1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Tản mạn Cà phê...!!

Chủ đề trong 'Ẩm thực' bởi DrSlump, 13/04/2003.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. tigerlily

    tigerlily Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    22/03/2002
    Bài viết:
    3.048
    Đã được thích:
    2
    Đấy là "người ta nói" về cafe. lys thích bài viết này vì nó gắn nhiều với "thực tiễn" của lys ở Sydney. Vậy mà hò hẹn mãi, lys vẫn chưa đi thưởng thức một ly Machiato đúng kiểu Surry Hills cả.
    Sáng ra vẫn tự sắp đặt "cái nồi ngồi trên cái cốc". Có lẽc quen từ bé với kiểu cafe này rồi, nên lys thấy vẫn thích cái thứ cafe sánh lại như thế, hơn là những cafe quá nhiều arabica chua pha thêm sữa và đánh cả kem vào đó. Ừ thì cũng gọi là cafe, và nó cũng ... hay hay, cũng như là cái phao cho lys trong những buổi lecture để lys khỏi chìm nghỉm vào giấc ngủ... Nhưng đời sống vẫn chẳng thể thiếu được "cái nồi ngồi tren cái cốc" và thứ cafe đặc muốn quánh lại thành keo.
    Câu chuyện có lẽ bắt đầu từ ấu thơ thơm tho, những buổi trua mùa hè nghe tiếng lách cách của chiếc thìa đánh vào thành ly cafe của bố, thì từ đâu lys cũng chạy về "cho con ăn cái bọt đó đi"... Sau này lớn lên thì bố pha cho hẳn một ly cafe đá mỗi buổi trưa hè để chuẩn bị đến các lớp học buổi chiều. Còn mỗi sáng mùa đông, khi nào lys bước xuống phòng khách cũng đã thấy bố ngồi đó với một ấm trà. Bệnh tim làm bố không được uống nhiều cafe, nhưng vẫn không bỏ được thói quen pha cafe. Cho vợ và cho con gái... Như thế, những sáng mùa đông lạnh, lys bước xuống nhà, thấy bố ngôì trong ánh sáng mờ mờ cùng ấm trà và làn khói thuốc, là biết rằng sẽ có một ly cafe đen nóng bố pha cho....
    All the rivers run into the sea; yet the sea is not full: unto the place from whence the rivers come, thither they return again. (ECCLESIASTES)

    lys

  2. home_nguoikechuyen

    home_nguoikechuyen Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    15/05/2002
    Bài viết:
    3.846
    Đã được thích:
    7
    Các phương pháp pha cà phê trên thế giới

    Mỗi người chúng ta có thể hiểu cà phê một cách riêng nhưng cà phê chỉ có hai thành phần không bao giờ thay đổi, đó là nước và bột cà phê. Sự khác biệt giữa một ly cà phê kiểu American và một ly espresso là ở phương pháp chiết xuất hương thơm của cà phê từ bột cà phê đã được xay từ hạt cà phê rang. Đây chính là mảnh đất nơi óc sáng tạo của loài người sản sinh ra muôn vàn phương pháp pha cà phê khác nhau, tiến hóa qua nhiều thế kỷ. Mỗi phương pháp tuân thủ trình tự khác nhau mà làm thành Mocha hay Espresso; Americano hay Neapolitan;
    Pha cà phê không phải là một việc khó. Chỉ cần bạn có một hỗn hợp bột cà phê mà bạn thích, một số thiết bị và vài phút rảnh rỗi. Có nhiều phương pháp pha cà phê khác nhau thỏa mãn thị hiếu khác nhau. Cà phê Espresso đẫm đầy tính cách, cà phê Thổ nhĩ kỳ (Turkish) nhiều hương thơm, cà phê kiểu Mỹ (Americano) nhẹ, nhiều nước và uống lâu mới hết. Tất cả các phương pháp này có một điểm chung, bột cà phê được xử lý trong nước nóng sau đó dung dịch cà phê được lọc ra đầy hương và vị. Thứ nước uống kỳ diệu này sẽ có tính chất khác nhau khá nhiều, tùy thuộc vào phương pháp pha. Sau đây là một vài ví dụ căn bản.
    Cà phê nhỏ giọt (filter drip) (thường được biết đến với tên gọi là American styled coffee)


    Đặc tính của loại cà phê pha theo kiểu này là không đặc lắm (not much body) và vị và hương cũng rất nhẹ. Kiểu pha cà phê này được yêu thích ở khắp Bắc Mỹ, Bắc Âu và Pháp. Ngày nay ở các nước đó người ta sử dụng nhiều loại máy pha cà phê nhỏ giọt có phễu lọc. Máy gồm 2 phần, phần phía trên là một cái phễu bằng thủy tinh, nhựa hay kim loại, phần phía dưới là một cái bình bằng thủy tinh có thể được hâm nóng tự động bằng dây mai xo nằm dưới cái bình này. Trong cái phễu người ta đặt một cái lọc bằng giấy dùng một lần để lọc bỏ bột cà phê. Để pha cà phê kiểu này người ta thường dùng bột cà phê xay thô, không mịn (coarsely ground coffee). Ở Châu Âu người ta cho 1/2 thìa tablespoon còn ở Mỹ thì người ta cho nguyên 1 thìa teaspoon.
    Đối với kiểu pha này, nước nóng được đổ lên bột cà phê, cà phê theo trọng lực chảy xuống dưới. Gạt bỏ yếu tố đun nước tự động và hâm nóng cà phê đã pha ra thì dù không có máy pha người ta vẫn có thể pha cà phê kiểu này bằng cách sử dụng cùng loại phễu lọc giấy (mua ngoài siêu thị) đặt vào một cái phễu thông thường, đun nước sôi và đổ thật chậm lên trên phễu đó. Toàn bộ quá trình pha hết từ 6 đến 8 phút và kết quả là một thứ cà phê nhẹ, nhạt, và hơi chua một chút (slightly acidic coffee).
    Cà phê lọc ép (còn được gọi tên là cà phê kiểu Pháp, sử dụng Melior
    ------------------------------------ Nỗi đau ngày ấy là em ạLà chút hao mòn của bể dâuBể dâu sông bãi con thuyền béTrong cõi vô thường nhẹ cánh chao.
  3. home_nguoikechuyen

    home_nguoikechuyen Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    15/05/2002
    Bài viết:
    3.846
    Đã được thích:
    7
    Các phương pháp pha cà phê trên thế giới

    Mỗi người chúng ta có thể hiểu cà phê một cách riêng nhưng cà phê chỉ có hai thành phần không bao giờ thay đổi, đó là nước và bột cà phê. Sự khác biệt giữa một ly cà phê kiểu American và một ly espresso là ở phương pháp chiết xuất hương thơm của cà phê từ bột cà phê đã được xay từ hạt cà phê rang. Đây chính là mảnh đất nơi óc sáng tạo của loài người sản sinh ra muôn vàn phương pháp pha cà phê khác nhau, tiến hóa qua nhiều thế kỷ. Mỗi phương pháp tuân thủ trình tự khác nhau mà làm thành Mocha hay Espresso; Americano hay Neapolitan;
    Pha cà phê không phải là một việc khó. Chỉ cần bạn có một hỗn hợp bột cà phê mà bạn thích, một số thiết bị và vài phút rảnh rỗi. Có nhiều phương pháp pha cà phê khác nhau thỏa mãn thị hiếu khác nhau. Cà phê Espresso đẫm đầy tính cách, cà phê Thổ nhĩ kỳ (Turkish) nhiều hương thơm, cà phê kiểu Mỹ (Americano) nhẹ, nhiều nước và uống lâu mới hết. Tất cả các phương pháp này có một điểm chung, bột cà phê được xử lý trong nước nóng sau đó dung dịch cà phê được lọc ra đầy hương và vị. Thứ nước uống kỳ diệu này sẽ có tính chất khác nhau khá nhiều, tùy thuộc vào phương pháp pha. Sau đây là một vài ví dụ căn bản.
    Cà phê nhỏ giọt (filter drip) (thường được biết đến với tên gọi là American styled coffee)


    Đặc tính của loại cà phê pha theo kiểu này là không đặc lắm (not much body) và vị và hương cũng rất nhẹ. Kiểu pha cà phê này được yêu thích ở khắp Bắc Mỹ, Bắc Âu và Pháp. Ngày nay ở các nước đó người ta sử dụng nhiều loại máy pha cà phê nhỏ giọt có phễu lọc. Máy gồm 2 phần, phần phía trên là một cái phễu bằng thủy tinh, nhựa hay kim loại, phần phía dưới là một cái bình bằng thủy tinh có thể được hâm nóng tự động bằng dây mai xo nằm dưới cái bình này. Trong cái phễu người ta đặt một cái lọc bằng giấy dùng một lần để lọc bỏ bột cà phê. Để pha cà phê kiểu này người ta thường dùng bột cà phê xay thô, không mịn (coarsely ground coffee). Ở Châu Âu người ta cho 1/2 thìa tablespoon còn ở Mỹ thì người ta cho nguyên 1 thìa teaspoon.
    Đối với kiểu pha này, nước nóng được đổ lên bột cà phê, cà phê theo trọng lực chảy xuống dưới. Gạt bỏ yếu tố đun nước tự động và hâm nóng cà phê đã pha ra thì dù không có máy pha người ta vẫn có thể pha cà phê kiểu này bằng cách sử dụng cùng loại phễu lọc giấy (mua ngoài siêu thị) đặt vào một cái phễu thông thường, đun nước sôi và đổ thật chậm lên trên phễu đó. Toàn bộ quá trình pha hết từ 6 đến 8 phút và kết quả là một thứ cà phê nhẹ, nhạt, và hơi chua một chút (slightly acidic coffee).
    Cà phê lọc ép (còn được gọi tên là cà phê kiểu Pháp, sử dụng Melior
    ------------------------------------ Nỗi đau ngày ấy là em ạLà chút hao mòn của bể dâuBể dâu sông bãi con thuyền béTrong cõi vô thường nhẹ cánh chao.
  4. home_nguoikechuyen

    home_nguoikechuyen Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    15/05/2002
    Bài viết:
    3.846
    Đã được thích:
    7

    Con Đường Cà Phê

    Cà phê có nguồn gốc tại vùng cao nguyên Ethiopia (Abyssinia), trong các vùng rừng núi của vương quốc Kaffa. Ở đó, những người thuộc các bộ lạc du mục đầu tiên nhai hột cà phê xanh. Khoảng chừng vào thế kỷ thứ 9, hoặc là sớm hơn một chút, người ta bắt đầu chế được loại nước uống từ loại cây hoang dại này.
    Rất có thể trong thời gian phôi thai này người ta uống một loại nước lên men pha lỏng từ những hột cà phê chín. Sau này người ta khám phá ra nếu đem giã ra thì chất nước đậm đà và hương vị quyến rũ hơn.
    Người ta nói rằng một bác sỹ và cũng là nhà triết học người Ba tư tên lbn Sina (Avicenna) đã khám phá ra tác dụng kích thích của coffein vào năm 1015 và đã sử dụng cà phê làm thuốc chữa bệnh.
    Vào thế kỷ thứ 11 người A-rập đã biết trồng cà phê tại các triền đồi bên vùng biển đỏ. Tại Yemen,lần đầu tiên cà phê được rang trên những phiến đá. Thành phố cảng mocha (Mokka) sau này đại diện cho loại cà phê ả rập đậm đà gọi là mocha.
    Chữ cà phê không phải xuất xứ từ chữ Kaffa (vùng Kaffa) mà từ chữ cổ Ả rập là qahwah. Nguyên thủy,chữ này dùng để diễn tả rượu và bị cấm đối với những người theo Hồi giáo. Người Thổ nhĩ kỳ gọi là Kahweh. Vì tác dụng kích thích của cà phê, thay vì rượu nho thì cà phê đã trở thành một loại ?zrượu của người Hồi giáo?o.
    Tất cả mọi truyền thuyết về cà phê đều đẫn đến một dẫn đến một nội dung có thật: Khởi đầu, người đạo Hồi coi cà phê là một loại thuốc phiện và được pha từ các hột đã rang đen để uống trong những giờ cầu nguyện trong các đề thờ. Cho người hành hương về thánh địa Kaaba (nơi tiên tri Muhammad sanh ra) tại Mecca, người ta đã dựng lên những địa điểm uống cà phê đầu tiên vào thế kỷ 15 và gọi là "Trường phái thông thái". Không bao lâu, những địa điểm này trở nên nổi tiếng là "phóng khoáng" trên vùng thánh địa tại Mecca và Medina. Tại đây các ông đánh cờ tướng, hút sách và buông những lời nói không kìm hãm. Ðiều này đã gây sự khó chịu nơi các nhà thông thái và chất nước quỉ quái này đã bị các nhà thông thái cấm tuyệt cũng như các địa điểm uống cà phê đều bị đóng cửa.
    Tuy nhiên, các nhà thông thái cũng phải công nhận rằng đã quá nhiều người Hồi giáo sử dụng cà phê. Ngay cả Quốc vương của Cairo cũng không tránh khỏi và ông đã bãi bỏ lệnh cấm cà phê.
    Dần dần những tiệm cà phê đã trở thành những nguồn thuế quan trọng.
    Người Thổ Nhĩ Kỳ không chỉ nhận lấy tín ngưỡng từ các tiên tri Ả Rập mà họ còn học luôn cách uống cà phê của họ. Vào năm 1554, tại Constantinople (Istanbul ngày nay) một tiệm cà phê lộng lẫy đầu tiên được trang trí với tranh ảnh và thảm quí giá đã được khai trương và tiếp theo đó thêm một tiệm tại Damascus Syria.
    Người Thổ Nhĩ Kỳ đã biến cách rang và pha chế cà phê trở thành nghệ thuật tuyệt hảo.
    Sự va chạm với Âu Châu
    Những người đến từ Âu Châu đã va chạm mùi vị cà phê trên cơ bản hoàn toàn mới lạ. Ông Leonahard Rauwolf (Augsburg) đã chứng kiến tận mắt và viết lại các bài tường thuật. Trong cuốn sách ?zChuyến đi về miền đông?o được phát hành vào năm 1582 ông đã mô tả cách uống của người Ả rập rất tỉ mỉ.
    Người Ả rập đã xếp cách trồng cà phê vào hàng quốc mật và bảo vệ rất kỹ. Họ cấm xuất tất cả những hạt cà phê có khả năng nảy mầm. Cho dù vậy vào năm 1615 những nhà buôn vẫn đưa được cà phê đến Venedig (trung tâm thương mại với Á châu). Tại quảng trường Marcus đã được khánh thành tiệm cà phê đầu tiên tại Âu Châu vào năm 1640. Ngay cả Giáo Hoàng Clemens VIII cũng muốn thử qua loại nước uống quái dị này.
    Người ta đem Giáo Hoàng một ly cà phê đầy ắp hương vị và bốc khói nghi ngút. Sau khi uống xong Giáo Hoàng nói:?o Loại thức uống này quả là quá ngon, nếu chỉ để cho người không có tín ngưỡng uống thì đó mới là một điều có tội. Nếu chúng ta muốn trừ ma, thì hãy rửa tội cho loại thức uống này và biến chúng thành một thức uống của người có tín ngưỡng?o. Cà phê bắt đầu được công nhận chính thức và lan dần, lan rộng ra khắp các quốc gia tại Âu Châu ?


    ------------------------------------ Nỗi đau ngày ấy là em ạLà chút hao mòn của bể dâuBể dâu sông bãi con thuyền béTrong cõi vô thường nhẹ cánh chao.
  5. home_nguoikechuyen

    home_nguoikechuyen Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    15/05/2002
    Bài viết:
    3.846
    Đã được thích:
    7

    Con Đường Cà Phê

    Cà phê có nguồn gốc tại vùng cao nguyên Ethiopia (Abyssinia), trong các vùng rừng núi của vương quốc Kaffa. Ở đó, những người thuộc các bộ lạc du mục đầu tiên nhai hột cà phê xanh. Khoảng chừng vào thế kỷ thứ 9, hoặc là sớm hơn một chút, người ta bắt đầu chế được loại nước uống từ loại cây hoang dại này.
    Rất có thể trong thời gian phôi thai này người ta uống một loại nước lên men pha lỏng từ những hột cà phê chín. Sau này người ta khám phá ra nếu đem giã ra thì chất nước đậm đà và hương vị quyến rũ hơn.
    Người ta nói rằng một bác sỹ và cũng là nhà triết học người Ba tư tên lbn Sina (Avicenna) đã khám phá ra tác dụng kích thích của coffein vào năm 1015 và đã sử dụng cà phê làm thuốc chữa bệnh.
    Vào thế kỷ thứ 11 người A-rập đã biết trồng cà phê tại các triền đồi bên vùng biển đỏ. Tại Yemen,lần đầu tiên cà phê được rang trên những phiến đá. Thành phố cảng mocha (Mokka) sau này đại diện cho loại cà phê ả rập đậm đà gọi là mocha.
    Chữ cà phê không phải xuất xứ từ chữ Kaffa (vùng Kaffa) mà từ chữ cổ Ả rập là qahwah. Nguyên thủy,chữ này dùng để diễn tả rượu và bị cấm đối với những người theo Hồi giáo. Người Thổ nhĩ kỳ gọi là Kahweh. Vì tác dụng kích thích của cà phê, thay vì rượu nho thì cà phê đã trở thành một loại ?zrượu của người Hồi giáo?o.
    Tất cả mọi truyền thuyết về cà phê đều đẫn đến một dẫn đến một nội dung có thật: Khởi đầu, người đạo Hồi coi cà phê là một loại thuốc phiện và được pha từ các hột đã rang đen để uống trong những giờ cầu nguyện trong các đề thờ. Cho người hành hương về thánh địa Kaaba (nơi tiên tri Muhammad sanh ra) tại Mecca, người ta đã dựng lên những địa điểm uống cà phê đầu tiên vào thế kỷ 15 và gọi là "Trường phái thông thái". Không bao lâu, những địa điểm này trở nên nổi tiếng là "phóng khoáng" trên vùng thánh địa tại Mecca và Medina. Tại đây các ông đánh cờ tướng, hút sách và buông những lời nói không kìm hãm. Ðiều này đã gây sự khó chịu nơi các nhà thông thái và chất nước quỉ quái này đã bị các nhà thông thái cấm tuyệt cũng như các địa điểm uống cà phê đều bị đóng cửa.
    Tuy nhiên, các nhà thông thái cũng phải công nhận rằng đã quá nhiều người Hồi giáo sử dụng cà phê. Ngay cả Quốc vương của Cairo cũng không tránh khỏi và ông đã bãi bỏ lệnh cấm cà phê.
    Dần dần những tiệm cà phê đã trở thành những nguồn thuế quan trọng.
    Người Thổ Nhĩ Kỳ không chỉ nhận lấy tín ngưỡng từ các tiên tri Ả Rập mà họ còn học luôn cách uống cà phê của họ. Vào năm 1554, tại Constantinople (Istanbul ngày nay) một tiệm cà phê lộng lẫy đầu tiên được trang trí với tranh ảnh và thảm quí giá đã được khai trương và tiếp theo đó thêm một tiệm tại Damascus Syria.
    Người Thổ Nhĩ Kỳ đã biến cách rang và pha chế cà phê trở thành nghệ thuật tuyệt hảo.
    Sự va chạm với Âu Châu
    Những người đến từ Âu Châu đã va chạm mùi vị cà phê trên cơ bản hoàn toàn mới lạ. Ông Leonahard Rauwolf (Augsburg) đã chứng kiến tận mắt và viết lại các bài tường thuật. Trong cuốn sách ?zChuyến đi về miền đông?o được phát hành vào năm 1582 ông đã mô tả cách uống của người Ả rập rất tỉ mỉ.
    Người Ả rập đã xếp cách trồng cà phê vào hàng quốc mật và bảo vệ rất kỹ. Họ cấm xuất tất cả những hạt cà phê có khả năng nảy mầm. Cho dù vậy vào năm 1615 những nhà buôn vẫn đưa được cà phê đến Venedig (trung tâm thương mại với Á châu). Tại quảng trường Marcus đã được khánh thành tiệm cà phê đầu tiên tại Âu Châu vào năm 1640. Ngay cả Giáo Hoàng Clemens VIII cũng muốn thử qua loại nước uống quái dị này.
    Người ta đem Giáo Hoàng một ly cà phê đầy ắp hương vị và bốc khói nghi ngút. Sau khi uống xong Giáo Hoàng nói:?o Loại thức uống này quả là quá ngon, nếu chỉ để cho người không có tín ngưỡng uống thì đó mới là một điều có tội. Nếu chúng ta muốn trừ ma, thì hãy rửa tội cho loại thức uống này và biến chúng thành một thức uống của người có tín ngưỡng?o. Cà phê bắt đầu được công nhận chính thức và lan dần, lan rộng ra khắp các quốc gia tại Âu Châu ?


    ------------------------------------ Nỗi đau ngày ấy là em ạLà chút hao mòn của bể dâuBể dâu sông bãi con thuyền béTrong cõi vô thường nhẹ cánh chao.
  6. home_nguoikechuyen

    home_nguoikechuyen Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    15/05/2002
    Bài viết:
    3.846
    Đã được thích:
    7

    Luật thưởng thức cà phê (coffee etiquette)




    Uống cà phê là cái thú dù là ở nhà, ở quán cũng như ở văn phòng. Uống cà phê cũng có luật của nó, không bắt buộc nhưng nên tuân thủ, để làm cho thức uống thần diệu này thêm ngon hơn. Trước hết cà phê dường như sẽ có hương vị ngon hơn nếu bạn dùng chén sứ (porcelain cup) và nếu bên cạnh có bình đựng sữa cũng bằng sứ cùng với một đĩa nhỏ đồ ngọt hay bánh bích quy.
    Cà phê trong phòng khách
    Khi bạn mang cà phê ra mời khách, nên mời khách thưởng thức cà phê trong phòng khách chứ đừng mời bên bàn ăn hay bàn làm việc. Nên mời thêm bánh cake hay bánh bích quy. Nên bày ra một bộ chén uống cà phê bằng sứ, sau đó rót cà phê cho khách sau khi đã hỏi khách xem người đó muốn uống cà phê như thế nào. Sau khi rót, nếu khách uống cà phê có đường, thì mới thêm đường, và đẩy chén về phía khách. Khuấy đường thì nên khuấy nhẹ theo hướng từ trên xuống dưới và ngược lại chứ không khuấy theo vòng tròn.
    Gốm hay sứ? (Ceramic or porcelain)
    Chén gốm cũng tạm được, nhưng nếu có chén sứ thì nên dùng hơn, và chén nên dùng kèm với tách (đĩa nhỏ để dưới chén). Luật cà phê khuyên người ta tráng chén bằng nước nóng trước khi serve và chỉ rót cà phê đến 2 phần 3 chén. Thìa cà phê nên dùng thìa nhỏ hơn thìa bình thường (gọi là demitasse spoon). Khi uống nếu dùng tay phải nâng chén lên môi, tay trái đỡ cái tách thì thật là duyên dáng .
    Ấm cà phê (coffeepot)
    Khi chỉ là "trong nhà với nhau" thì cà phê có thể được rót thẳng từ cái ấm pha cà phê mocha vào chén. Tuy nhiên, khi nhà có khách, nên dùng ấm đựng cà phê bằng gốm, sứ, bạc, đồng đỏ, đồng thau hay bằng thép không rỉ, tùy thuộc vào màu sắc của bộ chén cà phê của bạn. Dù làm bằng chất liệu gì đi nữa thì ấm cà phê phải được tráng bằng nước nóng để cà phê không bị nguội trước khi được rót ra chén.
    Bát đựng đường (sugar bowl)
    Bạn nên mời khách dùng cà phê với vài loại đường khác nhau, đường trắng hay đường nâu (gọi là Demerara sugar) đựng trong những cái bát nhỏ, thường là một phần trong bộ đồ cà phê. Có thể là bằng bạc hoặc bằng sứ. Bát đường có thìa riêng để xúc đường, tục gọi là "sugar shell".
    Cốc đựng sữa (cream pitcher)
    Vì nhiều người thích pha sữa vào cà phê, nhât thiết bạn nên có một cốc đựng sữa tươi hay cream khi mang cà phê mời khách. Pitcher này có thể bằng pha lê, thủy tinh, sứ hay bạc tùy bạn. Nên tránh dùng sữa đặc có đường vì sữa này chất lượng không cao và lại quá ngọt cho một số người.
    Thế còn đồ ngọt?
    Có nhiều loại đồ ngọt có thể mời cùng với cà phê, tùy thuộc vào thời điểm thưởng thức. Ví dụ vào buổi sáng bạn nên mời khách bánh brioches (bánh ngọt có nhiều bơ và trứng) hoặc bánh sừng bò (croissants). Sau bữa trưa hay bữa tối thì nên dùng chocolates, bánh bích quy hoặc vài lát bánh cake. Người Anh thích uống cà phê với kẹo chocolate bạc hà. Nếu bạn mời khách bánh cake hay biscuits, nên bày thêm khăn ăn (napkins) cho khách dùng.
    Lỗi nên tránh
    Đây là một danh sách ngắn những lỗi thường gặp của những người không sành uống cà phê:
    * cho đường vào cốc rồi mới rót cà phê;
    * khuấy cà phê theo vòng tròn (dù là ngược hay xuôi chiều kim đồng hồ) làm ra tiếng lanh canh lanh canh bên trong chén;
    * trong khi uống vẫn để thìa cắm trong chén;
    * khi nâng ly cà phê lên môi uống lại vểnh ngón tay út lên;
    * dùng thìa xúc cà phê lên uống, dù chỉ là một chút để xem cà phê đã đủ ngọt hay chưa.
    Phép lịch sự ở quán cà phê
    Dù là bạn đến uống ở một quán quen hay là mới thử đến một quán mới lần đầu tiên, nên chào người bán hàng khi vào và ra, it nhất là một từ "hi" đơn giản. Khi gọi cà phê, nên dùng những từ như "please" và "thank you". Nếu đi uống với bạn là nữ giới, nên hỏi xem họ có muốn dùng đường và sữa không, và giúp họ cho thêm đường và sữa nếu họ muốn. Nếu vô tình gặp bạn, nên offer trả tiền cà phê cho bạn (dù họ là nam hay nữ). Một lỗi cần phải tránh bằng mọi giá là đừng bao giờ chấm bánh quy, hay bất cứ loại bánh gì vào cà phê và vừa uống vừa ăn, như thế trông rất bần tiện. Đừng uống cà phê kiểu húp sùm sụp. Ghé môi uống thật êm từ chén. Đừng dùng thìa xúc cà phê lên uống dù là ở tiệm hay ở nhà. Uống cà phê xong thì đừng cắm vào trong cốc cà phê, có thể để thìa trên tách, đĩa. Khi ở quán cà phê, đừng đặt túi xách hay khuỷu tay của mình lên quầy khi gọi cà phê.

    ------------------------------------ Nỗi đau ngày ấy là em ạLà chút hao mòn của bể dâuBể dâu sông bãi con thuyền béTrong cõi vô thường nhẹ cánh chao.
  7. home_nguoikechuyen

    home_nguoikechuyen Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    15/05/2002
    Bài viết:
    3.846
    Đã được thích:
    7

    Luật thưởng thức cà phê (coffee etiquette)




    Uống cà phê là cái thú dù là ở nhà, ở quán cũng như ở văn phòng. Uống cà phê cũng có luật của nó, không bắt buộc nhưng nên tuân thủ, để làm cho thức uống thần diệu này thêm ngon hơn. Trước hết cà phê dường như sẽ có hương vị ngon hơn nếu bạn dùng chén sứ (porcelain cup) và nếu bên cạnh có bình đựng sữa cũng bằng sứ cùng với một đĩa nhỏ đồ ngọt hay bánh bích quy.
    Cà phê trong phòng khách
    Khi bạn mang cà phê ra mời khách, nên mời khách thưởng thức cà phê trong phòng khách chứ đừng mời bên bàn ăn hay bàn làm việc. Nên mời thêm bánh cake hay bánh bích quy. Nên bày ra một bộ chén uống cà phê bằng sứ, sau đó rót cà phê cho khách sau khi đã hỏi khách xem người đó muốn uống cà phê như thế nào. Sau khi rót, nếu khách uống cà phê có đường, thì mới thêm đường, và đẩy chén về phía khách. Khuấy đường thì nên khuấy nhẹ theo hướng từ trên xuống dưới và ngược lại chứ không khuấy theo vòng tròn.
    Gốm hay sứ? (Ceramic or porcelain)
    Chén gốm cũng tạm được, nhưng nếu có chén sứ thì nên dùng hơn, và chén nên dùng kèm với tách (đĩa nhỏ để dưới chén). Luật cà phê khuyên người ta tráng chén bằng nước nóng trước khi serve và chỉ rót cà phê đến 2 phần 3 chén. Thìa cà phê nên dùng thìa nhỏ hơn thìa bình thường (gọi là demitasse spoon). Khi uống nếu dùng tay phải nâng chén lên môi, tay trái đỡ cái tách thì thật là duyên dáng .
    Ấm cà phê (coffeepot)
    Khi chỉ là "trong nhà với nhau" thì cà phê có thể được rót thẳng từ cái ấm pha cà phê mocha vào chén. Tuy nhiên, khi nhà có khách, nên dùng ấm đựng cà phê bằng gốm, sứ, bạc, đồng đỏ, đồng thau hay bằng thép không rỉ, tùy thuộc vào màu sắc của bộ chén cà phê của bạn. Dù làm bằng chất liệu gì đi nữa thì ấm cà phê phải được tráng bằng nước nóng để cà phê không bị nguội trước khi được rót ra chén.
    Bát đựng đường (sugar bowl)
    Bạn nên mời khách dùng cà phê với vài loại đường khác nhau, đường trắng hay đường nâu (gọi là Demerara sugar) đựng trong những cái bát nhỏ, thường là một phần trong bộ đồ cà phê. Có thể là bằng bạc hoặc bằng sứ. Bát đường có thìa riêng để xúc đường, tục gọi là "sugar shell".
    Cốc đựng sữa (cream pitcher)
    Vì nhiều người thích pha sữa vào cà phê, nhât thiết bạn nên có một cốc đựng sữa tươi hay cream khi mang cà phê mời khách. Pitcher này có thể bằng pha lê, thủy tinh, sứ hay bạc tùy bạn. Nên tránh dùng sữa đặc có đường vì sữa này chất lượng không cao và lại quá ngọt cho một số người.
    Thế còn đồ ngọt?
    Có nhiều loại đồ ngọt có thể mời cùng với cà phê, tùy thuộc vào thời điểm thưởng thức. Ví dụ vào buổi sáng bạn nên mời khách bánh brioches (bánh ngọt có nhiều bơ và trứng) hoặc bánh sừng bò (croissants). Sau bữa trưa hay bữa tối thì nên dùng chocolates, bánh bích quy hoặc vài lát bánh cake. Người Anh thích uống cà phê với kẹo chocolate bạc hà. Nếu bạn mời khách bánh cake hay biscuits, nên bày thêm khăn ăn (napkins) cho khách dùng.
    Lỗi nên tránh
    Đây là một danh sách ngắn những lỗi thường gặp của những người không sành uống cà phê:
    * cho đường vào cốc rồi mới rót cà phê;
    * khuấy cà phê theo vòng tròn (dù là ngược hay xuôi chiều kim đồng hồ) làm ra tiếng lanh canh lanh canh bên trong chén;
    * trong khi uống vẫn để thìa cắm trong chén;
    * khi nâng ly cà phê lên môi uống lại vểnh ngón tay út lên;
    * dùng thìa xúc cà phê lên uống, dù chỉ là một chút để xem cà phê đã đủ ngọt hay chưa.
    Phép lịch sự ở quán cà phê
    Dù là bạn đến uống ở một quán quen hay là mới thử đến một quán mới lần đầu tiên, nên chào người bán hàng khi vào và ra, it nhất là một từ "hi" đơn giản. Khi gọi cà phê, nên dùng những từ như "please" và "thank you". Nếu đi uống với bạn là nữ giới, nên hỏi xem họ có muốn dùng đường và sữa không, và giúp họ cho thêm đường và sữa nếu họ muốn. Nếu vô tình gặp bạn, nên offer trả tiền cà phê cho bạn (dù họ là nam hay nữ). Một lỗi cần phải tránh bằng mọi giá là đừng bao giờ chấm bánh quy, hay bất cứ loại bánh gì vào cà phê và vừa uống vừa ăn, như thế trông rất bần tiện. Đừng uống cà phê kiểu húp sùm sụp. Ghé môi uống thật êm từ chén. Đừng dùng thìa xúc cà phê lên uống dù là ở tiệm hay ở nhà. Uống cà phê xong thì đừng cắm vào trong cốc cà phê, có thể để thìa trên tách, đĩa. Khi ở quán cà phê, đừng đặt túi xách hay khuỷu tay của mình lên quầy khi gọi cà phê.

    ------------------------------------ Nỗi đau ngày ấy là em ạLà chút hao mòn của bể dâuBể dâu sông bãi con thuyền béTrong cõi vô thường nhẹ cánh chao.
  8. home_nguoikechuyen

    home_nguoikechuyen Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    15/05/2002
    Bài viết:
    3.846
    Đã được thích:
    7

    Cà Phê




    Cà phê phải đen như Ðịa Ngục, phải đắng như Tử Thần và ngọt ngào như Tình Ái.
    (Coffee should be black as Hell, strong as Death, and sweet as Love)
    (Tục ngữ Thổ Nhĩ Kỳ)

    Vào khoảng thập niên 1950 - 60, miền nam có một bán nguyệt san khá nổi tiếng. Ðó là tờ Phổ Thông làm theo dạng gần giống như Selection của Pháp hay Reader?Ts Digest của Mỹ. Thông thường mỗi số có những bài bình luận, thơ văn, biên khảo và một hai truyện dài đăng tải nhiều kỳ. Chủ nhiệm kiêm chủ bút là văn kiêm thi sĩ Nguyễn Vỹ.
    Thời tiền chiến, Nguyễn Vỹ không mấy nổi tiếng nên cũng ít người nghe danh ông. Tuy nhiên, khi chủ trương tờ Phổ Thông, ông đã có một số lớn độc giả và được kể là một trong những tạp chí khá ?zphổ thông?o ở miền Nam, cung cấp những món ăn tinh thần cho đại chúng trong một thời gian khá lâu, tới khi ông qua đời (1971) thì tờ báo đình bản.[1] Nguyễn Vỹ còn thành lập một thi đoàn theo trường phái mà ông đặt tên là Bạch Nga.
    Sở trường của ông là những biên khảo lịch sử nho nhỏ. Trong loạt bài dài ?zTuấn, chàng trai nước Việt?o kể lại việc xảy ra hồi đầu thế kỷ ?z nửa hồi ký, nửa tiểu thuyết, cũng là một thứ tài liệu về xã hội Việt Nam thời Pháp mới sang ?z ông viết khá trung thực, có duyên, nhiều chỗ hóm hỉnh. Ông lại viết một loạt nghiên cứu ngăn ngắn dưới nhan đề ?zMình ơi?o- ký bút hiệu (cô) Diệu Huyền -- lấy lời đối đáp của một cặp vợ chồng trẻ để trình bày vấn đề.
    Một trong những bài ông viết về cà phê và sự tích li kỳ của giống cây này khi truyền qua Nam Mỹ, biến vùng đất mới tìm ra này thành một vùng chuyên trồng loại hạt để làm thức uống mà nhiều người trong chúng ta phải có hàng ngày. Thành thử, khi tìm thấy một quyển sách viết về cà phê trong một tiệm sách cũ, chúng tôi cảm thấy như một hồn ma cũ hiện về. Tuy người viết không uống cà phê đã lâu, chẳng dám múa rìu qua mắt thợ về cách điều chế loại ẩm phẩm không thể thiếu của nhiều người nên chỉ lược thuật chủ yếu về sự tích vây quanh cây cà phê theo sách vở để người đọc biết thêm một vài chi tiết.
    Hiện nay theo thống kê, nước Mỹ là quốc gia tiêu thụ cà phê nhiều nhất thế giới ?z 1/3 số cà phê xuất cảng của thế giới được bán ở Hoa Kỳ. Theo những số liệu của thị trường quốc tế, tiền trao đổi trong buôn bán món hàng này và những sản phẩm liên quan đến nó chỉ kém dầu hỏa mà thôi và việc trồng trọt chế biến món đặc sản này là công ăn việc làm của hơn 20 triệu người trên toàn thế giới.
    Ngay từ cuối thế kỷ 19, tại Mỹ đã bán những hộp cà phê xay sẵn, mỗi hộp 1 pound nhãn hiệu Arbuckles Coffee, nổi tiếng và thông dụng trong thành phố cũng như dọc theo các tuyến đường xe ngựa. Ðến đầu thế kỷ 20 thì cà phê là thức uống buổi sáng hầu như cho mọi gia đình. Trong khi xì gà 5 cents đã biến mất trên thị trường thì cà phê 5 cents một ly vẫn còn thông dụng ở nhiều tiệm ăn và hàng quán (với ly thứ hai được miễn tính tiền theo truyền thống). Tới khoảng 1976 ?z 1977, vì Brazil bị mấy kỳ sương muối (frosts) nên cà phê mất mùa, giá cả tăng vọt lên nhưng sau đó lại giảm xuống. Mấy năm gần đây giá cả còn hạ nữa, một phần vì nhiều nước Á Châu bước vào thị trường, sản xuất với giá rẻ, trong đó Việt Nam được kể là một địch thủ đáng ngại của cà phê Nam Mỹ.
    Sau thế chiến thứ hai, công nhân Hoa Kỳ đã quen với những ly cà phê nghỉ giải lao mà người ta gọi là ?zcoffee break?o và thói quen này chẳng mấy chốc lan ra nhiều quốc gia khác và trở thành một sinh hoạt không thể thiếu trong thời khóa biểu của công việc.
    Trong lịch sử loài người cà phê cũng đóng nhiều vai trò quan trọng, từ việc dùng như một thức uống để tỉnh ngủ khi học thi tới chốn hẹn hò của những cặp tình nhân cần tâm sự. Kinh tế của nhiều quốc gia cũng lên xuống theo nông phẩm này. Tại Pháp và những xứ chịu ảnh hưởng của văn hóa Pháp, người ta thích uống cà phê đậm đặc, có khi thêm sữa trong khi nhiều quốc gia khác lại chuộng loại pha nhạt uống thay nước hàng ngày. Cà phê cũng đem đến nhiều kiểu cách trong việc chế tạo dụng cụ, tuy chưa phong phú như các loại ấm trà nhưng cũng đã có nhiều người sưu tầm.

    ------------------------------------ Nỗi đau ngày ấy là em ạLà chút hao mòn của bể dâuBể dâu sông bãi con thuyền béTrong cõi vô thường nhẹ cánh chao.
  9. home_nguoikechuyen

    home_nguoikechuyen Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    15/05/2002
    Bài viết:
    3.846
    Đã được thích:
    7

    Cà Phê




    Cà phê phải đen như Ðịa Ngục, phải đắng như Tử Thần và ngọt ngào như Tình Ái.
    (Coffee should be black as Hell, strong as Death, and sweet as Love)
    (Tục ngữ Thổ Nhĩ Kỳ)

    Vào khoảng thập niên 1950 - 60, miền nam có một bán nguyệt san khá nổi tiếng. Ðó là tờ Phổ Thông làm theo dạng gần giống như Selection của Pháp hay Reader?Ts Digest của Mỹ. Thông thường mỗi số có những bài bình luận, thơ văn, biên khảo và một hai truyện dài đăng tải nhiều kỳ. Chủ nhiệm kiêm chủ bút là văn kiêm thi sĩ Nguyễn Vỹ.
    Thời tiền chiến, Nguyễn Vỹ không mấy nổi tiếng nên cũng ít người nghe danh ông. Tuy nhiên, khi chủ trương tờ Phổ Thông, ông đã có một số lớn độc giả và được kể là một trong những tạp chí khá ?zphổ thông?o ở miền Nam, cung cấp những món ăn tinh thần cho đại chúng trong một thời gian khá lâu, tới khi ông qua đời (1971) thì tờ báo đình bản.[1] Nguyễn Vỹ còn thành lập một thi đoàn theo trường phái mà ông đặt tên là Bạch Nga.
    Sở trường của ông là những biên khảo lịch sử nho nhỏ. Trong loạt bài dài ?zTuấn, chàng trai nước Việt?o kể lại việc xảy ra hồi đầu thế kỷ ?z nửa hồi ký, nửa tiểu thuyết, cũng là một thứ tài liệu về xã hội Việt Nam thời Pháp mới sang ?z ông viết khá trung thực, có duyên, nhiều chỗ hóm hỉnh. Ông lại viết một loạt nghiên cứu ngăn ngắn dưới nhan đề ?zMình ơi?o- ký bút hiệu (cô) Diệu Huyền -- lấy lời đối đáp của một cặp vợ chồng trẻ để trình bày vấn đề.
    Một trong những bài ông viết về cà phê và sự tích li kỳ của giống cây này khi truyền qua Nam Mỹ, biến vùng đất mới tìm ra này thành một vùng chuyên trồng loại hạt để làm thức uống mà nhiều người trong chúng ta phải có hàng ngày. Thành thử, khi tìm thấy một quyển sách viết về cà phê trong một tiệm sách cũ, chúng tôi cảm thấy như một hồn ma cũ hiện về. Tuy người viết không uống cà phê đã lâu, chẳng dám múa rìu qua mắt thợ về cách điều chế loại ẩm phẩm không thể thiếu của nhiều người nên chỉ lược thuật chủ yếu về sự tích vây quanh cây cà phê theo sách vở để người đọc biết thêm một vài chi tiết.
    Hiện nay theo thống kê, nước Mỹ là quốc gia tiêu thụ cà phê nhiều nhất thế giới ?z 1/3 số cà phê xuất cảng của thế giới được bán ở Hoa Kỳ. Theo những số liệu của thị trường quốc tế, tiền trao đổi trong buôn bán món hàng này và những sản phẩm liên quan đến nó chỉ kém dầu hỏa mà thôi và việc trồng trọt chế biến món đặc sản này là công ăn việc làm của hơn 20 triệu người trên toàn thế giới.
    Ngay từ cuối thế kỷ 19, tại Mỹ đã bán những hộp cà phê xay sẵn, mỗi hộp 1 pound nhãn hiệu Arbuckles Coffee, nổi tiếng và thông dụng trong thành phố cũng như dọc theo các tuyến đường xe ngựa. Ðến đầu thế kỷ 20 thì cà phê là thức uống buổi sáng hầu như cho mọi gia đình. Trong khi xì gà 5 cents đã biến mất trên thị trường thì cà phê 5 cents một ly vẫn còn thông dụng ở nhiều tiệm ăn và hàng quán (với ly thứ hai được miễn tính tiền theo truyền thống). Tới khoảng 1976 ?z 1977, vì Brazil bị mấy kỳ sương muối (frosts) nên cà phê mất mùa, giá cả tăng vọt lên nhưng sau đó lại giảm xuống. Mấy năm gần đây giá cả còn hạ nữa, một phần vì nhiều nước Á Châu bước vào thị trường, sản xuất với giá rẻ, trong đó Việt Nam được kể là một địch thủ đáng ngại của cà phê Nam Mỹ.
    Sau thế chiến thứ hai, công nhân Hoa Kỳ đã quen với những ly cà phê nghỉ giải lao mà người ta gọi là ?zcoffee break?o và thói quen này chẳng mấy chốc lan ra nhiều quốc gia khác và trở thành một sinh hoạt không thể thiếu trong thời khóa biểu của công việc.
    Trong lịch sử loài người cà phê cũng đóng nhiều vai trò quan trọng, từ việc dùng như một thức uống để tỉnh ngủ khi học thi tới chốn hẹn hò của những cặp tình nhân cần tâm sự. Kinh tế của nhiều quốc gia cũng lên xuống theo nông phẩm này. Tại Pháp và những xứ chịu ảnh hưởng của văn hóa Pháp, người ta thích uống cà phê đậm đặc, có khi thêm sữa trong khi nhiều quốc gia khác lại chuộng loại pha nhạt uống thay nước hàng ngày. Cà phê cũng đem đến nhiều kiểu cách trong việc chế tạo dụng cụ, tuy chưa phong phú như các loại ấm trà nhưng cũng đã có nhiều người sưu tầm.

    ------------------------------------ Nỗi đau ngày ấy là em ạLà chút hao mòn của bể dâuBể dâu sông bãi con thuyền béTrong cõi vô thường nhẹ cánh chao.
  10. home_nguoikechuyen

    home_nguoikechuyen Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    15/05/2002
    Bài viết:
    3.846
    Đã được thích:
    7
    LỊCH SỬ
    Câu chuyện về cà phê thì rất nhiều, thực hay hư cũng ít ai kiểm chứng. Hoặc giả nhiều khi người ta phóng đại những chuyện nhỏ thành chuyện lớn cho ?zmùi?o cà phê thêm đậm đà, chẳng hạn như ?zcà phê dãi chồn?o mà dân ghiền người Việt thường kể cho nhau nghe. Câu chuyện lãng mạn hơn cả có lẽ là truyện một anh chàng chăn dê tên là Kaldi, người xứ Abyssinia. Một hôm anh ta ngồi trên một tảng đá cạnh một sườn núi bỗng nhận ra đàn dê vốn dĩ ngoan ngoãn hiền lành của mình đột nhiên có vẻ sinh động lạ thường. Sau khi đến gần quan sát kỹ hơn, Kaldi thấy những con dê đã đớp những trái màu đo đỏ ở một cái cây gần đó. Anh ta cũng liều lĩnh bứt một vài trái ăn thử và cũng thấy mình hăng hái hẳn lên, tưởng như tràn đầy sinh lực.
    Người chăn dê nghĩ rằng mình đã gặp một phép lạ, vội vàng chạy về một tu viện gần đó báo cho vị quản nhiệm. Nhà tu kia sợ rằng đây chính là một thứ trái cấm của quỉ dữ, lập tức vứt những trái cây chín đỏ kia vào lò lửa. Thế nhưng khi những hạt kia bị đốt cháy tỏa ra một mùi thơm lừng, người tu sĩ mới tin rằng đây chính là một món quà của Thượng Ðế nên vội vàng khều ra và gọi những tăng lữ khác đến tiếp tay. Những hạt rang kia được pha trong nước để mọi người cùng được hưởng thiên ân.
    Cà phê vốn dĩ mọc hoang trong vùng Abyssinia và Arabia. Trước thế kỷ thứ 10th, thổ dân thường hái ăn, dùng như một loại thuốc kích thích. Trái cà phê chín được giã ra trộn với mỡ súc vật nặn thành từng cục tròn để dùng làm thực phẩm khi đi đường xa. Về sau cà phê được dùng làm thức uống nhưng cũng khác phương cách ngày nay. Thời đó người ta chỉ ngâm nước những trái cà phê rồi uống, mãi tới thời trung cổ người Ả Rập mới biết tán ra bỏ vào nước sôi.
    Thức uống đó chẳng mấy chốc trở nên nổi tiếng và người Ả Rập rất tự hào về phát minh này và giữ bí mật để bảo tồn độc quyền một loại sản phẩm. Những khách hành hương được thưởng thức nước cà phê đã lén lút đem hạt giống về trồng nên chẳng bao lâu khắp khu vực Trung Ðông đều có trồng, và truyền đi mỗi lúc một xa hơn nữa.
    Vào thế kỷ thứ 13, cà phê đã thành một thức uống truyền thống của người Ả Rập. Những quán cà phê ?z với tên là qahveh khaneh ?z hiện diện khắp nơi, từ thôn quê tới thành thị. Những quán đó trở thành những nơi sinh hoạt, với đủ loại giải trí từ âm nhạc đến cờ bạc và các triết gia, chính trị gia, thương gia thường lui tới để tụ tập bàn thảo sinh hoạt xã hội và công việc làm ăn.
    Thế nhưng khung cảnh nhộn nhịp của các ?zhộp đêm?o cũng làm cho giới cầm quyền e ngại. Sợ rằng những tay đối lập có thể tụ họp bàn chuyện chống đối nên nhiều lần triều đình đã ra lệnh cấm và đóng cửa các coffee houses này nhưng không thành công. Không những thế, việc cấm đoán lại còn khiến cho việc uống cà phê trở thành thói quen của thường dân vì từ nay một số đông sợ rắc rối nên uống ở nhà, kiểu cách uống cũng được nghi thức hóa.
    Những thương gia đi tới những quốc gia Ả Rập và Thổ Nhĩ Kỳ nay đem cái thói phong lưu này về bản xứ. Âu châu nay cũng uống cà phê. Kiện hàng mang cà phê được ghi nhận lần đầu tại Venice vào năm 1615 do Thổ Nhĩ Kỳ gửi đến. Khi cà phê lan tới Rome, một lần nữa các nhà tu lại kết án đây là một thức uống của ma quỉ (the drink of the devil), và việc tranh chấp gay go đến nỗi Giáo Hoàng Clement VIII phải yêu cầu đem đến một gói cà phê mẫu để chính ông dùng thử. Vị chủ chiên kia chỉ mới uống một lần đã ?zchịu?o ngay và thấy rằng thật ngu xuẩn xiết bao nếu cấm giáo đồ Thiên Chúa không cho họ uống cà phê.
    Ðược Giáo Hoàng chấp thuận, số người uống cà phê lập tức gia tăng và chẳng bao lâu quán cà phê đầu tiên ở Âu Châu được khai trương tại Anh Quốc năm 1637 do một doanh gia tên là Jacob (người Do Thái, gốc Thổ Nhĩ Kỳ) mở tại Oxford. Kế đó là một quán cà phê khác ở London và rồi nhiều thành phố khác. Người ta bảo rằng những quán đó rất dễ nhận vì dù còn ở xa xa đã ngửi thấy mùi cà phê thơm nức, tới gần hơn thì bao giờ cũng có một bảng hiệu với một ly cà phê nghi ngút hay hình đầu một vị tiểu vương xứ Trung Ðông.
    Những quán mở gần trường đại học bao giờ cũng đông nghẹt giáo sư và sinh viên nên được gọi bằng cái mỹ danh ?zđại học một xu?o (penny universities) vì giá của một ly cà phê thuở đó chỉ có một penny và người ta chỉ tốn bấy nhiêu cũng thu thập được rất nhiều kiến thức qua những buổi ?zthuốc lá dư, cà phê hậu?o, có khi còn nhiều hơn là miệt mài đọc sách. Chẳng biết những lời tuyên bố đó có đúng hay không nhưng truyền thống đó không phải chỉ nước Anh mà lan qua nhiều quốc gia khác, cho chí Việt Nam , quán cà phê vẫn là nơi mà giới sinh viên hay đến để suy tư qua khói thuốc nhiều hơn cả.
    Ðến cuối thế kỷ 17, hầu hết cà phê trên thế giới đều nhập cảng từ các nước Ả Rập. Cũng như ngày nay người ta kiểm soát dầu hỏa, vào thuở đó các nước Trung Ðông rất chặt chẽ trong việc sản xuất và xuất cảng cà phê, và chỉ được mang hạt ra khỏi xứ sau khi đã rang chín ngõ hầu không ai có thể gây giống để đem trồng nơi xứ khác. Người ngoại quốc cũng bị cấm không cho bén mảng đến những đồn điền cà phê. Thế nhưng dù có nghiêm nhặt đến đâu thì cũng có người vượt qua được.
    Sau nhiều lần thất bại, người Hòa Lan là dân tộc đầu tiên lấy giống được loại cây này đem về trồng thử trên đảo Java (khi đó là thuộc địa của họ). Thế là giống cây quí đã truyền sang Âu Châu mặc dù vẫn chỉ có thể trồng trong nhà kiếng.
    Năm 1723, một sĩ quan hải quân Pháp trẻ tuổi tên là de Clieu, khi về nghỉ phép tại Paris, đã quyết định đem cây giống này về xứ Martinique là nơi anh ta đang trú đóng. Cây giống được mang về theo chiếc tàu xuôi nam để quay về nhiệm sở. Chuyến đi đó nhiều gian nan, từ việc một gián điệp Hòa Lan toan đổ một loại thuốc độc vào cây non, cho đến việc hải tặc chặn cướp con tàu rồi khi tới gần điểm đến, chiếc thuyền lại gặp bão suýt bị chìm.
    Bĩ cực thái lai, sau cùng de Clieu cũng thành công trong việc mang được cây cà phê trồng một nơi kín đáo, cắt ba thủy thủ canh gác ngày đêm. Cho hay trời cũng chiều người nên chẳng bao lâu cây đơm bông kết trái và chỉ hơn 50 năm sau tính ra đã có đến 18 triệu cây cà phê trồng trên hòn đảo này. Ngành buôn cà phê nay trở thành một cạnh tranh gay gắt giữa Hòa Lan và Pháp và chính việc tranh chấp giữa hai nước đã đưa đến một biến cố ?zngư ông đắc lợi?o. Trong khi hai nước có những bất đồng không thể giải quyết, họ đã nhờ chính quyền Brazil đứng ra dàn xếp.
    Trong hội nghị để phân biện giữa hai bên, Brazil đã gửi một sĩ quan trẻ tuổi tên là Palheta đến làm đặc sứ. Palheta không những điển trai lại còn lanh lợi, khéo nịnh đầm đúng như truyền thống của một nhà quí tộc, chỉ trong ít ngày đã ?ztán?o dính ngay bà vợ của viên Thống sứ (Governor) đảo Guiana thuộc Pháp và bí mật yêu cầu người tình lấy cho mình ít hạt giống ?zlàm kỷ niệm?o. Trong buổi dạ tiệc tiễn đưa vị sứ thần, bà vợ viên Thống sứ đã tặng cho Palheta một bó hoa theo đúng phép lịch sự của Pháp, kèm theo một ám hiệu kín đáo. Nằm giữa bó hoa là những hạt cà phê tươi mà người Brazil đang thèm thuồng. Và đây là khởi đầu cho giống cà phê trồng tại Brazil, biến các quốc gia Trung, Nam Mỹ thành những đế quốc cà phê lớn vào bậc nhất thế giới.
    ------------------------------------ Nỗi đau ngày ấy là em ạLà chút hao mòn của bể dâuBể dâu sông bãi con thuyền béTrong cõi vô thường nhẹ cánh chao.

Chia sẻ trang này