1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Tâm sự ...

Chủ đề trong '1985 Hà Nội (1985 Club)' bởi POKET, 15/03/2003.

Trạng thái chủ đề:
Đã khóa
  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. lovejunhan

    lovejunhan Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    04/03/2004
    Bài viết:
    1.174
    Đã được thích:
    0
    Đau đầu,mệt mỏi,trán trường,chẳng hiểu sao lại sinh ra những ký thi như thế này nhỉ?saophải đến nhà?đến nhà thì điểm cao hơn?học bổng à?đến rùi nói dối?và trình bày?
    Cái quái gì đấy?Chẳng qua k muốn ba mẹ phiền lòng chứ k thì đã đeck hcọ cái trường nửa mùa này rùi,học xong về làm gì?có việc k?
    Thế còn ĐH?mẹ hỏi tuần sau đi học sao?mình bảo kín ,mẹ cười bảo thế là được?Cú học kíc lịch là tót à?
    Trong khi chúng nó ở nhà học,thì mình lại tấp nập ,buôn ba lhắp nơi,chắc chắn k hiệu quả,biết sao được,vào CĐ thôi,k ham vpng lớn,ai bảo mình k chăm,ai bảo mình coi thường,bây giwò thì sợ rồi.Trước đâu như thế,cũng được tiếng học hành tử tế mà,nhưng ham chơi thiệt.CHịu thua.
    kiểm tra ư?điểm ư?saocú tranh chấp nhau mấy cái đó nhỉ?mệt quá rồi.Kệ chúng mày
  2. ThanChetLeLoi

    ThanChetLeLoi Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    24/10/2002
    Bài viết:
    887
    Đã được thích:
    0
    Mấy hôm nay tệ thật ...
    Hôm trước đi làm cả ngày về , mệt phờ . Bố lên phòng nói chuyện ... Mình khóc ... Cố gắng vùng vẫy ra khỏi những rắc rối và mệt mỏi , nhưng càng chìm sâu hơn . Tối gặp anh đọc được tin nhắn Ly gửi cho mình , và anh hỏi ... Mình im lặng ... Nhưng anh cũng đoán ra . Mình biết anh cũng khổ sở vì không giúp mình thoát khỏi tình trạng này được ... Cơ hội là không có ... Hoặc nó chỉ là 1% , 1% có thể thay đổi tất cả . Nhưng hai đứa tự nhủ sẽ cố gắng ...
    Trưa nay nhận được cú điện thoại ấy mình choáng váng quá . Gần như suy sụp hẳn . Đang ở chỗ làm mà không thể nào nén được , chạy vội vào nhà kho oà khóc .
    Trời ơi , con chỉ xin được bình yên bên người con yêu , khổ mấy con cũng chấp nhận , xin hãy nhủ lòng thương con ... Ko có anh con sẽ chết mất . Nếu có thể , xin Trời hãy lấy đi của con cuộc sống . Con nguyện chấp nhận sống bên anh dù cho ngắn ngủi nhưng chúng con được hạnh phúc và thanh thản ...
    Mẹ ơi , con ko biết phải làm sao để mẹ hiểu rằng con chấp nhận làm một kẻ mù quáng . Con chấp nhận cho dù sau này có thể con sẽ bị tổn thương và ko bao giờ con có thể đứng dậy được nữa ... Mẹ ơi , xin hãy cho con một tia hy vọng . Bầu trời u ám thật đấy , nhưng rồi nắng sẽ đến , và mẹ hãy cho con được hy vọng và tin rằng nắng sẽ lại về ... Được ko mẹ ?
    Nếu phải lựa chọn giữa tất cả , có lẽ con sẽ chọn sự biến mất của chính mình . Vì con ko thể chịu được sự lạnh lùng của bố mẹ , con cũng ko thể để vì con mà bố mẹ phải mệt mỏi như thế được . Nhưng nếu phải bỏ anh , con hiểu như thế linh hồn con đã chết , chết vĩnh viễn ...
    Xin hãy một lần tin chúng con ... một lần duy nhất và cuối cùng ....
  3. ThanChetLeLoi

    ThanChetLeLoi Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    24/10/2002
    Bài viết:
    887
    Đã được thích:
    0
    Mấy hôm nay tệ thật ...
    Hôm trước đi làm cả ngày về , mệt phờ . Bố lên phòng nói chuyện ... Mình khóc ... Cố gắng vùng vẫy ra khỏi những rắc rối và mệt mỏi , nhưng càng chìm sâu hơn . Tối gặp anh đọc được tin nhắn Ly gửi cho mình , và anh hỏi ... Mình im lặng ... Nhưng anh cũng đoán ra . Mình biết anh cũng khổ sở vì không giúp mình thoát khỏi tình trạng này được ... Cơ hội là không có ... Hoặc nó chỉ là 1% , 1% có thể thay đổi tất cả . Nhưng hai đứa tự nhủ sẽ cố gắng ...
    Trưa nay nhận được cú điện thoại ấy mình choáng váng quá . Gần như suy sụp hẳn . Đang ở chỗ làm mà không thể nào nén được , chạy vội vào nhà kho oà khóc .
    Trời ơi , con chỉ xin được bình yên bên người con yêu , khổ mấy con cũng chấp nhận , xin hãy nhủ lòng thương con ... Ko có anh con sẽ chết mất . Nếu có thể , xin Trời hãy lấy đi của con cuộc sống . Con nguyện chấp nhận sống bên anh dù cho ngắn ngủi nhưng chúng con được hạnh phúc và thanh thản ...
    Mẹ ơi , con ko biết phải làm sao để mẹ hiểu rằng con chấp nhận làm một kẻ mù quáng . Con chấp nhận cho dù sau này có thể con sẽ bị tổn thương và ko bao giờ con có thể đứng dậy được nữa ... Mẹ ơi , xin hãy cho con một tia hy vọng . Bầu trời u ám thật đấy , nhưng rồi nắng sẽ đến , và mẹ hãy cho con được hy vọng và tin rằng nắng sẽ lại về ... Được ko mẹ ?
    Nếu phải lựa chọn giữa tất cả , có lẽ con sẽ chọn sự biến mất của chính mình . Vì con ko thể chịu được sự lạnh lùng của bố mẹ , con cũng ko thể để vì con mà bố mẹ phải mệt mỏi như thế được . Nhưng nếu phải bỏ anh , con hiểu như thế linh hồn con đã chết , chết vĩnh viễn ...
    Xin hãy một lần tin chúng con ... một lần duy nhất và cuối cùng ....
  4. boy_in_the_war

    boy_in_the_war Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    01/05/2004
    Bài viết:
    272
    Đã được thích:
    0
    Chán đời quá! Không pha?i chán vi? thất ti?nh, cufng không pha?i chán vi? thiếu tiê?n hay mọi cái ma? mọi ngươ?i có thê? thấy được, chi? vi? mi?nh, chi? vi? sự yếu kém cu?a mi?nh. Nhớ hô?i ôn thi đại học, mi?nh đaf cứng rắn thế na?o đê? re?n luyện tha?nh một con ngươ?i cứng rắn, vậy ma? bây giơ?, chính mi?nh, sự non nớt cu?a mi?nh đaf đánh mất mi?nh, CHÁN.
    Các bạn nghif sao vê? cuộc sống, sống yên ô?n, sống vu?ng vâfy cho đúng chí la?m trai, tôi cufng chă?ng biết nưfa. Tuâ?n trước, khi nghe ông nội nói ră?ng ông bác tôi chă?ng còn được bao nga?y nưfa đâu, tôi tươ?ng tượng đến ngôi nha? cu?a bác, khi bác gái tôi đi chợ vê?, anh tôi đi la?m vê?, vâfn có một ngươ?i ngô?i nha? xem vô tuyến, vậy ma? chi? một thơ?i gian nưfa thôi sef ra đi. Tôi lại nhớ ba? ngoại tôi, ba? ốm tư? hô?i tôi co?n nho?, ba? sống trong sự đau đớn vi? bệnh tật, nhưng không có ba?, ông tôi trơ? nên suy sụp, gia? yếu đi nhiê?u. Tôi nói thế na?y không hă?n vi? tôi quá yêu quý nhưfng ngươ?i thân trong gia đình, ma? la? tôi đang muốn lựa chọn con đươ?ng đi cho mi?nh, tách hă?n kho?i gia đi?nh đê? có thê? sống theo cách mi?nh muốn, có thê? trơ? nên cứng rắn trong một cuộc sống ma? bây giơ? tôi chưa biết nó phức tạp như thế na?o. Hay mi?nh sef sống trong một mái ấm, yên ô?n nga?y qua nga?y như bao ngươ?i khác có điê?u kiện thuận lợi như mi?nh.
    Chán thật, mấy hôm trước thi toán A3 la?m sai hết, 12 na?y lại thi KTCT, bây giơ? lại cha? muốn học gi? ca?, thôi thi? đê? he? xong thi lại cho đâ?u nó bớt nặng, đến 26 lại thi Pascal, tư? hô?i học môn na?y đến giơ? mi?nh đến lớp môfi buô?i đâ?u tiên, chắc die nốt. Thực ra thi lại hay học lại mi?nh không ngại, ngại môfi cái có mấy ông trong trươ?ng bên box GT học gio?i quá, sợ họ nói mi?nh la? học dốt, nghif đến họ ma? chán không muốn học cufng cố ngô?i va?o ba?n. Thôi dứt điê?m he? xong thi lại.
  5. boy_in_the_war

    boy_in_the_war Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    01/05/2004
    Bài viết:
    272
    Đã được thích:
    0
    Chán đời quá! Không pha?i chán vi? thất ti?nh, cufng không pha?i chán vi? thiếu tiê?n hay mọi cái ma? mọi ngươ?i có thê? thấy được, chi? vi? mi?nh, chi? vi? sự yếu kém cu?a mi?nh. Nhớ hô?i ôn thi đại học, mi?nh đaf cứng rắn thế na?o đê? re?n luyện tha?nh một con ngươ?i cứng rắn, vậy ma? bây giơ?, chính mi?nh, sự non nớt cu?a mi?nh đaf đánh mất mi?nh, CHÁN.
    Các bạn nghif sao vê? cuộc sống, sống yên ô?n, sống vu?ng vâfy cho đúng chí la?m trai, tôi cufng chă?ng biết nưfa. Tuâ?n trước, khi nghe ông nội nói ră?ng ông bác tôi chă?ng còn được bao nga?y nưfa đâu, tôi tươ?ng tượng đến ngôi nha? cu?a bác, khi bác gái tôi đi chợ vê?, anh tôi đi la?m vê?, vâfn có một ngươ?i ngô?i nha? xem vô tuyến, vậy ma? chi? một thơ?i gian nưfa thôi sef ra đi. Tôi lại nhớ ba? ngoại tôi, ba? ốm tư? hô?i tôi co?n nho?, ba? sống trong sự đau đớn vi? bệnh tật, nhưng không có ba?, ông tôi trơ? nên suy sụp, gia? yếu đi nhiê?u. Tôi nói thế na?y không hă?n vi? tôi quá yêu quý nhưfng ngươ?i thân trong gia đình, ma? la? tôi đang muốn lựa chọn con đươ?ng đi cho mi?nh, tách hă?n kho?i gia đi?nh đê? có thê? sống theo cách mi?nh muốn, có thê? trơ? nên cứng rắn trong một cuộc sống ma? bây giơ? tôi chưa biết nó phức tạp như thế na?o. Hay mi?nh sef sống trong một mái ấm, yên ô?n nga?y qua nga?y như bao ngươ?i khác có điê?u kiện thuận lợi như mi?nh.
    Chán thật, mấy hôm trước thi toán A3 la?m sai hết, 12 na?y lại thi KTCT, bây giơ? lại cha? muốn học gi? ca?, thôi thi? đê? he? xong thi lại cho đâ?u nó bớt nặng, đến 26 lại thi Pascal, tư? hô?i học môn na?y đến giơ? mi?nh đến lớp môfi buô?i đâ?u tiên, chắc die nốt. Thực ra thi lại hay học lại mi?nh không ngại, ngại môfi cái có mấy ông trong trươ?ng bên box GT học gio?i quá, sợ họ nói mi?nh la? học dốt, nghif đến họ ma? chán không muốn học cufng cố ngô?i va?o ba?n. Thôi dứt điê?m he? xong thi lại.
  6. ngocquynh85

    ngocquynh85 Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    04/11/2002
    Bài viết:
    260
    Đã được thích:
    0
    Hãy yêu ngày tới dù quá mệt kiếp người !
    Còn cuộc đời, ta cứ vui !
  7. ngocquynh85

    ngocquynh85 Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    04/11/2002
    Bài viết:
    260
    Đã được thích:
    0
    Hãy yêu ngày tới dù quá mệt kiếp người !
    Còn cuộc đời, ta cứ vui !
  8. lovejunhan

    lovejunhan Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    04/03/2004
    Bài viết:
    1.174
    Đã được thích:
    0
    Hôm nay kể chuyện cùng con bạn.Nó ngyhe,rồi cũng bảo"Ừ,hay thật đấy,cơ bản là người đó cũng thoải rmái với lại cũng như thế với mày từ lâu rồi".Nghe xong,thấy vui vui.Nghe chuyện mình kể như chuyện trong mơ.
    Ainghe cũng kêu"đúng là 1 lũ dở hơi,hoang tưởng"Với mình nó k hề hoang tưởng,đến bây giờ mình vẫn có cảm giác thật khó tả khi nghĩ đến nó.Đôi khi mình còn muốn nó diễn ra thật nhiều,lặp lại thật nhiều.
    Vui khi nghĩ đến nó,chẳng cần gì cả,k cần mối quan hệ này đi đến đâu,chỉ muốn nó mãi cho mình cái cảm giác này,và đừng cái gì cướp đi nó mà thôi.
    Rồi,khi mưa,đó là lúc mình biết được mình quan tâm nhất là ai,nghĩ tới nhiều nhất là ai.Là ai nữa nếu k phải là người đó.Chắc chẳng biết đâu,nhưng như thế lại hay.Nghe mưa rơi mà chỉ muốn có...bên cạnh.Sấm chớp là vậy,nhưng khi có ......bên cạnh thì có là gì.Mấy hôm nay mưa liên tục,chẳng nhẽ ông trời lại muốn mình nghĩ đến người đó nhiều thế cơ à?????biết giải quyết được gì đâu,nhưng vui khi có cảm giác ấy.
  9. lovejunhan

    lovejunhan Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    04/03/2004
    Bài viết:
    1.174
    Đã được thích:
    0
    Hôm nay kể chuyện cùng con bạn.Nó ngyhe,rồi cũng bảo"Ừ,hay thật đấy,cơ bản là người đó cũng thoải rmái với lại cũng như thế với mày từ lâu rồi".Nghe xong,thấy vui vui.Nghe chuyện mình kể như chuyện trong mơ.
    Ainghe cũng kêu"đúng là 1 lũ dở hơi,hoang tưởng"Với mình nó k hề hoang tưởng,đến bây giờ mình vẫn có cảm giác thật khó tả khi nghĩ đến nó.Đôi khi mình còn muốn nó diễn ra thật nhiều,lặp lại thật nhiều.
    Vui khi nghĩ đến nó,chẳng cần gì cả,k cần mối quan hệ này đi đến đâu,chỉ muốn nó mãi cho mình cái cảm giác này,và đừng cái gì cướp đi nó mà thôi.
    Rồi,khi mưa,đó là lúc mình biết được mình quan tâm nhất là ai,nghĩ tới nhiều nhất là ai.Là ai nữa nếu k phải là người đó.Chắc chẳng biết đâu,nhưng như thế lại hay.Nghe mưa rơi mà chỉ muốn có...bên cạnh.Sấm chớp là vậy,nhưng khi có ......bên cạnh thì có là gì.Mấy hôm nay mưa liên tục,chẳng nhẽ ông trời lại muốn mình nghĩ đến người đó nhiều thế cơ à?????biết giải quyết được gì đâu,nhưng vui khi có cảm giác ấy.
  10. girl_usetosmile

    girl_usetosmile Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    22/05/2004
    Bài viết:
    123
    Đã được thích:
    0
    Buồn....Chán...Cô đơn quá à.
    Sao mình lại có những ngày tồi tệ thế này nhỉ.Liệu cái ngày mà xung quanh mình không còn ai nữa sẽ như thế nào nhỉ?
    Được girl_usetosmile sửa chữa / chuyển vào 23:02 ngày 14/06/2004
Trạng thái chủ đề:
Đã khóa

Chia sẻ trang này