1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Tâm sự vui buồn nghề Y

Chủ đề trong 'Sức khoẻ - Y tế' bởi ndungtuan, 15/03/2003.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. ndungtuan

    ndungtuan Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    18/02/2002
    Bài viết:
    1.493
    Đã được thích:
    2
    Chào thanhy5,
    Tôi muốn tặng bạn một thành ngữ về "lương tâm" của dân Esquimo: "Lương tâm là một khối tứ diện nằm trong ***g ngực. Mỗi khi bạn làm hoặc nghĩ về một điều ác, nó sẽ xoay, những góc nhọn của nó sẽ đâm vào thành ngực làm ta đau nhói. Tuy nhiên, nếu điều này thường xuyên xảy ra, các góc nhọn sẽ bị tà đầu, và chúng ta sẽ ... hết nhói "
    ==> Nếu bạn thấy buồn, xót xa cho tình cảnh của bệnh nhân quá nhiều lần, dần dần sẽ đi vào trạng thái vô cảm, hết cảm thông cho bệnh nhân ==> vậy không nên buồn, xót xa! .
    Đùa tí thôi, thật sự rất vui mừng vì chúng ta cùng chia xẻ những cảm giác bất lực và xót xa ấy. Điều tôi muốn nói ở đây, đối với những chuyện trên, bạn không thể thay đổi được gì nhiều vì nó nằm ngoài khả năng của bạn và nó cũng thuộc về tầm vĩ mô. Như vậy, ta phải hoặc là thay đổi cách nhìn vấn đề hoặc là cố gắng giúp đỡ trong khả năng của mình. Khả năng của bạn có thể là gì?
    1. Chỉ cho thân nhân bệnh nhân chiến lược chăm sóc người bệnh: thay phiên tuần tự, người ngủ, người thức tránh lãng phí nhân lực.
    2. Chỉ cho thân nhân những điều cần thiết để chăm sóc người bệnh tốt hơn.
    3. Chỉ cho thân nhân cách phòng tránh căn bệnh cho những chưa mắc bệnh trong gia đình họ.
    Làm được những điều này cũng đủ để bạn tự an ủi mình ít nhất cũng đã không theo chủ nghĩa MACKENO (mở ngoặc nói thêm chỗ này cho bác G. hiểu: MACKENO = "Mặc kệ nó" ), và thiết nghĩ bạn sẽ có những giấc ngủ thanh thản hơn.
    Thân ái
  2. Lady_inRed

    Lady_inRed Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    30/06/2004
    Bài viết:
    35
    Đã được thích:
    0
    Đọc mấy bài tâm sự của bác Gerbich và bác sĩ Tuấn...em thấy xúc động wa''...Bác sĩ nào ở VN cũng vì bệnh nhân như 2 bác sĩ này thì thật là hạnh phúc...Nhưng tiếc thay em chỉ gặp những bác sĩ vô lưong tâm, hách dịch, ra vào là quát mắng bệnh nhân, cửa quyền..Một lần em đi siêu âm...ngồi xếp hàng...thấy bác sĩ gọi tên một bệnh nhân, chị này lúc đó chạy ra ngoài nghe điện thoại..Mãi sau có người nhắc thì chị này mới biết tới lượt mình..Chị chạy vào thì bị bác sĩ choang ngay cho một câu " CÓ ĐIẾC KHÔNG mà gọi mãi không thưa "...Thật là hết chỗ nói...Chỉ là một câu nói, tai sao không nói câu gì cho có tình người hơn...
  3. Lady_inRed

    Lady_inRed Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    30/06/2004
    Bài viết:
    35
    Đã được thích:
    0
    Đọc mấy bài tâm sự của bác Gerbich và bác sĩ Tuấn...em thấy xúc động wa''...Bác sĩ nào ở VN cũng vì bệnh nhân như 2 bác sĩ này thì thật là hạnh phúc...Nhưng tiếc thay em chỉ gặp những bác sĩ vô lưong tâm, hách dịch, ra vào là quát mắng bệnh nhân, cửa quyền..Một lần em đi siêu âm...ngồi xếp hàng...thấy bác sĩ gọi tên một bệnh nhân, chị này lúc đó chạy ra ngoài nghe điện thoại..Mãi sau có người nhắc thì chị này mới biết tới lượt mình..Chị chạy vào thì bị bác sĩ choang ngay cho một câu " CÓ ĐIẾC KHÔNG mà gọi mãi không thưa "...Thật là hết chỗ nói...Chỉ là một câu nói, tai sao không nói câu gì cho có tình người hơn...
  4. Gerbich

    Gerbich Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    04/09/2003
    Bài viết:
    1.874
    Đã được thích:
    2
    Chào bạn ,
    Cám ơn bạn đã khen thưởng và chia sẽ về cảm nghĩ / cái nhìn of mình đối với thái độ of 1 thầy thuốc cứu người .... cổ nhân nói " lời nói chẳng mất tiền mua ... " nhưng có lẽ những lúc bầu không khí làm việc quá căng thẳng , phần bị áp lực ở trên nên làm cho các vị được coi là thành phần trí thức nhất nhì trong xã hội hay được người đời gắn cho cái danh hiệu " lương y như từ mẫu " quên đi sự cảnh giác mà thốt ra những lời cau có còn thua dân " chợ búa " .
    Có người mới tiếp xúc / da chạm với người ngoại quốc luôn có kết luật là họ là giống dân " vô tình , máu lạnh , tình cảm rất nhạt nhẽo etc.. " ... nhưng at least là họ có thái độ lịch sự tối thiểu cần phải có ... đã hơn 25 năm tôi sống trên đất mỹ ... hình như tôi chưa bao giờ bắt gặp cảnh gây gỗ hay lớn tiếng với nhau nơi công cộng ... tất cả mọi ngành nhất là y tế ... phải luôn lịch sự , kiên nhẫn , ngọt ngào và lễ độ khi nói chuyện với BN .... hy vọng trong tương lai các vị bác sĩ có thói quen thích nạt nộ lớn tiếng với BN có dịp sang ngoại quốc trao đổi kiến thức để ý thức được vấn đề này ... hầu để tạo sợi dây quan hệ tốt giữa Dr. và BN .
  5. Gerbich

    Gerbich Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    04/09/2003
    Bài viết:
    1.874
    Đã được thích:
    2
    Chào bạn ,
    Cám ơn bạn đã khen thưởng và chia sẽ về cảm nghĩ / cái nhìn of mình đối với thái độ of 1 thầy thuốc cứu người .... cổ nhân nói " lời nói chẳng mất tiền mua ... " nhưng có lẽ những lúc bầu không khí làm việc quá căng thẳng , phần bị áp lực ở trên nên làm cho các vị được coi là thành phần trí thức nhất nhì trong xã hội hay được người đời gắn cho cái danh hiệu " lương y như từ mẫu " quên đi sự cảnh giác mà thốt ra những lời cau có còn thua dân " chợ búa " .
    Có người mới tiếp xúc / da chạm với người ngoại quốc luôn có kết luật là họ là giống dân " vô tình , máu lạnh , tình cảm rất nhạt nhẽo etc.. " ... nhưng at least là họ có thái độ lịch sự tối thiểu cần phải có ... đã hơn 25 năm tôi sống trên đất mỹ ... hình như tôi chưa bao giờ bắt gặp cảnh gây gỗ hay lớn tiếng với nhau nơi công cộng ... tất cả mọi ngành nhất là y tế ... phải luôn lịch sự , kiên nhẫn , ngọt ngào và lễ độ khi nói chuyện với BN .... hy vọng trong tương lai các vị bác sĩ có thói quen thích nạt nộ lớn tiếng với BN có dịp sang ngoại quốc trao đổi kiến thức để ý thức được vấn đề này ... hầu để tạo sợi dây quan hệ tốt giữa Dr. và BN .
  6. Gerbich

    Gerbich Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    04/09/2003
    Bài viết:
    1.874
    Đã được thích:
    2
    Cám ơn các bác đã có những lời khuyến khích và an ủi rất chân tình ... tâm trạng tôi lúc viết ra những dòng đó có thể diễn tả là như con tàu đã chở nặng chỉ cần thêm 1 chiếc lá rơi xuống cũng có thể làm đắm con tàu ....
  7. Gerbich

    Gerbich Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    04/09/2003
    Bài viết:
    1.874
    Đã được thích:
    2
    Cám ơn các bác đã có những lời khuyến khích và an ủi rất chân tình ... tâm trạng tôi lúc viết ra những dòng đó có thể diễn tả là như con tàu đã chở nặng chỉ cần thêm 1 chiếc lá rơi xuống cũng có thể làm đắm con tàu ....
  8. nore

    nore Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    15/01/2002
    Bài viết:
    1.060
    Đã được thích:
    0
    Tuần trước 1 cố em gửi thư tay cho tôi hỏi ý kiến về việc chọn ngành nghề, cô bắt đầu lên lớp 11 vào năm học tới. Cô bé học khá, gần như giỏi đều các môn (học sinh bây giờ giỏi thật, toàn giỏi toàn diện). Cô bé nói rằng ở nhà, bố mẹ, anh chị bắt đầu hướng để em chọn trường thi ĐH. Em thích ngành Y, và có một ấn tượng đặc biệt với ngành này từ hồi bà nội bị ốm phải nằm viện. Nhưng bố mẹ em và những người họ hàng khác thì lại muốn em thi vào Kinh tế, hay một ngành gì đấy liên quan đến kinh tế chứ ko phải Y. Họ cho rằng Y học đã vất vả, mất những 6 năm, sau này ra trường lại xin việc khó, rồi chưa kể lương thấp, trách nhiệm cao, chưa kể phải trực đêm hôm, ảnh hưởng tới cuộc sống gia đình sau này, em lại là con gái? Còn em, em bảo không thích nghề gì dính đến hai chứ KINH TẾ, em nghĩ rằng nghề Y là một nghề đem lại nhiều điều tốt đẹp cho người khác, cho chính những người thân của mình, em thấy bao nhiêu người vẫn học Y tốt và ra làm bác sĩ, cuộc sống gia định họ cũng bình thường như bao người khác? Em hỏi tôi rằng ý kiến chị về chuyện này thế nào?
    Trước khi viết thư trả lời em về câu hỏi em đặt ra cho tôi, trong đầu tôi lướt qua Chuyện bây giờ mới kể em nghe của anh ndungtuan, Tâm sự vui buồn nghề Y của bạn Mèo mướp ?và những câu chuyện của các bạn khác trong Box này. Thế rồi tôi đã trả lời em, tôi khuyên em nên chọn ngành nghề theo khả năng và niềm yêu thích của mình, thử tưởng tượng xem nếu em phải làm 1 công việc mà em không muốn nó sẽ ra sao? Tất nhiên chọn ngành nghề không đơn giản chỉ là như vậy, nhất là đối với nghề Y, một nghề cần có lòng yêu nghề hơn bất cứ nghề nào. Như vậy là tôi đã khuyên em chọn nghề Y. Tôi vẫn nghĩ là mình có lời khuyên đúng đắn cho em. Có lẽ tôi sẽ gửi link của trang này để em vào đọc bài viết của mọi người ở đây, điều đó chắc sẽ giúp ích cho em nhiều .
  9. nore

    nore Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    15/01/2002
    Bài viết:
    1.060
    Đã được thích:
    0
    Tuần trước 1 cố em gửi thư tay cho tôi hỏi ý kiến về việc chọn ngành nghề, cô bắt đầu lên lớp 11 vào năm học tới. Cô bé học khá, gần như giỏi đều các môn (học sinh bây giờ giỏi thật, toàn giỏi toàn diện). Cô bé nói rằng ở nhà, bố mẹ, anh chị bắt đầu hướng để em chọn trường thi ĐH. Em thích ngành Y, và có một ấn tượng đặc biệt với ngành này từ hồi bà nội bị ốm phải nằm viện. Nhưng bố mẹ em và những người họ hàng khác thì lại muốn em thi vào Kinh tế, hay một ngành gì đấy liên quan đến kinh tế chứ ko phải Y. Họ cho rằng Y học đã vất vả, mất những 6 năm, sau này ra trường lại xin việc khó, rồi chưa kể lương thấp, trách nhiệm cao, chưa kể phải trực đêm hôm, ảnh hưởng tới cuộc sống gia đình sau này, em lại là con gái? Còn em, em bảo không thích nghề gì dính đến hai chứ KINH TẾ, em nghĩ rằng nghề Y là một nghề đem lại nhiều điều tốt đẹp cho người khác, cho chính những người thân của mình, em thấy bao nhiêu người vẫn học Y tốt và ra làm bác sĩ, cuộc sống gia định họ cũng bình thường như bao người khác? Em hỏi tôi rằng ý kiến chị về chuyện này thế nào?
    Trước khi viết thư trả lời em về câu hỏi em đặt ra cho tôi, trong đầu tôi lướt qua Chuyện bây giờ mới kể em nghe của anh ndungtuan, Tâm sự vui buồn nghề Y của bạn Mèo mướp ?và những câu chuyện của các bạn khác trong Box này. Thế rồi tôi đã trả lời em, tôi khuyên em nên chọn ngành nghề theo khả năng và niềm yêu thích của mình, thử tưởng tượng xem nếu em phải làm 1 công việc mà em không muốn nó sẽ ra sao? Tất nhiên chọn ngành nghề không đơn giản chỉ là như vậy, nhất là đối với nghề Y, một nghề cần có lòng yêu nghề hơn bất cứ nghề nào. Như vậy là tôi đã khuyên em chọn nghề Y. Tôi vẫn nghĩ là mình có lời khuyên đúng đắn cho em. Có lẽ tôi sẽ gửi link của trang này để em vào đọc bài viết của mọi người ở đây, điều đó chắc sẽ giúp ích cho em nhiều .
  10. lafuture

    lafuture Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    30/06/2004
    Bài viết:
    16
    Đã được thích:
    0
    Thật cảm động khi có một em gái muốn đi theo nghành y khi cả gia đình không muốn và cả khi biết rằng nghành y rất vất vả và nhất là em gái ấy muốn mang lại điều tốt đẹp cho mọi người.
    Nhưng theo tôi, ngoài những gì bạn Nore khuyên em nên đọc về ngành Y , bạn cũng nên gợi ý em nên đi xem một vài bệnh viện ở thành phố mà em đang sống, nên tiếp xúc một vài bác sĩ và sinh viên Y có lẽ cũng bổ ích cho em trong việc chọn nghề này. Muốn mang lại tốt đẹp cho mọi người thì có lẽ là phải hy sinh rất nhiều.
    Chúc vui.

Chia sẻ trang này