1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Tập thơ "100 bài thơ Việt Nam hay nhất thế kỉ 20"

Chủ đề trong 'Thi ca' bởi hoangvan09, 06/03/2007.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. nhl81

    nhl81 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    07/09/2005
    Bài viết:
    445
    Đã được thích:
    0
    Chả hiểu gì cả????
    Được nhl81 sửa chữa / chuyển vào 09:44 ngày 28/03/2007
    Được nhl81 sửa chữa / chuyển vào 09:45 ngày 28/03/2007
  2. caothaiuy

    caothaiuy Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    09/08/2003
    Bài viết:
    885
    Đã được thích:
    0
    MÙA KHẾ
    Kiều H­ưng
    Mẹ kể,khế mùa này sai quả
    Trĩu nặng cành chùm trái chín đu đưa
    Mẹ chống cây lo mùa bão đến
    Dành đợi con về khát vị khế chua
    Ngày con bé và cây còn bé
    Mẹ yêu con và mẹ chăm cây
    Cây hiếu thảo mỗi mùa trĩu quả
    Con vô tâm đi biền biệt tháng ngày
    Quê mình nắng và quê mình gió
    Bốn mùa cây trái cứ xanh tươi
    Vai mẹ gầy theo mùa vất vả
    Khế đơm hoa kết trái vươn chồi...
    Quê hương là mẹ bên vườn cây yêu dấu
    Mồ hôi mẹ thấm đẫm đất nâu
    Trái khế chín trên cành chờ đợi
    Con khát khao đành hẹn đến mùa sau...
  3. nhl81

    nhl81 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    07/09/2005
    Bài viết:
    445
    Đã được thích:
    0
    Đợi
    VŨ QUẦN PHƯƠNG
    Anh đứng trên cầu đợi em
    Dưới chân cầu nước chảy ngày đêm
    Ngày xưa đã chảy, sau còn chảy
    Nước chảy bên lòng, anh đợi em
    Anh đứng trên cầu nắng hạ
    Nắng soi bên ấy lại bên này
    Đợi em. Em đến? Em không đến?
    Nắng tắt, còn anh đứng mãi đây!
    Anh đứng trên cầu đợi em
    Đứng một ngày đất lạ thành quen
    Đứng một đời đất quen thành lạ
    Nước chảy... kìa em, anh đợi em.
  4. nhl81

    nhl81 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    07/09/2005
    Bài viết:
    445
    Đã được thích:
    0
    Tên làng
    Y PHƯƠNG
    Con là con trai của mẹ
    Người đàn ông ở làng Hiếu Lễ
    Ba mươi tuổi từ mặt trận về
    Vội vàng cưới vợ
    Ba mốt tuổi tập tành nhà cửa
    Rào miếng vườn trồng cây rau
    Hạnh phúc xinh xinh nho nhỏ ban đầu
    Như mặt trời mới nhô ra khỏi núi
    Con là con trai của mẹ
    Người đàn ông ở làng Hiếu Lễ
    Mang trong người cơn sốt cao nguyên
    Mang trên mình vết thương
    Ơn cây cỏ quê nhà
    Chữa cho con lành lặn
    Con là con trai của mẹ
    Người đàn ông ở làng Hiếu Lễ
    Lần đầu tiên ôm tiếng khóc lên ba
    Lần đầu tiên sông núi gọi ông bà
    Lần đầu tiên nhóm lửa trên mặt nước
    Lần đầu tiên sứ sành rạn nứt
    Lần đầu tiên ý nghĩ khôn lên
    Ý nghĩ khôn lên nỗi buồn thấm tháp
    Bàn chân từng đạp bằng đá sắc
    Trở về làng bập bẹ tiếng đầu tiên
    Ơi cái làng của mẹ sinh con
    Có ngôi nhà xây bằng đá hộc
    Có con đường trâu bò vàng đen đi kìn kịt
    Có niềm vui lúa chín tràn trề
    Có tình yêu tan thành tiếng thác
    Vang lên trời
    Vọng xuống đất
    Cái tên làng Hiếu Lễ của con
  5. nhl81

    nhl81 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    07/09/2005
    Bài viết:
    445
    Đã được thích:
    0
    Lời mẹ dặn
    PHÙNG QUÁN
    Tôi mồ côi cha năm hai tuổi
    Mẹ tôi thương con không lấy chồng
    Trồng dâu, nuôi tằm, dệt vải
    Nuôi tôi đến ngày lớn khôn,
    Hai mươi năm qua tôi vẫn nhớ
    Ngày ấy tôi mới lên năm
    Có lần tôi nói dối mẹ
    Hôm sau tưởng phải ăn đòn,
    Nhưng không, mẹ tôi chỉ buồn
    Ôm tôi hôn lên mái tóc
    - Con ơi ?"
    trước khi nhắm mắt
    Cha con dặn con suốt đời
    Phải làm một người chân thật.
    - Mẹ ơi, chân thật là gì?
    Mẹ tôi hôn lên đôi mắt
    - Con ơi một người chân thật
    Thấy vui muốn cười cứ cười
    Thấy buồn muốn khóc cứ khóc.
    Yêu ai cứ bảo là yeeu
    Ghét ai cứ bảo là ghét.
    Dù ai ngon ngọt nuông chiều
    Cũng không nói yêu thành ghét.
    Dù ai cầm dao doạ giết
    Cũng không nói ghét thành yêu.
    Từ đấy người lớn hỏi tôi:
    - Bé ơi, bé yêu ai nhất?
    Nhớ lời mẹ tôi trả lời:
    - Bé yêu những người chân thật.
    Người lớn nhìn tôi không tin
    Cho tôi là con vẹt nhỏ
    Nhưng không! Những lời dặn đó
    In vào trí óc của tôi
    Như trang giấy trắng tuyệt vời,
    In lên vết son đỏ chói.
    Năm nay tôi hai mươi lăm tuổi
    Đứa bé mồ côi thành nhà văn
    Nhưng lời mẹ dặn thủa lên năm
    Vẫn nguyên vẹn màu son chói đó.
    Người làm xiếc đi dây rất khó
    Nhưng chưa khó bằng làm nhà văn
    Đi trọn đời trên con đường chân thật.
    Yêu ai cứ bảo là yeeu
    Ghét ai cứ bảo là ghét.
    Dù ai ngon ngọt nuông chiều
    Cũng không nói yêu thành ghét.
    Dù ai cầm dao doạ giết
    Cũng không nói ghét thành yêu.
    Tôi muốn làm nhà văn chân thật
    Chân thật chọn đời
    Đường mật công danh không làm ngọt được lưỡi tôi
    Sét nổ trên đầu không xô tôi ngã
    Bút giấy tôi ai cướp giật đi
    Tôi sẽ dùng dao viết văn trên đá.
  6. nhl81

    nhl81 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    07/09/2005
    Bài viết:
    445
    Đã được thích:
    0
    Có khi nào
    BÙI MINH QUỐC
    Có khi nào trên đường đời tấp nập
    Ta vô tình đi lướt qua nhau
    Bước lơ đãng chẳng ngờ đang để mất
    Một tâm hồn ta đã đợi từ lâu...
  7. nhl81

    nhl81 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    07/09/2005
    Bài viết:
    445
    Đã được thích:
    0
    Tự hát
    XUÂN QUỲNH
    Chẳng dại gì em ước nó bằng vàng
    Trái tim em anh đã từng biết đấy
    Anh là người coi thường của cải
    Nếu cần anh bán nó đi ngay
    Em cũng không mong nó giống mặt trời
    Vì sẽ tắt khi bóng chiều đổ xuống
    Lại mình anh đi với đêm dài câm lặng
    Mà lòng anh xa cách với lòng em
    Em trở về đúng nghĩa với trái tim
    Biết làm sống những hồng cầu đã chết
    Biết lấy lại những gì đã mất
    Biết rút gần khoảng cách của yêu tin
    Em trở về đúng nghĩa trái tim em
    Biết khao khát những điều anh mơ ước
    Biết xúc động qua nhiều nhận thức
    Biết yêu anh và biết được anh yêu.
    Mùa thu nay sao bão mưa nhiều
    Những cửa sổ con tàu chẳng đóng
    Dải đồng hoang và đại ngàn tối sẫm
    Em lạc loài giữa sâu thẳm rừng anh
    Em lo âu trước xa tắp đường mình
    Trái tim đập những điều không thể nói
    Trái tim đập cồn cào cơn đói
    Ngọn lửa nào le lói giữa cô đơn
    Em trở về đúng nghĩa trái tim em
    Là máu thịt, đời thường ai chẳng có
    Vẫn ngừng đập lúc cuộc đời không còn nữa
    Nhưng biết yêu anh cả khi chết đi rồi.
  8. nhl81

    nhl81 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    07/09/2005
    Bài viết:
    445
    Đã được thích:
    0
    Bạn thân mến!
    Rất tiếc bài viết của bạn có thể có nội dung chưa phù hợp hoặc vượt ra ngoài nội qui của TTVNOnline. Nếu không có sự vi phạm, bài viết của bạn sẽ được hiển thị trở lại trong một thời gian ngắn.
    Mong bạn thông cảm và tiếp tục đóng góp xây dựng và phát triển TTVNOnline.
    Ban Quản trị TTVNOnline!

    *************
    Chả hiểu gì cả???
    Được nhl81 sửa chữa / chuyển vào 09:47 ngày 28/03/2007
  9. nhl81

    nhl81 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    07/09/2005
    Bài viết:
    445
    Đã được thích:
    0
    Áo lụa Hà Đông
    NGUYÊN SA
    Nắng Sài Gòn anh đi mà chợt mát
    Bởi vì em mặc áo lụa Hà Đông
    Anh vẫn yêu màu áo ấy vô cùng
    Thơ của anh vẫn còn nguyên lụa trắng.
    Anh vẫn nhớ em ngồi đây tóc ngắn
    Mà mùa thu dài lắm ở chung quanh
    Linh hồn anh vội vã v ẽ chân dung
    Bày vội vã vào trong hồn mở cửa
    Gặp một bữa anh đã mừng một bữa
    Gặp hai hôm thành nhị hỉ của tâm hồn
    Thơ học trò anh chất lại thành non
    Và đôi mắt ngất ngây thành chất rượu.
    Em không nói đã nghe lừng giai điệu
    Em chưa nhìn mà đã rộng trời xanh
    Anh đã trông lên bằng đôi mắt chung tình
    Với tay trắng em vào thơ diễm tuyệt
    Em chợt đến, chợt đi, anh vẫn biết
    Trời chợt mưa, chợt nắng chẳng vì đâu
    Nhưng sao đi mà không bảo gì nhau
    Để anh gọi, tiếng thơ buồn vọng lại.
    Để anh giận mắt anh nhìn vụng dại
    Giận thơ anh đã nói chẳng nên lời
    Em đi rồi, sám hối chạy trên môi
    Những ngày thắng trên vai buồn bỗng nặng.
    Em ở đâu, hỡi mùa thu tóc ngắn
    Giữa hộ anh màu áo lụa Hà Đông
    Anh vẫn yêu màu áo ấy vô cùng
    Giữ hộ anh bài thơ tình lụa trắng.
  10. nhl81

    nhl81 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    07/09/2005
    Bài viết:
    445
    Đã được thích:
    0
    Bài thơ của một người yêu nước mình
    TRẦN VÀNG SAO
    Buổi sáng tôi mặc áo đi giày
    Ra đứng ngoài đường
    Gió thổi những bông mía trắng bên sông
    Mùa tót khô còn thơm lúa mùa qua
    Bầy chim sẻ đậu trứơc sân nhà
    Những đứa trẻ đứng nhìn ngấp nghé
    Tôi yêu đất nước này như thế
    Mỗi buổi mai
    Bầy chim sẻ ngoài sân
    Gió mát và trong
    Đường đi đầy cỏ may và muộng chuộng
    Tôi vẫn sống
    Vẫn ăn
    vẫn thở
    như mọi người
    Đôi khi chợt nhớ một tiếng cười lạ
    Một câu ca dao buồn có hoa bưởi hoa ngâu
    Một vết bùn khô trên mặt đá
    Không có ai chia tay
    Cũng nhớ một tiếng còi tầu
    Mẹ tôi thức khuya dậy sớm
    Năm nay ngoài năm mươi tuổi
    Chồng chết đã mười mấy năm
    Thuở tôi mới đọc được i tờ
    Mẹ thương tôi mẹ vẫn tảo tần
    Nước sông gạo chợ
    Ngày hai buổi nhà không khi nào vắng người đòi nợ
    Sống qua ngày nên phải nghiến răng
    Cũng không vui nên mẹ ít khi cười
    Những buổi trưa buổi tối
    Ngồi một mình hay khóc
    Vẫn thở dài mà không nói ra
    Thương con không cha
    Hẩm hiu côi cút
    Tôi yêu đất nước này xót xa

Chia sẻ trang này