1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Tản mạn Cà phê...!!

Chủ đề trong 'Ẩm thực' bởi DrSlump, 13/04/2003.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. babua_thuyloi

    babua_thuyloi Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    05/04/2002
    Bài viết:
    376
    Đã được thích:
    0
    Noi' đen' ca` fê ma` ko noi' đên' ca` fê Lâm thi` đưng` noi' đên' con` hơn ....vưa` rẻ lai ngon đặc biệt gianh` cho dủ loại ngươi` .... nêu' ai muôn' thử thi` lên Nguyễn Hữu Huân nhe' ...!!!
    Sang' ca` fê Nhân , chiêu` ca` fê Nghĩa......Tôi' ca` fê đăng' ...
  2. CANDYEYEZ

    CANDYEYEZ Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    04/03/2003
    Bài viết:
    540
    Đã được thích:
    0
    Những quán cà phê Hà Nội

    "Văn hóa cà phê" từ lâu đã trở thành bình dị trong nếp sống người Hà Nội. Nhưng dưới con mắt người ngoại quốc, nó có thể được khám phá với những nét độc đáo. Bạn sẽ thấy cảm nhận đó qua bài viết của nữ ký giả Katherine Zoepf đăng trên New York Times.
    Lúc đầu bạn sẽ không tìm ra nơi đó đâu. Nằm ép mình giữa hai cửa hàng vải lụa trên một đoạn đường đông đúc của phố Hàng Gai, cuối một lối đi chật hẹp dẫn tới khu vườn nhỏ ở sân sau nhà, quán cà phê Phố Cổ cho cảm giác về một khám phá mới, dù bạn tới đây lần đầu hay lần thứ 50.
    Vài cư dân Hà Nội biết tới nó như một quán cà phê bí mật, một ốc đảo hầu như tách biệt hẳn với những đường phố đông nghẹt xe máy của khu phố cổ. Những chiếc bàn thấp đặt cạnh mấy chậu hoa sen. Những con bồ câu Nhật Bản với đôi chân lông lá và đuôi xòe hình rẻ quạt thản nhiên len lỏi giữa đám bàn ghế. Bộ sưu tập nghệ thuật của chủ quán treo trên những bức tường. Những tấm bạt đã bị nước mưa làm hoen bẩn. " Nước làm màu đậm thêm", người chủ quán nói. Nửa buổi sáng, quán cà phê vắng teo, trừ mấy nhóm cụ già đánh cờ bên ly cà phê của họ.
    Quán Phố Cổ là một trong những điểm bán cà phê ngon nhất Hà Nội. Không như phần còn lại của châu Á - một lục địa uống trà nói chung, một vùng đất nhạt thếch với những gói Nescafé hòa tan dành cho du khách phương Tây thích loại cà phê Java, Việt Nam có một nền văn hóa cà phê khác hẳn Italy. Cùng với kiến trúc thời thuộc địa và bánh mì đũa được bán ở các góc phố, cà phê là một trong những tàn tích dễ chịu nhất mà những năm đô hộ của người Pháp để lại.
    Bỏ qua vấn đề giao thông, nhịp sống ở đây vẫn từ tốn và hầu như người Việt nào bạn gặp, bất kể già trẻ, giàu nghèo, đều có một quán cà phê mà họ ưa thích, nơi họ có thể bỏ ra hàng giờ để chuyện gẫu, hút thuốc lá và nhấm nháp một ly cà phê sữa đá thật đậm và ngọt (cà phê phin đặt trên một ly cao với đá đập nhỏ và sữa đặc có đường). Đó là cách pha cà phê thông dụng ở đây với giá 20 đến 40 cent cho một ly (3.000-6.000 đồng - TS).
    Đó là một loại văn hóa cà phê kiềm chế: Không có những chiếc dù phô trương, không có những chiếc bàn đặt nhô ra lề đường. Ngắm người qua lại không phải là mục tiêu của nó. Quán cà phê tiêu biểu của Hà Nội là một khung cảnh nhỏ, thường chỉ là một mặt tiền cửa hàng với bức mành tách biệt khỏi đường phố. Khu phố cổ của Hà Nội - 36 phố phường, mà hồi thế kỷ 13, mỗi phố đều được đặt tên theo phường hội buôn bán những loại hàng của họ - đều là những cơ sở kinh doanh nhỏ của các gia đình.
    Bên trong những quán cà phê này, như cà phê Quỳnh ở phố Bát Đàn, thường tối tăm - trái với ánh nắng nhiệt đới ở bên ngoài. Mỗi tách cà phê là một thứ xa xỉ nhỏ có thể chấp nhận tại một xứ sở mà lợi tức gia đình hằng năm xấp xỉ 300 USD. Những cư dân của Hà Nội tới các quán cà phê để trốn cái nóng ban ngày, để thư giãn, và để nhấm nháp một tách cà phê đắng pha ngọt lịm của thành phố.
    Cũng như nhiều thứ khác ở Việt Nam, tách cà phê có một lịch sử cay đắng lẫn ngọt bùi. Chính những chủ thuộc địa người Pháp ở Đông Dương đã thành lập các đồn điền cà phê đầu tiên ở Việt Nam, vào cuối thế kỷ 19, bóc lột sức lao động rẻ mạt của nông dân địa phương. 90 năm về trước, những quán cà phê nằm rải rác trên đường phố Hà Nội chủ yếu dành cho những người ngoại quốc giàu có...
    Ở mọi góc phố, người ta đều dễ dàng nhận thấy những tầng kiến trúc của 990 năm lịch sử Hà Nội. Những cái cổng chùa cổ bị át bởi những "nhà hầm" mới chật hẹp. Những biệt thự đang sụp đổ của khu Pháp (cũ) đã được biến thành những tòa đại sứ hoặc khu chung cư cho nhiều gia đình. Những con đường với hai hàng cây quanh hồ Hoàn Kiếm được trang trí bằng các bảng tuyên truyền kêu gọi đủ điều khác nhau, như tham gia vào việc học của con cái, phòng chống HIV/AIDS.
    Mặc dù bạn khó tìm được một tiệm Starbucks ở Việt Nam, nhưng không thiếu gì những thứ khác ở các quán cà phê của Hà Nội. Ngoài 4 món cà phê thông dụng - đen nóng, đen đá, sữa nóng và cà phê sữa đá, được cung cấp tại bất cứ quán cà phê nào - còn có cà phê trứng. Đây là một loại cà phê nóng, đập quả trứng sống vào đó, có hoặc không có sữa, vị hơi giống bánh trứng, nhưng có thêm mùi. Cộng với đường, thực tế đó là một bữa ăn. Tôi ưa thích món này ở Cà phê 129, đầu phía nam đường Mai Hắc Đế, một trong những đường phố nhiều quán ăn nhất của Hà Nội.
    Cà phê chồn nổi tiếng, đúng như tên gọi của nó. Những nhà trồng tỉa lựa ra những hạt cà phê tốt nhất của mỗi vụ mùa, và lấy cho chồn ăn. Hạt cà phê được thu thập sau khi con chồn tiêu hóa, rồi được xay và pha như thường lệ. Có vẻ như hệ thống tiêu hóa của con chồn làm điều gì đó bí mật cho những hạt cà phê, khiến chúng trở nên dịu hơn và đậm đà hơn bất cứ loại cà phê nào khác.
    Tôi đã phải mất vài tháng mới đủ can đảm uống thử cà phê chồn tại cà phê Trung Nguyên, gần trụ sở của Ủy ban Nhân dân Hà Nội, ngay phía đông hồ Hoàn Kiếm, dưới áp lực của một người bạn mới tới thăm. Món đồ uống quả thật dịu, nhưng nó có một vị xạ hương thoang thoảng mà tôi chỉ có thể cho rằng đó là mùi chồn. (Câu chuyện con chồn tiêu hóa hột cà phê rồi thải ra "cà phê chồn" vốn là một truyền thuyết được ưa thích. Thực tế, loại "cà phê chồn" hiện nay có bán ở Hà Nội được sản xuất bình thường như các loại khác, chỉ khác ở cách chế biến mà thôi - TS).
    Kể từ năm 1996, hàng dãy quán cà phê Trung Nguyên, một dây chuyền toàn quốc đầu tiên ở Việt Nam, đã bung ra khắp thủ đô. Chúng được trang trí với hình của những ngôi sao điện ảnh, và ngày cũng như đêm, chật cứng những học sinh chạy theo thời trang. Người Hà Nội phàn nàn rằng các cửa tiệm trước kia chỉ phục vụ một món cà phê nay phải đa dạng hóa thực đơn của họ, cung cấp những món khác - như sô đa chanh hoặc nước dừa chẳng hạn - để cạnh tranh.
    Nhưng những quán cà phê nhỏ hơn, có tính truyền thống hơn vẫn san sát, và chúng là những địa điểm hấp dẫn để một du khách tới đây lần đầu có thể nếm trải một chút gì đó trong cuộc sống thường ngày của người Việt. Và khi bạn lang thang ở khu phố cổ Hà Nội giữa hơi nóng hầm hập của buổi trưa, khi khói xe máy và giao thông trở nên quá đáng, bạn hãy bước vào một quán như vậy.
    Hãy để mắt bạn làm quen với ánh sáng, và tìm một cái bàn có thể nhìn ra đường. Có thể bạn sẽ thấy những bức ảnh gia đình trên các vách tường, cũng có thể có một tấm lịch chúc mừng năm mới đã trầy sát. Và trên quầy phía sau thường là những vật dụng pha cà phê, những lon Coca-Cola, Sprite xếp gọn ghẽ thành hình kim tự tháp, những chai bia Tiger, lọ Ovaltine, bình thủy tinh lớn đựng sirô mơ, thuốc lá Vinataba, kẹo trái cây Juicy Fruit và kẹo cao su Doublemint trong những hộp nhỏ quay tròn.
    Một em nhỏ sẽ đem ra một thực đơn. Rồi bạn có thể gọi: "Cho tôi xin một cà phê sữa đá".

    Nguyễn Nhật dịch



    Ice Ice Baby
  3. CANDYEYEZ

    CANDYEYEZ Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    04/03/2003
    Bài viết:
    540
    Đã được thích:
    0
    Những quán cà phê Hà Nội

    "Văn hóa cà phê" từ lâu đã trở thành bình dị trong nếp sống người Hà Nội. Nhưng dưới con mắt người ngoại quốc, nó có thể được khám phá với những nét độc đáo. Bạn sẽ thấy cảm nhận đó qua bài viết của nữ ký giả Katherine Zoepf đăng trên New York Times.
    Lúc đầu bạn sẽ không tìm ra nơi đó đâu. Nằm ép mình giữa hai cửa hàng vải lụa trên một đoạn đường đông đúc của phố Hàng Gai, cuối một lối đi chật hẹp dẫn tới khu vườn nhỏ ở sân sau nhà, quán cà phê Phố Cổ cho cảm giác về một khám phá mới, dù bạn tới đây lần đầu hay lần thứ 50.
    Vài cư dân Hà Nội biết tới nó như một quán cà phê bí mật, một ốc đảo hầu như tách biệt hẳn với những đường phố đông nghẹt xe máy của khu phố cổ. Những chiếc bàn thấp đặt cạnh mấy chậu hoa sen. Những con bồ câu Nhật Bản với đôi chân lông lá và đuôi xòe hình rẻ quạt thản nhiên len lỏi giữa đám bàn ghế. Bộ sưu tập nghệ thuật của chủ quán treo trên những bức tường. Những tấm bạt đã bị nước mưa làm hoen bẩn. " Nước làm màu đậm thêm", người chủ quán nói. Nửa buổi sáng, quán cà phê vắng teo, trừ mấy nhóm cụ già đánh cờ bên ly cà phê của họ.
    Quán Phố Cổ là một trong những điểm bán cà phê ngon nhất Hà Nội. Không như phần còn lại của châu Á - một lục địa uống trà nói chung, một vùng đất nhạt thếch với những gói Nescafé hòa tan dành cho du khách phương Tây thích loại cà phê Java, Việt Nam có một nền văn hóa cà phê khác hẳn Italy. Cùng với kiến trúc thời thuộc địa và bánh mì đũa được bán ở các góc phố, cà phê là một trong những tàn tích dễ chịu nhất mà những năm đô hộ của người Pháp để lại.
    Bỏ qua vấn đề giao thông, nhịp sống ở đây vẫn từ tốn và hầu như người Việt nào bạn gặp, bất kể già trẻ, giàu nghèo, đều có một quán cà phê mà họ ưa thích, nơi họ có thể bỏ ra hàng giờ để chuyện gẫu, hút thuốc lá và nhấm nháp một ly cà phê sữa đá thật đậm và ngọt (cà phê phin đặt trên một ly cao với đá đập nhỏ và sữa đặc có đường). Đó là cách pha cà phê thông dụng ở đây với giá 20 đến 40 cent cho một ly (3.000-6.000 đồng - TS).
    Đó là một loại văn hóa cà phê kiềm chế: Không có những chiếc dù phô trương, không có những chiếc bàn đặt nhô ra lề đường. Ngắm người qua lại không phải là mục tiêu của nó. Quán cà phê tiêu biểu của Hà Nội là một khung cảnh nhỏ, thường chỉ là một mặt tiền cửa hàng với bức mành tách biệt khỏi đường phố. Khu phố cổ của Hà Nội - 36 phố phường, mà hồi thế kỷ 13, mỗi phố đều được đặt tên theo phường hội buôn bán những loại hàng của họ - đều là những cơ sở kinh doanh nhỏ của các gia đình.
    Bên trong những quán cà phê này, như cà phê Quỳnh ở phố Bát Đàn, thường tối tăm - trái với ánh nắng nhiệt đới ở bên ngoài. Mỗi tách cà phê là một thứ xa xỉ nhỏ có thể chấp nhận tại một xứ sở mà lợi tức gia đình hằng năm xấp xỉ 300 USD. Những cư dân của Hà Nội tới các quán cà phê để trốn cái nóng ban ngày, để thư giãn, và để nhấm nháp một tách cà phê đắng pha ngọt lịm của thành phố.
    Cũng như nhiều thứ khác ở Việt Nam, tách cà phê có một lịch sử cay đắng lẫn ngọt bùi. Chính những chủ thuộc địa người Pháp ở Đông Dương đã thành lập các đồn điền cà phê đầu tiên ở Việt Nam, vào cuối thế kỷ 19, bóc lột sức lao động rẻ mạt của nông dân địa phương. 90 năm về trước, những quán cà phê nằm rải rác trên đường phố Hà Nội chủ yếu dành cho những người ngoại quốc giàu có...
    Ở mọi góc phố, người ta đều dễ dàng nhận thấy những tầng kiến trúc của 990 năm lịch sử Hà Nội. Những cái cổng chùa cổ bị át bởi những "nhà hầm" mới chật hẹp. Những biệt thự đang sụp đổ của khu Pháp (cũ) đã được biến thành những tòa đại sứ hoặc khu chung cư cho nhiều gia đình. Những con đường với hai hàng cây quanh hồ Hoàn Kiếm được trang trí bằng các bảng tuyên truyền kêu gọi đủ điều khác nhau, như tham gia vào việc học của con cái, phòng chống HIV/AIDS.
    Mặc dù bạn khó tìm được một tiệm Starbucks ở Việt Nam, nhưng không thiếu gì những thứ khác ở các quán cà phê của Hà Nội. Ngoài 4 món cà phê thông dụng - đen nóng, đen đá, sữa nóng và cà phê sữa đá, được cung cấp tại bất cứ quán cà phê nào - còn có cà phê trứng. Đây là một loại cà phê nóng, đập quả trứng sống vào đó, có hoặc không có sữa, vị hơi giống bánh trứng, nhưng có thêm mùi. Cộng với đường, thực tế đó là một bữa ăn. Tôi ưa thích món này ở Cà phê 129, đầu phía nam đường Mai Hắc Đế, một trong những đường phố nhiều quán ăn nhất của Hà Nội.
    Cà phê chồn nổi tiếng, đúng như tên gọi của nó. Những nhà trồng tỉa lựa ra những hạt cà phê tốt nhất của mỗi vụ mùa, và lấy cho chồn ăn. Hạt cà phê được thu thập sau khi con chồn tiêu hóa, rồi được xay và pha như thường lệ. Có vẻ như hệ thống tiêu hóa của con chồn làm điều gì đó bí mật cho những hạt cà phê, khiến chúng trở nên dịu hơn và đậm đà hơn bất cứ loại cà phê nào khác.
    Tôi đã phải mất vài tháng mới đủ can đảm uống thử cà phê chồn tại cà phê Trung Nguyên, gần trụ sở của Ủy ban Nhân dân Hà Nội, ngay phía đông hồ Hoàn Kiếm, dưới áp lực của một người bạn mới tới thăm. Món đồ uống quả thật dịu, nhưng nó có một vị xạ hương thoang thoảng mà tôi chỉ có thể cho rằng đó là mùi chồn. (Câu chuyện con chồn tiêu hóa hột cà phê rồi thải ra "cà phê chồn" vốn là một truyền thuyết được ưa thích. Thực tế, loại "cà phê chồn" hiện nay có bán ở Hà Nội được sản xuất bình thường như các loại khác, chỉ khác ở cách chế biến mà thôi - TS).
    Kể từ năm 1996, hàng dãy quán cà phê Trung Nguyên, một dây chuyền toàn quốc đầu tiên ở Việt Nam, đã bung ra khắp thủ đô. Chúng được trang trí với hình của những ngôi sao điện ảnh, và ngày cũng như đêm, chật cứng những học sinh chạy theo thời trang. Người Hà Nội phàn nàn rằng các cửa tiệm trước kia chỉ phục vụ một món cà phê nay phải đa dạng hóa thực đơn của họ, cung cấp những món khác - như sô đa chanh hoặc nước dừa chẳng hạn - để cạnh tranh.
    Nhưng những quán cà phê nhỏ hơn, có tính truyền thống hơn vẫn san sát, và chúng là những địa điểm hấp dẫn để một du khách tới đây lần đầu có thể nếm trải một chút gì đó trong cuộc sống thường ngày của người Việt. Và khi bạn lang thang ở khu phố cổ Hà Nội giữa hơi nóng hầm hập của buổi trưa, khi khói xe máy và giao thông trở nên quá đáng, bạn hãy bước vào một quán như vậy.
    Hãy để mắt bạn làm quen với ánh sáng, và tìm một cái bàn có thể nhìn ra đường. Có thể bạn sẽ thấy những bức ảnh gia đình trên các vách tường, cũng có thể có một tấm lịch chúc mừng năm mới đã trầy sát. Và trên quầy phía sau thường là những vật dụng pha cà phê, những lon Coca-Cola, Sprite xếp gọn ghẽ thành hình kim tự tháp, những chai bia Tiger, lọ Ovaltine, bình thủy tinh lớn đựng sirô mơ, thuốc lá Vinataba, kẹo trái cây Juicy Fruit và kẹo cao su Doublemint trong những hộp nhỏ quay tròn.
    Một em nhỏ sẽ đem ra một thực đơn. Rồi bạn có thể gọi: "Cho tôi xin một cà phê sữa đá".

    Nguyễn Nhật dịch



    Ice Ice Baby
  4. DrSlump

    DrSlump Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    10/10/2001
    Bài viết:
    1.360
    Đã được thích:
    0
    Trước hết cà phê có hai giống chính khác nhau là Robusta và Arabica. Rubusta, như cái tên nó thể hiện, rất là robust, tức là mạnh, là nhiều cafeine, là mất ngủ nhiều. Arabica thì trái lại, ít độc hại hơn, nhưng có nhiều hương thơm (aroma). Nghệ thuật sản xuất cà phê bắt đầu từ việc lựa chọn hạt cà phê, và pha một tỷ lệ thích hợp giứa hai giống cà phê này.
    Thứ hai (chống chỉ định với các hãng cafe ngon), hạt đã được chọn phải được rang như thế nào? Người Italy khi đi sang Trung Quốc, Việt Nam, nhìn thấy các ông "nông dân" tập tọng uống cà phê rang cà phê thì giơ hai tay lên trời mà kêu trời, kêu cha, kêu mẹ. Rang cà phê trên chảo "quân dụng" nóng có rắc thêm ít bơ cho khỏi cháy thì aroma nó bay lên trời hết rồi, còn đâu cái vị ngon làm điên đảo nhân loại hàng bao nhiêu thế kỷ. Ở phương Tây, cà phê được rang trong nhà máy, bằng hệ thống toàn bộ kín khí cho đến khi hạt cà phê được rang xong và đóng vào túi cũng hút chân không, nên hương vị nó còn giữ được.
    Hạt rang xong, trộn xong vẫn chưa phải là hết. Cà phê phải được xay cho đúng, không phải cho vào máy xay công nghiệp xay cho mịn là xong. Máy xay cà phê xịn, riếng lưỡi dao đã đi vài trăm USD, và cứ 3 tháng lại phải thay một lần, lại phải vi chỉnh bằng cách xay, pha, uống thử dăm lần bảy lượt nữa. Tại sao vậy? Vì bột cà phê nếu xay quá thô, thì vị cà phê sẽ nhạt, nhưng nếu xay quá mịn thì vị cà phê sẽ đắng, vì bị "cháy" trong khi pha.
    Pha cà phê bằng phin kiểu mà người Việt Nam gọi là kiểu "Pháp" mà tôi nói ở trên chỉ là cách pha cà phê hạng 3 thôi, nó du nhập được sang Việt nam đơn giản vì nó dễ, không cần kỹ thuật gì cao, mà ai cũng "nhái" theo làm phin pha cà phê cả bằng nhôm, bằng nhựa đều dùng được hết.
    Cà phê hạng nhất phải pha chén nào, xay cà phê ngay chén đó. Máy nó pha bằng cách xả hơi nước qua bột cà phê nén chặt. Xì. Vài mươi giây là xong, không đắng, không chua, không quá độc hại. Mà hương vị nó ngon vô cùng.
    You are just one person in a whole world, but for me, you are my whole world
    Tu as une personne seulement dans le monde, mais tu as mon grand monde pour moi
    Viva 1980F
  5. DrSlump

    DrSlump Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    10/10/2001
    Bài viết:
    1.360
    Đã được thích:
    0
    Trước hết cà phê có hai giống chính khác nhau là Robusta và Arabica. Rubusta, như cái tên nó thể hiện, rất là robust, tức là mạnh, là nhiều cafeine, là mất ngủ nhiều. Arabica thì trái lại, ít độc hại hơn, nhưng có nhiều hương thơm (aroma). Nghệ thuật sản xuất cà phê bắt đầu từ việc lựa chọn hạt cà phê, và pha một tỷ lệ thích hợp giứa hai giống cà phê này.
    Thứ hai (chống chỉ định với các hãng cafe ngon), hạt đã được chọn phải được rang như thế nào? Người Italy khi đi sang Trung Quốc, Việt Nam, nhìn thấy các ông "nông dân" tập tọng uống cà phê rang cà phê thì giơ hai tay lên trời mà kêu trời, kêu cha, kêu mẹ. Rang cà phê trên chảo "quân dụng" nóng có rắc thêm ít bơ cho khỏi cháy thì aroma nó bay lên trời hết rồi, còn đâu cái vị ngon làm điên đảo nhân loại hàng bao nhiêu thế kỷ. Ở phương Tây, cà phê được rang trong nhà máy, bằng hệ thống toàn bộ kín khí cho đến khi hạt cà phê được rang xong và đóng vào túi cũng hút chân không, nên hương vị nó còn giữ được.
    Hạt rang xong, trộn xong vẫn chưa phải là hết. Cà phê phải được xay cho đúng, không phải cho vào máy xay công nghiệp xay cho mịn là xong. Máy xay cà phê xịn, riếng lưỡi dao đã đi vài trăm USD, và cứ 3 tháng lại phải thay một lần, lại phải vi chỉnh bằng cách xay, pha, uống thử dăm lần bảy lượt nữa. Tại sao vậy? Vì bột cà phê nếu xay quá thô, thì vị cà phê sẽ nhạt, nhưng nếu xay quá mịn thì vị cà phê sẽ đắng, vì bị "cháy" trong khi pha.
    Pha cà phê bằng phin kiểu mà người Việt Nam gọi là kiểu "Pháp" mà tôi nói ở trên chỉ là cách pha cà phê hạng 3 thôi, nó du nhập được sang Việt nam đơn giản vì nó dễ, không cần kỹ thuật gì cao, mà ai cũng "nhái" theo làm phin pha cà phê cả bằng nhôm, bằng nhựa đều dùng được hết.
    Cà phê hạng nhất phải pha chén nào, xay cà phê ngay chén đó. Máy nó pha bằng cách xả hơi nước qua bột cà phê nén chặt. Xì. Vài mươi giây là xong, không đắng, không chua, không quá độc hại. Mà hương vị nó ngon vô cùng.
    You are just one person in a whole world, but for me, you are my whole world
    Tu as une personne seulement dans le monde, mais tu as mon grand monde pour moi
    Viva 1980F
  6. CANDYEYEZ

    CANDYEYEZ Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    04/03/2003
    Bài viết:
    540
    Đã được thích:
    0
    Cà phê mỗi buổi
    Nếu thay đổi cách pha chế có thể làm mất đi hương vị đặc trưng của nó. Cà phê ngoại với nhiều người uống lần đầu dễ có cảm giác bị ?osốc? - vị đắng ?obốc? lên nhanh, mùi hương ngào ngạt nhưng lại mau phai, không như cà phê Việt cứ thấm từ từ, rất ?odai?.
    Thông thường cà phê đen được pha theo tỷ lệ cà phê 1, nước sôi 1,5 nhưng ngon nhất phải là nước 2. Nghĩa là pha lượt đầu tiên nước 1 theo tỷ lệ 1:1 (nước xăm xắp mặt bột cà phê), cho rót hết nước 1, không sử dụng. Bắt đầu từ nước 2 pha tỷ lệ 1: 1,5 mới đem ra ?onhâm nhi?. Lúc này, bột cà phê qua một lần nước đã kịp ?onở? ngấm đều hương vị. Nước pha nên xài nước sôi để nguội rồi nấu sôi lần hai mới đem châm.
    Cà phê buổi tối dành cho những người ?okhông chịu ngủ? được pha theo kiểu Espresso rất đậm đặc. Thay vì tỷ lệ 1:1,5, loại này chỉ pha phần nước ngang hoặc ít hơn phần cà phê. Lúc dọn cà phê Espresso không cần bày phin, chỉ sử dụng tách rất nhỏ có quai, không dọn thêm đường hay sữa. Châu Âu thích uống cà phê có pha các loại rượu mùi hương trái cây, thậm chí là hương cà phê. Cách chế biến của loại này không quá cầu kỳ: đổ khoảng 30 ml rượu mùi vào, tách bật lửa hơ trên mặt rượu để bay bớt cồn, châm liền hơn 1/3 tách cà phê vào rượu, sau đó bắt ngay một vòng kem sữa tươi lên mặt cà phê, uống nóng. Món này thường được dùng sau khi ăn, dễ tiêu, tạo cảm giác ?oấm bụng?.
    Với cà phê đá hay cà phê sữa đá, cách pha chế không khác với cà phê đen, phần đá đập nhuyễn khuấy đều tạo bọt vừa. Tránh dùng dụng cụ lắc vì tuy đẹp nhưng làm ly cà phê quá nhiều bọt, khó uống. Có khoảng 95% khách nước ngoài uống cà phê đá đều yêu cầu có ống hút, khác hẳn với người Việt Nam không bao giờ sử dụng ống hút khi uống cà phê.
    Dù cà phê có hấp dẫn và không thể thiếu với bạn như thế nào, nhưng cũng nhớ rằng, Tổ chức Y tế thế giới khuyến cáo, mỗi ngày bạn chỉ nên uống không quá 3 ly cà phê.

    Ice Ice Baby
  7. CANDYEYEZ

    CANDYEYEZ Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    04/03/2003
    Bài viết:
    540
    Đã được thích:
    0
    Cà phê mỗi buổi
    Nếu thay đổi cách pha chế có thể làm mất đi hương vị đặc trưng của nó. Cà phê ngoại với nhiều người uống lần đầu dễ có cảm giác bị ?osốc? - vị đắng ?obốc? lên nhanh, mùi hương ngào ngạt nhưng lại mau phai, không như cà phê Việt cứ thấm từ từ, rất ?odai?.
    Thông thường cà phê đen được pha theo tỷ lệ cà phê 1, nước sôi 1,5 nhưng ngon nhất phải là nước 2. Nghĩa là pha lượt đầu tiên nước 1 theo tỷ lệ 1:1 (nước xăm xắp mặt bột cà phê), cho rót hết nước 1, không sử dụng. Bắt đầu từ nước 2 pha tỷ lệ 1: 1,5 mới đem ra ?onhâm nhi?. Lúc này, bột cà phê qua một lần nước đã kịp ?onở? ngấm đều hương vị. Nước pha nên xài nước sôi để nguội rồi nấu sôi lần hai mới đem châm.
    Cà phê buổi tối dành cho những người ?okhông chịu ngủ? được pha theo kiểu Espresso rất đậm đặc. Thay vì tỷ lệ 1:1,5, loại này chỉ pha phần nước ngang hoặc ít hơn phần cà phê. Lúc dọn cà phê Espresso không cần bày phin, chỉ sử dụng tách rất nhỏ có quai, không dọn thêm đường hay sữa. Châu Âu thích uống cà phê có pha các loại rượu mùi hương trái cây, thậm chí là hương cà phê. Cách chế biến của loại này không quá cầu kỳ: đổ khoảng 30 ml rượu mùi vào, tách bật lửa hơ trên mặt rượu để bay bớt cồn, châm liền hơn 1/3 tách cà phê vào rượu, sau đó bắt ngay một vòng kem sữa tươi lên mặt cà phê, uống nóng. Món này thường được dùng sau khi ăn, dễ tiêu, tạo cảm giác ?oấm bụng?.
    Với cà phê đá hay cà phê sữa đá, cách pha chế không khác với cà phê đen, phần đá đập nhuyễn khuấy đều tạo bọt vừa. Tránh dùng dụng cụ lắc vì tuy đẹp nhưng làm ly cà phê quá nhiều bọt, khó uống. Có khoảng 95% khách nước ngoài uống cà phê đá đều yêu cầu có ống hút, khác hẳn với người Việt Nam không bao giờ sử dụng ống hút khi uống cà phê.
    Dù cà phê có hấp dẫn và không thể thiếu với bạn như thế nào, nhưng cũng nhớ rằng, Tổ chức Y tế thế giới khuyến cáo, mỗi ngày bạn chỉ nên uống không quá 3 ly cà phê.

    Ice Ice Baby
  8. TieuNiCo

    TieuNiCo Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/04/2003
    Bài viết:
    6
    Đã được thích:
    0
    Than ôi, tam giác cafe Nhân - Lâm - Giảng của Hà Nội xưa nay còn đâu. Cafe Lâm - Nguyễn Hữu Huân thì "bình cũ rượu mơi", cafe Nhân thì xây dựng khang trang lại có thêm dịch vụ thời thương, may ra chỉ còn cafe Giảng la giữ được phong thái của cafe Hà Nội xưa...Nhưng tam giác mà thiếu đi hai cạnh thì sao đây???
  9. TieuNiCo

    TieuNiCo Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/04/2003
    Bài viết:
    6
    Đã được thích:
    0
    Than ôi, tam giác cafe Nhân - Lâm - Giảng của Hà Nội xưa nay còn đâu. Cafe Lâm - Nguyễn Hữu Huân thì "bình cũ rượu mơi", cafe Nhân thì xây dựng khang trang lại có thêm dịch vụ thời thương, may ra chỉ còn cafe Giảng la giữ được phong thái của cafe Hà Nội xưa...Nhưng tam giác mà thiếu đi hai cạnh thì sao đây???
  10. DrSlump

    DrSlump Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    10/10/2001
    Bài viết:
    1.360
    Đã được thích:
    0
    1) Arabica: là loại café hạt hơi dài, được trồng ở độ cao trên 600m, khí hậu mát mẻ, chỉ được trồng chủ yếu ở Braxin, và chiếm tới 2/3 lượng café hiện nay trên thế giới.
    Cách chế biến mới là điểm tạo ra sự khác biệt giữa Arabica va Robusta (về tên gọi thì đúng như bác London nói vậy) . Quả Arabica được thu hoạch, rồi lên men (ngâm nước cho nở...) rồi rửa sạch rồi sấy. Chính vì thế, vị của Arabica hơi chua, và đây cũng được coi là 1 đặc điểm cảm quan của loại café này. Vì thế, nói đến "hậu vị" của café là có thất, nhưng ko phải là vị chua, mà phải chuyển từ chua sang đắng (kiểu socola ý, sau khi nuốt mới là café ngon). Người ta thường ví vị chua đó giống như khi mình ăn chanh, sẽ thấy rất chua, nhưng lập tức thấy được vị đắng của vỏ. Cách cảm nhận vị chua của café cũng như vậy.
    2) Robusta: hạt nhỏ hơn arabica, và được sấy trực tiếp, chứ ko phải lên men, nên vị đắng chiếm chủ yếu, loại này uống phê hơn. Được trồng ở độ cao dưới 600m, khí hậu nhiệt đới, vì thế có mặt ở nhiều nước hơn (Vn chỉ trồng loại này), tổng lượng chỉ chiếm 1/3 lượng café tiêu thụ trên toàn thế giới.
    Quan trọng đối với quá trình sản xuất café, tất nhiên cũng từ khâu trồng trọt, đất đai... (cái này tôi ko biết nên không đi sâu) nhưng lúc chế biến thì là giai đoạn "rang" Nhiệt độ rang café phải đạt 230-240độ C nhằm tạo các chất thơm, tạo màu (caramel hoá). Đối với arabica, điều kiện rang ko chặt chẽ như robusta vi nó qua lên men, còn bao nhiêu tính chất cảm quan sau này đều nhờ vào quá trình này cả, nên luôn yêu cầu "rang trong điều kiện trên bề mặt thoáng" . Đúng là cần đủ kín để giữ mùi nhưng ko có oxy thì làm sao mà tiên hành phản ứng oxyhoá được??????????Còn thiết bị rang thì thường hình tròn hoặc trụ nhằm tạo điều kiện đảo trộn đều và phân bố nhiệt tốt.
    Còn khi pha café, nước là loại ít canxi nhưng chỉ đun đến khi thấy sủi tăm (khoảng 90-95 độ là tốt nhất), vì nhiệt độ cao sẽ làm bay hơi nhanh và phá vỡ các tinh dầu thơm. Độ mịn của café cũng quan trọng nhưng tuỳ theo loại mà sẽ có yêu cầu khác nhau. Về bình pha, có nhiều loại lắm, ko co cái nào giống phin café ở Vn cả, nhưng đa số cũng theo nguyên lý như vậy (nước ở trên, phần lọc và café ở giữa, rồi hứng café bên dưới)nhưng cũng có cái thì ngược lại (café ra ở bên trên, nước ở phía dưới) . Còn thực tế, người ta đánh giá café pha bằng máy ở nước ngoài là đạt tiêu chuẩn vì café chỉ pha 1 lần, thời gian tiếp xúc giữa nước và café rất ngắn, nhưng vì dân Châu Âu đa số dùng arabica nên café của họ nhạt và chua.
    Khi pha, người ta thường pha chế theo tỷ lệ khác nhau để tạo ra "hiệu quả" khác nhau, việc đánh giá cũng thay đổi theo từng người do tác dụng kích thích của café lên mỗi người là ko giống nhau. Uống vài cốc café sẽ có tác dụng tốt, nhưng chỉ cần 10mg cafein cũng gây chết người rồi. Uống café thì dùng thìa cũng được, cái chính là thời gian để café lưu trên lưỡi đủ để toàn bộ lưỡi cảm nhận được, còn ko, thi trước khi uống, phải cho đầu lưỡi vào cốc, rồi sau đó mới uống từng ngụm nhỏ.
    You are just one person in a whole world, but for me, you are my whole world
    Tu as une personne seulement dans le monde, mais tu as mon grand monde pour moi
    Viva 1980F

Chia sẻ trang này