1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Thắc mắc lặt vặt về tiếng Pháp và văn chương Pháp

Chủ đề trong 'Pháp (Club de Francais)' bởi esu, 20/04/2004.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. Username_Reincarnated_new

    Username_Reincarnated_new Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    09/02/2002
    Bài viết:
    354
    Đã được thích:
    0
    Tôi có biết gì đâu, nó nói gì thì tôi nghe vậy,
    Mấy cái kịch cọt tôi không thích lắm. Các bác đọc được đầu sách nào hay thì giới thiệu cho anh em với. Năm ngoái tôi làm trong một hiệu sách nên cũng biết chút ít về tình hình sách vở của Pháp. Bây giờ thì chịu không biết nouveautés của nó có những gì nữa.
  2. esu

    esu Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/04/2004
    Bài viết:
    1.244
    Đã được thích:
    0
    Hỏằ hỏằ cĂm ặĂn cĂc bĂc nhiỏằu lỏm lỏm ...
    Đỏằc cuỏằ'n tiỏằfu thuyỏt 'ó có nhiỏằu cÂu khó hiỏằfu, do Marguerite Duras sĂng tỏĂo khĂ nhiỏằu tỏằô mỏằ>i, thành ngỏằ mỏằ>i. NỏằTi chỏằ fleurissement là 'Ê do bà ta chỏ ra rỏằ"i ...
    Nói le temps fuit thỏằi gian trôi qua, mà ta không ngfn cỏÊn 'ặỏằÊc thơ câng tỏĂm tỏĂm có lẵ ... Nhặng còn vỏ âgal à lui-même thơ cĂch giỏÊi thưch trên nghe gặỏằÊng âp quĂ !!!
    Il y a certainement une autre explication ...
  3. Username_Reincarnated_new

    Username_Reincarnated_new Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    09/02/2002
    Bài viết:
    354
    Đã được thích:
    0
    Cách đây không lâu (1 tháng chứ mấy) tôi có đọc quyển này : [​IMG]
    phải nói là cuốn này rất hay, cách xây dựng tình tiết sáng tạo, phong cách viết lôi cuốn, nói chung là rất hấp dẫn, về nội dung thì ta có thể biết thêm về phong tục của người Do Thái và cuộc sống (địa ngục !) trong trại tập trung ở Varsovie trong chiến tranh thế giới 2, các bác nên tìm đọc. tác giải không phải là một nhàvăn lừng lẫy nào hết vì đây là tác phẩm đầu tay của ông ấy.
  4. zim127

    zim127 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/03/2004
    Bài viết:
    3.195
    Đã được thích:
    0
    bác này ko chịu đọc bài của mình tớ rất hài lòng với cái giải thích égal à lui même của tớ he he he
    truyện thì tớ hay đọc collection harlequin đừng ai chế giễu nhá, công nhận là mấy cái đó đọc nội dung giống hệt nhau nhưng mà đỡ phải nghĩ hề hề, đọc trên tàu xe cực hợp vì ko cần tập trung lắm nhưng vẫn hiểu câu chuyện, mà kết thúc lại toàn có hậu
    còn truyện nghiêm túc hơn thì tớ hay đọc Shan Sa, bà này ng tàu, nói chung là cách viết cũng khá đơn giản, nội dung là hay (hợp với con gái hề hề )
    tớ thích nhất quyển này : LA JOUEUSE DE GO, lâu rồi, nhưng đọc mấy lần vẫn thấy hay, con coloc của tớ cũng thích mê mệt, hai đứa suốt ngày đọc đi đọc lại quyển này
    [​IMG]
    Đây là chuyện tình yêu thôi, một cô joueuse de go người trung quốc yêu một anh lính người nhật ... thời ấy thì đang chiến tranh nhật - tàu .... đại loại là yêu nhau trong khó khăn ---> rất hồi hộp
  5. esu

    esu Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/04/2004
    Bài viết:
    1.244
    Đã được thích:
    0
    Cho hỏi có ai đọc cuốn La Disparition của Perec chưa ạ ? Các bác có thể tóm tắc hoặc post nguyên truyện lên đây được không ? Cám ơn trước nhé.
  6. Le_Plus_Beau_new

    Le_Plus_Beau_new Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    03/02/2002
    Bài viết:
    2.612
    Đã được thích:
    0
    He he gãi đúng chỗ ngứa rồi kìa bác user .
    Bây giờ em đang vội đi, nếu không thì em cũng kể lể được qua qua vài điều về quyển này cho bác esu. Nói chung là nghe quảng cáo thì hấp dẫn thật đấy nhưng đọc nó thì cũng không hay lắm đâu vì rất nhức mắt và khó hiểu, đòi hỏi độc giả những đức tính vô cùng đáng quý là kiên nhẫn và kiềm chế
    Vì (cố tình) không dùng một chữ e nào trong suốt tác phẩm nên từ ngữ sử dụng tương đối gượng ép. Nhiều khi tác giả tương cả gros mot, tiếng nước ngoài vào (tiếng Đức nhiều nhất thì phải) và đôi khi ông í còn bịa cả ra từ mới nữa . Người đọc sẽ dễ dàng nản chí bởi rất nhiều ghi chú, giải thích nhằng nhịt khắp nơi trong cuốn sách (và đương nhiên đã là phụ chú thì chữ e dùng vô tư rồi ). Cuốn sách này cũng gây sóng gió trên văn đàn một thời, người ta tranh cãi về giá trị thực sự của nó, nên coi đó là một thành tựu mới của văn học hay chẳng qua chỉ là một đống giấy vụn không hơn, làm hỏng vẻ đẹp của văn học
    Cái đấy thì tuỳ các bác phán xét
    Được Le Plus Beau sửa chữa / chuyển vào 15:21 ngày 14/06/2004
  7. Le_Plus_Beau_new

    Le_Plus_Beau_new Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    03/02/2002
    Bài viết:
    2.612
    Đã được thích:
    0
    Tặng bác một trích đoạn ngiên cứu tạm nè. Bác cứ lên gú gồ gõ Perec "La disparition" thì nó lòi ra cả đống
    " Oui, il y a aussi Ismaïl, Achab, Moby Dick. Toi, Ismaïl, pion tubar, glouton d''obscurs manuscrits, scribouillard avorton qu''un cafard sans nom gagnait, toi qui partis, fourrant unsarrau, trois maillots, six mouchoirs au fond d''un sac, courant à ton salut, à ta mort, toi qui, dans la nuit, voyais surgir l''animal abyssal, l''immaculation du grand Cachalot blanc, ainsi qu''un océan lilial dans l''azur froid !
    Ils sont partis trois ans, ils ont courus trois ans, bravant tourbillons, ouragans ou typhons, du Labrador aux Fidji, du Cap Horn à l''Alaska, d''Hawaii au Kamtchatka.
    A minuit, au gaillard d''avant, il y avait Starbuck, Daggoo, Flask, Stubb, du Cap-Cod, Dough-Boy. Pip jouait du tambourin. On chantait:
    Oh yo Oh yo
    Pour un flacon d''Alcool !
    Un marin nantuckais immortalisait un combat colossal qui, par trois fois, opposait Achab au grand Cachalot blanc, à Moby Dick. Moby Dick! Son nom glaçait jusqu''aux plus forts, un frisson convulsif parcourut l''octogonal tillac. Moby Dick ! L''animal d''Astaroth, l''animal du Malin. Son grand corps blanc qu''un vol d''albatros partout, toujours, accompagnait, faisait, aurait-on ***, un trou au mitan du flot, un noyau blanc sur l''horizon azur, qui vous fascinait, qui vous attirait, qui vous horrifiait, trou sans fond, ravin blanc, sillon fulgurant d''un courroux virginal, couloir qui conduisait à la mort, puits vacant, profond, lacunal, vous aspirant jusqu''à l''hallucination, jusqu''au tournis ! Huis blanc d''un Styx plus nois qu''aucun goudron, tourbillon blafard du Malström ! Moby Dick ! On n''y faisait allusion qu''à mi-voix. Signons-nous, disait parfois un bosco pâlissant. L''on voyait plus d''un marin murmurant tout bas un dominus vobiscum.
    Alors, apparaissait Achab. Un sillon profond, d''un blanc blafard, traçait son cours parmi son poil gris, striait son front, zigzaguait, disparaissait sous son col. bancal, il s''appuyait sur un pilon ivoirin, moignon royal qu''on façonna jadis dans l''os palatin d''un grand rorqual.
    Il surgissait, tonnant, hagard, maudissant l''animal qu''il pourchassait voici dix-huit ans, il lui lançait d''insultants jurons.
    Puis, au haut du grand mât, il plantait, il clouait un doublon d''or, l''offrant à qui saurait voir avant tous l''animal.
    Nuit sur nuit, jour sur jour, à l''avant du galion, transi, raidi dans son suroît, plus dur qu''un roc, plus droit qu''un mât, plus sourd qu''un pot, sans un mot, sans un clin, plus froid qu''un mort, mais bouillonnant dans son for d''un courroux surhumain, volcan grondant ainsi qu''un bloc raidi chu d''un ouragan obscur, Achab scruta l''horizon noir. La Croix du Sud brillait dans la nuit. Au haut du grand mât, ainsi qu''un point sur un i, l''halo gris baignait d''un clair obscur pâlissant l''or mau*** du doublon.
    Trois ans dura la circumnavigation. Trois ans durant cingla l''hardi galion, louvoyant du nord au sud, roulant, tanguant dans l''inouï tohu-bohu du jusant, bourlinguant sous l''août brûlant, sous l''avril glacial.
    Un court instant, tout parut s''adoucir. A dix furlongs du galion, Moby Dick glissait, animal divin, paix avant l''ouragan final. Il y avait dans l''air ambiant un parfum saisissant d''absolu, d''infini. Du flot cristallin sourdait, montant, un halo lustral qui donnait à tout un air virginal. Nul bruit, nul courroux. Chacun s''immobilisait, contraignant son inspiration, saisi par la paix qui soudain rayonnait, s''irradiait, alangui par l''amour inouï qui montait du flot calmi, du jour blanchissant.
    O, instant amical, unisson parfait, absolution ! Avant la mort qui rôdait, l''himalya lilial du grand Cachalot blanc donnait à tous son grand pardon, à Starbuck, à Pip, à Ismaïl, à Achab.
    Achab ! Front brûlant, tordu, horrifiant, bossu. Un long instant, sans un mot, il fixa l''horizon. Un profond sanglot agita son poitrail puissant.
    - Moby Dick, Moby Dick ! hurla-t-il à la fin, tonitruant. Allons tous aux canots.
    Sur son jambart au cuir crissant, Daggoo affûta son harpon au morfil plus aigu qu''un razoir.
    L''assaut dura trois jours, trois jours d''affronts inouïs, chocs obscurs, corps à corps, vingt six marins unis dans un combat colossal, assaillant dix fois, vingt fois, un harpon plus tranchant qu''un bistouri s''implanta jusqu''aux quillons, jusqu''aux croisillons dans l''animal qui rugissait, bondissait, mais qui nonobstant d''aigus barbillons labourant au plus profond sa chair, d''aggripants crocs tailladant, arrachant à vif, traçant sur son dos blanc d''avivants sillons sanglants, faisait front, s''attaquait aux canots qu''il culbutait, qu''il coulait, puis disparaissait tout à coup au plus profond du flot. Puis un soir, s''attaquant soudain au trois-mâts, moby Dick l''ouvrit d''un coup. L''avant du galion bascula. Dans un sursaut final, achab lança son harpon, mais son fil tortilla. Moby Dick, tournoyant, fonça sur lui.
    - Jusqu''au bout, j''irai voulant ta mort, hurlait Achab, du fond du Styx j''irai t''assaillir. Dans l''abomination, j''irai crachant sur toi ! Sois mau***, Cachalot, sois mau*** à jamais !
    Il tomba, ravi par l''harpon qui filait. Moby Dick, bondissant, cloua Achab sur son dos blanc, puis piqua au fond du flot.
    L''on vit un ravin blafard, canyon colossal, s''ouvrir au mitan du flot, tourbillon blanc dont la succion aspira un à un marins morts, harpons vains, canots fous, galion mau*** dont la damnation avait fait un corbillard flottant...
    Apocalypsis cum figuris: il y aura pourtant, il y aura toujours un survivant, Jonas qui dira qu''il a vu sa damnation, sa mortdans l''iris blanc d''un rorqual blanc, blanc, blanc, blanc jusqu''au nul, jusqu''à l''omission !
    Ah Moby Dick ! Ah mau*** Bic !"
    Hic, chỉ có copy & paste thôi cũng thấy đau mắt
  8. esu

    esu Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/04/2004
    Bài viết:
    1.244
    Đã được thích:
    0

    Ái chà, bác Le Plus Beau chịu khó quá nhỉ !!!! Tớ đọc mà chỉ hiểu sơ sơ ... Nói chung là nội dung cuốn này nói gì vậy bác ? Chẳng hiểu ông Perec phải bỏ ra tới mấy năm mới hoàn tất một tác phẩm kỳ dị như thế này ???
    Còn nghe nói ông Perec có viết cuốn Les revenentes chỉ dùng toàn nguyên âm e ????!!!!!!?????!!!!!!
  9. Username_Reincarnated_new

    Username_Reincarnated_new Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    09/02/2002
    Bài viết:
    354
    Đã được thích:
    0
    Perec và các đại cao thủ của nhóm Olipo còn nhiều trò độc đáo lắm mà kể ra chắc sẽ làm mọi người kinh dị, nhưng bây giờ đang bận và... lười, khi khác sẽ hầu chuyện các bác.
    Chú Beau từ khi sang Pháp cũng quan tâm đến văn chương nhỉ, nhớ 2 năm trước chú có bi bô chuyện văn học bao giờ đâu :), chú học lycée đúng là có điều kiện tiếp xúc vơi văn hoá Pháp, anh em chỉ học lỏm, học mót thôi.
  10. Le_Plus_Beau_new

    Le_Plus_Beau_new Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    03/02/2002
    Bài viết:
    2.612
    Đã được thích:
    0
    La disparition được xuất bản năm 1696, không rõ tác giả đã viết nó trong bao lâu. Năm 1972 ông này lại cho ra đời Les revenentes trong đó nguyên âm duy nhất sử dụng là chữ e. 2 cuốn sách được đánh giá là có nhiều nét tương đồng, mặc dù chúng không có một từ nào chung
    Nội dung của La disparition có thể coi gần như một cuốn autobiographie (tự truyện) của tác giả. Nhân vật chính của câu chuyện bị ám ảnh bởi sự biến mất bí hiểm của những người thân xung quanh mình, quyết định đi tìm hiểu sự thật, quên cả ăn ngủ; thế nhưng anh ta ngày càng chìm đắm trong mớ lùng bùng hư-thực mà không rõ lý do mà mình tìm hiểu sự thực là để làm gì, và cuối cùng thì anh ta chết trong khi mọi việc vẫn còn dang dở (hờ, đọc qua mấy cái tóm tắt trên mạng, không biết có bịa quá trớn không ).
    Cuộc đời của Perec cũng có khá nhiều nét tương đồng với nhân vật chính của câu chuyện: sau cái chết của người cha năm 1942 vì bị thương (chắc do Thế chiến 2), năm 1942 mẹ của Perec mất tích trong một cuộc vây ráp và cuối cùng chết ở Auchwitz (không có chữ e trong tên thành phố này). Thêm nữa, con phố nơi mà Perec gắn bó thuở nhỏ - phố Vilin (cũng không có e ạ) - cũng bị xoá sổ sau những lần quy hoạch thành phố. Bản thân cái tên Perec trong tiếng Do Thái cũng không có chữ e (cái thông tin này chắc là cố đấm vào cho thêm phần li kì )
    Sự ''biến mất'' của chữ e trong câu chuyện cũng mang ý nghĩa tượng trưng: không còn ''e'' thì cũng không còn ''eux'', các nhân vật bị chia rẽ dần dần và cách li bởi sự biến mất, giống như những sự kiện trong cuộc đời Perec.
    Quyển La disparition đã được dịch sang tiếng Anh với tên gọi A Void và điểm thú vị là bản dịch này cũng không có chữ e nào. Bác esu có định sang box English làm chủ đề nữa không ạ
    Hờ, bác nói hay thế Thế hồi 2 năm trước em bô bô cái gì ạ / Chắc bác nhầm thế nào chứ em là em yêu môn văn nhất trên đời Mới lại em cũng cũng tranh thủ tìm thêm chút kiến thức, đang thi BAC français mà bác

Chia sẻ trang này