1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Tay Gián Điệp Yêu Mến Chúng Ta (tức Gián điệp nhị trùng Phạm Xuân Ẩn)

Chủ đề trong 'Lịch sử Văn hoá' bởi hoangminhsaigon, 15/08/2005.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. hoangcongtam

    hoangcongtam Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    31/08/2005
    Bài viết:
    140
    Đã được thích:
    0
    Ông Ẩn hiện còn ở Sài Gòn. Nếu muốn biết thực hư tại sao bạn không gõ cửa nhà ông ta hỏi cho ra lẽ?
    Bạn vào google.com gõ "Bùi Tín" vào ô SEARCH sẽ thấy rất nhiều bài viết của phóng viên nước ngoài về nhân vật này. Vấn đề này đã được báo chí nước ngoài đề cập đến rất nhiều. Các phóng viên nước ngoài và một số tướng lãnh Việt Nam Cộng Hòa đã công nhận rằng Bùi Tín là một trong những người đầu tiên tiến vào Dinh Độc Lập tiếp nhận sự đầu hàng của Dương Văn Minh. Đối với các phóng viên nước ngoài thì việc Bùi Tín hay ai khác tiếp nhận sự đầu hàng thì không có gì cần phải xuyên tạc nên coi như nhận định của họ là khách quan.
    Bùi Tín năm 1990 nhân dịp sang Pháp đã xin ở lại luôn và sau đó viết các tác phẩm "Hoa Xuyên Tuyết", "Mặt Thật" và "Mây Mù Thế Kỷ" nêu ra mặt trái của ĐCS. Vì vậy việc Bùi Tín bị biến mất trong các phim tài liệu của VN không có là ngạc nhiên. Sau năm 1990 thì VN ra sức cải chính rằng chính Bùi Tùng là người tiếp nhận đầu hàng. Các phóng viên nước ngoài có mặt tại chỗ trong ngày 30/4 không ai nói đến nhân vật này cả.
    Sách của Bùi Tín:
    http://dactrung.net/truyen/noidung.aspx?BaiID=IknzlgO2Kk9YgBXURoU31g==
    http://dactrung.net/truyen/noidung.aspx?BaiID=1FpsW3I0RwOKe2WezCZz+Q==
    http://dactrung.net/truyen/noidung.aspx?BaiID=6idHkWxIhhu64ATjof+WvQ==
  2. tmkien2

    tmkien2 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    04/08/2005
    Bài viết:
    165
    Đã được thích:
    0
    Ông Phạm Xuân Ẩn mới vừa mất cách đây vài tháng. Việc ông Bùi Tín tiếp nhận đầu hàng là có thật. Chả qua bây giờ phải giấu nhẹm đi thôi. Lịch sử ở Việt Nam luôn là những cái chính quyền muốn nói và cho phép nói!
  3. chiangshan

    chiangshan Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    08/02/2003
    Bài viết:
    5.574
    Đã được thích:
    12
    Chà, bác Kiên thạo thế sao hồi trước không vào đây cho anh em đỡ thắc mắc : http://www3.ttvnol.com/f_533/510010.ttvn
  4. altus

    altus Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/05/2003
    Bài viết:
    1.503
    Đã được thích:
    1
    Nhà bác đi tìm hiểu cho kỹ một tí rồi hãy nói. Chuyện Bùi Tín nhận đầu hàng được ghi trong sách của Karnow và Engelmann. Hai ông này đều đã nói là thông tin đó họ được ông Bùi Tín cung cấp.
  5. altus

    altus Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/05/2003
    Bài viết:
    1.503
    Đã được thích:
    1
    Lỗi gì đâu bác. Cuốn đó là Decent không phải Descent gì đâu.
    Được altus sửa chữa / chuyển vào 18:18 ngày 31/08/2005
  6. masktuxedo

    masktuxedo Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    17/02/2002
    Bài viết:
    1.625
    Đã được thích:
    1
    Chuyện Bùi Tín nhận đầu hàng các bác có thể vào topic cũ mà chiangsan đã chỉ ra:
    http://www3.ttvnol.com/f_533/510010.ttvn
    Qua phân tích trong đó cho thấy rằng hiện vấn đề này còn là một nghi vấn khó có thể kết luận 100%. Cá nhân tôi sau khi đọc qua topic đó nhận định ông Bùi Tín ko phải người tiếp nhận đầu hàng.
    Chuyện ông Tín kể ra nói chung nhiều điều khó kiểm định. .....
  7. Duong2002

    Duong2002 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    31/03/2002
    Bài viết:
    85
    Đã được thích:
    0
    Hôm rồi trong chương trình 60 năm.. có nghe bà quả phụ của Đại Tư sản Trần Văn Bô nói tới chuyện đưa vàng cho Chính Phủ ''''tặng'''' cho 3 tương Tàu: Tiêu Văn, Lư Hán và Hà Ứng Khâm?, từng vị là 200, 300, 500 lượng. Cụ bà kể chi tiết từng lần Hồ chủ tịch gọi bà lên nói là cần phải ''''tặng'''' tiền cho mấy ông tướng TQ nhưng Chính Phủ không có tiền nhờ bà giúp. 1000 lượng này nằm trong tổng số hơn 5000 lượng mà gia đình ông Bô đã giúp cho Chính Phủ những năm 45-46. HÌnh như lúc đó 2 chỉ là mua được 1 căn nhà ở Hang Ngang, Hàng Đào.
    Được duong2002 sửa chữa / chuyển vào 23:39 ngày 19/01/2006
  8. flyingmagician

    flyingmagician Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    16/03/2002
    Bài viết:
    1.720
    Đã được thích:
    1
    Anh hùng Trần Văn Trung sinh năm 1927, dân tộc Kinh, quê ở thị xã Biên Hòa, tỉnh Đồng Nai. Khi được tuyên dương Anh hùng, đồng chí là đảng viên, trung tá, cán bộ tình báo thuộc Bộ Tham mưu Miền.
    Từ năm 1952 đến tháng 4 năm 1975, do yêu cầu nhiệm vụ tình báo, suốt 23 năm cùng ăn, ở, làm việc với địch, phải thường xuyên tiếp xúc với bọn đầu sỏ gian ác nhất. Công tác của đồng chí đòi hỏi che mắt địch mọi nơi, mọi lúc, phải bám chắc địa bàn để dễ dàng hoạt động mà không bị lộ. Trần Văn Trung đã cung cấp kịp thời nhiều tài liệu nguyên bản của địch có giá trị lớn cho cách mạng, lập nhiều thành tích xuất sắc. Để có ngày chiến thắng, bên những chiến công vẻ vang của đồng đội cầm súng chiến đấu, còn có biết bao chiến công thầm lặng của những người con ưu tú như Trần Văn Trung ?" những cán bộ tình báo. Anh luôn giữ nếp sống giản dị, trong sạch, có ý thức tổ chức kỷ luật cao. Sống và làm việc với địch, Trần Văn Trung vẫn luôn luôn giữ vững lòng trung thành với Đảng, kiên định tin tưởng vào thắng lợi của cách mạng, tin tưởng vào tương lai ngày mai của đất nước.
    Đồng chí được tặng thưởng 4 Huân chương Chiến công giải phóng (1 hạng nhất, 2 hạng nhì, 1 hạng ba), 6 lần được bầu là Chiến sĩ thi đua. Ngày 15 tháng 1 năm 1976, Trần Văn Trung được Nhà nước tặng danh hiệu Anh hùng lực lượng vũ trang nhân dân.

    ANH HÙNG TRÊN MẶT TRẬN KHÔNG CÓ TIẾNG SÚNG
    LÊ BIÊN HÙNG
    Nhìn ông già với dáng dấp nho nhã, hiền lành đang nói một cách say sưa về chuyện làm ăn thời mở cửa, chuyện kinh tế thị trường và cả chuyện làm báo nữa, khó ai biết diễn giả là một nhà báo kỳ cựu suốt 23 năm hoạt động, thường xuyên tiếp xúc, giao du với những tên trùm mật vụ, cảnh sát đặc biệt, tình báo Mỹ ?" ngụy... và những tướng tá, chính khách chống cộng khét tiếng ngay tại Sài Gòn mà không hề bị lộ. Đặc biệt hơn, ông lại là một vị tướng ?" Thiếu tướng Quân đội nhân dân, Anh hùng lực lượng vũ trang nhân dân Việt Nam.
    Năm nay đã 74 tuổi, nhưng mái tóc của ông Phạm Xuân Ẩn vẫn còn đen và nói năng, suy nghĩ vẫn còn hết sức minh mẫn, thông thái. Có lẽ vì thế mà vị ký giả nổi tiếng của hãng thông tấn Reuters và các tờ báo tên tuổi như tuần báo Times, nhật báo New York Herald Tribune, nhật báo The Chritian Science Monitor vào đầu thập niên từ 1960 đến 1975 hiện nay đang sống một cách khiêm tốn và lặng lẽ bên người vợ hiền, bà Hoàng Thị Thu Nhạn, trong một ngôi nhà khá kín đáo được bao phủ bởi vườn cây xanh ở quận 3 ?" thành phố Hồ Chí Minh, mà vẫn thường xuyên có các nhà đầu tư mang nhiều quốc tịch khác nhau cũng như các học giả, nhà nghiên cứu, cựu sĩ quan, chính trị gia đến tham khảo ý kiến. Không hiểu sao các nhà đầu tư Pháp, Mỹ, Đài Loan, Nhật, Hàn lại tỏ ra khá ?omê tín? vì cựu ký giả vốn trước đây có sở trường đưa ra những dự đoán chính xác về việc ?othay ngôi đổi chủ? trong chính giới Sài Gòn hơn là am hiểu về kinh tế và sau ngày 30 tháng 4 năm 1975 người ta mới thực sự biết được ký giả lỗi lạc Phạm Xuân Ẩn chính là nhà tình báo chiến lược ?oCộng sản nằm vùng?. Đáng buồn cười là có những tay CIA gộc như Frank Snepp ?" chuyên viên phân tích tình báo chiến lược công tác tại chi nhánh CIA ở miền Nam Việt Nam, cũng như các ông: Edward G.Lanstale, William Cobly đã từng tiếp xúc với ký giả Phạm Xuân Ẩn, đồng thời còn là tác giả của cuốn sách nổi tiếng xuất bản năm 1977: The Decent Interval (tạm dịch là ?oKhoảng cách vừa phải?) được dịch và tái bản nhiều lần ở Việt Nam với tựa đề là ?oCuộc tháo chạy tán loạn?; hoặc Zalin Grant ?" một nhà báo Mỹ vừa là sĩ quan phản gián (CIC = Counter-intelligence Corps) của quân đội Mỹ làm cho tạp chí Time và New Republic từng có mặt ở Việt Nam nhiều năm nói được tiếng Việt khá lưu loát và là tác giả của quyển sách gây được sự chú ý của dư luận: ?oChương trình phượng hoàng ?" CIA và thất bại chính trị của Hoa Kỳ tại Việt Nam? đều tỏ ra sửng sốt khi biết được ông ký giả Phạm Xuân Ẩn, người cung cấp nhiều thông tin đặc biệt tối mật về diễn tiến tình hình quân sự chính trị tại Sài Gòn cho độc giả toàn thế giới và các đồng nghiệp thân tín người Mỹ, lại là sĩ quan tình báo Cộng sản.
    Hơn 25 năm qua đã có trên hàng chục bài viết của các báo, tạp chí trong nước về Phạm Xuân Ẩn, mỗi bài dưới những góc độ và cách tiếp cận với tác giả khác nhau nên đề cập nhiều vấn đề cũng có khác nhau, nhưng tất cả những bài báo này cũng không đưa ra thêm được tư liệu gì mới lạ hơn so với bản nhận xét của lãnh đạo Tổng cục II ?" Bộ Quốc phòng, để làm cơ sở đề nghị Nhà nước phong tặng danh hiệu Anh hùng lực lượng vũ trang nhân dân Việt Nam năm 1976:
    Đồng chí Nguyễn Văn Trung (tên thật là ký giả Phạm Xuân Ẩn) Trung tá Quân đội nhân dân Việt Nam, liên tục hoạt động trong vùng địch kiểm soát, luôn luôn nêu cao tấm gương về lòng trung thành tuyệt đối với Đảng, lạc quan tin tưởng vào thắng lợi cuối cùng. Trong những tình huống hết sức khó khăn, phức tạp, đồng chí vẫn tích cực chủ động tiến công địch, bám chắc địa bàn, mưu trí sáng tạo... Đồng chí đã thu thập phân tích chiến lược và cung cấp kịp thời ?" kế hoạch quân sự và tài liệu quan trọng khác phục vụ đắc lực cho việc nắm địch về chiến lược và trong các chiến dịch lớn tạo điều kiện cho lực lượng của ta đánh bại mọi mưu đồ, thủ đoạn thâm độc của kẻ thù.
    Bản tuyên dương thành tích này còn nêu: Hai mươi ba năm, từ năm 1952 đến năm 1975 chiến đấu trong mặt trận thầm lặng giữa hang ổ kẻ địch, đồng chí Nguyễn Văn Trung đã 4 lần được tặng thưởng Huân chương Chiến công của Quân đội nhân dân Việt Nam.
    Trong quyển: ?oBiên Hòa ?" ghi nhớ, tự hào? do Thành ủy Biên Hòa biên soạn được Nhà xuất bản Trẻ ấn hành năm 1997 cũng nêu tóm tắt thành tích của Anh hùng Nguyễn Văn Trung: ?oĐồng chí Nguyễn Văn Trung sinh năm 1927, dân tộc Kinh, quê ở thị xã Biên Hòa, tỉnh Đồng Nai. Nhập ngũ tháng 10 năm 1945, ở Rạch Giá và tái ngũ đầu năm 1952, đảng viên **********************, khi tuyên dương anh hùng là trung tá, cán bộ tình báo thuộc Bộ Tham mưu Miền. Với những thành tích xuất sắc, đồng chí được Nhà nước phong Thiếu tướng Quân đội nhân dân Việt Nam. Từ năm 1952 đến tháng 4 năm 1975 do yêu cầu nhiệm vụ tình báo, suốt hai mươi ba năm cùng ăn, cùng ở, cùng làm với địch, phải thường xuyên tiếp xúc với bọn đầu sỏ gian ác nhất, nhưng đồng chí vẫn luôn giữ vững lòng trung thành với Đảng, tin tưởng vào thắng lợi của cách mạng...?
  9. flyingmagician

    flyingmagician Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    16/03/2002
    Bài viết:
    1.720
    Đã được thích:
    1
    Bài giới thiệu này cho biết là ngoài việc được khen thưởng 4 Huân chương Chiến công giải phóng gồm 1 hạng nhất, 2 hạng nhì, 1 hạng ba, nhà tình báo huyền thoại Nguyễn Văn Trung còn có 6 lần là Chiến sĩ thi đua.
    Đã có nhiều người gặp phỏng vấn cựu ký giả Phạm Xuân Ẩn, thậm chí có nhà văn, nhà nghiên cứu còn định khai thác tư liệu để viết về cuộc đời hoạt động tình báo của ông... nhưng với ai ông cũng khéo léo từ chối, cho rằng có những bí mật bây giờ chưa thể công bố ra được. Do đó thấy lạ khi có hàng chục bài báo viết về nhà tình báo Phạm Xuân Ẩn mà chưa có bài nào hé lộ được chút gì về công việc gian nan, phức tạp nhưng ?othầm lặng? của ông.
    Anh hùng, Thiếu tướng Nguyễn Văn Trung có lẽ là nhà tình báo còn ?okín tiếng? hiện nay. Vì như chúng ta đã biết là từ sau ngày nước nhà được giải phóng, trước yêu cầu giáo dục tinh thần cảnh giác cho cán bộ, quần chúng bằng cách đẩy mạnh phong trào bảo vệ an ninh Tổ quốc, hàng loạt sách báo viết về cuộc đời hoạt động của các cán bộ, chiến sĩ hoạt động, đấu tranh trên mặt trận thầm lặng này ra đời, được đông đảo công chúng bạn đọc háo hức đón nhận. Trong đó ngoài tiểu thuyết ?oVán bài lật ngửa? được đăng tải trên báo Tuổi Trẻ, rồi sau đó được in thành sách, quay thành phim truyện... làm say mê hàng triệu người về cuộc đời hoạt động tình báo của đại tá Phạm Ngọc Thảo (được tác giả Nguyễn Trương Thiên Lý đổi tên thành Nguyễn Thành Luân) thì những quyển sách viết về cuộc đời hoạt động của các nhà tình báo khác như: Thiếu tướng Vũ Ngọc Nhạ (Ông cố vấn ?" Hồ sơ một điệp viên ?" tác giả Hữu Mai), tình báo viên chiến lược Lê Nguyên Vũ (Điệp viên giữa sa mạc lửa ?" tác giả Nhị Hồ), Trưởng ban quân báo Nam Bộ Hoàng Minh Đạo (Chân dung một nhà tình báo ?" Hàn Song Thanh), Thiếu tướng tình báo Trần Văn Danh (Ba Trần)... thu hút sự quan tâm của nhiều tầng lớp bạn đọc, đặc biệt gần đây còn có những quyển sách được viết dưới dạng hồi ký như: ?oNhững mẩu chuyện đời tôi? của đồng chí Mai Chí Thọ ?" nguyên Bộ trưởng Bộ Nội vụ, ?oNhững ngày sóng gió? của đồng chí Lê Giản ?" nguyên Tổng giám đốc đầu tiên của Nha Công an Việt Nam... Trong đó đáng chú ý là hai quyển ?oVề với cội nguồn? và ?oĐối mặt với CIA Mỹ? của đồng chí Nguyễn Tài (tự Tư Trọng) nguyên Trưởng ban an ninh T4, nguyên thứ trưởng Bộ Nội vụ. Trong cả hai quyển hồi ký này, nhà tình báo Tư Trọng đều cẩn thận cho biết... ?otrên thế giới, các nước đều có quyền định thời hạn hiệu lực của các sự kiện mật, các hồ sơ mật. Có những sự kiện mật sau 20 năm là có thể công bố hồ sơ ?olưu trữ? được mở cho công chúng. Có những sự kiện quy định là 30 năm. Bởi thế, có một số sự kiện ghi trong tập hồi ký này theo sự hiểu của tôi, là đã hết thời hạn bảo mật, có thể công bố?.
    Vào giữa năm 1999 vừa rồi, nhân kỷ niệm ngày nhà báo Việt Nam, Anh hùng Nguyễn Văn Trung được mời về Biên Hòa để có buổi nói chuyện về kỷ niệm làm báo trong lòng địch với những đồng nghiệp trẻ trên chính quê hương ông. Tôi đã tranh thủ trong giờ nghỉ giải lao, mọi người nói chuyện thân mật để đem những ý tưởng trên ra đề nghị nhà tình báo đã vượt qua cái tuổi ?othất thập cổ lai hy? kể về hoạt động tình báo của mình. Ông Trung cười thật hiền và trả lời hóm hỉnh: ?oCó hai thứ ?otình? mà tôi chưa thể kể ra được lúc này. Đó là công tác tình báo và... tình yêu!?. Như vậy là ngoài chuyện hoạt động tình báo đã hết hạn bảo mật ?" theo như quy ước của giới tình báo quốc tế vẫn được Anh hùng Nguyễn Văn Trung giữ kín như bưng, thì chuyện tình cảm gia đình cũng được ông ?obảo mật? thật cẩn thận. Mặc dù chuyện tình của ông nghe đâu cũng khá ly kỳ. Bà Hoàng Thị Thu Nhạn ?" người bạn đời của ông Trung hiện nay, vốn là cô gái ở quê lụa Hà Đông đã cùng ông se tơ kết tóc cách nay đúng 39 năm. Nhưng cô ?ocon gái xứ Bắc lấy chồng Đồng Nai? này chỉ sống trọn vẹn với nhau được có 5 ngày sau khi cưới, để rồi vì nhiệm vụ khẩn trương ông phải bỏ lỡ cả tuần trăng mật để lao vào công tác.
    Giữ kín chuyện ?otình báo? và tình yêu? nhưng trong cuộc trao đổi thân tình với những người làm báo trẻ ở Đồng Nai, nhà tình báo chiến lược Nguyễn Văn Trung cũng hé mở vài mẩu chuyện khá kỳ thú chung quanh cuộc đời và hoạt động làm báo của ông giữa lòng địch:
    Sinh năm Đinh Mão giờ Sửu ở Biên Hòa, nhưng Nguyễn Văn Trung không phải sinh ra ở nhà bảo sanh hay do ?omụ vườn? đỡ đẻ như bao hài nhi Việt Nam khác trên đất nước vào thời kỳ bấy giờ, mà là được sinh ra ở... Nhà thương điên Biên Hòa. Chuyện này mới nghe có vẻ lạ kỳ, nhưng không phải ai cũng có thế chọn cái nơi để mình cất tiếng khóc chào đời một cách... không đúng chỗ như vậy. Trường hợp của ông thật đặc biệt, cha ông là một công chức trắc địa người Việt Nam xông xáo và tận tâm với công việc lại giao du rộng nên rất được quan chủ tỉnh và các công chức Pháp ở Biên Hòa nể trọng. Trắc địa sư lại là một công chức ngạch được giao phụ trách việc đo đạc, định hạng ruộng đất, đồn điền cả một vùng miền Đông màu mỡ đang được khai phá nên ai cũng muốn cầu cạnh, làm thân. Do đó, khi biết vợ của viên trắc địa sư sắp đến ngày sinh nở, vị giám đốc của Nhà thương điên Biên Hòa bèn tế nhị mời bà vào nơi mà nhà cầm quyền thực dân Pháp tự hào là khu điều trị bệnh tâm thần lớn nhất Đông Dương có bác sĩ người Pháp trực tiếp đỡ đẻ. Chào đời ở một nơi tréo ngoe như vậy, nên tấm giấy khai sanh của Nguyễn Văn Trung cũng khác đời vì những người chứng sinh toàn là các quan đốc tờ Tây. Không ngờ với cái giấy khai sanh độc đáo này cùng với bản lý lịch ?ongon lành? có cha là trắc địa sư, công chức cao cấp của Pháp, trở thành loại ?othông hành? có giá trị để sau này Nguyễn Văn Trung có ngay sự thuận lợi bước đầu trong việc bám sâu trèo cao hoạt động tình báo.
  10. flyingmagician

    flyingmagician Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    16/03/2002
    Bài viết:
    1.720
    Đã được thích:
    1
    Cách mạng Tháng Tám thành công, như bao thanh niên Việt Nam yêu nước khác, chàng trai 18 tuổi Nguyễn Văn Trung háo hức tham gia vào thanh niên Tiền Phong. Đối với chàng trai đã ?oÂu hóa? Nguyễn Văn Trung nếu nói hăng hái thôi chưa đủ lắm, mà phải nói là háo hức vì từ lâu theo cha đi khắp vùng đất miền Đông rồi bây giờ là miền Tây Nam Bộ, nơi nào Trung cũng nhận thấy cảnh bị bóc lột, bị đối xử bất công giữa tá điền nghèo khổ với bọn địa chủ phong kiến quan lại Việt Nam cùng bọn chủ đồn điền thực dân người Pháp. Và bên Trung luôn có hình ảnh hai anh em Ngôn và Ngữ cùng tuổi với Trung quê cũng ở miền Trung nhưng do hoàn cảnh phải lưu lạc vào Nam trở thành người hầu cho ?ocậu Trung?. Ngôn và Ngữ phải thay nhau chẻ củi, quét nhà rồi lại hầu quạt cho Trung lúc cậu chủ ngồi ăn cơm, học bài, ngủ... Bất nhẫn với cảnh bất công, nên tuy sống trong làng Tây, học trường Tây, nhưng cha con Nguyễn Văn Trung đều cương quyết không chịu trở thành... dân Tây (tức lấy quốc tịch người Pháp, là đặc ân mà nhà cầm quyền Pháp dành cho công dân thuộc địa giàu có, công chức được chúng đào tạo chính ngạch có vị trí cao trong xã hội đương thời...).
    Trong khí thế hào hùng của cả dân tộc vừa giành được độc lập và được nghe lời hiệu triệu của *********, Nguyễn Văn Trung đem hết nhiệt khí tuổi thanh xuân ra phục vụ kháng chiến.
    Hoàn thành nhiệm vụ được giao một cách xuất sắc, đội viên thanh niên Tiền Phong tỉnh Cần Thơ Nguyễn Văn Trung được chọn đi đào tạo ở trường quân sự Thanh Trị. Kết thúc khóa huấn luyện quân sự đầu tiên của tỉnh Cần Thơ với loại xuất sắc, Nguyễn Văn Trung trở thành một chiến sĩ Vệ quốc đoàn tham gia đánh giặc khắp bưng biền miền Tây Nam Bộ.
    Với bản lý lịch độc đáo, năm 1946 anh bộ đội Nguyễn Văn Trung được lệnh trả lại súng để về Sài Gòn làm nhiệm vụ khác. Tổ chức giao cho Trung về Thành và tìm mọi cách xin vào làm ở sở quan thuế Sài Gòn, đây là nơi rất thuận tiện để anh có thể nắm được và kịp thời báo cho cách mạng về tình hình vận chuyển hàng hóa, khí tài quân sự và quân đội viễn chinh do Pháp đưa từ mẫu quốc sang Việt Nam và từ Việt Nam về Pháp. Có một thân thế ngon lành như thế, Nguyễn Văn Trung không khó khăn gì lắm để trở thành một công chức trong sở quan thuế Sài Gòn. Và từ đây, toàn bộ mọi thứ hàng hóa, khí tài được nhập từ Pháp qua đều có các báo cáo ghi đầy đủ đưa về đến Bộ chỉ huy Quân sự Miền nằm trong bưng hẻo lánh miền Đông (chiến khu Đ). Tín hiệu mà người chiến sĩ quân báo Nguyễn Văn Trung đang hoạt động lặng lẽ, âm thầm ở Sài Gòn nhận lại được là những trận công đồn, những trận giao thông chiến mà bộ đội miền Tây và miền Đông đã đốt phá, tịch thu, hủy diệt nhiều sinh lực, vũ khí của địch. Nhưng thấy công việc của mình thầm lặng quá, trong khi khắp các chiến trường đang âm vang tiếng súng đuổi giặc năm 1951, Nguyễn Văn Trung làm đơn gởi về đơn vị xin cho mình được ra chiến trường cầm súng. Nguyện vọng của Trung là được chiến đấu ngay trên mảnh đất quê hương nơi anh cất tiếng khóc chào đời, giờ được đổi thành tỉnh Thủ Biên, nơi có đơn vị Vệ quốc đoàn của Huỳnh Văn Nghệ lừng danh đang làm cho giặc Pháp điên đảo. Gởi đơn rồi và đang háo hức chờ ngày rời đô thành Sài Gòn để ra chiến trường, thì ngay đầu năm 1952, Nguyễn Văn Trung nhận được thư của bác sĩ Phạm Ngọc Thạch ?" nguyên là thủ lĩnh thanh niên Tiền Phong trước đây và bây giờ đang là Ủy viên của Ủy ban hành chánh kháng chiến Nam Bộ trực tiếp mời ra chiến khu đang tạm đóng tại Đất Cuốc. Lần này Nguyễn Văn Trung cũng không được phân công cầm súng chiến đầu mà lại được động viên để nhận một nhiệm vụ cụ thể hơn nữa tại trung tâm đầu não quân sự của giặc ở Sài Gòn, theo như nghị quyết xác định trách nhiệm mỗi bên giữa sở công an Nam Bộ và quân báo vừa thống nhất trong hội nghị ngày 21 tháng 12 năm 1951: ?oQuân báo chú trọng công tác điệp báo trong cơ quan quân sự địch và phòng nhì, tiến hành công tác phòng gian, phản gián trong lực lượng quân sự của ta?. Nhiệm vụ của Nguyễn Văn Trung là phải bằng mọi cách khai thác các mối quan hệ sẵn có để tiếp cận cho được Bộ Tổng hành dinh quân đội liên hiệp Pháp đặt ở thành Ô Ma (nay là Bộ Công an II trên đường Nguyễn Trãi ?" thành phố Hồ Chí Minh) bằng hoạt động công khai nắm cho được các ý đồ chiến lược về chính trị, quân sự, an ninh, kinh tế của thực dân Pháp. Cái ?omác? công chức lại là dân học trường Tây, có giấy khai sinh do Tây cấp và là con của một cựu trắc địa sư tên tuổi, đã giúp ích rất nhiều cho người chiến sĩ quân báo Việt Nam trở thành nhân viên tham mưu tin cậy trong Bộ chỉ huy quân đội liên hiệp Pháp.
    Quân Pháp liên tục thất bại trên chiến trường Đông Dương, Mỹ từ viện trợ quân sự ban đầu cho Phép đã trực tiếp can thiệp vào Việt Nam với ý đồ thay chân bọn thực dân cũ. Anh nhân viên tham mưu người Việt Nam nhỏ thó nhưng có cái nhìn chiến lược về quân sự Nguyễn Văn Trung đã lọt vào cặp mắt xanh của trung tướng Edwar G.Lansdale, trưởng nhiệm sở CIA và trưởng phái đoàn viện trợ quân sự Mỹ (US.MAAG) ở Sài Gòn. Đã nắm được ý đồ can thiệp của Mỹ vào Việt Nam, nên sau khi được báo cáo của Nguyễn Văn Trung, các đồng chí Mười Hương, Năm Xuân, Tư Hùng... quyết định giao cho anh nhiệm vụ mới: bám sát nhóm cố vấn Mỹ MAAG. Để bảo đảm an toàn tuyệt đối cho đường dây hoạt động tình báo chiến lược đơn tuyến này, tổ chức bố trí cho Nguyễn Văn Trung một ?ohòm thư sống? mà anh chỉ được biết với tên là một phụ nữ gốc Long An gọi ?oChị Ba?. Thông qua chị Ba, Trung nhận chỉ thị của cấp trên và báo cáo phân tích của ngành tình báo chiến lược căn cứ trên mọi tin tức mà mình thu thập được.
    Sau khi hiệp định Giơ-ne-vơ được ký kết, giữa lúc cán bộ, bộ đội chuẩn bị xuống tàu tập kết ra miền Bắc, thì Nguyễn Văn Trung lại trở thành người cộng sự của phái bộ quân sự Mỹ tại Sài Gòn (Sài Gòn Military Mission) thường xuyên đến văn phòng hoặc nhà riêng để gặp gỡ đại tá CIA Ed Lansdale, thiếu tá Lou Conien, trung úy Rufus Philyes chỉ huy một nhóm tình báo Mỹ ở Sài Gòn đang tìm cách củng cố chế độ Ngô Đình Diệm, tiêu diệt các giáo phái đối lập cùng các thế lực ảnh hưởng Pháp.

Chia sẻ trang này