1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Tâm sự Vespa.

Chủ đề trong 'Những người bạn VESPA' bởi ThangVespa, 13/12/2002.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. Kings_of_Metal

    Kings_of_Metal Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    18/06/2002
    Bài viết:
    91
    Đã được thích:
    0
    Mấy hôm nay hình như topic vắng hơi người, thôi thì h làm nóng lại một trong những topic đầu tiên mà bản thân đã hâm mộ từ cái thuở ban đầu tập toẹ tìm đến box.
    Thật ra thì cũng chả có kinh nghiệm j` nhiều vì tuy đã online lâu nhưng offline thì mới chỉ 1lần, thích thì đã lâu nhưng gần đây mới hạ quyết tâm xâm nhập vào giới để biến nó thành đam mê.....
    Vậy, thế nào gọi là tập tành chơi vespa??Phải chăng bắt đầu bằng cách đọc thuộc lòng "lấy xe chân trái tì cốp trước, dựng xe chân phải đẩy cốp sau", để rồi tiến đến thực hành??Nhưng lí thuyết và thực tế thì khác nhau nhiều lắm lắm!! Ai nghe wa mà chẳng thấy giản đơn nhưng với KOM thì chẳng dễ chút nào, mà cũng chẳng thấy nó giống với lí thuyết được "học" j` cả...hik
    1. Khi gạt chân trống, vất vả lắm chứ không chỉ đơn giản lấy "cái này" tì lên "cái kia" là xong mà còn phụ thuộc nhiều vào thế đứng, vào lực tay cầm để giữ xe không bị trôi, và nhất là cái bàn chân trái ấy phải đặt làm sao để chân trống phải được gạt lên một cách từ từ chứ không đánh cái uỳnh vào gầm xe...(Hôm thứ 7 vừa rồi, là người dưng mà em cũng thấy xót xa chứ chưa nói đến chủ nhân. Tiện đây, mong b.Thành thông cảm mà bỏ wá cho lính mới)...và thế là...nó liên quan đến chân phải- cần trụ thật vững.
    2. Việc thứ 2 là dựng chân trống, thấy mọi người làm ngon trớn wá mà với em thì sao mà nó khó. Sau khi nghe hướng dẫn thì....làm. Chân trái gạt chân chống chạm đất, bặm môi nhắm mắt lấy hết sức kéo lên mà nó vẫn trơ trơ, lại còn nghiêng ngả. Té ra tại mình đặt 2 bên chưa cân đối, sau khi hiểu ra vấn đề thì quả thực, dễ thở hơn nhiều nhưng để hiểu được vấn đề thì cũng đã bở hơi vì kéo với đẩy.
    3. Tiếp đó là khởi động, nổ máy. Nói thật, đây là lần đầu tiên em biết được vespa cổ đạp ngược (xấu hổ wá!mang tiếng thích mà chẳng biết j`, chẳng hiểu quái j` về xe cả) he`he`, và thế là đã thích lại càng thích vì cái sự ngược đời này. Máy nổ, đã yên vị, bóp tay ambraya, vặn vào rồi vặn ra, tới rồi lui để vào số....xe chạy...Và thế là đến lúc này thì tay ga ra làm sao, cách nhả tay ambraya, phanh như thế nào đã bị cái sự sung sướng nó làm cho wên sạch. Lúc đó cũng chẳng cần biết tay chủ xe kia xót xa ntn khi thấy tên lính mới cứ giật giật trên yên..............
    Đến bây giờ, kết luận là....KOM đã hoàn toàn đủ tự tin để khẳng định vespa cổ chính là niềm đam mê, và sẽ hết sức đầu tư để "chau chuốt" cái niềm đam mê đó......
    Đọc bài này, có thể đôi người cảm thấy ngớ ngẩn khi chỉ có vài thao tác đơn giản mà phải tốn đến nhiều kí tự đến vậy nhưng KOM em xin được mạn phép mà thây kệ, hay nói một cách chính xác và thân thiện hơn là mong mọi người hiểu cho cái tâm trạng của một người lần đầu tiên được chơi với món đồ mình hằng ao ước........
  2. R_V_W_G

    R_V_W_G Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/05/2004
    Bài viết:
    394
    Đã được thích:
    0
    KOM thân mến. Đối với những người thật sự đam mê Vespa thì những động tác "đơn giản" đó là những bài học ko thể thiếu. Đối với R_V thì ngay từ khi mới lần đầu tiếp xúc với Vespa cổ thì việc đầu tiên là học cách dựng xe, dắt xe và nổ máy. Gồm những thao tác đơn giản nhưng khá mất thời gian và phải học thì mới biết được. Chính vì vậy cho nên có những bác dù đi xe đã lâu vẫn có thói quen: ngồi trên xe đạp, vào số và vút... mặc cho cái gầm xe phải chịu một chấn động khá lớn... và phần lớn xe Vespa dành cho phụ nữ đi đều có chân chống cạnh( cái này là kẻ thù ko đội trời chung của sàn xe).
    Vì vậy, nếu KOM đã thuộc bài và luôn luôn chau chuốt từng động tác, từ những điều rất nhỏ,,, thì có thể tự hào mà nói: mình là một người đam mê xe cổ.
  3. R_V_W_G

    R_V_W_G Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/05/2004
    Bài viết:
    394
    Đã được thích:
    0
    KOM thân mến. Đối với những người thật sự đam mê Vespa thì những động tác "đơn giản" đó là những bài học ko thể thiếu. Đối với R_V thì ngay từ khi mới lần đầu tiếp xúc với Vespa cổ thì việc đầu tiên là học cách dựng xe, dắt xe và nổ máy. Gồm những thao tác đơn giản nhưng khá mất thời gian và phải học thì mới biết được. Chính vì vậy cho nên có những bác dù đi xe đã lâu vẫn có thói quen: ngồi trên xe đạp, vào số và vút... mặc cho cái gầm xe phải chịu một chấn động khá lớn... và phần lớn xe Vespa dành cho phụ nữ đi đều có chân chống cạnh( cái này là kẻ thù ko đội trời chung của sàn xe).
    Vì vậy, nếu KOM đã thuộc bài và luôn luôn chau chuốt từng động tác, từ những điều rất nhỏ,,, thì có thể tự hào mà nói: mình là một người đam mê xe cổ.
  4. BecauseImAVespaGirl

    BecauseImAVespaGirl Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    12/09/2004
    Bài viết:
    60
    Đã được thích:
    0
    Thấm thoát đã 1 tháng kể từ khi mắm vespa mini của mình đặt chân xuống Hà Nội .. Và cũng gần 1 tháng trời nay .. em mini phải nằm liệt giường tại bệnh viện của bác sĩ Kiên ... Nay .. em đã hoàn toàn bình phục ... mặc dù chưa được cưỡi thử em .. nhưng khi nghe thấy các anh báo .. " xe em đi ngon rồi đó " của các anh trong hội mà đã cảm thấy ... phải nói thế nào nhĩ ... một cảm giác rất Vespa! ...
    Em gái VGirl xin được gởi lời cảm ơn tới tất cả những người đã giúp em chữa chạy em mini trong suốt thời gian qua ... Trước tiên .. em xin gửi lời cảm ơn tới anh Gà ... người đã mang đến cho em niềm đam mê vespa .. mang đến cho em cái thú quái quỉ đó .. Và cũng là người đã mang đến cho em bé mini kia ... Em hứa sẽ chăm sóc bé mini của mình thật cẩn thận .. và sẽ cố gắng để không hổ danh là em gái của ông trùm vespa ... Còn một điều em muốn nói nữa đó là .. anh Gà là một người anh tuyệt vời nhất cũa em! ... Cảm ơn anh Gà .. cảm ơn vespa muahzzzzzzzzz anh
    Tiếp theo .. em xin gửi lời cảm ơn tới anh Thành hội trưởng .. Anh đã giúp em rất nhiều trong việc đàm phán sửa em mini của em với bác sĩ Kiên ... Không có anh Thành .. chắc em có khóc cả đời cũng chẳng ai nhận chữa chiếc xe của em ... Anh Thành cũng đã dạy em những điều cơ bản nhất để có thể chơi được vespa .. và giúp em tham gia vào hội vespa Hà Nội .. Thanks anh nhiều .. Sau này chắc em còn làm phiền anh nhiều á ... anh cứ chuẩn bị tinh thần đi .. keke
    Một người nữa cũng đã giúp em rất nhiều .. đó là anh Kiên( mắtđớpđớp... ) Cảm ơn anh đã đẩy chiếc xe của em tới chỗ bác Hân nhờ sữa dùm ... Còn nữa .. em xin lỗi vì sau hôm đó đã không báo cho anh một câu nào cả .. cũng tại anh bận quá .. mong anh thông cảm hen ...
    Bác sĩ Kiên .. cùng sư tỉ Vân ( bà xã bs Kiên) .. em xin cảm ơn 2 anh chị đã không ngại khó .. mà nhận lời giúp sửa em mini của em .. Em cũng xin lỗi .. vì ngày nào cũng ra làm phiền anh chị .. không ngày nào là không ra hỏi han và kêu ca ... sau này xe em có bị làm sao .. nhất định em sẽ tìm 2 người để ... kêu ca tiếp hehe
    Và cuối cùng ... là người mà có lẽ là em phải cảm ơn nhiều nhất .. đó là anh Cường bác sĩ ... anh đã chữa chiếc xe của em bằng cả tâm huyết của mình .. Thú thật là em cũng không nghĩ rằng anh Cường lại có thể làm hết mình với bé mini của em như vậy ... Nhiều khi em hay kêu ca là lâu quá .. và bực mình vì mấy lần anh hẹn đến lấy nhưng kết quả là chiếc xe vẫn chưa khỏi ... Nghe chị Vân nói .. anh sửa chiếc xe của em đến nỗi xưng cả chân lên .. mà thương .. thấy mình có lỗi qua .. không sao .. em xin tuyên bố tặng anh 1 năm dùng salonpas miễn phí ... cứ khi nào sưng tấy gì thì kêu em 1 câu nhá .. em sẵn sàng mang salonpas tới cho anh ... Mà em còn nghe chị Vân nói .. anh đã cáu và quát 2 anh chị khi họ chưa mang máy của em đi sửa nữa ... hihi .. Cảm ơn anh nhiều nhiều ... Tặng anh bồng hồng nè
    Đó là những lời cảm ơn từ đáy lòng của em tới các anh chị .. Em muốn cảm ơn thật nhiều .. Nhưng thôi .. viết thế thôi .. hôm nào làm tí cử chỉ đẹp nhĩ .. Anh Thành ơi .. giúp em cảm ơn mọi người cái nhá ..
    Thôi em đi rước bé mini của em về đâyyyyyyyyyyyyyyyyyy Huhu .. vậy là mong ước bấy lâu nay đã trở thành hiện thực ... Vậy là bõ công chờ đợi bấy lâu .. chẳng biết là còn trở ngại gì nữa không ... mà có cũng chả sao ... mặt dầy rồi hêhê...
    Cảm ơn tất cả ... muahzzzzzzzzzzzzzz ....
  5. BecauseImAVespaGirl

    BecauseImAVespaGirl Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    12/09/2004
    Bài viết:
    60
    Đã được thích:
    0
    Thấm thoát đã 1 tháng kể từ khi mắm vespa mini của mình đặt chân xuống Hà Nội .. Và cũng gần 1 tháng trời nay .. em mini phải nằm liệt giường tại bệnh viện của bác sĩ Kiên ... Nay .. em đã hoàn toàn bình phục ... mặc dù chưa được cưỡi thử em .. nhưng khi nghe thấy các anh báo .. " xe em đi ngon rồi đó " của các anh trong hội mà đã cảm thấy ... phải nói thế nào nhĩ ... một cảm giác rất Vespa! ...
    Em gái VGirl xin được gởi lời cảm ơn tới tất cả những người đã giúp em chữa chạy em mini trong suốt thời gian qua ... Trước tiên .. em xin gửi lời cảm ơn tới anh Gà ... người đã mang đến cho em niềm đam mê vespa .. mang đến cho em cái thú quái quỉ đó .. Và cũng là người đã mang đến cho em bé mini kia ... Em hứa sẽ chăm sóc bé mini của mình thật cẩn thận .. và sẽ cố gắng để không hổ danh là em gái của ông trùm vespa ... Còn một điều em muốn nói nữa đó là .. anh Gà là một người anh tuyệt vời nhất cũa em! ... Cảm ơn anh Gà .. cảm ơn vespa muahzzzzzzzzz anh
    Tiếp theo .. em xin gửi lời cảm ơn tới anh Thành hội trưởng .. Anh đã giúp em rất nhiều trong việc đàm phán sửa em mini của em với bác sĩ Kiên ... Không có anh Thành .. chắc em có khóc cả đời cũng chẳng ai nhận chữa chiếc xe của em ... Anh Thành cũng đã dạy em những điều cơ bản nhất để có thể chơi được vespa .. và giúp em tham gia vào hội vespa Hà Nội .. Thanks anh nhiều .. Sau này chắc em còn làm phiền anh nhiều á ... anh cứ chuẩn bị tinh thần đi .. keke
    Một người nữa cũng đã giúp em rất nhiều .. đó là anh Kiên( mắtđớpđớp... ) Cảm ơn anh đã đẩy chiếc xe của em tới chỗ bác Hân nhờ sữa dùm ... Còn nữa .. em xin lỗi vì sau hôm đó đã không báo cho anh một câu nào cả .. cũng tại anh bận quá .. mong anh thông cảm hen ...
    Bác sĩ Kiên .. cùng sư tỉ Vân ( bà xã bs Kiên) .. em xin cảm ơn 2 anh chị đã không ngại khó .. mà nhận lời giúp sửa em mini của em .. Em cũng xin lỗi .. vì ngày nào cũng ra làm phiền anh chị .. không ngày nào là không ra hỏi han và kêu ca ... sau này xe em có bị làm sao .. nhất định em sẽ tìm 2 người để ... kêu ca tiếp hehe
    Và cuối cùng ... là người mà có lẽ là em phải cảm ơn nhiều nhất .. đó là anh Cường bác sĩ ... anh đã chữa chiếc xe của em bằng cả tâm huyết của mình .. Thú thật là em cũng không nghĩ rằng anh Cường lại có thể làm hết mình với bé mini của em như vậy ... Nhiều khi em hay kêu ca là lâu quá .. và bực mình vì mấy lần anh hẹn đến lấy nhưng kết quả là chiếc xe vẫn chưa khỏi ... Nghe chị Vân nói .. anh sửa chiếc xe của em đến nỗi xưng cả chân lên .. mà thương .. thấy mình có lỗi qua .. không sao .. em xin tuyên bố tặng anh 1 năm dùng salonpas miễn phí ... cứ khi nào sưng tấy gì thì kêu em 1 câu nhá .. em sẵn sàng mang salonpas tới cho anh ... Mà em còn nghe chị Vân nói .. anh đã cáu và quát 2 anh chị khi họ chưa mang máy của em đi sửa nữa ... hihi .. Cảm ơn anh nhiều nhiều ... Tặng anh bồng hồng nè
    Đó là những lời cảm ơn từ đáy lòng của em tới các anh chị .. Em muốn cảm ơn thật nhiều .. Nhưng thôi .. viết thế thôi .. hôm nào làm tí cử chỉ đẹp nhĩ .. Anh Thành ơi .. giúp em cảm ơn mọi người cái nhá ..
    Thôi em đi rước bé mini của em về đâyyyyyyyyyyyyyyyyyy Huhu .. vậy là mong ước bấy lâu nay đã trở thành hiện thực ... Vậy là bõ công chờ đợi bấy lâu .. chẳng biết là còn trở ngại gì nữa không ... mà có cũng chả sao ... mặt dầy rồi hêhê...
    Cảm ơn tất cả ... muahzzzzzzzzzzzzzz ....
  6. R_V_W_G

    R_V_W_G Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/05/2004
    Bài viết:
    394
    Đã được thích:
    0

    Quay đi quay lại, cũng đã gần nửa năm rồi, nửa năm ăn chơi với Box Vespa HN... Nhớ hôm nào ngồi ở Lâm cafe, chỉ có bẩy anh em mà cũng khí thế ra phết, phét lác tung trời, đến nay thành viên của Box chắc cũng phải tới 2-30 người, cũng phát triển ra phết.
    Ngay từ ngày đầu tham gia offline với cả nhóm đã bị bác Dương Vespanikon "dí" ngay cho cái chức vụ "Hội Trưởng" (có nghĩa là Giao Liên), cho tới nay đã khá là quen với nhiệm vụ, kỹ năng nhắn tin lên khá cao. Nhưng phải nói cái được nhất là "Tửu lượng", trước khi tham gia với các bác em chỉ toàn uống rượu bằng mũi...có nghĩa là chỉ ngửi đã say, nay cũng tập toẹ 1,2 chén... Vui nhiều, cười nhiều mà bực mình, chán nản cũng có, nhiều khi thấy mình thật lạ... vespa là niềm đam mê, là thú vui của mình sau bao nhiêu mệt mỏi trong công việc và cuộc sống... vậy mà đôi khi cứ phải suy nghĩ, trăn trở vì cái thú đó.
    Hàng tuần, công việc cứ cuốn mình đi, cũng vì thế, nên nhiều khi thấy nhớ anh em kinh khủng. Cứ mỗi lần offline thấy anh em tới đông đủ là trong lòng lại thấy vui lạ, nhưng đôi khi cũng tự an ủi: thôi, vắng nhưng chất lượng... Các bác đừng nghĩ em kể công, hay trách móc gì. Thế nhưng, đôi khi cảm xúc của con người ta là như vậy, có khi các bác chả cho em cái gì cả, mà nhắn tin rủ các bác đi chơi thì lại tốn tiền, mỏi tay... vậy mà vẫn cứ trông mong các bác tới.
    Nhiều khi nhớ Tuấn Tocxs, muốn rủ nó đi cafe thì lại sợ nó bận,,, rủ bác Bình Râu thì sợ bác bận việc nhà, còn việc ngồi với bác Nikon một chút thì đúng là một việc quá xa xỉ... nhiều khi cứ phải một mình cafe, lúc đó lại lấy máy ra: "Thứ bẩy này, mời anh em tham dự..." khakha...
    Cũng may, dạo này có thêm các thành viên mới, những người thật sự trẻ tuổi, và mới bắt đầu có tình cảm với Vespa... thế nhưng, cũng chỉ một vài buổi là lại ko thấy đâu cả. Cũng thông cảm thôi, họ trẻ quá, xe ko có, hiểu biết cũng ko... họ ngại khi phải tham gia vào hội, mà nhiều khi tham gia lại ko nhận được sự giúp đỡ nhiệt tình từ các bậc "đàn anh". Nhưng cũng ko có gì, nếu có sự nhiệt tình, và đam mê thật sự thì rồi cũng ổn thôi.
    Vậy thôi, tự dưng hôm nay dọc lại mấy bài viết từ hồi mới tham gia offline, lại "tức cảnh sinh tình", lại muốn viết vài lời cho anh em,,, thôi nếu có gì ảnh hưởng tới tinh thần chung, mong các bác thông cảm... cho em hâm với.
  7. R_V_W_G

    R_V_W_G Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/05/2004
    Bài viết:
    394
    Đã được thích:
    0

    Quay đi quay lại, cũng đã gần nửa năm rồi, nửa năm ăn chơi với Box Vespa HN... Nhớ hôm nào ngồi ở Lâm cafe, chỉ có bẩy anh em mà cũng khí thế ra phết, phét lác tung trời, đến nay thành viên của Box chắc cũng phải tới 2-30 người, cũng phát triển ra phết.
    Ngay từ ngày đầu tham gia offline với cả nhóm đã bị bác Dương Vespanikon "dí" ngay cho cái chức vụ "Hội Trưởng" (có nghĩa là Giao Liên), cho tới nay đã khá là quen với nhiệm vụ, kỹ năng nhắn tin lên khá cao. Nhưng phải nói cái được nhất là "Tửu lượng", trước khi tham gia với các bác em chỉ toàn uống rượu bằng mũi...có nghĩa là chỉ ngửi đã say, nay cũng tập toẹ 1,2 chén... Vui nhiều, cười nhiều mà bực mình, chán nản cũng có, nhiều khi thấy mình thật lạ... vespa là niềm đam mê, là thú vui của mình sau bao nhiêu mệt mỏi trong công việc và cuộc sống... vậy mà đôi khi cứ phải suy nghĩ, trăn trở vì cái thú đó.
    Hàng tuần, công việc cứ cuốn mình đi, cũng vì thế, nên nhiều khi thấy nhớ anh em kinh khủng. Cứ mỗi lần offline thấy anh em tới đông đủ là trong lòng lại thấy vui lạ, nhưng đôi khi cũng tự an ủi: thôi, vắng nhưng chất lượng... Các bác đừng nghĩ em kể công, hay trách móc gì. Thế nhưng, đôi khi cảm xúc của con người ta là như vậy, có khi các bác chả cho em cái gì cả, mà nhắn tin rủ các bác đi chơi thì lại tốn tiền, mỏi tay... vậy mà vẫn cứ trông mong các bác tới.
    Nhiều khi nhớ Tuấn Tocxs, muốn rủ nó đi cafe thì lại sợ nó bận,,, rủ bác Bình Râu thì sợ bác bận việc nhà, còn việc ngồi với bác Nikon một chút thì đúng là một việc quá xa xỉ... nhiều khi cứ phải một mình cafe, lúc đó lại lấy máy ra: "Thứ bẩy này, mời anh em tham dự..." khakha...
    Cũng may, dạo này có thêm các thành viên mới, những người thật sự trẻ tuổi, và mới bắt đầu có tình cảm với Vespa... thế nhưng, cũng chỉ một vài buổi là lại ko thấy đâu cả. Cũng thông cảm thôi, họ trẻ quá, xe ko có, hiểu biết cũng ko... họ ngại khi phải tham gia vào hội, mà nhiều khi tham gia lại ko nhận được sự giúp đỡ nhiệt tình từ các bậc "đàn anh". Nhưng cũng ko có gì, nếu có sự nhiệt tình, và đam mê thật sự thì rồi cũng ổn thôi.
    Vậy thôi, tự dưng hôm nay dọc lại mấy bài viết từ hồi mới tham gia offline, lại "tức cảnh sinh tình", lại muốn viết vài lời cho anh em,,, thôi nếu có gì ảnh hưởng tới tinh thần chung, mong các bác thông cảm... cho em hâm với.
  8. q_truc

    q_truc Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    30/07/2004
    Bài viết:
    22
    Đã được thích:
    0
    To
    Tôi đến với Vespa 1 cach tình cờ, số là trong thời gian đi học DH ( ĐH Bình Dương, khoa Xây Dựng), lâu lâu cũng thấy được 1 vài chiếc chạy qua, nhi`n thích thật.Nhưng niềm đam mê cũa tôi lại xuất phát từ 1 ngày về nhà bà ngoại ở Đồng Nai, tôi đạ gặp được ông anh họ tôi đi Vespa, thế là tôi quyết định mua 1 chiếc( khi đo'''''''' tôi hoc năm 3 DH, bây giờ đang là năm 4).khi đo'''''''' tôi chẳng biết gì về Vespa, tôi mua rồi nhưng xe nằm, ông anh tôi nói lên xe cho tôi, bằng lòng ngay, xin tiền ba me được rồi. bao nhiêu tiền điều dành cho Vespa, nhưng la` đi học xa nên o co'''''''' tiền( nhà ỡ Phan Thiết) tôi đi làm thêm làm (DJ trong Bar Bình Dương)để dành tiền mua xe. Trong thời gian đi học và hiện tại tôi ỡ cùng người bạn co'''''''' chung niềm đam mê xe cổ( đang sở hửu 1 chiếc standa).cả hai ngày nào cũng nói về xe cổ, nhưng học là học mà chơi la` chơi( dù nghèo:-)))tôi dành dụm mua mấy xác xe để đó với hi vọng sau này ra trường sẽ co'''''''' điều kiện dọn đàng hoàng:))).Niềm mơ ước của tôi đang ấm úng từ bây giờ. đó chỉ là 1 phần của câu chuyện mà tôi bị nghiện Vespa( đang sở hửu 1 chiếc 2đủa, 1 chiếc Lam Li thiếu cốp, 1 chiếc special, 1 chiếc ves50, 1 chiếc mobylette xám, 1 cihếc xe đạp pháp,toàn bộ xe chay không đươc) :(((

    Được q_truc sửa chữa / chuyển vào 01:44 ngày 30/09/2004
    Được q_truc sửa chữa / chuyển vào 01:45 ngày 30/09/2004
  9. q_truc

    q_truc Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    30/07/2004
    Bài viết:
    22
    Đã được thích:
    0
    To
    Tôi đến với Vespa 1 cach tình cờ, số là trong thời gian đi học DH ( ĐH Bình Dương, khoa Xây Dựng), lâu lâu cũng thấy được 1 vài chiếc chạy qua, nhi`n thích thật.Nhưng niềm đam mê cũa tôi lại xuất phát từ 1 ngày về nhà bà ngoại ở Đồng Nai, tôi đạ gặp được ông anh họ tôi đi Vespa, thế là tôi quyết định mua 1 chiếc( khi đo'''''''' tôi hoc năm 3 DH, bây giờ đang là năm 4).khi đo'''''''' tôi chẳng biết gì về Vespa, tôi mua rồi nhưng xe nằm, ông anh tôi nói lên xe cho tôi, bằng lòng ngay, xin tiền ba me được rồi. bao nhiêu tiền điều dành cho Vespa, nhưng la` đi học xa nên o co'''''''' tiền( nhà ỡ Phan Thiết) tôi đi làm thêm làm (DJ trong Bar Bình Dương)để dành tiền mua xe. Trong thời gian đi học và hiện tại tôi ỡ cùng người bạn co'''''''' chung niềm đam mê xe cổ( đang sở hửu 1 chiếc standa).cả hai ngày nào cũng nói về xe cổ, nhưng học là học mà chơi la` chơi( dù nghèo:-)))tôi dành dụm mua mấy xác xe để đó với hi vọng sau này ra trường sẽ co'''''''' điều kiện dọn đàng hoàng:))).Niềm mơ ước của tôi đang ấm úng từ bây giờ. đó chỉ là 1 phần của câu chuyện mà tôi bị nghiện Vespa( đang sở hửu 1 chiếc 2đủa, 1 chiếc Lam Li thiếu cốp, 1 chiếc special, 1 chiếc ves50, 1 chiếc mobylette xám, 1 cihếc xe đạp pháp,toàn bộ xe chay không đươc) :(((

    Được q_truc sửa chữa / chuyển vào 01:44 ngày 30/09/2004
    Được q_truc sửa chữa / chuyển vào 01:45 ngày 30/09/2004
  10. buonngugat

    buonngugat Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    24/06/2003
    Bài viết:
    11
    Đã được thích:
    0
    Mới đó mà cũng đã hơn 1 tháng, kể từ ngày tiễn em Lam đi thẩm mỹ viện chỗ bác Tú. Thỉnh thoảng lại ghé thăm. Mấy ngày đầu thiệt tội cho em, cứ như bị đàn em của Bin Laden đặt bom vào giữa 2 chân rồi bấm nút vậy. Đầu mình và tay chân, mỗi cái một nơi. Hôm kia thì cũng có vẻ liền lạc rồi - nhìn đỡ tủi. Như lời bác Tú thì thứ bảy này sẽ được mang em về. Mặc sức mà.. hehe.. nghĩ đến đã thấy sung sướng..
    Sài Gòn mùa này mưa suốt. Trong lòng cứ rộn ràng thế nào lại len lén (trốn sếp) đội áo mưa vù sang bác Tú thăm em nó. Vừa đi vừa nhớ lại lúc mới bước vào ?ocon đường nghiện ngập?. Rồi nhớ cả cái box ?oTôi tập tành chơi vespa? kể về những bước chân đầu tiên của những người đi trước - đến giờ vẫn còn ấn tượng với mấy bài viết của B.S, không biết mấy hôm nay em mỡ gà của chị thế nào rồi. Chiều nay ngồi nán lại kể lể dài dòng chuyện của mình cho bà con nghe chơi, cũng là để đỡ sốt ruột trong những ngày chờ em Lam tái xuất giang hồ.
    Ngày đó, em hay lang thang trong box ôtô-xe máy. Cũng hỏi han, tìm kiếm. Rồi bữa kia, mọi chuyện về scotter bắt đầu khi em lại click và link ở bên cạnh box ôtô-xe máy với suy nghĩ thử xem trong này có gì vì đằng nào mình cũng đang tìm 1 chiếc xe - lúc này thì xe nào chẳng là xe :) Thế rồi ngồi đọc 1 trang, 2 trang, .. nhiều trang. Hết trang này sang trang khác. Đọc miệt mài, vừa đọc vừa tủm tỉm. Hóa ra ở đây cũng có nhiều người, nhiều xe, nhiều chuyện vui-buồn quanh cái xe ?" con người, và sau này mới biết đặc biệt nhất là rất nhiều kiến thức về vespa ?" lambretta. Có tìm mỏi mắt, search mỏi.. Google cũng không thấy chỗ nào nói nhiều về vespa ?" lambretta bằng tiếng Việt như ở đây.
    Thấy sướng cái khoán xe cộ bầu bầu ?" dài dài lắm rồi. Nhưng mà sướng nhất có lẽ là lúc nhìn vào đoạn ?oăn chơi toán loạn? có dáng của ai đó quen quen. Ông này lại còn được bà con gán cho cái chức ?ochủ tịch đảng đối lập? gì gì nữa. Chu choa, vậy là ?ocó ma đưa lối quỷ dẫn đường? rồi. Thế là hẹn hò. Rồi cuối tuần cũng đến, ra sân đá bóng mà đầu óc cứ nghĩ đâu đâu. Vừa xong chưa kịp ráo mồ hôi đã hỏi han liên tục. Cũng may, hình như ổng cũng vừa trải qua cái cảnh ?omơ mộng?, giờ thì ?onghiện ngập? nên nghe hỏi cái gì cũng trả lời. Rồi hai anh em chạy một mạch về nhà để ?oAnh cho chú xem xe của anh?.
    Nhờ A Định giới thiệu nên bác sỹ Tùng cho mượn ngay 1 em rồi 2 em super để chạy cho biết. Quỷ thần ơi, ý là có đọc bài trong box nên cũng biết một số chuyện ?ongộ nghĩnh? của các em nó rồi vậy mà cũng khá bất ngờ. Cái xe gì mà khói kinh, đi đường cứ thấy ngài ngại vì mình làm ô nhiễm quá. Nghĩ vậy cho nên lịch sự lắm, đến ngã tư là mình chủ động tắt máy cho mọi người xung quanh đỡ phải ngửi khói (chứ không phải không biết giữ ga nên em nó biểu tình đâu nghen). Còn ngồi thì êm mà sao cứ nghiêng nghiêng, bụng bảo dạ mai này ra đường chỉ cần ngó cái tướng đi là biết ngay ai đi xe vespa. Rồi cái bàn tay trái nữa, mặc dù thỉnh thoảng cũng được tay phải giúp cho tí trong cái vụ bóp bóp xoay xoay rồi nhưng đến chiều thì gần như mất cảm giác. Giống như tay ải tay ai chứ không phải tay em, ê ẩm hết cả. Nghĩ thấy cũng buồn cười, mình thì thích cái dáng xe nhưng lúc leo lên xe rồi thì căng óc ra mà chạy, có kịp nghĩ ngợi ngắm nghía gì đâu. Đến đường đi có khi còn không kịp nhớ vì cứ mãi bận tâm nào côn nào số nào ga nào thắng..

Chia sẻ trang này