1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

"THặ? CA>>>C?" L??M NGặ?ỏằoI TA XÍCH Lỏ??I Gỏ?ƯN NHAU Hặ?N HAY KH?"NG?

Chủ đề trong 'Đà Nẵng' bởi vndnland, 29/04/2003.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. vndnland

    vndnland Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    12/05/2002
    Bài viết:
    24
    Đã được thích:
    0
    "THặ CA>>>C" L?M NGặỏằoI TA XÍCH LỏI GỏƯN NHAU HặN HAY KH"NG?

    Xuân Quỳnh

    Hoa cúc xanh có hay là không có?
    Trong đầm lầy tuổi nhỏ của anh xưa
    Một dòng sông lặng chảy về xa
    Thung lũng vắng sương bay đầy cửa sổ

    Hoa cúc xanh có hay là không có?
    Một ngôi trường bé nhỏ cuối ngàn xa
    Mơ ước của người hay mơ ước của hoa?
    Mà tươi mát mà dịu dàng đến thế


    Cỏ mới mọc,con chim rừng thơ bé
    Nứơc trong ngần thầm thĩ với ngàn lau
    Trái tim ta nhưi nắng thuở ban đầu
    Chưa chút gợn một lần cay đắng

    Trên thềm cũ mùa thu vàng gió nắng
    Đời yên bình chưa có những chia xa
    Khắp mặt đầm xanh biếc màu hoa
    Hương thơm ngát cả một vùng xứ sở

    Những cô gái da mịn màng như lụa
    Những chàng trai đang độ tuổi hai mươi
    Người yêu người,yêu hoa cỏ đất đai
    Những câu chuyện xoay quanh mùa hấi quả

    Hoa cúc xanh có hay là không có?
    Tháng năm nào ấp ủ tuổi ngây thơ
    Có hay không thung lũng của ngày xưa
    Anh đã ở và em thường tới đó
    Châu chấu xanh,chuồn chuồn kim thắm đỏ
    Những nẻo đường phơ phất gió heo may
    Cả một vùng vương quóc tuổi thơ ngây
    Bao mơ ước mượt mà như lá cỏ

    Anh đã nghĩ chắc là hoa đã có
    Mọc xanh đầy thung lũng của ta xưa

  2. Egoist

    Egoist Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    04/02/2002
    Bài viết:
    1.345
    Đã được thích:
    1
    Lâu lắm mới lại gặp người thích bài này mà là một em xinh xinh mới chết chứ.
    Thơ ca theo anh thấy chẳng phải kéo con người xích lại gần nhau mà đây họ xa nhau hơn đấy cô bé ạ. Riêng cái loại Thơ đong vẹo thì may ra...
    ...
    (Phần này đã bị FelixDanang xoá vì lý do thiếu văn hoá trong ngôn từ)

    vị tha vị kỉ hai thằng
    cùng chung thân thể nguyên căn tách rời

    Được felixdanang sửa chữa / chuyển vào 16:08 ngày 07/05/2003
    Được felixdanang sửa chữa / chuyển vào 16:13 ngày 07/05/2003
  3. daydreamer

    daydreamer Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    08/06/2002
    Bài viết:
    401
    Đã được thích:
    0
    Của đáng tội, đọc đến đoạn này của anh hai em cũng sắp ói ...

    You may say I'm a dreamer
    ...but It's true...

    Được felixdanang sửa chữa / chuyển vào 16:16 ngày 07/05/2003
  4. hoavosac

    hoavosac Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    22/04/2002
    Bài viết:
    1.002
    Đã được thích:
    0
    ...thơ và văn xuôi đang bị bài xích !?
    Và bây giờ nói cũng có thể bị bác bỏ, có khi không những làm người ta ói mà thâm chí là bất tỉnh luôn cũng nên .
    Thế mới thấy thi ca, lời nói và tình cảm của con người cứ thay đổi ở một tốc độ mà phi hành gia cũng có thể chóng mặt rơi xuống đất .
    Mỗi " loài " có một kiểu định nghĩa cuộc sống khác nhau ! Nếu Chim trách Ong chỉ suốt ngày lo hút mật hoa, xây tổ thì quả là loạn đời...
    Đoản khúc ấy ai không hiểu thì chớ vội vội vàng vàng sinh ác ý . Mặc cho nó tồn tại được bao lâu !

    CỔ CHI HỌC GIẢ VỊ KỶ, KIM CHI HỌC GIẢ VỊ NHÂN ?

  5. hoavosac

    hoavosac Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    22/04/2002
    Bài viết:
    1.002
    Đã được thích:
    0
    Đây ! đem nó về nhà ...
    Người ta có thể làm thơ tình vì yêu một người .
    Người làm thơ tình hay nhất có lẽ là kẻ yêu tình yêu, yêu bội tình - như bội thu - nên rụt rè, nên lo sợ ấp úng, nên "ngu lâu" (?)
    Đừng mắng anh ngu lâu bạc đầu vụng dại
    Dầu được yêu lòng quá tải vãn thất tình
    Người đam mê là diễn viên xiếc dây oan nghiệt buộc phải trường kỳ đi. Dừng lại là té ngã.
    Sống cuộc tình chung chiêng không thắt lưng an toàn. Luôn bắt đầu những ngây thơ cũ, không ngừng bị dối lừa. Không chừa cả trái tim .
    Ngoan cố thất tình xuân vãn mãi
    Khờ biết bao giờ hết dại yêu
    Cầu trời tình chung thân khờ khạo và đừng bao giờ hết thạo yêu.
    Có một chút buồn đi qua hồn tôi
    Hình như là nỗi nhớ
    Đêm qua mơ dáng ai về
    Trăn trở
    Muốn xoay vòng nhịp đập của thời gian...
    Ngoái lại thấy đường đời quá gian nan
    Xa chút nữa thấy mịt mù vực thẳm
    Đặt tay lên ngực
    Chìm trong mê đắm
    Đời lặng, lặng ... trôi không chút oán hờn .
    ( TRÍCH CỦA )

    CỔ CHI HỌC GIẢ VỊ KỶ, KIM CHI HỌC GIẢ VỊ NHÂN ?

  6. vndnland

    vndnland Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    12/05/2002
    Bài viết:
    24
    Đã được thích:
    0

    "When the emotion is love... everyone is a poet
  7. vietfirm

    vietfirm Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    31/07/2002
    Bài viết:
    397
    Đã được thích:
    0
    Cảm ơn bạn vndnland về bài thơ của Xuân Quỳnh. lâu lắm mới đọc được bài thơ đẹp như vậy :-).
    Đọc mà cảm nhận được cái đẹp trong tâm hồn của nhà thơ, chỉ tội chết trẻ quá
    http://www.VietFirm.com
    Yahoo Messenger ID: vietfirmvn (free support)
  8. vietfirm

    vietfirm Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    31/07/2002
    Bài viết:
    397
    Đã được thích:
    0
    Bài thơ sau cũng đẹp và mình đã đọc khi mới học lớp 6
    Những phút xao lòng (Thuận Hữu)
    Có thể vợ mình xưa cũng có một người yêu
    (Người ấy gọi vợ mình là người yêu cũ)
    Cũng như mình thôi, mình ngày xưa cũng thế
    Yêu một cô, giờ cô ấy đã có chồng.
    Có thể vợ mình vì những phút mềm lòng
    Nên giấu kín những suy tư, không kể về giấc mộng
    Người yêu cũ vợ mình có những điều mà mình không có được
    Cô ấy không nói ra vì sợ mình buồn.
    Mình cũng có những phút giây cảm thấy xao lòng
    Khi gặp lại người yêu xưa với những điều vợ mình không có được
    Nghĩ về cái đã qua nhiều khi như nuối tiếc
    Mình cũng chẳng nói ra vì sợ vợ buồn.
    Sau nững lần suy nghĩ đâu đâu, mình thương vợ mình hơn
    Và cảm thấy mình như người có lỗi
    Chắc vợ mình hiểu điều mình không nói
    Cô ấy cũng thương yêu và chăm chút mình hơn.
    Mà có trách chi những phút xao lòng
    Ai cũng có một thời để yêu và một thời để nhớ
    Ai cũng có những phút giây ngoài chồng ngoài vợ
    Đừng có trách chi những phút xao lòng.
    http://www.VietFirm.com
    Yahoo Messenger ID: vietfirmvn (free support)
  9. vndnland

    vndnland Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    12/05/2002
    Bài viết:
    24
    Đã được thích:
    0
    cám ơn bạn vietfirm..bài thơ đó mình đã đọc..nhưng đọc lại bài bạn viet post vẫn thấy hay như lần đọc đầu tiên..hihi...
  10. vndnland

    vndnland Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    12/05/2002
    Bài viết:
    24
    Đã được thích:
    0

    nãy giờ ngồi ở thư viện tìm kiếm một cái gì đó thật thú vị để post cho các bạn xem nhưng tìm chẳng được gì....bài này mình đã post bên forum của trường mình rồi nhưng post lại cho các bạn bên forum DN...hơi dài nhưng nếu bạn nào rãnh thì đọc và suy ngẫm nhé..
    Two roads diverged in a yellow wood,
    And sorry I could not travel both
    And be one traveler, long I stood
    And looked down one as far as I could
    To where it bent in the undergrowth;
    Then took the other, as just as fair
    And having perhaps the better claim,
    Because it was grassy and wanted wear;
    Though as for that, the passing there
    Had worn them really about the same,
    And both that morning equally lay
    In leaves no step had trodden black
    Oh, I kept the first for another day!
    Yet knowing how way leads on to way,
    I doubted if I should ever come back.
    I shall be telling this with a sigh
    Somewhere ages and ages hence:
    two roads diverged in a wood, and I --
    I took the one less traveled by,
    And that has made all the difference
    The word decision is defined by Webster's Dictionary as, the act of deciding, or judgement. People have to make decisions in their lives all the time. One of the largest decisions is what to do after high school. This decision is certainly going to take you in one direction of another. And the places where your decisions would take you can differ greatly. Similarly, The Road Not Taken by Robert Frost uses symbolism to demonstrate that everyone is a traveler who chooses the road to follow on his or her journey in life. Each reader comes away with a slightly different meaning from the poem; their human con***ion will probably dictate the context in which they will interpret the poem. While the speaker chooses which path he ought to take in the woods in Robert Frost's The Road Not Taken, he also demonstrates that the decision, whether made whimsically or thought long and hard about, will change the speakers life in a way that can't be predicted. The poem starts with Two roads diverge in a yellow wood,/And sorry I could not travel both/And be one traveler, long I stood/And looked down one as far as I could... The speaker is faced with a decision. He can go down the road on the right, or he can go down the road on the left. But he realizes that he can do only one. The poem is in the past tence, therefore, the reader knows that the narrator is reflecting on a past experience. What will the traveler miss out on? There could very well be a strong feeling of regret before the choice is even made. The road that is chosen leads to the unknown as does every major decision in life. No matter how hard or long the speaker ponders which road to take, he won't be able to predict the future. And after his decision is made, he will never find out what could have been. The next stanza starts with,Then took the other, as just as fair,/And having perhaps the better claim, because it was grassy and wanted wear... The road that the man took was obviously not for everyone because it seemed to him that the majority of the people took the other path. The fact that the traveler chooses the less traveled path over the more traveled indicates the personality type of the traveler. The traveler seeks to be unique and go against the grain of society. He starts the next stanza with,And both that morning equally lay/In leaves no step had trodden black. The roads are described as if they had not been walked on that day. Perhaps, Frost does this because each time a person comes to the point where they have a decision to make, the situation seems new to them. Also, Frost probably made the narrator alone to emphasize how alone people are in their decisions. Next in the stanza, Frost says oh, I kept the first for another day!/Yet knowing how way leads on to way,/I doubted if I should ever come back. The traveler comes to the realization that he will never get to experience where the other road lead. He will continue on the road that he chose and he will never come to the same place where those same two roads diverged. Frost says in the next stanza,I shall be telling this with a sigh/Somewhere ages and ages hence:/Two roads diverged in a wood... The sigh in the poem is very important because how it is interpreted can change the whole meaning of the poem for the reader. If the reader interprets the sigh as a sigh of regret then the poem will be seen as an _expression of that regret. The poem will have to do with the fact that we, as mortal humans don't have the ability to explore all of life's possibilities. However, if the sigh is seen as being more meaningless to the traveler, then the poem could be seen as a satire. And the travelers decision could be seen as more of a spur-of-the-moment choice. Then in reality, he deserves no cre*** for his decision and Frost would then be playing the role of the average man. He would be poking fun at man's tendency to make a whimsical choice between two equal factors and then to praise his choice later as having made all the difference. The poem definately has a rhythmic pattern that can be broken down as follows. The Road Not Taken represents a choice in a single moment in a lifetime. Robert Frost uses plain,unelaborate words and images to convey his theme. However, the poem seems to be deceivingly simple because in its simplicity, it opens the door for many different interpretations. Mostly though, The Road Not Taken can truly be interpreted as a clear representation of two fair choices. Although the two roads in the poem are diverging, they lead in different directions. At the beginning they probably appear to be similar, but miles away, they will grow farther and farther away from each other, similar to many choices we are faced with in life. It is impossible to fortell the consequences of most of the major decisions we make and it is often necessary to make these decisions based on little more than examining which choice wanted wear. When we are older, we look back upon the choices we have made, and like the narrator, sigh, observing that they have made all the difference.
    vndnland

Chia sẻ trang này