1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Thắc mắc quá !!!

Chủ đề trong 'Lịch sử Văn hoá' bởi _taythinhaduong_, 21/10/2006.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. Khikho007

    Khikho007 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    15/04/2004
    Bài viết:
    1.810
    Đã được thích:
    3
    Bạn cũng nên có cái nhìn công bằng với lịch sử một chút. Bạn cứ nhìn lịch sử qua lăng kính của quan niệm ở thế kỷ 20-21 thì cũng tội cho Gia Long. Quan niệm của thế kỷ 17-18 vẫn là "đất của vua". Đất miền Trung và miền Nam do tổ tiên của Nguyễn Ánh mang về. Nay Tây Sơn cướp đất. Ông ta phải tìm người giúp đỡ để lấy lại cơ ngơi của nghiệp tổ nghiệp tông. Đó cũng là điều dể hiểu. Nếu đem quan niệm ngày nay vào, liệu những người dân Nam Kỳ có giúp ông trốn tránh quân Tây Sơn sau khi quân Xiêm đại bại?
    Đối với một ông vua thì "mưu đồ lợi ích cá nhân" chính là mưu đồ lợi ích đất nước. Nếu tổ tiên của dòng họ Nguyễn Phúc không mưu đồ lợi ích cá nhân, liệu nước Nam kéo dài đến Cà Mau, vươn ra Phú Quốc như bây giờ?
    Thử hỏi có ai chiếm nhà bạn, đuổi bạn ra khỏi nhà. Nếu bạn tìm được một người đồng ý đánh đuổi người chiếm nhà, trả lại nhà cho bạn, rồi lấy công bằng 1 ít đất. Bạn có bằng lòng không? Tất nhiên là có. Vì nếu không, bạn cũng đã mất nhà.
    Với cá nhân tôi. Gia Long và Tây Sơn, cả hai đều là những triều đại trong lịch sử đất nước. Tôi không thiên vị ông vua nào. Gia Long và Quang Trung, thời cơ đến tay ai người ấy chộp, cờ đến tay ai người đó phất. Nếu Nguyễn Huệ có tài dụng binh thì Nguyễn Ánh nắm lấy chữ nhẫn đợi thời.
  2. Pagan

    Pagan Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    12/08/2004
    Bài viết:
    3.118
    Đã được thích:
    1
    Cõng rắn cắn gà nhà​
    Nếu nỗi oan khiên kéo dài của Lê Chiêu Thống có thể giải thích được thì sự lên án Nguyễn Ánh là cõng rắn cắn gà nhà lại càng khó hiểu.
    Nguyễn Ánh bị nhiều người lên án là đã rước quân Pháp vào Việt Nam, để rồi Việt Nam bị Pháp đô hộ. Điều này hoàn toàn sai. Nguyễn Ánh chết năm 1820, trong khi người Pháp chỉ bắt đầu xâm chiếm nước ta từ năm 1858, nghĩa là 38 năm sau dưới triều Tự Đức cháu nội ông. Hai vị vua nhà Nguyễn, Minh Mạng và Tự Đức, xứng đáng bị lên án nặng nề, nhưng không phải vì họ đã thỏa hiệp với Pháp mà vì họ đã chống Pháp một cách điên cuồng và mù quáng. Nguyễn Ánh không phải đã không làm những việc sai trái. Năm 1784, ông đã gởi hoàng tử Cảnh theo giám mục Bá Đa Lộc sang Pháp cầu viện Louis XVI. Hai bên ký kết thỏa ước, theo đó Nguyễn Ánh sau khi thành công sẽ dành nhiều đặc quyền lớn cho người Pháp và nhượng đứt đảo Côn Lôn cho Pháp. Ông cũng đã cầu viện quân Xiêm sang Việt Nam giúp đánh quân Tây Sơn. Nhưng cả hai việc làm đáng trách này đã không giúp được gì cho ông. Thỏa ước ký với Louis XVI đã không được thực hiện, còn đám quân Xiêm thì đã bị Nguyễn Huệ đánh tan nhanh chóng. Sau này Nguyễn Ánh thành công, khôi phục được nhà Nguyễn hoàn toàn dựa vào cố gắng của chính ông. Nguyễn Ánh có sử dụng một số tay đánh thuê người Pháp, nhưng đó chỉ là những cá nhân, điều này rất bình thường thời đó. Anh em Tây Sơn cũng đã sử dụng bọn cướp biển Lý Tài và Tập Đình; họ cũng cố tranh thủ sự ủng hộ của người phương Tây mà không được vì người phương Tây chỉ coi Tây Sơn là quân cướp.
    Có người nói vì Nguyễn Ánh cầu viện mà người Pháp mới biết tới Việt Nam. Lời buộc tội này lại càng ngây ngô hơn nữa. Người châu Âu nói chung và người Pháp nói riêng đã đến Việt Nam từ đầu thế kỷ 16, lúc tổ tiên Nguyễn Ánh là Nguyễn Hoàng chưa ra đời, rồi liên tục gia tăng sự hiện diện. Họ đã thiết lập nhiều trung tâm thương mại tại Hội An, Hà Nội và Hưng Yên. Người châu Âu đến nước ta là lẽ tự nhiên vì lúc đó họ đã mạnh và đang bung ra khám phá thế giới. Việc họ đến nước ta, đem theo một văn hóa và một kỹ thuật mới đáng lẽ phải là một may mắn lớn cho nước ta, chỉ tiếc rằng chúng ta đã không đủ sáng suốt để lợi dụng. Nguyễn Ánh có công lớn với đất nước. Chính ông đa thống nhất được đất nước. Không có ông không chừng ngày nay miền Nam và miền Bắc vẫn còn là hai quốc gia riêng biệt. Phe cộng sản mạt sát Nguyễn Ánh là điều dễ hiểu, nhưng điều ngạc nhiên là Nguyễn Ánh bị lên án một cách hồ đồ như thế mà không được minh oan một cách rõ rệt, trong khi tôn thất nhà Nguyễn, ngày trước và ngay bây giờ, không thiếu những người có kiến thức và trình độ cao. Đó là vì một bên có lý do để ra sức buộc tội Nguyễn Ánh, còn một bên dù muốn bênh Nguyễn Ánh cũng không thể bào chữa cho ông một cách thông suốt. Nếu muốn bào chữa cho Nguyễn Ánh thì phải mổ xẻ sự nghiệp của ông một cách khách quan nhưng điều này lại khó làm. Muốn nói rõ về Nguyễn Ánh thì bắt buộc phải nhìn nhận những sai phạm của ông đối với đất nước - cầu viện Pháp, cầu viện Xiêm, và cách đối xử thô bạo của ông đối với con cháu Tây Sơn. Cũng phải luận việc ông bội bạc và giết hại các công thần. Điều này các vua nhà Nguyễn không cho phép vì họ không thể chấp nhận một phê phán nào về ông tổ của họ. Sau này Ngô Đình Diệm, sau khi đã truất phế vị vua cuối cùng của nhà Nguyễn, cũng không dại gì mà bênh vực ông tổ nhà Nguyễn. Sau Ngô Đình Diệm là chế độ của các tướng tá, trong đó nhưng vấn đề văn hóa, lịch sử không đặt ra nữa. Nguyễn Ánh bị buộc tội oan trong khi ông là người có công lớn, và hơn thế nữa tổ tiên ông còn có công rất lớn là đã khai phá ra một nửa đất nước.
    Nếu ai hỏi tôi ai là người có công nhất đối với Việt Nam, tôi sẽ lưỡng lự giữa Lý Công Uẩn và Nguyễn Hoàng. Lý Công Uẩn có công lập ra một quốc gia Việt Nam thực sự, có kỷ cương, có triều chính, có văn hóa và đặt nền nếp cho Việt Nam từ đó về sau (nhưng đồng thời ông cũng vô tình làm một điều tai hại là khẳng định vai trò của Khổng Giáo như một văn hóa chính thức). Nguyễn Hoàng có công mở ra một nửa đất nước, và đó cũng là nửa nước trù phú nhất. Lưỡng lự giữa hai người nhưng nếu bắt buộc phải chọn một người có lẽ tôi thiên về Nguyễn Hoàng.
    Trước năm 1945, hình như không có chuyện buộc tội Nguyễn Ánh. Phan Chu Trinh, một người chủ trương dân chủ và công khai bài xích triều Nguyễn, khi xỉ vả vua Khải Định là hèn đốn đã viết:
    Ai về âm phủ hỏi Gia Long,
    Khải Định thằng này phải cháu ông?
    Nghĩa là cũng nhìn nhận Nguyễn Ánh là bậc anh hùng. Sau năm 1945, nhà Nguyễn đã thoái vị, đảng cộng sản đã nắm chính quyền tất nhiên không còn muốn lòng dân nhớ nhà Nguyễn nữa. Lời cáo buộc Gia Long cõng rắn cần gà nhà bắt đầu từ đấy. Khi cựu hoàng Bảo Đại trở về thành lập chính quyền quốc gia, mạt sát và hạ bệ Gia Long dĩ nhiên nằm trong chính sách tuyên truyền của đảng cộng sản. Dưới chế độ cộng sản bênh vực Gia Long, chưa nói đến khen Gia Long, là phạm tội *********.
    Vụ án Gia Long tuy không ồn ào bề ngoài nhưng trong chiều sâu đã gây chia rẽ không nhỏ trong hàng ngũ miền Nam trước năm 1975. Tôi đều có nhiều dịp nhận ra điều đó. Một lần tôi được chứng kiến một cuộc cãi vã ngắn nhưng rất dữ dội. Trong một câu chuyện vãn, không hiểu tại sao hai nhân vật lịch sử Nguyễn Huệ và Nguyễn Ánh lại được đề cập tới. Một anh bạn khen Nguyễn Huệ là anh hùng, chê Gia Long là tầm thường, may nhờ Nguyễn Huệ mất sớm mà thắng được. Một anh bạn khác phản ứng một cách giận dữ: Nguyễn Huệ là một tên tướng cướp gặp thời, Gia Long mới có công thống nhất đất nước. Anh kia cũng không chịu thua. Cả hai đi tới kết luận là người trước mặt mình không có trình độ, rồi họ chấm dứt cuộc thảo luận với cùng một nét mặt khinh bỉ. Về sau tôi có hỏi người nọ về người kia, cả hai đều nói về nhau một cách nặng lời, chắc chắn là không thể hợp tác với nhau được nữa. Tại sao một giai đoạn lịch sử hai trăm năm về trước lại có thể chia rẽ con người ngày hôm nay? Chúng ta đặt quá nhiều đam mê và xúc động vào một lịch sử rất không chính xác.
    Thương nhau thương cả đường đi
    Ghét nhau ghét cả tông chi họ hàng.
    Có lẽ nhiều người đã giận các vua Minh Mạng, Tự Đức mù quáng và ngoan cố làm mất nước, ghét Bảo Đại hèn nhát trác táng, rồi ghét luôn cả Gia Long. Nhưng cách vận dụng lịch sử thiếu lương thiện nhất vẫn thuộc về đảng cộng sản. Họ luôn luôn bóp méo lịch sử cho những mục đích tuyên truyền. Năm 1979 khi vừa cải tạo về tôi nghe đứa cháu gái tôi học lịch sử: Năm... tên bán nước Gia Long đem quân đánh Phú Xuân. Tôi giật mình, sách sử gì mà ngôn từ hạ cấp như vậy? Tôi đòi xem cuốn sách và còn thấy cả tên cướp nước Triệu Đà. Triệu Đà chết đã hơn hai ngàn năm nay cũng bị vạ lây, bởi vì lúc đó hai chế độ cộng sản Việt Nam và Trung Quốc đang xung đột. Để ý đến cách dạy sử lúc đó, tôi phải phẫn nộ. Hình như Việt Nam chỉ mới thực sự thành lập từ khi có đảng cộng sản.
    Những đề tài thi sử thường gặp lúc đó là: ********************** thành lập ngày nào, năm nào? Quân Đội Nhân Dân Việt Nam thành lập ngày nào, năm nào? Bác Hồ ra đi tìm đường cứu nước năm nào, ở đâu?. Và câu hỏi quan trọng nhất: Ngày 2-9-1945 tại vườn hoa Ba Đình, trước khi đọc tuyên ngôn độc lập, Bác Hồ đã nói gì? (Câu trả lời là Bác Hồ đã nói: Tôi nói đồng bào có nghe rõ không?).
    Sự sửa đổi lịch sử được thể hiện trên thực tế. Tại Sài Gòn, đường Nguyễn Hoàng được thay bằng đường Trần Phú, theo tên một cấp lãnh đạo cộng sản đã chết. Chúa Hiền, người có công khai mở miền Nam, nhường tên đường cho Võ Thị Sáu, một nữ cán bộ khủng bố cộng sản. Đường Gia Long dĩ nhiên không còn, nay là đường Lý Tự Trọng. Vô số công thần lập quốc bị xóa tên đường nhường chỗ cho nhưng cán bộ cộng sản không tên không tuổi. Từ ngày 30-4-1975, nước Việt Nam không phải chỉ thay đổi hiện tại và tương lai mà còn thay đổi cả quá khứ.
    Lịch sử là gia phả chung của đất nước, là ký ức tập thể của dân tộc xuyên tạc nó là xúc phạm đến trí tuệ của dân tộc. Chưa nói rằng bôi nhọ một người đã nằm xuống từ lâu rồi cho một mục đích giai đoạn là một việc mà chỉ có những kẻ thấp kém mới làm. Làm như thế đang cộng sản cũng đã hạ giá chính cái lý tưởng của họ. Nếu lý tưởng của họ trong sáng, dự án chính trị của họ đặc sắc thì họ cần gì phải vận dụng những thủ đoạn tồi tàn như vậy?
    Nhưng một câu hỏi cũng đặt ra cho chúng ta? Tại sao họ lại có thể làm như thế và một phần nào đó đã thành công? Đó là vì chúng ta thiếu một sử quan đứng đắn. Lịch sử của ta thiếu sót và thiếu chính xác, đó là một điều đáng tiếc; nhưng điều còn đáng tiếc hơn nữa là cách tiếp cận lịch sử của chúng ta. Chúng ta không coi lịch sử như một tài sản chung của dân tộc mà mọi người phải trân trọng. Từ bao đời rồi lịch sử vẫn chỉ được coi là một diễn đàn để hạ nhục đối phương và tâng bốc mình lên. Tập quán đó dần dần ăn rễ vào tâm lý mọi người, trong tiềm thức chúng ta. Chúng ta không coi việc xuyên tạc lịch sử là nghiêm trọng, chúng ta không coi lịch sử là ký ức của những cố gắng dựng nước, trái lại chúng ta coi lịch sử như là sự nối tiếp nhau của những trận đánh tàn phá đất nước. Chúng ta đọc lịch sử một cách sơ sài và dựa vào lịch sử để đưa ra những phê phán hồ đồ nhưng chắc nịch. Các dân tộc khác có thể chia rẽ vì không đồng ý với nhau trên nhưng việc cằn làm cho hôm nay và ngày mai; người Việt Nam lại còn có thể chia rẽ và hận thù nhau vì những chuyện đã hoàn toàn thuộc về quá khứ mà mọi người chỉ biết một cách rất mơ hồ.
    Nguồn: Tổ quốc ăn năn .
  3. hung178

    hung178 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/08/2003
    Bài viết:
    367
    Đã được thích:
    0
    Bài này là của Nguyễn Gia Kiểng, ông này nhầm lẫn mất vài điều.
    Tội chống Pháp là Thiệu Trị với Tự Đức cơ, chứ thời Gia Long -Minh Mạng VN mạnh lắm, vũ khí vẫn còn nhiều, chưa lỗi thời, quận đội tập luyện thường xuyên, hạm đội mạnh thời đấy Pháp mà sang xâm lược thì đánh cho bỏ mia.
    Cái hiệp ước Vecxay đấy là do Bá Đa Lộc ký, không phải Gia Long, ông ta chưa phê chuẩn hiệp ước đấy, lý do rất đơn giản khi Bá Đa Lộc về đến Gia Định thì CM Pháp đã xảy ra rồi, cũng chẳng thấy phái đoàn nào của Gia Long sang Phap sau đó để xác nhận là hiệp ước đã được phê chuẩn.
  4. bye2romance

    bye2romance Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/05/2005
    Bài viết:
    613
    Đã được thích:
    0
    Đọc mấy bài nghiên cứu của giới trí thức anti + thấy nhột quá. Toàn các bậc lão thành định kiến.
    Về mặt kiến thức chưa dám bàn , nhưng về mục đích thì có quá nhiều vấn đề. Nói nôm na là hầu hết đều thiếu 1 cái tâm khi dụng bút.
    Nguyễn Ánh không cõng rắn cắn gà nhà - thì rước voi dày mả tổ. Cái tội của ông này chính là năm lần bảy lượt - rước hết voi tây lại đến voi xiêm về - bằng mọi giá ( kể cả việc cắt đất )
    Có bạn nào ở trên ví dụ đơn giản về hình ảnh 1 người chủ ngôi nhà bị đuổi ra đường - Ở đây Nguyễn Huệ hay Nguyễn Ánh đều cùng ở chung 1 ngôi nhà... Ai xứng đáng làm chủ thì sẽ làm chủ. Việc mời thằng mũi lõ đến can thiệp lấy gì để bao biện ?
    Tại sao chỉ sau những năm 45 mới có chuyện " bôi nhọ " Nguyễn Ánh ?? Xin thưa - ở đây ai cũng hiểu - trước năm 45 ấy thành phần bảo Hoàng không phải là hiếm. .. Cái câu thơ mà ông Kiểng trích dẫn của cụ Trinh chẳng nói lên điều gì. Ông ấy lờ đi - hoặc quên mất - cụ Trinh nhà ta đi lên từ nền tảng Nho giáo... . Thế mà
    Được bye2romance sửa chữa / chuyển vào 19:46 ngày 07/11/2006
  5. muvlc

    muvlc Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/09/2005
    Bài viết:
    937
    Đã được thích:
    2
    Các triều đại Việt Nam có thói quen cư xử khá tệ với di sản của triều đại trước, Gia Long cũng không phải ngoại lệ, mà còn tồi tệ hơn. Ông gọi triều Tây Sơn là nguỵ triều, nguỵ Tây Sơn (như VNCH chịu cảnh bị gọi là nguỵ quyền ấy), trả thù tàn khốc các tướng lĩnh, quan chức Tây Sơn: người chết bị quật mồ (chưa triều đại nào ở VN cư xử như vậy với vua triều đại trước), người sống bị hành hình, con cháu bị cấm thi cử, cấm bổ nhiệm làm quan. Đến cả di sản của nhà Lê cũng bị vạ lây, thành Thăng Long - kinh đô ngàn năm của nước Việt cũng bị tân triều triệt hạ (vì tội to hơn kinh đô Huế - Phú Xuân) và đổi tên, thay vào đó là trấn Bắc Thành nhỏ hơn nhiều. Cái gọi là thành cổ Hà Nội thực ra chỉ là toà thành nhà Nguyễn xây dựng lên sau này chứ đâu phải kinh thành ngày xưa nữa
    Công lao mở nước của dòng chúa Nguyễn là vô cùng to lớn, nhưng phần công đóng góp cho nước Việt thời kỳ vua Gia Long thì có lẽ cũng rất có giới hạn. Gia Long là người thắng trong cuộc nội chiến Tây Sơn - chúa Nguyễn để giành quyền lực chứ không phải là người có công tái thống nhất hai miền Nam - Bắc. So sánh hai nhân vật đối địch thời kỳ này là Gia Long Nguyễn Ánh và Quang Trung Nguyễn Huệ, rõ ràng hình ảnh vua Quang Trung vẫn đẹp và ấn tượng hơn nhiều. Quang Trung là người san bằng giới tuyến sông Giang chia cắt Việt Nam hàng trăm năm, đánh bại quân ngoại bang Xiêm La và Mãn Thanh và luôn là người chiến thắng trong các cuộc đối đầu với chúa Nguyễn Ánh. Gia Long chỉ gượng lại được sau khi Quang Trung đột ngột qua đời. Cho nên, xét về mặt cá nhân, Quang Trung là người chiến thắng
    Nhưng đúng là có thời kỳ, sử sách gọi vua Gia Long là người cõng rắn cắn gà nhà thì cũng quá, làm nhà chính trị, mọi biện pháp đều có thể được dùng đến miễn là đạt được mục đích - gọi người lập ra cả một triều đại như vậy thì không đúng thật
  6. deckelrand

    deckelrand Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    17/04/2006
    Bài viết:
    801
    Đã được thích:
    132
    Sao lại quá nhỉ. Cõng rắn cắn gà nhà cũng là 1 biện pháp chính trị, và nó phản ánh đúng nhất việc Nguyễn Ánh mời quân Xiêm hay Lê Chiêu Thống mời quân Thanh. Thành ngữ này tớ không biết đã có từ bao lâu, nhưng trong cả lịch sử phong kiến VN ( chỉ nói LS PK, ko lại cãi nhau), thì có hành động nào nữa hợp với thành ngữ này hơn để gọi ?
  7. KedohoixuDoai

    KedohoixuDoai Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    01/09/2006
    Bài viết:
    1.788
    Đã được thích:
    0
    Nhà bác nói vzậy, nhà cháu sợ rằng anh linh của Thái úy Ngô Thường Kiệt cùng với các vị Thánh tông và Nhân tông triều Lý khí buồn, vì công lao và tâm cơ của các vị ấy chưa được lớp cháu con sau gần một thiên niên kỷ thấu cho !...
    ....
    Còn nhà cháu đã xưng danh là nông dân rồi, nhà bác gì đó còn bắt bẻ thì nhà cháu biết nói vào đâu. Đã là "lông dzin" thì chửa bao giờ được nhìn thấy "hàng hiệu" chứ đừng nói gì là được xài , mà ngay cả "hàng chợ" cũng mấy khi được dùng !?! Dưng mà nông dân nhà cháu bi giờ cũng chẳng khi nào nhìn thấy mấy tay "mắt xanh mũi lõ" là cứ "run lên cầm cập" dư vzậy đâu ! Chẳng lẽ cái "tư duy nô lệ" nó vẫn còn ăn vào máu thịt của dân ta lâu đến thế sao !?! Nông dân nhà cháu thì cứ "nói phải củ cải cũng nghe", chứ mà còn "ta đây" mạt sát nhau thì nghỉ chơi cho khỏe !
    Nhà cháu hoàn toàn đồng ý với nhà bác !
    Từ ngày cha con Chúa Tiên, Chúa Hiền được nhời khuyến cáo của Trình Quốc công đã vào "Hoàng sơn nhất đái, khả dĩ dung thân"; không những chỉ "dung thân" mà còn mở mang được bờ cõi ! Công lao ấy bia đá có thể không ghi nhưng đời vẫn ghi, dân tộc này vẫn ghi ! Luận theo cái gọi là Huyền sử, nếu không có công lao ấy của các chúa Nguyễn thì làm sao sau này Gia Long có thể ngồi lên ngôi cửu ngũ được, rồi cũng nhờ những công lao ấy mà triều Nguyễn còn kéo dài gần 200 năm. Nhưng thực chất triều Nguyễn chỉ truyền đến Khải Định là đã chấm dứt rồi; một ông Vua mới ngót 20 tuổi mà "nòng nọc đã đứt đuôi" rồi thì lấy gì mà nối giòng đây !?! (Điều nầy nhà bác nào muốn rõ thì phải vzô Huế, đến Vĩ Dạ "nịnh" Mệ Hiệp Văn(*) thật chân tình thì có thể may ra được nghe kể lại). Vẫn theo cái mạch dẫn đó; cái việc "đứt đuôi con nòng nọc" ấy đã bị Gia Long ấn định từ khi "giã xương nhồi thuốc súng, xích đầu lâu làm chậu tiểu" rồi ! Đã có tấm gương tầy liếp của ông Vua "áo vải cờ đào"; mới chỉ có chạm sơ vào phần mộ của các chúa Nguyễn mà đã không có "kháng sinh" cho một cái "hậu bối" vớ vẩn, mà phải "nửa đàng đứt gánh", để lại cho hậu thế bao nhiêu tiếc nuối !.. Đáng ra ở cương vị của một bậc Quân vương, một người nắm rường mối của xã tắc, và lại là "con dòng cháu giống" thì Gia Long không được mắc phải "vết xe đổ" đó của "nông dân áo vải" mới phải chứ ! Đằng này lại bao biện "...vì tiên tổ tám đời" !
    Còn một điều nữa, điều này mới thực là đáng bàn; "Quân dĩ dân vi Thiên, dân dĩ thực vi Thiên", ở đây xem ra "vi Thiên" thì quá nhiều mà "dĩ dân" thì chẳng được bao nhiêu. Trong gần 200 năm đó, mà thôi bỏ đi, chỉ tính khoảng hơn 100 năm lúc đầu thôi nha, các nhà bác ?!! Vương triều Nguyễn đã phát triển đất nước như thế nào so với mặt bằng khu vực ? Nhà cháu chẳng nói xa xôi Tây-Mỹ làm gì, chỉ so với Tàu hay Xiêm thôi... Liệu rằng dân chúng có suốt ngày "ngâm vịnh" mà no lòng được chăng, hay cũng bắt chước Từ Hy thái hậu lấy tiền mua tàu đồng để đi xây Di Hòa viên,v.v. và v.v... Cả về "văn trị" và "võ lược" thì triều Nguyễn còn xa mới sánh được với nhà Trần, nhà Lý; còn với triều Lê sơ thì một trời một vực... Điều này các nhà bác chỉ cần đọc Đại Việt Sử ký Toàn thư và các bộ sử của Quốc Sử quán triều Nguyễn là so sánh được liền.
    Nhà cháu có nhời với các nhà bác rằng bỏ qua cho nông dân nhà cháu vốn dĩ wuê mùa đi, nhà cháu chỉ cóp nhặt được cái gì của truyền thống để lại. Hơn nữa, sách vở chỉ còn mấy cuốn "quăn mép sờn gáy" được các cụ thừa kế cho mà thôi ! Chả có điều kiện để đua với đời đâu, mong được thứ chấp !!!
    [(*) Mệ Hiệp Văn : hay còn gọi là Nữ sĩ Hiệp Văn, con gái út của Thiệu Trị Hoàng đế, người đang làm từ trông coi nhà thờ của của Tuy Lý vương. Mệ năm nay khoảng 96-97 tuổi nhưng vẫn còn tinh anh khỏe mạnh, vẫn làm thơ và bình thơ sang sảng. Dịp 5/5 ÂL năm 2000 nhà cháu đã được ngồi dưới chân Mệ chụp hình chung]
    Được KedohoixuDoai sửa chữa / chuyển vào 02:04 ngày 08/11/2006
  8. spirou

    spirou Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    07/05/2003
    Bài viết:
    2.819
    Đã được thích:
    1
    Nhà Tây Sơn giết 2 chúa Nguyễn là Tân Chính Vương, Thái Thượng Vương Nguyễn Phúc Thuần, giết anh vua Gia Long là Nguyễn Phúc Đồng. Quá đủ để trả thù nhà.
    Nhà Tây Sơn ra đánh chúa Trịnh, khi về cũng vơ vét vô khối tài vật.
    Xét về mặt dân tộc, vua Gia Long là người đem lại hoà bình cho nhân dân, chấm dứt những tham vọng xâm lăng, chiến tranh của vua Quang Trung, sự bất tài cai trị của vua Quang Toản.
  9. muvlc

    muvlc Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/09/2005
    Bài viết:
    937
    Đã được thích:
    2
    Nhà Tây Sơn ra đánh chúa Trịnh, khi về cũng vơ vét vô khối tài vật.
    Xét về mặt dân tộc, vua Gia Long là người đem lại hoà bình cho nhân dân, chấm dứt những tham vọng xâm lăng, chiến tranh của vua Quang Trung, sự bất tài cai trị của vua Quang Toản.
    [/quote]
    Việc Tây Sơn giết các chúa Nguyễn là điều dễ hiểu, vì đó là giải pháp quân sự! Việc Gia Long giết Quang Toản và các trọng thần Tây Sơn cũng có thể hiểu được, nhưng việc quật mồ Quang Trung để sỉ nhục di hài đối thủ vì những thất bại trong quá khứ thì quá hẹp lượng, không phải hành vi của bậc đế vương!
    Còn trong nội chiến, cứ ai thắng thì người đó sẽ có danh hiệu người kiến tạo hoà bình - thắng bại luận anh hùng mà
    Trong bài viết của mình, tôi chỉ nói về chuyện hành vi cư xử với các di sản triều đình trước của Gia Long thôi chứ không phải có ý bênh vực gì quân Tây Sơn. Riêng trong chuyện này, nhà Tây Sơn cũng không hơn gì nhà Nguyễn - nếu không muốn nói là cũng nặng tay chẳng kém gì: Lam Kinh của nhà Lê ở Thanh Hóa cũng bị quân Tây Sơn đốt phá tàn hại lắm. Đến giờ, các cụ già ở đây vẫn dùng từ "giặc" để chỉ quân Tây Sơn cơ mà
  10. hung178

    hung178 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/08/2003
    Bài viết:
    367
    Đã được thích:
    0
    Vàng 1:Có đấy bạn ạ, quân Tây Sơn khi đánh Gia Định đã giết chết cả dòng họ chúa Nguyễn, may Nguyễn Ánh chạy được, khi chiếm Thuận Hoá đã quật mồ mả của 8 đời chúa Nguyễn.
    Vàng 2: Nhầm, người san bằng giới tuyến sông Gianh là Trịnh Sâm và tướng Hoàng Ngũ Phúc(thì phải), người tái thống nhất VN là Nguyễn Ánh, Không phải Nguyến Ánh thì ai? bạn cho mình năm mà VN được tái thống nhất nhá?( không phải năm 1975 )
    Hình ảnh Quang Trung đẹp tuyệt vì thường chỉ nói về những chiến công của ông ta, sẽ giảm bớt đi nếu mặt trái được nói đến: quật mồ mả, tàn sát dân chúng không nương tay, đi đến đâu cũng cướp bóc tàn phá... tất nhiên nếu cộng cả vào thì Quang Trung vẫn là 1 anh hùng có điều không "tuyệt đẹp" thôi

Chia sẻ trang này