1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Tâm trạng thất nghiệp!

Chủ đề trong 'Tâm sự' bởi Tinhphai, 22/10/2005.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. NguNgo_0108

    NguNgo_0108 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    01/08/2006
    Bài viết:
    391
    Đã được thích:
    0
    Hic, em cũng định vào SG giống bác nè ........... Nhưng chỉ sợ vào đó vẫn thất nghiệp ........ tới khi đó nhà còn kô có mà ở, cơm chẳng có mà ăn .......... thân gái dặm trường ...........
    Em thì em chẳng thể nào xa HN được ......... Bác bảo trọng nhá !
  2. ranger83

    ranger83 Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    04/03/2006
    Bài viết:
    707
    Đã được thích:
    1

    Một ngày trôi qua trong mỏi mệt, bao giờ mới thoát cảnh này nhở??? Thấy bác chủ topic này và nhiều người tham gia topic này đều khởi sắc roài ......... Khi nào mới tới mình đây ????
    Được ranger83 sửa chữa / chuyển vào 16:47 ngày 04/08/2006
  3. NguNgo_0108

    NguNgo_0108 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    01/08/2006
    Bài viết:
    391
    Đã được thích:
    0
    Nói chuyện với đứa bạn thân ......... chán như con rán ........... Nó t hì có việc rồi ........... cái mặt với cái giọng cứ vênh ngược lên để chửi mình mới ức chỉ vì cái tính cao ngạo của mình. Mà nói thật, nó kô hiểu mình lắm ........... Hic, nhưng nó nói cũng đúng thôi .......... Ta ơi nào cố lên !
  4. dontcha

    dontcha Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    03/09/2005
    Bài viết:
    399
    Đã được thích:
    0

    Ngồi nghĩ linh tinh, iem sợ nhất là lúc thất nghịp đấy ạ! lao động là một nhu cầu, ngồi không một hồi là hóa điên ngay. Iem sợ lắm ý, hãi lắm ý!
    Mọi người ơi cố lên!!! toàn thắng ắt về ta ạ!!!
  5. NguNgo_0108

    NguNgo_0108 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    01/08/2006
    Bài viết:
    391
    Đã được thích:
    0
    Thằng bạn bảo " 2 đứa thất nghiệp ngồi uống cafe với nhau thì buồn cười lắm ". Hic, .......... có cần dã man thế kô nhỉ ?
    Lúc này thèm lắm 1 bờ vai để tựa ......... Nhưng nghĩ cho cùng, mình kô tự bước trên đôi chân của mình thì nhờ cậy được ai??? Mà cũng kô có ai để tựa vào ...........
  6. cundc

    cundc Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/03/2004
    Bài viết:
    4.595
    Đã được thích:
    0
    Đúng rồi, ku dontcha nói đúng rồi! Anh em cố lên, toàn thắng ắt về ta!
    Tớ thì không thất nghiệp, đang lúc mài đũng quần trên ghế giảng đường là có người gọi đi làm rồi. Mặc dù cái việc đó không biết đặt tên là gì, nó cũng là công việc nuôi tớ từ hôm tốt nghiệp đến bây giờ (hơn 1 năm giời nhá), nó cũng làm tớ tạm thoả mạn vì được mặc váy ngắn rung đùi trong phòng máy lạnh, đi làm thì thang máy ro ro khỏi cần leo trèo, ở chỗ làm thì toàn bọn trẻ trung dễ chịu... Tuy nhiên tớ luôn luôn trăn trở về cái gọi là "nghiệp". Vì thật sự công việc của tớ bây giờ không cho tớ thấy đó là cái "nghiệp" của tớ. Như vậy có thể gọi tớ là "thất nghiệp" được không?
    Vớ được cái topic này là phải nhảy vào ngay. Tâm trạng quá các bác ơi! hic hic... Thất nghiệp đây. Có phải cứ không có việc làm thì mới gọi là thất nghiệp đâu cơ chứ. Có việc làm mà chẳng thấy nó là nghề nghiệp mới gọi là dở hơi đây này.
    Hôm nay nghe con chị sát vách thông báo nó đã dứt được chỗ làm cũ để sang chỗ mới, mặt nó phởn phơ quá... ghen đếch chịu được. Mình thì cứ sợ bỏ chỗ này mà không tìm được chỗ khác thì cũng chết. huhu... Mà có chỗ khác mà chief dễ chịu, anh em làm cùng dễ chịu, văn phòng lịch sự, công việc nhẹ nhành... được như ở đây,,, cũng khó... hic... Tớ lại còn bị bệnh sĩ diện không chịu để các cụ nhà tớ lo việc cho mình nữa chứ.hic...
    Rõ ràng là tớ đang thất nghiệp. Thất bại trong nghề nghiệp. Đi làm mà bế tắc, không làm gì cho việc của mình phát triẻn được. Mà dứt ra thì không nổi. Ôi zời ôi!!!! Mình là đồ bất tài! Khổ quá!
    Thôi rên rỉ thế là đủ nhẹ người hơn rồi. Cảm ơn các bác xây được một cái chỗ thế này để có lúc tớ có chỗ mà rên rỉ.
    Chúc mọi người ai chưa có việc làm thì sớm có!
    Ai chưa thấy thoải mái với việc làm hiện tại của mình thì sớm tìm được việc thoải mái hơn!
    Hy vọng tớ sớm có dịp vào đây chia vui ngay khi tớ làm cho mình đỡ cảm thấy "thất" với cái "nghiệp" bây giờ của tớ.
  7. jacobcry

    jacobcry Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    23/06/2006
    Bài viết:
    148
    Đã được thích:
    0
    Các bác oi !!! LAO ĐỘNG LÀ VINH QUANG
    NGĨ ĐI NGĨ LẠI THI ĐI LÀM CÓ HƠN 1 CHÚT ( 1 CHÚT THÔI ĐẤY ) KHÔN RA , BIẾT NHIỀU THỨ HƠN . NÓI CHUYỆN CO DUIYÊN HƠN HIHIHIHHI
  8. jacobcry

    jacobcry Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    23/06/2006
    Bài viết:
    148
    Đã được thích:
    0
    chúa phù hộ mọi người
  9. jacobcry

    jacobcry Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    23/06/2006
    Bài viết:
    148
    Đã được thích:
    0
    đổi cái avartar mà kô hiêu sao kô được
  10. timaikhongth4y

    timaikhongth4y Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    04/06/2006
    Bài viết:
    108
    Đã được thích:
    0
    Tôi cũng thất nghiệp! đọc bài của bạn không biết giờ này bạn đã đi làm chưa, hoặc bạn có vào đọc topic này nữa hay không nhưng thôi cũng ké 1 chút coi như xổ chút tâm sự.
    Trước hết cho tui chửi bạn 1 câu "tiên sư mày! sao mày ác thế? đá con mèo đến nỗi mấy hôm nó chết! giờ tao đá mày 1 phát vào za''i, tuy ko chết nhưng mày thử xem như thế có đau ko?". Rồi, chửi xong rùi, coi như bạn bè chửi nhau thui, ko có ý gì đâu (mặc dù tôi với bạn ko phải bạn bè), dông dài 1 chút vì tính tôi, đôi khi thật tàn nhẫn, nhưng chỉ là với con người, chứ với con vật thì không bao giờ.
    Đọc tâm sự của bạn, thấy có 1 CV tốt, ngại ngữ cũng chẳng kém ai (đếy là bạn nói vậy) vậy sao lại thất nghiệp? chắc có 2 lí do:
    1: Liên quan đến tính tình của bạn (thể hiện qua việc đá con mèo), cái này ko dám nói nhiều, chỉ là suy nghĩ bản thân thôi, chủ quan và ko đúng thì bỏ qua nhé.
    2: Bạn đòi hỏi 1 công vịêc lương cao, nên apply chỗ yêu cầu cao, khả năng accepted tất nhiên ko dễ dàng như những người khác rồi. mà chả biết lương bạn cao bao nhiêu nữa.
    Còn tôi, cũng thường thôi, tức là như mọi người, người ta đỗ đại học, tôi cũng cố để đỗ được, người ta thi lấy bằng tiếng Anh tôi cũng cố để có được nó, nói chung là mấy cái gọi là hành trang vào đời gì gì đó thì cũng gọi là đáp ứng được điều kiện cần, nói như vậy vì nhiều người còn hơn mình mà, đi du học, rồi làm MBA đủ thứ...mình chỉ phọt phẹt thôi.
    Vậy sao tôi cũng thất nghiệp? Tôi không có đủ sức khoẻ, hay nói đúng hơn là ko có đủ 1 số đk nhất định liên quan đến sức khoẻ đi được đi làm, nói là được đi làm đấy nhé, vì tôi đủ tự tin để nói mình có thể làm đc việc, giám đốc hay trưởng phó phòng thì nghe hơi khó tai chứ được việc tôi thấy không vấn đề gì.
    Tôi thấy thất nghiệp chỉ đơn giản là hàng ngày ko đến 1 nơi (gọi là cơ quan), hàng tháng ko lĩnh 1 khoản tiền đều đặn (gọi là lương), không đến cơ quan thì làm cái khác, đi chỗ khác, xã hội có nhiều thứ để mình quan tâm mà, cái này thì cũng ko vấn đề, vấn đề là hàng tháng ko được lĩnh 1 khoản tiền (cái này thì là vấn đề lớn) vì không có cái để tiêu, mọi thứ nảy sinh ở cái này thôi, tự thấy mình bất tài, bất lực, cảm thấy như bị đẩy ra khỏi bên lề cuộc sống, tự ti là tất nhiên rồi, từ đó sinh ra cáu bẳn, bực bội, hằn học, không stress mới là lạ.
    Nếu giải quyết được cái vấn đề "đầu tiên" thì tôi nghĩ có đi làm hay ko (tức là có thất nghiệp hay không đó mà) cũng ko thành vấn đề nữa, xã hội mình quen từ thời bao cấp là có 1 chỗ làm, về hưu lĩnh lương hưu rồi, giờ đến nhà bạn gái chơi , ông già bạn gái hỏi "Cháu làm ở đâu?" mà mình nói là cháu ko làm ở đâu thì chắc là trựot từ vòng gửi xe rùi.
    Nhưng chẳng sao, tính tôi quen chấp nhận mọi thứ đến với mình rồi, mọi người có những lí do khác nhau để biện hộ cho mình mà, nhưng với riêng tôi thì tôi thấy sao hài lòng với số tiền mình kiếm được mà ko phải đi làm cơ quan là được, nói cho cùng thì vẫn thấy sao thoải mái được là hơn hết.
    Như tôi thấy thì có lẽ nên chăng mình bình tĩnh 1 chút, nghĩ cái gì kiếm đc tiền cho mình tiêu, thì hay hơn là nghĩ sao ng ta đi làm còn mình thì ko đi làm, nhiều người đi làm nhưng họ mệt mỏi lắm, cái gì cũng có giá của nó mà, đúng chưa?
    Xem bộ phim "Cuộc thập tự chinh cuối cùng" của Indiana jones có đoạn cái cốc trường sinh, ông hiệp sĩ canh giữ cốc có nói 1 câu mà tôi thấy hay và đúng "chiếc cốc đem lại cho con sự bất tử, nhưng nó sẽ ko được đi ra khỏi dấu niêm phong lớn, đó là cái giá của sự bất tử".
    Đời chẳng có gì hoàn toàn thế này, hoàn toàn thế kia cả, vậy mình nghĩ cái chính là sao tìm được sự hài hoà trong cái mình mong muốn và ước mơ , vậy thôi.
    Mong là những ai chưa có việc sẽ có việc!

Chia sẻ trang này