1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Tán láo vuốt đuôi Away, Days, Tiviman,...

Chủ đề trong 'Văn học' bởi Tequila, 03/06/2004.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. TheBagpiper

    TheBagpiper Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/06/2003
    Bài viết:
    447
    Đã được thích:
    0
    (hát lảm nhảm)
    No fear, no pain
    Nobody left to blame
    I''ll try alone
    Make destiny my own
    I learn to free my mind
    Myself I now must find
    Once more, once more
    If I could fly
    Like the king of the sky
    Could not tumble nor fall
    I would picture it all
    If I could fly
    See the world through my eyes
    Would not stumble nor fail
    To the heavens I sail
    So here I am
    In solitude I stand
    I''ve got dreams inside
    I need to realize
    My faith has grown
    No fear of the unknown
    No more, no more
    If I could fly
    Like the king of the sky
    Could not tumble nor fall
    I would picture it all
    If I could fly
    See the world through my eyes
    Would not stumble nor fail
    I could revage my jail...
  2. freak

    freak Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/07/2003
    Bài viết:
    68
    Đã được thích:
    0
    ( Nói lảm nhảm)
    Bỏ đi một thời gian ko lên đây, nay nhìn lại thấy tá loả , đọc không nổi ! Các bác khoẻ thật , hạch hoẹ nhau đến tận trang 10 rồi , dã man thật !
    Nhóc Away ạh, tôi tâm phục khẩu phục tài gõ bàn fím của cậu ! Nhưng dài lê thê thế, tôi đọc hết nổi ! Mà tôi thì là một đứa lười có thể gọi là inborn. Vote cho cậu cái title " Would-be Genius" ! Sướng nhé !
  3. away

    away Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    19/05/2002
    Bài viết:
    2.112
    Đã được thích:
    0
    Bác days,
    Viết đoạn này xong điều độ, chừng mực tí vậy. Chắc bác cũng biết, bác, tớ và nhiều người ở đây, đều ít nhiều mệt mỏi. Thú thì cũng thú nhưng trẻ mà đã tàn tạ như vậy làm xấu mặt thanh niên Việt Nam quá. Đi tập thể dục thôi.
    Bài Nghề nguy kịch tớ viết cách đây chừng hai tháng rồi. Lúc đó chưa được bác và bác Teq cũng như các bác khác giác ngộ. Năn nỉ bác days cho post nốt lên để bà con xem tiếp xem trước khi được giác ngộ thì tớ mông mê muội thế nào.
    Bác days là quái gì mà phải năn nỉ? Đừng đùa, bác days là bạn bác Teq, mod đấy. Chính xác hơn thì bác days là chiến hữu của bác Teq theo kiểu hành hiệp trượng nghĩa, tuyên ngôn đeo trước ngực và sau lưng: Nếu bạn bị đứa nào đánh thì xông vào chiến giúp bạn bất kể bạn đúng hay sai.
    Thế nên mới có chuyện như vầy:
    Bác Teq và vợ bác Teq xô xát. Bác days bảo vệ bạn xông vào đánh vợ bác Teq. Vợ bác Teq dỗi bác Teq:
    daysleeper đánh đập em
    anh là bạn ảnh anh xem thế nào
    Bác Teq thương vợ quá nhưng bên tình bên bạn bên nào nặng hơn. Nghĩ mãi mới lí luận được rằng thằng days đánh vợ mình cũng chả khác gì đánh mình, mà mình là chiến hữu của nó, mình phải giúp nó đánh đứa nào nó đánh, suy ra mình phải đánh vợ mình tức là phải đánh mình:
    đánh vợ tao là đánh tao
    giúp mày tao phải đánh vào bản thân
    days thấy bạn tự đánh bạn thì cũng triết lí rằng thằng Teq nó đánh thằng Teq mà mình là chiến hữu của nó, mình phải giúp nó đánh đứa nào nó đánh, suy ra mình phải đánh thằng Teq:
    days luôn giúp bạn lúc cần
    bạn đánh thằng Teq days góp phần đánh hôi
    Rốt cục, days là người được đấm đá mái thoải nhất mà chả xây xước gì.
    chuyện này tưởng thế là thôi
    hôm nay Teq thấy days bị vợ lôi trên đường...
    Thế nhá, tớ post đây. Bác days không thích đọc thì bỏ đoạn dưới này đi. Tớ mệt mỏi đọc vào cũng thấy chán ớn mà cứ cố đấm ăn đá.
    Cái thi thố kia nếu thua thì tớ sẽ trả bia, không quịt đâu. Dạo nọ uống có tí mà đi xe ga thấy hứng lên cao vội kìm hứng xuống đâm ra bóp nhầm phanh trước tự nhiên xoè lộn mấy vòng trên đường, lồm cồm bò dậy lượm xe đi tiếp, dân tình tiếc rẻ hụt một vụ gay cấn thở dài đằng đẵng phía sau: ?oThế mà không bị sao à??
    Tí thì cái bài này nó vận vào người:
    ?olần đầu tiên đi xe ga
    thấy rằng nó cũng khá là vô vi
    lần cuối cùng đi xe gì
    thế mà cũng hỏi
    hì hì
    xe tang?
    Ngu thì chết. Uất mỗi nỗi là đã xấu trai cái mặt đường còn design cho thêm mấy sẹo. Hơi tiếc là cái đầu nó không giộng xuống cho bớt leng keng.
    Bây giờ tớ chỉ thích đi xe đạp ba bánh và uống nước ngọt.
    NGHỀ NGUY KỊCH (tiếp)
    Thiên tài, tài năng, năng lực bình thường đều có cớ của mình để phát triển. Năng lực bình thường không muốn bị tài năng bị thiên tài bỏ xa nên luôn chạy. Thiên tài bị tài năng bị năng lực bình thường cầm lửa đuổi theo nên cũng phải chạy. Đời sống trở thành một cuộc rượt đuổi quanh trái đất tròn. Nhưng nó không phải cuộc chạy luẩn quẩn và vô nghĩa vì trái đất là ty tỷ đường đua tròn ghép lại. Nhưng nó cũng không phải là một cuộc đua rồ dại điên cuồng. Mỗi người đều có thể dừng lại, tách khỏi cuộc đua, thở đều và uống nước. Khi họ hiểu rằng đây không phải cuộc đua làm thiên tài, làm siêu thiên tài, làm tài năng hay làm một người năng lực bình thường hay làm một người điên. Cũng không ai phải chạy như Marion Jones. Cũng không ai đáng bị coi thường vì nhẫn nại bò như một chú rùa. Đây là cuộc marathon không đích. Nếu có thì chỉ là cái đích hết mình. Con người sẽ bớt bị đau khổ cảm giác sự phi lí và ngột ngạt, khi họ được chạy và cảm nhận chính sự chạy ấy cũng như xung quanh nó. Không gian xung quanh và nội tại cuộc đua ấy chính là rung động. Là những bước chân trần rầm rập cộng hưởng rung động.
    Khi một người dừng lại, nghĩa là hắn ta đã mệt. Hắn nhìn cuộc chạy ấy ở điểm ngưng của mình. Và suy ngẫm. Khi hắn mệt mỏi vì suy ngẫm, hắn lại tham gia vào đường đua.
    Nhưng con người không khôn ngoan và có nhiều cơ hội thế. Nhiều khi họ bị cuốn vào guồng đua mới và bỏ rơi những kẻ chưa quen chạy. Những người bỗng bị rơi lại và thấy quanh mình trống hoác sẽ hoang mang tột độ; và không nhiều người tỉnh táo nhận ra rồi họ sẽ gặp lại đoàn đua cuồng nhiệt ấy phía sau. Kẻ hoang mang và chán nán nằm ườn ra lề đường. Hắn bỗng thấy những kẻ chạy đua sung mãn kia mải đua mà quên hối thúc động viên và nâng đỡ nhau chạy. Và càng không biết dùng sức mạnh săn chắc của mình ép buộc kẻ lười biếng tập cho tiêu mỡ. Họ để kẻ chán nản hoàn toàn tự do. Và thế là hắn bắt đầu vun vén chỉ cho riêng hắn, hắn xây tháp ngà của mình và lơ đãng ngồi bên khung cửa sổ nhìn xuống cười dòng đua không còn dừng lại được. Nhiều kẻ bị rớt lại nữa xuất hiện. Và thêm nhiều tháp ngà. Thế là thành làng, thành xã, thành thành phố, thành quốc gia, thành thế giới. Lạc lõng và toan tính. Và những kẻ chạy đua sung sức kia bỗng chốc trở thành món giải trí, món nô lệ cho những tháp ngà. Một lúc nào đó, họ muốn dừng lại uống nước. Nhưng những nguồn nước đã bị chiếm hữu bởi những kẻ bị bỏ rơi. Để được cho nước, họ phải chạy theo yêu cầu.
    Khi ấy, cái vòng đua thiêng liêng của tương lai kia bỗng chốc trở thành quá khứ và thực tại tàn khốc chúng ta đã và đang chạy qua.
    Chỉ vì con người một khoảnh khắc nào đó chợt quên lãng và hời hợt với con người. Để bị trở thành nô lệ cho nhau.
    Cuộc đua thiêng liêng kia chính là một xã hội tiến bộ và nhân bản mà thực tại phải hướng tới. Đó phải là bài học vỡ lòng cho trẻ em chứ không phải độc quyền ế ẩm của các triết gia. Chúng cần biết chúng phải tham dự vào vòng đua ấy và nhìn thấy cả sự suy tàn đảo lộn của nó trong những giây sơ sẩy do cả tin vào sự tự giác của số đông. Con người, đặc biệt là những tài năng, phải sớm được giáo dục để biết kích thích nhau chạy đua; biết dừng lại quan sát và đúc rút; và hơn hết, biết nâng kẻ ngã dậy.
    Nhưng cuộc đua tàn khốc đã và đang xảy ra trước khi loài người được phổ cập điều đó mất rồi. Chỉ có những năng lượng cực lớn mới có thể gộp lại thành những ngọn bão xô đổ những tháp ngà của ấu trĩ và chai sạn. Đó không đơn thuần là cuộc chạy riêng của những thiên tài. Mà là một vòng đua khác cùng với những tài năng và những người năng lực bình thường biết dùng cái linh cảm ít nhiều để nhận ra phải chạy tốt trong cuộc tương hỗ. Khi đã chạy hết mình, họ trở về với sự hồn nhiên thủa nào, không ai đáng vênh hơn ai mà cũng chẳng ai đáng cúi đầu hơn ai. Thiên tài hay bất cứ ai đều có thể có những giây phút lè lưỡi hồn nhiên và tinh nghịch như Enstein. Nếu không có những tài năng, những người năng lực bình thường trân trọng giá trị sống xung quanh Enstein thì sẽ không ai kể lại và sẽ không ai biết thủa nhỏ Enstein bị coi là cậu bé chậm hiểu nhất lớp, không ai biết ông đã được mẹ che chở và tin tưởng thế nào. Để nhận ra cuộc sống con người đầy những bất ngờ và nhận thức phải luôn được lột xác. Trong thế giới này, mọi nhận thức của con người đều đáng quí. Sự khác biệt tạo nên tính phong phú và dữ liệu thông tin khổng lồ để phân tích. Một cuộc sống tiến bộ là mỗi con người đều góp chung nhận thức của riêng mình về thế giới để cùng nhau tìm được những cái chung. Để hoà hợp được tự do, kỷ luật cá nhân với tự do, kỷ luật tập thể trong tinh thần tôn trọng lẫn nhau và cầu tiến. Hướng tới một môi trường tranh đấu bằng tri thức. Kẻ ỷ to bắt nạt bé sẽ bị trấn áp nghiêm khắc bằng bạo lực của một bộ luật mang tính nhân bản. Đó là một cơ cấu sơ lược của một xã hội nhiều người được hạnh phúc. Nhưng nó chỉ đạt được khi qua khỏi cái thời đại đi ngược tinh thần góp chung nhận thức. Cái thời đại áp đặt nhận thức cá nhân lên nhận thức tập thể và từ đó tái áp đặt nhận thức tập thể lạc hậu lên nhận thức cá nhân nào bỗng vượt lên cái hố đen ấy. Trong khi chân lí chỉ là tương đối, nó được gọi là chân lí vì nó biết cập nhật cái ngoại lệ. Chứ không nhồi nhét cái ngoại lệ vào một nơi cô đặc không còn chỗ để thở.
    Đây chỉ là lý thuyết, vâng ạ, đơn thuần chỉ là lí thuyết, còn cây đời mãi mãi xanh tươi trong mắt những người đeo một cặp kính râm xanh giữa trời nắng chói chang và rừng cây bị lâm tặc nhổ cỏ.
    Đây chỉ là lý thuyết, vâng ạ, nhưng em đã thực sự lao động và vận hành trong cuộc chạy đua trí óc để nhặt nhạnh ra nó. Lỗ Tấn đã rất kinh điển nói ?otrên thế gian này làm gì có đường, người ta đi mãi rồi cũng thành đường thôi?. Tôi chạy trên vòng đua của tôi trong thế gian bỗng chốc mất hết đường. Nhưng tôi không tuyệt vọng, tôi vẫn thấy tiếng những bước chân trên con đường mịt mùng không ánh sáng của mình. Chúng ta đều đang chạy đua. Trên những đường tròn của hệ mình. Vòng đua tình ái. Vòng đua danh vọng. Vòng đua tàn bạo. Vòng đua dịu dàng. Vòng đua trí tuệ. Vòng đua điên loạn. Vòng đua xem ai đua nhiều hơn... Nhưng (xin phép tạm) trừ một số nhà du hành vũ trụ đang trong cuộc chạy ngoài vũ trụ tìm những hành tinh có thể trút bớt nỗi đau khổ vì tù túng và khát vọng bao la của loài người, chúng ta đều có điểm chung là đang chạy trong trái đất này. Nơi mà những đường tròn song song trong không gian có những điểm giao thoa. Nó khiến chúng ta thường rẽ nhầm sang đường đua của hệ nhau và nhận thức về đời sống của nhau: Tại sao anh khủng bố? Tôi trả thù kẻ gây chiến? Tại sao anh gây chiến? Tôi trả thù kẻ khủng bố? Tại sao họ dã man? Gia đình họ bất hạnh...
    Thế giới càng hỗn loạn, càng có nhiều kịch tính. Nhưng thực ra, chúng chỉ đáng xuất hiện trong nhận thức, trong tác phẩm để người ta hiểu được nguồn gốc hiểm hoạ để tránh đổ máu trong đời.
    Để con người vẫn chạy thành nhóm trên những vòng đua khác nhau. Nhưng giản dị. Không đồng loạt mặc giáp, không hội chứng khoả thân. Chỉ huyền bí và giản dị. Để khi gặp nhau ở những điểm giao thoa, chúng ta không dẫm đạp lên nhau. Mà bắt tay và đổi hướng cho nhau. Để đỡ cô đơn.
    Nói chung, thiên tài thường làm cái người ta chưa làm bao giờ, sống theo cách người ta chưa sống bao giờ nên bị oan ức, hiểu lầm, coi thường... là chuyện thường tình.
    Một điều bất hạnh của kẻ sáng tạo là để có cơ hội hạnh phúc, hắn phải phục vụ loài người. Tuy nhiên, để có thể cảm thấy bất hạnh đó cũng là một hạnh phúc, hắn nên tự lừa phỉnh mình một cách đầy trung thực bằng việc chọn cho mình hình thức phục vụ tự nguyện gọi mỹ miều là dâng hiến. Loài người thật ngu xuẩn nếu không biết tận dụng điều đó bằng cách hỗ trợ sự lựa chọn ấy. Để cùng vươn tới đỉnh cao của cộng sinh. Đó là hưng phấn được cộng sinh. Và cả mâu thuẫn nội tại.
    Nhưng dù muốn hay không, khi thiên tài bắt tay vào lao động, họ cũng đã cống hiến hay cống nạp cho nhân loại. Việc còn lại của nhân loại là cho họ cơ hội hạnh phúc. Và công nhận họ như họ là khi họ chứng minh được họ đúng là cái họ là. (Chuyện thấy con voi to quá như thế là không khiêm tốn nên tế nhị gọi là con bò, đạo đức hơn thì gọi là con kiến, thực ra là những hành động phi đạo đức. Chính xác là phi đạo đức vì nó giả dối. Bắt họ không nhận mình là mình, không nhìn thẳng vào sự thật, kẻ thiệt hơn cả, chính là nhân loại). Nếu làm được thì xã hội còn vô số hiểm hoạ cũng hơi hơi đáng được gọi là tiến bộ.
    Đêm nay thấy khó ngủ, chuyện xác định thiên tài và linh tinh bên lề tôi chỉ xin kể đến đó. Hơn 3 giờ sáng. Bố mẹ thương sang giục tắt đèn. Mẹ bảo: ?oThôi ngủ đi, viết với lách gì?. Bố bảo: ?oThế thì chết?.
    Có lẽ sẽ chả bao giờ có bác chức trách nào đến bảo với bố mẹ vài câu: ?oCác đồng chí yên tâm, con các đồng chí là người tài đấy. Nó muốn cái đất nước Việt Nam ta nó tiến bộ phát triển và cống hiến cho điều đó đấy. Cái bụng nó không đen như nước sông Tô Lịch đâu. Nó không rồ dại, ngông cuồng, hoang tưởng đâu mà. Cũng không phải lo nó bị đứa xấu tính nào chụp mũ ********* đâu mà. Cái bụng nó được đó. Các đồng chí yên cái lòng đi.? Giả sử nếu có thì bao giờ cho đến bao giờ...
    Bây giờ tôi có tự gọi mình là thiên tài hay có ai gọi tôi như vậy, cảm giác của tôi đều là không thích. Cái tên gọi ấy, với tôi, chả là gì cả. Nhưng tại sao tôi lại tự mâu thuẫn đi bô bô quảng cáo mình? Đó là cái mà người ở thời đại khinh nghĩa khinh tài này có thể tự trả lời.
    Lúc nào tôi cũng mong có ai chứng minh giùm tôi không phải thiên tài. Để tôi nhượng lại cái ngai đầy dằm.
    19.03.04

  4. tuananh_hoanglan

    tuananh_hoanglan Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    15/09/2003
    Bài viết:
    49
    Đã được thích:
    0
    Thôi thì tao đành tử tế một lần để chúng nó có thêm hứng thú mà hành độc giả .Chúng nó không cho tao chơi với cái Nick Chó nữa thì tao lấy nick này cho nó máu .Còn bất công thực lòng mà nói tao cũng chẳng thấy bất công gì lắm bởi thực ra tao có tranh với ai đâu mà tao thấy bất công . Còn việc đạp chúng nó xuống chân thì thằng đầu tiên tao muốn đạp là mày , nhưng nghĩ lại tao cũng chẳng đạp làm gì , xét cho cùng thì không có mày tụi tao nhiều lúc thấy nó cũng buồn buồn , nhất là cái việc Nhạc gì cũng nhảy của mày . Nói thế thôi chúng mày viết tiếp đi , cần gia giảm cho thêm phần gay cấn tao có thể cung cấp . Chứ viết như những cái trên kia tao thấy nhạt bỏ xừ , nhất là thằng Away , lảm nhảm vừa thôi không thì vài năm nữa ra đường cắn móng tay nhìn ai cũng cười đấy . Chúc chúng mày được vui vẻ .
    Thế này đã đủ chưa hay mày muốn tao viết cái gì đó hay ho chút nữa hả Tê cu ?
  5. daysleeper__

    daysleeper__ Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/03/2003
    Bài viết:
    1.087
    Đã được thích:
    0
    nói bậy
    u?c tequila s?a vo 12:00 ngy 09/06/2004
  6. Tequila

    Tequila Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    05/09/2001
    Bài viết:
    1.536
    Đã được thích:
    0
    Các đ/c lại chửi nhau bung bét rồi. Chửi bới là một trò chơi kích thích sự phát triển trí tuệ. Tuy nhiên theo tôi chúng ta cần tránh một số điểm.
    - Tránh dài dòng (như Away).
    - Tránh thô thiển (như Days).
    - Tránh uất ức (như Chó ghẻ).
    - Tránh lươn lẹo đạo đức giả (như Teq).
    Kể ra mà tránh được mấy điểm trên, thì chẳng còn gì để chửi nữa.
  7. Tequila

    Tequila Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    05/09/2001
    Bài viết:
    1.536
    Đã được thích:
    0
    Hoá ra lại là ông bạn Lan liếc. Lan liếc thì không đủ tư cách chửi nhau ở đây. Tuy nhiên, ********* ghẻ thì đã đóng góp công sức từ đầu.
    Chó ghẻ ạ, tất cả các luận điệu của mày và chúng mày đều không thể đạp được loại người như tao xuống, cho dù mày muốn. Tao không ham hố, không tranh đoạt (cái gì tao thích thì tao cứ việc lấy, chả phải đoạt nhau với thằng nào), nên trong mạng này tao không có điểm yếu.
    Dù sao tao cũng thích mày viết cái gì hay ho hơn, chửi bới có luận điểm có sức thuyết phục hơn, để tao được giải trí và đồng thời sẽ chửi lại để mua vui cho mày.
  8. wine_and_love

    wine_and_love Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    30/01/2004
    Bài viết:
    40
    Đã được thích:
    0
    Tôi xin có một số nhận xét thế này:
    Away: Nói nhiều nhưng được cái nói hay, nói nhiều nói hay nhưng chết một nỗi cái bao tử tiếp nhận của độc giả cũng giống như cái dạ dày mà thôi. Nó sẽ ngán đến tận cổ ngay cả thứ ngon nhất mà lại thừa mứa. Ai không biết cách nói hay thì hãy học cách nói ít. Nhưng ai biết cách nói hay rồi thì cũng nên học cách nói ít để nó hay hơn nữa.
    Tequila: Sự kết hợp tuyệt vời giữa ngẫu hứng và khuôn phép. Anh ta lãng tử, phóng khoáng nhưng đủ để không lãng xẹt và phóng đãng. Có cách hành xử văn hoá nhưng vẫn bộc lộ được cá tính cuốn hút của mình. Đôi lúc nói láo một cách chừng mực và đáng yêu.
    Daysleeper: Ám ảnh bởi sự đi ngược với những khuôn phép, những nguyên tắc, những điều tất nhiên... Anh ta luôn muốn chứng tỏ mình khác người, không giống thằng nào và đặc biệt thích làm bố đời bằng cách xưng tao với cả những người tử tế và xưng bố với cả một đám người hắn cho là lợn 1 lũ. Cái mà anh ta có là cái tài nửa vời, chưa thực sự xuất chúng, cái mà anh ta thiếu là văn hoá ứng xử để người khác khỏi phải tha thứ và cảm thấy thương thương.
    Cho_ghe: Bất tài, nhưng lại hay tỏ ra không thèm ra tay. Ngôn ngữ rổn rảng nhưng ngu ngốc. Càng nói càng lộ sơ hở mình là người rỗng tuếch. Được cái luôn biết theo đuổi mục đích, không cần biết là mục đích đó sẽ biến mình thành một tên hề.
    Vài cảm nhận rất thực lòng, rất cá nhân, nếu đụng chạm mong các anh em bỏ quá cho!
  9. anhbinhphuong

    anhbinhphuong Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    03/06/2004
    Bài viết:
    8
    Đã được thích:
    0
    Em rượu và yêu ơi, em hiểu sai Milo nhà tôi rồi.
    Dạo này, Milo ngoan lắm, lại tu chí rồi. Đang trên con đường trở thành Milo Thiên tài mà!
    Em rượu và yêu nói nhầm nhọt rồi. Milo đang học cách để biến mình thành một tên hề mà!
    Thế là chưa thành công, Milo, về nhà học tiếp nhé, và nhớ lời chị nghe ko?
  10. daysleeper__

    daysleeper__ Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/03/2003
    Bài viết:
    1.087
    Đã được thích:
    0
    nói bậy
    u?c tequila s?a vo 12:04 ngy 09/06/2004

Chia sẻ trang này