1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Tâm sự vui buồn nghề Y

Chủ đề trong 'Sức khoẻ - Y tế' bởi ndungtuan, 15/03/2003.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. ladymeomuop

    ladymeomuop Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    09/09/2003
    Bài viết:
    2.050
    Đã được thích:
    0
    Không hiểu sao mỗi khi cảm thấy lo lắng hay buồn bã thì mình lại tìm đến topic này, như một lời an ủi giữa những người thân.
    Hôm nay mẹ nói chị Nga đang ở Đức, mình lo lắng lắm. Chị Nga là chị dâu của mình, nhưng hai người đã ly dị, chị cũng học ĐH Y Hà Nội ra.
    Hai người lấy nhau khi vừa mới tốt nghiệp ĐH, anh mình là Kỹ sư điện tử ( ĐHBK), còn chị Nga học Y. Cả hai đều vất vả để kiếm việc làm, vợ chồng trẻ mà. Chị Nga được nhận vào làm ở Viện Vệ sinh dịch tễ, đi làm được gần một tháng thì kêu ở đó bẩn và cực quá! Anh Tùng thương lại nói ở nhà để sinh con. Một mình anh Tùng mở cửa hàng bán đồ điện tử.May mắn là công việc thuận lợi nên kinh tế rất khá, chị Nga lại sinh liền hai đứa con. Thế là chẳng nghĩ đến đi làm nghề Y nữa. Sao mà tiếc thế, 6 năm trời học hành vất vả và là mơ ước của bao nhiêu người. Ngay cả mình giờ đây cũng vẫn luyến tiếc là đã không theo nghề của bố mẹ.
    Hai đứa cháu đã lớn, mọi người khuyên nên đi làm lại, Viện Nhi cũng nhận nhưng chị Nga lại nói sợ phải trực đêm và lương ít. Kỳ lạ thật! Nếu không lường trước được những khó khăn của nghề này thì theo học làm gì.Hai người tập trung vào làm ăn. Thời buổi thị trường, ai cũng mải mê kiếm tiền, muốn kiếm nhiều tiền thì phải giao tiếp với đủ hạng người. Anh Tùng bắt đầu ít lo đến gia đình, đi tối ngày, nhưng bù lại mang về rất nhiều tiền, mua nhà,mua xe, và gia đình sống rất khá giả.
    Rồi cái gì đến cũng phải đến, bất hoà giữa hai người nẩy sinh và càng ngày càng lớn, cũng chỉ vì chị Nga không biết cách kinh doanh hay chuyên môn về đồ điện tử nhưng lại muốn quản lý hết, nắm hết tiền. Bất hoà càng đẩy hai người ra xa nhau hơn. Chị Nga đòi ly dị, nuôi hai con và lấy cửa hàng, thôi thì không hạnh phúc thì đành chịu. Anh Tùng tay trắng bỏ đi. Thương hai cháu, ngây thơ và xinh xắn.
    Cả nhà đều bàng hoàng và giận hai người, nhưng ai mà hiểu được thực sự vấn đề giữa hai người là gì.
    Bây giờ chị Nga lại sang bên Đức để hy vọng lấy một người chồng...Sao mình thương chị ấy thế không biết, chị chẳng hiểu cuộc sống bên này ra sao...Chẳng ở đâu mà không cần phải làm gì mà vẫn có tiền cả, cái gì cũng có giá của nó. Còn hai cháu thì sao đây? Thương quá đi mất!
    Đáng nhẽ chị có thể chịu đựng khó khăn ban đầu để trở thành một Bác sĩ, ngành mà chị đã lựa chọn ...vậy mà...chẳng biết có phải đồng tiền đã làm mờ đi những mơ ước thời trẻ không.
    Có lẽ chị đang lạc đường chăng?
    Được ladymeomuop sửa chữa / chuyển vào 11:33 ngày 14/02/2004
  2. luuthuy

    luuthuy Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    17/06/2002
    Bài viết:
    2.109
    Đã được thích:
    1
    Chào ladymeomuop,
    Đọc bài của bạn lâu rồi, nhưng tôi chưa viết bài trả lời. Một phần là vì cũng có nhiều đièu suy nghĩ, một phần cũng hơi bận. Có vài điều đơn giản muốn nói thôi.
    Mỗi nghề có một cái cực nhọc khác nhau. Nghề đi buôn thì tuy có vẻ nhàn hạ, nhưng lại dễ chết lúc nào không biết. Nghề xây dựng thì vất vả ở công trình, thiết kế mà sai, nhà sập thì khối nguời cũng sẽ chết.
    Ngành Y thì cần những nguời nào nào có mỗi khả năng kiên nhẫn, khả năng chịu đưng truớc những cái mà nguời thuờng gọi là bẩn thỉu, truớc những sự thử thách như tiếp xúc bệnh nhân AIDS, tiếp xúc xác chết?..
    Tôi đã đi khỏi truờng Y, nhưng khi đi thì tôi cũng nói với vài nguời bạn thân:?Nếu đã đi như tao thì không nói làm gì, còn đã ở lại thì sống và làm sao cho đúng luơng tâm một thằng bác sĩ?. Nếu như đã biết ngành học đã bạc rồi, thì cố gắng mà học mà làm vịêc sao cho xứng đáng. Đừng có vật và vật vờ rồi về sau chẳng đi đến đâu(rất nhiều sinh viên truờng Y HN sống vật và vật vờ chẳng có tuơng lai).
    Học truờng Y đã khó, ra khỏi truờng Y rồi, tiếp xúc với sự thực thì lúc đó sẽ còn càng cảm thấy khó hơn. Và lúc đó có lẽ bản lĩnh con nguời mới đuợc thể hiện.
    Thân ái.
    [red]Tức nước vỡ bờ[/red][/size=6]
  3. luuthuy

    luuthuy Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    17/06/2002
    Bài viết:
    2.109
    Đã được thích:
    1
    Chào ladymeomuop,
    Đọc bài của bạn lâu rồi, nhưng tôi chưa viết bài trả lời. Một phần là vì cũng có nhiều đièu suy nghĩ, một phần cũng hơi bận. Có vài điều đơn giản muốn nói thôi.
    Mỗi nghề có một cái cực nhọc khác nhau. Nghề đi buôn thì tuy có vẻ nhàn hạ, nhưng lại dễ chết lúc nào không biết. Nghề xây dựng thì vất vả ở công trình, thiết kế mà sai, nhà sập thì khối nguời cũng sẽ chết.
    Ngành Y thì cần những nguời nào nào có mỗi khả năng kiên nhẫn, khả năng chịu đưng truớc những cái mà nguời thuờng gọi là bẩn thỉu, truớc những sự thử thách như tiếp xúc bệnh nhân AIDS, tiếp xúc xác chết?..
    Tôi đã đi khỏi truờng Y, nhưng khi đi thì tôi cũng nói với vài nguời bạn thân:?Nếu đã đi như tao thì không nói làm gì, còn đã ở lại thì sống và làm sao cho đúng luơng tâm một thằng bác sĩ?. Nếu như đã biết ngành học đã bạc rồi, thì cố gắng mà học mà làm vịêc sao cho xứng đáng. Đừng có vật và vật vờ rồi về sau chẳng đi đến đâu(rất nhiều sinh viên truờng Y HN sống vật và vật vờ chẳng có tuơng lai).
    Học truờng Y đã khó, ra khỏi truờng Y rồi, tiếp xúc với sự thực thì lúc đó sẽ còn càng cảm thấy khó hơn. Và lúc đó có lẽ bản lĩnh con nguời mới đuợc thể hiện.
    Thân ái.
    [red]Tức nước vỡ bờ[/red][/size=6]
  4. ladymeomuop

    ladymeomuop Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    09/09/2003
    Bài viết:
    2.050
    Đã được thích:
    0
    Hôm nay là ngày 27/2, ngày thầy thuốc Việt Nam, xin gửi đến tất cả các bạn , những người làm trong ngành Y đang ở trong hay ngoài nước những lời chúc tốt đẹp nhất và mong rằng ngày càng có nhiều người gắn bó hơn với một nghề nghiệp đầy khó khăn nhưng thật sự có ý nghĩa
     
      Tell everybody I am on my way  and I'm loving every step I take....
                                                         Hakunamatata
  5. ladymeomuop

    ladymeomuop Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    09/09/2003
    Bài viết:
    2.050
    Đã được thích:
    0
    Hôm nay là ngày 27/2, ngày thầy thuốc Việt Nam, xin gửi đến tất cả các bạn , những người làm trong ngành Y đang ở trong hay ngoài nước những lời chúc tốt đẹp nhất và mong rằng ngày càng có nhiều người gắn bó hơn với một nghề nghiệp đầy khó khăn nhưng thật sự có ý nghĩa
     
      Tell everybody I am on my way  and I'm loving every step I take....
                                                         Hakunamatata
  6. Gerbich

    Gerbich Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    04/09/2003
    Bài viết:
    1.874
    Đã được thích:
    2
    Cám ơn Ladymeomuop với những lời chúc tốt đẹp đến các bác sĩ ... nhân đây G. cũng xin chúc bác Tuan và các bác sĩ ở tại VN có 1 ngày vui vẽ bên gia đình .
  7. Gerbich

    Gerbich Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    04/09/2003
    Bài viết:
    1.874
    Đã được thích:
    2
    Cám ơn Ladymeomuop với những lời chúc tốt đẹp đến các bác sĩ ... nhân đây G. cũng xin chúc bác Tuan và các bác sĩ ở tại VN có 1 ngày vui vẽ bên gia đình .
  8. ladymeomuop

    ladymeomuop Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    09/09/2003
    Bài viết:
    2.050
    Đã được thích:
    0
    Tuần trước mình có gặp một bác sĩ làm ở bệnh viện chữa trị những bệnh nhân tâm thần ở Hà nội. KHách quan mà nói, mình thấy anh này có cái gì đó không bình thường, cách nhìn, cách trò chuyện Không biết có phải bị nghề nghiệp ảnh hưởng hay không nhỉ
                                      Tell everybody I'm on my way  and I'm loving every step I take....
                                                           Hakunamatata
  9. ladymeomuop

    ladymeomuop Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    09/09/2003
    Bài viết:
    2.050
    Đã được thích:
    0
    Tuần trước mình có gặp một bác sĩ làm ở bệnh viện chữa trị những bệnh nhân tâm thần ở Hà nội. KHách quan mà nói, mình thấy anh này có cái gì đó không bình thường, cách nhìn, cách trò chuyện Không biết có phải bị nghề nghiệp ảnh hưởng hay không nhỉ
                                      Tell everybody I'm on my way  and I'm loving every step I take....
                                                           Hakunamatata
  10. ndungtuan

    ndungtuan Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    18/02/2002
    Bài viết:
    1.493
    Đã được thích:
    2
    Hì hì, con người có đặc điểm sống bầy đàn và bị ảnh hưởng bởi môi trường xung quanh. Chúng ta chỉ nhìn thấy chúng ta qua tấm gương phản ánh bởi những người xung quanh. Đôi khi, ta có những hành động, cử chỉ, lời nói rất vô thức không thể chính mình nhận ra được, chỉ có những người thân mới thấy. Bạn làm việc trong một môi trường bất thường, không ít thì nhiều, bạn sẽ bị ảnh hường dù rằng bạn vẫn nghĩ mình bình thường. Ví dụ, tôi làm trong BV Nhi đồng 1, nên đôi khi tôi hay khóc vô cớ và cười nắc nẻ vì những chuyện cỏn con
    Thân ái

    "TỪ BI" OR NOT "TỪ BI" ?

Chia sẻ trang này