1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Tản mạn Cà phê

Chủ đề trong 'Bắc Giang - Bắc Ninh' bởi SangFe, 21/07/2005.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. GD

    GD Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    18/12/2004
    Bài viết:
    142
    Đã được thích:
    0
    Thời gian này em quả rất bận. Nhưng nếu bác có thời gian thì cứ hẹn trước em 2-3 ngày. Nhứt định dịp đối ẩm ấy sẽ trở thành hiện thực (fải đi vào những lúc bận rộn thì mới quy sắc, bác nhẩy?!!!). Chờ tin bác!
  2. Nogoodfriend7

    Nogoodfriend7 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    06/10/2004
    Bài viết:
    2.533
    Đã được thích:
    0
    Một ly cafe buổi sáng ngắm phố phường và trầm lại giữa dòng người hối hả, một ly nước nào đấy (không hẳn là cafe) trong tiếng nhạc dìu dặt và ngắm nhìn ca sĩ hát trên sân khấu vào buổi tối - cũng đáng được gọi là hưởng thụ lắm chứ. Người ta đã quen gọi mời nhau cho mỗi cuộc hẹn hò: Coffee ^_^! Chỉ thế thôi mà mỗi lần "đi" là lại mang theo về một ấn tượng, cảm xúc mới.
  3. Nogoodfriend7

    Nogoodfriend7 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    06/10/2004
    Bài viết:
    2.533
    Đã được thích:
    0
    Người Hà Nội quen thuộc với cafe vỉa hè, rồi cafe quán nhỏ. Những quán nhỏ êm đềm dưới bóng cây, nhạc Trịnh Công Sơn mở dịu dàng. Như những khoảng lặng yên bình trong đời sống người thành phố. Quãng mươi năm trở về trước, mới chỉ có cafe Lâm, cafe Giảng, cafe Nhân, cafe Mai...

    Người Hà Nội hoài cổ vẫn yêu căn nhà lúp xúp phố Nguyễn Hữu Huân, trầm mặc như trong tranh Bùi Xuân Phái, nơi cafe Lâm kiêu hãnh phô vẻ đẹp của những bức tranh treo tường. Căn gác nhỏ đường Ðinh Tiên Hoàng, mới ngày nào đám sinh viên còn tụ tập, chen chúc, mù mịt trong tiếng ồn của nhạc Rock nặng, trong khói thuốc mù mịt... nay, cafe Giảng đã về đầu Hàng Gai... Trong những quán cafe gắn với Hà Nội một thời, chỉ có cafe Nhân là nhanh chóng tương thích với thị trường, biến Hàng Hành và Bảo Khánh kế cận trở thành "phố cafe" sành điệu nhất thành phố.
    Tuổi trẻ, những người chủ mới của Hà Nội đã có nhiều sự lựa chọn khác cho gu thưởng thức đồ uống của mình. Và thế là, một thế giới cafe, tạm gọi là "trẻ" ra đời. Cho những người trẻ. Cho những người đến với quán, không phải chỉ vì ly cafe thơm ngát...Với nhiều phong cách mới.
    (Sưu tầm)
    u?c Nogoodfriend7 s?a vo 20:49 ngy 25/03/2007
  4. hatxxihoi

    hatxxihoi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/06/2004
    Bài viết:
    1.269
    Đã được thích:
    0
    Tản mạn cà phê Hà Nội.....
    Nói đến cà phê Hà Nội thì có thể nói đến cả một nét văn hoá "ẩm". Quán xá Hà Nội có rất nhiều loại, tựu chung có 3 loại chính: cà phê vỉa hè, cà phê tĩnh và cà phê âm nhạc. Những quán cà phê vỉa hè chính có thể gặp 3 quán ở Nguyễn Du, cà phê Năng ở Hàng Bạc, hay một vài quán ở Giảng Võ. Thông thường đây là nơi để các trang tu mi nam tử khật khưỡng bên tách cà phê và điếu thuốc nghi ngút khói đề bàn chuyện đời, ti ri tỉ muội từ việc lô hôm nay về bao nhiêu đến việc ông Bush hôm nay tiếp chuyện nguyên thủ quốc gia nào... Cà phê vỉa hè ở Nguyễn Du có một nét rất riêng. Nhất là vào mùa thu, khi hoa sữa ven hồ Thiền Quang nở rộ, nhâm nhi chút cà phê đăng đắng trong hương hoa sữa nồng nàn là một cảm giác không lẫn với bất cứ đâu. Hay ngồi dưới góc phố Phan Chu Trinh vào mùa xuân chẳng hạn. Khi ấy hoa sưa nở bảng lảng như những tầng mây trắng xốp trên đầu, thi thoảng tí tách những đốm hoa nhẹ nhàng đậu xuống bên tách cà phê nghi ngút khói. Thanh thản lắm. 
    Cà phê tĩnh là từ dùng cho đại đa số các quán cà phê thông thường, có thể kể đến các loại từ Trung Nguyên đến những quán trên cao như City View hay cà phê Phố cổ Hàng Gai. Uống cà phê từ trên cao có một thú rất riêng, khi đó người ta như thoát khỏi những ồn ào phố xá để tĩnh tại nhìn xuống dòng xe hối hả xuôi ngược như dòng đời. Cảm giác thú vị khi nhìn qua lớp bàn kính thấy người người dưới gầm bàn. Hoặc chui vào Ciao một ngày đông để nhấm nháp chút cà phê hương vị Ý. Hay vào Cà phê Đắng Huỳnh Thúc Kháng hoặc Windows Nguyễn Chí Thanh để trói mình trong những bức tường của cuộc sống hiện đại... Hay tạt vào Cà phê Báo Trần Quốc Toản để thưởng thức chút yên tĩnh hiếm hoi của một góc Hà Nội...
    Cà phê âm nhạc người ta hay lui tới 84 Nguyễn Du, nơi có một khoảng trời để thả những giọt guitar thánh thót hay piano êm đềm. Quán Nhạc Tranh có không gian nhỏ hơn, nhưng hợp với những tâm hồn nghệ sĩ phóng túng hay những cô cậu sinh viên mơ mộng. Quán Phố Nhỏ ở Cao Bá Quát có vẻ hào hoa và đài các với những bức tranh vẽ bằng chì mộc mạc, những bó rơm vàng lác đác đây đó, những ngọn nến ấm giữa mùa đông lạnh...
    Cà phê Hà Nội như một chất gây nghiện đối với những kẻ trót đa mang với đất Tràng An...
  5. vutuannguyen

    vutuannguyen Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    20/03/2004
    Bài viết:
    294
    Đã được thích:
    0
    Ra khỏi quán cà phê

    Ra khỏi quán cà phê gặp mùa xuân bỡ ngỡ
    Như lần đầu biết tới mùa xuân
    Như là ly cà phê thứ nhất
    Ta nắm tay nhau bằng bàn tay thành thật
    Chai sạn rồi mới hiểu bàn tay
    Mới hiểu vị ngon ly cà phê sau ngày vất vả
    Ta dắt tay nhau vào cuộc đời mới lạ
    Khi chúng mình ra khỏi quán cà phê...
    (st)
    #1. Khi uống cafe, em không quan tâm mùi vị ngon hay dở, bởi vì...cafe với em , chỉ là chất xúc tác của câu chuyện...Hoặc chỉ là cái cớ để ngồi một mình...
    #2. Kiến trúc quán cafe: bản chất của kiến trúc là không gian, mà bản chất của không gian lại là cảm xúc.
    #3. Tóm lại, 1 ly cafe ngon ---> cảm xúc.
  6. doan_truong_nhan

    doan_truong_nhan Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/06/2005
    Bài viết:
    561
    Đã được thích:
    0
    Cà phê áh?
    Mình kô fải là người "nghiền" cà phê lắm nhưng thỉnh thoảng cũng đành fải hứng thú với nó. Cà phê trong cảm nhận của mình thì 50% nhờ vào chất lượng nguyên thuỷ của nó, 50% còn lại là không gian thưởng thức - kô gian mỗi người mỗi đặc trưng nên ngoài "gu" về chất lượng còn có "gu" về không gian thưởng thức nữa & cái "gu" này ngày một chiếm tỉ trọng lớn trong việc quyết định của người đến. Trời rét căm căm thì một kô gian yên tĩnh, điệu nhạc êm đềm, ánh sáng vừa fải, người tình sát bên mình thì cà phê xay từ đỗ tương cháy + hoá chất cũng chẳng thể fân biệt được Cá nhân mình kô thích cái kô khí "ổ chuột" thị thành lắm. Dạo quanh cùng bằng hữu cùng cốc coffe trên tay mỗi người, trước một không gian ***g lộng trong sạch, câu chuyện ... sẽ thật tuyệt vời! (tự dưng nhớ thằng bạn wé)
  7. Nogoodfriend7

    Nogoodfriend7 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    06/10/2004
    Bài viết:
    2.533
    Đã được thích:
    0
    "Thế giới sắc màu" của quán cafe hiện đại ​
    "Ði cafe nhé!". Ðó là câu hẹn hò cửa miệng của người thành phố hiện nay. Bàn chuyện làm ăn, gặp người yêu, bạn bè gặp nhau tán dóc, chuyện công sở ... tất cả đều diễn ra trong quán cafe. Với cánh nhà báo, thì quán cafe có khi còn thay cả văn phòng làm việc. Không ít cuộc phỏng vấn diễn ra trong quán, nơi các vị quan chức bớt đi đạo mạo, và không khí trò chuyện cũng thoải mái hơn, dễ hiểu nhau hơn. Còn hẹn hò bạn gái ư? Cafe là sự lựa chọn tốt nhất.

    Quán cafe bây giờ cũng khác. Sang hơn, đẹp hơn, lịch sự hơn. Hàng trăm quán cafe ở Hà Nội bây giờ đang làm đẹp cho thành phố. MinhMinh cafe của ca sĩ Thu Hà trên phố Lý Thái Tổ, một thời xập xệ, xuống cấp, nay đã được tân trang lại thật đẹp và quyến rũ. Bên cạnh nhãn hiệu MinhMinh khá quen thuộc với người Hà Nội, một cái tên "phụ" nhưng sẽ là điểm có lực hút với người Sài Gòn ra Hà Nội chơi, đó là MinhMinh I-Box, một tên hiệu cafe có tiếng tại Sài Gòn. I-Box Hà Nội trung thành với phong cách cổ điển phương Tây, với lối bài trí vừa ấm cúng, vừa sang trọng, bàn ghế dạng salon, mang dáng dấp phòng khách quý tộc châu Âu cũ, ánh sáng được bố trí hoàn hảo. Có lẽ, đây là quán cafe có phong cách sang trọng nhất trong các quán "ngoài khách sạn năm sao" ở Hà Nội, có thể so sánh với quán cafe trong khách sạn Hilton hay Sofitel Métropole. Rất hợp với giới doanh nhân và quan chức, thích sự yên tĩnh, kín đáo.

    Trẻ trung hơn, nhưng cũng không kém ấn tượng, là chuỗi quán cafe của Highland. Quán Highland nổi trên Hồ Tây có lẽ là quán cafe lãng mạn nhất thành phố. Từ đường Thanh Niên nhìn vào, quán giống như một bức tranh thuỷ mặc, tuyệt đẹp. Buổi sáng, những chiếc ô trắng toả bóng dịu dàng xuống bàn trà bằng gỗ nâu bóng, một cách phối màu hoàn hảo. Tối mùa thu hoặc đông, bất chấp gió se lạnh, các bàn vẫn kín chỗ. Từng đôi trai gái ngồi bên nhau, dưới ánh nến, bên những giỏ hoa thơm ngát. Không gian thực sự lãng mạn, cũng như đồ uống của quán vậy, với những món ****tai kem tuyệt vời nhất. Highland tại Vincom, nằm tại tầng trệt toà tháp đôi, trải bàn nước và ô trắng ra ngoài hàng hiên toà tháp, mang dáng dấp những quán cafe ngoài trời ở châu Âu, rất tự nhiên và thanh lịch. Có lẽ vì thế mà khách hàng ở đây hầu hết là người nước ngoài.
    Và còn hàng trăm quán khác, không độc đáo bằng, nhưng cũng khá đẹp. Sài Gòn phố ở Tông Ðản, một khoảng không gian sân vườn tươi tắn. Diva ở Lê Phụng Hiểu, ẩn trong biệt thự cổ, cũng là nơi hút khách nước ngoài. Rồi Cafe Phố, Lý Thường Kiệt; Ban Mai bên hồ Gươm ...

    Giá đồ uống ở các quán hạng sang này không rẻ. Thông thường, giá từ 20 - 50 ngàn/ly cafe hoặc ****tail, kem. Nhưng, người thành phố vẫn không ngại trả tiền, bởi lẽ, những phút giây yên tĩnh, thư giãn trong không gian xinh đẹp, trang nhã này còn đáng giá hơn thế.
    Cafe nhạc sống: sang hơn, thú vị hơn, nhưng còn ít

    Các quán cafe ở Hà Nội những năm gần đây từ cafe vườn, cafe cassette đã dần chuyển sang cafe video, cafe bi-a, cafe Karaoke, cafe vi tính, cafe bóng đá... Nhưng có lẽ mô hình cafe bar, cafe phòng trà, cafe nhạc sống vẫn là mô hình hoạt động có hiệu quả, thu hút khá nhiều khách tới vui chơi, giải trí, nhất là tối thứ bảy, chủ nhật. Các quán cafe đó thu hút được khách (chủ yếu là giới trẻ thủ đô) vì quán trang trí nội thất "đẹp", người phục vụ tận tình, lịch sự và nhất là có biểu diễn nhạc sống. Hà Nội còn thua xa TP HCM về lĩnh vực này. Tại TPHCM, người dân trung lưu đã quen với loại hình này. Hàng chục phòng trà ca nhạc như Ca Dao, Tiếng Tơ Ðồng ... là điểm hẹn quen thuộc của người yêu ca nhạc, nơi các ca sĩ kiếm sống bằng chạy sô. Chưa kể, có tới năm sáu ban nhạc Á- Âu đổ bộ vào biểu diễn trường kỳ tại khách sạn lớn, như ban nhạc Philippines, Canada... Hà Nội, ngoài cafe nhạc tại Live Music Club đường Lương Văn Can, thì chỉ vài vũ trường có mời ca sĩ hát hàng đêm. Oasis cafe trên đường Láng Hạ cũng bắt đầu đi theo con đường này với việc thường xuyên có nhạc sống và ca sĩ tên tuổi.
    Nổi nhất trong dạng quán cafe nhạc hiện nay là Seventeen, đường Trần Hưng Ðạo. Quán bar theo phong cách cao bồi miền Tây (với hình tượng Lucky Luke nổi tiếng), thu hút khá đông người nước ngoài. Bài trí ấn tượng, ánh sáng và âm thanh hoàn hảo, bartender có tay nghề pha ****tail rất khá là một ưu thế của quán. Nhưng cái làm Seventeen hơn hẳn các quán khác là có ban nhạc Philippines biểu diễn hàng đêm, có hát theo yêu cầu khán giả. Ban nhạc với bốn nam, một nữ, biểu diễn các ca khúc Anh ngữ và vài bài tiếng Việt. Rất kém khi trình bày các ca khúc Pop hay Ballad cổ điển, nhưng rất hay với Rock và Hard Rock. Seventeen thu hút rất đông thanh niên yêu nhạc Rock và dân chơi hàng đêm. Giá đồ uống ở đây dao động từ 20 - 60 nghìn/món, không đắt nếu so với những gì được thưởng thức.

    (Sưu tầm)
    u?c Nogoodfriend7 s?a vo 20:49 ngy 25/03/2007
  8. Nogoodfriend7

    Nogoodfriend7 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    06/10/2004
    Bài viết:
    2.533
    Đã được thích:
    0
    Nhưfng gương mặt lạ quen,
    Nhưfng giọt ca? phê đen đặc.
    Anh ngô?i một mi?nh
    Khuấy loafng thơ?i gian
    Buô?i sáng muốn gọi em
    Nắng vâfn co?n mê ngu?,
    Buô?i sáng muốn gọi em
    Gió lạnh lefo chối tư?.
    Sáng nay ngô?i một mi?nh,
    Với nôfi buô?n xa vắng.
    Tư?ng giọt tư?ng giọt đắng
    Anh uống cạn lạ, quen.

    (Phú Quang)

Chia sẻ trang này