1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Tâm sự

Chủ đề trong 'Bóng rổ' bởi aq2001, 17/07/2004.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. juicy

    juicy Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    13/04/2001
    Bài viết:
    660
    Đã được thích:
    0
    chậc chậc... chị nói thế này thì có chết anh Bình và một người ko cơ chứ lị...hmmm
    .................tự nhiên thèm chơi bóng thế nhờ........................
  2. LittleWings

    LittleWings Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    29/03/2002
    Bài viết:
    1.172
    Đã được thích:
    0
    ôi xời ơi thế này mà cũng là chị em ah
  3. thanku_oopps

    thanku_oopps Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/01/2004
    Bài viết:
    68
    Đã được thích:
    0
    Khi đưa ra một quyết định quan trọng . Với một cái đầu chỉ toàn là bóng rổ, thì nhất định quyết định đó đã làm suy nghĩ rất nhiều...thậm chí muốn nổ tung cái đầu..
    Chợt nhận ra điều sai lầm nhất là khi có mọi buồn phiền và sự đời rắc rối thì trút tất cả lên bóng rổ !
    Chợt nhận ra bóng rổ là điều gì trong sáng, đẹp đến thiêng liêng và không nên vẩn đục.
    Chợt nhận ra một khi đã quá yêu và quá say, thì không muốn, một ngày chính mình chơi một thứ bóng rổ nhạt nhẽo hay đem vào sân một lối chơi đầy tâm trạng.
    Một khi, Tim luôn khát khao được chơi thứ bóng rổ xả thân, được cháy hết mình trên sân thì nên quyết định bỏ cuộc khi lỡ đánh mất con tim đầy nhiệt huyết ấy ...ở đâu đó.. ? Chỉ vì muốn một lối chơi - một phong cách còn nguyên vẹn trong chính mình, đồng đội và mọi người..
    ...Đã hai tuần nay, buồn gì thì buồn, đêm trước dù có thức thật muộn để suy nghĩ gì thì sáng sớm nào..vẫn cố bò dậy...chạy thật nhanh đến sân bóng rổ..cái sân trường quá quen thuộc nhưng nơi ấy cái mùi bóng rổ kì lạ lắm, xa một tí là nhớ đến cồn cào...cầm quả bóng và làm đủ trò với nó cho tới khi kiệt sức , khi người rã rời, không nhấc nổi tay chân lên mới thôi...chỉ vì mong quá, nhớ quá con tim cũ đã mất..chỉ vì vội vã phát điên lên khi muốn tìm lại cảm giác của nó..tìm mãi..tìm mãi...mày ở đâu ?
  4. sds

    sds Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/06/2004
    Bài viết:
    27
    Đã được thích:
    0
    Em là em hơi bị khâm fục Nhẻm ca ca,với cái thể hình với cả bệnh tật của ông ý mà ông ý vẫn dám chơi bóng rổ,còn nhân cách thì là người của sân 10 đều fải khâm fục,ví dụ anh LONG,BÌNH của TL,1 đống của BĐ và PHỦI.Nge bảo sau giải trẻ này Nhẻm ca ca sẽ bỏ bóng rổ để lấy tiền cưới chị ĐỨC bi,dù rất tiếc nhưng thay mặt các đàn em của Nhẻm ca ca em xin cảm ơn anh vì tất cả.Sân 10 sẽ không bao giờ quên anh.
    Được sds sửa chữa / chuyển vào 22:23 ngày 06/08/2004
  5. LittleWings

    LittleWings Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    29/03/2002
    Bài viết:
    1.172
    Đã được thích:
    0
    hehe, nhiều khi vì đói quá, mà phải tạm sao nhãng bóng rổ 1 tg để kiếm cái mà bỏ vào bụng.
  6. blue_finger_fish

    blue_finger_fish Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    15/07/2004
    Bài viết:
    6
    Đã được thích:
    0
    Text
    Sound track của Thiên long bát bộ có 1 đoạn rất hay" chẳng lẽ tình yêu khó tha thứ hơn thù hận...chẳng thà si mê đến mù quáng còn hơn ..."(chẳng nhớ hết!),tình yêu với bất cứ cái gì,với ai...có quá nặg còn hơn là lúc nào cũng cảm nhận được cái băng giá trong lòng mình.Cái cảm giác đó thật đáng sợ,nhất là khi , mình cảm nhận rõ rằng càng ngày,nó càng lớn dần,càng khiến trái tim khô cạn và hờ hững hơn.b ởi vậy ,có quá yêu 1 điều gì, thì chưa hẳn là sai ?Mà khi qúa yêu,người ta liệu có thể tránh khỏi việc bị tổn thương? liệu có tránh khỏi đau khổ ?liệu có tránh khỏi hụt hẫng ,thất vọng?Liệu có cách nào đẻ chữa lành 1 vết thương mà đã từng bị cứa vào ko chỉ 1 lần?Liệu có cách nào để quá yêu mà ko làm vết thương ấy càng xót thêm?
    Phải làm sao để người mà mình yêu quí ko đau khổ nữa,mà cách duy nhất là tự đâm thêm 1 nhát thật mạnh vào vết thương cũ?Hi sinh vết thương cũ ấy ư?Hỏi ai bây giờ,chỉ có thể nói bâng quơ vậy ư?
  7. nhoc_rangkhenh

    nhoc_rangkhenh Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    22/06/2004
    Bài viết:
    556
    Đã được thích:
    0

    Text
    Sound track của Thiên long bát bộ có 1 đoạn rất hay" chẳng lẽ tình yêu khó tha thứ hơn thù hận...chẳng thà si mê đến mù quáng còn hơn ..."(chẳng nhớ hết!),tình yêu với bất cứ cái gì,với ai...có quá nặg còn hơn là lúc nào cũng cảm nhận được cái băng giá trong lòng mình.Cái cảm giác đó thật đáng sợ,nhất là khi , mình cảm nhận rõ rằng càng ngày,nó càng lớn dần,càng khiến trái tim khô cạn và hờ hững hơn.b ởi vậy ,có quá yêu 1 điều gì, thì chưa hẳn là sai ?Mà khi qúa yêu,người ta liệu có thể tránh khỏi việc bị tổn thương? liệu có tránh khỏi đau khổ ?liệu có tránh khỏi hụt hẫng ,thất vọng?Liệu có cách nào đẻ chữa lành 1 vết thương mà đã từng bị cứa vào ko chỉ 1 lần?Liệu có cách nào để quá yêu mà ko làm vết thương ấy càng xót thêm?
    Phải làm sao để người mà mình yêu quí ko đau khổ nữa,mà cách duy nhất là tự đâm thêm 1 nhát thật mạnh vào vết thương cũ?Hi sinh vết thương cũ ấy ư?Hỏi ai bây giờ,chỉ có thể nói bâng quơ vậy ư?
    [/quote]
    Hạnh phúc là khi bạn biết lắng nghe người khác nói và trái tim mình thổn thức
    Bạn có buồn ko khi thấy mình bất lực trước 1 người cần giúp đỡ giữa đám đông
    Đã có lúc ta ko bảo vệ được ngươi ta yêu thương , đã có khi thấy chơi môn thể thao mà ta hằng say mê ko tiến bộ . ôi cuộc đời , tình là gì ? và bóng rổ là gì ? đều khiến ta phải quyến luyến .nhưng bóng rổ ơi mi là gì mà khiến ta buồn ta vui khiến ta say như điếu đổ
  8. nhoc_rangkhenh

    nhoc_rangkhenh Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    22/06/2004
    Bài viết:
    556
    Đã được thích:
    0
    Ngày xửa ngày xưa , mà cũng ko biết từ bao giờ nữa ta đã trót yêu truyện tranh , và tự hỏi có khi nào nhân vật ta yêu thích ở thế giớ truyện tranh đó có ở ngoài đời thật . trong khi bạn bè bận rộn thi cử thì ta vẫn quẩn quanh với những trang truyện . rồi một hôm ta tình cờ đọc được một cuốn truyện đã làm thay đỏi suy nghĩ lẫn cuộc sống của ta sau này :" slamdunk" ta đã bắt đầu yêu ! khi bước chân vào cuộc đời sinh viên ta đã gặp gỡ và nhận ra rằng ta ko thể sống thiếu "hắn" . ta chơi trong si mê đau khổ dăn văt và ước mơ có thể làm gì nhưng rồi chợt nhận thấy minh bất lực " hắn " mãi mãi ko bao giờ có thể thuộc về mình . mỗi buổi sáng "hắn" đánh thức ta dậy tiếng của hắn làm ta thấy thêm yêu đời , khi ta buồn vì cuộc sống vì ko ai hiểu ta . cũng chỉ có "hắn" an ủi , khi ta bực bội thì "hắn " để ta trút giân , làm ta thấy mình càng phải bình tĩnh hơn . rồi "hắn" đem những người bạn mới đến cho ta làm ta thấy cuộc sống thật là tuyêt vời . Đã bước sang năm thứ 3 rồi ta cảm thấy ta đã thờ ơ với hắn nhiều , muốn nói lời xin lỗi nhưng dường như nghẹn ngào ko nói được nên lời. cảm ơn mi nhiêu lắm Bóng Rổ ơi . ta phải tìm laị chính mình thôi mặc dù sẽ hơi lâu đấy nhưng hãy đợi ta nhé .
  9. LittleWings

    LittleWings Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    29/03/2002
    Bài viết:
    1.172
    Đã được thích:
    0
    hix hix, bóng ơi là bóng, khi đánh phủi thì thèm đi đánh giải cho nó máu, bây giờ đang đánh giải, sân VP thì sửa, nhớ những lúc đánh kiểu free style, thích làm gì thì làm, bây giờ cứ lên sân thì toàn là ban chuyền với chiến thuật, đau hết cả đầu.
  10. hi-jacker

    hi-jacker Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/01/2003
    Bài viết:
    186
    Đã được thích:
    0
    chiến thuật thì chắc có còn ban chuyền thì....chắc anh B bị bệnh đau nửa đầu ạ

Chia sẻ trang này