1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Tặng góc Sài Gòn mà em thương nhớ!!!

Chủ đề trong 'Tâm sự' bởi yurina26, 09/08/2008.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. yurina26

    yurina26 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/03/2005
    Bài viết:
    1.023
    Đã được thích:
    0
    Tặng góc Sài Gòn mà em thương nhớ!!!

    Ngày xưa?mà cũng chưa xưa lắm, vì quãng thời gian đang còn tính được trên 10 ngón tay?

    Em ra đi tìm đường cứu bản thân mình (vì theo như lá số tử vi, em buộc phải sống tha hương thì mới có cơ hội làm ăn nhớn) mục tiêu của em là Sài Gòn (hợ hợ, nói điêu đới, ko đi SG thì biết đi đâu)?

    À, em vào Sài Gòn để đi học đại học

    Trường học của em ở đường Võ Văn Tần, đường này đẹp, nhỏ nhỏ xinh xinh, có nhiều cây, có cả phòng trà MTV, có nhiều quán ăn đêm, lại còn được đường Trương Định nhiều cây sao thẳng tắp cắt ngang nữa, đã thế còn gần xịt công viên Tao Đàn?nói thể là cho dễ hiểu cái ý em sắp diễn đạt đấy là đặt chân vào SG em đã được sống trong khung trời lãng mạn?em hồi đó, đang còn thơ dại, chập chững vào đời (dù là em đủ tuổi đi bỏ phiếu rồi đới)...thế nên thấy thật lung linh và diệu kỳ...Sài Gòn trong trí tưởng tượng của em là phồn hoa, là náo nhiệt, vậy mà sao cái cảm nhận ban đầu nó lại quá đỗi dịu hiền như thế...

    Em đi học buổi chiều, chiều Sài Gòn thì hay có mưa, từ những cơn mưa SG bất chợt này, em có quen được một bạn học cùng lớp, tên bạn thì đặc biệt lắm, chẳc cả nước mỗi tên bạn như thế, nói ra thì nó trúc trắc lắm nên em cứ tạm gọi bạn là người Sài Gòn nhé (dù thực ra bạn thì không phải là người sinh ra và lớn lên ở SG, quê bạn ở miền Tây, mà xuất xứ của gia đình bạn thì nó lại là từ 1 nước khác Việt Nam, loằng ngoằng nhờ).

    Ban đầu thì là thỉnh thoảng giả vờ như là bạn thích nghe giọng nói miền Bắc của em (của đáng tội cực, hồi đấy lớp em học, đông như gì ý, mỗi em con gái ko phải miền Bắc nhưng giọng nói của em khác tất cả mọi người trong cái tập thể ý - thế là tự nhiên em nổi tiếng, nổi tiếng vì có điểm đặc biệt) ?" em biết là giả vờ, vì em thề, chỉ khi nào em nói chầm chậm thì may ra bạn hiểu, chứ em nói đúng cường độ và âm lượng giọng nói của em thì bạn sẽ chẳng hiểu em đang nói cái gì (cũng y như việc em phải mất tới 3 tháng để hiểu được thầy cô trên bảng đang nói cái gì, phải ngớ người ra đến cả 1 buổi học khi mà em thì gọi là ?oích xì? còn thầy em thì dứt khoát phát âm thành ?oít? ế) ?" nhưng cái gì lạ thì hay cuốn hút người khác, có những hôm em nhận được những lời đề nghị kiểu dở hơi như là:

    ?oẤy nói cái gì tớ nghe đi?
    ?oNói gì là nói gì?
    ?oGì cũng được?
    ?oỜ, ấy hâm?
    ?ohâm là gì??
    ối vẻ mặt ngây ngô chưa từng có, bởi ?ohâm? không có trong từ điển của bạn ý (mãi sau này thì có đứa nào nó rỉ tai bạn hâm = khùng thì em cũng được 1 bữa giận lẫy ?" à thêm nữa là chả biết nghe đâu là ở ngoài Bắc gọi nhau tớ ấy, thế nên toàn bắt chước, xưng hô như thế với em).

    Xong phần làm quen và những đưa đẩy ban đầu nhé!

    ...to be continue...
  2. dream83

    dream83 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/10/2006
    Bài viết:
    327
    Đã được thích:
    0
    continue di ban, minh muon theo doi tiep cau chuyen cua ban qua! hic,
    it helps me return to my true feeling! And I wish .......
  3. yurina26

    yurina26 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/03/2005
    Bài viết:
    1.023
    Đã được thích:
    0
    ....
    Lớp học của bọn em có khung cửa sổ rộng, có thể phóng tầm mắt qua đường Nguyễn Thị Minh Khai rồi nhìn xuống công viên Tao Đàn, mỗi lần giải lao thì em thường đứng cuối góc lớp để nhìn qua khung cửa sổ này?thỉnh thoảng bên tai có tiếng thì thầm
    ?oNày, nhìn thấy cái hồ con con kia không, có trẻ con đang đạp vịt đấy?
    ?oThì sao?
    ?oHợp với ấy vì ấy trẻ con lắm?
    ?oHừm, ấy hâm, ấy trẻ con thì có, tớ người lớn?
    Ừ, cứ tự nhiên như thế, người SG và em song hành, người Sài Gòn có đủ dịu nhẹ để làm em vơi bớt cảm giác trống trải nơi em chẳng có người thân, không bạn bè, người SG đủ nồng ấm để em cảm giác được chở che trong những chiều mưa?Ừ, không thể phủ nhận là bọn em bắt đầu có tình cảm với nhau?em ,lần đầu tiên biết thế nào là những rung động đầu đời, rung động trước một người khác giới?những chớm nở, cái gì cũng thật dịu nhẹ và quá đỗi thân thương?Yêu hay không, em không thể biết, chỉ biết là từ đó, em có người để nhớ...
    ...to be continue...
  4. Nhimcon1982

    Nhimcon1982 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    30/03/2004
    Bài viết:
    1.620
    Đã được thích:
    0
    Bạn học Đại Học Mở à ? Đã bỏ SG rồi sao? Ngày trước khi mới rời HN nhớ kinh khủng để rồi vào SG càng ở càng yêu. Chẳng phải mình bạc bẽo vô tình gì! Chỉ là...SG là thế, giản dị, đơn sơ, không cầu kì kiểu cách, dễ đi vào lòng người, vào rồi thì ở mãi.
    - Tháng 4 rồi ra HN 2 tuần mới thấy nhớ SG đến thế nào, đêm HN cứ thầm so sánh - Giờ này ở SG mình đang làm gì nhỉ...?
    - Sài Gòn giờ đang mùa mưa, đường xá vẫn thế, vẫn ùn tắc giờ cao điểm, vẫn ngập khi mưa về, những con đường bạn nêu tên lá vẫn đổ theo những cơn mưa.
    - Bây giờ vẫn ở Sài Gòn nhưng đôi khi vẫn cứ nhớ một Sài Gòn của riêng mình.
    - Bạn lại từ lò tathy nên viết đâu ra đấy phết, tiếp nhé
  5. yurina26

    yurina26 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/03/2005
    Bài viết:
    1.023
    Đã được thích:
    0
    Hí hí, tớ tả tên đường phố là bạn đoán được trường tớ rồi - nhưng sao lại bảo tớ từ lò tathy - tớ ko có nick bên đấy đâu bạn ạ, chỉ thỉnh thoảng vào bồ hóng chuyện thôi, chứ chả được nói.
    Còn SG - HN nó là thứ cảm nhận riêng, tớ dù rời SG rồi, và giờ đnag sống ơ HN, nhưng tớ cũng thú nhận là tớ yêu và rất hay nhớ SG...mà cảm nhận riêng thì sao gọi là so sánh. Bạn nhỉ
    Dream83: tất nhiên là tớ continue rồi, vì chuyện tớ và người SG có quãng thời gian dài, toàn kỉ niệm đẹp, nhờ ngSG mà tớ biết yêu hết những trái phải ngược xuôi của SG đấy
  6. Nhimcon1982

    Nhimcon1982 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    30/03/2004
    Bài viết:
    1.620
    Đã được thích:
    0
    Mình cũng lâu không sang Tathy
    - Bạn học khoa gì mà học tại Võ Văn Tần nhỉ? DH Mở có thuê địa điểm của CD CN4 nữa mà
    - Bản thân mình nhớ HN là nhớ người, mình nhớ SG vì mình đã tìm thấy mình ở đấy, người thì có thể một ngày mình bớt nhớ, bản thân mình không phải khi nào cũng tìm thấy được
    - Vào SG rồi cũng có nhớ HN nhưng đã nhạt hơn nhiều, mọi chuyện đã không còn lung linh như thuở trước, lang thang những nơi mình đã ghé chân qua, đã lưu dấu mới thấy rằng mọi chuyện đều đã là quá khứ, có lẽ một ngày nào đấy khi bạn vào SG thăm lại bạn cũng có cảm nghĩ như mình chăng?
    - Mình có một cô bạn cũng như bạn. Rời xứ Thanh vào SG học, học xong thì vì người yêu ngoài HN lại quay ngược ra đấy, ra rồi hay gọi điện nhắn tin bảo nhớ SG, có lần khóc bảo nhớ lắm lắm...
  7. yurina26

    yurina26 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/03/2005
    Bài viết:
    1.023
    Đã được thích:
    0
    Tớ e*** vi bị trùng
    Được yurina26 sửa chữa / chuyển vào 23:15 ngày 09/08/2008
  8. yurina26

    yurina26 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/03/2005
    Bài viết:
    1.023
    Đã được thích:
    0
    Em ngày trẻ con không biết đi xe máy (không phải em dốt tới độ 18t ko tập được cái sự cỏn con ấy mà là vì khi em thi đại học xong, papa có cho em trèo lên xe máy lần đầu và việc của em, đáng lẽ phải đi đường thằng như papa chỉ thì em ngang bướng, đưa cả xe, em và papa vào cái cổng sắt nhà em, từ đó em sợ) ?" phương tiện di chuyển của em là xe buýt. Và một buổi chiều mưa, những cơn mưa không báo trước, em chẳng mũ nón ô dù gì cả, đứng thẩn thơ ở sảnh chờ hết cơn mưa để có thể di chuyển sang trạm buýt bên phía công viên để đón tuyến xe số 26 với bác tài mập mạp dễ thương cứ nhìn thấy em là ồ lên ?ocon nhỏ miền Bắc đi học dzề nè?., mãi rồi mà trời chẳng chịu hết mưa, ngán ngẩm?thì từ đâu có xe máy trờ tới, áo mưa lúp xúp
    ?oấy lên xe tớ đi, tớ chở ấy về, mưa thế này, ấy đi xe buýt thì tội lắm? ?" ôi chao là cảm động, nhưng dù thích bỏ xừ, em vẫn phải ưỡn ẹo 1 tẹo
    ?oấy đi khác đường tớ mà, đưa tớ về nữa thì ấy về nhà sao được, bên chỗ tớ lại có triều cường? (em ở quận Bình Thạnh, còn ngSG ở quận 4)
    ngSG thấy em nói thế có vẻ là thương em lắm ?okhông sao, nhất là tớ qua nhà thằng Tuấn Anh ngủ nhờ 1 đêm cũng được?. Thế là lúp xúp có 2 đứa dở hơi 1 nam, 1 bắc vi vu trong chiều mưa Sài Gòn?ngọt ngào đến không tưởng?em biết, từ đấy, em có người để thương?
    Bọn em càng trở nên thân thiết hơn từ sau chiều mưa đấy, gần như hình với bóng, tới lớp ngồi gần nhau, đi thực hành cũng chọn máy tính gần nhau, hoặc có hôm đóng băng ở cái căng tin vừa xấu vừa đắt của trường cả buổi?em cảm nhận được, ngSG cũng thương và cũng mến em
    ...to be continue...
    To Nhím: năm 1 bọn tớ học đại cương nên được học ơ Võ Văn Tần, bắt đầu từ năm 2 thì qua Cao Đẳng Công Nghiệp 4, rồi có khi đi cả Mai Thị Lựu nữa
  9. MrNhimcon

    MrNhimcon Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    25/06/2008
    Bài viết:
    927
    Đã được thích:
    0
    Bạn cứ viết tiếp đi, mình không chen vào cảm xúc của bạn nữa
    - Chờ đọc
  10. yurina26

    yurina26 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/03/2005
    Bài viết:
    1.023
    Đã được thích:
    0
    Mưa mãi rồi thì SG cũng bừng lên những ngày nắng, nắng SG không gắt chói như miền Trung quê em, nhưng cũng đủ làm làn da em bắt nắng?người SG bắt đầu ngạc nhiên khi mà tại sao con gái miền Bắc (ai cũng biết nhỉ, em ở xứ Thanh, là đầu miền Trung, nhưng người dân quê em có giọng nói ko nặng như các bạn Nghệ An, Hà Tĩnh, vì vậy khi vào SG, các bạn đều quy em về con gái Bắc, mãi rồi em cũng chả buồn đính chính nữa, vì đó là việc làm bất khả thi) lại có thể bị bắt nắng như thế được (của đáng tội lắm, em tuy sống ở vùng gió Lào, nhưng da em lại trắng trẻo, chắc cái này được ảnh hưởng từ mẹ) ?" và từ ngạc nhiên chuyển qua thích thú khi nhìn thấy em mặc áo cộc tay thì tay em lộ rõ cái sự ăn nắng. Ng SG cười nhẩn nha bảo ?okiểu này mà đi biển thì phải biết nhỉ??em thì vu vơ, chả để ý lời nói đấy của người SG?
    Và rồi bọn em đi biển thật, đấy là lần đi chơi xa đầu tiên của lớp em, đúng dịp gần sinh nhật em nữa, nên chuyến đi càng thêm thú vị - nơi bọn em đến là Vũng Tàu - biển VT công nhận mà nói, xấu hơn Sầm Sơn nhà em cả tỉ lần, nhưng mà nơi đây, đã để lại cho em những ngọt ngào đến lịm tim, những ngẩn ngơ đến giờ em vẫn chưa thoát khỏi?dù đã 4 năm rồi, em rời Sài Gòn và cũng chừng ấy năm rồi, em chưa đặt chân trở lại miền đất ấy, phương Nam dấu yêu của em?
    Xe khởi hành đi VT lúc 5h sáng, người SG xung phong đón em, vì 5h sáng em làm sao có thể tới kịp bằng xe buýt để đến được điểm tập trung?ngồi trên xe, người SG khẽ nói với em
    ?oẤy này, tớ vui lắm?
    ?oSao vui, còn tớ, tớ lạnh chết khiếp? (em thề là em lạnh thật)
    ?oTớ vui vì bọn mình được đi biển, vì đi chung thế này đỡ ngại hơn là tớ rủ mình ấy đi?
    ?oÈo, ấy rủ mình tớ đi, tớ chả đi đâu?
    ?oỪ mà ấy vừa bảo ấy lạnh, hay là??
    ?oLà gì, đừng nói là ấy lột phăng chiếc áo duy nhất ấy đang mặc rồi đưa cho tớ nhé, dị chết, người đi đường tưởng chúng mình bị làm sao?
    ?oKhông. Hay là ấy?ấy?ôm tớ đi cho đỡ lạnh?
    ?.
    Ừ nhỉ, đúng là đỡ lạnh thật mà?và vì rất ấm, nên bọn em đến chỗ tập kết lúc nào chẳng hay, hú hồn là chả đứa nào để ý thây em đã ôm người SG. Bọn em gửi xe, và xếp đồ để về với biển?
    Câu chuyện Nam - Bắc thực sự bắt đầu, từ đây!!!
    ...to be continue..

Chia sẻ trang này