1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Tâm sự với bạn về anh ấy nhé! Hi hi...!

Chủ đề trong 'Tâm sự' bởi jimmy_coltech, 31/03/2008.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. jimmy_coltech

    jimmy_coltech Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    20/01/2006
    Bài viết:
    267
    Đã được thích:
    0
    Tâm sự với bạn về anh ấy nhé! Hi hi...!


    Tớ sẽ nói một chút đến tính thống nhất của tâm hồn và thể xác. Cái gì xảy ra cho thể xác cũng đồng thời xảy ra cho tâm hồn. Sự trong sạch của thân thể cũng là sự trong sạch của tâm hồn; sự bạo động của thân thể cũng chính là sự bạo động của tâm hồn. Khi giận, tớ nghĩ mình giận trong tâm chứ không phải giận nơi thân, nhưng điều ấy không đúng. Khi thương ai, tớ muốn ở gần người đó, khi giận ai tớ lại không muốn đụng đến họ, hay bị họ đụng đến mình. Tớ không thể nói thân này là riêng và tâm hồn tớ là riêng được.

    Quan hệ giới tính là một kết hợp giữa thân thể và tâm hồn. Đây là một cuộc gặp gỡ hết sức quan trọng, không thể hành động một cách tùy tiện, bê bối được. Trong tâm hồn tớ có những vùng riêng tư ?" những kỷ niệm, những nỗi đau, những bí mật mà tớ chỉ muốn chia sẻ với người tớ thương và tin cậy nhất mà thôi. Không phải với ai mình cũng đem tâm can ra thổ lộ. Trong Hoàng Thành có một khu vực không ai được bước đến, gọi là Tử Cấm Thành; chỉ có nhà Vua và thân tộc mới được qua lại trong đó mà thôi. Trong tâm hồn tớ cũng có một vùng như vậy, tớ không cho phép ai bước vào, ngoại trừ người mà tớ thương và tin cậy nhất.

    Với thân thể cũng vậy. Có những vùng nơi thân thể tớ không muốn ai lại gần hay đụng đến, trừ phi đó là người mà tớ kính trọng, thương và tin cậy nhất. Khi tớ bị đụng chạm một cách bừa bãi, tùy tiện, với một thái độ thiếu nhẹ nhàng tế nhị, tớ cảm thấy bị sỉ nhục trong thân thể và tâm hồn. Một người đến với tớ bằng sự tôn trọng, nhẹ nhàng, tế nhị, và hết lòng quan tâm mang lại cho tớ một sự truyền thông và cảm thông sâu sắc. Chỉ trong trường hợp đó tớ mới không cảm thấy bị tổn thương, xúc phạm, hay lợi dụng, cho dù một mảy may. Điều này không thể xảy ra nếu không có tình thương và sự cam kết đích thực. Quan hệ bừa bãi không thể được gọi là tình yêu. Tình thương thì sâu, đẹp, và trọn vẹn.


    Tình thương đích thực phải có sự kính trọng. Trong văn hoá truyền thống, vợ chồng phải trân trọng nhau như khách, khi thực tập kính trọng như vậy, tình thương và hạnh phúc sẽ tiếp tục lâu dài. Trong quan hệ giới tính, sự tôn trọng là một trong những yếu tố quan trọng nhất. Sự kết hợp giới tính phải giống được thực hiện với sự tôn trọng, quan tâm, và thương yêu lớn. Tham muốn không phải là tình thương. Yêu thương là một cái gì thiên về trách nhiệm, trong tình yêu thương có sự quan tâm chăm sóc.
    Theo tớ có lẽ nên khôi phục lại ý nghĩa của chữ ?oYêu?. Đôi khi chúng tớ đã sử dụng từ này một cách bừa bãi. Khi tớ nói: ?oTớ yêu (thích) Sữa chua? là tớ không phải đang nói về tình yêu mà đang nói về sự thèm ăn của tớ về cốc sữa chua ngon lành, mát lạnh. Tớ không nên nói phóng đại và dùng sai từ như thế. Làm như vậy, tớ khiến cho các từ ngữ như ?oYêu? bị bệnh. Tớ cần phải nỗ lực để chữa lành cho ngôn ngữ nhiều hơn bằng cách thận trọng trong khi dùng từ. Từ ?oYêu? là một trong những từ rất đẹp. Tớ phải khôi phục lại ý nghĩa của nó.
    Trong tình cảm vợ chồng, hay tình cảm lứa đôi, nếu chữ ?oYêu ? được hiểu theo nghĩa sâu sắc nhất của nó, thì tại sao chúng tớ phải nói đến sự cam kết lâu dài? Nếu tình yêu đó là có thật, tớ không cần phải có cam kết dài hay ngắn, hay thậm chí đám cưới. Tình yêu thương đích thực phải có ý thức trách nhiệm, chấp nhận người kia như là chính họ, với những điểm mạnh và yếu kém của người đó. Nếu tớ chỉ thích những gì tốt đẹp nhất nơi anh ấy thì đó không phải là tình yêu thương. Tớ phải chấp nhận những yếu kém của anh ấy và mang sự kiên nhẫn, hiểu biết, và năng lượng của mình để giúp anh ấy chuyển hoá. Tình yêu thương là phải bao gồm 1) khả năng mang lại niềm vui và hạnh phúc và 2) khả năng chuyển hoá nỗi khổ niềm đau. Tình yêu thương theo cách này chỉ mang lại sự tốt đẹp. Nó không thể được diễn tả là tiêu cực hay hủy hoại. Tình yêu thương như vậy an toàn, và bảo đảm được tất cả.



    Hi hi... vậy tớ có nên thay đổi câu Sologan ?ocam kết lâu dài? bằng ?ocam kết ngắn hạn? không các bạn nhỉ? ?oCam kết ngắn hạn? có nghĩa là tớ anh ấy sẽ sống với tớ một vài bữa rồi sau đó kết thúc quan hệ. Đó không phải là tình yêu thương. Nếu tớ có một quan hệ như vậy, tớ không thể nói quan hệ đó đến từ tình thương và sự quan tâm chăm sóc. ?oCam kết lâu dài? giúp người mỗi người trong chúng mình hiểu được ý nghĩa của chữ ?othương yêu? .Trong một tình yêu thương đích thực, cam kết chỉ có thể là cam kết lâu dài. Nếu ai đó nói với tớ: ?oAnh muốn thương em. Anh muốn giúp em. Anh muốn chăm sóc cho em. Anh muốn phấn đấu cho hạnh phúc. Nhưng chỉ trong vài hôm thôi.? Có hợp lý chút nào không?
    Có thể anh ấy sợ phải cam kết , anh ấy muốn có tự do. Nhưng hãy nhớ rằng, anh ấy phải cam kết thương yêu con mình một cách sâu sắc, giúp đỡ nó đi qua hành trình cuộc đời cho đến khi nào anh ấy không còn sống nữa. Anh ấy không thể nói, ?oBa không thương con nữa.? Khi tớ có một người bạn tốt, tớ cũng làm một cam kết lâu dài. Tớ cần người ấy. Huống hồ là với người muốn cùng tớ chia sẻ cuộc đời, tâm hồn, và thân thể. ?oCam kết lâu dài? không thể diễn tả được chiều sâu của tình yêu, nhưng tớ phải mượn từ để nói cho người tớ hiểu.

    Sự cam kết lâu dài giữa hai đứa tớ chỉ là điểm khởi đầu. Hai đứa tớ còn cần có sự nâng đỡ của bạn bè và những người khác nữa. Đó là vì sao xã hội này có lễ cưới. Hai gia đình cùng đến với bạn bè để làm chứng cho sự kiện hai người về chung sống với nhau như một đôi lứa. Vị chủ hôn và tờ hôn thú chỉ là những biểu tượng. Điều quan trọng là sự cam kết của tớ và anh ấy được chứng minh bởi hai họ và nhiều bè bạn. Bây giờ hai người có sự yểm trợ của những người này.


    Tình cảm sâu đậm của bọn tớ rất quan trọng, nhưng chắc chắn sẽ là không đủ để duy trì hạnh phúc. Không có những yếu tố khác, cái mà tớ gọi là tình yêu chẳng bao lâu sẽ có thể trở thành chua chát. Sự cùng đến yểm trợ của gia đình và bạn bè đã dệt nên một mạng lưới. Sức mạnh của tình cảm hai đứa bọn tớ chỉ là một sợi tơ trong mạng lưới đó. Được yểm trợ bởi nhiều yếu tố, bọn tớ sẽ vững hơn, như một cái cây. Nếu cái cây muốn khoẻ mạnh, nó cần phải cắm một số rễ sâu vào lòng đất. Nếu cái cây chỉ có một cái rễ, nó có thể sẽ bị gió lật trốc. Đời sống lứa đôi cũng cần có sự hổ trợ của nhiều yếu tố khác nhau ?" gia đình, bè bạn, lý tưởng, cộng đồng, xã hội..



    Tình yêu là một căn bệnh, nó có tên là: ?obệnh tương tư?. Cái làm chúng tớ ốm bệnh , rồi mệt mỏi đó là sự ràng buộc. Dù đó là một nối kết ngọt ngào, nhưng nếu nghĩ kỹ vẫn thấy tình yêu thương ràng buộc này cũng giống như thuốc phiện. Nó làm cho chúng tớ thấy khoan khoái, nhưng một khi đã nghiện ngập, tớ không còn một chút bình an nào nữa. Tớ không thể học, không thể làm việc gì, thậm chí không thể ngủ. Tớ chỉ nghĩ đến đối tượng kia thôi. Tớ bị bệnh vì tình. Thứ tình này dính líu đến ước muốn chiếm hữu và độc quyền của tớ. Tớ muốn anh ấy của tớ phải hoàn toàn thuộc về tớ và chỉ riêng cho tớ mà thôi. Đó là sự vị kỷ. Tớ không muốn ai ngăn không cho tớ ở gần người đó cả. Thứ tình yêu này có thể được gọi là nhà tù, nơi tớ giam cầm người tớ thương và chỉ gây khổ đau cho người ấy. Anh ấy bị tước đoạt đi tự do - quyền được là mình và vui sống. Thứ tình cảm này, khi tớ đang yêu đều coi đó là lý tưởng, thiên đường hạnh phúc, mà ngẫm kỹ lại mới thấy chính đó là mầm mống, nguyên nhân của mọi khổ đau, mệt mỏi, hờn giận, chán nản, bế tắc và bi quan.

    À, nhân thể nói thêm về chuyện này một chút, là tớ thấy bệnh cảm giác cô đơn rất phổ biến trong xã hội. Không có thông tin và đồng cảm giữa một người nào đó và người khác, kể cả những người trong gia đình của họ; cảm giác cô đơn thúc đẩy những người này dễ đi đến chỗ quan hệ ********. Họ tin tưởng một cách ngây thơ rằng quan hệ ******** sẽ giúp họ cảm thấy bớt cô đơn, nhưng điều ấy không đúng. Khi không có đủ thông tin và đồng cảm với người khác về mặt tâm hồn, quan hệ ******** sẽ đào sâu thêm hố ngăn cách và hủy diệt cả hai bên. Quan hệ của họ sẽ đầy bão tố, họ sẽ chỉ làm khổ nhau. Niềm tin rằng quan hệ giới tính sẽ giúp họ giải toả cô đơn là một thứ mê tín. Họ không nên bị nó đánh lừa. Trên thực tế, họ sẽ cảm thấy còn cô đơn hơn sau đó.

    Sự kết hợp của hai thân thể chỉ tích cực khi nào có hiểu biết và cảm thông về mặt tâm hồn. Ngay cả giữa vợ và chồng, nếu sự cảm thông về tâm hồn không có đó, thì sự đến với nhau của hai thân thể chỉ làm cho hai người xa cách nhau thêm. Trong trường hợp đó, theo tớ, các bạn hãy tránh quan hệ thân xác và tìm cách tìm hiểu, đồng cảm trước đã.
    À ở Việt Nam mình có hai chữ tình và nghĩa, rất khó dịch ra tiếng Anh. Hai chữ đều có nghĩa gần giống với thương yêu. Trong tình, tớ thấy có yếu tố say mê sôi nổi. Sự say mê này có thể rất sâu, tràn ngập cả con người mình. Nghĩa là một loại tiếp nối của tình. Với nghĩa tớ thấy đằm hơn, có nhiều hiểu biết hơn, sẵn sàng hy sinh để làm cho người kia hạnh phúc hơn, trung thành hơn. Tớ không còn hăng say như trong tình, nhưng tình thương của tớ sâu hơn và bền hơn. Nghĩa sẽ giữ hai người với nhau lâu dài. Đó là kết quả của sự sống chung và chia sẻ niềm vui và gian khó trong thời gian dài.

    Mẹ tớ nói: " Trong hôn nhân, tình thương giữa hai vợ chồng - nhất là lúc ban đầu, lúc mà cả hai chưa rõ những cá tánh sâu sắc của nhau- tình thương dựa vào bám víu hơn là đơn thuần thương yêu. Vì luyến ái của chúng ta quá mạnh nên người hôn phối dù có tánh xấu, dưới mắt ta lúc bấy giờ người ấy thật là hoàn hảo. Hơn nữa, ta lại có khuynh hướng khuếch trương những điều tốt nho nhỏ. Do đó, khi mà tánh tình một trong hai người thay đổi thì người kia cảm thấy thất vọng vì chính tánh tình họ cũng có đổi thay. Đây là điều cho ta thấy tình yêu được thúc đẩy bởi những nhu cầu của cá nhân hơn là vì thương yêu kẻ khác. "



    Mẹ bảo tiếp: ?oBan đầu các con đến với nhau bằng sự đam mê, nhưng khi sống với nhau các con sẽ gặp phải khó khăn, và nhờ tìm cách ứng phó với những khó khăn này mà tình yêu sâu đậm thêm. Trong khi sự đam mê phai lạt thì nghĩa lại mỗi lúc một tăng trưởng. Nghĩa là một thứ tình thương sâu hơn, với nhiều trí tuệ hơn, tương tức hơn, đoàn kết hơn. Con sẽ hiểu anh ấy hơn. Con và anh ấy sẽ trở thành một thực thể. Nghĩa giống như một trái cây đã chín. Nó không còn chua chát nữa; chỉ có vị ngọt thôi.?
    Khi ấy trong nghĩa, con sẽ thấy biết ơn anh ấy. ?oCảm ơn anh vì đã chọn em. Cảm ơn vì đã làm chồng của em. Có biết bao nhiêu cô gái xinh đẹp ngoài kia, tại sao lại chọn em? Em rất biết ơn anh? Đó là chỗ bắt đầu của nghĩa, cảm giác biết ơn chồng mình, cũng như những hạnh phúc và khổ đau của mình.
    Mẹ còn nói: Nếu mai này sống chung, các con sẽ hổ trợ lẫn nhau. Con sẽ cố gắng thẩu hiểu được những khó khăn của chồng con. Nếu khi đó chồng con cũng tỏ ra hiểu được những vấn đề, khó khăn, và chí hướng sâu xa của con, con cảm thấy biết ơn sự hiểu biết đó. Khi thấy được chồng hiểu, con sẽ không còn khổ sở nữa. Hạnh phúc, trước hết là cảm thấy được hiểu. ?oEm biết ơn vì anh đã chứng tỏ là anh hiểu em. Trong khi em đang gặp khó khăn và thao thức trắng đêm, anh săn sóc em. Anh tỏ cho em thấy rằng sự an nguy của em cũng là sự an nguy của anh. Anh đã làm những điều không thể làm được để mang lại an ổn cho em. Anh đã săn sóc em theo một cách mà không ai trên đời này có thể có được. Vì vậy em biết ơn anh nhiều lắm.?

    Nếu bọn tớ sống với nhau lâu dài, ?ocho đến khi đầu bạc răng long?, đó là vì nghĩa, không phải là vì tình. Tình là tình thương say đắm bồng bột. Nghĩa là thứ tình thương có nhiều hiểu biết và biết ơn ở trong. Anh iu nhỉ? -
    Đúng là mọi tình yêu thương đều có thể bắt đầu bằng sự say mê, nhất là với một cô gái còn ít tuổi như tớ. Nhưng tớ nghĩ, trong quá trình sống với nhau, bọn tớ sẽ phải học và thực tập yêu thương, để sự ích kỷ - khuynh hướng chiếm hữu - sẽ bớt đi, và yếu tố hiểu biết, thương yêu sẽ tụ lại dần dần, cho đến khi tình thương của bọn tớ trở nên nuôi dưỡng, bảo vệ, và bảo đảm, yên tâm. Với nghĩa, tớ biết chắc anh ấy sẽ chăm sóc tớ và thương tớ và những đứa con ngoan ngoãn xinh xắn cho đến khi đầu bạc răng long. Không có gì bảo đảm được anh ấy sẽ ở mãi với tớ, ngoại trừ Nghĩa. Nghĩa được bồi đắp bởi 2 vợ chồng bọn tớ trong đời sống hằng ngày. Bạn nhỉ? Hi hi... :-)

    (Cảm ơn một người thầy đã dạy và chia sẻ cho con những kiến thức và suy nghĩ đầy yêu thương và trách nhiệm này!)

  2. diendaiviem

    diendaiviem Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    20/05/2007
    Bài viết:
    1.142
    Đã được thích:
    0
    Eo, dài thế, chả đọc hết được.
    Bạn tóm tắt trong 5 dòng đi.
  3. ngocthienanh

    ngocthienanh Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    17/10/2007
    Bài viết:
    1.378
    Đã được thích:
    0

    Lá Diêu Bông
    Váy Đình Bảng buông chùng cửa võng
    Chị thẩn thơ đi tìm
    Đồng chiều
    Cuống rạ
    Chị bảo
    Đứa nào tìm được Lá Diêu bông
    Từ nay ta gọi là chồng

    Hai ngày Em tìm thấy Lá
    Chị chau mày
    Đâu phải Lá Diêu bông
    Mùa đông sau Em tìm thấy Lá
    Chị lắc đầu
    trông nắng vãn bên sông
    Ngày cưới Chị
    Em tìm thấy Lá
    Chị cười xe chỉ ấm trôn kim
    Chị ba con
    Em tìm thấy Lá
    Xòe tay phủ mặt Chị không nhìn
    Từ thuở ấy
    Em cầm chiếc Lá
    đi đầu non cuối bể
    Gió quê vi vút gọi
    Diêu bông hời...
    ...ới Diêu bông...!

    Lần đầu tiên khi đọc bài thơ của Hoàng Cầm hình ảnh về chiếc lá diêu bông và mối tình của chung thuỷ của người con trai vẫn luôn ám ảnh tôi. Lá diêu bông trên đời này đâu có lá diêu bông nhưng sao chàng trai thật ngây thơ vẫn mải miết đi tìm.
    Tình yêu là gì ? Có phải chăng là đem cho tất cả những hy vọng để đổi lấy sự thất vọng cho riêng mình.
    Tình yêu là gì? Câu hỏi đó luôn vương vấn trong tôi , tôi như kẻ hành khất lang thang trên sa mạc khát cháy bỏng mong có một ly nước, tôi như người chết đuối lạc trên hoang đảo mong tìm được một con thuyền.
    Tôi lục lọi tìm kiếm tất cả những gì có thể hiểu được để định nghĩa hai chữ tình yêu . Câu truyện đầu tiên về tình yêu về cái ngày mà Thượng đế đã tạo ra người đàn bà từ một cái xương sườn của người đàn ông

    Tình yêu là gì ?​
    Khi tạo ra thế giới, thượng đế đã dạy tất cả các sinh vật duy trì nòi giống của mình. Thượng đế đặt một người đàn ông và một người đàn bà xuống cánh đồng, dạy họ dựng túp lều, trao cho người đàn ông cái xẻng và người đàn bà nắm hạt giống. Thượng đế nói:
    - Các người hãy sống và tiếp nối nòi giống của mình. Còn ta sẽ đi làm công việc của ta. Một năm nữa ta sẽ trở lại và xem các người sống ra sao.
    Một năm sau Thượng đế quay lại cùng với thiên thần Ga-vrin lại đến chỗ con người ở. Thượng đế đến vào lúc rạng đông. Thượng đế trông thấy người đàn ông và người đàn bà ngồi trong túp lều, trước mặt hai người là đồng lúa chín vàng, bên cạnh hai người là chiếc nôi và trong nôi có đứa bé đang ngủ. Còn người đàn ông và người đàn bà khi thì nhìn lên bầu trời đỏ thắm, khi thì nhìn vào mắt của nhau.
    Vào những khoảnh khắc đôi mắt họ gặp nhau, Thượng đế thấy trong khoé mắt họ một sức mạnh bí ẩn và một vẻ đẹp mà Thượng đế không thể nào hiểu nổi. Vẻ đẹp đó tráng lệ hơn cả bầu trời và vừng dương, trái đất và cánh đồng lúa mạch - đẹp hơn tất cả những gì Thượng đế sáng tạo ra, đẹp hơn cả bản thân Thượng đế. Vẻ đẹp đó làm Thượng đế xúc động, ngạc nhiên và sửng sốt đến nỗi run lên vì sợ hãi và ghen tị.
    - Tại sao lại thế nhỉ? - Thượng đế nghĩ ?" ta tạo ra trái đất, nặn ra con người bằng đất sét và thổi sự sống vào cho hắn, thế mà không tạo ra được vẻ đẹp như thế này, thậm chí không nghĩ ra rằng nó tồn tại, vẻ đẹp nảy sinh từ đâu nhỉ, và vẻ đẹp đó là cái quái gì?
    - Thưa, đó chính là tình yêu đấy ạ! - Thần Ga-vrin nói.
    - Thế tình yêu là cái gì? - Thượng đế hỏi
    Vị thiên thần nhún vai.
    Thượng đế tiến lại gần người đàn ông, đưa bàn tay nhăn nheo của mình vỗ vào vai anh ta và khẩn khoản nói: ?oNgười hãy dạy ta yêu, hỡi Con Người?. Thoạt đầu người đàn ông thậm chí không nhận ra Thượng đế chạm tay vào mình; chỉ tưởng như có con ruồi đậu trên vai. Thượng đế lặp lại lời yêu cầu, van xin Con Người. Cuối cùng người đàn ông nghe thấy lời của Thượng đế bèn đáp:
    - Tình yêu, không dành cho Thượng đế. Ngài có thể thiêu cháy quả đất và bầu trời như những đồ chơi, có thể xô đẩy thế giới vào lửa mà tâm hồn không hề rung động. Chỉ ai có một trái tim mới quý trọng từng cọng cỏ, từng tia nắng mặt trời, từng hạt sương; chỉ có người nào như vậy mới đạt tới tình yêu. Ngài độc ác và tàn nhẫn, còn tình yêu thì âu yếm dịu dàng và nồng nhiệt. Ngài có thể học yêu, nhưng như vậy Ngài không còn là Thượng đế nữa!
    Thượng đế là một lão già ốm yếu, nhưng hung dữ và hay thù ghét. Lão tức giận thét lên:
    - À ra thế đấy. Con Người kia, ngươi không muốn dạy ta yêu chăng? Ngươi sẽ biết tay ta! Từ giờ phút này ngươi sẽ già dần đi. Mỗi một ngày trong cuộc sống trôi qua sẽ cuốn theo dần tuổi trẻ và sức lực của ngươi. Ngươi sẽ trở thành một ông già lụ khụ. Năm mươi năm nữa, ta sẽ đến đây để xem còn lại cái gì trong đôi mắt ngươi, hỡi Con Người. Ngươi sẽ thấy cái mạnh hơn, tình yêu hay Thượng đế?
    Năm mươi năm sau, Thượng đế lại cùng đến với thiên thần Ga-vrin. Thượng đế trông thấy túp lều đã được thay thế bắng ngôi nhà gỗ, vườn tược mọc lên trên bãi đất hoang; trên cánh đồng lúa đã chín vàng, những người con trai đang cày ruộng, những cô gái đang gặt lúa; còn bầy cháu thì đang nô đùa trên đồng cỏ. Dưới thềm ngôi nhà gỗ có hai ông bà già ngồi chơi, khi thì ngắm bầu trời buổi rạng đông đỏ rực, khi thì nhìn vào mắt nhau trìu mến.
    Và Thượng đế hốt hoảng khi thấy rằng mắt của họ chẳng già đi chút nào. Thượng đế nhìn thấy trong đôi mắt của họ một vẻ đẹp còn hùng vĩ và bền vững hơn trước.
    Thượng đế nhìn thấy không những Tình yêu mà cả lòng Chung Thuỷ nữa. Thượng đế hiểu rằng trước lòng chung thuỷ của con người tất cả thế lực thần thánh của mình đều không có hiệu quả. Thượng đế sôi lên vì bất lực và căm giận. Khi sự hung ác bị bất lực, nó trở thành dữ dội và đầy hằn thù; nó sẵn sàng tiêu huỷ thé giới. Sự hung ác là kẻ thù đáng sợ của tình yêu.
    - Tuổi già đối với nhà ngươi chưa đủ sao, hả Con Người kia? Thế thì ngươi phải chết, chết trong đau khổ và kinh hoàng, vùi xác dưới ba tấc đất, ngươi sẽ trở thành đống thịt rữa và đống xương tàn. Hãy chết trong yếu đuối, bất lực, hãy chết vì kiệt sức và bệnh hoạn. Còn ta, ta sẽ đến xem tình yêu của ngươi lúc đó biến thành cái gì.
    Ba năm sau Thượng đế cùng thiên thần Ga-vrin lại đến. Thượng đế trông thấy ông già ngồi bên nấm mồ, đôi mắt ông buồn rầu nhưng khoé mắt ông vẫn ánh lên một vẻ đẹp của con người còn có sức thu hút mạnh mẽ hơn trước, làm Thượng đế kinh hoàng không sao hiểu nỗi.
    Thượng đế không phải chỉ thấy có Tình yêu và lòng Chung Thuỷ mà còn thấy cả Kỉ niệm của Tâm hồn.
    Đôi tay Thượng đế run lên vì sợ hãi và bất lực; Thượng đế tiến lại gần con người, quỳ xuống và khẩn khoản van nài:
    - Con người hỡi, ngươi hãy cho ta vẻ đẹp này. Ngươi muốn gì xin cứ nói, ta sẽ đổi cho ngươi, chỉ cần ngươi cho ta vẻ đẹp đó.
    Con Người trả lời:
    - Kẻ hạ thần này không thể làm hài lòng Thượng đế được.
    Tình yêu đó quá đắt. Giá của nó là cái chết, mà Thượng đế thì bất tử.
    - Ngươi hãy nhận lấy sự bất tử, ngươi hãy nhận lấy tuổi thanh xuân trường cửu; chỉ cần ngươi cho ta tình yêu - Thượng đế gào lên.
    - Không, không cần. Tuổi thanh xuân trường cửu và sự trường sinh bất tử đều không thể sánh được với tình yêu.
    3
    Con Người trả lời như vậy, và trong mắt ánh lên một sự suy tư và một niềm hy vọng mãnh liệt đến nỗi Thượng đế phải khiếp sợ. Thượng đế đứng dậy, nắm chặt lấy bộ râu của mình, rời ông già ngồi bên nấm mộ nhỏ, quay về phía cánh đồng lúa mạch, về phía chân trời rạng đông đỏ chói và trông thấy những cặp thanh niên nam nữ đứng bên những khóm lúa chín vàng, khi thì nhìn bầu trời đỏ chói, khi thì nhìn vào mắt của nhau? Thượng đế giơ tay ôm đầu rên rỉ vì bất lực, chuồn khỏi trái đất và bay lên trời.
    Từ đó Con Người trờ thành chúa tể của trái đất?.
    Nhưng tình yêu không phải chỉ là đem cho tất cả, chờ đợi tất cả và hy vọng tất cả như chàng trai đi tìm chiếc lá diêu bông.Tình yêu đôi khi là một canh bạc là những sai lầm khi trao nhầm trái tim là những cay đắng tủi hờn cho riêng mình.
    Khi lớn lên và đến giờ tôi vẫn bị ám ảnh bởi những câu thơ của Lưu Quang Vũ viết trong bài thơ:
    Người đàn bà không có tên .
    ....Có gì đâu mà tiếc mà buồn
    Em biết đấy,anh chẳng tin định mệnh
    Nhưng trên đời này chỉ giấc mơ là có thật
    Hai ta hãy là giấc mộng của nhau thôi
    ....
    Có gì đâu mà khóc
    Hạnh phúc chỉ là điều bịa đặt
    Nên tình yêu là chuyện viển vông thôi ...
    ....
    Cuộc sống chia rẽ chúng ta
    Chỉ cái chết là nối gần nhau lại"
    Sau này chết đi, ở bên nhau mãi
    Chấm dứt mọi đắng cay buồn tủi
    Mọi nhọc nhằn ngang trái
    E chúng mình không nhận được ra nhau....

    Nhưng xin đừng ai trách lá diêu bông, cũng như đừng trách tình yêu bởi vì con tim vốn dĩ đã dại khờ dù .Đừng cay đắng như những vết thương của Lưu Quang Vũ ..cuộc đời mỗi con người có những cung bậc, khoảnh khắc buồn vui hạnh phúc và đớn đau. Xin hãy cứ yêu bằng chính những nỗi đau của mình bạn nhé .
    Nếu đổi lại là bạn , bạn có dám như chàng trai kia đi tìm lá diêu bông hay không? Khi biết rằng lá diêu bông không có thật bao giờ ?
  4. tothefuturenow

    tothefuturenow Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    14/08/2005
    Bài viết:
    94
    Đã được thích:
    0
    đặt viên gạch rồi reply sau
    thông cảm đang nhớ mợ nhà anh nên chưa có hứng
  5. betit1410

    betit1410 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    23/11/2006
    Bài viết:
    1.264
    Đã được thích:
    0
    anh ấy nhà tớ á...
    tớ chưa biết mặt
  6. 0983050580

    0983050580 Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    27/01/2008
    Bài viết:
    805
    Đã được thích:
    0
    Anh ý nhà tớ chỉ đc cái như trâu húc mã
  7. hoangaka

    hoangaka Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    16/03/2004
    Bài viết:
    399
    Đã được thích:
    46
    Trâu húc mả chứ không phải mã àh nha
    Nhưng húc được một số thứ là ngon rùi .
  8. urby

    urby Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/11/2003
    Bài viết:
    394
    Đã được thích:
    0
    Bài viết của ấy rất hay. Hôm nào đẹp trời tớ có thể trích một vài đoạn vào blog của tớ được không? Dĩ nhiên là sẽ ghi rõ nguồn và chia lợi nhuận nếu blog của tớ có thể thu được lợi nhuận nhờ bài viết của ấy.
  9. bivabeo

    bivabeo Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    26/10/2007
    Bài viết:
    2.527
    Đã được thích:
    0
    anh ấy nhà tớ...................
    hi hi hi xấu hổ chít, ứ nói đâu

Chia sẻ trang này