

    Cô người yêu bây giờ. Mà chẳng biết có nên gọi thế ko nữa. Vô cảm mất rồi. Thôi cứ gọi là người yêu vậy. Trẻ trung. Xinh đẹp. Tài giỏi. v.v... và v.v... Dù gì đi nữa thì tôi cũng phải công nhận cô ấy thật tuyệt vời. Tôi đã nghĩ đây là tình yêu đích thực của mình. Cuộc sống đích thực của mình. Mọi thứ có vẻ rất tuyệt vời. Nếu như....

    Vâng. Nếu như tôi chưa từng lấy vợ.

    Nhiều lúc tôi băn khoăn về bản thân mình. Vậy ra thế mình là người thế nào? Là người bội bạc? Vì tôi đã bỏ vợ. Hay là người dũng cảm? Vì đã dám dứt bỏ để tìm hạnh phúc riêng cho mình? Nhiều câu trả lời và nhiều mâu thuẫn. Ko thể lý giải nổi. Chúng tôi ( tôi và cô người yêu bây giờ) đã có 2 năm gắn bó với nhau. Chia ngọt xẻ bùi. Trải qua bao nhiêu sóng gió, ngăn cản của gia đình, bố mẹ, bạn bè để rồi đến được với nhau mà cãi nhau. Nhưng cuộc cãi vã ngày càng nhiều và nặng nề hơn. Quay đi quẩn lại vẫn là những mắc mới với cô vợ cũ và thằng con trai. Cả nghìn lần tôi thanh minh với cô ấy là tôi và vợ cũ chẳng còn tí tình cảm gì cả. Nhưng đàn bà thật buồn cười. Họ ko tin cả những gì họ cầm trong tay nhưng luôn bắt người khác phải tin mình. Còn thằng con trai tôi. 8 tuổi. Đẹp trai, khỏe mạnh, ngoan ngoãn và sống tình cảm. Thật xấu hổ khi tôi kể về nó vì tôi chẳng quan tâm chăm sóc nó được nhiều. Công việc bận rộn cũng chuyện tình cảm lằng nhằng nên tôi phó thác nó cho ông bà nội. Nó sống với ông bà nhiều hơn với bố hay mẹ nó. Mỗi khi tôi về nó đền quấn lấy rất thương. Những lúc ấy tôi tự nhủ sẽ dành cho nó nhiều tgian hơn. Nhưng tôi vẫn ko làm được. Tôi thực sự cảm thấy có lỗi với nó.

    Người yêu tôi không hiểu được điều đó. Cô ấy còn trẻ và chưa có con. Tất cả những gì cô ấy yêu ( hay là ghét tôi ko biết nữa) chỉ là tôi. Ngoài ra cô ấy ghét tất cả ( đến mức căm thù) những thứ từng liên quan đến tôi trước kia: Cô vợ cũ, con trai tôi, bố mẹ tôi, căn nhà của tôi, tất cả những thứ gần tôi, v.v...

    Sự căm ghét ấy biến thành lòng thù hận mà tôi ko thể nào xóa nhòa được. Cô ấy. 23 tuổi. Đã từng có một mối tình dở dang. Sau mối tình đó cô ấy căm thù đàn ông. Tôi cũng ko hiểu sao cô ấy lại yêu tôi dù tôi là đàn ông chính hiệu. Tôi biết hoàn cảnh của mình ko dễ được chấp nhận nên đã dành hết cả tình yêu thương để bù đắp cho cô ấy. Tôi đã nghĩ ko có ai có thể yêu cô ấy hơn tôi. Tất nhiên, vì là một thằng đàn ông nên tôi cũng đã từng làm cô ấy buồn nhiều lần vì những cái vô tâm của mình. Tôi thương cô ấy rất nhiều. Và tôi vẫn biết chẳng ai trong chúng tôi sung sướng hơn ai. Cô ấy khổ sở vì quá khứ của tôi, vì những thứ gắn với tôi và tôi lại khổ sở vì những khổ sở của cô ấy. Mọi thứ luẩn quẩn không lối thoát , rồi cãi vã, rồi xung đột...

    Tôi và cô ấy đã có những thời gian đẹp và hạnh phúc bên nhau. Những tình cảm đẹp đẽ ấy là điểm tựa duy nhất mà tôi hi vọng xóa được lòng thù hận của cô ấy. Nhưng sao khó quá. Cô ấy cũng biết lý do mâu thuẫn của chúng tôi và cũng có ý thức cố gắng thay đổi. Nhưng với bản tính của đàn bà, cô ấy ko thể vượt qua được bản thân và sự ghen tuông. Phải chăng tình yêu của chúng tôi chưa đủ.

    Đến giờ phút này, chúng tôi vẫn đang khổ sở và luẩn quẩn với đủ thứ lằng nhằng. Vợ cũ của tôi muốn nuôi hoàn toàn con giai. Tôi chỉ có thể gặp con vào thứ 7 hay chủ nhật gì đó. Cô ấy sẽ chuyển trường co con tôi gần nhà cô ấy. Hiện tại thằng cu đang học gần nhà tôi và được ông bà nội chăm sóc. Việc thay đổi này đồng nghĩa với việc tôi sẽ ít được gặp con hơn.. Tôi muốn cháu vẫn học ở trường cũ, để tôi có cơ hội chăm sóc nó nhiều hơn.. và cái ý muốn này làm người yêu tôi lộn ruột.. Cô ấy bảo tôi đừng tham quá, đừng muốn có cả người yêu cả con trai. Cô ấy cũng nói thẳng là ko thể yêu thương con trai tôi được. Tôi rất buồn. Tôi yêu cô ấy và tôi yêu con tôi. Người ta có thể bỏ nhà, bỏ vợ, bỏ người yêu, bỏ bạn bè thậm chí bỏ bố mẹ nhưng chẳng ai có thể bỏ con mình. Tôi cũng vậy. Tức là tôi sẽ phải bỏ người yêu, người mà tôi cho đó là tình yêu đích thực, là lẽ sống trên đời. Buồn ...
  2. nhathuoconline

    nhathuoconline Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    30/05/2006
    Bài viết:
    1.852
    Đã được thích:
    0
    Đời là vậy bạn à, đời là bể khổ!
  3. saobangleloigirl

    saobangleloigirl Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    28/03/2006
    Bài viết:
    5.632
    Đã được thích:
    0
    Đọc bài của bác thấy rất giống hoàn cảnh của anh zai kết nghĩa em quá nhưng bác ấy may mắn hơn bác là người iu thứ 2 và giờ là vợ 2 của bác ấy rất quý thằng bé con nhà bác ấy
  4. juri

    juri Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    04/12/2003
    Bài viết:
    1.347
    Đã được thích:
    0
    Đôi khi cảm giác đàn ông là những kẻ ích kỉ thì phải. Đọc xong câu chuyện đã mệt mỏi, càng mệt mỏi thêm.
    Hình như mình sắp tâm thần với thế giới này rồi. Hình như những thứ mình học, thấy, biết, hiểu từ đó đến giờ không giống như vầy. Hoàn toàn khác nhau.
  5. otherlion

    otherlion Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    07/06/2007
    Bài viết:
    19
    Đã được thích:
    0
    Chia buồn. Hoàn cảnh giống y tớ, mỗi tội tớ chưa có con. Canh thân khổ thật. Chẹp. Vui vẻ lên bạn. Mình chỉ có một sự lựa chọn mà thôi. Tớ cũng vừa chia tay bạn trai chỉ vì những lý do ghen tuông linh tinh với người chồng cũ của tớ dù rằng bọn tớ cả năm nay chả gặp nhau lần nào. Chẹp. Bia cho vui vẻ nào bạn
    Được otherlion sửa chữa / chuyển vào 19:45 ngày 27/06/2007
  6. AOEm

    AOEm Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/08/2004
    Bài viết:
    71
    Đã được thích:
    0
    Có vẻ đúng như vầy . Tôi là đàn ông và tôi biết mình chưa đủ rộng lượng. Bạn gái tôi phải chịu nhiều áp lực từ nhiều phía và có lẽ do vậy cô ấy thay đổi. Trước đây cô ấy là 1 cô gái vui vẻ, nhí nhảnh, hòa đồng. Bây giờ thì khác rất nhiều hay ít ra là những lúc ở bên tôi. Ko phải dễ dàng khi một người con gái mơn mởn như vậy lại gắn phải một anh từng có vợ. Bạn bè, họ hàng, bố mẹ chẳng ai đồng ý. Tôi hiểu và ko trách cô ấy. chỉ trách cho mình ko đủ tài giỏi để làm mọi người hiểu nhau hơn, chưa đủ tốt để khuyên giải cô ấy yêu thương con giai mình. Tôi vẫn đang cố gắng cho dù mọi thứ vẫn mờ mịt. Liệu tôi có tham quá ko?
  7. truly_madly_deeply

    truly_madly_deeply Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    01/12/2006
    Bài viết:
    2.375
    Đã được thích:
    0
    ...Too much love will kill you, If you can''t make up your mind...
  8. MUUSINH

    MUUSINH Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    18/11/2006
    Bài viết:
    284
    Đã được thích:
    0
    Lại một kẻ Architect
    Hết muốn tâm sự roài, vào đây đi hết buồn ngay http://vnarchitect.com ( http://kientrucviet.net )
    Than vãn mà chi...
    Đỗ lỗi mà chi...
    Cho cuộc đời
    Thân kiến nhỏ
  9. AOEm

    AOEm Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/08/2004
    Bài viết:
    71
    Đã được thích:
    0
    hmm :) trước mình cũng lải nhải mãi cái câu này. Biết thế mà chẳng tránh được.
    Dù sao cũng cám ơn bạn.
    To MUUSINH: Mình cũng bận mưu sinh, chỉ có tí buổi tối mà than vãn thôi. Mai lại bận kiếm tiền rồi..
  10. mot_nua_mua_thu

    mot_nua_mua_thu Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    01/08/2005
    Bài viết:
    588
    Đã được thích:
    0
    [:) Chia sẻ với anh! 1 người chị họ thân thiết của em đang trong hoàn cảnh giống người yêu anh, đang yêu 1 anh đã li dị vợ và có 1 con nhỏ. Chị ấy cũng bị bố mẹ phản đối gay gắt, đến nỗi chị đành phải chia tay với anh ấy, nhưng chỉ là trên lý thuyết, trước mặt bố mẹ, chứ 2 anh chị nhớ nhau quá thỉnh thoảng vẫn hẹn gặp. Có những lần chị ấy nhờ em đi cùng để làm bình phong, nghĩ thấy khổ và thương lắm!
    Mẹ em là người khá tâm lý và ko cổ hủ, nghe em kể, nghe lời chị ấy tâm sự về con người, tính cách anh ấy, nguyên nhân vì sao li dị.....mẹ em cũng ko đồng ý với sự phản đối dữ dội của bố mẹ chị vì 2 bác ko nghe bất cứ lời giải thích nào, chỉ cần biết anh ấy có 1 đời vợ li dị và con là ko đồng ý rồi. Thứ 1 bố mẹ thương con gái, sợ con khổ, vất vả vì con chồng, vì dư luận, vì đủ thứ phát sinh từ cuộc kết hôn và đổ vỡ của anh ấy. Thứ 2 thấy ko bằng lòng vì con mình trẻ trung, học hành đàng hoàng, nói tóm lại là ok, có thể lấy anh điều kiện tốt hơn. Thứ 3, truyền thống người Á Đông, VN, sợ bị thiên hạ, dư luận dèm pha, nói này nói nọ, nói chung là ko được cái tiếng vẻ vang.
    Nhưng em thấy ngoài áp lực từ phía gia đình, có lẽ người yêu anh chưa vượt qua được sự tổn thương từ cuộc tình cũ để lại cũng như 1 chút ích kỷ của bản thân. Vì với chị em, chị ấy sẵn sàng sống chung với con gái của anh ấy, chị tâm sự với em là vì yêu anh và muốn chung sống với anh, chị sẽ học cách để yêu thương cả con gái của anh, vì chị biết nó là 1 phần ko thể tách rời của anh.
    Và em cũng thấy thực tế những đôi yêu nhau rơi vào trường hợp này, nếu muốn chung sống hạnh phúc thì 1 trong 2 người phải học cách chấp nhận và yêu thương con cái của người kia. Và ngược lại người có con phải tâm lý và quan tâm gấp đôi để bù đắp cho sự vất vả, cố gắng của người yêu mình. Còn nếu ko học được, sớm muộn gì cũng chia tay. Vì đúng như anh nói có bố mẹ nào bỏ được con mình, con cái là "phần ko thể tách rời" mà
    Còn trường hợp con trai anh về ở hẳn với mẹ nó, có vẻ người yêu anh sẽ thoải mái hơn. Nếu vợ cũ anh đã tái hôn, hi vọng chồng cô ấy sẽ biết yêu thương đứa bé hơn người yêu anh. Thực sự em đọc và thấy thương nhất con trai anh! Rất khó để nó có được trọn vẹn tình yêu từ gia đình. Em ko biết anh là con trai thì khác gì nhưng là con gái nếu xác định muốn ở bên cạnh và cham sóc con, ở trường hợp như anh. Em ko chỉ lấy chồng cho mình, mà còn phải chọn cha cho con em nữa.
    Chúc anh sớm có cuộc sống gia đình hạnh phúc!
    Được mot_nua_mua_thu sửa chữa / chuyển vào 20:56 ngày 27/06/2007
Trạng thái chủ đề:
Đã khóa

Chia sẻ trang này