1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Tâm tình hiến dâng (The gardener) - Rabindranath Tagore

Chủ đề trong 'Tác phẩm Văn học' bởi Titiamo, 10/11/2004.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. Titiamo

    Titiamo Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/06/2004
    Bài viết:
    110
    Đã được thích:
    0
    49.
    Tôi cầm tay nàng ghì chặt nàng vào ngực. Tôi cố ôm đầy trong tay mình dáng vẻ yêu kiều, đoạt cướp bằng môi mình nụ cười tươi tắn, uống cạn bằng mắt mình ánh mắt u huyền.
    Nhưng mà tất cả đâu rồi nhỉ? Màu xanh ai có thể gạn lọc khỏi bầu trời?
    Tôi cứ nắm chắc trong tay vẻ đẹp; vẻ đẹp thoát tuột chỉ để lại thân xác không hồn.
    Rã rời, luýnh quýng, tôi hồi tỉnh. Làm sao thân xác sờ nắm được đoá hoa chỉ riêng tinh thần tiếp xúc nổi?
    Được Titiamo sửa chữa / chuyển vào 08:14 ngày 16/11/2004
  2. Titiamo

    Titiamo Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/06/2004
    Bài viết:
    110
    Đã được thích:
    0

    50.
    Tình yêu, lòng ta ngày đêm khao khát gặp người ?" khao khát gặp cuộc gặp gỡ thật giống như cái chết nuốt trôi tất cả.
    Hãy quét ta đi như phong ba bão táp, đoạt hết những gì ta có, phá tan giấc ngủ cùng mộng mị và chiếm hết vũ trụ của riêng ta.
    Trong cảnh hoang tàn ấy, lúc tâm thần trần truồng tuyệt đối, hãy để hai ta hoà thành một trong vẻ đẹp tuyệt vời.
    Hỡi ơi , ước mơ mãi hoài! Tìm đâu thấy hi vọng đoàn tụ như thế trừ nơi Người, Thượng đế của lòng tôi?
  3. Titiamo

    Titiamo Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/06/2004
    Bài viết:
    110
    Đã được thích:
    0

    51.
    Vậy thì hát nốt bài ca cuối cùng rồi hai ta chia tay?
    Hãy quên đêm nay khi đêm không còn nữa.
    Tôi đã cố ôm ai trong vòng tay mình nhỉ? Chẳng bao giờ lại giam cầm được mộng.
    Hai tay tôi hăm hở ghì chặt hư không; hư không làm ngực tôi rát bỏng.

  4. Titiamo

    Titiamo Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/06/2004
    Bài viết:
    110
    Đã được thích:
    0

    52.
    Tại sao đèm phụt tắt?
    Tôi lấy áo choàng ngăn gió cho đèn; đấy là lý do khiến đèn phụt tắt.
    Tại sao hoa úa tàn?
    Tôi ghì chặt hoa vào lòng với tình yêu ưu tư; đấy là lý do khiến hoa úa tàn.
    Tại sao suối cạn nguồn?
    Tôi đắp đập qua suối để lấy nước mình dùng; đấy là lý do khiến suối cạn nguồn.
    Tại sao dây đàn phựt đứt?
    Tôi cố ép một cung điệu ngoài sức dây tơ; đấy là lý do khiến dây đàn phựt đứt.

  5. Titiamo

    Titiamo Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/06/2004
    Bài viết:
    110
    Đã được thích:
    0

    53.
    Sao em làm tôi xấu hổ vì ánh mắt em nhìn? Tôi không tới đây như một tên hành khất. Tôi chỉ đứng trong một giờ ngắn ngủi ở sân nhà em bên ngoài hàng dậu ngăn cách khu vườn.
    Sao em làm tôi xấu hổ vì ánh mắt em nhìn?
    Tôi chưa hái bông hoa nào trong vườn nhà em, tôi chửa ngắt trái cây nào trong vườn hà em. Tôi chỉ khiêm nhường tạm trú dưới bóng mát vệ đường, nơi khách vãng lai xa lạ cũng có thể dừng chân. Tôi chưa hề ngắt bông hồng nào cả.
    Vâng, chân tôi đã mỏi nhừ và mưa rào đang trút nước. Gió từng cơn than van trong những cành tre nghiêng ngả; mây thành từng cụm bay ngang bầu trời như kẻ bại vong. Chân tôi đã mỏi nhừ.
    Tôi chẳng hiểu em nghĩ gì về tôi đang đứng chờ ai ngoài ngõ. Tia chớp làm loé đôi mắt em trông chờ. Làm sao có thể biết em đã nhìn thấy tôi đứng trong bóng tối? Tôi chẳng hiểu em nghĩ gì về tôi.
    Ngày tàn và mưa giây lát. Tôi từ giã bóng mát trùm cây cuối vườn nhà em và cả chỗ ngồi nữa trên thảm cỏ màu xanh.
    Màn đêm buông kín; thôi khép cửa lại, tôi đi đường tôi. Ngày tàn rồi.
  6. Titiamo

    Titiamo Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/06/2004
    Bài viết:
    110
    Đã được thích:
    0

    54.
    Em cắp thúng vội vã đi đâu lúc này chiều muộn khi chợ tan rồi?
    Thiên hạ ai nấy đều về nhà, gánh gồng nặng trĩu. Mặt trăng đã hé nhìn vòm cây trong thôn làng.
    Tiếng vọng của người gọi thuyền sang sông vang trên mật nước tối om lan đến tận bãi lầy xa tít, nơi bầy vịt trời đang yên giấc ngủ ngon.
    Em cắp thúng vội vã đi đâu khi chợ tan rồi?
    Giấc ngủ đã đặt tay ngà lên mi trái đất.
    Nơi nơi chim chóc đều nằm im trong tổ ấm; tiếng lá tre thì thầm cũng bặt thinh. Từ đồng ruộng nông dân trở về; họ trải chiếu trên sân nằm nghỉ. Em cắp thúng vội vã đi đâu khi chợ tan rồi?
  7. Titiamo

    Titiamo Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/06/2004
    Bài viết:
    110
    Đã được thích:
    0

    55.
    Anh ra đu vào giữa buổi trưa.
    Trên cao mặt trời hừng hực.
    Em đã làm xong công việc và lúc anh ra đi trên bao lơn đơn chiếc riêng một em ngồi.
    Gió từng cơn lách qua những cánh đồng xa ngát hương. Trong bóng râm đồng bầy bồ câu trắng gụ liên hồi; một con ong lạc lối vào phòng em ngân nga tin tức những cánh đồng xa xa.
    Trong hơi nóng giữa thôn làng im lìm ngủ.
    Con đường nằm vắng lặng hoang sơ.
    Tiếng lá cuộn từng cơn bất chợt xào xạc rồi lại êm ru. Em đăm đăm nhìn trời xanh và dệt trên nền trời những chữ mang tên một người, một tên mình đã biết, trong khi thôn làng thiếp ngủ dưới ánh nắng giữa trưa.
    Em bẵng quên không vấn vành tóc. Ngọn gió thẩn thờ đùa với mớ tóc xoã buông trên má. Dòng sông lững lờ trôi bên bờ cây râm mát. Những đám mây trắng lười lĩnh không buồn bay. Em bẵng quên vấn vành tóc lỏng buông.
    Anh ra đi vào giữa buổi trưa.
    Cánh đồng thở hổn hển, bụi đường nóng bốc hơi.
    Trong đám lá um tùm bồ câu trắng thi nhau gụ.
    Lúc anh ra đi trên bao lơn đơn chiếc riêng một mình em ngồi.
  8. Titiamo

    Titiamo Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/06/2004
    Bài viết:
    110
    Đã được thích:
    0

    56.
    Cũng như bao người đàn bà bận bịu em làm công việc nội trợ âm thầm.
    Sao anh nỡ đẩy em ra khỏi cuộc sống của chúng mình nơi chở che mát dịu?
    Tình yêu thầm lặng là tình yêu thiêng liêng; trong bóng tối mờ trái tim ẩn kín tình yêu rực sáng như trân châu; trong ánh sáng ban ngày kỳ lạ tình yêu lại lu mờ một cách thảm thương.
    Phải, anh đã phá đường vào tim em, lôi ra ánh sáng tấm lòng em run rẩy và vĩnh viễn đạp tan xó nhà mát dịu nơi em nương náu mối tình.
    Những người đàn bà khác cũng hằng như thế.
    Chưa một ai đã nhìn họ để tìm con người sầu kín bên trong, chính họ cũng không hiểu những nỗi lòng bí ẩn riêng tư.
    Thanh thản họ cười, tự nhiên họ khóc, chuyện trò, làm lụng.
    Hàng ngày đi lễ, làm bếp, gánh nước bên sông.
    Em hi vọng tình em sẽ thoát niềm tủi hổ, tủi hổ rẩy run của những người không nơi nương tựa, nhưng anh ngoảnh mặt chẳng thèm đoái thương.
    Vâng, đường anh đi thênh thang trước mặt, song anh đã ngăn lối em về để em bơ vơ trần trụi trước mắt thế gian trừng trừng ngày đêm nhìn ngắm.
  9. Titiamo

    Titiamo Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/06/2004
    Bài viết:
    110
    Đã được thích:
    0

    57.
    Ôi trần gian! Ta ngắt bẻ cành hoa người đang nuôi sống!
    Ta ép hoa vào lòng gai nhọn đâm sâu.
    Lúc ngày tàn, trời tối ta thấy hoa héo úa, nhưng đau đớn còn nguyên.
    Ôi trần gian! Còn nhiều hoa khác sẽ đến với ngươi, với hương thơm ngào ngạt và kiêu hãnh tràn đầy!.
    Nhưng thời gian hái hoa của ta không còn nữa.
    Suốt đêm tối ta chẳng có bông hồng mình thích, nhưng đau đớn còn đây.
  10. Titiamo

    Titiamo Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/06/2004
    Bài viết:
    110
    Đã được thích:
    0

    58.
    Một sớm mai trong vườn đầy hoa có người thiếu nữ mù tới cho tôi vòng hoa gói kín trong chiếc lá sen.
    Tôi choàng hoa lên cổ, mắt ứa lệ.
    Tôi hôn nàng và nói: ?oEm mù đúng lúc những hoa này nở. Chắc em cũng chẳng rõ quà em cho tôi đẹp biết chừng nào.?

Chia sẻ trang này