1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Tâm sự vui buồn nghề Y

Chủ đề trong 'Sức khoẻ - Y tế' bởi ndungtuan, 15/03/2003.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. ngoc_han_giang

    ngoc_han_giang Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/11/2003
    Bài viết:
    167
    Đã được thích:
    0
    Mới thấy đó , giờ đà mất đó . Dẩu biết rằng chúng ta cuối cùng cũng đều đi chung một con đường . Nhưng ra đi không một lời từ giả , làm ngở ngàng thương tiếc . Giọt nước mắt khóc thay cho lời vĩnh biệt . Khoảng cách này biết bao giờ chúng ta gặp lại...!?
    Hoàng hôn ngừng tận chân mây !
  2. phuongwaittforever

    phuongwaittforever Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    07/04/2002
    Bài viết:
    240
    Đã được thích:
    0
    bạn cảm thấy buồn lắm đúng ko? nhưng bạn hãy thật sự thông cảm cho bạn trai của bạn nhé,bỡi đó là do tính chất công việc của anh ấy phải như vậy thôi,tôi cũng là 1 nhân viên nghành y tế,tôi đã ở phòng mổ,nên tôi biết công việc như thế nào,bởi vậy chúng tôi rất cần những người nào thật hiểu mình đó bạn ,chúc bạn luôn hạnh phúc
  3. phuongwaittforever

    phuongwaittforever Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    07/04/2002
    Bài viết:
    240
    Đã được thích:
    0
    bạn cảm thấy buồn lắm đúng ko? nhưng bạn hãy thật sự thông cảm cho bạn trai của bạn nhé,bỡi đó là do tính chất công việc của anh ấy phải như vậy thôi,tôi cũng là 1 nhân viên nghành y tế,tôi đã ở phòng mổ,nên tôi biết công việc như thế nào,bởi vậy chúng tôi rất cần những người nào thật hiểu mình đó bạn ,chúc bạn luôn hạnh phúc
  4. incon03

    incon03 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/09/2003
    Bài viết:
    477
    Đã được thích:
    0
    em rất rất rất cảm ơn chị traitimthuytinh. thật sự, em đang loay hoay trong việc quyết định rằng mình só làm đc bác sỹ ko và chị đã giúp em có thêm đc can đảm.
    em đang học lớp 11, năm sau sẽ thi đại học. từ nhỏ đến lớn, chưa bao h em nghĩ mình sẽ ko làm bác sỹ. em ko sợ máu, ko sợ bất cứ cái gì. em cứ nghĩ mình vào y là điều chắc chắn cơ đấy. Nhưng mà tự dưng, năm nay, cái não của em giở thói gì ra mà tự dưng em thấy sợ. Một lần, em mua một quyển Atlas giải phẫu người gồm những hình ảnh đc chụp thật. Em đã xem từ đầu đến cuối, ko có cảm giác sợ, nhưng mà tự dưng đến một hình ảnh, một đứa trẻ sơ sinh tầm vài tháng với ổ bụng bị mổ tung toé, em ko sợ. Nhưng khi nhìn thấy cái tay nhăn nheo của đứa bé, em thấy sợ và đóng sầm quyển sách lại. Em biết đứa bé đã từng sống và bây giờ thì nó chết, làm tiêu bản cho chúng ta. Vậy đấy, em đã cất quyển Atlas rất sâu, chưa từng xem lại. Những xác chết làm tiêu bản kia với những mô mỡ và mô thịt, ko thể khiến em cảm thấy an tâm, em đã nhìn họ khi họ là một con người.
    Em tin là nếu em cố gắng hết sức, em sẽ vào đc trường Y HN. Nhưng mà, liệu em có thể vượt qua nỗi sợ của mình? Em có thể dễ dàng tiếp xúc với một xác chết mà ko cảm giác khổ sở? Em có thể cấp cứu cho một bệnh nhân be bét máu và người bầm dập, tay chân chỗ còn chỗ mất. Em phải làm thế nào để có được tinh thần bình tĩnh khi chỉ coi đó là xương, là mỡ, là cơ, là máu như trc kia, khi em nhìn với con mắt của một nhà khoa học? Và liệu bi h, em sợ như thế này thì em có thể thi đc vào trường y ko ạ? Em vẫn đang hi vọng rằng có thể khi em nhìn thấy xác chết lúc thực tập em sẽ ko sợ như thế này. Nhưng em ko muốn chờ đợi một cái gì đó quá mong manh... em muốn mình phải vượt qua nỗi sợ trước khi em vào trường Y. em phải làm ntn?
  5. incon03

    incon03 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/09/2003
    Bài viết:
    477
    Đã được thích:
    0
    em rất rất rất cảm ơn chị traitimthuytinh. thật sự, em đang loay hoay trong việc quyết định rằng mình só làm đc bác sỹ ko và chị đã giúp em có thêm đc can đảm.
    em đang học lớp 11, năm sau sẽ thi đại học. từ nhỏ đến lớn, chưa bao h em nghĩ mình sẽ ko làm bác sỹ. em ko sợ máu, ko sợ bất cứ cái gì. em cứ nghĩ mình vào y là điều chắc chắn cơ đấy. Nhưng mà tự dưng, năm nay, cái não của em giở thói gì ra mà tự dưng em thấy sợ. Một lần, em mua một quyển Atlas giải phẫu người gồm những hình ảnh đc chụp thật. Em đã xem từ đầu đến cuối, ko có cảm giác sợ, nhưng mà tự dưng đến một hình ảnh, một đứa trẻ sơ sinh tầm vài tháng với ổ bụng bị mổ tung toé, em ko sợ. Nhưng khi nhìn thấy cái tay nhăn nheo của đứa bé, em thấy sợ và đóng sầm quyển sách lại. Em biết đứa bé đã từng sống và bây giờ thì nó chết, làm tiêu bản cho chúng ta. Vậy đấy, em đã cất quyển Atlas rất sâu, chưa từng xem lại. Những xác chết làm tiêu bản kia với những mô mỡ và mô thịt, ko thể khiến em cảm thấy an tâm, em đã nhìn họ khi họ là một con người.
    Em tin là nếu em cố gắng hết sức, em sẽ vào đc trường Y HN. Nhưng mà, liệu em có thể vượt qua nỗi sợ của mình? Em có thể dễ dàng tiếp xúc với một xác chết mà ko cảm giác khổ sở? Em có thể cấp cứu cho một bệnh nhân be bét máu và người bầm dập, tay chân chỗ còn chỗ mất. Em phải làm thế nào để có được tinh thần bình tĩnh khi chỉ coi đó là xương, là mỡ, là cơ, là máu như trc kia, khi em nhìn với con mắt của một nhà khoa học? Và liệu bi h, em sợ như thế này thì em có thể thi đc vào trường y ko ạ? Em vẫn đang hi vọng rằng có thể khi em nhìn thấy xác chết lúc thực tập em sẽ ko sợ như thế này. Nhưng em ko muốn chờ đợi một cái gì đó quá mong manh... em muốn mình phải vượt qua nỗi sợ trước khi em vào trường Y. em phải làm ntn?
  6. luuthuy

    luuthuy Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    17/06/2002
    Bài viết:
    2.109
    Đã được thích:
    1
    Chào incon03.
    Em cũng ko cần phải sợ đến mức thế thôi. Khi luuthuy mới học truờng Y buớc vào phòng xác cũng chẳng sợ hãi gì cả. Thậm chí còn bởi móc từng khúc thịt lên để quan sát kĩ hơn.
    Khi nào em vào học em sẽ hiểu hơn thế nào là ngành y, lúc đó trách nhiệm sẽ giúp em vuợt qua nỗi sợ hãi.
    Thân.
  7. luuthuy

    luuthuy Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    17/06/2002
    Bài viết:
    2.109
    Đã được thích:
    1
    Chào incon03.
    Em cũng ko cần phải sợ đến mức thế thôi. Khi luuthuy mới học truờng Y buớc vào phòng xác cũng chẳng sợ hãi gì cả. Thậm chí còn bởi móc từng khúc thịt lên để quan sát kĩ hơn.
    Khi nào em vào học em sẽ hiểu hơn thế nào là ngành y, lúc đó trách nhiệm sẽ giúp em vuợt qua nỗi sợ hãi.
    Thân.
  8. incon03

    incon03 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/09/2003
    Bài viết:
    477
    Đã được thích:
    0
    thx anh luuthuy vì lời khuyên. em cũng mong đc như thế, mong đc như bác lật từng bó cơ lên soi mà ko thấy run hay có cảm giác muốn ói. ko hiểu anh chị nào có cảm giác sợ hãi như em trước đây ko. em rất muốn có lời khuyên cho vấn đề này.
    em muốn trở thành một bác sỹ giỏi vì em ko muốn ai chết trong tay em. Có ai là bác sỹ mà ko thể giúp bệnh nhân sống sót đc ko ạ? Cảm giác thật tồi tệ phải ko? Em sẽ làm bác sỹ Sản, em muốn theo chuyên đề thụ tinh trong ống nghiệm, đó là ước mơ của em. Vậy mà tự dưng em lại làm sao thế này ko bít, tự dưng lại sợ với sệt, nhiều lúc cũng cảm giác ghét bản thân lắm.
  9. incon03

    incon03 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/09/2003
    Bài viết:
    477
    Đã được thích:
    0
    thx anh luuthuy vì lời khuyên. em cũng mong đc như thế, mong đc như bác lật từng bó cơ lên soi mà ko thấy run hay có cảm giác muốn ói. ko hiểu anh chị nào có cảm giác sợ hãi như em trước đây ko. em rất muốn có lời khuyên cho vấn đề này.
    em muốn trở thành một bác sỹ giỏi vì em ko muốn ai chết trong tay em. Có ai là bác sỹ mà ko thể giúp bệnh nhân sống sót đc ko ạ? Cảm giác thật tồi tệ phải ko? Em sẽ làm bác sỹ Sản, em muốn theo chuyên đề thụ tinh trong ống nghiệm, đó là ước mơ của em. Vậy mà tự dưng em lại làm sao thế này ko bít, tự dưng lại sợ với sệt, nhiều lúc cũng cảm giác ghét bản thân lắm.
  10. luuthuy

    luuthuy Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    17/06/2002
    Bài viết:
    2.109
    Đã được thích:
    1
    Chào incon03. Hồi truớc đôi khi cũng sợ, nhưng vì bố mẹ anh làm trong ngành Y nên anh cũng quen máu mủ từ nhỏ rồi, ko có cảm giác sợ hãi nữa.
    Nhiều bác sĩ bất lực nhìn bệnh nhân chết rồi vì nhiều lý do, bệnh nan y, điều kiện khám chữa bệnh kém và cả thái độ bất cẩn của chính mình nữa..... Năm ngoái khi anh gọi cho anh Tuấn là mod box này, thấy anh ấy than rằng đang đợt sốt màng não dịch cả ngày anh phải tiếp xúc với máu mủ và xác chết..... Nghĩ thuơng anh ấy vất vả.
    Lứa tuổi của em cũng là lứa tuổi chưa truởng thành hẳn. Tâm lý chưa thực vững vàng. Em nên tìm lời khuyên của nguời lớn trước khi quyết định nhé.
    Thân ái.

Chia sẻ trang này