1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Tản mạn

Chủ đề trong 'Thái Bình' bởi yeuxautinh, 30/10/2004.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. LoaKenDen

    LoaKenDen Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    22/01/2002
    Bài viết:
    1.030
    Đã được thích:
    0
    Chợt nhận ra rằng mùa hoa Loa Kèn đã về. Ko biết từ bao giờ và tại sao mình lại thích loài hoa ấy, những bông loa kèn trắng tinh khiết làm cho lòng mình cảm thấy thanh thản hơn.
    Đã lâu lắm rồi chẳng còn ai tặng hoa loa kèn cho mình. Còn nhớ cách đây hơn 3 năm, con bạn thân đã tìm khắp nơi để vặt trộm hoa loa kèn cho mình, để xoa dịu đi vết thương lòng và nỗi buồn trong mình.
  2. Thu_6

    Thu_6 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    10/12/2003
    Bài viết:
    8.454
    Đã được thích:
    0
    Enter đi. Em không đo được khoảng cách từ anh đến em. Ngày mỗi ngày, em lang thang trên con đường với dòng người tấp nập, chúng như thầm nhắc cuộc sống đang hối hả, người ta đang lao như điên trên dòng đời để tìm chiếc bóng của chính mình. Và khoảng cách không hẳn là một lệnh format, để em có thể tĩnh tâm click enter để đổi font đời nhau.
    Enter đi. Tình yêu có thể lập trình không anh? Khi mà nỗi nhớ chỉ cần save as, giận hờn chỉ cần undo, và mỗi sáng, mỗi chiều bên tách cà phê, em chỉ cần open là có anh hiện hữu?
    Enter đi. Thiên hạ vẫn đang hát dân ca trên nền pop rock, đọc thơ trên organ điện tử thay cho sáo trúc, đàn tranh. Thế giới đang biến đổi hàng ngày hàng giờ.Phải chi tình yêu là một chiếc Computer nối mạng để em có thể gửi email tỏ tình với anh.
    Enter đi. Em chìm ngập trong không gian Window để tìm bằng được một photoshop có khuôn mặt hiền lành và nụ cười khiến em rung động, nhưng rất tiếc tất cả chỉ là mẫu số chung mà người ta đã cài đặt lên cuộc đời này.
    Enter đi. Em gõ enter cho lệnh shutdown, và giật mình biết rằng căn phòng bây giờ vắng quá, em chạy bổ tới máy điện thoại, hy vọng ở đầu dây bên kia là giọng nói của anh, lại tiếc thay, tất cả trở thành hư vô khi chúng mình không thoát khỏi sóng điện từ, giờ thì em hiểu ra rằng, khoảng cách không thể thay bằng lệnh format, hay click những toan tính tầm thường của nhau. Có thể đó là một chiều bâng quơ trên con đường có lá me bay, mình sẽ bước thật chậm bên nhau, lúc đó em sẽ nói rằng...Enter đi.


    Được Thu_6 sửa chữa / chuyển vào 10:43 ngày 04/04/2005
  3. Thu_6

    Thu_6 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    10/12/2003
    Bài viết:
    8.454
    Đã được thích:
    0
    Enter đi. Em không đo được khoảng cách từ anh đến em. Ngày mỗi ngày, em lang thang trên con đường với dòng người tấp nập, chúng như thầm nhắc cuộc sống đang hối hả, người ta đang lao như điên trên dòng đời để tìm chiếc bóng của chính mình. Và khoảng cách không hẳn là một lệnh format, để em có thể tĩnh tâm click enter để đổi font đời nhau.
    Enter đi. Tình yêu có thể lập trình không anh? Khi mà nỗi nhớ chỉ cần save as, giận hờn chỉ cần undo, và mỗi sáng, mỗi chiều bên tách cà phê, em chỉ cần open là có anh hiện hữu?
    Enter đi. Thiên hạ vẫn đang hát dân ca trên nền pop rock, đọc thơ trên organ điện tử thay cho sáo trúc, đàn tranh. Thế giới đang biến đổi hàng ngày hàng giờ.Phải chi tình yêu là một chiếc Computer nối mạng để em có thể gửi email tỏ tình với anh.
    Enter đi. Em chìm ngập trong không gian Window để tìm bằng được một photoshop có khuôn mặt hiền lành và nụ cười khiến em rung động, nhưng rất tiếc tất cả chỉ là mẫu số chung mà người ta đã cài đặt lên cuộc đời này.
    Enter đi. Em gõ enter cho lệnh shutdown, và giật mình biết rằng căn phòng bây giờ vắng quá, em chạy bổ tới máy điện thoại, hy vọng ở đầu dây bên kia là giọng nói của anh, lại tiếc thay, tất cả trở thành hư vô khi chúng mình không thoát khỏi sóng điện từ, giờ thì em hiểu ra rằng, khoảng cách không thể thay bằng lệnh format, hay click những toan tính tầm thường của nhau. Có thể đó là một chiều bâng quơ trên con đường có lá me bay, mình sẽ bước thật chậm bên nhau, lúc đó em sẽ nói rằng...Enter đi.


    Được Thu_6 sửa chữa / chuyển vào 10:43 ngày 04/04/2005
  4. tungteng

    tungteng Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    23/01/2003
    Bài viết:
    682
    Đã được thích:
    0
    Tửu phùng tri kỷ thiên thôi biểu,hoạt bất đầu cơ bán cú đa
  5. tungteng

    tungteng Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    23/01/2003
    Bài viết:
    682
    Đã được thích:
    0
    Tửu phùng tri kỷ thiên thôi biểu,hoạt bất đầu cơ bán cú đa
  6. LoaKenDen

    LoaKenDen Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    22/01/2002
    Bài viết:
    1.030
    Đã được thích:
    0
    Đã rất lâu rồi lại có cái cảm giác yên bình như thế. Nắng dịu dàng, gió dịu dàng, lại thêm một chút lành lạnh cuối mùa, dọc bên đường đi thấp thoáng những bó loa kèn trắng muốt, những bông hướng dương vàng rực rỡ và những gánh hồng đủ màu. Mùa nước cạn, dòng nước đục nằm yên ả dưới ánh chiều tuyệt đẹp. Bước chân trần để cảm thấy cái mịn màng hoang sơ của cát và làn nước lạnh. Lội bì bõm ra đến giữa sông mà nước mới chỉ ngập quá đầu gối, xa xa mọi người bỗng trở nên nhỏ bé trong hơi tối nhập nhoạng. Chiếu xuống là lấp lánh những ánh đèn điện trên cầu, là lấp lánh những ánh đèn xe wa lại, những âm thanh xa xôi nào đấy của cuộc sống ko thể nào phá tan đi không gian dịu dàng nơi đây.
    Những tiếng hát mộc mạc tự nhiên cất lên trong bóng tối. Ko nhìn rõ mặt người, chỉ cảm thấy những thân quen kề bên. Bao la xung quanh là xanh ngát bãi rau, là nước, là cát trải dài, những tiếng hát cứ đan xen nhau vừa gợi nên một nỗi buồn mơ hồ lại vừa như xoa dịu nỗi buồn ấy.

  7. LoaKenDen

    LoaKenDen Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    22/01/2002
    Bài viết:
    1.030
    Đã được thích:
    0
    Đã rất lâu rồi lại có cái cảm giác yên bình như thế. Nắng dịu dàng, gió dịu dàng, lại thêm một chút lành lạnh cuối mùa, dọc bên đường đi thấp thoáng những bó loa kèn trắng muốt, những bông hướng dương vàng rực rỡ và những gánh hồng đủ màu. Mùa nước cạn, dòng nước đục nằm yên ả dưới ánh chiều tuyệt đẹp. Bước chân trần để cảm thấy cái mịn màng hoang sơ của cát và làn nước lạnh. Lội bì bõm ra đến giữa sông mà nước mới chỉ ngập quá đầu gối, xa xa mọi người bỗng trở nên nhỏ bé trong hơi tối nhập nhoạng. Chiếu xuống là lấp lánh những ánh đèn điện trên cầu, là lấp lánh những ánh đèn xe wa lại, những âm thanh xa xôi nào đấy của cuộc sống ko thể nào phá tan đi không gian dịu dàng nơi đây.
    Những tiếng hát mộc mạc tự nhiên cất lên trong bóng tối. Ko nhìn rõ mặt người, chỉ cảm thấy những thân quen kề bên. Bao la xung quanh là xanh ngát bãi rau, là nước, là cát trải dài, những tiếng hát cứ đan xen nhau vừa gợi nên một nỗi buồn mơ hồ lại vừa như xoa dịu nỗi buồn ấy.

  8. Thu_6

    Thu_6 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    10/12/2003
    Bài viết:
    8.454
    Đã được thích:
    0
    Lắng nghe cuộc sống.....
  9. Thu_6

    Thu_6 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    10/12/2003
    Bài viết:
    8.454
    Đã được thích:
    0
    Lắng nghe cuộc sống.....
  10. Thu_6

    Thu_6 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    10/12/2003
    Bài viết:
    8.454
    Đã được thích:
    0
    ĐƠN ĐỘC​
    Có những lúc em phải tới một mình
    Những con đường lại cứ dài quá thể!
    Đêm thành mưa, và ngày còn hơn thế,
    Vỗ nhịp nhàng những tiếng chẳng say mê.

    Biết anh vẫn chờ ở phía xa kia
    Con đường không còn dài, nhưng mệt mỏi,
    Như những đám mây cõng mặt trời gắng gỏi
    Nghe tiếng nước rồi, có thấy dịu niềm mong?

    Em đi về phía anh, đi về phía mênh mông
    Bằng những ảo ảnh đã hoá thành cuộc sống,
    Hãy đón em với vòng tay ấm rộng
    Và nụ hôn dài,
    ... dài đến triệu năm không?

Chia sẻ trang này