1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Tâm sự ...

Chủ đề trong '1985 Hà Nội (1985 Club)' bởi POKET, 15/03/2003.

Trạng thái chủ đề:
Đã khóa
  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. zhaowei85

    zhaowei85 Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    17/04/2002
    Bài viết:
    444
    Đã được thích:
    0
    Nực cười, mình ghét nhất những người lấy mình ra làm trò đùa. Tình cảm con người bây giờ tầm thường thật, mà cũng ko đáng quan tâm đến những người như thế làm gì, tự họ đã hạ thấp bản thân mình, đáng tiếc.
    Failure is the mother of success !
  2. trang_cva

    trang_cva Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    21/11/2002
    Bài viết:
    225
    Đã được thích:
    0
    He he,sự thực đành phải chấp nhận.Thời này con người dễ ngộ nhận trong chuyện tình cảm quá !!! Tự dưng mình cảm thấy coi thường bạn,mình không thấy mến bạn như trước nữa.....ngày trước,mình vẫn cảm thấy bạn hiền,nhưng giờ chẳng còn cảm giác đấy nữa.....Mình thương hại bạn vì bạn ko biết lo cho tương lai,mà phải làm cho bố mẹ lo lắng quá nhiều.....Đúng là thật đáng tiếc !!!
    To Ku iu : đừng hỉu nhầm nhé.Đọc cái này mày thừa biết mà,ku nhỉ
    A friend in need is a friend indeed
    My name is trangcva
    Được trang_cva sửa chữa / chuyển vào 23:38 ngày 26/08/2003
  3. trang_cva

    trang_cva Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    21/11/2002
    Bài viết:
    225
    Đã được thích:
    0
    He he,sự thực đành phải chấp nhận.Thời này con người dễ ngộ nhận trong chuyện tình cảm quá !!! Tự dưng mình cảm thấy coi thường bạn,mình không thấy mến bạn như trước nữa.....ngày trước,mình vẫn cảm thấy bạn hiền,nhưng giờ chẳng còn cảm giác đấy nữa.....Mình thương hại bạn vì bạn ko biết lo cho tương lai,mà phải làm cho bố mẹ lo lắng quá nhiều.....Đúng là thật đáng tiếc !!!
    To Ku iu : đừng hỉu nhầm nhé.Đọc cái này mày thừa biết mà,ku nhỉ
    A friend in need is a friend indeed
    My name is trangcva
    Được trang_cva sửa chữa / chuyển vào 23:38 ngày 26/08/2003
  4. amorousdemon

    amorousdemon Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/06/2003
    Bài viết:
    241
    Đã được thích:
    0
    Một cảm giác kỳ lạ đang xâm chiếm và lấp đầy dần con người mình. Kỳ quặc ở chỗ mình ko biết fải diễn tả nó thành lời như thế nào. Một chút vui , một chút buồn rồi lại cảm thấy hạnh phúc, rồi lại tủi thân. Cũng chẳng hiểu thế nào. Có lẽ vui khi mình sắp có 1 cuộc sống mới, có lẽ sẽ tự do hơn nhưng chắc sẽ ko tránh khỏi khó khăn. Trong hoạn nạn, mới nhận ra được những nguời bạn đích thực, một câu nói cũ mèm nhưng luôn đúng.Rồi cuối cùng mình cũng biết được ai thực sự cần mình và mình thực sự cần ai. Nhiều lúc cũng cảm thấy áy náy vì fụ lòng nhiều nguời nhưng rồi lại tự an ủi mình rằng Đã là con người thì chẳng ai hoàn hảo. Có lẽ đó chỉ là những lời nguỵ biện cho những lỗi lầm mà mình đã gây ra .
    Chẳng hiểu từ bao giờ mình trở thành 1 con nguời buông xuôi. Một con nguời điển hình của cái chủ nghĩa makeno. Không thích tranh cãi nữa, cũng chẳng nói nhiều như mọi khi, điều duy nhất mình làm được bây giờ là lắng nghe mọi nguời nói. Có lẽ, cũng đến lúc fải tập cách lắng nghe mọi người. Ngày trước con bạn thân bảo mình : " Mày chỉ giỏi chặn họng nguời khác thôi ". Rồi thằng Nam cũng bảo : " Ừ, mày chỉ giỏi lấy tiếng hét át tiếng bomb ". Thế mà lúc đấy mình lại thấy vui mới chết chứ, vui chẳng ai cãi nhau lại với mình. Bây giờ nghĩ lại mới thấy mình trẻ con.
  5. amorousdemon

    amorousdemon Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/06/2003
    Bài viết:
    241
    Đã được thích:
    0
    Một cảm giác kỳ lạ đang xâm chiếm và lấp đầy dần con người mình. Kỳ quặc ở chỗ mình ko biết fải diễn tả nó thành lời như thế nào. Một chút vui , một chút buồn rồi lại cảm thấy hạnh phúc, rồi lại tủi thân. Cũng chẳng hiểu thế nào. Có lẽ vui khi mình sắp có 1 cuộc sống mới, có lẽ sẽ tự do hơn nhưng chắc sẽ ko tránh khỏi khó khăn. Trong hoạn nạn, mới nhận ra được những nguời bạn đích thực, một câu nói cũ mèm nhưng luôn đúng.Rồi cuối cùng mình cũng biết được ai thực sự cần mình và mình thực sự cần ai. Nhiều lúc cũng cảm thấy áy náy vì fụ lòng nhiều nguời nhưng rồi lại tự an ủi mình rằng Đã là con người thì chẳng ai hoàn hảo. Có lẽ đó chỉ là những lời nguỵ biện cho những lỗi lầm mà mình đã gây ra .
    Chẳng hiểu từ bao giờ mình trở thành 1 con nguời buông xuôi. Một con nguời điển hình của cái chủ nghĩa makeno. Không thích tranh cãi nữa, cũng chẳng nói nhiều như mọi khi, điều duy nhất mình làm được bây giờ là lắng nghe mọi nguời nói. Có lẽ, cũng đến lúc fải tập cách lắng nghe mọi người. Ngày trước con bạn thân bảo mình : " Mày chỉ giỏi chặn họng nguời khác thôi ". Rồi thằng Nam cũng bảo : " Ừ, mày chỉ giỏi lấy tiếng hét át tiếng bomb ". Thế mà lúc đấy mình lại thấy vui mới chết chứ, vui chẳng ai cãi nhau lại với mình. Bây giờ nghĩ lại mới thấy mình trẻ con.
  6. POKET

    POKET Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    19/06/2001
    Bài viết:
    4.127
    Đã được thích:
    0

    Nghĩ về em
    Huỳnh Lương Chung
    Lúc gặp em
    Chỉ muốn lặng yên một minh để nghĩ
    Lúc lặng yên một mình
    Chỉ muốn chạy tìm em
    Bây giờ anh mới tin
    Cháy lòng là nỗi nhớ
    Bây giờ anh mới sợ
    Chiều dài ngày vắng em
    Một ngày đi qua
    Anh không nghĩ sẽ trẻ thêm
    Vẫn cứ vậy - cứ đợi đêm, đợi sáng
    Tíu tín thời gian
    Anh biết lắm
    Đến ngày mai phải đi hết hôm nay
    Nhớ mắt nhiều
    Mà muốn gặp bàn tay
    Yêu say đắm khoảng trời anh bay bổng
    Càng gần hơn mảnh đất gieo cuộc sống
    Em sẽ rất chung
    Em sẽ rất riêng
    Khi bồi hồi cả năm ngón tay em
    Xoè cho anh chuyện trò đêm trăng sáng
    Giờ này
    em ở đâu
    Giữa quây quần bè bạn
    Hay đang một mình chân lấm đuờng xa
    Em trong anh là một khúc dân ca
    Đằm thắm thế
    Chân tinh cũng thế
    Sẽ không bao giờ cầm đuợc tay em
    Là điều có thể
    Nếu yêu em
    Mà chỉ
    Nghĩ về em.
    2/1977​
    Aki à, tớ cảm ơn bạn nhiều lắm ... Tớ biết chat với bạn sẽ cảm thấy mình ở thực tại nhiều hơn.. Tớ ko phải là người lãng mạn, nhưng tớ là người hiểu đc thơ muốn nói với ta điều gì .. Tớ đọc những bài thơ bạn post trong Thi ca.. Tớ thấy nó hay lạ ... Đã lâu lắm rồi tớ mới thả mình vào những bài thơ như thế.. Bình thường tớ thấy nó mơ hồ lắm và chẳng bài nào cho mình sống tỏng đó cả. Hay thì vẫn cảm thấy hay nhưng ko thể thả hồn vào đó.. Cái cảm giác thơ của bây h lâu rồi tớ mới cảm nhận lại ... Vậy là tớ phải cảm ơn bạn 2 điều
    Nếu dang dở
    Đêm và ngày lo sợ
    Chấp chới lòng
    Thôi thì bỏ cho xong​
    Bài này cũng hay bạn ạ .. Có lẽ tớ còn thích bài này hơn .. Bài này của bạn à ??? Có ý nghĩa thật đấy !!
    Muốn post bài trong tâm sự.. Nhưng khi tìm lại đc topic của mình thì chẳng biết phải post cái gì cho đúng tâm trạng nữa Chỉ biết lúc này đang là stress và lo lắng Chả biết bao h mình mới trải wa đc cái cảnh này đây .. Mình ko biết mình phải làm gì nữa .. Tự nhiên cứ rối tung cả lên.. Ko biết rồi tương lai sẽ làm gì, liệu chuyện học hành có đến nơi đến chốn ko .. Hoang mang thế nào ý .. Năm nay mà chuyển ngành thì phải học lại 1 năm. Học lại theo L-M-D chắc lại quay lại từ đầu.. Nhưng mà thôi, theo hệ đó lên đến Master 2 cũng ổn.. Cái chính là còn tận ko biết bao nhiêu năm nữa đây... Ước gì mình dũng cảm thêm 1 chút nhỉ ... Ở cái ngưỡng cửa bước chân vào đại học này phải tự xem xét và quyết định mấy sao mà thấy khó wá
    Càng nói càng rối ... Tự nhiên lại đau đầu vì chuyện này cơ chứ ..

  7. POKET

    POKET Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    19/06/2001
    Bài viết:
    4.127
    Đã được thích:
    0

    Nghĩ về em
    Huỳnh Lương Chung
    Lúc gặp em
    Chỉ muốn lặng yên một minh để nghĩ
    Lúc lặng yên một mình
    Chỉ muốn chạy tìm em
    Bây giờ anh mới tin
    Cháy lòng là nỗi nhớ
    Bây giờ anh mới sợ
    Chiều dài ngày vắng em
    Một ngày đi qua
    Anh không nghĩ sẽ trẻ thêm
    Vẫn cứ vậy - cứ đợi đêm, đợi sáng
    Tíu tín thời gian
    Anh biết lắm
    Đến ngày mai phải đi hết hôm nay
    Nhớ mắt nhiều
    Mà muốn gặp bàn tay
    Yêu say đắm khoảng trời anh bay bổng
    Càng gần hơn mảnh đất gieo cuộc sống
    Em sẽ rất chung
    Em sẽ rất riêng
    Khi bồi hồi cả năm ngón tay em
    Xoè cho anh chuyện trò đêm trăng sáng
    Giờ này
    em ở đâu
    Giữa quây quần bè bạn
    Hay đang một mình chân lấm đuờng xa
    Em trong anh là một khúc dân ca
    Đằm thắm thế
    Chân tinh cũng thế
    Sẽ không bao giờ cầm đuợc tay em
    Là điều có thể
    Nếu yêu em
    Mà chỉ
    Nghĩ về em.
    2/1977​
    Aki à, tớ cảm ơn bạn nhiều lắm ... Tớ biết chat với bạn sẽ cảm thấy mình ở thực tại nhiều hơn.. Tớ ko phải là người lãng mạn, nhưng tớ là người hiểu đc thơ muốn nói với ta điều gì .. Tớ đọc những bài thơ bạn post trong Thi ca.. Tớ thấy nó hay lạ ... Đã lâu lắm rồi tớ mới thả mình vào những bài thơ như thế.. Bình thường tớ thấy nó mơ hồ lắm và chẳng bài nào cho mình sống tỏng đó cả. Hay thì vẫn cảm thấy hay nhưng ko thể thả hồn vào đó.. Cái cảm giác thơ của bây h lâu rồi tớ mới cảm nhận lại ... Vậy là tớ phải cảm ơn bạn 2 điều
    Nếu dang dở
    Đêm và ngày lo sợ
    Chấp chới lòng
    Thôi thì bỏ cho xong​
    Bài này cũng hay bạn ạ .. Có lẽ tớ còn thích bài này hơn .. Bài này của bạn à ??? Có ý nghĩa thật đấy !!
    Muốn post bài trong tâm sự.. Nhưng khi tìm lại đc topic của mình thì chẳng biết phải post cái gì cho đúng tâm trạng nữa Chỉ biết lúc này đang là stress và lo lắng Chả biết bao h mình mới trải wa đc cái cảnh này đây .. Mình ko biết mình phải làm gì nữa .. Tự nhiên cứ rối tung cả lên.. Ko biết rồi tương lai sẽ làm gì, liệu chuyện học hành có đến nơi đến chốn ko .. Hoang mang thế nào ý .. Năm nay mà chuyển ngành thì phải học lại 1 năm. Học lại theo L-M-D chắc lại quay lại từ đầu.. Nhưng mà thôi, theo hệ đó lên đến Master 2 cũng ổn.. Cái chính là còn tận ko biết bao nhiêu năm nữa đây... Ước gì mình dũng cảm thêm 1 chút nhỉ ... Ở cái ngưỡng cửa bước chân vào đại học này phải tự xem xét và quyết định mấy sao mà thấy khó wá
    Càng nói càng rối ... Tự nhiên lại đau đầu vì chuyện này cơ chứ ..

  8. Sergechrono85

    Sergechrono85 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    12/05/2002
    Bài viết:
    4.695
    Đã được thích:
    0
    Sau gần một năm, lần đầu tiên dám đến gặp bạn. Nhưng vui khi được nhìn thấy bạn chẳng được lâu thì lại phải nhìn bạn mệt mỏi gục xuống giữa vòng tay của những người bạn khác. Mình thật tồi tệ khi chẳng thể làm gì cho bạn mà chỉ có thể đứng từ xa cầu mong bạn sẽ không sao. Hãy khoẻ lên S nhé, sắp tới sn bạn rồi, tuy cuộc sống bây giờ có thể không tuyệt vời như trước nhưng bạn sẽ vẫn mãi là một người bạn chân thành, dễ thương đúng không, my cherished friend.
    Được Sergechrono85 sửa chữa / chuyển vào 06:14 ngày 12/05/2004
  9. Sergechrono85

    Sergechrono85 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    12/05/2002
    Bài viết:
    4.695
    Đã được thích:
    0
    Sau gần một năm, lần đầu tiên dám đến gặp bạn. Nhưng vui khi được nhìn thấy bạn chẳng được lâu thì lại phải nhìn bạn mệt mỏi gục xuống giữa vòng tay của những người bạn khác. Mình thật tồi tệ khi chẳng thể làm gì cho bạn mà chỉ có thể đứng từ xa cầu mong bạn sẽ không sao. Hãy khoẻ lên S nhé, sắp tới sn bạn rồi, tuy cuộc sống bây giờ có thể không tuyệt vời như trước nhưng bạn sẽ vẫn mãi là một người bạn chân thành, dễ thương đúng không, my cherished friend.
    Được Sergechrono85 sửa chữa / chuyển vào 06:14 ngày 12/05/2004
  10. chet_vi_ngu

    chet_vi_ngu Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    25/07/2002
    Bài viết:
    142
    Đã được thích:
    0
    Buồn quá!
    Khoảng cách!
    Tôi-bố.Địa ngục-thiên đường,tương lai-quá khứ.
    Hic!
Trạng thái chủ đề:
Đã khóa

Chia sẻ trang này