1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Tâm sự

Chủ đề trong 'Quảng Ninh' bởi ba_gia8x, 28/03/2007.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. toi_la_nguoi_tho_lo

    toi_la_nguoi_tho_lo Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    21/12/2006
    Bài viết:
    17
    Đã được thích:
    0
    Đồng ý. Việt Nam đất chật người đông rồi, đừng cho thêm Hàn Quốc, Nhật Bản với Hồng Kông vào mệt lắm. Cứ Bến Phà mà gọi!
  2. pigite

    pigite Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/10/2007
    Bài viết:
    374
    Đã được thích:
    0
    Vầng, thì BẾN PHÀ......, gớm
  3. phuongngocmai

    phuongngocmai Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    25/09/2005
    Bài viết:
    1.251
    Đã được thích:
    0
    Hì, mọi người chỉ được cái nóng tính.
    Sở dĩ bạn phải gọi thế để mọi người dễ hình dung, nếu nói Bến phà chung chung, dễ hiểu nhầm sang cái bến xe lởm chởm với những ku kậu quần đùi nhảy ùm từ phà xuống lắm.
    Chứ còn hay ho gì cái đất Hà Nội (nói vậy nhưng ko nghĩ vậy )
    @ Bạn Cóc: Tớ cứ thích gọi nó thế đấy, có sao hông?
    Cóc hô khẩu hiệu rất đúng, mỗi người chúng ta hãy góp phần xây dựng tên tuổi Bến Phà bằng cách ném một túi rác xuống chân cầu Bãi Cháy.
    Được phuongngocmai sửa chữa / chuyển vào 17:57 ngày 01/07/2008
  4. bluerosemary

    bluerosemary Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    18/06/2007
    Bài viết:
    1.207
    Đã được thích:
    0
    mấy hum nay tối nào cũng lượn qua đấy
    Càng ngày càng thấy Hạ Long của mình thật đẹp!!!
  5. moc12485

    moc12485 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/08/2007
    Bài viết:
    233
    Đã được thích:
    0
    Phù ! Thế là những ngày nghỉ đã qua ! Lên HN mà buồn quá vì chả có ai ở khu nhà trọ , bơ vơ có 1 mình . Chán quá đi ra đường thì gặp mưa ướt như chuột lột ... Hic biết thế ở nhà cho nó lành ....
  6. pigite

    pigite Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/10/2007
    Bài viết:
    374
    Đã được thích:
    0
    mơ như mình quên hết, quên đi tình yêu quá vô cùng
    .....
    ..tình iu đi em ko hề hối tiếc
    .....
    Sắp hâm rùi
  7. chuotnhatqn

    chuotnhatqn Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    30/03/2008
    Bài viết:
    319
    Đã được thích:
    0
    Chị ơi đừng điên vì tình nhé? khổ lắm đấy. CHị yên tâm e sẽ giới thiệu cho chị 1 anh để chị đạt đc mong ước là 27 tuổi lấy chồng. Như vậy sẽ không sợ ê sắc ế nhé!
  8. apollo123

    apollo123 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    17/05/2006
    Bài viết:
    1.314
    Đã được thích:
    20
    Lang thang trên mạng, đắm mình trong suối nhạc êm êm, tình cờ đọc được lời bình cho bài Bình Yên này, copy về để các bác đọc chơi:
    Tự nghĩ, phải chăng miền bình yên ấy thật ra vẫn còn quá xa xôi? Xa đến mức trở thành một khát vọng, bật lên thành câu ru cho chính hồn mình? Lặp đi lặp lại ?obình yên? như nguyện cầu. Gọi mãi, gọi mãi em như lời yêu thương vô vọng.
    Ca khúc: BÌNH YÊN
    Tác giả: Quốc Bảo

    ?oĐó là truyền thuyết về một loài chim không có chân. Nó cứ bay mãi bay mãi, không ngừng nghỉ. Nếu mệt, nó sẽ ngủ trong khi đang bay. Nó sẽ ngủ trong gió. Loài chim đó chỉ dừng chân một lần duy nhất trong đời? Lúc nó dừng chân cũng là lúc nó chết.?
    Days of being wild ?" Vương Gia Vệ
    Những người có tâm hồn bị kềm hãm có lẽ sẽ kiếm tìm sự bình yên trong những chuyến đi dài. Họ đi mãi, đi đến bất cứ đâu, không thể dừng lại được. Không có nơi đi, cũng không có nơi đến. Vốn dĩ, cái đích đến ấy đã mờ nhạt trong trái tim họ tự bao giờ.
    Với những người đã đi quá nhiều, đã trải quá nhiều, đã mệt quá nhiều, ?obình yên? có lẽ lại nằm trong sự tĩnh tại, cô tịch, bình lặng - sự bình yên của ?omột ngôi nhà bão dừng sau cánh cửa?.

    Bình yên ta vào đêm... Bình yên để sóng nâng niu bờ..
    Có lẽ, ?obình yên? chính là một tâm hồn đã tìm được sự bình an, tìm được một nơi chốn nghỉ ngơi. Cho mình và cho người. Không kiếm tìm. Tạm quên đi một vài khao khát. Dù chỉ là đôi lúc thoáng qua ngắn ngủi?
    Bình yên như một lời kinh nguyện cầu khe khẽ rung lên trong đêm?
    Bình yên một thoáng cho tim mềm.
    Bình yên ta vào đêm.
    Bình yên để đoá hoa ra chào.
    Bình yên để trăng cao.
    Bình yên để sóng nâng niu bờ.
    Bình yên không ngờ...
    Lòng ta se sẽ cầu kinh bình yên.
    Dường như có thể nghe được tiếng sóng vỗ dưới mặt biển khơi tràn ánh trăng thâu. Bầu trời đã từng rực sáng đến thế. Mặt nước đã từng có những cơn cuồng nộ dữ dội đến thế. Trăng này đã từng tròn lại khuyết bao lần. Bờ cát này in dấu chân của muôn triệu sinh linh bao nhiêu năm tháng. Tất cả, đã chìm vào trong khoảnh khắc này, của đêm vô tận.
    Cả lòng người vốn quá nhiều khát khao, biết bao bão tố.
    Những nuối tiếc, nhớ thương, hồi ức gợi về khi con người đối diện với bóng tối cũng lặng lẽ trôi đi, mất hút vào thinh không ***g lộng. Nơi ấy, vệt chảy của thời gian chỉ để lại chút hương ngọt đắng vị mưa tàn.
    Nơi ấy, sự cô đơn còn lại cũng không còn xa xót nữa.
    Bình yên để gió đưa em về.
    Bình yên ta chờ nghe,
    Chờ nghe tình vỗ lên tim mình;
    Chờ nghe tình lung linh
    Bình yên để nắng soi môi thơm.
    Bình yên ta mừng...
    Mừng em đã hết đau thương về đây ấm cúng
    Mừng em đã biết xót thương tình yêu.
    Như loài chim không chân, cứ bay mãi, bay mãi không thể dừng lại được, những khát khao này sẽ đưa ta đến đâu? Như loài chim không chân, đi mãi mà không thể tìm nơi để trở về, nếu có thể, hãy để ta trở thành nơi chờ em quay lại. Bình yên, nơi chốn này.
    Bình yên một thoáng cho tim mềm... Mừng em đã biết xót thương tình yêu
    Nguồn: trulyloveable.com
    Tự nghĩ, phải chăng miền bình yên ấy thật ra vẫn còn quá xa xôi? Xa đến mức trở thành một khát vọng, bật lên thành câu ru cho chính hồn mình? Lặp đi lặp lại ?obình yên? như nguyện cầu. Gọi mãi, gọi mãi em như lời yêu thương vô vọng.
    Mừng em đã biết xót thương tình yêu, mà vẫn chỉ là chờ đợi. Đi qua đau thương để trở về, mà vẫn còn đây đơn côi. Tìm trong chính bão giông lòng mình chút ước vọng tĩnh an này. Hạnh phúc, dù chỉ là ước vọng, vẫn như một ngọn đèn soi sáng qua đêm thâu.
    Như từ bao la ta ra đời, một kiếp nữa.
    Như từ trong nhau lớn lên khôn lên, cùng nhau.
    Như một câu hát ứa ra từ tim.
    Tặng nhau nhé tiếng nghe hồn nhiên,
    Để quên hết khó khăn chia lìa...
    Một ngày đã cạn đau thương. Một ngày biết xót thương và trân trọng. Một ngày không còn chia ly. Ta đã tìm kiếm điều gì trong những ngày quay cuồng theo vòng xoáy cuộc đời, theo vô vàn ước muốn và tham vọng? Điều ấy, trong phút giây này, ta đã quên.
    Và ta nhớ, có lẽ, từng có một thời gian nào đó, khi ta còn là cát bụi trôi trong khoảng không bao la này, khi ta đến với cuộc đời này cùng tiếng khóc không phải do đau khổ hay vui sướng, ta đã từng thấy mình tan đi.
    Và ta nghĩ, trong cõi vô cùng này, gì là thật? Thời gian ư? Một phút giây so với một trăm năm nào có khác gì? Ta đang sống đây, hay từng tế bào đang chết. Ta ngày mai không phải ta hôm nay. Ở bên nhau, giây phút này, cho đến một vạn năm sau cũng có gì khác biệt?
    Người ta, vì yêu thương quá nhiều với đời, với người mà ước muốn quá nhiều, nhưng có bao giờ ngừng lại được trong cuộc đuổi bắt với chính cái bóng của mình. Ra khỏi ám ảnh của chia ly, rũ bỏ sức nặng của thời gian, quên đi thân phận của kiếp người, dù chúng ta có là những con chim ngủ trong gió bão, vẫn có thể ngả vào nhau để tìm một phút giây tĩnh tại.
    Đi qua rất nhiều con đường, được nhiều và mất cũng nhiều, cuối cùng, ta dành tặng cho nhau chỉ một lời chúc ?oBình yên?.
    Một người bạn hỏi ?oTại sao đang độ tuổi 20 mà chúng ta ai cũng mệt mỏi đến thế?? Chúng ta bước vào đời một thời gian không thể gọi là mới nhưng cũng quá ngắn với chiều dài một kiếp. Chúng ta ai cũng tự đặt cho mình một mục đích, cố gắng thu xếp cuộc sống, tương lai của mình, của gia đình. Mỗi người một con đường, một mơ ước khác nhau. Nhưng khi đã bước đi, chúng ta đều không thể dừng lại. Những ngày tháng vô tư xưa đã xa rồi.
    Có những lúc, chúng ta ngơ ngác dừng lại trên con đường quen giữa phố phường rộng lớn, lạc trong chính lối đi mòn mỏi mỗi ngày. Có những lúc, có ai đó muốn dừng lại và ra đi ?" dù chỉ là một cuộc trốn chạy tạm thời - khỏi xô bồ phố thị. Có những người, vì ước vọng của mình, trả giá và đánh đổi. Có những người, cứ đi, đi mãi, mà vẫn không hiểu mình muốn gì?
    Chúng ta đổi thay, chúng ta được và mất. Có những tình cảm quý giá vô ngần đã tan vỡ, có những con người đã không còn gặp lại, có những mối liên hệ không thể hàn gắn. Mỗi người một cuộc đời, hạnh phúc hay bất hạnh đều không ai có thể gánh vác, sẻ chia. Đôi lần gặp nhau và thoáng giật mình: Sao chúng ta ai cũng mệt mỏi đến thế?
    Bạn kể về những thăng trầm, lặng lẽ ngồi bên nhau trong quán với ánh nến vàng nói về con đường đã qua và sắp đến. Thấy cuộc đời quả thật quá dài. Không đủ cho một cái nắm tay.
    Ngày đi quá vội nhưng đêm lại quá sâu. Ngoái nhìn lại, chẳng bao giờ thấy mình đã đủ.
    Những con chim không chân, một lúc nào, có thể cùng nhau hát lên cho mình một khúc bình yên?
    Lam Thiên
  9. bluerosemary

    bluerosemary Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    18/06/2007
    Bài viết:
    1.207
    Đã được thích:
    0
    tự nhiên thấy CS sao mà nhàm chán quá thể
    tự nhiên thấy bọn con trai sao mà nhàm chán quá thể
    uh, trừ 1 ng
    ko thể...
  10. pigite

    pigite Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/10/2007
    Bài viết:
    374
    Đã được thích:
    0
    Chị ơi đừng điên vì tình nhé? khổ lắm đấy. CHị yên tâm e sẽ giới thiệu cho chị 1 anh để chị đạt đc mong ước là 27 tuổi lấy chồng. Như vậy sẽ không sợ ê sắc ế nhé!
    [/quote]
    Em hứa rùi đấy nhé, nhớ đấy

Chia sẻ trang này