Tặng cho những người bạn Tặng cho những người bạn) Người ta thường nói con đường đi đúng chiều của những mối quan hệ phải là con đường ?o Từ ánh mắt tới trái tim?, muốn vào bên trong phải đi qua cửa ngõ của hình thức, mạng thì khác, nó là một con đường ngược chiều. Ngược chiều, thế là sinh ra những chuyện vui buồn, những tiếng cười, những chuyện thú vị, những hy vọng mong chờ, những xót xa, những thở dài và những nớc mắt...! Tôi thường băn khoăn với hai câu tục ngữ: ' Tốt gỗ hơn tốt nước sơn' và 'Cái nết đánh chết cái đẹp ', khi tôi hỏi ý kiến mọi người , chẳng có ai phủ định sự đúng đắn của chúng cả. Nhưng ngẫm lại mà xem, nhiều khi thực là nghịch lý. Trước hết tôi nói về con đường thuận chiều. Hai người gặp nhau, họ thấy ở nhau một điều gì đó thật đặc biệt ( tất nhiên có thể là ở những cấp độ khác nhau). Chàng trai thì thấy cô nàng xinh xắn, có đôi mắt thật đẹp. Cô gái thì xao xuyến bởi nụ cười mê hồn của chàng... Sau đó thì sao, có thể họ chú ý tới nhau và đi xa hơn trong mối quan hệ của mình. Và rồi Chàng trai nhận định về cô gái: Xinh thì xinh thật, nhưng ăn nói ngốc nghếch, chẳng có gì trong đầu, còn cô gái bĩu môi, buông giọng lãng xẹt khi nhắc tới anh chàng: Đẹp trai thì sao? Chẳng chịu chơi gì hết... Đừng vội chê trách họ, đó chỉ là một ví dụ trong muôn ngàn các ví dụ khác. Chỉ nên kết luận một điều thôi. Họ không có duyên với nhau, họ không phải sinh ra để dành cho nhau. Bởi lẽ, trên đời không có ai là hoàn hảo. Chỉ khi bên trong cơ chế tình cảm phức tạp của con người, có những dòng điện vô hình trùng lặp với nhau, một cách ngẫu nhiên và vô thức, lúc đó người ta mới thấy được cái đẹp của nhau- một cái đẹp trong cả những cái không đẹp mà thôi !!!! Con đường ngược chiều của những mối quan hệ qua Net thì khác, họ đến với nhau không phải bằng 'cửa ngõ của hình thức' mà bằng cái ẩn chứa bên trong tâm hồn của mình, nơi những khát khao, lãng mạn của bản năng mà có khi không bao giờ họ dám bộc lộ trong cuộc sống thực tế trần trụi và khô khan. Con đường ngược chiều càng trở nên phổ biến khi ngày nay quan hệ giao tiếp của người ta không còn được thật và tự nhiên như cái thời xa xa, khi mà người ta đến với nhau cứ phải vì một điều gì đó, khi mà sự cởi mở chân tình đã trở nên thật khó khăn và gượng gạo... Đến với Net, người ta không có một sức ép nào, đối diện chỉ trước một cái máy, với những dòng chữ điện tử vô tình, người ta bộc lộ, người ta giả dối, tất cả đều là bản năng....Và bỗng nhiên họ gặp ai đó, cũng giống như họ, ngồi trước máy, cũng thể hiện bản năng... Sự tiếp xúc ngược chiều xảy đến, rồi sao nhỉ? Họ hiểu nhau đến từng chân tơ kẽ tóc, họ gần gũi đến mức nghe được hơi thở của nhau, họ đối diện với tâm hồn của nhau để lắng nghe từng nhịp đập, những tình cảm chân thật nhất. Tình yêu, tình bạn, tình anh em, và muôn vàn các mối quan hệ khác được thiết lập. Nực cười, thiết lập quan hệ khi chưa một lần nhìn thấy đối tượng của mình. Cứ như thế những users, những account với những cái tên ngộ nghĩnh, mỹ miều, ấn tợng... quay cuồng trong một xã hội ảo, một phiên bản của cuộc đời thực ngoài kia, cũng vui buồn, cũng lo lắng, cũng giận hờn, cũng thất vọng... đủ mọi cung bậc của trái tim, của những tâm hồn rất người. Và rồi chuyện gì đến phải đến. Họ cứ yêu quý, đồng cảm, thương mến nhau như vậy, và dĩ nhiên là họ sẽ tưởng tượng, sẽ hình dung, sẽ hi vọng, sẽ hồi hộp chờ mong. Tất yếu, họ sẽ xây một cái Mộng ( ở nhiều cấp độ ) về đối tượng của mình và ôm ấp cái mộng đó cho đến lúc nhìn thấy gương mặt ' vật lý - sinh học' của nhau... Không thể phủ nhận là có những mối quan hệ tiếp tục được duy trì, thậm chí còn thân thiết hơn, tiến xa hơn. Nhng bên cạnh đó (phần lớn) không tránh khỏi những thất vọng, ngạc nhiên...Chẳng nói đến chuyện xấu hay đẹp gì vội, có khi chỉ một khiếm khuyết nhỏ của hình thức, của cử chỉ, điệu bộ, thế mà đã đủ, tạch, đứt đến phũ phàng.... Tôi vào Net chưa lâu lắm, cũng không online nhiều nhưng cũng đủ để nhận và đọc những lá mail chứa những chua chát, xót xa trong tâm sự của các bạn. Tôi không dám khẳng định điều gì. Phải, đôi khi nó 'bất nhẫn hơn cả cuộc đời thật ở ngoài! Vì ngoài đời thật, lắm khi con người ta cũng không đến nỗi quay lưng nhanh chóng như thế' Nó bất nhẫn bởi nó chóng vánh, mạnh mẽ hơn cả trong thực tế, lẽ tất nhiên nó dễ bị phủ nhận hơn, càng dễ bị thất vọng hơn nhiều. Có gì đâu, ngoài đời thực, khi người ta thất vọng về nhau, người ta chỉ buồn vì không được như mình mong muốn, chứ có mấy ai xây mộng bao giờ? Còn ở đây, đó là lúc họ vỡ mộng. Đánh vỡ một điều gì đó thật đẹp trong lòng, và thế là mọi thứ sụp đổ! Thật đáng buồn và đáng tiếc làm sao!!! Suy cho cùng, tất cả mọi thứ đều phải có một giới hạn nhất định. Nếu hiểu được cái giới hạn của cảm xúc, của sự chân thật, của sự giả dối, của những bộc lộ, những ước mơ... thì sao mà phải quá trăn trở, quá thất vọng làm gì ? Người hiểu là người chiến thắng! Net , hãy xem nó chỉ là một trò chơi, một trò xổ số. Khi bạn vào cuộc, bạn cầm con xúc xắc trên tay. Có thể bạn được rất nhiều, có thể chỉ được một vài điều gì đó, hoặc có thể bạn không được cái gì cả !!! Điều quan trọng là luôn tỉnh táo để mình được cho chứ không phải là bị mất !!! Vậy thôi! Được sửa chữa bởi - QuynhNguyen vào 18/04/2002 23:50
Tặng cho những người bạn) Người ta thường nói con đường đi đúng chiều của những mối quan hệ phải là con đường ?o Từ ánh mắt tới trái tim?, muốn vào bên trong phải đi qua cửa ngõ của hình thức, mạng thì khác, nó là một con đường ngược chiều. Ngược chiều, thế là sinh ra những chuyện vui buồn, những tiếng cười, những chuyện thú vị, những hy vọng mong chờ, những xót xa, những thở dài và những nớc mắt...! Tôi thường băn khoăn với hai câu tục ngữ: " Tốt gỗ hơn tốt nước sơn" và "Cái nết đánh chết cái đẹp ", khi tôi hỏi ý kiến mọi người , chẳng có ai phủ định sự đúng đắn của chúng cả. Nhưng ngẫm lại mà xem, nhiều khi thực là nghịch lý. Trước hết tôi nói về con đường thuận chiều. Hai người gặp nhau, họ thấy ở nhau một điều gì đó thật đặc biệt ( tất nhiên có thể là ở những cấp độ khác nhau). Chàng trai thì thấy cô nàng xinh xắn, có đôi mắt thật đẹp. Cô gái thì xao xuyến bởi nụ cười mê hồn của chàng... Sau đó thì sao, có thể họ chú ý tới nhau và đi xa hơn trong mối quan hệ của mình. Và rồi Chàng trai nhận định về cô gái: Xinh thì xinh thật, nhưng ăn nói ngốc nghếch, chẳng có gì trong đầu, còn cô gái bĩu môi, buông giọng lãng xẹt khi nhắc tới anh chàng: Đẹp trai thì sao? Chẳng chịu chơi gì hết... Đừng vội chê trách họ, đó chỉ là một ví dụ trong muôn ngàn các ví dụ khác. Chỉ nên kết luận một điều thôi. Họ không có duyên với nhau, họ không phải sinh ra để dành cho nhau. Bởi lẽ, trên đời không có ai là hoàn hảo. Chỉ khi bên trong cơ chế tình cảm phức tạp của con người, có những dòng điện vô hình trùng lặp với nhau, một cách ngẫu nhiên và vô thức, lúc đó người ta mới thấy được cái đẹp của nhau- một cái đẹp trong cả những cái không đẹp mà thôi !!!! Con đường ngược chiều của những mối quan hệ qua Net thì khác, họ đến với nhau không phải bằng "cửa ngõ của hình thức" mà bằng cái ẩn chứa bên trong tâm hồn của mình, nơi những khát khao, lãng mạn của bản năng mà có khi không bao giờ họ dám bộc lộ trong cuộc sống thực tế trần trụi và khô khan. Con đường ngược chiều càng trở nên phổ biến khi ngày nay quan hệ giao tiếp của người ta không còn được thật và tự nhiên như cái thời xa xa, khi mà người ta đến với nhau cứ phải vì một điều gì đó, khi mà sự cởi mở chân tình đã trở nên thật khó khăn và gượng gạo... Đến với Net, người ta không có một sức ép nào, đối diện chỉ trước một cái máy, với những dòng chữ điện tử vô tình, người ta bộc lộ, người ta giả dối, tất cả đều là bản năng....Và bỗng nhiên họ gặp ai đó, cũng giống như họ, ngồi trước máy, cũng thể hiện bản năng... Sự tiếp xúc ngược chiều xảy đến, rồi sao nhỉ? Họ hiểu nhau đến từng chân tơ kẽ tóc, họ gần gũi đến mức nghe được hơi thở của nhau, họ đối diện với tâm hồn của nhau để lắng nghe từng nhịp đập, những tình cảm chân thật nhất. Tình yêu, tình bạn, tình anh em, và muôn vàn các mối quan hệ khác được thiết lập. Nực cười, thiết lập quan hệ khi chưa một lần nhìn thấy đối tượng của mình. Cứ như thế những users, những account với những cái tên ngộ nghĩnh, mỹ miều, ấn tợng... quay cuồng trong một xã hội ảo, một phiên bản của cuộc đời thực ngoài kia, cũng vui buồn, cũng lo lắng, cũng giận hờn, cũng thất vọng... đủ mọi cung bậc của trái tim, của những tâm hồn rất người. Và rồi chuyện gì đến phải đến. Họ cứ yêu quý, đồng cảm, thương mến nhau như vậy, và dĩ nhiên là họ sẽ tưởng tượng, sẽ hình dung, sẽ hi vọng, sẽ hồi hộp chờ mong. Tất yếu, họ sẽ xây một cái Mộng ( ở nhiều cấp độ ) về đối tượng của mình và ôm ấp cái mộng đó cho đến lúc nhìn thấy gương mặt " vật lý - sinh học" của nhau... Không thể phủ nhận là có những mối quan hệ tiếp tục được duy trì, thậm chí còn thân thiết hơn, tiến xa hơn. Nhng bên cạnh đó (phần lớn) không tránh khỏi những thất vọng, ngạc nhiên...Chẳng nói đến chuyện xấu hay đẹp gì vội, có khi chỉ một khiếm khuyết nhỏ của hình thức, của cử chỉ, điệu bộ, thế mà đã đủ, tạch, đứt đến phũ phàng.... Tôi vào Net chưa lâu lắm, cũng không online nhiều nhưng cũng đủ để nhận và đọc những lá mail chứa những chua chát, xót xa trong tâm sự của các bạn. Tôi không dám khẳng định điều gì. Phải, đôi khi nó "bất nhẫn hơn cả cuộc đời thật ở ngoài! Vì ngoài đời thật, lắm khi con người ta cũng không đến nỗi quay lưng nhanh chóng như thế" Nó bất nhẫn bởi nó chóng vánh, mạnh mẽ hơn cả trong thực tế, lẽ tất nhiên nó dễ bị phủ nhận hơn, càng dễ bị thất vọng hơn nhiều. Có gì đâu, ngoài đời thực, khi người ta thất vọng về nhau, người ta chỉ buồn vì không được như mình mong muốn, chứ có mấy ai xây mộng bao giờ? Còn ở đây, đó là lúc họ vỡ mộng. Đánh vỡ một điều gì đó thật đẹp trong lòng, và thế là mọi thứ sụp đổ! Thật đáng buồn và đáng tiếc làm sao!!! Suy cho cùng, tất cả mọi thứ đều phải có một giới hạn nhất định. Nếu hiểu được cái giới hạn của cảm xúc, của sự chân thật, của sự giả dối, của những bộc lộ, những ước mơ... thì sao mà phải quá trăn trở, quá thất vọng làm gì ? Người hiểu là người chiến thắng! Net , hãy xem nó chỉ là một trò chơi, một trò xổ số. Khi bạn vào cuộc, bạn cầm con xúc xắc trên tay. Có thể bạn được rất nhiều, có thể chỉ được một vài điều gì đó, hoặc có thể bạn không được cái gì cả !!! Điều quan trọng là luôn tỉnh táo để mình được cho chứ không phải là bị mất !!! Vậy thôi! Convert xong rùi mới thấy hình như topic này gửi nhầm box rùi thì phải. Hic Được sửa chữa bởi - buiviet74 vào 16/04/2002 22:22
buiviet74 convert cho mình luôn nhé. Thanks. T«i m thʹ chuyծ ®i ch Cµng sèng nhiҵ ngêi ta cµng thʹ c¸i chմ dԠdµng ®ծ víi bʴ c#233;t ai. Chմ qu¸ dԠmµ sèng thנqu¸ khã. H«m qua gư nhau ®ʹ, ngµy mai l¹i mʴ nhau. Sèng thנcã hѮ hߠh«m nµy h«m mai. Chմ thנch¼ng bao giê cã mét cuéc hѮ hߠnµo tríc. Cµng yªu ta cµng thʹ: cã Th yªu thנrʴ khã mµ mʴ th thנqu¸ dԮ H«m qua míi yªu nhau ®ʹ, h«m nay ®· mʴ r婮 Mʴ s¹ch nh ngêi ®i bu«n mʴ hմ vèn liծg. C#249; an h khi nghܠr»ng mh ®au kh栴hנcã ngêi kh¸c còng ®au kh栶« cﮧ. NghܠthՠthנsϠthʹ cuéc ®êi b箧 nhѠnhµng hn vµ còng dԠtha tho nhau. Sèng mµ gi??,???i trong l߮g nh??????hên o¸n thנcòng nƮg nҮ Cã ngêi bá cuéc ®êi mµ ®i nh mét giʣ ngªn. Cã ngêi bá cuéc th mµ ®i nh ngêi ®·ng trݮ Dao còng l·ng quªn mét ni nµy ®Ӡ®i vҠmét chèn kh¸c. phô ®êi vµ phô ngêi hh nh còng v˹ mµ th«i. Ngêi 렬¹i bao giê còng nhí thng mét hh bãng ®· mʴ. Khã mµ quªn nhanh, khã mµ xo¸ ®i trong l߮g mét n穠ng˭ ng T뮧 r»ng cã thӠquªn dԠdµng mét cuéc th nhung ho¸ ra ch¼ng bao giê quªn ® Mcuéc th nµy ®Ӡxo¸ cuéc th kia chؠlµ mét sù v¸ vݵ cho t©m h宮 Ng??????mnh v¸ ʹ chؠ®?" lµm ph¼ng lƮg mét bªn ngoµi mµ th«i. M穠mét con ngêi vנng¹i chմ mµ muèn sèng. M穠mét con ngêi vנsʴ th mµ gi??,???i mét l߮g nhí nhung???.. Cuèi cﮧ thנl߮g yªu thng cuéc sèng còng kh«ng gi??,???®êi ngêi. Cuèi cﮧ thנth yªu còng kh«ng gi??,???ngêi mh yªu??? Trޮh c«ng Sn - 1996 Heesoo