1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Tập Nhật Kí của kẻ tâm thần

Chủ đề trong 'Tâm sự' bởi calsper, 10/11/2006.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. calsper

    calsper Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    15/10/2006
    Bài viết:
    20
    Đã được thích:
    0
    Tập Nhật Kí của kẻ tâm thần

    " Em có muốn về nhà anh ngủ lại đêm nay không
    Anh muốn nhìn thấy em vào mỗi buổi tối trước khi ngủ và mỗi khi thức dậy
    Mình sẽ như Adam và Eva,Anh là Adam còn em là Eva .Và thượng đế đã an bài,là không cho vào vườn cấm.
    Thế nhưng vào 1 ngày chúng ta vào vườn cắm và ăn trái cắm,chúng ta bị thượng đế qưởu phạt và đày xuống trần giàn,ở đây,chúng ta sinh ra 1 đàn con 50 con lên núi ,50 con xuống biển " Lại là những suy nghĩ mong lung của kẻ ko có tình yêu như tui ,tui từ nhỏ tới lớn chưa biết tình cảm là , thế nào thế nên
    thường xuyên suy nghĩ mong lung ,lung tung cả lên
    Tui dường như là 1 kẻ lang thang cô độc trước thế giới lạnh lùng và nhiều đắng cay như thế này (vẫn vơ lại hoàn vớ vẩn) .Lại mất 1 buổi sáng nghĩ học vì cái lí do chết tiệt nào đó,nhường như mỗi khi tui cúp học là bày cho mình 1 lí do chính đáng và hoàn hảo .Hôm nay là bữa thứ 70 mình cúp học,chính mình cũng phải potai với chính bản thân mình,quá nhiều mâu thuẫn, ngồi trước căn tin của trường Đại Học KHTN,mình cứ ngỡ mình đã là sinh viên ,đang là sinh viên năm nhất nhỉ .
    Ôi,không tất cả thật đau đớn thì RA MÌNH ĐANG ÔN THI (AH thì ra là thi rớt,thế là hoàn hồn,nhưng ko fải là thì rớt mà là ko có đi thi thì sao gọi là thi rớt) khùng điên không thể tả.
    Ngồi đọc tờ bào Tuổi Trẻ mà than ôi,biết bao nhiêu cơ hội bày ra trước mặt mà chỉ có thể dzòm wa những trang giấy Ví Dụ như là trường FPT-arena đang tuyển sinh để vào khoá học mới cho học ôn tiếng Anh TOEIC miễn phí ,thì sao nhỉ wá béo cò ,mà nếu như kẻ dốt tiếng anh như mình mà thi đậu thì sao cũng không có tiền để theo học thế là chưng hửng ,đời sao chán thế nhỉ,ngồi 1 mình ước gì có 1 người chia sẻ nhỉ
    Nghĩ mong lung ko sau này mình sẽ đi đâu về đâu,nhiều người bạn nói sau này mày sẽ làm gì,tui nói sau này:"mày thấy tao ngồi xin ăn ở đường PHAN XICH LONG(PXL) là tao đó ,^ ^ nó nói mày nói vui nhỉ,mà biết đâu sau này có thể như vậy .ngồi trước cái căn tin đó dzòm những người CB-NV đang làm vệ sinh ,quét rác lại nghĩ có thể là mình của tương lai đó và ngồi tự cười 1 mình,người ta nhìn vào tưởng thằng này bị "kìn" hay ít nhất ko biết nó cười về cái gì nhỉ
  2. calsper

    calsper Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    15/10/2006
    Bài viết:
    20
    Đã được thích:
    0
    Hôm qua,buổi tối 2 anh em ra quán cóc ngồi uống cafe và tâm sự cho nhau nghe,đủ thứ chuyện trên trời dưới đất ,mình lại hỏi đó giờ anh quen mấy người con gái rồi ,anh mình trả lời ấp ấp mở mở và cởi từng tên một ,mình không nhớ chi tiết nhưng tất cả là 7 cô thì phải .Anh quan hệ lần đầu khoảng 10-11 tuổi gì đó,tui nghe mà nổi gai óc thì ra lúc đầu anh quen 1 con "nhỏ" và đã sắp thành công nhưng nghĩ lại mới quen có 1 tuần mà làm vậy coi sao được nên thôi "đã trèo xuống từ trên người con nhỏ ấy" và người con gái đó lần sau hỏi người bạn anh là Tùng rằng anh có bedê ko , anh ấy tức mà chẳng nói dc gì,thế là anh lập lời thề ,hể gặp ai cũng ko tha ,thà có lỗi với người ta ,hơn có lỗi với chính bản thân mình.
    Tui nghe như sửng sờ[ anh nói mày còn con nít wá anh mày lúc trước mới vào lớp 1 đã biết viết thư tỉnh tò rồi,còn mày lớp 12 mà chắng biết dek gì cả,nghe thật chói tai và bực cả mình.Giá trị con người thời buổi hội nhập WTO là thế sao.
    Nghĩ lại người con gái mà ảnh kể sao thấy mà não lòng thế nhỉ ,chẳng lẽ con gái thời nay đúng với câu của 1 người bạn mình là :"Thời buổi này cần *** thôi đâu cần tình"đau lòng thay
    khi nghe tới đây ,vậy con người chẳng khác gì con "vật " sao sorry cái này nói nghe nặng và chướng tai nhưng đây là Nhật Kí của mình mô tả chân thật chi tiết về cuộc đời mình ,nếu các bạn cho là nặng thì vui lòng bỏ wa cho kẻ TÂM THẦN này.
    Con "vật" là sao nhỉ , à tới mùa sinh nở thì đi kiếm ******** để làm chức năng sinh sản của mình còn con người thì sao nhỉ,chẳng lẽ con gái tới lúc "..c
    Cho phép nói thật và nói thật là ngày ấy của phụ nữ." là đi kiếm ******** để thoả mãn sao nhưng mình nghĩ con người có khối óc lí chí để mà kiềm nén cảm xúc chứ.
    Nói thật là người bình thường nào cũng có nhu cầu sinh lí "cao" cả,nhưng phải biết chừng mực chứ nhỉ hay tại mình quá ngây thơ nhỉ,Oh ko fải tại mình wá giá(giá cái đầu mình chỉ mới 18t,cái tuổi mà đẹp và thơ mộng nhất nhỉ) thú tội là mình cũng thường xuyên nghĩ về cái chuyện đó nhưng ko mình có thể kềm chế được mà,chắc cũng tại lí chí mình wá mạnh mẽ nên dễ bị sự vật tổn thương nặng nề nhỉ
    . 1 ngày chẳng ra gì toàn là khùng với chẳng điên ngày nào cũng như ngày nào mang cái cặp nặng nề đến trường nhưng chẳng bao giờ lên lớp mà la cà quán cafe tiệm nét hay cả nhà sách,đọc đọc và đọc để giết thời gian và đi về nhà .
    Nhiều khi nghĩ mày thật tồi tệ ,****** bỏ tiền mồ hôi nước mắt để mày đi học mà mày lại ko đi học,mày đúng là đúa con "phá của" lại là suy nghĩ ước gì suy nghĩ của mày có thể giết được mày nhỉ.
    Đọc tờ báo thấy có 1 quyển sách mới "Economic hit man"(Lời thú tội của 1 sát thủ kinh tế) nghe cũng hay nhất quyết phải đi kiếm về đọc mới được ^ ^.Trích nguyên văn trong bài tuổi trẻ: " Chuyện kể về 1 người John Perkins nhà văn 61 tuổi đã làm sửng sốt những ai cầm trên tay cuốn sách này khi kể lại 1 cách chân thật va hấp dẫn cuộc đời ông cùng những giằng xé nội tâm căng thẳng,những xám hối tội lỗi, để từ đótái hiện câu chuyện về nước mỹ từ một nền cộng hoà được vị nể trở thành 1 đế chếd ang91 khiếp sợ.Những sat thủ kinh tế cua John Perkins viết là những kẻ mà công cụ của chúng là những báo cáo tài chính lừa đảo,những cuộc bầu cử gian lận,những khoản tiền thưởng éo bở,những vụ tống tiền ,******** và giết người "
    Đáng sợ ,chỉ có 2 từ để diễn tả,con người hơn loài vật là có chí óc và bộ não ,có những suy nghĩ riêng tư nhưng chúng đang bị chính con người lợi dụng là con người có thể suy nghĩ nên có quyền làm này nọ để con người huỷ diệt con người.tại sao cũng là con người mà lại chia rẽ sắc tộc tôn giáo nhỉ,rồi khủng bố .v.v...v thật nhức nhói.
  3. calsper

    calsper Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    15/10/2006
    Bài viết:
    20
    Đã được thích:
    0
    Buồn nhỉ ! lại 1 nổi buồn vu vơ không biết xuất xứ từ đâu lại những dằng xé nội tâm hay tại mình không bản lĩnh nhỉ.Thật bực mình nghe cái bài "Mõi mòn" của Triệu Hoàng nghe hay làm sao mặc dù nghe đến nổi mỗi lần nghe tiếng nhạc là tiếng mình hát ,mình cũng giống ca sỹ lắm chứ ^ ^ .
    Nói về nhạc thích nhất là hai bài "Dĩ vãng cuộc đời và Hoa Bằng Lăng " nghe mới hay làm sao về số phận của những người bất hạnh chắc là trong đó lại có mình là 1 trong những kẻ bất hạnh.
    Nhớ lại cái khoảng thời gian đen tối ,nghe có vẻ ge thiệt nhưng thật tình lúc đó chỉ muốn tự tử cứ với cái í nghĩ tại sao mình lại xin ra trên thế giới này nhỉ, lạc lõng cô đơn trống trãi và hoang mang.
    Người mẹ mà mình kính yêu lại thốt ra 1 câu mà có lẽ mình sẽ phải mang nó đi theo suốt cuộc đời này:"Tại tao sinh mày ra mà tao sặc nghiệp,mà lúc đó tao cũng chẳng muốn sinh ra mày , tại máy người bạn kiu tao sinh mày ra đó , mày mới có ngày hôm nay đó" Tui ngồi chỉ biết đực mặt ra chắng biết nói gì cả,căm nín.khóc thầm trái tim như rỉ máu,nhưng thôi tui là 1 thằng con trai nên trai sạn rồi chẳng có giọt nước mắt nào chảy cả,chỉ có khoảng ko vắng lặng và nổi buồn man mác.Tui vẫn biết bà ấy thương tui , nhưng tui lại không thể chịu nổi cách nói chuyện của bà ấy,nhiều khi lại tự nhủ chắc tại bà ấy nóng quá ko kềm chế được dù sao cũng chỉ là phụ nữ cần được chiều chuộng và cưng yêu nhưng ba tui thì ko bao giờ làm được điều đó .Bà gánh cả gia đình 4 miệng ăn,vui thi thôi buồn thì mắng 3 thằng đàn ông ngồi đực mặt ra nghe .nghe thật buồn cười nhỉ, nhưng gia đình tui là thế đó,ba tui thương binh nhưng ổng thì chẳng ra hồn ra ráo gì cả ,có thể nói tui căm ghét ông ta từ nhỏ tới lớn.Tính ra ổng chẳng bao giờ quan tâm đến ai cả
    Nhậu vào thì chửi rủa inh ỏi còn bình thường thì như 1 thằng bị căm, chẳng bao giờ nói 1 câu nào chỉ tới ( giờ linh là giờ nhậu) thì kiu tui "Đẹt đi mua rượu thuốc cho tao" thế là xong 1 ngày,đó cũng là câu nói duy nhất trong ngày ổng nói với tui .Thật nực cười có người hỏi khi ba mày chết mày co khóc ko,tui thì ko trả lời nhưng nếu tui nói thì tui sẽ nói là không,chẳng có giọt nước mặt nào cả với tui là thế đó,1 kẻ bất hiếu
  4. calsper

    calsper Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    15/10/2006
    Bài viết:
    20
    Đã được thích:
    0
    Hôm nay là ngày gì thế nhỉ,tại sao lại dám mở topic trên ttvnol nhỉ,có wá nhiều người bình luận và phê bình, mình từng đã là đọc giả của chị Coldpard chị ấy viết rất hay và cảm xúc chính chị ấy đã chuyền cảm xúc và kiu em nên viết Nhật Kí như chị đi cho khoay khoả và khoả lấp chỗ trống trong tâm hồn.
    Lần đầu ngồi viết cái máy nó bị kìn làm sao,ko thể nào đánh được chữ nào để gửi đi thế là tạm ngưng 1 thời gian ko viết,và sao tự dưng hôm nay lại ngồi viết lại,ai dè lại được nên đành ngồi viết 1 tràng coi như bộc bạch tâm sự.
    Nhớ lại câu nói 1 người bạn,nghe thật buồn cười, người đó hỏi mình Trường có bạn gái chưa, minh thật tình trả lời là chưa thì người đó lại nói xạo dốc hoài,ai mà tin.
    Nghe thật buồn cười ,lúc mình nói thật chẳng ai tin,lúc thì minh nói xạo nói dốc thì lại tin.Thôi kệ cứ coi đó là sự thật đi nhỉ,tui nghĩ trong đầu nếu có lần sau tui sẽ nói tui có cả chục đứa bạn gái , thế là mang tiếng "đào hoa", chứ giờ mang tiếng đào hoa hay mang tiếng nói dốc nói xạo đây nhỉ ???
    Vấn đề thật nan giải ,giống hệt như khi coi flim "Cửa hàng áo cưới" co đoạn cô gái nói : "ko nên cầu toàn wá ,người con trai ko có việc làm thì là người ko có cầu tiếng,còn khi có công việc thì ổn định thì chàng cứ mãi mê làm việc chẳng thèm để ý tới mình,con gái mình cũng thật kho hầu lắm nhỉ"
    Nên tui lại nghĩ khi mình có được cái này ,chắc chắn cũng là lúc mình lại đánh mất 1 thứ khác,ko thể nào có thể toàn vẹn cả đôi đường cả.
    Nghĩ lại hồi hè đi chơi Đà Lạt thật vui vẻ khi đi dao lưu với dân tộc miền núi,được gặp các cô nào dân tộc giống hát liếu lo,và mình lại phải lòng 1 cô gái dân tộc.Mà cái phong tục thật kì lạ là con gái đi hỏi cưới chứ ko fải con trai, mà lại phải ở rể nữa mới ác chứ.Khi cô vợ chết thì phải sang ở với chị hoặc em trong gia đình họ.Còn nếu ko mà muốn về nhà bố mẹ thì phải làm công ko trong 2 năm mới được về và khi về ko được đem theo bất kì món gì cả ngoại trừ bộ đồ trên người ^ ^ nghe thấy thik nhỉ
    Khí trời Đà Lạt thật ôn hoà mát mẻ dể chịu lòng người ,ko như hồi đó cái lạnh xé da xé thịt ,DL bây giờ khí hậu mát mẻ.Khoái nhất là ngồi ngắm mưa phùn, lúc nào cũng thấy mưa phùn rất đẹp buổi sáng toàn sương wá thơ mộng và nên thơ.
    Ước gì mình có thể ở đây luôn nhỉ,tránh xa cái TP.HCM ồn ào lúc nào cũng hối hả với cuộc sống với nhiều cạm bẫy lo âu và suy nghĩ,thật điên đầu lại quay cuồng với chính những suy nghĩ của mình .
    Mà chắc 1 điều là ko bao giờ mình dám nói ở ngoài đời thật.Bởi 1 điều ở ngoài đòi mình là 1 người nhan nhát có thể nói là vậy lại mơ về cô bé,lại ước có 1 người iu,nhưng lại đắm chìm trong mơ ước có 1 người iu mình thật lòng và san sẻ buồn vui với mình, thật nực cười bời vì chính mình ko biết co yêu họ ko,rồi nào là có mang hạnh phúc ko hay là cô ấy sống với mình sẽ khổ bởi vì mình là 1 thằng học sinh nghèo rớt mồng tơi ko có chí hướng ko có ý chí phấn đấu , lại chẳng có xu nào như kẻ bụi đời hay phải gọi là ăn mày nhỉ.Chỉ được có cái đẹp "chai"
    phải nói là vậy mà mình lại khinh bỉ chính mình, mày mà đẹp gì có nhiều người đẹp hơn mày kài ,mày thôi ảo tưởng đi,lại vở lẽ và ngồi nghe bản nhac :"Kiếp phong ba" của Châu Gia Kiệt
  5. calsper

    calsper Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    15/10/2006
    Bài viết:
    20
    Đã được thích:
    0
    Một ngày chẳng ra gì,xem thời sự 1 đứa bé ở DBSCL học lớp 7 mà chẳng đánh vần a..b..c cũng ko được buồn cười cái thật trạng giáo dục VN ,rồi tiết học mà học sinh làm chủ ở trường Nguyễn Thị Minh Khai ,nào là mô hình giáo dục mới ,đủ thứ linh tinh vặt vãnh khiến mình chán ngáy. Mong sao có 1 ngày ba mẹ ko cãi nhau nữa ko hằng sâu chà sát muối lên vết thương của đứa con nhảy cảm của họ nữa
    Chán ,câu cú cú pháp thì vụng về chấm phét thì từa lưa tét bét,ngồi ngẫm nghĩ ối giời mày dốt văn như thế mà lại đi viết Nhật Kí à Viết để giải toả nỗi niềm mà.
    Ý nghĩ trong đầu lại hiện ra,mày ko thăm do khán giả có thích mày viết ko sao mà viết nhiều thế mới có buổi chiều mà viết cả khối chuyện,ko mình viết cho bản thân mình chứ ko fải viết cho người khác thì làm gì phải câu nệ,ai thích xem thì xem ko thích thì thôi nhỉ(vui ko vui buồn ko buồn) thôi kệ tới đâu thì tới,chán wá rồi ,cả người chẳng còn tí sức lực nào.
    Ngồi đợi ngày này wa ngày khác chỉ để đợi cái phiếu báo trúng tuyển của Trường DH đào tạo wa mạng từ xa mà cứ cảm tưởng như dài cả thế kỉ , bực thiệt nó làm cái wái gì mà lâu thế nhỉ,đợi cả nữa tháng rồi chẳng thấy tăm hơi đâu cả,thà nó gửi giấy về nói rằng mình đậu hay rớt có nhẻ đỡ phải mệt mỗi như thế này ,còn khó chịu hơn khi đợi người yêu ^ ^ "
  6. calsper

    calsper Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    15/10/2006
    Bài viết:
    20
    Đã được thích:
    0
    Lài mẶt ngà?y nưfa trĂi wa thẶt vĂ vì,mới sàng sớm thức dẶy 'ình 'i hòc ,nhì?n Kim 'Ă?ng hĂ? à 9h00 trĂf mẮt rĂ?i,dư?ơng như là? 1 cài cớ 'Ă? mì?nh nghìf hòc nưfa,chàn thẮ nhì?
    ThẮ là? nf?m dà?i ngĂ?i xem flim tới chiĂ?u tới lài trợt nghìf thơ?i gian trĂi wa thẶt vĂ nghìfa,xem nhưfng bẶ flim hà?nh 'Ặng lài thẮy vui vui,nf?m Ăm meo meo và?o lò?ng thẮy lò?ng thĂm chùt Ắm àp và?o lò?ng giưfa trơ?i nòng chang chang giưfa 12h trưa.
    Ràng mà? xem tới tẶn 5h chiĂ?u lĂn lĂ?u ngĂ?i chơi game và? nhẶn 'ược 'iẶn thoài cù?a thf?ng tìn ,1 thf?ng bàn thơ?i PhĂ? thĂng nò rù? 'i chơi nhưng thòi ko 'i thẮ là? ơ? nhà?,gf̣p 1 thf?ng bàn thĂn ngĂ?i nhẶu với nò tư? 7h tới 9h20 nò xì?n,thẮ là? buĂ?n lài ngĂ?i viẮt NhẶt Kì 1 mì?nh cĂ 'ơn giưfa cài thẮ giới càm bĂfy và? vĂ nghìfa nà?y.
    NgĂ?i buĂ?n bĂng quơ,chàn thực tài lài muẮn sẮng cuẶc 'ơ?i cù?a kè? fn mà?y lài sung sướng hơn mì?nh gf́p trfm lĂ?n,buĂ?n lài hoà?n buĂ?n nhớ vĂ? cĂu nòi cù?a ba mì?nh :" Bà? muẮn sao tao qufng nò xuẮng lĂ?u bĂy giơ? tao cho nò chẮt " 1 giòt lẶ trà?o ra trong tim mì?nh ,vì? chf?ng bao giơ? mà?y khòc ra nứoc mf́t cà?,tĂm hĂ?n mà?y chai sàn rĂ?i.
    NgĂ?i nhớ tới mè mì?nh nòi tới 1 cĂu mà? nghìf là? sèf nhớ tới suẮt cuẶc 'ơ?i nà?y : "tao thẶt ra chf?ng muẮn sinh ra mà?y,tao ghèt ba mà?y nĂn chf?ng muẮn sinh mà?y ra,sao mà?y ko chẮt quàch cho rĂ?i,ko nhơ? mè nuĂi mà?y khuyĂn tao sinh mà?y ra thì? giơ? 'Ăy mà?y là?m gì? cò trĂn 'ơ?i nà?y" .Chì? biẮt cfm nìn ngĂ?i khòc 1 mì?nh chf?ng ai hiĂ?u nĂ?i tĂm sự cù?a mì?nh,trĂn thẮ giới nà?y chf?ng ai hiĂ?u mì?nh ngoài trư? mì?nh ra,thẶt buĂ?n cư?oi là? tui cùfng chf?ng hiĂ?u nĂ?i mì?nh nưfa .
    VẶy mà?y sinh ra là?m gì? sao ko chẮt 'i cho trài 'Ắt 'ơf chẶt 'Ắt.
  7. calsper

    calsper Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    15/10/2006
    Bài viết:
    20
    Đã được thích:
    0
    Mở mắt ra là bị thằng bạn lôi đầu đi Bình Dương với nó để nó gặp người con gái mà nó hằng mong hằng ước.Trong khi đó thì mình lại đau ê ẩm toàn thân,nhức lưng đến lạ lùng,cái bệnh dai dẳng đeo đuỗi nó lâu lắm rồi nhưng nó chưa 1 lần dám nói với người thân iu của nó,nó cảm thấy lạc loài làm sao.
    Với lại đêm wa 2 thằng nhậu say bí xỉ 2 thằng bạn ngồi ngăm nghi cả 1lít rượu rồi nó thằng bạn của mình nhảy lên giường ngủ còn mình lại vùi đầu vô cái màn hình vô cảm nghĩ về tất cả câu chuyện mà thằng bạn mình nói với mình,buồn cười lạ lùng là chẳng có 1 rung động nhỏ nhoi,thằng này nói dốc hay thiệt,chán và bực mình sao gặp ai cũng nói dốc nói xạo vậy cà
    Chẳng lẽ nó ăn sâu vào huyết quản của mỗi con người rồi sao,đắng cay ngậm ngùi , nghe tất cả các bài hát mình yêu thích nhưng vận ko vơi được nổi buồn vu vơ
    Đén tận 1h sáng mới ngủ nên thức lúc 8h sáng là hơi mệt nhưng cũng phải thức vì cái bệnh đau lưng wái ác kia cứ hành hạ mình vào lúc 7-8 sáng ko thể nào ngủ trễ hơn nữa cứ như có ngàn cây kim đâm chích vào mình ,ngán đến tận cổ thế là phải nhịn đói tới trưa mới ăn cơm,bụng đói cồn cào.
    Thằng bạn kui nghe bài "Mõi mòn" nghe đến chán ngắt,phải nói là vậy :P
    "Nghĩ lại tại sao mình lại ghiền 3 cái game online thế nhỉ,muốn bỏ mà bỏ ko được ,bực và kinh tỏm chính mình,mày ko fải đàn ông,mày nói mà ko làm được" Lại là những ý nghĩ điên cuồng trong đầu,phát ghét
    Quyết tâm lắm lắm nhưng lại ko có nghị lực lại bị game online cuốn hút,ko biết mình có thể cai nghiện được ko nhỉ,mình ghiền wá nặng rồi
    Đọc 1 thời báo thì mới biết người ta ghiền gameonline là trốn tránh thật tại ,ngẫm nghĩ đúng ghê thì ra mình đang trốn tránh với thật tại của bản thân.Mình đang lừa gạt chính mình.Ko mình ko muốn thế hãy biến nó ra khỏi cái đầu khốn nạn của mày đồ khốn T_T.

  8. calsper

    calsper Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    15/10/2006
    Bài viết:
    20
    Đã được thích:
    0
    Chán nản kinh khủng nếu có thể biến mất khỏi cái thế giới này thì mình nguyện sẽ như mây khói biến đi ko để lại 1 dấu vết nào.
    Đợi và đợi đó là châm ngôn của dân nhà nước,phát khùng lên vì mấy cái thủ tục rườm rà,ngồi đợi cái phiếu báo tuyển sinh DH đào tạo wa mạng từ xa gần 3 tuần lễ mà chẳng nghe hơi nữa chứ nói gì tới thấy cái phiếu báo danh ,potai.com.canh với các bác nhà nước.
    Bật Y/M chẳng thấy ai để chat ,ngồi lặng thầm nghe mấy bài của:"Ngô Thuỵ Miên" sao mà buồn thê thảm thế nhỉ, là thể loại nhạc trữ tình .
    Lại cái ghiền uống cafe tổng cộng sáng giờ uống cả 4-5 ly, uống gì mà như uống nước lã ,chẳng còn nghe cái vị đắng thế nào nữa ,như 1 kẻ chai sạn tất cả các giác quan , chẳng lẽ mình bị tâm thần thật
  9. calsper

    calsper Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    15/10/2006
    Bài viết:
    20
    Đã được thích:
    0
    " Bắt kim thang cà lang bí dợ
    Cột qua kèo là kèo qua cột
    Chú bán dầu qua cầu mà té
    Chú bán ếch ở lại làm chi
    Con le le đánh trống thổi kèn
    Con bìm bịp thổi tò tí te tò te"
    Ngồi sực nhớ lại bài hát lúc nhỏ mình hay hót ,thế là ngồi nhãm nhãm 1 mình,đúng là kì quái ko thế hiểu nổi mình.

    Thế là 1 ngày chủ nhật sắp trôi wá ,lại với ý nghĩ ngày mai mày phải đi học cho tao,ko được cúp nữa bỏ game đi THT(họ và tân mình đó xin được dấu nha) ,ngày mai mày ko đi học mày ko phải tên THT .
    Lại 1 lời thề nữa,nhưng nghĩ chắc cũng ko thực hiện được một kẻ ko có ý chí nhu nhược T_T ,mệt mõi với những ý nghĩ của mình nhưng chẳng biết làm sao để thoát khỏi thật trạng hiện tại . Ko một ai trên thế giới này có thể chia sẻ với mình sao.
  10. calsper

    calsper Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    15/10/2006
    Bài viết:
    20
    Đã được thích:
    0
    Buồn buồn và buồn chỉ có từ đó mới có thể diễn tả cái tâm trạng day dứt,băn khoăn ngồi ngẫm nghĩ lời của mẹ mình hồi chiều :"ba mày đau ốm sao mày ko đấm lưng cho ổng,thằng bất hiếu " ko biết hôm nay ăn nhằm cái gì mà chửi nặng vậy,lần đầu tiên trong đời bị chính mẹ mình chửi 1 câu như thế,ngồi chỉ biết đờ cái mặt ra và nhe cái hàm răng vô duyên ra mà cười trừ,chẳng có 1 chút cảm xúc hay cảm giác gì.
    Nghe thì ko oan ức gì vì mày la thằng bất hiếu thiệt,nhưng sao mà chua xót ,cay đắng.Mình biết mẹ mình nói vậy chỉ để trả thù ông già của mình thôi chứ ko có ý nói tới mình ,nhưng tính mình lại wá nhảy cảm,lại 1 câu nữa mình phải ghi nhớ tới khi mình đi hết quảng đường còn lại.
    Đọc cuốn tự chuyện "Lê vân yêu và sống" mình chẳng dám bình luận câu nào,nhưng sao nhiều kẻ tự cho mình là thanh cao mà đi phê bình ,bình luận người khác thế nhỉ,sao họ không nhìn lại chính bản thân mình đi nhỉ.
    Đời người thật hài hước và lố bịch khi đi chê trách người khác còn mình lại là 1 kẻ ko ra gì ,có ai dám tự nhận mình đó giờ ko mắc phải 1 lỗi lầm nào ko dù chỉ nhỏ thật là nhỏ thôi , ai dám nói tui chết liền. Trừ những kẻ tâm thần phân liệt như tui

Chia sẻ trang này