1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Tâm sự vui buồn nghề Y

Chủ đề trong 'Sức khoẻ - Y tế' bởi ndungtuan, 15/03/2003.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. luuthuy

    luuthuy Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    17/06/2002
    Bài viết:
    2.109
    Đã được thích:
    1
    Anh Gerbich này, mỗi nơi một khác. Cám ơn anh đã cho mọi người biết rằng ở Mỹ như thế nào.
    Ở nơi khác tôi cũng ko biết nhiều. Còn ở VN thì chẳng có thuốc an thần hay giảm stress mà anh ghi ở trên, có khi uống thuốc đó thì bác sĩ và gia đình nhịn ăn. Rượu và thuốc lá vẫn có vẻ rẻ hơn.
    Anh sống ở bên Mỹ, anh hiểu chứ, lương anh cao ngất ngưởng. Anh làm việc trong điều kiện vô cùng sạch sẽ. Khi bác sĩ chẳng hạn bị tai nạn nghề nghiệp được bồi thường đủ để an nhàn đến chết.....
    Trong khi đó ở VN, (tôi nói theo cảm nhận, có gì mong các bạn cứ chỉ bảo), bệnh viên thì còn nghèo nàn, nếu anh về vùng cao chắc chắn anh còn choáng váng hơn. Lương anh làm trên bệnh viện chưa đủ đóng tiền học thêm cho con và ăn sáng(bác sĩ mới ra trường làm ở Bạch Mai cấp quốc gia được 500.000 tháng). Anh lại phải lao ra làm phòng mạch, trong khi Tây t7, CN đóng phòng mạch rong chơi nghỉ mát thì bác sĩ VN ngồi cày bừa gần chết. Và nếu bác sĩ bị tai nạn thì chắc được vài triệu chưa đủ tiền để điều trị hoặc tiền thuốc kéo dài tuổi thọ.
    Dù gì thì cũng nên nhìn vào hoàn cảnh mỗi nơi một khác đúng ko anh?
    Có vài lời, anh thông cảm. Đó cũng là tâm sự của tôi khi nhìn vào trong ngành Y VN.
    [red]Tức nước vỡ bờ[/red][/size=6]
  2. luuthuy

    luuthuy Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    17/06/2002
    Bài viết:
    2.109
    Đã được thích:
    1
    Cái này ko biết có bị xếp vào dạng chat chit, spam ko nhỉ? Bác Milou hay vào đây lắm, mà bác ấy mà nhắc nhở là phiền hà vô cùng
    Cũng lâu rồi ko gắp Ếch, ko biết dạo này Ếch học hành và chuyện tình củm đến đầu rồi nhỉ?
    Mình thì bình thuờng, dạo này cũng khá mệt với việc học tập.
    Còn nói về chuyện biện hộ thì rõ ràng quá rồi còn gì nữa. Hỏi lại bạn Ếch là có chuyện bệnh nghề nhiệp ko thì bạn Ếch lại trả lời là tính cách quyết định nghề nghiệp..
    Mà sao nó lủng củng thế nhỉ. Thôi bỏ qua nhé.
    Thân và chúc năm mới tốt lành.
    [red]Tức nước vỡ bờ[/red][/size=6]
  3. luuthuy

    luuthuy Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    17/06/2002
    Bài viết:
    2.109
    Đã được thích:
    1
    Cái này ko biết có bị xếp vào dạng chat chit, spam ko nhỉ? Bác Milou hay vào đây lắm, mà bác ấy mà nhắc nhở là phiền hà vô cùng
    Cũng lâu rồi ko gắp Ếch, ko biết dạo này Ếch học hành và chuyện tình củm đến đầu rồi nhỉ?
    Mình thì bình thuờng, dạo này cũng khá mệt với việc học tập.
    Còn nói về chuyện biện hộ thì rõ ràng quá rồi còn gì nữa. Hỏi lại bạn Ếch là có chuyện bệnh nghề nhiệp ko thì bạn Ếch lại trả lời là tính cách quyết định nghề nghiệp..
    Mà sao nó lủng củng thế nhỉ. Thôi bỏ qua nhé.
    Thân và chúc năm mới tốt lành.
    [red]Tức nước vỡ bờ[/red][/size=6]
  4. Gerbich

    Gerbich Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    04/09/2003
    Bài viết:
    1.874
    Đã được thích:
    2
    Chào bác Luuthuy ,
    G. rất cám ơn những giòng chia sẽ of bác .. G. cũng đã từng theo đoàn Peace Corps sang Africa một thời gian ngắn , nên cũng hiểu một phần nào về cái khó khăn và frustrating of người thầy thuốc phải bó tay trước nhiều con bệnh vì thiếu equipments và thuốc men trong việc chữa trị và còn phải đương đầu với nhiều vấn đề khác .
    Trong những bài post trước , G . hứa là khi nào có dịp sẽ chia sẽ với các bạn trong nghành về những mẫu chuyện ruỉ ro gặp phải khi hành nghề y ở Mỹ , sẳn dịp này G. chia sẽ vài chuyện cùng các bác .. đọc xong xin các bác góp ý cho vui .. cho room sống động tí .. nếu làm loảng box of bạn ladymeomuop thì lần sau G. sẽ post ở những topic khác .
    G. hoàn toàn đồng ý với bác luuthuy là nghành y ở Mỹ này lương cao hơn so với nhiều nghành khác , nhưng cái gì cũng vậy đúng với cái nghĩa là " đáng đồng tiền bát gạo " thực tế thì không phải easy money như nhiều người đã nghĩ .. nhưng cũng không bạc bẽ như những bác sĩ tại những nước nghèo ..
    Hai vấn đề bác nêu ra để diển tả hoàn cảnh of người bác sĩ tại Mỹ thì G. không đồng ý cho lắm .. điều kiện vệ sinh sạch sẽ thì có , nhưng không vì vậy mà tránh được những trường hợp " sanh nghề tử nghiệp " còn vấn đề " Khi bác sĩ chẳng hạn bị tai nạn nghề nghiệp được bồi thường đủ để an nhàn đến chết....." như bác nói thì cũng có nhưng chỉ là một con số đếm trên đầu ngón tay thôi , nhưng bị thân nhân of bệnh nhân thưa kiện lại bác sĩ thì xãy ra hàng ngày ... Hospitals luôn có sẵn một mhóm luật sư để bảo vệ quyền lợi cho họ , nên muốn hưởng số tiền bồi thường để cho kiếp này ngồi hưởng nhàn thì cũng phải hy sinh rất lớn như mất mạng or tàn phế vĩnh viễn .. thường thì những tai nạn xãy ra cho bác sĩ tại hospitals , sau khi điều tra cho rỏ thì hospitals sẽ có nhiều biện luận và bằng chứng như là tại mình bất cẩn , không đi theo luật lệ đã định nên mới xãy ra tai nạn .. chẳng được bồi thường đồng nào cả , mà còn bị vào sổ bề đen .
    Đa số những người đã vào nghành này cho dù là đang sống ở nơi nào trên thế giới thì cũng có cùng quan niệm là vì lý tưởng nhiều hơn là vì tiếng tăm và tiền bạc , mục đích là muốn đem tài sức của mình ra để giúp nhân loại , cho nên có rất nhiều bạn ở trong nước muốn ra ngoài để trao đổi , học hỏi thêm .. và ngược lại cũng có nhiều người ở những nước tân tiến sang những nước lạc hậu để làm việc .
    Với những Bác sĩ yêu nghề tại những nước nghèo .. thật sự là không được có sự đền bù xứng đáng , đồng lường chẳng là bao so với những bác sĩ hành nghề ở những nước giàu có .. thêm vào tâm trạng chán nản khi phải bó tay trước hoàn cảnh thiếu thốn thuốc men , và phương tiện để cuứ người .. không nhiều thì ít cũng lâm vào cái cảnh bị ảnh hưởng vì những cảnh đau lòng xãy ra chung quanh mình , hay đôi khi vì quá mệt mõi sơ xót định bệnh sai .. vì vậy mới đưa đến tình trạng phải uống thuốc an thần ( or hút thuốc , uống rươu . như bác luuthuy và bạn ladymeomuop đã nói ) .. mặc khác đổi lại có sự an uỉ là nhiều bệnh nhân nhìn mình bằng cặp mắt biết ơn , kính trọng .. còn ở những nước giàu có thì không được cảm giác vinh hạnh này .. có bác nghĩ đúng không ?
    Lần nào cũng chưa được nhập đề là G. phải trở lại làm việc rồi , xin lỗi các bạn phải ngừng ở đây , chút trở lại sẽ nói về những trường hợp các bác sĩ bị thưa kiện ở Mỹ ..
  5. Gerbich

    Gerbich Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    04/09/2003
    Bài viết:
    1.874
    Đã được thích:
    2
    Chào bác Luuthuy ,
    G. rất cám ơn những giòng chia sẽ of bác .. G. cũng đã từng theo đoàn Peace Corps sang Africa một thời gian ngắn , nên cũng hiểu một phần nào về cái khó khăn và frustrating of người thầy thuốc phải bó tay trước nhiều con bệnh vì thiếu equipments và thuốc men trong việc chữa trị và còn phải đương đầu với nhiều vấn đề khác .
    Trong những bài post trước , G . hứa là khi nào có dịp sẽ chia sẽ với các bạn trong nghành về những mẫu chuyện ruỉ ro gặp phải khi hành nghề y ở Mỹ , sẳn dịp này G. chia sẽ vài chuyện cùng các bác .. đọc xong xin các bác góp ý cho vui .. cho room sống động tí .. nếu làm loảng box of bạn ladymeomuop thì lần sau G. sẽ post ở những topic khác .
    G. hoàn toàn đồng ý với bác luuthuy là nghành y ở Mỹ này lương cao hơn so với nhiều nghành khác , nhưng cái gì cũng vậy đúng với cái nghĩa là " đáng đồng tiền bát gạo " thực tế thì không phải easy money như nhiều người đã nghĩ .. nhưng cũng không bạc bẽ như những bác sĩ tại những nước nghèo ..
    Hai vấn đề bác nêu ra để diển tả hoàn cảnh of người bác sĩ tại Mỹ thì G. không đồng ý cho lắm .. điều kiện vệ sinh sạch sẽ thì có , nhưng không vì vậy mà tránh được những trường hợp " sanh nghề tử nghiệp " còn vấn đề " Khi bác sĩ chẳng hạn bị tai nạn nghề nghiệp được bồi thường đủ để an nhàn đến chết....." như bác nói thì cũng có nhưng chỉ là một con số đếm trên đầu ngón tay thôi , nhưng bị thân nhân of bệnh nhân thưa kiện lại bác sĩ thì xãy ra hàng ngày ... Hospitals luôn có sẵn một mhóm luật sư để bảo vệ quyền lợi cho họ , nên muốn hưởng số tiền bồi thường để cho kiếp này ngồi hưởng nhàn thì cũng phải hy sinh rất lớn như mất mạng or tàn phế vĩnh viễn .. thường thì những tai nạn xãy ra cho bác sĩ tại hospitals , sau khi điều tra cho rỏ thì hospitals sẽ có nhiều biện luận và bằng chứng như là tại mình bất cẩn , không đi theo luật lệ đã định nên mới xãy ra tai nạn .. chẳng được bồi thường đồng nào cả , mà còn bị vào sổ bề đen .
    Đa số những người đã vào nghành này cho dù là đang sống ở nơi nào trên thế giới thì cũng có cùng quan niệm là vì lý tưởng nhiều hơn là vì tiếng tăm và tiền bạc , mục đích là muốn đem tài sức của mình ra để giúp nhân loại , cho nên có rất nhiều bạn ở trong nước muốn ra ngoài để trao đổi , học hỏi thêm .. và ngược lại cũng có nhiều người ở những nước tân tiến sang những nước lạc hậu để làm việc .
    Với những Bác sĩ yêu nghề tại những nước nghèo .. thật sự là không được có sự đền bù xứng đáng , đồng lường chẳng là bao so với những bác sĩ hành nghề ở những nước giàu có .. thêm vào tâm trạng chán nản khi phải bó tay trước hoàn cảnh thiếu thốn thuốc men , và phương tiện để cuứ người .. không nhiều thì ít cũng lâm vào cái cảnh bị ảnh hưởng vì những cảnh đau lòng xãy ra chung quanh mình , hay đôi khi vì quá mệt mõi sơ xót định bệnh sai .. vì vậy mới đưa đến tình trạng phải uống thuốc an thần ( or hút thuốc , uống rươu . như bác luuthuy và bạn ladymeomuop đã nói ) .. mặc khác đổi lại có sự an uỉ là nhiều bệnh nhân nhìn mình bằng cặp mắt biết ơn , kính trọng .. còn ở những nước giàu có thì không được cảm giác vinh hạnh này .. có bác nghĩ đúng không ?
    Lần nào cũng chưa được nhập đề là G. phải trở lại làm việc rồi , xin lỗi các bạn phải ngừng ở đây , chút trở lại sẽ nói về những trường hợp các bác sĩ bị thưa kiện ở Mỹ ..
  6. luuthuy

    luuthuy Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    17/06/2002
    Bài viết:
    2.109
    Đã được thích:
    1
    Chào anh Gerbich,
    Lâu rồi luuthuy tìm được người tâm tình về các vấn đề ngành y như bác. Đúng như bác nói là Mỹ luôn làm theo luật nên có thể nói là vẫn dễ sống hơn ở VN khi mà cái gì cũng tình cảm cả.
    Ngành y VN dù sao gần đây cũng đỡ bạc bẽo hơn ngày xưa. Không đến nỗi lót tay vài triệu để mổ như người ta tưởng nhưng bác sĩ cúng được 100-200 một ca mổ. Tất nhiên đó chỉ là ở trên các bệnh viện lớn và người bệnh có tiền chứ còn người nghèo hoặc bệnh viện nhỏ thì đời sống bác sĩ còn kém lắm.
    Hồi trước có lần tôi đọc về vấn đề chạy thận cho người nghèo. Bác sĩ trưởng khoa rất trăn trở vì nếu không chạy thì quả là trái lương tâm mà chạy thì chẳng có tiền mà chạy cơ. Khoa thì không có tiền, còn bệnh nhân thì quá nghèo. Mà ai đã mắc bệnh thận thì giàu mấy cũng thành nghèo. Cứ mỗi lần chạy thận hết 200, 3 ngày một lần là 2.000.000 một tháng(hình như còn hơn nhiều). Bệnh nhân nghèo làm gì có tiền. Cũng may về sau nhờ sự đấu tranh của vị bác sĩ đó và của báo chí mà bảo hiểm y tế đã chi trả cho họ. Như vậy có thể nói số người có lương tâm với ngành vẫn còn nhiều.
    Tôi cũng không biết lương của bác sĩ và y tá ở VN cớ tầm bao nhiêu, tức là bao gồm có lương cứng và lương đi làm phòng mạch. Nếu như được bác cancer hoặc bác ndungtuan nói thì tốt quá.
    Nói về vấn đề vệ sinh, điều này luuthuy xin khẳng định lại lần nữa là bên Mỹ bao giờ cũng tốt hơn bên VN. Đó là điều không thể phù định được. Phòng labo, hay phòng mổ?. đều được sử dụng tiệt trùng tốt hơn.
    Còn về vấn đề tai nạn nghề nghiệp thì quả thật luuthuy quên mất khả năng kiện cáo như Gerbich nói. Mong anh thông cảm. Tuy nhiên có lẽ cả khả năng được bảo hộ y tế của bác sĩ Mỹ vẫn tốt hơn VN nốt, ví dụ trang thiết bị khám, dụng cụ bảo vệ?.
    Ok, Bác và tôi có nhiều quan điểm chung. Chỉ mỗi người một cảnh nên đôi chỗ chưa hiểu hẳn hoàn toàn. Tôi cũng cảm ơn anh vì anh nói cho tôi hiểu hơn về cái y đức của các bác sĩ Tây. Tôi thấy nhiều khi ho cũng chỉ vì tiền hơn là vì y đức, nhưng anh nói cũng không sai.
    Bên VN tôi nghĩ cái xuất phát ban đầu vẫn là y đức, không phải nhiều tiền như người khác lầm tưởng. Cho dù về sau cái y đức đó cũng bị mai một nhiều vì cơm áo gạo tiền và sự thái hoá của đạo đức nghề nghiệp.
    Thân ái và chúc năm mới vui vẻ.
    Nếu được thì anh PM cho tôi YM và số điện thoại nhé. Tôi rất muốn được làm quen với anh ngoài đời thực.
    Cũng xin lỗi ladymeomuop vì hơi đi lạc đề. Nếu có gì thì bạn cứ PM cho bác Gerbich và mình nhé.
    Tức nước vỡ bờ
    Được luuthuy sửa chữa / chuyển vào 18:24 ngày 17/01/2004
  7. luuthuy

    luuthuy Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    17/06/2002
    Bài viết:
    2.109
    Đã được thích:
    1
    Chào anh Gerbich,
    Lâu rồi luuthuy tìm được người tâm tình về các vấn đề ngành y như bác. Đúng như bác nói là Mỹ luôn làm theo luật nên có thể nói là vẫn dễ sống hơn ở VN khi mà cái gì cũng tình cảm cả.
    Ngành y VN dù sao gần đây cũng đỡ bạc bẽo hơn ngày xưa. Không đến nỗi lót tay vài triệu để mổ như người ta tưởng nhưng bác sĩ cúng được 100-200 một ca mổ. Tất nhiên đó chỉ là ở trên các bệnh viện lớn và người bệnh có tiền chứ còn người nghèo hoặc bệnh viện nhỏ thì đời sống bác sĩ còn kém lắm.
    Hồi trước có lần tôi đọc về vấn đề chạy thận cho người nghèo. Bác sĩ trưởng khoa rất trăn trở vì nếu không chạy thì quả là trái lương tâm mà chạy thì chẳng có tiền mà chạy cơ. Khoa thì không có tiền, còn bệnh nhân thì quá nghèo. Mà ai đã mắc bệnh thận thì giàu mấy cũng thành nghèo. Cứ mỗi lần chạy thận hết 200, 3 ngày một lần là 2.000.000 một tháng(hình như còn hơn nhiều). Bệnh nhân nghèo làm gì có tiền. Cũng may về sau nhờ sự đấu tranh của vị bác sĩ đó và của báo chí mà bảo hiểm y tế đã chi trả cho họ. Như vậy có thể nói số người có lương tâm với ngành vẫn còn nhiều.
    Tôi cũng không biết lương của bác sĩ và y tá ở VN cớ tầm bao nhiêu, tức là bao gồm có lương cứng và lương đi làm phòng mạch. Nếu như được bác cancer hoặc bác ndungtuan nói thì tốt quá.
    Nói về vấn đề vệ sinh, điều này luuthuy xin khẳng định lại lần nữa là bên Mỹ bao giờ cũng tốt hơn bên VN. Đó là điều không thể phù định được. Phòng labo, hay phòng mổ?. đều được sử dụng tiệt trùng tốt hơn.
    Còn về vấn đề tai nạn nghề nghiệp thì quả thật luuthuy quên mất khả năng kiện cáo như Gerbich nói. Mong anh thông cảm. Tuy nhiên có lẽ cả khả năng được bảo hộ y tế của bác sĩ Mỹ vẫn tốt hơn VN nốt, ví dụ trang thiết bị khám, dụng cụ bảo vệ?.
    Ok, Bác và tôi có nhiều quan điểm chung. Chỉ mỗi người một cảnh nên đôi chỗ chưa hiểu hẳn hoàn toàn. Tôi cũng cảm ơn anh vì anh nói cho tôi hiểu hơn về cái y đức của các bác sĩ Tây. Tôi thấy nhiều khi ho cũng chỉ vì tiền hơn là vì y đức, nhưng anh nói cũng không sai.
    Bên VN tôi nghĩ cái xuất phát ban đầu vẫn là y đức, không phải nhiều tiền như người khác lầm tưởng. Cho dù về sau cái y đức đó cũng bị mai một nhiều vì cơm áo gạo tiền và sự thái hoá của đạo đức nghề nghiệp.
    Thân ái và chúc năm mới vui vẻ.
    Nếu được thì anh PM cho tôi YM và số điện thoại nhé. Tôi rất muốn được làm quen với anh ngoài đời thực.
    Cũng xin lỗi ladymeomuop vì hơi đi lạc đề. Nếu có gì thì bạn cứ PM cho bác Gerbich và mình nhé.
    Tức nước vỡ bờ
    Được luuthuy sửa chữa / chuyển vào 18:24 ngày 17/01/2004
  8. ladymeomuop

    ladymeomuop Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    09/09/2003
    Bài viết:
    2.050
    Đã được thích:
    0
    Mình cũng đang muốn hỏi mod xem có thể thay đổi tên topic để mọi người cùng vào chia sẻ tâm sự Mình học hỏi rất nhiều !
    cám ơn các bạn.
    Hakunamatata
  9. ladymeomuop

    ladymeomuop Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    09/09/2003
    Bài viết:
    2.050
    Đã được thích:
    0
    Mình cũng đang muốn hỏi mod xem có thể thay đổi tên topic để mọi người cùng vào chia sẻ tâm sự Mình học hỏi rất nhiều !
    cám ơn các bạn.
    Hakunamatata
  10. luuthuy

    luuthuy Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    17/06/2002
    Bài viết:
    2.109
    Đã được thích:
    1
    bạn PM trực tiếp cho bác cancer đi hoặc viết trên này. Bạn định đổi tên topic là gì thì cứ bảo bác ấy.
    Cám ơn bạn vì đã tạo một chỗ để cho chúng ta có thể tâm sự những tình cảm và suy nghĩ của mình.
    [red]Tức nước vỡ bờ[/red][/size=6]

Chia sẻ trang này