1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

THặ? ....cặ?ỏằ?i rỏằƠng run'.......Và nhỏằ?ng c?Âu chuyỏằ?n vui

Chủ đề trong 'Câu lạc bộ Hoa Phượng (HP Club)' bởi baolua, 01/10/2003.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. tuanno1

    tuanno1 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/10/2003
    Bài viết:
    3.227
    Đã được thích:
    0
    Ai biết chỉ dùm Sáng nay vào giữa giờ chơi Năm cô đang "hợp lực"...xơi tí quà Nhỏ Lan có bịch cà na Nhỏ Vân kí mận,nhỏ Hà chôm chôm Em thì hùn nửa trái thơm Nàng Thu"góp vốn"dĩa cơm cháy giòn Vừa ăn vừa ...họp bàn tròn Nào là...kể tội bọn con trai này Rồi bàn về chuyện dép,giày Chuyện quần chuyện áo ,chuyện thầy với cô Lúc ấy em bỗng"ngây ngô" Gác chân...lên ghế,dựa vô cạnh bàn Tiếp tục trò chuyện râm ran Tới khi ngó xuống thì làng tổng ôi! Một chiếc guốc mất tiêu rồi Chỉ còn một "ả" mà thôi,tức mình! Chẳng biết "tên"nào mới"rinh" Đúng là phạm tội... tày đình,chả chơi! Bây giờ mỗi chiếc một nơi Làm em hổng có dám dời"gót sen"! Chắc rằng chắc bọn "nhóc nhen" Đã cử "một tướng" mon men tới gần Chờ lúc em vừa...co chân "Chôm" ngay lập tức,khỏi cần chiếc sau! Guốc em là guốc....thanh cao Mới mua ở tuốt bên...Tàu đó nha Anh nào thỉnh nó về nhà Tối nay sẽ bị...con ma bắt giò Rồi còn bao chuyện phải lo Lãnh mấy "trứng vịt" tròn vo nữa nè Bây giờ em"nói ngọt" nghe: Đó là ...tội ác,bao che ích gì? Ai mà biết chỉ giùm đi Em đền công...ổ bánh mì thật to!! (Sưu tầm)
  2. tuanno1

    tuanno1 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/10/2003
    Bài viết:
    3.227
    Đã được thích:
    0
    Lâu rồi thâycái nài bị để mốc ra cho lên mạn phép chôm một bài từ web khác vô nếu có gì mạo phạm xin được lượng thứ.
    CHỬI BẰNG TOÁN HỌC
    "Tiên sư đư?Ta nào bắt mất con gà nhà bà, gà ở nhà bà con công con phượng, gà về nhà mày thành con cáo con hâu. Bà ? bà?bà? U cho con xin chén trà để con chửi tiếp?.. bà chửi theo kiểu toán học cho mà nghe nhá?****** là A, ****** là B, bà cho vào ngoặc bà khai căn cả họ nhà mày? Bà rủa mày ăn miếng rau mày ói ra miếng thịt, mày tắm trong ao mày chết chìm trong chậu?
    Bà khai căn cả họ nhà mày, xong rồi bà tích phân n bậc, bà bắt cả hang, cả hốc, ông cụ ông nội, cả tổ tiên nhà mày ra mà đạo hàm n lần.
    Ái chà chà?mày tưởng à. Mày tưởng nuốt được con gà nhà bà là mày có thể yên ổn mà chơi trò ?ocộng trừ âm dương? trên giường với nhau à?..Bà là trị cho tuyệt đô?Ti hết cả họ 9 đời nhà mày, cho chúng mày biết thế nào là vô nghiệm, cho chúng mày không sinh, không đẻ, không duy trì được nòi giống nữa thì thôi?Bà sẽ nguyền rủa cho chúng mày đời đời chìm đắm trong âm vô cùng, sẽ gặp tai ương đến dương vô cùng, cho chúng mày chết rục trong địa ngục, cho chúng mày trượt đến maximum của sự vô hạn tối tăm? ờ nhỉ, thôi, hôm nay thứ 7, bà nghỉ, ngày mai bà chửi tiếp.
    À, mày chơi toán học với bà à?U cho con xin thêm chén nước ạ ..Thằng khốn ấy nó là tiến sĩ toán lý, không chửi bằng toán học thì không xong với nó u a?....Vâng vâng, u rót cho con đầy đầy vào, nữa đi?để con lấy hơi chửi tiếp, con sẽ chửi từ số học lên tích phân, xuống đại số rồi sang hình học cho u xem?
    Tiên sư nhà mày, mày tưởng ngày nào mày cũng rình mò tiệm cận hàng rào nhà bà là bà không biết đấy phỏng ? Bà là bà giả thiết mày ăn cắp hơn hai chục con gà nhà bà,?mày về mày vỗ béo để nhồi đường cong cho con vợ mày, à à, mày vẽ nữa đi, mày tô nữa đị. Mày tô, mày vẽ, mày nhồi cho đến khi đường cong con vợ mày nó nứt toát, nó gẫy khúc ra, chọc xiên chọc xẹo đi, rồi đi lên đi xuống nữa vào, rồi có ngày con vợ mày sẽ hạ vuông góc một mạch thẳng xuống nóc tủ....thôi con ạ ?.....ái chà chà?mày tưởng mày dùng cả Topo học mày vẽ thòng lọng mày bắt gà nhà bà mà được à

  3. tuanno1

    tuanno1 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/10/2003
    Bài viết:
    3.227
    Đã được thích:
    0
    Lâu rồi thâycái nài bị để mốc ra cho lên mạn phép chôm một bài từ web khác vô nếu có gì mạo phạm xin được lượng thứ.
    CHỬI BẰNG TOÁN HỌC
    "Tiên sư đư?Ta nào bắt mất con gà nhà bà, gà ở nhà bà con công con phượng, gà về nhà mày thành con cáo con hâu. Bà ? bà?bà? U cho con xin chén trà để con chửi tiếp?.. bà chửi theo kiểu toán học cho mà nghe nhá?****** là A, ****** là B, bà cho vào ngoặc bà khai căn cả họ nhà mày? Bà rủa mày ăn miếng rau mày ói ra miếng thịt, mày tắm trong ao mày chết chìm trong chậu?
    Bà khai căn cả họ nhà mày, xong rồi bà tích phân n bậc, bà bắt cả hang, cả hốc, ông cụ ông nội, cả tổ tiên nhà mày ra mà đạo hàm n lần.
    Ái chà chà?mày tưởng à. Mày tưởng nuốt được con gà nhà bà là mày có thể yên ổn mà chơi trò ?ocộng trừ âm dương? trên giường với nhau à?..Bà là trị cho tuyệt đô?Ti hết cả họ 9 đời nhà mày, cho chúng mày biết thế nào là vô nghiệm, cho chúng mày không sinh, không đẻ, không duy trì được nòi giống nữa thì thôi?Bà sẽ nguyền rủa cho chúng mày đời đời chìm đắm trong âm vô cùng, sẽ gặp tai ương đến dương vô cùng, cho chúng mày chết rục trong địa ngục, cho chúng mày trượt đến maximum của sự vô hạn tối tăm? ờ nhỉ, thôi, hôm nay thứ 7, bà nghỉ, ngày mai bà chửi tiếp.
    À, mày chơi toán học với bà à?U cho con xin thêm chén nước ạ ..Thằng khốn ấy nó là tiến sĩ toán lý, không chửi bằng toán học thì không xong với nó u a?....Vâng vâng, u rót cho con đầy đầy vào, nữa đi?để con lấy hơi chửi tiếp, con sẽ chửi từ số học lên tích phân, xuống đại số rồi sang hình học cho u xem?
    Tiên sư nhà mày, mày tưởng ngày nào mày cũng rình mò tiệm cận hàng rào nhà bà là bà không biết đấy phỏng ? Bà là bà giả thiết mày ăn cắp hơn hai chục con gà nhà bà,?mày về mày vỗ béo để nhồi đường cong cho con vợ mày, à à, mày vẽ nữa đi, mày tô nữa đị. Mày tô, mày vẽ, mày nhồi cho đến khi đường cong con vợ mày nó nứt toát, nó gẫy khúc ra, chọc xiên chọc xẹo đi, rồi đi lên đi xuống nữa vào, rồi có ngày con vợ mày sẽ hạ vuông góc một mạch thẳng xuống nóc tủ....thôi con ạ ?.....ái chà chà?mày tưởng mày dùng cả Topo học mày vẽ thòng lọng mày bắt gà nhà bà mà được à

  4. tuanno1

    tuanno1 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/10/2003
    Bài viết:
    3.227
    Đã được thích:
    0
    He he mô đi phê bài "anh không muốn bất công với em"
    ...Thật không muốn hôn anh đâu vì mồm anh thối răng anh sâu, chẳng lẽ bắt em hôn anh thật lâu? Vậy thì sẽ thật là thật bất công với em...khi em hôn anh ...
    Khiếp ứ dám viết típ nữa ặc ặc cảnh tượng đau lòng như trong truyện "Bỉ VỎ" của của Nguyên Hồng khi tả hàm răng của Ba Bay
  5. tuanno1

    tuanno1 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/10/2003
    Bài viết:
    3.227
    Đã được thích:
    0
    He he mô đi phê bài "anh không muốn bất công với em"
    ...Thật không muốn hôn anh đâu vì mồm anh thối răng anh sâu, chẳng lẽ bắt em hôn anh thật lâu? Vậy thì sẽ thật là thật bất công với em...khi em hôn anh ...
    Khiếp ứ dám viết típ nữa ặc ặc cảnh tượng đau lòng như trong truyện "Bỉ VỎ" của của Nguyên Hồng khi tả hàm răng của Ba Bay
  6. soduadeokinh

    soduadeokinh Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    01/11/2003
    Bài viết:
    124
    Đã được thích:
    0
    Chuyện Tấm Cám
    Phần 1 Chuyện kể rằng, ngày xửa ngày xưa, trong một gia đình nọ, có hai người con gái cùng cha khác mẹ. Tấm là con của bà vợ cả, Cám là con của bà vợ lẽ. Người cha mất rồi, mẹ Tấm cũng mất, nên Tấm phải ở cùng với dì ghẻ là mẹ của Cám. - Tấmmmm!!!!!!!!! Tao đã cấm mày xào nấm với dấm rồi cơ maaaaaaaaà. Đầu mày có bị ấm không? Cẩn thận tao cho vài đấm. - Tấmmmm!!!!!!!!! Mày hâm à, mày câm à. Sao mày đâm thủng cái mâm??? Hàng ngày, những lời đay nghiến, chửi bới Tấm xảy ra như cơm bữa, cho dù gì ghẻ đã đôi lần bị phê bình trước tổ dân phố vì vi phạm nếp sống văn minh gia đình văn hoá. Tấm làm gì cũng bị bà mắng, trong khi Cám cũng đâm thủng mâm lúc chơi đùa với Tấm thì lại được mẹ khen là văn võ song toàn. Một ngày nọ, dì ghẻ bỗng thèm ăn tép xào khế. Bà liền gọi hai cô đến và rằng: ?oHai con! Hai con hãy ra ngoài ao tắm rửa giặt giũ cho sạch, cho thơm. Nhân tiện lúc đi ngang qua đồng bắt cho mẹ ít tép. Đứa nào bắt được nhiều tép về đây thì ta thưởng cho yếm đỏ, tôm thì càng tốt? . Hai cô vâng lời mẹ và chạy đi. Tấm chăm lam, chăm làm. Cô nhảy ào xuống đồng. Một tay cô mò từng con tép, bắt từng con tôm bỏ vào giỏ. Còn tay kia bứt từng con đỉa đang bám chặt vào đùi, nhìn trước ngó sau rồi vứt mạnh về phía Cám đang say giấc trên bờ. Chẳng mấy chốc, giỏ tép đã đầy kín. Tấm cất tiếng gọi Cám đi về. Tỉnh dậy, Cám bỗng thấy hoảng sợ vô cùng khi nhìn thấy giỏ của mình trống rỗng. Như thế này thì mẹ sẽ đánh mất. Vừa mới hôm qua thôi, Cám còn chứng kiến cảnh mẹ mình đấm lia lịa vào mõm con chó becgie vì nó trót xơi trộm của bà củ khoai lang. Con chó dữ tợn là thế mà phải bỏ chạy, để lại bốn chiếc răng cửa ở bãi chiến trường. Nhớ đến cảnh đó, Cám bất giác đưa tay che lấy miệng mình... Về đến nhà, dì ghẻ đon đả ra đón Cám và thưởng cho Cám cái yếm đỏ. Còn Tấm, cô khóc tấm tức rồi lủi thủi ra chiếc giếng sau nhà. Cô thấy cuộc đời sau lắm trái ngang. Cô đã bỏ ra bao nhiêu công sức để bắt đầy giỏ tôm tép mang về cho mẹ ghẻ, vậy mà lúc lên bờ, cô đã cả tin khi nghe Cám nói: ?oChị Tấm ơi chị Tấm. Đầu chị lấm chị ngụp cho sâu kẻo về mẹ mắng?. Rồi lừa lúc Tấm quay đi, Cám đã tráo bỏ giỏ rỗng của mình lấy giỏ đầy của Tấm rồi phi trâu một mạch về lĩnh yếm mới, bỏ lại đằng sau vài viên gạch do Tấm ném với theo. ?oThôi thì của đi thay người?, Tấm tặc lưỡi. Sau đó cô nhẹ nhàng thả con cá Bống trong giỏ xuống giếng. Con cá Bống này là của một người đàn ông lạ mặt tặng cho. Lúc ở ngoài đồng tép, đang nằm đập thùm thụp hai tay xuống đất vì uất ức, bất chợt ngẩng lên, Tấm bỗng thấy ông ta từ đâu xuất hiện. Ông tự giới thiệu mình là Bụt. Tấm nhớ rõ lắm vì cái tên này lần đầu tiên cô thấy có trên đời. Lúc đầu cô đã nghĩ thầm "Tên gì mà xâu tệ, sao không giới thiệu tên Việt hay Hảo đi cho đẹp???". Tuy nhiên, cô đã trở nên có cảm tình khi nghe ông nhẹ nhàng hỏi: ?oVì sao con khóc??. Sau khi nghe Tấm kể lại mọi chuyện, ông Bụt mới cho Tấm con cá Bống này và dặn, mỗi khi cho Bống ăn cơm, hãy nhớ gọi: ?oBống ơi Bống! Lên ăn cơm vàng cơm bạc nhà ta. Chớ ăn cơm hẩm cháo hoa nhà người.? Dặn xong, ông bỏ chạy vì bị con chó becgie mà Tấm mang theo nhe bộ hàm thiếu bốn chiếc răng cửa ra dọa. Kể từ ngày đó, mỗi lần sau bữa ăn, Tấm đều lén trút một bát cơm nóng hổi vào trong yếm và nhảy tưng tưng ra ngoài giếng để cho Bống. Những lúc như vậy, Tấm phải vừa nhảy vừa huýt gió để dì ghẻ và Cám khỏi nghi ngờ về hành động của mình. Tuy nhiên, hành động đó của Tấm đã không qua được con mắt tinh đời của dì ghẻ.
    Phần 2 ?oKhông điên! Không dở hơi! Không thần kinh! Vậy mà vừa ăn no xong lại nhảy chồm chồm như phải bỏng? ?" Dì ghẻ nghĩ thầm. ?oRõ ràng là khuất tất rồi đây.? Rồi mụ sai Cám rình Tấm mọi lúc, mọi nơi; ghi lại mọi diễn biến, việc làm thường ngày của Tấm. Cám ghi được tất, không bỏ sót bất kỳ một hành động nào, kể cả những câu chửi thầm Tấm dành cho hai mẹ con Cám mỗi khi nàng tủi phận. Và rồi Cám phát hiện ra chiếc giếng, nơi Tấm thường nhảy tưng tưng đến mỗi khi ăn cơm xong. Ngay sau đó, Cám về thưa với mẹ. Dì ghẻ uất lắm. Bà nghĩ Tấm mang cơm cho giai... Ngay sáng hôm sau, lúc con gà còn chưa kịp cất tiếng gáy vì chiều hôm trước bị Cám đá vào cổ họng trong lúc tập võ, dì ghẻ đã gọi Tấm dậy: ?oCon ơi con ơi. Đi chăn trâu phải chăn đồng xa. Chớ chăn đồng gần, làng bắt mất trâu?. Tấm ức lắm. Nàng vừa làu bàu, vừa mắt nhắm mắt mở nhảy lên lưng trâu. Làm sao mà không tức cho được, khi mới hai rưỡi sáng đã bị đánh thức, trong khi lịch ngủ thường ngày của nàng chỉ được bắt đầu vào lúc hai giờ mười lăm. Tấm vừa đi khuất, dì ghẻ và Cám vội chạy lại gần chiếc giếng. Từ đằng xa, hai mẹ con thi nhau nhặt gạch ném rào rào về phía đó. Chẳng biết họ đã ném bao nhiêu viên, chỉ biết rằng chiều hôm đó cả làng phải nghe chửi vì nhà hàng xóm bên cạnh tưởng mất trộm nguyên liệu. Tối đến, như thường ngày, Tấm lại mang cơm ra cho Bống ăn... ?oBống ơi Bống! Lên ăn cơm vàng cơm bạc nhà ta. Chớ ăn cơm hẩm cháo hoa nhà người.? Người ta nghe Tấm gọi mãi, gọi mãi. Và rồi tiếng Tấm rú vang khi chỉ thấy một cục máu nổi lên mặt nước. Tấm oà khóc. Kẻ nào đã hãm hại Bống? Kẻ nào đã đang tâm làm việc này? Và thế là tối hôm đó, lần thứ hai trong ngày, cả làng lại một lần nữa phải nghe chửi. Bụt lại hiện lên và hỏi: ?oVì sao con chửi??. Sau khi nghe Tấm kể lại sự tình, Bụt mới bảo Tấm tìm xương Bống về cho vào bốn cái lọ và chôn vào bốn góc giường nơi Tấm nằm. Nghe lời Bụt, Tấm quay về nhà tìm xương Bống. Tìm mãi mà không thấy, Tấm lại khóc. Khóc mãi thì có một tiếng nói the thé vang lên ?oCục ta cục tác, cho ta nắm thóc ta bới xương cho?. Ngẩng đầu lên, Tấm nhận ra con gà trống ngày nào, nay chất giọng đã hoàn toàn thay đổi vì di chứng của lần bị Cám đá vào cổ. Tấm ném thóc cho gà. Gà bới một lúc thì tìm thấy xương. Tấm nhặt lấy bỏ vào lọ và đem chôn dưới bốn chân giường nơi mình nằm... Ít lâu sau, nhà vua mở hội. Mọi người dân trong kinh thành đều được mời tới dự bữa tiệc do vua chiêu đãi. Mẹ con Cám nghe tin dậy từ sáng sớm, chuẩn bị những bộ váy đẹp nhất, những đôi hài đẹp nhất, và đặc biệt là bỏ qua thói quen ăn sáng hàng ngày. Tấm cũng muốn đi lắm. Gì thì gì, ăn uống free, không đi cũng phí. Nhưng dì ghẻ lại không đồng ý. Bà nghĩ ra kế. Ban đầu, bà lấy một lon sữa ông Thọ tính phục vụ kế hoạch. Nhưng thấy không ăn thua, bà kiếm một hộp sữa Cô gái Hà Lan loại 3kg, xúc đầy thóc, đầy gạo, sau đó đem đổ tất vào thùng và bảo Cám quay cho chúng trộn lẫn. Sau đó bà bắt Tấm nhặt thóc gạo riêng ra, xong thì mới cho đi hội. Tấm uất lắm. Cô muốn bóp cổ Cám cho hả giận. Nhưng khi thấy Cám đang nằm thở phì phò vì chóng mặt, lòng nhân từ đã khiến Tấm gạt phắt tư tưởng tội lỗi... Phần 3 Mẹ con Cám đi rồi, Tấm bắt tay ngay vào công việc. Nhưng nhặt mãi, nhặt mãi mà vẫn không hết, Tấm lại khóc. Bụt hiện lên và hỏi: ?oLàm sao con khóc??, và rồi khi biết rõ câu chuyện, Bụt mới cười mà rằng: ?oXời, tưởng gì, chuyện nhỏ. Ta sẽ cho chim của ta đến giúp con?. Ngay lập tức, chim của Bụt bay đến, sà vào thùng thóc. Tấm thích chí lắm. Có trong mơ cô cũng chẳng hình dung ra nổi, Bụt cho chim nhặt thóc giúp mình. Tiện thể, Tấm bê cả thùng hạt dẻ, nhờ chim bóc vỏ hộ... Trong chốc lát, mọi việc đã xong xuôi. Tấm hớn hở vì sắp được đi trảy hội. Nhưng khi nhìn mình trong gương, Tấm lại khóc. Bộ váy yếm duy nhất dì ghẻ cho cô mặc từ ngày này qua ngày khác, từ mùa đông sang mùa hè, giờ chẳng khác gì bikini hai mảnh. Và đôi guốc cao gót, giờ trông y hệt đôi guốc mộc. Tấm khóc to lắm. Một phần vì cô tủi, và phần nhiều cốt để cho Bụt nghe thấy. Và Bụt đã nghe thấy thật. Làm Bụt như làm dâu trăm họ, thấy có tiếng khóc ở đâu là phải xuất hiện nơi đó, trừ nhà hộ sinh. Bụt đến chỗ Tấm, và cố gắng cất giọng ngọt ngào: "Lại chuyện gì nữa đây???". Sau khi nghe Tấm kể lể sự tình, Bụt mới bảo Tấm: "Con đào những cái lọ đã chôn ngày trước lên, thì muốn quần áo đẹp thế nào cũng có, toàn Versace không hà". Nói xong, Bụt biến mất luôn. Kể từ đó, không ai còn thấy Bụt nữa xuất hiện lần nào nữa trên giang hồ và nghe đâu, ông đã nằng nặc xin chuyển công tác... Nghe lời Bụt, Tấm đào tung cả ngôi nhà vì chẳng nhớ lần trước đã chôn lọ ở đâu. Cuối cùng, cô cũng đã tìm thấy chúng. Nào thì áo, nào thì quần, nào thì giày, và còn cả một con ngựa. Tấm đóng bộ gọn gàng, nhảy lên lưng ngựa và phi thẳng đến nơi trảy hội. Lúc đi ngang qua cầu, táy máy thế nào, Tấm rơi một chiếc giày xuống hồ trúng ngay đầu vị vua trẻ đang ngồi câu cá ở dưới đó. Vua liền ngóc đầu lên chửi với theo "Mẹ đứa nào ném giầy vào đầu ông" . Tấm sợ rằng sẽ đến muộn giờ trẩy hội nên Tấm mặc kệ và không quên vứt lại câu chửi thề về phía vị Vua trẻ đó "Sư cha đứa nào chửi bà", nhảy lên lưng ngựa và tiếp tục thúc ngựa phi nước đại. Đến nơi, đúng lúc nhà vua đang mở cuộc thi kén vợ. Ai ướm vừa chiếc giày mà vua mang ra, người đó sẽ là vợ của vua. Điều lệ cực kỳ đơn giản, dễ chơi, dễ trúng thưởng nên ai cũng muốn thử vận may, trong đó có cả mẹ con nhà Cám. Vậy mà lạ thay, chẳng ai ướm vừa. Người ít nhất cũng rộng ngót một size. Tấm len lỏi chen vào. Cô nhận ngay ra giày của mình. Làm sao mà không nhận ra chiếc giày quá khổ. Tấm ngạc nhiên lắm. Trong khi đó nhà Vua thầm nghĩ "Ông mà bắt được mày thì mày biết tay ông". Tấm bèn xin ướm thử và vừa khít. Nàng trở thành vợ của nhà vua từ đó. Chẳng ai biết được vị vua trẻ đó đang toan tính điều gì chỉ thấy chàng ta nhếch mép cười mỉm trông vẻ rất gian xảo. Tấm và vua kẻ tám lạng người nửa cân, hai người suốt ngày cãi nhau chí chóe chẳng ai chịu nhường ai, nhà vua ra sức hành hạ tấm thân ngọc ngà của tấm, nào là làm bia cho vua tập bắn, nào là làm bao cát cho vua tập oánh quyền... Tấm cũng chẳng vừa, Tấm bắt ruồi muỗi bỏ vào mồm vua lúc vua ngủ gật.... Chính vì thế mà cả hai người rất tâm đầu ý hợp, nhà vua thật sự rất sung sướng khi đã tìm được một ý trung nhân theo mong muốn của mình. Thấm thoắt đã đến ngày giỗ bố, Tấm xin phép vua cho nàng trở về nhà. Vừa đến nơi, Tấm đã bị dì ghẻ bắt trèo cau hái quả. Nàng bực mình lắm. Dù gì thì cũng đường đường là chánh cung hoàng hậu, vậy mà phải trèo cây cau. Nhưng rồi nghĩ đến nghĩa vụ làm con, nàng làu bàu vài câu rồi nghe theo lời của mẹ ghẻ, trèo lên cây và không quên cắp nách đôi giày đã đi vào lịch sử. Lại nói về mẹ con Cám, khi thấy Tấm đã ở chót vót trên ngọn cây, cả hai liền cầm rìu chạy ra mà mắm môi mắm lợi chặt gốc. Cây đổ ụp xuống ao khiến Tấm rơi xuống nước. Cho chắc ăn, mẹ con Cám gí điện xuống nước cho Tấm chết hẳn. Báo hại mấy trai làng đang tắm cách đó không xa cũng bị một phen điện giật. Thấy Tấm đã chết hẳn, Cám mới lấy quần áo của Tấm và mặc vào người rồi đi thẳng vào cung. Tấm chết đi hoá thành chim vàng anh. Nàng muốn bay vào cung lắm. Nàng muốn được nhìn thấy nhà vua hàng ngày. Nhưng nàng không dám. Không chỉ riêng nàng, tất cả loài chim trong vùng chỉ nghe đến tên nhà vua là đều bay mất dép. Chả là nhà vua đang tập bắn chim. Con vật xấu số nhất bị vua bắn chết mới chỉ cách đây mấy ngày bằng cả một băng AK. Nàng chỉ dám đến bên vua mỗi khi đêm về và hót cho vua nghe những điệu nhạc mà chính nàng cũng không thể hót lại được lần thứ hai. Thấy con chim lạ cứ quấn quít bên mình, một hôm vua hỏi: ?oVàng ảnh vàng anh, có phải vợ anh chui vào ống quần?. Nghe vậy, vàng anh bay vào ngay, và suýt chết ngạt trong đó... Từ ngày có vàng anh, nhà vua quên cả Cám mỗi khi đêm về khiến Cám tức lắm. Nó bèn sai quân lính bắt chim, vặt sạch lông vứt ra vườn. Từ đám lông ấy mọc ra hai cây soan đào. Vua thấy đẹp, bỏ chơi chim chuyển sang chơi cây. Cám tức mình lại sai chặt sạch cây trong vườn và lấy gỗ đóng thành khung cửi. Niềm vui chẳng trọn vẹn. Hôm sau suýt nữa thì Cám bị truy tố vì tội lâm tặc. Khung cửi hàng ngày phát ra tiếng kêu: ?oKẽo cà kẽo kẹt, lấy tranh chồng chị, chị khoét mắt cho?. Điên tiết, Cám đốt thành tro và đem rải ra đường. Từ đám tro ấy lại mọc lên cây thị, và chỉ có duy nhất một quả... Lại nói về nhà vua. Từ ngày Cám về cung, nhà vua cảm thấy có điều gì lạ lạ. Vua sinh buồn phiền, ngày ngày dạo chơi khắp nơi cho khuây khoả. Một hôm, khát nước, vua đi qua quán của bà già nọ. Vua kêu hai cốc trà đá. Bà cụ mời vua miếng trầu. Thấy miếng trầu ngon sao giống của hoàng hậu têm ngày trước, nhà vua mới gặng hỏi, đồng thời xin bà miếng nữa... Thì ra một lần bà lão đi ngang qua cây thị, thấy có quả thị ngon, bà mới nói: ?oThị ơi thị rụng bị bà, bà để bà ăn chứ bà không ngửi?. Gọi mãi, gọi mãi mà thị không rơi, bà mới dùng dép ném. Thấy quả thị đẹp, bà lão mang về nhà để ngắm hàng ngày. Nhưng kỳ lạ làm sao, từ ngày có thị, mỗi lần bà lão đi ra khỏi nhà, khi quay về, nhà cửa lại gọn gàng sạch sẽ, cơm nước đầy đủ. Bà ngạc nhiên lắm. Bà kể cho mọi người nghe, và sau đó phải giấu biệt thị vì ai cũng muốn mượn. Rồi một ngày bà giả vờ đi ra khỏi nhà rồi sau đó quay lại, bà thấy trong quả thị có một người con gái nết na, xinh đẹp bước ra. Bà mừng lắm, chạy vội lại xé tan vỏ thị. Từ đó Tấm ở lại với bà lão. Khi vua hỏi, bà mới gọi Tấm ra. Hai vợ chồng nhận ra nhau, mừng mừng tủi tủi. Sau đó vua đưa Tấm về cung lại làm hoàng hậu. Gặp Tấm, thấy nàng xinh đẹp hơn xưa, Cám mới hỏi: ?oChị Tấm ơi, chị làm thế nào mà đẹp thế??. Tấm mới sai đào một cái hố sâu, bảo Cám đứng dưới để Tấm giội nước sôi xuống. Cám vui lắm. Vậy là nó lại sắp được đẹp như Tấm rồi. Cám cười rạng rỡ và không quên dặn Tấm phải đun nước thật sôi giội cho sướng... Cám chết, Tấm băm vằm xác Cám làm nghìn mảnh, nấu mắm rồi sai quân lính đóng chum dán nhãn Phú Quốc đem biếu dì ghẻ. Dì ghẻ đang ăn khen ngon, bỗng có con quạ đến kêu rằng: ?oNgon gì mà ngon, mẹ ăn thịt con có còn xin miếng?. Dì ghẻ giật mình, nhìn xuống đáy chum thấy đầu của Cám. Mụ kêu to ba tiếng rồi lăn đùng ra chết. Tấm cũng suýt bị truy tố vì tội giết người cũng may mắn là có ô dù to nâng đỡ nên mới thoát nạn... Từ đó Tấm suốt ngày ở trong cung chẳng dám đi đâu sợ dân chúng chửi bới chê cười bởi chí ít gì thì Tấm cũng là đương kim hoàng hậu mà.
  7. soduadeokinh

    soduadeokinh Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    01/11/2003
    Bài viết:
    124
    Đã được thích:
    0
    Chuyện Tấm Cám
    Phần 1 Chuyện kể rằng, ngày xửa ngày xưa, trong một gia đình nọ, có hai người con gái cùng cha khác mẹ. Tấm là con của bà vợ cả, Cám là con của bà vợ lẽ. Người cha mất rồi, mẹ Tấm cũng mất, nên Tấm phải ở cùng với dì ghẻ là mẹ của Cám. - Tấmmmm!!!!!!!!! Tao đã cấm mày xào nấm với dấm rồi cơ maaaaaaaaà. Đầu mày có bị ấm không? Cẩn thận tao cho vài đấm. - Tấmmmm!!!!!!!!! Mày hâm à, mày câm à. Sao mày đâm thủng cái mâm??? Hàng ngày, những lời đay nghiến, chửi bới Tấm xảy ra như cơm bữa, cho dù gì ghẻ đã đôi lần bị phê bình trước tổ dân phố vì vi phạm nếp sống văn minh gia đình văn hoá. Tấm làm gì cũng bị bà mắng, trong khi Cám cũng đâm thủng mâm lúc chơi đùa với Tấm thì lại được mẹ khen là văn võ song toàn. Một ngày nọ, dì ghẻ bỗng thèm ăn tép xào khế. Bà liền gọi hai cô đến và rằng: ?oHai con! Hai con hãy ra ngoài ao tắm rửa giặt giũ cho sạch, cho thơm. Nhân tiện lúc đi ngang qua đồng bắt cho mẹ ít tép. Đứa nào bắt được nhiều tép về đây thì ta thưởng cho yếm đỏ, tôm thì càng tốt? . Hai cô vâng lời mẹ và chạy đi. Tấm chăm lam, chăm làm. Cô nhảy ào xuống đồng. Một tay cô mò từng con tép, bắt từng con tôm bỏ vào giỏ. Còn tay kia bứt từng con đỉa đang bám chặt vào đùi, nhìn trước ngó sau rồi vứt mạnh về phía Cám đang say giấc trên bờ. Chẳng mấy chốc, giỏ tép đã đầy kín. Tấm cất tiếng gọi Cám đi về. Tỉnh dậy, Cám bỗng thấy hoảng sợ vô cùng khi nhìn thấy giỏ của mình trống rỗng. Như thế này thì mẹ sẽ đánh mất. Vừa mới hôm qua thôi, Cám còn chứng kiến cảnh mẹ mình đấm lia lịa vào mõm con chó becgie vì nó trót xơi trộm của bà củ khoai lang. Con chó dữ tợn là thế mà phải bỏ chạy, để lại bốn chiếc răng cửa ở bãi chiến trường. Nhớ đến cảnh đó, Cám bất giác đưa tay che lấy miệng mình... Về đến nhà, dì ghẻ đon đả ra đón Cám và thưởng cho Cám cái yếm đỏ. Còn Tấm, cô khóc tấm tức rồi lủi thủi ra chiếc giếng sau nhà. Cô thấy cuộc đời sau lắm trái ngang. Cô đã bỏ ra bao nhiêu công sức để bắt đầy giỏ tôm tép mang về cho mẹ ghẻ, vậy mà lúc lên bờ, cô đã cả tin khi nghe Cám nói: ?oChị Tấm ơi chị Tấm. Đầu chị lấm chị ngụp cho sâu kẻo về mẹ mắng?. Rồi lừa lúc Tấm quay đi, Cám đã tráo bỏ giỏ rỗng của mình lấy giỏ đầy của Tấm rồi phi trâu một mạch về lĩnh yếm mới, bỏ lại đằng sau vài viên gạch do Tấm ném với theo. ?oThôi thì của đi thay người?, Tấm tặc lưỡi. Sau đó cô nhẹ nhàng thả con cá Bống trong giỏ xuống giếng. Con cá Bống này là của một người đàn ông lạ mặt tặng cho. Lúc ở ngoài đồng tép, đang nằm đập thùm thụp hai tay xuống đất vì uất ức, bất chợt ngẩng lên, Tấm bỗng thấy ông ta từ đâu xuất hiện. Ông tự giới thiệu mình là Bụt. Tấm nhớ rõ lắm vì cái tên này lần đầu tiên cô thấy có trên đời. Lúc đầu cô đã nghĩ thầm "Tên gì mà xâu tệ, sao không giới thiệu tên Việt hay Hảo đi cho đẹp???". Tuy nhiên, cô đã trở nên có cảm tình khi nghe ông nhẹ nhàng hỏi: ?oVì sao con khóc??. Sau khi nghe Tấm kể lại mọi chuyện, ông Bụt mới cho Tấm con cá Bống này và dặn, mỗi khi cho Bống ăn cơm, hãy nhớ gọi: ?oBống ơi Bống! Lên ăn cơm vàng cơm bạc nhà ta. Chớ ăn cơm hẩm cháo hoa nhà người.? Dặn xong, ông bỏ chạy vì bị con chó becgie mà Tấm mang theo nhe bộ hàm thiếu bốn chiếc răng cửa ra dọa. Kể từ ngày đó, mỗi lần sau bữa ăn, Tấm đều lén trút một bát cơm nóng hổi vào trong yếm và nhảy tưng tưng ra ngoài giếng để cho Bống. Những lúc như vậy, Tấm phải vừa nhảy vừa huýt gió để dì ghẻ và Cám khỏi nghi ngờ về hành động của mình. Tuy nhiên, hành động đó của Tấm đã không qua được con mắt tinh đời của dì ghẻ.
    Phần 2 ?oKhông điên! Không dở hơi! Không thần kinh! Vậy mà vừa ăn no xong lại nhảy chồm chồm như phải bỏng? ?" Dì ghẻ nghĩ thầm. ?oRõ ràng là khuất tất rồi đây.? Rồi mụ sai Cám rình Tấm mọi lúc, mọi nơi; ghi lại mọi diễn biến, việc làm thường ngày của Tấm. Cám ghi được tất, không bỏ sót bất kỳ một hành động nào, kể cả những câu chửi thầm Tấm dành cho hai mẹ con Cám mỗi khi nàng tủi phận. Và rồi Cám phát hiện ra chiếc giếng, nơi Tấm thường nhảy tưng tưng đến mỗi khi ăn cơm xong. Ngay sau đó, Cám về thưa với mẹ. Dì ghẻ uất lắm. Bà nghĩ Tấm mang cơm cho giai... Ngay sáng hôm sau, lúc con gà còn chưa kịp cất tiếng gáy vì chiều hôm trước bị Cám đá vào cổ họng trong lúc tập võ, dì ghẻ đã gọi Tấm dậy: ?oCon ơi con ơi. Đi chăn trâu phải chăn đồng xa. Chớ chăn đồng gần, làng bắt mất trâu?. Tấm ức lắm. Nàng vừa làu bàu, vừa mắt nhắm mắt mở nhảy lên lưng trâu. Làm sao mà không tức cho được, khi mới hai rưỡi sáng đã bị đánh thức, trong khi lịch ngủ thường ngày của nàng chỉ được bắt đầu vào lúc hai giờ mười lăm. Tấm vừa đi khuất, dì ghẻ và Cám vội chạy lại gần chiếc giếng. Từ đằng xa, hai mẹ con thi nhau nhặt gạch ném rào rào về phía đó. Chẳng biết họ đã ném bao nhiêu viên, chỉ biết rằng chiều hôm đó cả làng phải nghe chửi vì nhà hàng xóm bên cạnh tưởng mất trộm nguyên liệu. Tối đến, như thường ngày, Tấm lại mang cơm ra cho Bống ăn... ?oBống ơi Bống! Lên ăn cơm vàng cơm bạc nhà ta. Chớ ăn cơm hẩm cháo hoa nhà người.? Người ta nghe Tấm gọi mãi, gọi mãi. Và rồi tiếng Tấm rú vang khi chỉ thấy một cục máu nổi lên mặt nước. Tấm oà khóc. Kẻ nào đã hãm hại Bống? Kẻ nào đã đang tâm làm việc này? Và thế là tối hôm đó, lần thứ hai trong ngày, cả làng lại một lần nữa phải nghe chửi. Bụt lại hiện lên và hỏi: ?oVì sao con chửi??. Sau khi nghe Tấm kể lại sự tình, Bụt mới bảo Tấm tìm xương Bống về cho vào bốn cái lọ và chôn vào bốn góc giường nơi Tấm nằm. Nghe lời Bụt, Tấm quay về nhà tìm xương Bống. Tìm mãi mà không thấy, Tấm lại khóc. Khóc mãi thì có một tiếng nói the thé vang lên ?oCục ta cục tác, cho ta nắm thóc ta bới xương cho?. Ngẩng đầu lên, Tấm nhận ra con gà trống ngày nào, nay chất giọng đã hoàn toàn thay đổi vì di chứng của lần bị Cám đá vào cổ. Tấm ném thóc cho gà. Gà bới một lúc thì tìm thấy xương. Tấm nhặt lấy bỏ vào lọ và đem chôn dưới bốn chân giường nơi mình nằm... Ít lâu sau, nhà vua mở hội. Mọi người dân trong kinh thành đều được mời tới dự bữa tiệc do vua chiêu đãi. Mẹ con Cám nghe tin dậy từ sáng sớm, chuẩn bị những bộ váy đẹp nhất, những đôi hài đẹp nhất, và đặc biệt là bỏ qua thói quen ăn sáng hàng ngày. Tấm cũng muốn đi lắm. Gì thì gì, ăn uống free, không đi cũng phí. Nhưng dì ghẻ lại không đồng ý. Bà nghĩ ra kế. Ban đầu, bà lấy một lon sữa ông Thọ tính phục vụ kế hoạch. Nhưng thấy không ăn thua, bà kiếm một hộp sữa Cô gái Hà Lan loại 3kg, xúc đầy thóc, đầy gạo, sau đó đem đổ tất vào thùng và bảo Cám quay cho chúng trộn lẫn. Sau đó bà bắt Tấm nhặt thóc gạo riêng ra, xong thì mới cho đi hội. Tấm uất lắm. Cô muốn bóp cổ Cám cho hả giận. Nhưng khi thấy Cám đang nằm thở phì phò vì chóng mặt, lòng nhân từ đã khiến Tấm gạt phắt tư tưởng tội lỗi... Phần 3 Mẹ con Cám đi rồi, Tấm bắt tay ngay vào công việc. Nhưng nhặt mãi, nhặt mãi mà vẫn không hết, Tấm lại khóc. Bụt hiện lên và hỏi: ?oLàm sao con khóc??, và rồi khi biết rõ câu chuyện, Bụt mới cười mà rằng: ?oXời, tưởng gì, chuyện nhỏ. Ta sẽ cho chim của ta đến giúp con?. Ngay lập tức, chim của Bụt bay đến, sà vào thùng thóc. Tấm thích chí lắm. Có trong mơ cô cũng chẳng hình dung ra nổi, Bụt cho chim nhặt thóc giúp mình. Tiện thể, Tấm bê cả thùng hạt dẻ, nhờ chim bóc vỏ hộ... Trong chốc lát, mọi việc đã xong xuôi. Tấm hớn hở vì sắp được đi trảy hội. Nhưng khi nhìn mình trong gương, Tấm lại khóc. Bộ váy yếm duy nhất dì ghẻ cho cô mặc từ ngày này qua ngày khác, từ mùa đông sang mùa hè, giờ chẳng khác gì bikini hai mảnh. Và đôi guốc cao gót, giờ trông y hệt đôi guốc mộc. Tấm khóc to lắm. Một phần vì cô tủi, và phần nhiều cốt để cho Bụt nghe thấy. Và Bụt đã nghe thấy thật. Làm Bụt như làm dâu trăm họ, thấy có tiếng khóc ở đâu là phải xuất hiện nơi đó, trừ nhà hộ sinh. Bụt đến chỗ Tấm, và cố gắng cất giọng ngọt ngào: "Lại chuyện gì nữa đây???". Sau khi nghe Tấm kể lể sự tình, Bụt mới bảo Tấm: "Con đào những cái lọ đã chôn ngày trước lên, thì muốn quần áo đẹp thế nào cũng có, toàn Versace không hà". Nói xong, Bụt biến mất luôn. Kể từ đó, không ai còn thấy Bụt nữa xuất hiện lần nào nữa trên giang hồ và nghe đâu, ông đã nằng nặc xin chuyển công tác... Nghe lời Bụt, Tấm đào tung cả ngôi nhà vì chẳng nhớ lần trước đã chôn lọ ở đâu. Cuối cùng, cô cũng đã tìm thấy chúng. Nào thì áo, nào thì quần, nào thì giày, và còn cả một con ngựa. Tấm đóng bộ gọn gàng, nhảy lên lưng ngựa và phi thẳng đến nơi trảy hội. Lúc đi ngang qua cầu, táy máy thế nào, Tấm rơi một chiếc giày xuống hồ trúng ngay đầu vị vua trẻ đang ngồi câu cá ở dưới đó. Vua liền ngóc đầu lên chửi với theo "Mẹ đứa nào ném giầy vào đầu ông" . Tấm sợ rằng sẽ đến muộn giờ trẩy hội nên Tấm mặc kệ và không quên vứt lại câu chửi thề về phía vị Vua trẻ đó "Sư cha đứa nào chửi bà", nhảy lên lưng ngựa và tiếp tục thúc ngựa phi nước đại. Đến nơi, đúng lúc nhà vua đang mở cuộc thi kén vợ. Ai ướm vừa chiếc giày mà vua mang ra, người đó sẽ là vợ của vua. Điều lệ cực kỳ đơn giản, dễ chơi, dễ trúng thưởng nên ai cũng muốn thử vận may, trong đó có cả mẹ con nhà Cám. Vậy mà lạ thay, chẳng ai ướm vừa. Người ít nhất cũng rộng ngót một size. Tấm len lỏi chen vào. Cô nhận ngay ra giày của mình. Làm sao mà không nhận ra chiếc giày quá khổ. Tấm ngạc nhiên lắm. Trong khi đó nhà Vua thầm nghĩ "Ông mà bắt được mày thì mày biết tay ông". Tấm bèn xin ướm thử và vừa khít. Nàng trở thành vợ của nhà vua từ đó. Chẳng ai biết được vị vua trẻ đó đang toan tính điều gì chỉ thấy chàng ta nhếch mép cười mỉm trông vẻ rất gian xảo. Tấm và vua kẻ tám lạng người nửa cân, hai người suốt ngày cãi nhau chí chóe chẳng ai chịu nhường ai, nhà vua ra sức hành hạ tấm thân ngọc ngà của tấm, nào là làm bia cho vua tập bắn, nào là làm bao cát cho vua tập oánh quyền... Tấm cũng chẳng vừa, Tấm bắt ruồi muỗi bỏ vào mồm vua lúc vua ngủ gật.... Chính vì thế mà cả hai người rất tâm đầu ý hợp, nhà vua thật sự rất sung sướng khi đã tìm được một ý trung nhân theo mong muốn của mình. Thấm thoắt đã đến ngày giỗ bố, Tấm xin phép vua cho nàng trở về nhà. Vừa đến nơi, Tấm đã bị dì ghẻ bắt trèo cau hái quả. Nàng bực mình lắm. Dù gì thì cũng đường đường là chánh cung hoàng hậu, vậy mà phải trèo cây cau. Nhưng rồi nghĩ đến nghĩa vụ làm con, nàng làu bàu vài câu rồi nghe theo lời của mẹ ghẻ, trèo lên cây và không quên cắp nách đôi giày đã đi vào lịch sử. Lại nói về mẹ con Cám, khi thấy Tấm đã ở chót vót trên ngọn cây, cả hai liền cầm rìu chạy ra mà mắm môi mắm lợi chặt gốc. Cây đổ ụp xuống ao khiến Tấm rơi xuống nước. Cho chắc ăn, mẹ con Cám gí điện xuống nước cho Tấm chết hẳn. Báo hại mấy trai làng đang tắm cách đó không xa cũng bị một phen điện giật. Thấy Tấm đã chết hẳn, Cám mới lấy quần áo của Tấm và mặc vào người rồi đi thẳng vào cung. Tấm chết đi hoá thành chim vàng anh. Nàng muốn bay vào cung lắm. Nàng muốn được nhìn thấy nhà vua hàng ngày. Nhưng nàng không dám. Không chỉ riêng nàng, tất cả loài chim trong vùng chỉ nghe đến tên nhà vua là đều bay mất dép. Chả là nhà vua đang tập bắn chim. Con vật xấu số nhất bị vua bắn chết mới chỉ cách đây mấy ngày bằng cả một băng AK. Nàng chỉ dám đến bên vua mỗi khi đêm về và hót cho vua nghe những điệu nhạc mà chính nàng cũng không thể hót lại được lần thứ hai. Thấy con chim lạ cứ quấn quít bên mình, một hôm vua hỏi: ?oVàng ảnh vàng anh, có phải vợ anh chui vào ống quần?. Nghe vậy, vàng anh bay vào ngay, và suýt chết ngạt trong đó... Từ ngày có vàng anh, nhà vua quên cả Cám mỗi khi đêm về khiến Cám tức lắm. Nó bèn sai quân lính bắt chim, vặt sạch lông vứt ra vườn. Từ đám lông ấy mọc ra hai cây soan đào. Vua thấy đẹp, bỏ chơi chim chuyển sang chơi cây. Cám tức mình lại sai chặt sạch cây trong vườn và lấy gỗ đóng thành khung cửi. Niềm vui chẳng trọn vẹn. Hôm sau suýt nữa thì Cám bị truy tố vì tội lâm tặc. Khung cửi hàng ngày phát ra tiếng kêu: ?oKẽo cà kẽo kẹt, lấy tranh chồng chị, chị khoét mắt cho?. Điên tiết, Cám đốt thành tro và đem rải ra đường. Từ đám tro ấy lại mọc lên cây thị, và chỉ có duy nhất một quả... Lại nói về nhà vua. Từ ngày Cám về cung, nhà vua cảm thấy có điều gì lạ lạ. Vua sinh buồn phiền, ngày ngày dạo chơi khắp nơi cho khuây khoả. Một hôm, khát nước, vua đi qua quán của bà già nọ. Vua kêu hai cốc trà đá. Bà cụ mời vua miếng trầu. Thấy miếng trầu ngon sao giống của hoàng hậu têm ngày trước, nhà vua mới gặng hỏi, đồng thời xin bà miếng nữa... Thì ra một lần bà lão đi ngang qua cây thị, thấy có quả thị ngon, bà mới nói: ?oThị ơi thị rụng bị bà, bà để bà ăn chứ bà không ngửi?. Gọi mãi, gọi mãi mà thị không rơi, bà mới dùng dép ném. Thấy quả thị đẹp, bà lão mang về nhà để ngắm hàng ngày. Nhưng kỳ lạ làm sao, từ ngày có thị, mỗi lần bà lão đi ra khỏi nhà, khi quay về, nhà cửa lại gọn gàng sạch sẽ, cơm nước đầy đủ. Bà ngạc nhiên lắm. Bà kể cho mọi người nghe, và sau đó phải giấu biệt thị vì ai cũng muốn mượn. Rồi một ngày bà giả vờ đi ra khỏi nhà rồi sau đó quay lại, bà thấy trong quả thị có một người con gái nết na, xinh đẹp bước ra. Bà mừng lắm, chạy vội lại xé tan vỏ thị. Từ đó Tấm ở lại với bà lão. Khi vua hỏi, bà mới gọi Tấm ra. Hai vợ chồng nhận ra nhau, mừng mừng tủi tủi. Sau đó vua đưa Tấm về cung lại làm hoàng hậu. Gặp Tấm, thấy nàng xinh đẹp hơn xưa, Cám mới hỏi: ?oChị Tấm ơi, chị làm thế nào mà đẹp thế??. Tấm mới sai đào một cái hố sâu, bảo Cám đứng dưới để Tấm giội nước sôi xuống. Cám vui lắm. Vậy là nó lại sắp được đẹp như Tấm rồi. Cám cười rạng rỡ và không quên dặn Tấm phải đun nước thật sôi giội cho sướng... Cám chết, Tấm băm vằm xác Cám làm nghìn mảnh, nấu mắm rồi sai quân lính đóng chum dán nhãn Phú Quốc đem biếu dì ghẻ. Dì ghẻ đang ăn khen ngon, bỗng có con quạ đến kêu rằng: ?oNgon gì mà ngon, mẹ ăn thịt con có còn xin miếng?. Dì ghẻ giật mình, nhìn xuống đáy chum thấy đầu của Cám. Mụ kêu to ba tiếng rồi lăn đùng ra chết. Tấm cũng suýt bị truy tố vì tội giết người cũng may mắn là có ô dù to nâng đỡ nên mới thoát nạn... Từ đó Tấm suốt ngày ở trong cung chẳng dám đi đâu sợ dân chúng chửi bới chê cười bởi chí ít gì thì Tấm cũng là đương kim hoàng hậu mà.
  8. tuanno1

    tuanno1 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/10/2003
    Bài viết:
    3.227
    Đã được thích:
    0
    [​IMG]concaonho
    [​IMG],VietnamThành viên từ 13:05, 06/01/06Chưa có ai bình chọn[​IMG] [​IMG]  [​IMG] Quản lý thành viên
    http://www3.ttvnol.com/forum/tinhocvn/images/icon_e***_topic.gif   [​IMG]   [​IMG]   [​IMG]    [​IMG] Than phiền


    Nếu như em là sắtThì anh là CarbonDẫu dài ngắn vuông trònVẫn sắt son trong một
    Nếu như em là cộtAnh xin làm căn nhàDù bão tố phong baVẫn ôm em, che chở
    Nếu như em là phởThì anh là nước lèoÐời có cuốn vèo vèoTa bên nhau em nhỉ
    Nếu như em là chỉAnh lại biến thành kimDù kim có khó tìmDù chỉ gầy dễ đứt....
    Giả như em có sứtThì anh cũng rốn lồiLồi rốn với sứt môiChúng ta đi cùng lối
    Giả như em sợ tốiAnh sẽ là ngọn đènDù dầu đắt xăng lênAnh vẫn luôn toả sáng.....
    Còn nếu em là vánAnh sẽ xin làm đinhÐóng một triệu chuyện tìnhCũng không khi nào hết
    Nếu em làm biển biếcAnh làm sóng bạc đầuDù tận dưới lòng sâuCũng ngoi lên mặt biển
    Nếu như em định tiếnAnh cũng không chịu lùiCả hai chẳng chịu luiThì ôm nhau chịu trận
    Nếu tình là số phậnAnh sẽ năng lên chùaCầu khấn rõ là toMong lấy em là vợ Nếu em là chủ nợAnh một kẻ thiếu tiềnKhe khẽ đến bên emRồi cuỗm tiền chạy mất
    Hóa thân là hành khấtAnh gõ cửa nhà emTrong lúc trời nhá nhemXin nụ hôn tình ái
    Nếu như em củ chuốiAnh sẽ làm Chí PhèoChí và Nở gặp nhauHỏi sao không có cháo
    Nếu như em là gáoAnh sẽ xin làm queTrọc một lỗ vào kheKhối người dùng múc nước
    Nếu có một điều ướcAnh ước đến bên em"Hôn thật khẽ thật êmHôn êm đềm mãi mãi"
    Giả như em làm VãiAnh cạo đầu làm sưTu ở đền ông TừVẫn vô tư mà sống
    Nếu như em làm trốngAnh xin làm cái dùiTrống với dùi quen muiLùi dần vào chỗ vắng
    Giả như không còn nắngEm sợ bầu trời đêmAnh gọi mặt trời lênÐón bình minh rực rỡ
    Có một khi nào đóMuốn trở về tuổi thơAnh sẽ làm cây dừaTỏa bóng mềm em mát
    Nếu vô tình chợt khátAnh dòng suối mát trongDâng vị ngọt vô ngầnÐể em? tu ừng ực
    Giả như em ngủ gậtAnh sẽ đến bên mìnhXoa nhè nhẹ con timVì trên tim? là ngực
    Giả như em có bựcAnh lại cười hề hềThế thì ảnh hưởng giềAnh chứ ai đâu nhỉ?
    Em mắng anh: "Ðồ khỉ?Rồi nhoẻn miệng cười khì"Lần sau có làm gìTránh người ta nhìn thấy ...."
    Giả như em là giấyAnh biến thành bút chìChúng bạn có nói gìChì vẫn đi trên giấy
    Nếu mà em có chấyAnh thành dầu gội đầuChui vào mờ tóc nâuỞ lâu lâu trong đó
    Nếu như em ngại gióAnh nguyện làm bức tườngÐứng chắn giữa giáo đườngCho em tôi cầu nguyện
    Giả như em lắm chuyện Nói ra rả cả ngàyAnh cãi cối cãi chàyNói gì mà lắm thế
    Giả như em mà ếAnh cũng thành trai giàGái ế với trai giàCùng một nhà vẫn tốt
    Không may mà em dốtAnh nguyện làm ông thầyCũng chẳng chóng thì chầyThầy biến thành "thầy nó"
    Giả như em sợ chóAnh nguyện làm cây riềngChó mà gặp phải riềngThành thịt chó rựa mận
    Giả như em có cậnThì anh cũng mắt lồiHễ gặp nhau trên đồiTa đồng thời bỏ kính...
    Nếu em học tài chínhAnh sẽ học ngân hàngNhà chúng mình màu vàngHai nhóc...thêm nhóc nữa
    Khi mà em có ..ửa Là anh sẽ ở nhàLuôn ở bên em màDù bạn bè có ... nhậu
    Qủa từ hoa mà đậuCon chúng mình từ emAnh cũng chỉ góp thêmCho gia đình hạnh phúc
    Khi nào anh lên chứcSẽ mua đất xây nhàTrồng trước cửa vườn hoaPhía sau là bãi tắm
    Nếu người em toàn nấmAnh lấy nước biển vềEm tắm thỏa tắm thêCho đến khi hết bệnh
    Trời hóa em là mậnAnh nguyện làm cây đàoMọc ở cạnh cầu aoNơi chúng mình thề nguyện
    Nếu đêm nào mất điệnAnh ngồi quạt cho emSau mỗi tối êm đềmTình nồng càng thắm đượm
    Chuyện thường ngày ở huyệnLà lúc mình gần nhauHễ ngồi cạnh em lâuAnh lại mơ cô khác
    Nếu như em yêu nhạcAnh xin làm cái đàiÐể lúc em nằm dàiLuôn có anh bên cạnh
    Dù bao giờ cô quạnhAnh cũng gần bên emNhư ngọn bấc với đènHòa trong nhau bừng sáng
    Khi mà em đến ?thángLà lúc anh phải chiềuMay mà chẳng có nhiềuTháng vài ba ngày lẻ
    Bây giờ anh còn trẻNếu mà anh có tiềnAnh mua một con thuyềnCùng em đi khắp chốn
    Chúng mình còn thiếu thốnChúng mình chẳng phải giầuNhưng mà có sao đâuEm vẫn là tất cả
    Anh là con trai cảEm: dâu lớn trong nhàCùng phụng dưỡng mẹ chaVẫn thuận hoà sớm tối
    Giả như em lạc lốiAnh tới đón em vềVì chúng mình cùng quê Có chi đâu mà lạ
    Em thương anh vất vảAnh nhớ em thật nhiềuCũng chẳng còn bao nhiêuThời gian ta khó nhọc
    Bỗng khi nào em khócLà những phút nhớ anhGiọt nước mắt long lanhChảy trên hai gò má
    Anh thương em anh quáNgười con gái chung tìnhNhững lúc ở một mìnhAnh nhớ em từng phút
    Nếu em là cây bútAnh là giọt mực xanhMực bút vẫn song hànhCùng em, anh tới lớp...
    Nếu em là tia chớpAnh như con thuyền kiaLặng trôi dưới sao khuyaTìm bến bờ em đậu
    Nếu ai bảo em xấuÐập phù mỏ cho anhEm là em của anhVới anh em vẫn đẹp
    Khi mà em hết đẹpThì anh cũng đã giàHạnh phúc của hai taLà trái tim nồng cháy
    Nếu em là xe máyAnh sẽ là con đườngTrải đi khắp muôn phươngCho em đi không ngại......
    Giả như không bằng lái Anh: cảnh sát giao thôngEm có gặp dân phòngHễ cần là anh đến
    Giả như em là hếnAnh biến thành con "chai"Ðể có khi ngày maiÐem bỏ vào nồi luộc
    Nếu em không biết đượcCuộc đời trôi về đâuXin em hãy mau mauTa định ngày hôn lễ
    Ðể một thời tuổi trẻAnh có em bên mìnhTrọn vẹn cả nghĩa tìnhCho đến ngày ly dị
    Thấy cuộc đời vô vịEm lại tìm đến anhViết tiếp câu chuyện tìnhCủa Chí Phèo Thị Nở
    Hoặc em là người ởAnh sẽ bỏ vợ liềnTối tối đến phòng emBiến em thành bà chủ
    Những lúc em buồn ngủAnh nguyện làm gối đầuÐể em ngủ thật sâuAnh ngắm nhìn thoả thích
    Em là con chim chíchAnh sẽ là chim riDù chẳng hót được gìCũng bên nhau sớm tối
    Nếu em hay nói dốiAnh nói dóc như thầnHai chúng mình thành thânRủ nhau lừa thiên hạ
    Em mà là con quạAnh hoá chú diều hâuDù xấu đẹp đến đâuCũng nghĩa tình chồng vợ
    Chuyện bây giờ mới kểChắc chắn sẽ còn dài Nếu còn có ngày maiAnh cùng em viết tiếp?

    Được concaonho sửa chữa / chuyển vào 13:09 ngày 10/02/2006
    [​IMG]Gửi lúc 13:56, 09/02/06
  9. concaonho

    concaonho Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    06/01/2006
    Bài viết:
    91
    Đã được thích:
    0
    [ Thông báo chiêu sinh
    Lớp CHỒNG HỌC
    Khoá 1: Dành cho các học viên nam chuẩn bị lập gia đình
    (không giới hạn độ tuổi)

    Lời nói đầu: Trong những năm gần đây, tình trạng phụ nam bị đàn áp tàn bạo trong các vụ "bạo lực gia đình" mà nhất là trong ngày 8-3, chúng tôi đã cùng một số người có tâm huyết và có kinh nghiệm (tức là đã bị hành hạ dã man) thành lập trung tâm KOSOVO với mong ước có thể truyền đạt lại kinh nghiệm cho các bạn trẻ đang tha thiết muốn tìm hiểu. Cũng là để tránh phải nhìn thấy cảnh "sinh linh đồ thán", long đong lận đận một kiếp chồng - nay chúng tôi quyết định chiêu sinh lớp chồng học - dạy về đạo làm chồng cho các bạn nam đang muốn lập gia đình.
    Ðặc biệt: Do các giáo sư, tiến sĩ có nhiều kinh nghiệm trong lĩnh vực này phụ trách giảng dạy. Trong đó có Bùi Nghĩa Thuật - giáo sư, tiến sĩ chuyên ngành "Thú Lạ Học" ( hay còn gọi là Phụ nữ học ) đảm nhận. Khi bạn tốt nghiệp, trung tâm KOSOVO (Viết tắt của "Không sợ vợ") sẽ đảm bảo cho học viên có đủ trình độ ứng phó với mọi tình huống của gia đình.
    Ưu đãi: Những học viên có kết quả học tập xuất sắc của học phần trước sẽ được miễn 15% học phí học phần kế tiếp.
    Giáo trình đào tạo cụ thể như sau:
    Tuần 1:
    Môn học : Lễ
    Ðặc điểm : tiên học lễ hậu học văn
    Mục đích : Học viên sẽ hiểu được các chân lý và nội qui gia đình để biết cách cư xử lễ phép với vợ nhằm tránh bị thương vô ích.
    "Nhất vợ nhì trời",
    "Nấu cơm, nấu nước, giặt đồ....
    Vợ gọi thì Dạ bẩm bà, có con",
    Nội qui gia đình:
    Ðiều1: Vợ luôn luôn đúng
    Ðiều 2: Nếu vợ sai xin xem lại điều thứ nhất
    Ðiều 3: Phải nghiêm túc chấp hành tuyệt đối hai điều trên.
    Tuần 2:
    Môn học : Chạy
    Ðặc điểm : Học viên được thực hành 90% thời gian
    Mục đích : Ðào tạo đủ cách chạy xuất sắc, chạy vượt địa hình, vượt chướng ngại vật: giường, tủ, bàn, ghế, chạy dập vách, bám vách, xuyên vách..........
    Tuần 3:
    Môn học : Chạy kép
    Ðặc điểm : Rèn luyện bản lĩnh đàn ông
    Mục đích : Hoàn tất học phần này, bạn có thể bồng con trong khi chạy mà vẫn đảm bảo cho con của bạn bình yên giấc ngủ, bình thản bú bình. Kết hợp chạy hình chữ Z để tránh né những vật nguy hiểm truy sát từ phía sau như : bình bông, dép, guốc cao gót ......
    Tuần 4:
    Môn học : Té
    Ðặc điểm : Rèn luyện thể lực
    Mục đích : Ðào tạo cho học viên có khả năng chịu đựng được những cú té bất ngờ: đang ngủ trên giường té bay xuống đất, lăn xuống cầu thang, thậm chí với các học viên rèn luyện chăm chỉ có thể chịu đựng được những cú lọt lầu, té giếng....
    Tuần 5:
    Môn học : Nội trợ
    Ðặc điểm : Thay thế hoàn hảo chiếc máy nội trợ
    Mục đích : Học viên sẽ biết cách đi chợ, nấu cơm, giặt đồ, phơi phóng, đơm nút áo nếu bị mất, quét nhà, lau nhà, chăm sóc chu đáo chó (mèo) cưng của vợ...... và hàng loạt các công việc không tên khác để không hứng chịu cơn thịnh nộ của vợ.
    Tuần 6:
    Môn học : Nghi binh
    Ðặc điểm : Thực tập 99%
    Mục đích : Rèn luyện các kĩ năng nói dối, nói láo, nói dóc ..... mà vợ không phát hiện để có thể giấu 1.000-2.000VND uống cafe với bạn bè ở nhà kho, tất, đế giày, từ điển, sách danh nhân, sách khoa học (nói chung là những nơi vợ ít lui tới).
    Tuần 7-9:
    Môn học : Nịnh
    Ðặc điểm : Lưỡi có thể cong 360 độ. Do độ khó của môn học nên thời gian kéo dài để bạn có thể thực hành một cách trơn tru mà không cảm thấy có cảm giác mình đã nói dối khi .... khen vợ.
    Mục đích : Hoàn tất học phần này, học viên có thể uốn lưỡi 7*7=49 lần để khen vợ : xinh, đẹp, dịu dàng, đảm đang, phúc hậu, phụ nữ mới, ..... mà không hề có cảm giác............ ngượng miệng. Ngoài ra các bạn còn có thể sử dụng các kĩ năng đã học để xin tiền vợ nếu muốn đi uống cafe với bạn bè.
    Tuần 10:
    Môn học : Phản xạ
    Ðặc điểm : Rèn luyện phản xạ với các tình huống bất ngờ
    Mục đích : Hoàn tất học phần này học viên sẽ có một phản xạ tuyệt vời tới mức độ chỉ cần nghe tiếng gọi, học viên sẽ có thể nghiêng người qua một bên, mặt chỉ hơi quay lại nhằm tránh những vật thể lạ bay như : ly, chén, đĩa, tách, điện thoại di động "mẹ bồng con",......
    ** Hoàn tất kì thi tốt nghiệp cuối khoá, học viên sẽ được cấp giấy chứng nhận có khả năng lập gia đình (KCMA - Kosovo Certificate Married Ability) do trung tâm KOSOVO cấp, bằng chứng nhận được công nhận trên toàn thế giới. Lúc này trung tâm đảm bảo học viên đã có thể lập gia đình với các kĩ năng tuyệt vời đã được trui rèn và học viên có thể làm tốt công việc hàng ngày của người làm chồng qua các bài test sau:
    1/ Hai chân đạp hai thau quần áo, tay đưa võng, miệng ru con và mắt trông chừng nồi cơm trên bếp.
    2/ Tay đấm lưng cho vợ, miệng ru con, tai nghe vợ cằn nhằn, mắt trông chừng nồi cơm trên bếp.
    3/ Tay pha sữa, tay cho con bú, miệng nịnh vợ, chân đẩy giẻ lau nhà.
    .................................
    Với bằng chứng nhận KCMA, học viên có thể ra vào bệnh viện bất cứ lúc nào nếu chứng minh được những thương tích trên người là do vợ gây ra. Hướng dẫn cụ thể các thủ tục:
    1/ Trình giấy kết hôn, KCMA.
    2/ Cho bác sĩ coi những thương tích trên người học viên
    Như vậy là học viên có thể nhập viện điều trị miễn phí.
    Các chi phí trên sẽ được trung tâm KOSOVO thanh toán toàn bộ với bệnh viện và học phí của học viên sẽ được hoàn trả toàn bộ sau khi ra viện.
    ** Lưu ý : Trung tâm chỉ chịu trách nhiệm thanh toán viện phí cho các trường hợp bị thương từ phía sau (tức bị thương trong quá trình đang ....... bỏ chạy).
    Ho Chi Minh, 18/1/2006
    Giáo sư, tiến sĩ

    VO THI LAN ANH
    [/size=3]
    [/b]
    Được concaonho sửa chữa / chuyển vào 12:44 ngày 23/02/2006
  10. tuanno1

    tuanno1 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/10/2003
    Bài viết:
    3.227
    Đã được thích:
    0
    Hay nhờ dưng mà cái này hơi bôi bác chị em tý, làm gì đến nỗi thế chứ.

Chia sẻ trang này