1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Tâm sự

Chủ đề trong '7X - Chi hội Hà Nội' bởi NTKD, 18/08/2003.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. ancienne_amie_h

    ancienne_amie_h Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    03/03/2004
    Bài viết:
    8
    Đã được thích:
    0
    Quá sức chịu đựng, sao lại thế nhỉ ? sao tất cả mọi việc lại cứ nhằm đúng thời gian này mà xảy ra thế nhỉ ? mình đã hi vọng là chương trình sẽ ổn, nhưng giờ này thì đổ bể hoàn toàn. Chỉ còn 2 ngày, có thể làm được gì đây, đến chết mất. Sao con người ta cứ đưa ra lời hứa 1 cách dễ dàng đến thế chứ, hình như họ chẳng nghĩ gì đến trách nhiệm thực hiện những lời đã nói. Mệt mỏi, toàn đem nhau ra làm trò đùa. Giá mà ngay từ đầu, mình làm tất cả, có lẽ mọi việc không như thế này. Ai cũng có lý do, ai cũng bận, mình thì có hơn gì nhỉ ? thế mà đến phút chót , gi gỉ gì gi, tất tần tật, tuốt tuồn tuột đổ hết lên đầu mình. Kể ra, mình cũng có thể giống họ, thẳng thừng từ chối, dù sao thì đó không phải là việc của mình. Nhưng, 2 cái chữ TRÁCH NHIỆM nó nặng nề quá, mình không làm giống bọn họ được. THế là nhận lời, mà đã nhận lời thì phải làm cho ra làm. Của nợ, đúng là của nợ. Chạy như điên, hết cả hơi, tuần vừa rồi uống nhiều thuốc hơn bình thường. Giá thuốc thì chóng mặt. Sao mà lắm việc thế không biết ???
  2. kinhkhung

    kinhkhung Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    09/02/2004
    Bài viết:
    201
    Đã được thích:
    0
    Tâm sự ư? E đã rời xa Tôi gần 2 năm rồi nhỉ? Từ lúc ko còn E Tôi kô có ý định nói về những điều sâu kín của lòng minh nữa. Tôi vẫn một mình và có lẽ đang trơ dần với nhiều cảm giác. Đọc những dòng tâm sự trên bỗng cảm thấy một cái gì đó dội ngược về mãnh liệt. Mọi thứ tưởng đã chôn vùi...Tôi biết vì sao E ra đi, và Tôi biết chắc rồi sẽ mất E nhưng dù thế Tôi vẫn chấp nhận...Có những lúc chỉ vì ích kỷ, Tôi mong E và hắn chia tay (xin lỗi E Tôi ko kiềm chế được) vì Tôi nghĩ Tôi yêu E hơn hắn...đúng đó là Tôi nghĩ còn E thì sao...điều quan trọng là E cảm thấy thế nào...Hắn hơn Tôi hẳn rồi...và ...chắc giờ này E và hắn đang có những dự định tốt đẹp cho tương lai...Tôi mong E đã lựa chọn đúng...Đã đến lúc Tôi phải đi con đường của Tôi...
  3. kinhkhung

    kinhkhung Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    09/02/2004
    Bài viết:
    201
    Đã được thích:
    0
    Tâm sự ư? E đã rời xa Tôi gần 2 năm rồi nhỉ? Từ lúc ko còn E Tôi kô có ý định nói về những điều sâu kín của lòng minh nữa. Tôi vẫn một mình và có lẽ đang trơ dần với nhiều cảm giác. Đọc những dòng tâm sự trên bỗng cảm thấy một cái gì đó dội ngược về mãnh liệt. Mọi thứ tưởng đã chôn vùi...Tôi biết vì sao E ra đi, và Tôi biết chắc rồi sẽ mất E nhưng dù thế Tôi vẫn chấp nhận...Có những lúc chỉ vì ích kỷ, Tôi mong E và hắn chia tay (xin lỗi E Tôi ko kiềm chế được) vì Tôi nghĩ Tôi yêu E hơn hắn...đúng đó là Tôi nghĩ còn E thì sao...điều quan trọng là E cảm thấy thế nào...Hắn hơn Tôi hẳn rồi...và ...chắc giờ này E và hắn đang có những dự định tốt đẹp cho tương lai...Tôi mong E đã lựa chọn đúng...Đã đến lúc Tôi phải đi con đường của Tôi...
  4. nsn

    nsn Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    29/05/2001
    Bài viết:
    416
    Đã được thích:
    0
    Làm gì thì làm, phải nhớ thương lấy cái thân mình. Giữ sức khoẻ đê...
    ----------- đổ nát lối xưa chưa kịp mềm dấu chân người thiếu nữ
  5. nsn

    nsn Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    29/05/2001
    Bài viết:
    416
    Đã được thích:
    0
    Làm gì thì làm, phải nhớ thương lấy cái thân mình. Giữ sức khoẻ đê...
    ----------- đổ nát lối xưa chưa kịp mềm dấu chân người thiếu nữ
  6. Loveless

    Loveless Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    31/03/2002
    Bài viết:
    1.605
    Đã được thích:
    0
    Mình chào tất cả các bạn! (các bạn đừng chào lại mình) hí hí hí
    M-nh chào bạn nsn, lâu lâu không thấy nhớ ra phết, hi hi hi
    Xin phép cả nhà cho iem được tâm sự với cái nick của iem cái, hì hì hì
    Chào Loveless thân iu!
    Mình tâm sự với bạn cái nhẩy, híc híc híc, mình mình phải tạm thời cách ly bạn 3 tháng thôi, không thì mình sẽ bị thần kinh chập cheng mất, mình không thể một ngày không ngó nghiêng vèo đây một lần, không thể không gửi mesages đi từ cái nick của bạn cho dù nó chỉ là vài dòng nhạt toẹt, câu cú lởm khởm. Bạn bỏ bùa mê thuốc lú mình thật rùi. huhuhu. Mình yếu đuối quá, mình sẽ ngày đêm cầu trời khấn phật là bạn hãy biến khỏi đời mình, nếu không thì sẽ quên mình đi để mình khỏi phải nhớ đến bạn - a` quên mình phải quên bạn chứ nhỉ, hihihi. Giời ạ! nhưng mình không thể làm điều mình lói được, từ ngày sản sinh ra bạn đến giờ, chưa một giây phút nèo mình kô nghĩ đến bạn, Loveless oi, bạn có hiuể cho tình cảm giả dối (à quên chân thật) của mình không??? Mình đã mua cho mình 900 viên seduxen để dùng trong thời gian cách ly với bạn, mình không bít làm như vậy có đúng không nữa nhưng bây giờ đối với mình đó là cách duy nhất có thể để mình quên bạn và quan trọng là không thấy bạn trong những cơn ác mộng hàng đêm nữa. Từ ngày đẻ ra bạn đến giờ mình luôn mâu thuẫn với chính bản thân mình, yêu & ghét, quên & nhớ, thậm chí cả tình & tiền nữa khà khà khà. Loveless thân yêu, mình luyên thuyên như thế là đủ rồi, rất tiếc là mình buộc phải dừng ở đây thôi. Thiên Chúa, Người vừa phone cho mình xong. Người nói rằng nếu mình không dừng lại ở đây mà tiếp tục hươu vượn, 3 hoa chích choè, thì Người sai thiên lôi đánh chập điện, sập mạng ở chỗ này thì toi, hu hu hí hí hu hu !!!
    Được Loveless sửa chữa / chuyển vào 20:05 ngày 16/03/2004
  7. Loveless

    Loveless Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    31/03/2002
    Bài viết:
    1.605
    Đã được thích:
    0
    Mình chào tất cả các bạn! (các bạn đừng chào lại mình) hí hí hí
    M-nh chào bạn nsn, lâu lâu không thấy nhớ ra phết, hi hi hi
    Xin phép cả nhà cho iem được tâm sự với cái nick của iem cái, hì hì hì
    Chào Loveless thân iu!
    Mình tâm sự với bạn cái nhẩy, híc híc híc, mình mình phải tạm thời cách ly bạn 3 tháng thôi, không thì mình sẽ bị thần kinh chập cheng mất, mình không thể một ngày không ngó nghiêng vèo đây một lần, không thể không gửi mesages đi từ cái nick của bạn cho dù nó chỉ là vài dòng nhạt toẹt, câu cú lởm khởm. Bạn bỏ bùa mê thuốc lú mình thật rùi. huhuhu. Mình yếu đuối quá, mình sẽ ngày đêm cầu trời khấn phật là bạn hãy biến khỏi đời mình, nếu không thì sẽ quên mình đi để mình khỏi phải nhớ đến bạn - a` quên mình phải quên bạn chứ nhỉ, hihihi. Giời ạ! nhưng mình không thể làm điều mình lói được, từ ngày sản sinh ra bạn đến giờ, chưa một giây phút nèo mình kô nghĩ đến bạn, Loveless oi, bạn có hiuể cho tình cảm giả dối (à quên chân thật) của mình không??? Mình đã mua cho mình 900 viên seduxen để dùng trong thời gian cách ly với bạn, mình không bít làm như vậy có đúng không nữa nhưng bây giờ đối với mình đó là cách duy nhất có thể để mình quên bạn và quan trọng là không thấy bạn trong những cơn ác mộng hàng đêm nữa. Từ ngày đẻ ra bạn đến giờ mình luôn mâu thuẫn với chính bản thân mình, yêu & ghét, quên & nhớ, thậm chí cả tình & tiền nữa khà khà khà. Loveless thân yêu, mình luyên thuyên như thế là đủ rồi, rất tiếc là mình buộc phải dừng ở đây thôi. Thiên Chúa, Người vừa phone cho mình xong. Người nói rằng nếu mình không dừng lại ở đây mà tiếp tục hươu vượn, 3 hoa chích choè, thì Người sai thiên lôi đánh chập điện, sập mạng ở chỗ này thì toi, hu hu hí hí hu hu !!!
    Được Loveless sửa chữa / chuyển vào 20:05 ngày 16/03/2004
  8. Lang_quen

    Lang_quen Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/02/2004
    Bài viết:
    33
    Đã được thích:
    0
    Ừ,đã lâu rồi mình mới lại vào tâm sự.Đã lâu rồi mình ko còn thói quen bộc lộ những cảm xúc thật,những suy nghĩ thật của mình cho mọi người biết.Anh ko hy vọng em sẽ xem được bài viết này của anh,vì anh biết đã lâu rồi em ko online và cũng bởi vì đây là một cái nick mà rất ít khi anh dùng ngoài cái nick mà em và mọi người đã quen thuộc.
    Biết nói thế nào bây giờ nhỉ.Có lẽ đã khá lâu rồi,phải bốn năm,mà có khi hơn thế,anh mới lại có một cảm giác như vậy.Cái cảm giác háo hức,nôn nao khi mong chờ được gặp em,rồi sự sung sướng,hạnh phúc khi được ngồi nói chuyện,đùa vui cùng em và cả nỗi thất vọng,buồn bã khi em lỡ hẹn...Những cảm xúc đó đã lâu lắm rồi anh mới lại có được nhờ có em.
    Em có biết anh thật sự mong muốn được gặp em hàng ngày như thế nào ko,muốn được ở bên cạnh nhìn thẳng vào mắt em,được nhìn thấy em cười,được thấy em lườm anh dưới cặp kính trễ,anh khao khát được vuốt ve mái tóc em,được nắm chặt bàn tay em...Em có biết anh đã ngỡ ngàng,bàng hoàng như thế nào ko khi anh bắt gặp em ngồi nói chuyện ở quán cà phê với một chàng trai khác ngay sau buổi tối thứ bảy ta đi chơi cùng nhau.Em có biết cảm giác của anh lúc đấy như thế nào ko,buồn giận có,cay đắng có,thất vọng có và cả cảm giác như mình bị phản bội nữa...Hôm đó anh biết em có nhìn thấy anh và anh cũng biết em đã rất bối rối,anh những muốn ngồi chờ cho đến lúc em đi ra để có thể nhìn thẳng vào mắt em,để nói với em mấy câu nhưng rồi anh đã quyết định về trước vì ko muốn thấy em khó xử hơn và cũng bởi vì anh sợ anh ko có đủ can đảm để làm như vậy.Sau đó anh đã suy nghĩ kỹ,có lẽ anh đã nhạy cảm quá chăng,mà cũng có thể anh hơi ích kỷ bởi khi đó giữa anh và em chưa có gì rõ ràng(mà cả ngay bây giờ cũng vậy),anh chưa thể đòi hỏi,mong muốn gì ở em và anh đã quyết định gọi điện cho em.Ngay cả khi gặp em,anh cũng ko hề có ý định yêu cầu em giải thích anh chàng đó là ai và quan hệ ntn với em,anh nghĩ đó là chuyện riêng của em,và anh chấp nhận cho nó qua và ko để ý đến nó nữa trừ phi chính em muốn nói với anh.
    Dạo này mọi người lại gán ghép em với anh,ko rõ là vô tình hay là họ đã biết về mối quan hệ của chúng ta.Anh thấy ko được thoải mái lắm,trước đây họ cũng đã từng trêu anh với vài người con gái khác,ít nhiều cũng gây cho anh một vài phiền nhiễu nho nhỏ,anh ko thích như thế và anh đoán chắc em cũng vậy.Anh biết trong 7x,ngoài anh còn có nhiều người con trai khác cũng rất quý mến em,thậm chí trước đây anh còn ủng hộ một thằng bạn "tiếp cận" em,khổ thế đấy,giờ anh vẫn vậy.Anh ko muốn vì sự trêu chọc của mọi người(và cả vì anh nữa) mà em ko còn nhận được quan tâm của những người con trai khác,biết đâu lại có người tốt hơn,hợp hơn và hiểu em hơn là anh...
    Thật kỳ lạ,anh thấy mình nhiều lúc mâu thuẫn với chính bản thân,tụi bạn nó khuyên mày cứ phải yêu một lần đi,cứ phải thử rồi mới biết được.Khổ nỗi,đối với anh,tình cảm(nhất là tình yêu) đó là một thứ quan trọng,thiêng liêng lắm.Trong suy nghĩ của anh ko có khái niệm thử với nó,anh lại càng ko muốn đùa cợt với tình cảm của người khác,trong tình cảm của anh đối với em,anh cũng chưa dám khẳng định đó có phải là tình yêu hay ko nữa nhưng thật sự anh đến với em hoàn toàn với cảm xúc chân thành nhất,trong sáng nhất...vậy mà mỗi lần gặp em,anh lại chẳng thể nói ra
    <P><FONT color=royalblue>Trên đời chỉ có hai loại người,không vì danh thì cũng vì lợi.</FONT></P>
    <P><FONT color=royalblue>À,còn có một loại nữa,đó là những kẻ luôn kiếm tìm sự lãng quên...</FONT></P>
    <P><FONT color=royalblue></FONT> </P>
    Được Lang_quen sửa chữa / chuyển vào 04:17 ngày 18/03/2004
    Được Lang_quen sửa chữa / chuyển vào 04:25 ngày 18/03/2004
  9. Lang_quen

    Lang_quen Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/02/2004
    Bài viết:
    33
    Đã được thích:
    0
    Ừ,đã lâu rồi mình mới lại vào tâm sự.Đã lâu rồi mình ko còn thói quen bộc lộ những cảm xúc thật,những suy nghĩ thật của mình cho mọi người biết.Anh ko hy vọng em sẽ xem được bài viết này của anh,vì anh biết đã lâu rồi em ko online và cũng bởi vì đây là một cái nick mà rất ít khi anh dùng ngoài cái nick mà em và mọi người đã quen thuộc.
    Biết nói thế nào bây giờ nhỉ.Có lẽ đã khá lâu rồi,phải bốn năm,mà có khi hơn thế,anh mới lại có một cảm giác như vậy.Cái cảm giác háo hức,nôn nao khi mong chờ được gặp em,rồi sự sung sướng,hạnh phúc khi được ngồi nói chuyện,đùa vui cùng em và cả nỗi thất vọng,buồn bã khi em lỡ hẹn...Những cảm xúc đó đã lâu lắm rồi anh mới lại có được nhờ có em.
    Em có biết anh thật sự mong muốn được gặp em hàng ngày như thế nào ko,muốn được ở bên cạnh nhìn thẳng vào mắt em,được nhìn thấy em cười,được thấy em lườm anh dưới cặp kính trễ,anh khao khát được vuốt ve mái tóc em,được nắm chặt bàn tay em...Em có biết anh đã ngỡ ngàng,bàng hoàng như thế nào ko khi anh bắt gặp em ngồi nói chuyện ở quán cà phê với một chàng trai khác ngay sau buổi tối thứ bảy ta đi chơi cùng nhau.Em có biết cảm giác của anh lúc đấy như thế nào ko,buồn giận có,cay đắng có,thất vọng có và cả cảm giác như mình bị phản bội nữa...Hôm đó anh biết em có nhìn thấy anh và anh cũng biết em đã rất bối rối,anh những muốn ngồi chờ cho đến lúc em đi ra để có thể nhìn thẳng vào mắt em,để nói với em mấy câu nhưng rồi anh đã quyết định về trước vì ko muốn thấy em khó xử hơn và cũng bởi vì anh sợ anh ko có đủ can đảm để làm như vậy.Sau đó anh đã suy nghĩ kỹ,có lẽ anh đã nhạy cảm quá chăng,mà cũng có thể anh hơi ích kỷ bởi khi đó giữa anh và em chưa có gì rõ ràng(mà cả ngay bây giờ cũng vậy),anh chưa thể đòi hỏi,mong muốn gì ở em và anh đã quyết định gọi điện cho em.Ngay cả khi gặp em,anh cũng ko hề có ý định yêu cầu em giải thích anh chàng đó là ai và quan hệ ntn với em,anh nghĩ đó là chuyện riêng của em,và anh chấp nhận cho nó qua và ko để ý đến nó nữa trừ phi chính em muốn nói với anh.
    Dạo này mọi người lại gán ghép em với anh,ko rõ là vô tình hay là họ đã biết về mối quan hệ của chúng ta.Anh thấy ko được thoải mái lắm,trước đây họ cũng đã từng trêu anh với vài người con gái khác,ít nhiều cũng gây cho anh một vài phiền nhiễu nho nhỏ,anh ko thích như thế và anh đoán chắc em cũng vậy.Anh biết trong 7x,ngoài anh còn có nhiều người con trai khác cũng rất quý mến em,thậm chí trước đây anh còn ủng hộ một thằng bạn "tiếp cận" em,khổ thế đấy,giờ anh vẫn vậy.Anh ko muốn vì sự trêu chọc của mọi người(và cả vì anh nữa) mà em ko còn nhận được quan tâm của những người con trai khác,biết đâu lại có người tốt hơn,hợp hơn và hiểu em hơn là anh...
    Thật kỳ lạ,anh thấy mình nhiều lúc mâu thuẫn với chính bản thân,tụi bạn nó khuyên mày cứ phải yêu một lần đi,cứ phải thử rồi mới biết được.Khổ nỗi,đối với anh,tình cảm(nhất là tình yêu) đó là một thứ quan trọng,thiêng liêng lắm.Trong suy nghĩ của anh ko có khái niệm thử với nó,anh lại càng ko muốn đùa cợt với tình cảm của người khác,trong tình cảm của anh đối với em,anh cũng chưa dám khẳng định đó có phải là tình yêu hay ko nữa nhưng thật sự anh đến với em hoàn toàn với cảm xúc chân thành nhất,trong sáng nhất...vậy mà mỗi lần gặp em,anh lại chẳng thể nói ra
    <P><FONT color=royalblue>Trên đời chỉ có hai loại người,không vì danh thì cũng vì lợi.</FONT></P>
    <P><FONT color=royalblue>À,còn có một loại nữa,đó là những kẻ luôn kiếm tìm sự lãng quên...</FONT></P>
    <P><FONT color=royalblue></FONT> </P>
    Được Lang_quen sửa chữa / chuyển vào 04:17 ngày 18/03/2004
    Được Lang_quen sửa chữa / chuyển vào 04:25 ngày 18/03/2004
  10. Lang_quen

    Lang_quen Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/02/2004
    Bài viết:
    33
    Đã được thích:
    0
    Dạo này anh có cảm nhận thấy em ko vui,khi anh hỏi em có nói nhiều người cũng bảo với em như vậy và em cũng ko biết vì sao em lại thế nữa...nhưng anh,có thể anh biết,nếu vì anh mà em như vậy thì em hãy vui lên,anh ko muốn em như thế đâu dù ngay chính lúc này anh cũng cảm thấy ko được thoải mái lắm.
    Em từng nói với anh,tình cảm là điều ko thể chia xẻ,có lẽ em rõ hơn anh,còn với anh yêu một người ko phải là mong muốn,đòi hỏi ở người đó mà quan trọng là anh có thể làm được gì,giúp được gì cho người mà anh yêu quý.Đúng,chắc anh sẽ rất buồn khi em yêu một người con trai khác nhưng nếu thật sự người con trai đó yêu em hơn,hợp với em hơn và quan trọng là em yêu người đó hơn thì anh cũng sẽ vui lòng lùi lại,chúc cho em hạnh phúc,chỉ cần em hiểu được tấm lòng chân thành của anh là đủ.
    Anh cũng như bao người con trai khác,muốn người con gái mà mình yêu quý nhất được tự hào,được hãnh diện vì mình.Anh cũng vậy,anh cũng muốn em được ngẩng cao đầu,được thật sự tự tin khi đi bên anh nhưng ở thời điểm này,chính ở lúc này anh đang gặp khó khăn trong cuộc sống.Không,anh ko có ý định đổ tại hay oán trách cuộc sống,chính anh đã lựa chọn con đường vất vả đó,anh chấp nhận thực tại đó,chỉ có điều anh hơi nuối tiếc bởi có thể vì nó mà anh ko được gần gũi em hơn,được quan tâm tới em nhiều hơn,được bày tỏ tình cảm của mình với em mãnh liệt hơn...Nhiều khi anh nhìn sang xung quanh,những đứa bạn cùng lứa với anh,ít nhất tụi nó cũng đã có một cái gì đó của riêng mình,còn anh,một công việc ko ổn định,thu nhập chỉ vừa đủ cho một thằng thanh niên 26 tuổi chưa có bạn gái ko phải quá phụ thuộc vào gia đình,một vài kế hoạch cho tương lai,nhưng kế hoạch cũng chỉ là kế hoạch,nó ko đảm bảo được rằng em sẽ thoải mái,vui vẻ hơn nếu như em bước cùng anh trên con đường đó,mà anh lại ko muốn như vậy,em đã phải chịu thiệt thòi nhiều rồi.Vậy thì làm sao anh có thể nói rằng anh đang nhớ em đến nao lòng lên được,sao anh có thể nói anh đang muốn gọi điện cho em chỉ để được nghe giọng nói của em ở đầu dây bên kia đến phát ốm đi được...
    Không biết tại sao hôm nay anh lại đa cảm thế nhỉ,có lẽ tại trời mưa,người anh cứ có cảm giác bứt rứt thế nào ấy,anh vốn mẫn cảm với thời tiết mờ mà cũng có thể tại đêm dài quá,anh ko bình thản được,lòng anh nó sôi nổi quá,nếu ko thổ lộ ra thì anh ko thể chịu nổi,dù anh ko mong rằng em sẽ đọc được những tâm sự này,rằng em sẽ hiểu được nỗi khó xử của anh...Ừ,giá mà em hiểu được,chỉ cần em hiểu được mà thôi...
    <P><FONT color=royalblue>Trên đời chỉ có hai loại người,không vì danh thì cũng vì lợi.</FONT></P>
    <P><FONT color=royalblue>À,còn có một loại nữa,đó là những kẻ luôn kiếm tìm sự lãng quên...</FONT></P>
    <P><FONT color=royalblue></FONT> </P>
    Được Lang_quen sửa chữa / chuyển vào 04:08 ngày 18/03/2004

Chia sẻ trang này