1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Tản mạn về Tình yêu và Cuộc sống...

Chủ đề trong '1981 Gà -Hà Nội' bởi Ngoc_Ly_229, 29/01/2004.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. Ngoc_Ly_229

    Ngoc_Ly_229 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/11/2003
    Bài viết:
    529
    Đã được thích:
    0
    hâ tố quyết địh
    Chào mọi gười,
    Chiếc máy vi tí h của tôi hoạt độ g tốt, goại trừ một phím bị hỏ g. Các bạ sẽ cho rằ g với các phím hoạt độ g tốt cò lại thì khô g ai để ý đế phím hỏ g. hư g một phím hỏ g cũ g đủ sức làm cho bài viết ày khó đọc và làm phá hỏ g mọi ỗ lực chu g đấy bạ ạ.
    Bạ có thể tự hủ rằ g khô g sao, chỉ có mỗi mì h tôi hư thế. Sẽ chẳ g ai để ý tôi có ỗ lực hết mì h hay khô g. Như g có sự khác biệt đấy, vì một tập thể muố hoạt độ g hiệu quả rất cầ các thà h viê hoạt độ g hiệu quả bằ g cách ỗ lực hết khả ă g của mì h. Vì thế ếu có lúc ào bạ ghĩ rằ g mì h khô g qua trọ g, hãy hớ đế chiếc phím hỏ g của tôi. BẠ LÀ HÂ TỐ QUYẾT ĐỊ H!
    Đọc cái nì lại nhớ đến câu : "Con ong làm mật yêu hoa Con cá bơi yêu nước con chim ca yêu trời. Con người muốn sống con ơi, Phải yêu đồng chí, yêu người anh em. Một ngôi sao chẳng sáng đêm Một thân lúa chín chẳng nên mùa vàng. Một người đâu phải nhân gian Sống chăng một đóm lửa tàn mà thôi."
    Dẫu anh có nghi ngờ! Ngôi sao là ánh lửa! Mặt trời di chuyển chỗ!Chân lý là dối lừa!Nhưng anh chớ nghi ngờ! Tình yêu em anh nhé!
  2. Ngoc_Ly_229

    Ngoc_Ly_229 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/11/2003
    Bài viết:
    529
    Đã được thích:
    0
    Chiếc túi màu nâu
    Sáng nào, trước khi cha đi làm, cô bé cũng có "nhiệm vụ" đưa cho cha chiếc túi đựng bữa trưa. Nhưng một buổi sáng, ngoài chiếc túi thức ăn, cô bé còn đưa thêm cho cha một chiếc túi giấy màu nâu. Cái túi đã rách, và được chắp vá bởi những mảnh băng dính cùng những chiếc ghim.
    - Cái gì trong cái túi này thế? ?" Cha của cô bé hỏi.
    - Bố cứ cầm đi ?" Cô bé cười hớn hở.
    Không muốn mất thời gian, anh đem theo cả hai cái túi đến cơ quan. Sau mấy tiếng đồng hồ làm việc, anh ăn trưa và mở chiếc túi của con. Trong đó có ba viên sỏi, một con khủng long gãy đuôi và hai cái giấy gói kẹo.
    Ăn trưa xong, anh bỏ những đồ ăn thừa và cả những thứ lặt vặt của cô bé vào thùng rác.
    - Con bé toàn giữ những thứ bỏ đi" ?" Anh lắc đầu lẩm bẩm.
    Tối hôm đó, cô bé chạy lẽo đẽo theo cha và hỏi:
    - Túi của con đâu, cha?
    - Túi nào?
    - Túi con đưa cha sáng nay ấy!
    - Cha để ở cơ quan rồi!
    - Con quên không bỏ thiệp vào ?" Cô bé ríu rít ?" Trong túi là những thứ con thích nhất đấy, con nghĩ cha cũng thích chơi với chúng khi cha làm việc mệt quá! Cha không làm mất cái túi đấy chứ, cha?
    - Tất nhiên là không ?" anh cố nói dối ?" Cha chỉ quên không mang nó về thôi. Mai cha sẽ lấy về!
    Cô bé mừng rỡ đưa "tấm thiệp" cho cha. Đó chỉ là một mảnh giấy gập làm tư, và trong mảnh giấy có ghi " I love you, Daddy".
    Chờ lúc cô bé đi ngủ, anh vội vã quay trở lại cơ quan. Anh sợ người lao công dọn những thùng rác, và anh sẽ không lấy lại được kho báu của con.
    Anh dốc cả thùng rác ra sàn. Anh nhặt con khủng long gãy đuôi lên, đem rửa sạch khỏi chỗ thức ăn thừa. Cả ba viên sỏi, hai cái giấy gói kẹo, anh cẩn thận bỏ vào chiếc túi giấy màu nâu, dù túi đã bị rách thêm một ít.
    Sáng hôm sau, anh bảo cô bé kể cho anh nghe về những thứ trong chiếc túi. Mất khá nhiều thời gian, vì mỗi thứ đều có những câu chuyện riêng, giống như những bạn của cô vậy. Như hai cái giấy gói kẹo chính là từ những chiếc gói kẹo sôcôla mà anh mua cho cô, hay con khủng long gãy đuôi là quà của cậu bạn hàng xóm tặng cô bé hôm sinh nhật..
    Tối hôm đó, cô bé lại ôm con khủng long găy đuôi đi ngủ, cùng một với nụ cười.
    Dẫu anh có nghi ngờ! Ngôi sao là ánh lửa! Mặt trời di chuyển chỗ!Chân lý là dối lừa!Nhưng anh chớ nghi ngờ! Tình yêu em anh nhé!
  3. Ngoc_Ly_229

    Ngoc_Ly_229 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/11/2003
    Bài viết:
    529
    Đã được thích:
    0
    Chiếc túi màu nâu
    Sáng nào, trước khi cha đi làm, cô bé cũng có "nhiệm vụ" đưa cho cha chiếc túi đựng bữa trưa. Nhưng một buổi sáng, ngoài chiếc túi thức ăn, cô bé còn đưa thêm cho cha một chiếc túi giấy màu nâu. Cái túi đã rách, và được chắp vá bởi những mảnh băng dính cùng những chiếc ghim.
    - Cái gì trong cái túi này thế? ?" Cha của cô bé hỏi.
    - Bố cứ cầm đi ?" Cô bé cười hớn hở.
    Không muốn mất thời gian, anh đem theo cả hai cái túi đến cơ quan. Sau mấy tiếng đồng hồ làm việc, anh ăn trưa và mở chiếc túi của con. Trong đó có ba viên sỏi, một con khủng long gãy đuôi và hai cái giấy gói kẹo.
    Ăn trưa xong, anh bỏ những đồ ăn thừa và cả những thứ lặt vặt của cô bé vào thùng rác.
    - Con bé toàn giữ những thứ bỏ đi" ?" Anh lắc đầu lẩm bẩm.
    Tối hôm đó, cô bé chạy lẽo đẽo theo cha và hỏi:
    - Túi của con đâu, cha?
    - Túi nào?
    - Túi con đưa cha sáng nay ấy!
    - Cha để ở cơ quan rồi!
    - Con quên không bỏ thiệp vào ?" Cô bé ríu rít ?" Trong túi là những thứ con thích nhất đấy, con nghĩ cha cũng thích chơi với chúng khi cha làm việc mệt quá! Cha không làm mất cái túi đấy chứ, cha?
    - Tất nhiên là không ?" anh cố nói dối ?" Cha chỉ quên không mang nó về thôi. Mai cha sẽ lấy về!
    Cô bé mừng rỡ đưa "tấm thiệp" cho cha. Đó chỉ là một mảnh giấy gập làm tư, và trong mảnh giấy có ghi " I love you, Daddy".
    Chờ lúc cô bé đi ngủ, anh vội vã quay trở lại cơ quan. Anh sợ người lao công dọn những thùng rác, và anh sẽ không lấy lại được kho báu của con.
    Anh dốc cả thùng rác ra sàn. Anh nhặt con khủng long gãy đuôi lên, đem rửa sạch khỏi chỗ thức ăn thừa. Cả ba viên sỏi, hai cái giấy gói kẹo, anh cẩn thận bỏ vào chiếc túi giấy màu nâu, dù túi đã bị rách thêm một ít.
    Sáng hôm sau, anh bảo cô bé kể cho anh nghe về những thứ trong chiếc túi. Mất khá nhiều thời gian, vì mỗi thứ đều có những câu chuyện riêng, giống như những bạn của cô vậy. Như hai cái giấy gói kẹo chính là từ những chiếc gói kẹo sôcôla mà anh mua cho cô, hay con khủng long gãy đuôi là quà của cậu bạn hàng xóm tặng cô bé hôm sinh nhật..
    Tối hôm đó, cô bé lại ôm con khủng long găy đuôi đi ngủ, cùng một với nụ cười.
    Dẫu anh có nghi ngờ! Ngôi sao là ánh lửa! Mặt trời di chuyển chỗ!Chân lý là dối lừa!Nhưng anh chớ nghi ngờ! Tình yêu em anh nhé!
  4. Ngoc_Ly_229

    Ngoc_Ly_229 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/11/2003
    Bài viết:
    529
    Đã được thích:
    0
    Học cách lắng nghe
    Nửa đêm. Chuông điện thoại reo vang làm người mẹ thức giấc. Như chúng ta biết, ai nghe điện thoại reo lúc nửa đêm cũng bực mình nhìn đồng hồ và lẩm bẩm? Nhưng buổi đêm đó thì khác, người mẹ ấy cũng khác.
    Nửa đêm. Những ý nghĩ lo lắng bỗng tràn đầy trong đầu óc của người mẹ. Và người mẹ nhấc máy ?oAlô ??. Bỗng bà nghĩ đến con gái mình. Bà nắm ống nghe chặt hơn và nhìn về phía người bố, lúc này đã tỉnh dậy xem ai đã gọi điện cho vợ mình.
    - Mẹ đấy ạ? - Giọng nói trên điện thoại cất lên, như đang thì thầm, rất khó đoán là người gọi bao nhiêu tuổi, nhưng chắc chắn là cô gái đó đang khóc. Rất rõ. Giọng thì thầm tiếp tục:
    - Mẹ, con biết là muộn rồi. Nhưng đừng nói ? đừng nói gì, để con nói đã. Mẹ không cần tra hỏi đâu, đúng con vừa uống rượu. Con mới ra khỏi đường cao tốc và?
    Có cái gì đó không ổn. Người mẹ cố im lặng?
    - Con sợ lắm. Con chỉ vừa mới nghĩ là mẹ có thấy đau lòng không nếu một cảnh sát đến cửa nhà mình và bảo con đã chết vì tai nạn. Con muốn? về nhà. Con biết, một đứa con gái bỏ nhà đi quả thật là hư hỏng. Con biết có thể mẹ lo lắng. Lẽ ra con nên gọi cho mẹ từ mấy ngày trước, nhưng con sợ? con sợ?
    Người mẹ nắm chặt ống nghe, nuốt tiếng nấc. Người mẹ nén những cái nhói lên đau đớn tận trong tim. Khuôn mặt con gái bà hiện rõ ràng ngay trước mặt bà. Bà cũng thì thầm: ?oMẹ nghĩ??.
    - Không! Mẹ để con nói hết đã! Đi mẹ!
    Giọng cô gái năn nỉ, lúc này giọng cô gái như một đứa trẻ không được che chở và đang tuyệt vọng. Người mẹ đành dừng lại, và bà cũng đang nghĩ xem nên nói gì với con. Giọng cô gái tiếp:
    - Con là đứa hư hỏng, mẹ ạ! Con trốn nhà! Con biết con không nên uống rượu say thế này, nhưng con sợ lắm, mẹ ơi! Sợ lắm?
    Giọng nói bên kia lại ngắt quãng bởi những tiếng nấc. Người mẹ che miệng, mắt đầy nước. Tay người mẹ chạm vào ống nghe điện thoại làm vang lên tiếng ?ocạch?, nghe như tiếng đặt máy, cô gái vội kêu lên:
    - Mẹ còn nghe con không ? Con xin mẹ đừng đặt máy!
    - Con cần mẹ, con thấy cô đơn lắm!
    - Mẹ đây, mẹ sẽ không đặt máy đâu ?" Người mẹ nói.
    - Mẹ ơi, con lẽ ra phải nói với mẹ. Con biết lẽ ra con phải nói với mẹ. Nhưng khi mẹ nói chuyện với con, mẹ chỉ luôn bảo con là phải làm gì. Mẹ nói mẹ đã đọc hết quyển sách tâm lý và biết cách dạy con, nhưng tất cả những gì mẹ làm là chỉ bắt con nghe thôi. Mẹ không nghe con. Mẹ không bao giờ để con nói với mẹ là con cảm thấy ra sao. Cứ như là cảm giác của con chẳng quan trọng gì vậy. Có phải vì mẹ nghĩ mẹ là mẹ của con và mẹ biết hết mọi lời giải đáp không ? Nhưng đôi khi con không cần những lời giải đáp. Con chỉ cần một người lắng nghe con?
    Người mẹ lặng đi. Bà nhìn những quyển sách tâm lý bà để ở đầu giường.
    - Mẹ đang nghe con ?" Người mẹ thì thầm.
    - Mẹ ơi, khi ở trên đường cao tốc, con không điều khiển nổi xe nữa. Con nhìn thấy một cái cây to lắm chắn đường con. Con muốn đâm vào nó. Nhưng con cảm thấy như con đang nghe mẹ dạy rằng không thể lái xe khi vừa uống rượu. Cho nên con dừng lại đây. Mẹ ơi, vì con vẫn còn? muốn về nhà ?" Cô gái dừng lại một chút ?" con đi về nhà đây, mẹ, cho con về, mẹ nhé?
    - Không ?" người mẹ vội ngắt lời, cảm thấy cơ thể như đông cứng lại ?" con ở yên đó! Mẹ sẽ gọi một chiếc taxi đến đón con. Đừng tắt máy, hãy nói chuyện với mẹ trong khi chờ taxi đến.
    - Nhưng con muốn về ngay, mẹ ơi?
    - Nhưng hãy làm điều này vì mẹ, hãy chờ taxi đi, mẹ xin con.
    Người mẹ thấy cô gái im lặng. Thật đáng sợ. Không nghe cô trả lời. Người mẹ nhắm mắt, thầm cầu nguyện trong khi người bố đi gọi một chiếc taxi.
    Cô gái im lặng rất lâu nhưng cô không tắt máy và người mẹ cũng vậy.
    - Có taxi rồi mẹ ạ! - Tiếng cô gái bỗng vang lên và có tiếng xe ôtô dừng lại. Người mẹ bỗng thấy nhẹ nhõm hơn. - Con về nhà ngay đây, mẹ nhé!
    Có tiếng ?otích?, có lẽ là tiếng tắt máy điện thoại di động. Rồi im lặng.
    Người mẹ đứng dậy, mắt nhòe nước. Bà đi vào phòng cô con gái 16 tuổi. Người bố đi theo, và hỏi:
    - Em có nghĩ là cô bé đó sẽ biết là cô đã gọi nhầm số điện thoại ?
    Người mẹ nhìn đứa con gái đang ngủ ngon trên giường, và trả lời:
    - Có lẽ cô bé đã không gọi nhầm?
    - Bố mẹ làm gì thế ? - Giọng ngái ngủ của cô con gái cất lên khi cô mở mắt và thấy bố mẹ đứng cạnh giường mình.
    - Bố mẹ đang tập? - Người mẹ trả lời.
    - Tập gì ạ ? ?" Cô bé lẩm bẩm, gần như lại chìm vào giấc ngủ.
    - Tập lắng nghe ?" Người mẹ nói thầm và vuốt tóc cô con gái?
    Dẫu anh có nghi ngờ! Ngôi sao là ánh lửa! Mặt trời di chuyển chỗ!Chân lý là dối lừa!Nhưng anh chớ nghi ngờ! Tình yêu em anh nhé!
  5. Ngoc_Ly_229

    Ngoc_Ly_229 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/11/2003
    Bài viết:
    529
    Đã được thích:
    0
    Học cách lắng nghe
    Nửa đêm. Chuông điện thoại reo vang làm người mẹ thức giấc. Như chúng ta biết, ai nghe điện thoại reo lúc nửa đêm cũng bực mình nhìn đồng hồ và lẩm bẩm? Nhưng buổi đêm đó thì khác, người mẹ ấy cũng khác.
    Nửa đêm. Những ý nghĩ lo lắng bỗng tràn đầy trong đầu óc của người mẹ. Và người mẹ nhấc máy ?oAlô ??. Bỗng bà nghĩ đến con gái mình. Bà nắm ống nghe chặt hơn và nhìn về phía người bố, lúc này đã tỉnh dậy xem ai đã gọi điện cho vợ mình.
    - Mẹ đấy ạ? - Giọng nói trên điện thoại cất lên, như đang thì thầm, rất khó đoán là người gọi bao nhiêu tuổi, nhưng chắc chắn là cô gái đó đang khóc. Rất rõ. Giọng thì thầm tiếp tục:
    - Mẹ, con biết là muộn rồi. Nhưng đừng nói ? đừng nói gì, để con nói đã. Mẹ không cần tra hỏi đâu, đúng con vừa uống rượu. Con mới ra khỏi đường cao tốc và?
    Có cái gì đó không ổn. Người mẹ cố im lặng?
    - Con sợ lắm. Con chỉ vừa mới nghĩ là mẹ có thấy đau lòng không nếu một cảnh sát đến cửa nhà mình và bảo con đã chết vì tai nạn. Con muốn? về nhà. Con biết, một đứa con gái bỏ nhà đi quả thật là hư hỏng. Con biết có thể mẹ lo lắng. Lẽ ra con nên gọi cho mẹ từ mấy ngày trước, nhưng con sợ? con sợ?
    Người mẹ nắm chặt ống nghe, nuốt tiếng nấc. Người mẹ nén những cái nhói lên đau đớn tận trong tim. Khuôn mặt con gái bà hiện rõ ràng ngay trước mặt bà. Bà cũng thì thầm: ?oMẹ nghĩ??.
    - Không! Mẹ để con nói hết đã! Đi mẹ!
    Giọng cô gái năn nỉ, lúc này giọng cô gái như một đứa trẻ không được che chở và đang tuyệt vọng. Người mẹ đành dừng lại, và bà cũng đang nghĩ xem nên nói gì với con. Giọng cô gái tiếp:
    - Con là đứa hư hỏng, mẹ ạ! Con trốn nhà! Con biết con không nên uống rượu say thế này, nhưng con sợ lắm, mẹ ơi! Sợ lắm?
    Giọng nói bên kia lại ngắt quãng bởi những tiếng nấc. Người mẹ che miệng, mắt đầy nước. Tay người mẹ chạm vào ống nghe điện thoại làm vang lên tiếng ?ocạch?, nghe như tiếng đặt máy, cô gái vội kêu lên:
    - Mẹ còn nghe con không ? Con xin mẹ đừng đặt máy!
    - Con cần mẹ, con thấy cô đơn lắm!
    - Mẹ đây, mẹ sẽ không đặt máy đâu ?" Người mẹ nói.
    - Mẹ ơi, con lẽ ra phải nói với mẹ. Con biết lẽ ra con phải nói với mẹ. Nhưng khi mẹ nói chuyện với con, mẹ chỉ luôn bảo con là phải làm gì. Mẹ nói mẹ đã đọc hết quyển sách tâm lý và biết cách dạy con, nhưng tất cả những gì mẹ làm là chỉ bắt con nghe thôi. Mẹ không nghe con. Mẹ không bao giờ để con nói với mẹ là con cảm thấy ra sao. Cứ như là cảm giác của con chẳng quan trọng gì vậy. Có phải vì mẹ nghĩ mẹ là mẹ của con và mẹ biết hết mọi lời giải đáp không ? Nhưng đôi khi con không cần những lời giải đáp. Con chỉ cần một người lắng nghe con?
    Người mẹ lặng đi. Bà nhìn những quyển sách tâm lý bà để ở đầu giường.
    - Mẹ đang nghe con ?" Người mẹ thì thầm.
    - Mẹ ơi, khi ở trên đường cao tốc, con không điều khiển nổi xe nữa. Con nhìn thấy một cái cây to lắm chắn đường con. Con muốn đâm vào nó. Nhưng con cảm thấy như con đang nghe mẹ dạy rằng không thể lái xe khi vừa uống rượu. Cho nên con dừng lại đây. Mẹ ơi, vì con vẫn còn? muốn về nhà ?" Cô gái dừng lại một chút ?" con đi về nhà đây, mẹ, cho con về, mẹ nhé?
    - Không ?" người mẹ vội ngắt lời, cảm thấy cơ thể như đông cứng lại ?" con ở yên đó! Mẹ sẽ gọi một chiếc taxi đến đón con. Đừng tắt máy, hãy nói chuyện với mẹ trong khi chờ taxi đến.
    - Nhưng con muốn về ngay, mẹ ơi?
    - Nhưng hãy làm điều này vì mẹ, hãy chờ taxi đi, mẹ xin con.
    Người mẹ thấy cô gái im lặng. Thật đáng sợ. Không nghe cô trả lời. Người mẹ nhắm mắt, thầm cầu nguyện trong khi người bố đi gọi một chiếc taxi.
    Cô gái im lặng rất lâu nhưng cô không tắt máy và người mẹ cũng vậy.
    - Có taxi rồi mẹ ạ! - Tiếng cô gái bỗng vang lên và có tiếng xe ôtô dừng lại. Người mẹ bỗng thấy nhẹ nhõm hơn. - Con về nhà ngay đây, mẹ nhé!
    Có tiếng ?otích?, có lẽ là tiếng tắt máy điện thoại di động. Rồi im lặng.
    Người mẹ đứng dậy, mắt nhòe nước. Bà đi vào phòng cô con gái 16 tuổi. Người bố đi theo, và hỏi:
    - Em có nghĩ là cô bé đó sẽ biết là cô đã gọi nhầm số điện thoại ?
    Người mẹ nhìn đứa con gái đang ngủ ngon trên giường, và trả lời:
    - Có lẽ cô bé đã không gọi nhầm?
    - Bố mẹ làm gì thế ? - Giọng ngái ngủ của cô con gái cất lên khi cô mở mắt và thấy bố mẹ đứng cạnh giường mình.
    - Bố mẹ đang tập? - Người mẹ trả lời.
    - Tập gì ạ ? ?" Cô bé lẩm bẩm, gần như lại chìm vào giấc ngủ.
    - Tập lắng nghe ?" Người mẹ nói thầm và vuốt tóc cô con gái?
    Dẫu anh có nghi ngờ! Ngôi sao là ánh lửa! Mặt trời di chuyển chỗ!Chân lý là dối lừa!Nhưng anh chớ nghi ngờ! Tình yêu em anh nhé!
  6. Lissette

    Lissette Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    04/04/2001
    Bài viết:
    2.619
    Đã được thích:
    0
    NL post nhanh quá, đọc ko kịp ;;) Để tớ giúp NL nhé, đảm bảo sau 1 tuần có thể lên đến chục trang hehhehe...
     
    -----------------------
    Những mảnh vỡ của kỉ niệm - mong manh như sợi nắng Rơi vào bóng đêm ...
  7. Lissette

    Lissette Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    04/04/2001
    Bài viết:
    2.619
    Đã được thích:
    0
    NL post nhanh quá, đọc ko kịp ;;) Để tớ giúp NL nhé, đảm bảo sau 1 tuần có thể lên đến chục trang hehhehe...
     
    -----------------------
    Những mảnh vỡ của kỉ niệm - mong manh như sợi nắng Rơi vào bóng đêm ...
  8. TrueDumbledore

    TrueDumbledore Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    23/02/2002
    Bài viết:
    3.999
    Đã được thích:
    0
    Hì, góp vui http://www3.ttvnol.com/81hn/85573.ttvn



    And YOU who though I was just only friend........


  9. TrueDumbledore

    TrueDumbledore Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    23/02/2002
    Bài viết:
    3.999
    Đã được thích:
    0
    Hì, góp vui http://www3.ttvnol.com/81hn/85573.ttvn



    And YOU who though I was just only friend........


  10. hero_for_hire

    hero_for_hire Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/01/2004
    Bài viết:
    339
    Đã được thích:
    0
    Cuộc sống à,hơ,tớ chỉ thấy đời là một vại dưa muối hỏng thôi,cuộc sống bây giờ quá bon chen,giả tạo,người ta sống với nhau,sống với những toan tính,bằng mặt nhưng ko bằng lòng
    Đã từng có lúc đi uống rượu với những người lớn tuổi,các chú các bác dạy rằng,cuộc sống bây giờ bằng cấp phải đi đôi với bằng lòng thì đi đâu cũng được việc,mình là người ngay thẳng,biết là như thế thì khó sống nhưng nếu không như thế thì bị đào thải ngay
    Chả hiểu được tình yêu có thế không,nếu mà như thế thì tớ có lang thang đến mỏi chân cũng không tìm được hạnh phúc mất
    Khi nào thấy trên đường dài mệt mỏi
    Cần nghỉ ngơi đôi lúc, cạnh dòng sông
    Em hãy đến tìm anh nơi bến đợi
    Biển anh dài,con sóng mãi ngân nga.

Chia sẻ trang này