1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

tặng anh một chút hồng!

Chủ đề trong 'Thi ca' bởi dothu87, 15/05/2009.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. dothu87

    dothu87 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/05/2009
    Bài viết:
    63
    Đã được thích:
    0
    híc! em sợ bài này quá! ghê quá!
  2. dothu87

    dothu87 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/05/2009
    Bài viết:
    63
    Đã được thích:
    0
    đến!
    Đỗ Thư
    Em đã đến bên anh non nớt dại khờ
    trần trụi như một đứa trẻ của thương yêu
    những ẩn ức hờn ghen để ghé môi chợt tan thành muôn ngàn cơn sóng nhỏ
    tội lỗi tơ lòng bỗng trở thành phút giây ngọt ngào dâng hiến
    có con rắn khôn ngoan bỗng trở thành vòng dây dại khờ vấn víu
    chúa đã sinh ra anh để em yêu tha thiết
    để trái tim em tự huỷ diệt và rồi hoá hư vô
    những bờ môi bỗng chạm những bờ môi
    ta hút hơi thở nhau để nổ tung thành muôn ngàn vũ trụ nhỏ nhoi
    với những đường biên là nỗi cô đơn vạn kiếp
    nỗi cô đơn không thể nào đếm được
    Càng thiết tha yêu càng đau đớn dại khờ
    Và chúa đã sinh ra em từ nỗi đau anh xé ngực
    chiếc xương sườn em dẫu đến phát cuồng vẫn không thể nào trở về vị trí trái tim anh
    chiếc xương sườn cô độc
    bên yêu thương vẫn trượt lẻ một bóng hình.
  3. doc_vang

    doc_vang Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    13/01/2006
    Bài viết:
    812
    Đã được thích:
    0
    Vâng và tôi cũng sợ
    Chúc chủ nhà luôn vui vẻ, xinh tươi nhé!
  4. dothu87

    dothu87 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/05/2009
    Bài viết:
    63
    Đã được thích:
    0
    hoa hồng đen nở trên sa mạc. Hoa hồng không về đâu nhỉ? Bởi lỡ trót đổi màu mình lấy màu của đêm. Hoa hồng khát, nhưng hoa hồng không khóc.
    hoa hồng đen nở trên sa mạc, chớm nở khi sao hôm mọc và úa tàn lúc lặn sao mai. những cánh hoa bay, bay về với cát. gân guốc và bầm dập
    hoa hồng đen ơi, tại sao lại sống một kiếp lang bạt, sao lại sống một kiếp phù du
    em đem hoa hồng đen về, nhớ câu chuyện xưa, em đem hoa chế thành một thứ son
    màu son chết chóc
    hoa hồng đen,
    đêm, em mơ có một người thiếu nữ, nhìn em với đôi mắt thật buồn.
    cô ấy muốn trở về
    cô ấy muốn trở về
    nhưng không phải với đại mạc hoang vu
    cô ấy muốn trở về với thảo nguyên lộng gió
    giọt nước mắt của cô ấy nhỏ xuống
    đen tuyền như tóc em
    đen tuyền như son em
    hoa hồng đen
    cô ấy khóc
    giọt nước mắt biến thành những chiếc gai
    thương lắm, thương thật nhiều
    thương
    hoa hồng đen
    đã từng nhuộm mình bằng những khát khao điên cuồng và thù hận
    để rồi giật mình
    khi biết những thứ đuổi đeo chỉ là phù hoa chát chúa
    đã không còn sắc trắng của tinh khôi
    ...
    vết son ăn loang, vết son gàn dở
    nhỏ vào lòng, nhỏ vào em
    nhỏ vào những nhức nhối, trả cho hoa hồng đen những hạt gai
    túi nhỏ xinh xinh, chân trần nhảy loi choi trên cát
    tặng cho biển một chút hương thầm
    tặng cho biển một chút màu ôi
    biển tẩy rửa đi thôi
    ma thuật, ma thuật đâu rồi
    ...
    đêm, em lại mơ
    đêm, em lại biến thành hoa hồng đen
    linh hồn bay về đại mạc
    rồi lại khát trở về thảo nguyên...
    hoa hồng đen, hoa hồng đen...
    ...
    chị ơi, chìa tay ra em chia cho chút nắng
    ba ơi, đợi con về
    bà ơi, con nhổ tóc bạc bà nghe...
    hoa hồng bạch chẳng bao giờ về nữa
    con quây góc vườn ấy lại nghe
    con trồng ở đó một cây xương rồng
    chị ơi, ba ơi, bà ơi...
    mẹ không cho con trồng hoa hồng đen của con nữa
    ...
    Ngải Ngải!
  5. dothu87

    dothu87 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/05/2009
    Bài viết:
    63
    Đã được thích:
    0
    Ngồi hát trong chiều!
    Đỗ Thư
    Ngồi hát trong chiều
    Những cánh chim lẻ bạn cuối cùng tìm về chốn dừng chân lỡ
    Ngồi hát trong chiều
    Đón gió đông
    Mặt sông bồng bềnh
    Lời em bay cao
    Tiếng em chạm vào mênh mông không điểm tựa
    Hồn em bay
    Tình yêu em co tròn như một cái chớp mi
    Tất cả đều chợt thành thinh không
    Ngồi hát trong chiều
    Bàn chân gõ nhịp
    Một cái úp mặt vào sông
    Hơi thở vỡ thành những vòng xoáy
    Tóc ướt trôi như một cơn loang lổ
    Tiếng hát giòn như đá vỡ
    Tiếng hát nhọn như băng
    Tiếng hát tan như em
    Tiếng hát trôi thành một dòng sóng sánh
    Tiếng hát ngạo cười
    Ngồi hát trong chiều
    Đếm nhịp mây trôi
    ?
    Ngồi hát trong chiều
    Khoe bóng muộn mằn
    Hà Thành 1/2010
  6. dothu87

    dothu87 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/05/2009
    Bài viết:
    63
    Đã được thích:
    0
    ý thứ nhất thì em nhất trí thôi ạ!
    ý thứ hai khiến em hơi hoài nghi
    hà hà... đến hôm này mới được biết cảm nhận của chính tác Ma Trận
    thật là hữu ý mà lại vô tình... làm xấu mặt Đỗ Ngọc mất rồi
    Đỗ Ngọc????
  7. dothu87

    dothu87 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/05/2009
    Bài viết:
    63
    Đã được thích:
    0
    nắng mưa đi giữa nhân gian
    còn tôi đi giữa thênh thang cõi người...
  8. dothu87

    dothu87 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/05/2009
    Bài viết:
    63
    Đã được thích:
    0
    sao auduong huynh lại xóa hết bài trên pic này vậy ha?
  9. dothu87

    dothu87 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/05/2009
    Bài viết:
    63
    Đã được thích:
    0
    trong căn phòng nhỏ của em, nơi ngày ngày mặt trời đổ nghiêng và bóng nắng lấp lánh như những hột xoàn nơi tấm rèm hoa
    trong căn phòng nhỏ của em, căn phòng đã lưu giữ biết bao kỉ niệm của ngày tháng cũ
    năm đã qua, mùa đang tới, biết bao điều phải sửa soạn cho mai sau
    khi em cầm chiếc lược lên tay, mái tóc em đã dài, mái tóc em chẳng còn đen mượt
    em ý thức được những gì đã cũ
    Anh, bây giờ phương nao?
    Những con én báo hiệu xuân về đã rời đi từ lâu
    Có loài chim nào báo hiệu đông về không anh?
    Để cho lòng mình đỡ cô quạnh?
    Trong căn phòng của em, nơi ngày ngày mặt trời đổ nghiêng và bóng nắng lấp lánh như những hôt xoàn nơi tấm rèm hoa
    Em nép mày, che mặt hoa sao thấy mùa về tao tác
    Mùa về tao tác trên một bản nhạc phát dở
    Những vòng quay chiếc máy hát thật chậm và thật buồn
    Mùa đông phương nam không có tuyết
    Mùa đông phương em chẳng có ai
    Mùa đông phương anh, có nắng trải dài?
    Những con đường, những hàng cây, thảm cỏ
    Lá đã mục rồi, rêu đã phong kín lối
    Căn phòng của em, kỉ niệm của em
    Em đã khép lại, và bỏ đi
    Khóa kỉ niệm lại, em bắt đầu lại bởi một căn phòng khác
    Một căn phòng không có mặt trời đổ nghiêng và bóng nắng lấp lánh như những hột xoàn nơi tấm rèm hoa.

    Đỗ Thư!
    19/10/10
  10. thubayonline

    thubayonline Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    31/10/2010
    Bài viết:
    1.018
    Đã được thích:
    1
    Những bài thơ thật hay, xin chia sẻ 1 đoạn trong bài thơ ******* bay vườn cải hoa vàng của thầy mình:

    Mười năm vườn xưa xanh tốt
    Hai mươi năm nắng rọi lều tranh
    Mẹ tôi gọi tôi về
    Bên bến nước rửa chân
    Hơ tay trên ánh lửa hồng
    Đợi cơm chiều khi màn đêm buông xuống
    Tôi không bao giờ khôn lớn
    Kể gì mười năm, hai mươi năm, ba mươi năm
    Mới hôm qua đây, tôi thấy ******* bay từng đàn rộn rã
    Trong khu vườn cải hoa vàng
    Mẹ và em còn đó
    Gió chiều như hơi thở
    Mơ gì một mảnh tương lai xa xôi ?

    Gió mang tiếng ca; ngày ra đi em dặn: "nếu ngày về thấy khung trời đổ nát, thì tìm tôi trong tận đáy hồn anh".
    Tôi đã về, (có tiếng hát ca) bàn tay trên liếp cửa,
    Hỏi rằng: "có tôi hôm nay đây, tôi giúp được gì ?"
    Gió thì thầm: em nên hát ca
    Bởi vì hiện hữu nhiệm mầu
    Hãy là đóa hoa, hãy là nụ cười,
    Hạnh phúc có bao giờ được dựng xây bằng vôi với gạch ?
    Hãy thôi là nguồn khổ đau cho nhau
    Tôi tìm em (như đêm giông tố loạn cuồng
    rừng sâu đen tối
    những cành cây sờ soạng
    đợi ánh chớp lòe ngắn ngủi
    thấy cần được hiện hữu bên nhau, tìm nhau)
    Em hãy là đóa hoa đứng yên bên hàng dậu,
    Hãy là nụ cười, là một phần của hiện hữu nhiệm mầu.
    Tôi đứng đây, chúng ta không cần khởi hành
    Quê hương chúng tôi đẹp như quê hương của tuổi thơ,
    Xin đừng ai xâm phạm - Tôi vẫn còn hát ca.
    Đầu còn gối trên thánh kinh,
    sáng nay tôi nghe xôn xao trong nắng mai vũ trụ đang được những con ong vàng siêng năng bắt đầu khởi công tạo dựng công trình xây dựng ngàn đời
    Nhưng công trình, em xem, đã được ngàn đời hoàn tất
    Bánh xe mầu nhiệm chuyển hoài đưa chúng ta đi tới
    Nắm lấy tay tôi, em sẽ thấy chúng ta đã cùng có mặt tự ngàn xưa trong hiện hữu nhiệm mầu.
    Tóc mẹ tôi còn xanh, và dài chấm gót
    Áo em tôi phơi còn phất phơ bay trước dậu
    Nắng sớm mùa thu
    Tôi ở đây, chính thực vườn xưa
    Những cây ổi trái chín thơm
    Những lá bàng khô thắm
    Đẹp
    Rụng
    Còn chạy chơi la cà trên sân gạch
    Tiếng hát vẳng bên sông
    Những gánh rơm thơm vàng óng ả
    Trăng lên, quây quần trước ngõ
    Vườn cải hoa vàng, chính mắt tôi vừa thấy sáng qua.

    Tôi không ngủ mơ đâu,
    Ngày hôm nay đẹp lắm, thực mà
    Em không về chơi trò bắt tìm nơi quá khứ
    Chúng mình còn đây, hôm nay, và ngày mai nữa,
    Đến đây,
    Khi khát ta cùng uống ở một giếng nước thơm,
    Trong ai nói cho em nghe rằng Thượng Đế đã bằng lòng cho con người khổ đau đứng dậy hợp tác cùng Người ?
    Chúng ta đã từng nắm tay nhau từ muôn vạn kiếp, khổ đau vì không tự biết là lá là hoa.
    Em hát ca đi, bông cúc cười theo em bên hàng dậu,
    Đừng bắt chúng tôi nhúng hai tay vào vôi cát
    Những ngôi sao trới không bao giờ xây ngục thất cho chính mình.
    Để cho chúng tôi hát ca, để cho chúng tôi là những đóa hoa.
    Chúng tôi đang ở trong cuộc đời
    Mắt chúng tôi chứng minh cho điều ấy
    Bàn tay cũng là hoa, đừng biến bàn tay em tôi thành giây chằng.
    Thanh khớp răng cua
    Thành móc sắt
    Hiện hữu không kêu gọi tình thương
    Hiện hữu không cần ai phải thương ai
    Nhưng em phải là em, là đóa hoa, là bình minh hát ca, không đắn đo suy tính
    Xin ghi vào đây một tân ước nữa của tất cả chúng ta
    Và xin vẫn nghe lời tôi như nghe suối reo, như nhìn trăng sáng
    Em về, đưa Mẹ về cho tôi thăm
    Cho tôi hát em nghe, để tóc em sẽ dài xanh như tóc Mẹ
    -----------------------------Tự động gộp Reply ---------------------------
    Nếu ngày về thấy khung trời đổ nát, thì tìm tôi trong tận đáy hồn anh
    -----------------------------Tự động gộp Reply ---------------------------
    Bài thơ hay quá :)

Chia sẻ trang này