1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Tâm sự

Chủ đề trong '7X - Chi hội Hà Nội' bởi NTKD, 18/08/2003.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. OS390

    OS390 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    28/04/2003
    Bài viết:
    313
    Đã được thích:
    0
    Làm việc, làm việc, làm việc và làm việc, ngày nghỉ vẫn làm việc.
  2. Catty13

    Catty13 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    07/11/2003
    Bài viết:
    33
    Đã được thích:
    0
    Em nói đừng trách em ư? Rằng em ốm và em không thể reply sao? Em lừa dối chúng tôi nhiều quá, nhiều hơn tất cả những gì tôi có thể tưởng tượng ra. Chúng tôi vẫn muốn tin em, tin rằng em sẽ thay đổi, rằng em sẽ không thêm một lần nào nữa trượt ngã trên con đường mòn cũ. Nhưng hình như chúng tôi đã bị chính em phản bội. Em, tại sao không một lần thật thà với những người tin yêu em? Chúng tôi làm tất cả vì em, còn em, em đã dành cho chúng tôi những gì? Thật lòng tôi không muốn nói nhưng cứ thản nhiên đón nhận những lời dối trá của em nữa thì tôi không thể. Em có quá nhiều lý do để giải thích cho những điều em đã làm. Em biết không? Cái kim trong bọc lâu ngày rồi cũng lòi ra thôi. Chúng tôi muốn em thay đổi thật sự. Không phải là những lời nói đầu môi rồi lại thoảng qua như gió. Em cứ hứa nhưng em chẳng bao giờ làm như em đã hứa. Em có còn muốn coi chúng tôi là những người bạn để chia sẻ với em mọi điều không? Hay em muốn chấm dứt tất cả? Hãy nói thật dù chỉ một lần thôi, dù nó có phũ phàng đến đâu chúng tôi sẽ không trách em. Thà chịu đau còn hơn là nhìn em lừa dối mãi thế này. Một năm qua đi rồi! Cô bé, em hãy nhìn lại những gì em đã làm cho những người bạn bè yêu thương em xem. Tôi vẫn muốn tin em! Vì em là một người bạn. Tôi chỉ mong em đừng chà đạp lên tình bạn của chúng ta như thế có được không em? Liệu năm mới này em có thay đổi có tốt hơn lên trong mắt bạn bè không? Chúng tôi luôn hy vọng vào điều đó! Em thật lòng muốn chúng tôi tin em chứ?
    Chàng là một người khổng lồ
    Chàng yêu một người đàn bà nhỏ xíu...
  3. Catty13

    Catty13 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    07/11/2003
    Bài viết:
    33
    Đã được thích:
    0
    Em nói đừng trách em ư? Rằng em ốm và em không thể reply sao? Em lừa dối chúng tôi nhiều quá, nhiều hơn tất cả những gì tôi có thể tưởng tượng ra. Chúng tôi vẫn muốn tin em, tin rằng em sẽ thay đổi, rằng em sẽ không thêm một lần nào nữa trượt ngã trên con đường mòn cũ. Nhưng hình như chúng tôi đã bị chính em phản bội. Em, tại sao không một lần thật thà với những người tin yêu em? Chúng tôi làm tất cả vì em, còn em, em đã dành cho chúng tôi những gì? Thật lòng tôi không muốn nói nhưng cứ thản nhiên đón nhận những lời dối trá của em nữa thì tôi không thể. Em có quá nhiều lý do để giải thích cho những điều em đã làm. Em biết không? Cái kim trong bọc lâu ngày rồi cũng lòi ra thôi. Chúng tôi muốn em thay đổi thật sự. Không phải là những lời nói đầu môi rồi lại thoảng qua như gió. Em cứ hứa nhưng em chẳng bao giờ làm như em đã hứa. Em có còn muốn coi chúng tôi là những người bạn để chia sẻ với em mọi điều không? Hay em muốn chấm dứt tất cả? Hãy nói thật dù chỉ một lần thôi, dù nó có phũ phàng đến đâu chúng tôi sẽ không trách em. Thà chịu đau còn hơn là nhìn em lừa dối mãi thế này. Một năm qua đi rồi! Cô bé, em hãy nhìn lại những gì em đã làm cho những người bạn bè yêu thương em xem. Tôi vẫn muốn tin em! Vì em là một người bạn. Tôi chỉ mong em đừng chà đạp lên tình bạn của chúng ta như thế có được không em? Liệu năm mới này em có thay đổi có tốt hơn lên trong mắt bạn bè không? Chúng tôi luôn hy vọng vào điều đó! Em thật lòng muốn chúng tôi tin em chứ?
    Chàng là một người khổng lồ
    Chàng yêu một người đàn bà nhỏ xíu...
  4. IG_Shit

    IG_Shit Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    25/06/2003
    Bài viết:
    2.201
    Đã được thích:
    1
    Thằng ôn con,nó láo quá,láo ko thể chịu nổi,mình ko còn kiềm chế được nữa...Hôm nay là một ngày tồi tệ,cả ngày toàn gặp những chuyện bực mình,ko rõ tại làm sao.Buổi chiều đi họp cả hội lớp cũ đại học,phải bốn năm rồi mới gặp,mình cũng muốn thoải mái zô cả tụi nó nhưng đêm qua vừa say xong,bây giờ mà uống thì chắc đứt,tối còn phải làm nên đành phải chối,ngồi uống Coca nhìn tụi nó say sưa.Để rồi thằng ôn Giang thở vào mặt mình một câu thối hoắc "lần sau đi thì bảo thằng Minh mang váy mà mặc" ngay truóc mấy đứa con gái.Mình cũng bực,nhưng thôi lâu rồi mới gặp,vả lại nó cũng say rồi,*** thèm chấp.Lúc về nhờ một đứa đèo lên nhà thằng Tuấn lấy xe,trưa mai còn phải đi ăn cưới,chiều thì giỗ bà nội.Hai thằng đứng chờ gần tiếng đồng hồ rồi lại lóc cóc ra về,vừa bực,vừa đói.Về cửa hàng một lúc thì xảy ra chuyện...Lâu lắm rồi mình mới nổi điên như vậy,mà lại đánh nhau ở ngay cửa hàng của mình.
    Lắm lúc cũng muốn nghỉ,ông bà già giục lên chỗ ông anh họ bên PMU 18,tụi bạn thì khuyên"mày ở đấy chả có tương lai,suốt ngày chỉ cắm đầu vào mấy cái máy.."Không phải mình ko biết nhưng thực sự mình ko nghĩ như vậy.Mình thích tự do,ko muốn bị bó buộc.Chỉ cần một công việc có thu nhập vừa đủ cho mình chi tiêu,ko phải phụ thuộc vào gia đình,mà mình thì cũng chả đòi hỏi gì cao lắm.Còn thời gian mình thích dành cho bạn bè,dành cho những đam mê,sở thích của riêng mình.Mình muốn bắt thằng bạn dắt mình lên CLB Quyền Văn Minh để nghe nhạc Jazz,chỉ để thay đổi ko khí thôi,hay hàng tuần sẽ đi nghe guitare cổ điển ở Nhạc Tranh,hôm nào có phim hay lại ra Fans xem,hoặc khi nào có đủ tiền sẽ làm một chuyến du lịch,Xuyên Việt chẳng hạn.Mình vốn thích đi chơi xa,hồi nhỏ toàn quanh quẩn ở nhà,mấy lần đã lên kế hoạch mà cứ lần lữa mãi cuối cùng cũng chả đi được đâu.Nhiều,nhiều kế hoạch,nhiều dự định lắm...Còn cửa hàng,bấy lâu nay nó đã là một phần trong mình,suốt hai năm qua mình luôn coi nó như nhà của mình.Mình đã gắn bó với nó từ khi nó chỉ là dự định,mình đã lọ mọ đi từng đường dây điện,kê từng chiếc bàn,bê từng chiếc máy,lau chùi từng cái màn hình,từng chiếc bàn phím...Mình đã cùng nó trải qua bao khó khăn để bây giờ có thể tự hào nó sống được và phát triển được như ngày hôm nay có ko ít công sức của mình.Vậy mà ngay lúc này,mình chỉ muồn đập tan nát nó ra,thiêu rụi nó đi...mẹ kiếp,chó má thật mình muốn được chửi thật to để xả bớt những giận dữ,tức tối,nhục nhã và cả bất lực đang tràn ngập trong lòng.Vì công việc,mình phải tiếp xúc với đủ các loại người;từ những đứa bé học sinh quàng khăn đỏ cho đến những thằng nghiện mặt mũi thâm xì,tay đầy vết chích;từ những nữ nhân viên trẻ trung trong bộ jupe văn phòng ở các cơ quan bên cạnh đến những cô gái bán hoa đứng đường,chỉ dám ló mặt lúc nửa đêm;từ những sinh viên chăm chỉ vào tra tài liệu học tập đến lũ nam nữ thanh niên đú đởn,tóc xanh đỏ,suốt ngày chỉ lo chat chít...Gần như suốt ngày sống cái môi trường ko lấy gì làm trong sạch cho lắm,đầy những tiếng ồn ào,chửi bới,cãi cọ,đầy những khói thuốc và cả những điều thô bỉ,tục tĩu.Nhiều lúc mình sợ rằng rồi mình sẽ bị ảnh hưởng,bị lây nhiễm bởi nó,rằng mình sẽ thay đổi theo chiều hướng xấu đi và đúng là mình đã thay đổi thật.Mình nghiện thuốc nặng cũng bởi thế,đôi khi muốn bỏ nhưng mấy thằng xung quanh cứ phả thuốc vào người,thế là lại ko chịu được...
    Chân mình lúc này vẫn còn hơi run,thằng ôn con dám cầm cả cái ghế sắt phang thẳng vào đầu mình,may mà tránh kịp chỉ sượt qua người,lúc đó trong tay mình mà có con dao chắc mình dám đâm nó chết tươi ngay tại chỗ,ơn trời điều tội tệ nhất đã ko xảy ra.Thật buồn khi điều tệ hại đã xảy ra với mình ngay trong ngày đầu tiên của năm mới,mong sao nó chỉ đến có một lần,chỉ mong thôi,mình cũng chẳng biết nữa...
    ------------------------------------------------------
    A **** sits in a seat,see and say **** ****...
    Yeah, I'm **** !!! But only **** with ****,not **** with all !
  5. IG_Shit

    IG_Shit Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    25/06/2003
    Bài viết:
    2.201
    Đã được thích:
    1
    Thằng ôn con,nó láo quá,láo ko thể chịu nổi,mình ko còn kiềm chế được nữa...Hôm nay là một ngày tồi tệ,cả ngày toàn gặp những chuyện bực mình,ko rõ tại làm sao.Buổi chiều đi họp cả hội lớp cũ đại học,phải bốn năm rồi mới gặp,mình cũng muốn thoải mái zô cả tụi nó nhưng đêm qua vừa say xong,bây giờ mà uống thì chắc đứt,tối còn phải làm nên đành phải chối,ngồi uống Coca nhìn tụi nó say sưa.Để rồi thằng ôn Giang thở vào mặt mình một câu thối hoắc "lần sau đi thì bảo thằng Minh mang váy mà mặc" ngay truóc mấy đứa con gái.Mình cũng bực,nhưng thôi lâu rồi mới gặp,vả lại nó cũng say rồi,*** thèm chấp.Lúc về nhờ một đứa đèo lên nhà thằng Tuấn lấy xe,trưa mai còn phải đi ăn cưới,chiều thì giỗ bà nội.Hai thằng đứng chờ gần tiếng đồng hồ rồi lại lóc cóc ra về,vừa bực,vừa đói.Về cửa hàng một lúc thì xảy ra chuyện...Lâu lắm rồi mình mới nổi điên như vậy,mà lại đánh nhau ở ngay cửa hàng của mình.
    Lắm lúc cũng muốn nghỉ,ông bà già giục lên chỗ ông anh họ bên PMU 18,tụi bạn thì khuyên"mày ở đấy chả có tương lai,suốt ngày chỉ cắm đầu vào mấy cái máy.."Không phải mình ko biết nhưng thực sự mình ko nghĩ như vậy.Mình thích tự do,ko muốn bị bó buộc.Chỉ cần một công việc có thu nhập vừa đủ cho mình chi tiêu,ko phải phụ thuộc vào gia đình,mà mình thì cũng chả đòi hỏi gì cao lắm.Còn thời gian mình thích dành cho bạn bè,dành cho những đam mê,sở thích của riêng mình.Mình muốn bắt thằng bạn dắt mình lên CLB Quyền Văn Minh để nghe nhạc Jazz,chỉ để thay đổi ko khí thôi,hay hàng tuần sẽ đi nghe guitare cổ điển ở Nhạc Tranh,hôm nào có phim hay lại ra Fans xem,hoặc khi nào có đủ tiền sẽ làm một chuyến du lịch,Xuyên Việt chẳng hạn.Mình vốn thích đi chơi xa,hồi nhỏ toàn quanh quẩn ở nhà,mấy lần đã lên kế hoạch mà cứ lần lữa mãi cuối cùng cũng chả đi được đâu.Nhiều,nhiều kế hoạch,nhiều dự định lắm...Còn cửa hàng,bấy lâu nay nó đã là một phần trong mình,suốt hai năm qua mình luôn coi nó như nhà của mình.Mình đã gắn bó với nó từ khi nó chỉ là dự định,mình đã lọ mọ đi từng đường dây điện,kê từng chiếc bàn,bê từng chiếc máy,lau chùi từng cái màn hình,từng chiếc bàn phím...Mình đã cùng nó trải qua bao khó khăn để bây giờ có thể tự hào nó sống được và phát triển được như ngày hôm nay có ko ít công sức của mình.Vậy mà ngay lúc này,mình chỉ muồn đập tan nát nó ra,thiêu rụi nó đi...mẹ kiếp,chó má thật mình muốn được chửi thật to để xả bớt những giận dữ,tức tối,nhục nhã và cả bất lực đang tràn ngập trong lòng.Vì công việc,mình phải tiếp xúc với đủ các loại người;từ những đứa bé học sinh quàng khăn đỏ cho đến những thằng nghiện mặt mũi thâm xì,tay đầy vết chích;từ những nữ nhân viên trẻ trung trong bộ jupe văn phòng ở các cơ quan bên cạnh đến những cô gái bán hoa đứng đường,chỉ dám ló mặt lúc nửa đêm;từ những sinh viên chăm chỉ vào tra tài liệu học tập đến lũ nam nữ thanh niên đú đởn,tóc xanh đỏ,suốt ngày chỉ lo chat chít...Gần như suốt ngày sống cái môi trường ko lấy gì làm trong sạch cho lắm,đầy những tiếng ồn ào,chửi bới,cãi cọ,đầy những khói thuốc và cả những điều thô bỉ,tục tĩu.Nhiều lúc mình sợ rằng rồi mình sẽ bị ảnh hưởng,bị lây nhiễm bởi nó,rằng mình sẽ thay đổi theo chiều hướng xấu đi và đúng là mình đã thay đổi thật.Mình nghiện thuốc nặng cũng bởi thế,đôi khi muốn bỏ nhưng mấy thằng xung quanh cứ phả thuốc vào người,thế là lại ko chịu được...
    Chân mình lúc này vẫn còn hơi run,thằng ôn con dám cầm cả cái ghế sắt phang thẳng vào đầu mình,may mà tránh kịp chỉ sượt qua người,lúc đó trong tay mình mà có con dao chắc mình dám đâm nó chết tươi ngay tại chỗ,ơn trời điều tội tệ nhất đã ko xảy ra.Thật buồn khi điều tệ hại đã xảy ra với mình ngay trong ngày đầu tiên của năm mới,mong sao nó chỉ đến có một lần,chỉ mong thôi,mình cũng chẳng biết nữa...
    ------------------------------------------------------
    A **** sits in a seat,see and say **** ****...
    Yeah, I'm **** !!! But only **** with ****,not **** with all !
  6. babyQueen

    babyQueen Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    07/04/2002
    Bài viết:
    315
    Đã được thích:
    0
    ơn trời! may mà không có chuyện gì xảy ra. Thường thì có gặp xui xẻo người ta mới biết thế nào là may mắn, thế nên ông anh không phải lo nghĩ gì đâu, nhất định bắt đầu từ hôm nay, may mắn sẽ đến với ông anh, thật đấy!
    Người ta bảo tâm sự ra cho nhẹ lòng, hics, nếu mà muốn được nhẹ lòng có lẽ tôi phải kể ra đây vài chục trang mất, nhưng tôi lại không muốn kể điều gì, tôi muốn giữ tất cả cho tôi, thậm chí em gái tôi, sau mỗi cuộc nói chuyện điện thoại đêm khuya tôi cũng chả nói cho nó nghe gì, cuối cùng chỉ là cái hoá đơn điện thoại với những con số lớn hơn.

    Cuộc sống mà! lúc thăng lúc trầm.
    Những ngày cuối cùng của năm cũ, sếp tôi bảo tôi "Cuộc sống có những lúc thăng lúc trầm, lúc này em đang trầm hả? trầm cũng có cái hay của nó, giống như giọng nam trầm thì người ta rất thích, phải không?". Tôi cũng ước gì lời sếp nói là đúng.
    Tôi muốn viết, muốn nói một cái gì đấy cụ thể nhưng lại chẳng viết ra được, thế là tôi lại cười, đùa, rồi chúi đầu vào những chương trình discovery, chả để làm gì cả, chỉ để quên đi cái cụ thể kia thôi, kì cục thật!
    Làm con gái...thật khổ!
    Nothing ever perfect!!!
  7. babyQueen

    babyQueen Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    07/04/2002
    Bài viết:
    315
    Đã được thích:
    0
    ơn trời! may mà không có chuyện gì xảy ra. Thường thì có gặp xui xẻo người ta mới biết thế nào là may mắn, thế nên ông anh không phải lo nghĩ gì đâu, nhất định bắt đầu từ hôm nay, may mắn sẽ đến với ông anh, thật đấy!
    Người ta bảo tâm sự ra cho nhẹ lòng, hics, nếu mà muốn được nhẹ lòng có lẽ tôi phải kể ra đây vài chục trang mất, nhưng tôi lại không muốn kể điều gì, tôi muốn giữ tất cả cho tôi, thậm chí em gái tôi, sau mỗi cuộc nói chuyện điện thoại đêm khuya tôi cũng chả nói cho nó nghe gì, cuối cùng chỉ là cái hoá đơn điện thoại với những con số lớn hơn.

    Cuộc sống mà! lúc thăng lúc trầm.
    Những ngày cuối cùng của năm cũ, sếp tôi bảo tôi "Cuộc sống có những lúc thăng lúc trầm, lúc này em đang trầm hả? trầm cũng có cái hay của nó, giống như giọng nam trầm thì người ta rất thích, phải không?". Tôi cũng ước gì lời sếp nói là đúng.
    Tôi muốn viết, muốn nói một cái gì đấy cụ thể nhưng lại chẳng viết ra được, thế là tôi lại cười, đùa, rồi chúi đầu vào những chương trình discovery, chả để làm gì cả, chỉ để quên đi cái cụ thể kia thôi, kì cục thật!
    Làm con gái...thật khổ!
    Nothing ever perfect!!!
  8. Qc_Man

    Qc_Man Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    20/02/2003
    Bài viết:
    779
    Đã được thích:
    0
    Bác **** ơi, đừng buồn nữa, như queen nói đấy, cuộc sống có lúc thăng lúc buồn, công việc lúc nhiều lúc ít, lúc căng thẳng lúc không, cuộc sống mà. Hay tối nay bác ra sân với chúng em, bác sẽ thấy đỡ buồn hơn nhiều, 7X đá bóng vui như hội còn gì, ra đi, ra sân bác sẽ thấy đỡ nhớ sân bóng hơn, mà ra đấy bác hét thế nào chẳng được.
    Cố lên bác ****.​
    I am not me​
  9. Qc_Man

    Qc_Man Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    20/02/2003
    Bài viết:
    779
    Đã được thích:
    0
    Bác **** ơi, đừng buồn nữa, như queen nói đấy, cuộc sống có lúc thăng lúc buồn, công việc lúc nhiều lúc ít, lúc căng thẳng lúc không, cuộc sống mà. Hay tối nay bác ra sân với chúng em, bác sẽ thấy đỡ buồn hơn nhiều, 7X đá bóng vui như hội còn gì, ra đi, ra sân bác sẽ thấy đỡ nhớ sân bóng hơn, mà ra đấy bác hét thế nào chẳng được.
    Cố lên bác ****.​
    I am not me​
  10. hduybang

    hduybang Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    16/01/2002
    Bài viết:
    1.622
    Đã được thích:
    0

    Bà bị điên à ? Không việc gì phải thế , còn tình nghĩa gì mà viết những dòng đó. Nói cho nó biết , tất cả chứng cứ tôi vẫn giữ để chờ nó ra đốt cùng nhưng nay mọi chuyện đã như thế này thì tôi sẽ gửi nó vào cho bố mẹ nó biết , mặc cho người nhà nó có ai ngất đi , nói nó tôi chưa biết doạ ai bao giờ, đã nói là làm , nói luôn cho nó biết tôi bây giờ đi làm để có tiền hè vào HCM chơi . Nó cứ liệu đi vì tôi đi theo Tour thế nào cũng qua nhà nó được. Tôi không thích giết chết người khác nhưng một khi người ta đã cạn tàu ráo máng thì cũng nên cho họ thấy mình hiền như thế nào . Bà viết thế để làm gì ???
    Tôi không như bà , khi lòng tin mất đi là mọi thứ cũng đi theo luôn , nhất là với một người bạn như nó .............
    Bà phải nhìn vào cái gương của tôi cách đây mấy tháng , và phải nhìn hậu quả mà cái Trâm đang phải gánh chịu .......... Đừng nghĩ ngợi gì cả . Hãy coi như đó là một bài học , như tôi , chuyện của cái Trâm đó là một bài học đắt giá về cách nhìn nhận con người , nhưng người như bà và tôi bao giờ cũng được người khác giúp đỡ, vì thế dù thế nào người độc ác và bẩn thỉu như chúng nó cũng sẽ có ngày bị lãnh hậu quả thôi . Hiểu ko ?
    Còn chuyện ở trên , tôi xin lỗi , tôi không biết ........ Bà nên trải rộng lòng mình hơn . Nếu có thể kể được cho tôi nghe thì hãy kể đi , đừng nên gánh chịu một mình. Cây xương rồng đã lớn đến đâu rồi ??? Hôm rủ đi ăn ốc có phải vì lí do trên không ???

    Đi học về là đi học về em vào nhà em lục cơm nguội. Cha em khen rằng :" Con rất ngoan...

Chia sẻ trang này