1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Tâm sự....

Chủ đề trong 'Tản mạn Sài Gòn' bởi smallcat0402, 25/07/2006.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. smallcat0402

    smallcat0402 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    25/07/2006
    Bài viết:
    8
    Đã được thích:
    0
    Tâm sự....

    ..... Ngày này cách đây 1 năm tròn, tôi lang thang vào quán net quen thuộc.Ngồi chưa ấm chỗ, liếc nhìn sang màn hình bên cạnh thấy 1 thằng bé chừng 12 t đang chơi 1 game online khá hấp dẫn,hỏi ra mới biết đó` là game Võ lam truyền kỳ- 1 game mới được phát hành cách đó không lâu.....Thế là từ đó,cuộc đời của 1 người mà trước giờ chỉ biết đến sách vở như tôi bắt đầu thay đổi, tôibắt đầu đắm chìm trong thế giới võ lâm,với những chiêu thức kỳ lạ, những người bạn ảo vui tính.....
    Xuống trường nhập học,ngay trong ngày đầu đã làm quen được 1 nhóm bạn, mà tất cả đều là những người nghiện võ lâm, lúc đó gần như không congì sung sướng bằng...vừa nhập họcxong, 4 mạng kéo nhau ra quán net,thảo luận những vấn đề bất tận xoay quanh võ lâm.....Càng ngày, level của chúng tôi càng lẹn cao - lên vơi 1 tốc dộ chóng mặt,kèm theo đó lanhững ngày nghỉ học trên giảng đường....Cuối học kỳ 1, kêt quả không nằm ngoài dữ đoán,trong nhóm không 1mạng nào ko rớt, đứa ít thì 1 môn, đứa nhiều thì 6/8 môn....Vạy mà kết quả đó gânnhừ không làm chúng tôi bỏ Võ lâm mà làmcho chúng tôi càng chơi hơn, chơi quên ăn quên ngủ.Không dưới 1 lần, ít nhất một thằng nào đó trong nhóm đã đề nghị từ bovỏ lâm, và được cả nhóm hưởng ứng ...nhưng chỉ trong 1 tuần, tất cả lại đâu vào đấy......
    Kỳ thi học kỳ 2 đến,kèm đó là vinagame cho ra bản Sơn Hà Xã Tắc, ..điên cuồng với 1 thế giới võ lâm ới mẻ cùng những nhiệm vụ và phần thưởng đầy hâp dẫn, cả 4 thằng đều đi thihọc kỳ với 1 cái đầu trống rỗng,...Ngày có kết quả là 1 ngay buồn nhất trong đời,từ 1 học sinh ko gọi là gioi nhưng đủ để bố mẹ tự hào, tôi rớt gần như tất cả các môn trong chương trình...
    .......Chiếc xe kháchngay1 gần kề cái nơi mà tôi đã lớn lên,làn gió mát lạnh thổi tràn ngập vào trong xe không đủ để làm xịu làm tâm hồn tôi, tôi sẽ phải nói gì vơi bố mẹ đây ??? Rồi bố mẹ tôi sẽ phải nói gì với bè bạn, hàng xóm....Cho dù có thế nào, tôi cũng phải nói sự thất này cho bố mẹ biết, tôi không biết chuyện gì sẽ xảy ra với mìnhsau đó.....Tối,cùng vơi những giọt nước mắt của bố mẹ, những tiếng khoc nâckhống thành tiếng của tôi, nhưng lơi thú tội được nói ra,mặc dù có hơi muộn màng.....
    .........Vẫn là chiếc xe khác quen thuộc, nhưng lần này, cậu bé trên xe đi với 1 tâmtrạng khac, 1 long quyết tâmcùng biết bao nhiêu hoài bão mà cách đây 1 năm, cũng trên chiếc xe này cậu đã ước mơ............
    ----------Câu chuyện này cảu bạn ti6, được sự cho phép của nó, tôi gửi bài lên đây với mong muốn những bạn học sinh- sinh viên đang còn đắm chìm trong võ lâm có 1cai nhìn trước chotương lai của mình....-------

Chia sẻ trang này