1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

TẬP 37: DƯA THẦN QUÁN HỘI( THÂN TẶNG BÊ -TÌNH YÊU CỦA TÔI,BÊ ƠI,DÙ BAO LÂU ANH CŨNG ĐỢI EM VỀ).:::::

Chủ đề trong 'Album' bởi fanmatic, 26/10/2005.

Trạng thái chủ đề:
Đã khóa
  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. yo_hatsukoi

    yo_hatsukoi Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    18/02/2005
    Bài viết:
    11.227
    Đã được thích:
    19
    Bạo hành ngôn ngữ và nỗi lòng con trẻ

    Bạo hành bằng lời không để lại vết thương da thịt, nhưng nó làm tâm hồn tuổi mới lớn tổn thương sâu sắc.
    ?oGia đình mình thuộc loại khá giả, nhà có ba anh em, mình là con út. Người ta bảo con út luôn được cưng chiều, thế nhưng mình luôn phải tự hỏi: Cha mẹ ruột của mình là ai?...?
    Đây là đoạn đầu thư của X., cô bé nức nở nhắc lại những lời lẽ mà đấng sinh thành nói với con gái của mình:

    ?oTao đẻ ra mày tốn công, tao nuôi con ch... còn hơn, mày chỉ đáng ngồi sau nải chuối... Nếu mày thi được thì tao còn quan tâm, còn không tao ghét hơn cả con ch...?

    Chả là, năm nay X chuẩn bị thi đại học và em xem đây là cơ hội làm đẹp lòng người lớn, thế nhưng lại được đáp lại với mấy từ chỉ loài bốn chân. Không chỉ vậy, X thỉnh thoảng còn phải nhận những trận đòn.

    Sau những lời nặng nề như thế không lạ khi trong đầu cô gái tội nghiệp này xuất hiện những suy nghĩ bế tắc kiểu ?ongồi sau nải chuối?: ?oNếu mình chết chắc bố mẹ sẽ vui hơn!?, ?oNhững trận đòn mình có thể không xem là gì nhưng những lời sỉ nhục ấy làm mình tổn thương...?, ?oNhiều lần mình đập đầu vào tường...?, ?oNghèo mà có tình thương thì mình sẵn sàng xin đổi sự giàu sang...?

    Tình cảnh của X có lẽ là một trường hợp cá biệt vì không khó nhận ra những câu chữ trên quá nặng nề. Tuy vậy, hàng ngày đâu đó ta vẫn có thể tình cờ nghe thấy những lời tương tự: ?ođồ ngu?, ?okhông lo học hành mai mốt có nước đứng đường?, ?okiếp trước ăn ở thất đức mới sinh ra mày...?

    Thỉnh thoảng, bị mắng một trận không phải là chuyện... động trời gì với tuổi mới lớn. Các bậc phụ huynh cũng khó tránh khỏi đôi lúc nóng giận mà vô tình to tiếng với con cái nhưng đại đa số cơn bốc hỏa của người lớn chỉ mang tính răn dạy, giáo dục, muốn con nên người một cách có văn hóa chứ hoàn toàn không có ý xúc phạm, làm nhục.

    Công bằng mà nói, tuổi mới lớn đôi khi bướng không chịu được, vì vậy cũng khó trách ?ocó lửa mới có khói?. Hầu hết, ngòi nổ đều xuất phát từ lỗi nào đó của nạn nhân kiêm thủ phạm như ham chơi, học hành đội sổ, yêu đương sớm... Nhưng cũng không hiếm trường hợp con cái trong nhà bị biến thành bị cát để một số người lớn làm nơi trút giận, giận cá chém thớt, dằn mặt, cạnh khóe ai đó (để... mắng xéo hàng xóm chẳng hạn!) ...

    Tuy nhiên, việc một số ít người lớn hay có những lời quát nạt bạo hành hầu hết là do thiếu một chút phông văn hóa, trình độ hoặc do cách sinh hoạt, nghề nghiệp quen giao đãi miệng bằng tay, tay bằng miệng với người xung quanh.

    Trời giông thì ?oné? sét

    Khó tránh khỏi một lúc nào đó bạn làm người lớn... nổi cơn tam bành, những lúc như thế khéo một chút bạn có thể tránh trở thành cột thu lôi hứng chịu sấm sét bằng cách:

    - Nếu do lỗi của bạn thì chỉ có lời xin lỗi hoặc sửa sai sau đó mới có thể giúp bạn né đòn. Ngược lại, cứng đầu, ngông nghênh chỉ tổ đổ dầu vào lửa (nếu thực sự bạn không có lỗi thì hãy đợi lúc sóng yên gió lặng rồi hạ hồi phân giải, đính chính sau).

    - Việc bạn ngồi nghe với thái độ biết lỗi thường làm người lớn mau ?oxì? cơn thịnh nộ, ngược lại ngúng nguẩy bỏ đi, vào phòng đóng sập cửa, mở nhạc thật to ?otiếng hát át tiếng bom? hoặc tệ hơn là trả miếng, đôi co... thì chắc chắn cơn nóng giận của người lớn sẽ mau chóng đến đỉnh điểm.

    - Nếu bạn đang là nạn nhân của bạo hành ngôn ngữ trong gia đình, bạn có thể nhờ một hay nhiều người lớn khác (bố, mẹ, ông, bà, cô, bác, tổ trưởng dân phố...) để góp ý, khuyên ngăn.

    - Trường hợp không thể cứu vãn bạn có thể tìm đến chính quyền sở tại hoặc các hội, đoàn nhờ giúp đỡ vì đây là quyền của bạn được luật pháp bảo vệ.



  2. Alo_Be_nghe

    Alo_Be_nghe Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    23/10/2005
    Bài viết:
    260
    Đã được thích:
    0
    Là á lô tôi nghe
  3. yo_hatsukoi

    yo_hatsukoi Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    18/02/2005
    Bài viết:
    11.227
    Đã được thích:
    19
    Bác Fan ơi ơi ???
  4. yo_hatsukoi

    yo_hatsukoi Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    18/02/2005
    Bài viết:
    11.227
    Đã được thích:
    19
    Làm quen với đằng ấy chút nha ???
  5. yo_hatsukoi

    yo_hatsukoi Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    18/02/2005
    Bài viết:
    11.227
    Đã được thích:
    19
    Sinh viên ?ogiàu... vượt sướng?
    Họ đi học, song chẳng mấy khi có mặt trên giảng đường.
    Bên cạnh những cô cử, cậu cử tương lai đang ngày ba bữa ?ocơm bụi, canh đại dương? quyết tâm ?onghèo vượt khó?, trên giảng đường ngày càng có nhiều sinh viên ?ogiàu... vượt sướng? với những scandal, trò chơi trội làm... rung động cả giới học trò.
    Thi lại, học lại triền miên nhưng đẳng cấp ăn chơi thì ?ongoại hạng?: không mặc đồ dưới 1 triệu/bộ, lắp máy lạnh vào phòng trọ, bật bia rửa tay, thậm chí thuê cả ?ooshin? đi học hộ! Tiêu tiền không tiếc, thích thì làm, không nghĩ - đó là ?ogu? của những sinh viên quý tộc thời nay...
    ?oĂn tranh thủ, ngủ khẩn trương, học bình thường, chơi là chính?...
    Cưỡi ?ocon hươu cao cổ? Rebel có cái đuôi dài loằng ngoằng vọt ra khỏi căn nhà ba tầng, Trung nhằm thẳng hướng phố Huế lướt qua chợ trời, rẽ vào phố Tăng Bạt Hổ. Những hôm Công ty Xổ số kiến thiết Thủ đô quay thưởng, thể nào Trung cũng có mặt ở điểm quay để tận mắt chứng kiến giây phút một con độc đắc ?ora đời?. Đánh đề chỉ là một thú chơi rất ?otao nhã? của Trung, chủ yếu là ?ođể còn biết hồi hộp, chờ đợi?.
    Đây cũng là kiểu ?otrả góp? mà Trung cực kỳ ưa thích: ?oTiền nhà ít khi bê được của bà lão quá 20 triệu/tháng nên chơi đề cải thiện?. Chẳng mấy khi đánh đề dưới 1 triệu/con nên nhiều quán ghi đề thấy Trung đến vừa mừng nhưng mặt cũng xám ngoét. Và đã có lần anh chàng này được ?otrả góp?, bê nguyên 70 triệu tiền trúng đề đi tiêu một đêm và buổi sáng hôm sau thì hết.
    Ngay khi đỗ vào khoa tin học Trường đại học Q., ông bố Trung hứng khởi tuyên bố ?ođầu tư cho giáo dục là đầu tư cho phát triển?, ngay lập tức sắm cho cậu quí tử một máy tính xách tay giá 1.800 USD, một xe FX hơn 20 triệu đồng, một điện thoại di động 5,4 triệu và một thẻ ATM có cỡ 20 triệu trong tài khoản. Bà mẹ sợ con khổ đã quyết định mua một căn nhà trong ngõ trị giá 495 triệu ?ođể nó đỡ phải chuyển nhà trọ?.
    Đó là chưa kể các vật dụng như tivi, truyền hình cáp, đài ?ođể con học tiếng Anh?, máy giặt ?ođể đỡ mất thời gian vào việc vặt?... Được đầu tư như thế nhưng khi lên Hà Nội học chưa được bao lâu, Trung đã nổi tiếng với những chuyến ?ovi hành? thâu đêm trong ký túc xá. Giữa giờ học cứ thấy nhấm nháy là y như rằng tối đó mấy chiến hữu trong ký túc xá đã ?omở tiệc? sẵn, chờ Trung và mấy bạn ?ongoài thành? vào là cả bọn... sát phạt.
    Rèn nghề một thời gian, Trung được dân anh chị ở nhiều sới bạc lớn của Hà Nội biết mặt. Thua rất đau, có đợt phải xin bạn... 4.000 đồng ăn tối nhưng có lần Trung thắng tới 168 triệu sau hai ngày một đêm ngồi sới. Vũ trường, nhà hàng thỏa thuê, Trung tậu con Rebel, rồi cao tay... mua quà tặng mẹ. Số tiền còn lại, Trung cảm ơn các chiến hữu đã cho vay tiền. Vì thế, bất cứ khi nào ?ocông tử? này cần tiền, chỉ cần hô một tiếng là có.
    Cứ tưởng những sinh viên ?ochơi là chính? như Trung thật khó tìm nhưng chỉ một thời gian ngắn tìm hiểu, tôi đã được giới thiệu tới vài chục ?othiếu gia? với mánh ăn chơi và tốc độ đốt tiền... không tưởng tượng được. Đến nỗi một vị trưởng phòng công tác học sinh sinh viên của Đại học K. (Hà Nội) phải thốt lên: ?oTôi biết có một sinh viên lấy tiền của nhà nhiều đến mức chỉ cần anh ta... nhịn chơi một tháng là đủ tiền trao học bổng cho gần 200 sinh viên trong một năm?. Nói rồi ông kết luận: ?oGiờ những sinh viên chơi là chính như thế trường nào cũng có?.
    Hùng, một ?othiếu gia? ở Trường đại học dân lập Đ, nghe nói về Trung liền bảo ?odân chơi cả, biết chứ?. Nhưng ?onó ở hội casino, còn tôi thuộc hội làm vườn?. Hỏi mãi, mới biết đám sinh viên ăn chơi tụ nhau thành nhóm, chia hội hẳn hoi. Hội casino - đánh bạc, hội làm vườn là của những người thích chinh phục để đêm đêm dẫn bạn gái ra các công viên, ghế đá... chăm cây. Ngoài ra còn có cả hội thiếu vitamin cay (uống rượu bằng bát), hội chơi chim cảnh (săn hàng độc trên mạng)...
    Khác với Trung, Hùng chỉ đam mê chinh phục phái đẹp nhưng khả năng đốt tiền cũng không kém cạnh. Có biệt danh ?oDon Juan?, điển trai, cao ráo nhưng Hùng tuyên bố ?ođã chơi là chịu chơi chứ không chơi chịu?. Ngay năm thứ nhất, Hùng phát hiện một ?omỹ nhân? ở xóm trọ liền kề. ?oEm này sành điệu lắm, con quan, thuê một mình một nhà, xài toàn đồ xịn?. Khi hàng tá trai tráng phải ngậm ngùi ?ovác cưa về? thì Hùng dồn sức tìm nick của nàng để chat.
    Kiên nhẫn hơn một tháng trời mới hẹn gặp được. Hôm đó, Hùng đã làm một việc mà ít ai dám làm: đem chiếc Dream Thái mới cóng lên chợ trời bán lấy 19 triệu, cắm tiếp cái điện thoại di động và thẻ ATM (bị kiểm soát) lấy 15 triệu rồi cầm tiền đi thuê ngay một chiếc... Mercedes E240 để đón người đẹp. Thấy ghế chưa xịn, Hùng bỏ tiền bọc lông thú luôn cho hai chiếc ghế sau. Chưa đủ, trước khi đi, Hùng lên Trung tâm thương mại Tràng Tiền mua một bộ hàng hiệu.
    Chọn loại nước hoa hơn 10 triệu/lọ, chàng sinh viên láu lỉnh dúi vào tay cô nhân viên 500.000 đồng, ?oem xịt thử vào người anh một cái, nếu sếp thích mùi này anh sẽ quay lại mua?. Thế là đủ bộ, Don Juan bước lên Mercedes tới điểm hẹn. Nửa buổi dẫn nàng đi mua sắm, rồi ăn tối, đến vũ trường hô rượu xịn. Đêm, Hùng được toại nguyện khi nàng phản ứng yếu ớt trước lời mời ?ovào (khách sạn) Daewoo nghỉ?.
    Dù giật mình trước những kiểu ăn chơi ?ocao thủ? của Trung và Hùng nhưng khi gặp Tuấn (người Hà Nội, đang học Đại học K.T.) mới biết những anh chàng kia vẫn thuộc dạng ?otỉnh lẻ?. ?oTrung bình mỗi đêm thằng Tuấn tiêu hết 20 triệu?, một chiến hữu của Tuấn khẳng định. Anh chàng gầy gò này trông rất giống một công tử ăn chơi từng bị Công an TP HCM bắt vì tội dùng chiếc BMW đua xe.
    Luôn là ?ochủ xị? trong các cuộc chơi và dường như không bao giờ đếm tiền khi thanh toán, Tuấn có ?othâm niên? đốt tiền tính từ hồi học cấp III. Gái, rượu, vũ trường, đua xe... đều rất rành, đến nỗi bố mẹ ?ocông tử Bạc Liêu? này phải tính nước ?onhốt?: trả lương cho xe ôm, sáng đưa đi học, hết buổi đón về. Nhưng thay đổi đủ dạng người đưa đón đều chỉ được mấy hôm Tuấn đã mua đứt được, không bằng những chầu karaoke tới bến thì vô hiệu hóa bằng chính sách ?ođầu gấu trị?. Cắt viện trợ, Tuấn cặp với một bà gần 40 tuổi.
    Bà mẹ gầm lên, ông bố đành thỏa hiệp: ?oThôi, mày muốn lấy cái gì thì lấy, chỉ cần bốn năm sau đem về cho tao cái bằng đại học?. Thực thi thỏa thuận ấy, ban ngày thi thoảng thấy Tuấn xuất hiện trên lớp với bộ mặt hiền lành. Nhưng cứ chuông điện thoại reo thì y như rằng trước cổng trường đã có một, hai chiếc xe hơi láng coóng đang lòng vòng chờ đợi.
    Khi tiếp cận được cậu thanh niên mới hơn 20 tuổi này, Tuấn trả lời tôi một câu xanh rờn vì tưởng là bạn học cùng lớp: ?oTrẻ không xông pha về già ân hận!?. Hỏi: ?oCó đêm ông tiêu hết 20 triệu hả??. Tuấn nhả khói thuốc lạnh lùng bảo: ?oĐộc thuê sảnh khách sạn đã mất ngần ấy rồi ông ạ. Bữa nào khao nặng phải mất hai cục (200 triệu)!?. ?oÔng chơi trội quá?, ?oThiếu gì thằng như tôi, mỗi thằng khao một buổi?! Vừa trả lời xong, Tuấn đã ?obận? với chiếc điện thoại O2: ?oLại phải xuống Hải Phòng chơi với mấy thằng bạn?...
    Nữ sinh cũng lắm ?oanh hào?
    Cứ tưởng cánh sinh viên nam mới có những mánh chơi ?orạch trời rơi xuống?, nhưng thực tế giới ?osinh viên qúy tộc? nữ cũng có cách chơi sành điệu không hề kém cạnh.
    Sinh viên lớp K49 Trường đại học N. cứ đinh ninh cô Trần Thị Hải Yến, dáng người khắc khổ, là sinh viên cùng lớp suốt một học kỳ vì cứ đúng chuông là cô có mặt, hiên ngang đứng lên điểm danh. Thi thoảng Yến còn dẫn cả cô bạn đỏm dáng vào lớp. Thế rồi đến buổi thi hết học kỳ, một giảng viên khó tính chất vấn gay gắt khi thấy ?ovị khách? đi thi, người ta mới ngã ngửa ra rằng người vẫn đi học chỉ là oshin của sinh viên Trần Thị Hải Yến, còn cô sinh viên thật thì thi thoảng mới tạt qua ?othăm? lớp. Yến đã rộng rãi trả cô oshin 1,5 triệu/tháng để giặt giũ, đi học hộ để cô có thời gian... ngủ, đi mua sắm.
    Về xóm trọ tìm hiểu, Yến còn nổi tiếng hơn ở trường. Thoắt cái đã thấy nàng bán chiếc xe SH đen nhánh mới tậu với giá... 12 triệu. Đó là một buổi trưa, nàng móc di động gọi mối quen: ?oEm đang cần tiền, anh mua xe không??. Biết khách sộp, ông chủ đại lý xe máy kêu taxi đến ngay. ?oAnh dắt đi, 30 triệu?. ?o25 thôi em nhé!?. Chỉ một câu đó nhưng nàng cáu tiết móc điện thoại ra, chưa đến 7 phút sau, mặc kẻ đến trước đứng như trời trồng, nàng tuyên bố với người đến sau: ?oEm lấy anh 12 triệu, đưa tiền đây?.
    Với cái thẻ vip của một hãng taxi, đi đâu Yến chỉ cần gọi, cuối tháng trả tiền. Mà đó mới chỉ là thẻ vip tầm tầm bậc trung. Tại vũ trường N. nổi tiếng, dân chơi gọi rượu uống không hết thì gửi, riêng Yến... bỏ luôn, mai thích gọi tiếp. Khi ?onóng người?, Yến cởi áo khoác, lộ ra bộ hàng hiệu Hong Kong mỏng đến không cần tưởng tượng gì thêm. Tiêu pha như thế nên bà chủ nhà trọ của Yến đã... suýt ngất khi được cô sinh viên gửi chuyển cái hóa đơn ghi các khoản nợ lên tới 207 triệu đồng cho bố mẹ sắp lên thăm, rồi ?otếch? đi du lịch Singapore một tuần.
    Thế giới sinh viên ?oquý tộc? có nhiều kiểu chơi lạ đến giật mình. Là sinh viên đại học sư phạm ngoại ngữ, ngay khi vào trọ, Lan (quê Lạng Sơn) đã nổi bật với quyết định ?olắp điều hòa nhiệt độ?. Đợt Hà Nội mất điện do hồ Hòa Bình cạn, ?onóng không chịu nổi?, Lan rủ một bạn ra khách sạn ngủ. Nhưng đến nơi, ?osợ nhỡ đêm mất điện?, cô quyết định mua luôn vé máy bay để... bay vào TP HCM ngủ, nhân tiện đi mua sắm. Hai hôm sau về, Lan khoe: ?oChỉ mất có hơn 20 triệu?.
    Rồi mới cách đây một tháng, cả xóm sinh viên xôn xao vì mất nước và còn xôn xao hơn khi thấy Lan gọi đại lý nước khoáng chở 20 bình La Vie đến. Nhân viên giao hàng của La Vie cũng ?ochoáng? khi biết khách hàng mua nước của mình chỉ để... tắm. Mà không chỉ một hôm, gần một tháng trời mất nước, khi đám sinh viên bên cạnh không có nước để uống thì Lan vẫn tắm bằng nước tinh khiết vì... thích.
    Trên đây mới là ?othành tích? tiêu tiền của một vài trong số những sinh viên ?oquý tộc?. Có nhiều ?ođẳng cấp? thấp hơn với một bộ phận không nhỏ sinh viên suốt ngày la cà quán xá, cà phê Internet. Song cũng có những sinh viên ăn chơi, đập phá còn kinh khủng hơn nhiều. Và thành tích học tập của họ cũng thuộc dạng kỷ lục. Có vị một kỳ thi bảy môn thì cả bảy đều phải vào ?ovòng chung kết?.
    Nhân vật Trung ở đầu bài hay ?otự hào? khoe: ?oTôi là sinh viên năm 4 rưỡi, dù trường tôi dạy chỉ có 4 năm/khóa?. Theo lời Trung thì ?otrình độ? của anh chưa thấm thía gì vì có kỷ lục một ?ođại ca? học Trường đại học N. cách đây mấy năm: ?oHắn học đến năm thứ tám mà vẫn chưa muốn ra trường ông ạ?...
    Có một sự thật là hiện có nhiều người Việt Nam hiện nay đã giàu đến mức... không thể tưởng tượng được! Không biết số tiền bị đem... đốt một cách dễ dãi thế từ đâu ra?

  6. yo_hatsukoi

    yo_hatsukoi Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    18/02/2005
    Bài viết:
    11.227
    Đã được thích:
    19
    À ơi
  7. yo_hatsukoi

    yo_hatsukoi Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    18/02/2005
    Bài viết:
    11.227
    Đã được thích:
    19
    Wenger: Thành công không trọn vẹn
    Thứ bảy vừa qua, Arsenal đã giành chiến thắng với tỉ số 1-0 trước ManC tại Highbury, trận thắng này là một món qua đầy ý nghĩa với HLV A.Wenger vì vào ngày hôm đó chính là sinh nhật lần thứ 56 của ông.

    Một ngày mùa xuân năm 1997, có một người đàn ông Pháp từ Nhật Bản tới London! Người đàn ông có vẻ ngoài lịch lãm, điềm tĩnh và hiểu biết như là một nhà nghiên cứu hay một giáo sư Đại học! Nhưng không, ông tới London để trở thành HLV cho đội bóng đá Arsenal! Từ ngày ông đến, CLB phía Tây London như đổi thay diện mạo... Với Tony thủ lĩnh, Seaman chắc chắn trong khung gỗ, Wenger đã bắt tay ngay vào việc đưa Arsenal trở thành thế lực cạnh tranh đáng gờm với ManU, khi đó đang còn đang làm mưa làm gió ở nước Anh! Bao nhiêu cầu thủ đã đến, cống hiến và có người đã ra đi, nhưng trong tim họ luôn cảm thấy Arsenal FC như một gia đình, trong đó ông là người thầy, người cha đáng kính! Không nóng nảy, không ngoa ngôn, cách hành xử của ông nhẹ nhàng, hiểu biết và hiệu quả như những dòng nước ngọt từ từ thấm sâu vào lòng đất! Ông đã giúp tất cả các cầu thủ Arsenal, các cá tính Arsenal khác nhau, từ những Lee Dixon, Winterburn nóng nảy, Anelka ngỗ ngược, Kanu tưởng như phải giải nghệ vì bệnh tật, hay cần mẫn và trung thành như Bergy, Ljungberg, trẻ tuổi và cần được động viên như Cecs, Flamini, Reyes, Persie trở thành người một nhà, cống hiến cho Arsenal trong quá khứ, hiên tại và cả tương lai... Họ đã cùng làm nên một Arsenal với lối tấn công quyến rũ, với những ấn tượng và chiến tích mà khó có đội bóng nào có thể lặp lại... Cùng Arsene Wenger, Arsenal đã thăng hoa với một phong cách, một cá tính rất riêng... Trong môi trường PL hiện tại, nhiều người đã mệnh danh Arsenal như đàn thiên thần cuối cùng còn tử vì cái đẹp để hết mình cứu vớt nó... Và A W là người hướng đạo cho đàn thiên thần đó!
    "Mỹ nhân tự cổ như danh tướng
    Bất hứa nhân gian kiến bạch đầu"
    Nhưng dường như hai câu thơ nghiệt ngã dành cho những kẻ tài hoa yểu mệnh đó nhiều khi ứng với Arsenal và đúng vô cùng... Arsenal đẹp, WG lịch lãm, nhưng điều đó không có nghĩa là số phận ưu ái chiến thắng với họ... Họ đã phải gục ngã trước cổng thiên đường ở những phút giây quan trọng nhất, như là định mệnh. Dường như nỗi buồn khi không thắng MU ở FA, bị Chelsea vượt qua ở Tứ kết CL năm 2004 dễ dàng được chúng ta quên hơn, bởi năm đó Arsenal đã vô địch PL với một màn trình diễn tuyệt hảo... Nhưng có những nỗi đau chỉ dành cho Wenger và vẫn xót xa trong tim các Gunner mỗi khi nghĩ lại... Sinh nhật lần thứ 55, và Arsenal của ông gục ngã trước Mu ngay trên Old Trafford và dừng chuỗi trận bất bại huyền thoại ở con số 49 - con số ám ảnh biểu tượng cho sự kết thúc theo quan niệm của người phương Đông! Chúng ta đã đổ lỗi, chúng ta đã an ủi nhau, thậm chí có lúc chúng ta đã tìm mọi cách nguỵ biện cho trận thua đó... nhưng cuối cùng vẫn phải chấp nhận thực tại: Chuỗi bất bại bị cắt ngang bởi MU - đối thủ truyền kiếp... Có ai cay đắng như WG? Và đến khi nào ông mới không bị ám ảnh bởi sinh nhật muốn quên đi ấy?
    Nhưng sự phũ phàng của số phận dành cho ông không chỉ có thế! Tại trận cầm quân các Pháo thủ lần thứ 500 của mình, đoàn quân của ông lại gục ngã, lần này là trước Chelsea trong một trận đấu mà bất cứ ai quan tâm đến Arsenal và cục diện PL đương đại đều hiểu ý nghĩa của nó... Chúng ta đã đặt nhiều hi vọng vào một Arsenal hồi sinh sau những lao đao khi Viera ra đi - nhất là trước một Chelsea với một sức mạnh như vũ bão... Lại thất bại, người đàn ông đeo cà vạt đỏ đó đã cúi xuống, đưa tay lên đỡ trán! Ông nghĩ gì? Ông nghĩ gì? Khi mà cả chục năm nay, các cầu thủ đến rồi lại đi, các Gunner luôn nhìn vào ông với ánh mắt yêu kính và đầy tin tưởng, vì ông là người quan trọng nhất giúp ta thấy Arsenal là như thế nào! Ông đã phải tính toàn ra sao để với một ngân sách chẳng mấy dư dả, Arrsenal có thể vừa xây sân mới vừa tuyển được cầu thủ đảm bảo đội hình? Ông đã nhìn người ra sao để bao nhiêu cầu thủ nhỏ bé và vô danh đến với Ars và toả sáng ở nơi này? Thành công của Arsenal, ấn tượng về Arsenal, cá tính của Arsenal, tình yêu của nhiều Gunner được tạo nên bởi ông - vì ông là người kế tục xứng đáng nhất cho truyền thống và lịch sử của CLB...
    Vậy khi các học trò không vượt qua được đối thủ, được số phận, được lời nguyền độc ác đeo đẳng trên đầu những kẻ trót mang đôi cánh thiên thần, ông nghĩ gì? Đắng cay, thất vọng, trách sao số phận quá nghiệt ngã với ông? Có bao giờ ông nghĩ đến một từ "Nếu"? Qúa khứ là thứ duy nhất không thể làm lại, khi trải qua những nỗi đau đó, trong lòng ông đọng lại những gì? Có khi nào ông thất vọng về Arsenal? Xin đựoc trả lời bắng một câu hỏi khác, " Ông có yêu Arsenal không?" Ông sinh ra để dành cho Arsenal, ông yêu Arsenal như yêu chính bản thể mình... Đắng cay ư? Đúng! Thất vọng ư? Ai chẳng có lúc thất vọng về bản thân? Nhưng vì đây là tình yêu, là máu thịt nên yêu Arsenal là yêu cả nỗi đau, cả những thất bại... Không trải qua gian khổ, người ta không thể chiêm nghiệm được thế nào là hanh phúc thực sự... Hạnh phúc là được cùng nhau chia sẻ cả nỗi đau... Thất bại để biết rằng vậy là hạnh phúc đang còn vẫy gọi ta ở phía trước
  8. yo_hatsukoi

    yo_hatsukoi Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    18/02/2005
    Bài viết:
    11.227
    Đã được thích:
    19
    Cruyff vs Mourinho: Khẩu chiến tập 2
    ?oThánh Johan? lại tiếp tục khẩu chiến với José khi cho rằng Mourinho phải học cách làm cho các đồng nghiệp tôn trọng. Cả 2 đã khởi đầu cuộc khẩu chiến khi Cruyff chỉ trích thứ bóng đá thực dụng của Chelsea dưới thời Mourinho rằng họ đã hy sinh yếu tố giải trí và chỉ biết đến hiệu quả.

    José đáp trả lại rằng Cruyff là ?ongười của quá khứ? và thách thức ông này ?ochỉ dạy? mình cách để là một HLV giỏi hơn khi José đã có tất cả những vinh quang tại cúp Châu Âu.
    Và giờ đây Cruyff lại khơi màu cuộc chiến khi cho rằng ông sẵn sàng chỉ bảo Mourinho cách chơi đẹp và hơn thế nữa: cách làm cho đối thủ tôn trọng những gì mình gặt hái được (!).
    ?oGiữa thứ bóng đá đẹp, điều mà tôi luôn bảo vệ, và bóng đá nặng về kết quả có một sự khác biệt rất lớn. Một đội bóng bình thường phải cố gắng phòng ngự như khả năng có thể nhưng một đội bóng lớn phải làm hơn thế nữa. Đó là vì cái đẹp của trò chơi.
    Vì thế tôi không có sự cảm thông dành cho các HLV đặt kết quả lên hàng đầu, họ chỉ nghĩ đến bản thân họ mà không nghĩ đến bóng đá.
    Tôi sẽ vui lòng chỉ cho Mourinho cách chơi bóng đẹp như Ajax của những năm 70 hay Barca của những năm 90. Và tôi cũng chỉ cho ông ta cách gặt được sự tôn trọng của đối thủ cho những gì ông đạt được.?
    Không hiểu có phải vì thứ bóng đá thực dụng của Mourinho đã đánh bại đội bóng chơi bóng đẹp Barca của ông hay không mà một bậc lão làng như ?othánh Johan? lại sa đà vào cuộc đấu khẩu với hậu bối José như vậy. Vậy ông nói sao nếu José lại hỏi ngược lại: ?oTôi đã đánh bại kiểu chơi bóng đẹp của ông vậy tôi học gì nữa đây? Cách chơi đẹp để thua??.

  9. yo_hatsukoi

    yo_hatsukoi Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    18/02/2005
    Bài viết:
    11.227
    Đã được thích:
    19
    Break dance kiểu mới
    Một anh chàng mê break dance người Thụy Sĩ đã được ghi danh vào cuốn kỷ lục thế giới Guinness. Thành tích anh đạt được là chỉ bằng một cú đệm, anh có thể quay 16 vòng liên tiếp bằng khuỷu tay.
    Dân mê break dance chẳng lạ gì với mấy ngón quay tay, nhưng Mark Dossenbach, 25 tuổi lại không thể hiện "đẳng cấp" bằng màn trình diễn ấy. Sau một lần bị chấn thương bàn tay, anh chuyển sang động tác quay tròn chống bằng khuỷu tay, thay vì trụ là bàn tay. Để thành thục như ngày nay, Mark đã luyện tập trong 8 năm trời, mỗi ngày chừng một tiếng đồng hồ.
    Mark tỏ ra rất hạnh phúc khi nỗ lực của anh được thế giới công nhận. Anh tuyên bố sẽ vẫn luyện tập dài dài để có thể tăng số vòng quay lên nữa.
    [​IMG]
  10. yo_hatsukoi

    yo_hatsukoi Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    18/02/2005
    Bài viết:
    11.227
    Đã được thích:
    19
    Giới hạn của tình yêu
    Trước hôn nhân các bạn gái không thể ?ođo? tình cảm qua mức độ gần gũi bởi điều đó không hoàn toàn đúng. Với các bạn gái, biết giữ mình mới giữ được tình yêu.

    Tôi gặp anh trong một đêm liên hoan văn nghệ. Anh đàn hay, hát giỏi, lại rất điển trai nên nhiều cô ngưỡng mộ, trong đó có tôi. Thật bất ngờ khi anh nắm tay tôi lên sân khấu để hát cùng với anh. Tôi sung sướng ngây ngất trước hạnh phúc bất ngờ ấy. Ngay trong lần đó, anh đã hôn tôi một nụ hôn nồng thắm, thật dài, thật sâu. Tôi chấp nhận như một lời tỏ tình. Không lâu sau, anh thường xuyên rủ tôi đi đến những nơi vắng vẻ. Bên nhau nơi trang thanh, gió mát, chỉ có hai người, anh luôn ghì chặt lấy tôi, môi không ngớt tuôn ra những lời say đắm. Và cuối cùng, anh đòi tôi cho anh chuyện đó.
    Dĩ nhiên, anh không hành xử theo kiểu: ?oTại hạ xin bẻ khoá động đào? như trong truyện cổ. anh chỉ từ từ mỗi ngày lấn một tí. Khi tôi phản kháng thì anh ấy ngưng ngay, rối rít xin lỗi: ?oAnh biết, anh giữ nào phải chỉ cho em, còn cho cả anh nữa. Em như thế anh quý trọng em lắm?. Thế nhưng chỉ lần gặp gỡ sau, anh lặp lại chuyện cũ với tần suất còn cao hơn và sự phản kháng của tôi lại yếu ớt hơn.
    Anh thề là sẽ chỉ thể hiện sự yêu thương chứ không chiếm đoạt đời con gái của tôi. Anh còn bảo rằng, anh lo giữ gìn cho tôi như vậy mà tôi vẫn chưa tin, chứng tỏ tôi không thật lòng yêu anh.
    Đừng đi quá giới hạn
    Thế rồi một lần anh đã vượt qua ngưỡng giới hạn một cách dễ dàng vì tôi không đề phòng. Sau vài lần như vậy, tôi giật mình nhìn lại, mình có còn là cô sinh viên trong trắng không? Một thời gian sau, khi tôi đã hoàn toàn lệ thuộc vào anh thì anh giữ bỏ một cách không luyến tiếc.
    Xa anh một thời gian, lúc đầu tôi cũng hoang mang, lo sợ, nghĩ đời mình coi như đã hết. Nhưng cuộc sống không ngừng trôi, tình yêu không thôi đơm hoa kết trái.
    Tôi lại có người yêu mới. Anh biết và tha thứ cho tôi. Bây giờ nhớ lại quãng đời ấy, tôi mới nhận ra mình bị ép buộc ********. Mà sự ép buộc này cũng là một thứ bạo hành mà nạn nhân lại ngây ngất tưởng mình đang được yêu.
    Tôi viết lại câu chuyện này để các bạn gái trẻ cảnh giác trước lời đường mật của những kẻ bạo hành.
    Với tình yêu, sự gần gũi cao nhất có thể chấp nhận chỉ là những nụ hôn. Khi vượt quá nụ hôn là đã đi quá giới hạn rồi.

Trạng thái chủ đề:
Đã khóa

Chia sẻ trang này