1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

tâm sự lúc nửa đêm! những câu chuyện khác người !

Chủ đề trong 'Tâm sự' bởi vietdoan20062006, 24/12/2009.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. light22007

    light22007 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    01/04/2008
    Bài viết:
    1.033
    Đã được thích:
    0
    ra nhóc này trốn nhà đi. Nhưng nếu đi mà cảm thấy sống tốt hơn thì cũng không có gì phải hối tiếc nhỉ
  2. thnhcuong

    thnhcuong Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    25/07/2008
    Bài viết:
    307
    Đã được thích:
    0
    thức dậy hàng đêm ngóng truyện kể dài kỳ
  3. Soiilacdan

    Soiilacdan Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    07/12/2007
    Bài viết:
    395
    Đã được thích:
    0
    sorry bác chủ topic nhé :) E sẽ bỏ bài e sang topic khác

  4. pucca_pucca

    pucca_pucca Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    13/08/2005
    Bài viết:
    1.579
    Đã được thích:
    1
    vài chai bia, từ đêm wa đến h chỉ có 1 gói mì trog bụg. Ko say nhưg cứ lâg lâg, ghét nhất cảm giác này lúc nửa đêm. Nó làm mình nhớ, làm mình lại cảm thấy yếu lòg.... Nói chug là hơi...
    1 năm sắp hết, có khá nhìu thay đồi nhưg chưa hài lòg lắm. Đế quên đã khó, để chấp nhận ng mới càg khó hơn Sao mà mệt mỏi thế nì haizzzz
    Tự dưg lag thag vào hội hoa xưa và kết wả là h đag rất thèm ra HN
    Đêm ni thật là zở hơi
  5. vietdoan20062006

    vietdoan20062006 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    17/04/2006
    Bài viết:
    5.751
    Đã được thích:
    7
    Normal 0 false false false EN-US X-NONE X-NONE /* Style Definitions */ table.MsoNormalTable {mso-style-name:"Table Normal"; mso-tstyle-rowband-size:0; mso-tstyle-colband-size:0; mso-style-noshow:yes; mso-style-priority:99; mso-style-qformat:yes; mso-style-parent:""; mso-padding-alt:0in 5.4pt 0in 5.4pt; mso-para-margin-top:0in; mso-para-margin-right:0in; mso-para-margin-bottom:10.0pt; mso-para-margin-left:0in; line-height:115%; mso-pagination:widow-orphan; font-size:11.0pt; font-family:"Calibri","sans-serif"; mso-ascii-font-family:Calibri; mso-ascii-theme-font:minor-latin; mso-fareast-font-family:"Times New Roman"; mso-fareast-theme-font:minor-fareast; mso-hansi-font-family:Calibri; mso-hansi-theme-font:minor-latin; mso-bidi-font-family:"Times New Roman"; mso-bidi-theme-font:minor-bidi;} Vừa bước qua tuổi 22 được 2 tháng!!! Mới tổ chức sinh nhật cách đây vài hôm :D. Từ năm 20 tuổi mình ko được phép tổ chức sinh nhật đúng ngày, thay vào đó mỗi năm tổ chức vào một ngày, một tháng khác nhau… Cứ hứng lên, vui lên là tổ chức, hôm nào là sinh nhật cũng được.
    Dạo này mình hay suy nghĩ tới tuổi 30, nhanh thật chỉ còn gần 8 năm nữa để thực hiện 4 mục tiêu cơ bản nhất của cuộc đời mình. Mỗi ngày trôi qua lại hi vọng khá hơn một chút, tiến lại gần một chút với những gì mình đã đặt ra… Nghĩ xa xôi quá, nhưng thực ra cũng rất gần rồi, thoáng chốc ngoảnh đi ngoảnh lại tuổi 30 chuẩn bị ập đến.
    4 việc phải làm trước tuổi 30 đối với người thường đã khó, đối với mình - một thân một mình tạo dựng lên có lẽ còn khó hơn rất nhiều.
    Cái tuổi 22, cuối năm nay cũng sắp ra trường. Thực tập được mấy tháng nghĩ mà thấy oải, nhưng cũng giúp mình hiểu được công việc sau này nó sẽ khó khăn đến mức nào. Ngày thường hôm nào cũng 7h sang ra khỏi nhà, 7h tối về nhà. Sang thứ 7 thì tranh thủ dậy sớm giặt quần áo, dọn nhà, đóng tiền bill linh tinh rùi tranh thủ ra sân , trưa về lại đi học, còn chút buổi tối tận dụng rủ bạn bè đi uống nước. Chủ nhật cũng cố gắng dậy sớm đi nhà sách, đi sắm sửa linh tinh hoặc sửa chữa nhà cửa, chiều lại tranh thủ ra sân. Quanh đi quẩn lại 2 ngày cuối tuần trôi qua quá nhanh. Tới bây giờ thực sự mới biết quí trọng thời gian, từng ngày từng giờ.
    Một thân một mình vào đất SG đã được hơn 2 năm, được cũng nhiều mà mất cũng nhiều. Với 2 vụ tai nạn nghiêm trọng, 1 vụ gãy chân, 1 vụ đâm xe gần chết mà không dám báo về cho gia đình. Nghĩ nhiều lúc mình cũng liều, nhưng xa nhà, đành chấp nhận ko muốn ông bà bu lo. Nhất là những ngày ốm đau, nhiều lúc thấy tủi thân vô cùng. Dạo này ông bà bu hay giục về quê làm, nhiều lúc cũng thấy buồn long vì ko về chăm sóc được bố mẹ và đứa em. Nhưng còn giấc mơ đang bỏ dở thì sao? Nhiều lúc cũng phân vân nửa muốn về, nửa muốn ở lại! lý trí mach bảo quay trở về trong khi trái tim bảo ở lại, thực sự thì về cũng dở mà ở lại càng lâu thì con đường quay trở lại càng khó – kiểu như mình đang đi trên con đường một chiều, ko còn đường quay lại nữa.
    Từ khi vào đây, cũng đã xác định trước là sẽ khó, sẽ khổ, sẽ có nhiều lúc buồn, cô đơn. Mặc dù vậy nhưng nhiều lúc thấy cuộc đời mình quá bất ổn, ko có gì chắc chắn cả. Một mình ở đất SG này, nhà mình cũng có điều kiện, muốn tồn tại thì quá dễ trong khi muốn sống tử tế thì quá khó, người ta cố gắng một thì mình phải ít nhất cố gắng gấp hai thì may ra mới khá lên được.
    [FONT=&quot]Cố lên, cố gắng nhiều nhiều lắm

    [/FONT]
  6. vietdoan20062006

    vietdoan20062006 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    17/04/2006
    Bài viết:
    5.751
    Đã được thích:
    7
    sao bài của mình bị ẩn vậy, lại lập topic khác thui

Chia sẻ trang này