1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Thân tặng!

Chủ đề trong '7X - Chi hội Hà Nội' bởi queen-of-roses, 25/03/2003.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. queen-of-roses

    queen-of-roses Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    17/08/2001
    Bài viết:
    794
    Đã được thích:
    0
    Xem Xét Pho Mát Thường Xuyên Để Biết Khi Nào Nó Sắp Hư Cũ.
    Sau một thời gian có vẻ khá dài mà vẫn chưa tìm thấy được Pho mát, Chậm chạp bắt gặp
    một Kho Pho mát khổng lồ đầy vẻ hứa hẹn. Nhưng khi anh bước vào, anh thất vọng nhìn
    thấy nó trống rỗng.
    ?oMình hay gặp sự trống rỗng này quá? anh nghĩ. Anh muốn bỏ cuộc.
    Pho mát của tôi đâu rồi? 21
    Chậm chạp đang dần yếu sức. Anh biết mình đang mất phương hướng và sợ rằng mình sẽ
    không qua nổi. Anh nghĩ tới chuyện quay lại và tìm về Kho Pho mát P. Ít nhất, nếu anh quay
    về được và Ù lì vẫn còn ở đó thì anh cũng không cô độc. Rồi anh lại tự hỏi, ?oMình sẽ làm gì
    nếu không sợ hãi??
    Chậm chạp không muốn thừa nhận rằng mình thậm chí đã nhiều lần sợ hãi. Cũng có nhiều
    khi anh cũng không biết mình e ngại điều gì, nhưng trong tình trạng mệt mỏi của mình, hiện
    giờ anh hiểu rằng chỉ đơn giản là anh đang sợ phải tiếp tục đi một mình. Anh không nhận ra
    mình đang đi chậm lại, do đã ốm đi bởi những quan niệm u ám.
    Chậm chạp không biết Ù lì đã bắt đầu ra đi hay chưa, vẫn còn bị sự sợ hãi của chính mình
    trói chân lại. Rồi Chậm chạp chợt nhớ tới lúc mà anh ta cảm thấy phấn khởi nhất trong Mê
    cung, đó là lúc anh đi tới phía trước.
    Anh viết lên tường, biết rằng nó cũng vừa là để nhắc nhở mình, vừa là những dấu hiệu trên
    đường để lại cho Ù lì đi theo một cách hy vọng:
    Tôi đã yêu nhiều loại đbà thuộc nhiều màu da. NhưngTko c.bức,dùng tiềnbạc để m.chuộc một ai.Họ đều t.nguyện đếnvới T. Rồi 1 ngày 1 đêm nào đó..em sẽ đếnvới tôi"
  2. queen-of-roses

    queen-of-roses Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    17/08/2001
    Bài viết:
    794
    Đã được thích:
    0
    Đi Về Phía Khác Giúp Bạn Tìm Thấy Pho Mát Mới.
    Chậm chạp nhìn vào lối đi tối tăm trong mê cung và lại thấy mình sợ hãi. Cái gì đang nằm
    sẵn ở đó? Liệu phía trước lại chẳng chứa đựng điều gì tốt đẹp? Hay tệ hại hơn nữa, có sự
    nguy hiểm nào đang rình rập? Anh bắt đầu hình dung ra trăm ngàn thứ đáng sợ khác có thể
    xảy ra với mình. Anh thấy sợ run lên.
    Và rồi anh ta tự cười chính mình. Anh nhận thấy những nỗi sợ hãi của mình đang làm cho
    tình thế càng tồi tệ hơn thêm. Thế rồi anh làm điều mà mình sẽ làm nếu không sợ hãi. Anh
    bước vào một hướng đi mới.
    Trong lúc dấn vào lối đi tối tăm ấy, anh bắt đầu mỉm cười. Chậm chạp chưa nhận ra, nhưng
    anh đã phát hiện ra điều đã nuôi dưỡng tinh thần của mình. Anh đã bước tới và tin tưởng vào
    phía trước, cho dù anh vẫn chưa biết đó là cái gì.
    Anh ngạc nhiên thấy tâm trạng của mình càng ngày càng thoải mái hơn. ?oTại sao mình lại
    nhẹ nhõm thế này?? Anh tự hỏi. ?oHiện giờ mình đâu có miếng Pho mát nào, và mình cũng
    chẳng biết mình đang đi đâu nữa.?
    Nhưng anh nhanh chóng nhận ra điều gì đã khiến anh cảm thấy dễ chịu.
    Anh dừng lại và viết lên tường:
    Tôi đã yêu nhiều loại đbà thuộc nhiều màu da. NhưngTko c.bức,dùng tiềnbạc để m.chuộc một ai.Họ đều t.nguyện đếnvới T. Rồi 1 ngày 1 đêm nào đó..em sẽ đếnvới tôi"
  3. queen-of-roses

    queen-of-roses Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    17/08/2001
    Bài viết:
    794
    Đã được thích:
    0
    Khi Bạn Vượt Lên Được Nỗi Sợ Hãi Của Mình, Bạn Sẽ Cảm Thấy Không Bị
    Trói Buộc Nữa
    .
    Chậm chạp nhận thấy rằng trước đây chính nỗi sợ của mình đã trói buộc anh. Và khi tiến
    lên vào một hướng mới anh đã được cởi trói.
    Anh có thể cảm thấy một luồng gió mát thổi vào khu vực này của mê cung và cơn gió này
    thật sự trong lành. Anh hít thở thật sâu và thấy cơ thể như vừa được tiếp thêm sức sống bởi
    cuộc hành trình. Khi đã vượt qua được nỗi sợ hãi, anh thấy thật ra mọi chuyện thú vị hơn hẳn
    điều anh đã lo sợ.
    Pho mát của tôi đâu rồi? 22
    Đã lâu lắm rồi anh chưa từng gặp cảm giác này. Anh đã quên mất khi cố gắng tìm thấy một
    điều gì đó mới mẻ sẽ thú vị như thế nào.
    Để làm cho mọi chuyện thậm chí còn tốt đẹp hơn, Chậm chạp lại bắt đầu vẽ nên một hình
    ảnh trong trí mình. Anh thấy mình với rõ ràng mọi chi tiết đang ngồi giữa một đống lớn các
    loại Pho mát khoái khẩu nhất ?" từ Pho mát Anh Cheddar tới loại Brie mềm mại của Pháp!
    Anh thấy mình đang ngốn ngấu lũ pho mát hấp dẫn đó, và anh nhìn ngắm không chán mắt.
    Và rồi anh tưởng tượng đến lúc được tìm thấy đống pho mát ấy thì sẽ ngon miệng dường
    nào.
    Càng nhìn rõ được hình ảnh thưởng thức Pho mát Mới ấy bao nhiên, anh càng tin vào nó.
    Anh có thể thấy mình đang tìm kiếm cái gì.
    Anh viết:
    Tôi đã yêu nhiều loại đbà thuộc nhiều màu da. NhưngTko c.bức,dùng tiềnbạc để m.chuộc một ai.Họ đều t.nguyện đếnvới T. Rồi 1 ngày 1 đêm nào đó..em sẽ đếnvới tôi"
  4. queen-of-roses

    queen-of-roses Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    17/08/2001
    Bài viết:
    794
    Đã được thích:
    0
    Tưởng Tượng Được Chính Mình Đang Thưởng Thức Pho Mát Mới, Ngay Cả
    Trước Khi Tìm Ra Nó, Sẽ Đưa Mình Tới Đó.

    Anh không hiểu tại sao trước đây lúc nào anh cũng nghĩ rằng mọi thay đổi chỉ dẫn tới những
    điều tồi tệ. Bây giờ anh có thể nhận ra rằng nó cũng có thể dẫn tới những điều tốt đẹp hơn.
    ?oSao mình lại không nhận ra điều đó nhỉ?? Anh tự hỏi.
    Rồi anh chạy vào Mê cung với một sức mạnh và sự nhanh nhẹn mới. Không lâu sau đó, anh
    phát hiện ra một Kho Pho mát, và phấn khởi nhận ra có nhiều mẩu pho mát nhỏ gần cửa
    vào.
    Đó là loại pho mát mà anh chưa từng biết đến, nhưng chúng trông rất ngon mắt. Anh ăn thử
    và thấy chúng thật tuyệt vời. Anh ăn một phần lớn những mẩu pho mát mới sẵn có ở đó, và
    đút vào túi một ít để ăn dần và để có thể chia cho Ù lì. Anh bắt đầu lấy lại sức mạnh của
    mình.
    Anh bước vào Kho Pho mát, nhưng rủi thay chúng đã trống không. Có ai đó đã tới trước, và
    chỉ để lại một vài mẩu Pho mát Mới nhỏ.
    Anh nhận thấy rằng nếu anh đi sớm hơn thì có thể là anh đã phát hiện một lượng lớn pho
    mát ở đây.
    Chậm chạp quyết định quay lại và xem thử Ù lì đã sẵn sàng ra đi với anh chưa.
    Trong lúc lò dò quay lại, anh dừng bước và viết lên tường:
    Tôi đã yêu nhiều loại đbà thuộc nhiều màu da. NhưngTko c.bức,dùng tiềnbạc để m.chuộc một ai.Họ đều t.nguyện đếnvới T. Rồi 1 ngày 1 đêm nào đó..em sẽ đếnvới tôi"
  5. queen-of-roses

    queen-of-roses Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    17/08/2001
    Bài viết:
    794
    Đã được thích:
    0
    Càng Nhanh Chóng Bỏ Pho Mát Cũ Đi, Người Ta Càng Sớm Tìm Thấy Pho
    Mát Mới
    .
    Sau một thời gian, Chậm chạp tìm về được tới Kho Pho mát P và thấy Ù lì vẫn còn ở đó. Anh
    trao cho Ù lì vài mẩu Pho mát, nhưng lại bị từ chối.
    Ù lì cảm kích trước hành động của bạn mình, nhưng anh ta nói, ?oChắc là tôi không thích Pho
    mát Mới đâu. Tôi ăn không quen. Tôi chỉ muốn Pho mát trước đây của tôi, và sẽ đợi cho tới
    khi tôi lấy lại được cái tôi muốn.?
    Pho mát của tôi đâu rồi? 23
    Chậm chạp chỉ lắc đầu thất vọng và ngập ngừng quay lại một mình. Trong lúc tìm về tới chổ
    xa nhất trong Mê cung mà mình đã tìm tới, Chậm chạp cảm thấy nhớ bạn, nhưng anh cũng
    thấy mình thích thú với điều mà anh đang khám phá ra. Ngay cả trước khi anh ta nhận ra
    mình đang mong tìm thấy một nguồn cung cấp Pho mát to lớn, nếu có, anh biết rằng điều
    làm anh hạnh phúc không chỉ là có được Pho mát.
    Anh hạnh phúc khi thấy mình không bị điều khiển bởi nỗi sợ hãi của mình. Giờ đây anh cảm
    thấy thích thú với việc mình đang làm.
    Hiểu ra điều đó, anh không còn cảm thấy yếu ớt như hồi còn ở Kho Pho mát P trong tình
    trạng không có Pho mát. Việc nhận thức ra rằng mình đã không để cho nỗi sợ hãi bắt phải
    dừng lại, và biết mình đang đi vào một hướng mới đã tiếp sức cho anh.
    Bây giờ thì anh hiểu rằng việc tìm thấy cái mà mình cần chỉ còn là vấn đề thời gian. Thực
    ra, anh cảm thấy rằng mình đã gặp được điều mà mình đang tìm kiếm.
    Anh ta mỉm cười khi nhận ra:
    Tôi đã yêu nhiều loại đbà thuộc nhiều màu da. NhưngTko c.bức,dùng tiềnbạc để m.chuộc một ai.Họ đều t.nguyện đếnvới T. Rồi 1 ngày 1 đêm nào đó..em sẽ đếnvới tôi"
  6. queen-of-roses

    queen-of-roses Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    17/08/2001
    Bài viết:
    794
    Đã được thích:
    0
    Tìm Kiếm Trong Mê Cung Thật Ra Lại An Toàn Hơn Ngồi Yên Ở Tình Trạng
    Không Có Pho Mát
    .
    Một lần nữa anh ta nhận ra rằng, điều mà người ta sợ hãi thật ra chẳng bao giờ đến nỗi tồi
    tệ như người ta đã tưởng tượng ra. Nỗi sợ hãi mà người ta cứ để lớn lên trong trí còn tồi tệ
    hơn nhiều so vói thực tế.
    Anh đã quá sợ chuyện không thể tìm được Pho mát Mới đến nỗi anh đã từng không muốn
    lên đường tìm kiếm. Nhưng từ khi bắt đầu cuộc hành trình của mình thì anh đã kiếm đủ Pho
    mát đó đây trong các mê lộ để có thể tiếp tục. Và bây giờ thì anh đang tìm thêm nữa.
    Chuyện tiến về phía trước đã trở nên tràn đầy hứng thú.
    Những suy nghĩ trước đây của anh đã bị đám mây mờ của sự e ngại và hoảng sợ che phủ.
    Anh đã chỉ nghĩ tới việc không có đủ Pho mát, hay không có nhiều như mong muốn. Anh
    thường chỉ nghĩ tới những điều không hay nhiều hơn là nghĩ tới những điều tốt lành. Nhưng
    điều đó đã thay đổi kể từ khi anh rời bỏ Kho Pho mát P.
    Anh đã từng cho rằng Pho mát không thể bị lấy đi, và những thay đổi theo kiểu như thế thì
    thật là không phải.
    Nhưng bây giờ thì anh hiểu được rằng thay đổi là chuyện sẽ tiếp tục xảy ra một cách tự
    nhiên, cho dù người ta có mong đợi hay không. Người ta chỉ cảm thấy bất ngờ chỉ khi họ
    không đón chờ nó và không chủ động đi tìm nó.
    Khi anh ta nhận ra niềm tin của mình đã thay đổi anh dừng lại và viết lên tường:
    Tôi đã yêu nhiều loại đbà thuộc nhiều màu da. NhưngTko c.bức,dùng tiềnbạc để m.chuộc một ai.Họ đều t.nguyện đếnvới T. Rồi 1 ngày 1 đêm nào đó..em sẽ đếnvới tôi"
  7. queen-of-roses

    queen-of-roses Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    17/08/2001
    Bài viết:
    794
    Đã được thích:
    0
    Quan Điểm Cũ Không Dẫn Người Ta Tới Được Pho Mát Mới.
    Chậm chạp vẫn chưa tìm thêm được miếng Pho mát nào, nhưng suốt thời gian chạy trong
    Mê cung anh nghĩ đến những điều anh đã học được.
    Chậm chạp nhận thấy rằng quan điểm mới đã khích lệ anh xử sự khác đi. Anh đã hành
    động một cách khác biệt với cách anh đã từng làm khi cứ liên tục đi đến cái kho trống
    rỗng ấy.
    Pho mát của tôi đâu rồi? 24
    Bây giờ anh nhận ra rằng khi thay đổi niềm tin thì người ta cũng thay đổi luôn hành động
    của mình.
    Người ta có thể e ngại rằng một sự thay đổi chỉ mang lại nguy hại và ra sức trốn tránh nó.
    Hoặc là người ta có thể nghĩ rằng việc tìm ra Pho mát Mới sẽ mang lại ích lợi và chớp ngay
    lấy sự thay đổi đó.
    Mọi chuyện tùy thuộc vào quan điểm của con người.
    Anh viết lên tường:
    Tôi đã yêu nhiều loại đbà thuộc nhiều màu da. NhưngTko c.bức,dùng tiềnbạc để m.chuộc một ai.Họ đều t.nguyện đếnvới T. Rồi 1 ngày 1 đêm nào đó..em sẽ đếnvới tôi"
  8. queen-of-roses

    queen-of-roses Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    17/08/2001
    Bài viết:
    794
    Đã được thích:
    0
    Khi Người Ta Nhận Thấy Rằng Có Thể Tìm Và Thưởng Thức Pho Mát Mới,
    Người Ta Sẽ Thay Đổi Đường Lối Của Mình
    .
    Chậm chạp nhận thấy rằng anh ta có thể khỏe mạnh hơn nếu đã thay đổi nhanh hơn và rời
    khỏi Kho Pho mát P sớm hơn. Anh đã có thể có một thể xác và tinh thần mạnh mẽ hơn để
    đương đầu tốt hơn với những thách thức trên đường tìm Pho mát Mới. Đáng lẽ ra thì vào lúc
    này anh đã có thể tìm thấy được Pho mát Mới ấy, nếu anh đã nhận thức được sự thay đổi và
    chấp nhận nó, thay vì cố gắng từ chối không chịu hiểu rằng tình thế đã thật sự thay đổi
    Anh tưởng tượng lần nũa và thấy mình đang tìm thấy và nhấm nháp Pho mát Mới. Anh quyết
    định tiến vào những khu vực xa lạ hơn của Mê cung, trên rải rác đó đây đường đi anh tìm
    thấy những mẩu Pho mát nhỏ. Chậm chạp bắt đầu lấy lại được sức khỏe và sự tự tin của
    mình.
    Khi nhớ lại nơi mình đã từ đó ra đi, Chậm chạp lấy làm vui thích khi anh đã viết lên tường ở
    nhiều chổ. Anh tin rằng những dòng chữ đó sẽ có tác dụng như một hệ thống chỉ đường cho
    Ù lì nếu anh ta quyết định rời bỏ Kho Pho mát P.
    Chậm chạp thật sự tin rằng mình đang đi đúng hướng. Anh nghĩ tới khả năng mà Ù lì sẽ đọc
    được những dòng chữ trên tường và tìm thấy lối đi này.
    Anh ta lại viết lên tường điều mà anh ta suy nghĩ khá lâu:
    Tôi đã yêu nhiều loại đbà thuộc nhiều màu da. NhưngTko c.bức,dùng tiềnbạc để m.chuộc một ai.Họ đều t.nguyện đếnvới T. Rồi 1 ngày 1 đêm nào đó..em sẽ đếnvới tôi"
  9. queen-of-roses

    queen-of-roses Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    17/08/2001
    Bài viết:
    794
    Đã được thích:
    0
    Lưu ý Tới Những Thay Đổi Nhỏ Sẽ Giúp Bạn Thích Ứng Được Với Nhưng
    Thay Đổi Lớn Hơn Sẽ Đến
    .
    Lúc này Chậm chạp đã bỏ qua quá khứ và đang dần thích ứng với hiện tại. Anh ta tiếp tục
    chạy trong Mê cung với tốc độ và sức lực tốt hơn. Và không lâu sau, điều đó đã đến.
    Khi tình thế có vẻ như anh sẽ ở lại trong Mê cung này mãi mãi thì chuyến đi của anh ?" ít
    nhất là chuyến này ?" đột ngột kết thúc.
    Chậm chạp chạy dọc theo một lối đi mới lạ hoàn toàn, quẹo quanh một góc tường và tìm
    thấy Pho mát mới tại Kho Pho mát M!
    Khi bước vào anh ta ngẩn người ra với những gì anh nhìn thấy. Ở khắp nơi là những đống
    Pho mát lớn mà lần đầu tiên anh được chứng kiến. Anh không nhận ra được hết mọi loại Pho
    mát ở đây, vì có vài loại quá mới mẻ đối với anh.
    Và khi anh đang tự hỏi không biết đây là thực tế hay chỉ là sản phẩm của trí tưởng tượng thì
    anh nhìn thấy hai người bạn cũ của mình là Đánh hơi và Nhanh nhẹn.
    Pho mát của tôi đâu rồi? 25
    Đánh hơi chào Chậm chạp bằng một cái gật đầu và Nhanh nhẹn thì vẫy mấy ngón chân của
    mình. Nhìn cái bụng tròn vo của chúng người ta có thể nhận thấy rõ ràng chúng đã đến đây
    khá lâu rồi.
    Chậm chạp vội vã chào và ngay lập tức lao đến loại Pho mát mà anh thích nhất. Anh tháo
    giày ra, cột giây lại với nhau, và đeo lên cổ để có thể dùng lại khi cần. Đánh hơi và Nhanh
    nhẹn bật cười. Chúng gật đầu tán đồng. Rồi Chậm chạp nhảy vào đám Pho mát Mới. Khi đã
    ăn no, anh cầm một mẩu Pho mát mới nguyên và hô lên: ?oHoan hô Thay đổi!?
    Trong lúc Chậm chạp thưởng thức Pho mát Mới, anh ta nhớ lại những điều anh đã học được.
    Anh ta nhận rằng khi mình e ngại thay đổi anh đã cố gắng bám víu vào cái ảo vọng của Pho
    mát cũ mà lúc đó đã không còn nữa.
    Vậy thì điều gì đã khiến anh thay đổi? Có phải nỗi sợ rằng mình sẽ bị chết vì đói? Chậm
    chạp mỉm cười vì anh nghĩ rằng điều đó cũng có lợi ích nhất định.
    Và rồi anh mỉm cười khi nhớ lại rằng anh đã thay đổi ngay sau khi anh biết tự cười chính
    mình về những điều sai lầm của chính mình. Anh nhận thấy rằng cách thức nhanh nhất để
    thay đổi là cười chính vào sự ngốc nghếch của mình ?" để từ đó bạn vất bỏ chúng và nhanh
    chóng tiếân lên.
    Anh biết mình đã học được vài điều quan trọng từ những chú bạn chuột Đánh hơi và Nhanh
    nhẹn của mình về chuyện tiến lên phía trước. Chúng sống một cách đơn giản. Chúng không
    phân tích quá sâu, và không làm phức tạp thêm vấn đề. Khi hoàn cảnh thay đổi và số Pho
    mát chuyển đi thì chúng cũng thay đổi và di chuyển theo với Pho mát. Anh sẽ phải ghi nhớ
    điều đó.
    Chậm chạp cũng dùng bộ não tuyệt vời của mình để làm những việc mà một người tí hon
    làm tốt hơn những con chuột.
    Anh ta hình dung ra chính mình ?" với những chi tiết nhỏ nhất ?" đang tìm thấy những thứ tốt
    hơn ?" tốt hơn rất nhiều.
    Anh ta nhìn lại những sai lầm mình đã phạm trong trong quá khứ, và sử dụng chúng để lên
    kế hoạch cho tương lai. Anh biết rằng người ta có thể học tập cách thức ứng phó với những
    thay đổi.
    Người ta có thể hiểu rõ hơn tầm quan trọng của ứng xử đơn giản, của tính linh hoạt, và đổi
    khác nhanh chóng.
    Người ta không cần phải phức tạp hóa vấn đề để rồi làm rối trí mình với những ý nghĩ sợ
    hãi.
    Người ta có thể dựa vào những dấu hiệu thay đổi nhỏ để rồi từ đó chuẩn bị tốt hơn cho
    những thay đổi lớn hơn có thể xảy ra.
    Anh biết anh cần phải thích ứng nhanh hơn, vì nếu người ta không kịp thích ứng đúng lúc thì
    con người ta có thể không bao giờ thích nghi được với hoàn cảnh.
    Anh phải thừa nhận rằng sự ức chế lớn nhất nằm trong chính bản thân của mỗi người, và
    nếu bạn chưa chịu thay đổi thì chẳng thể mong chờ điều gì tốt hơn sẽ đến.
    Pho mát của tôi đâu rồi? 26
    Có lẽ điều quan trọng nhất mà anh đã nhận ra là Pho mát Mới luôn luôn hiện diện ở đâu đó
    ngoài kia, cho dù vào lúc đó người ta có biết đến hay không, và người ta sẽ được tưởng
    thưởng xứng đáng với đám pho mát đó khi người ta vượt lên được nỗi sợ hãi của mình và lao
    vào cuộc phiêu lưu thú vị.
    Anh biết rằng nên coi trọng một số nỗi sợ hãi vì nó có thể giúp người ta tránh được những
    mối nguy thật sự. Nhưng đồng thời anh cũng hiểu rằng hầu hết những mối lo lắng của mình
    chỉ là nỗi sợ hãi vu vơ, và chúng ngăn cản anh khi anh cần thay đổi.
    Cho dù lúc đó nó đã không làm anh thích thú tí nào, nhưng anh hiểu rằng nằm dưới sự thay
    đổi ấy là một cơ hội lớn và nó đã đưa anh tới với Pho mát mới.
    Anh ta cũng phát hiện ra một con người khác nữa mạnh mẽ hơn trong chính bản thân mình.
    Trong lúc Chậm chạp xem xét lại những bài học của mình, anh ta nghĩ về người bạn Ù lì của
    mình. Anh không biết Ù lì đã nhìn thấy những dòng chữ trên tường Kho Pho mát P và trong
    suốt Mê cung hay chưa.
    Ù lì đã quyết định ra đi chưa nhỉ? Anh ta đã đi vào Mê cung và phát hiện ra những điều bổ
    ích cho mình chưa?
    Hay là Ù lì vẫn còn đang ù lì ở đó vì anh sẽ không thay đổi?
    Chậm chạp nghĩ tới chuyện quay trở lại Kho Pho mát P để xem thử Ù lì có còn ở đó không ?"
    cứ cho là Chậm chạp có thể lần trở lại được chổ đó. Nếu gặp lại Ù lì anh nghĩ mình có thể
    chỉ cách cho anh ta ra khỏi hoàn cảnh khó khăn ấy. Nhưng đồng thời Chậm chạp cũng nhận
    ra rằng trước đó anh đã cố gắng thay đổi bạn mình rồi.
    Ù lì phải tìm lối đi cho riêng mình, vượt lên nỗi sợ hãi và tính ưa nhàn hạ của mình. Không
    ai có thể làm điều đó thay cho anh ta, cũng không ai có thể khuyên bảo anh ta được. Bằng
    cách nào đó anh ta phải tự nhận ra sự hữu ích trong chuyện thay đổi chính bản thân mình.
    Chậm chạp biết mình đã để lại những hướng dẫn chỉ đường cho Ù lì và rằng anh ta có thể
    tìm được hướng đi, nếu anh ta chịu đọc những dòng chữ trên tường.
    Anh ta nhìn lại và viết ra những điều mình đã học được lên bức tường lớn nhất ở Kho Pho
    mát M. Anh ta vẽ một bức tranh lớn một mẩu Pho mát xung quanh tất cả những suy nghĩ
    của mình, và mỉm cười khi anh ta nhìn lai những điều anh đã rút ra được:
    Tôi đã yêu nhiều loại đbà thuộc nhiều màu da. NhưngTko c.bức,dùng tiềnbạc để m.chuộc một ai.Họ đều t.nguyện đếnvới T. Rồi 1 ngày 1 đêm nào đó..em sẽ đếnvới tôi"
  10. queen-of-roses

    queen-of-roses Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    17/08/2001
    Bài viết:
    794
    Đã được thích:
    0
    Thay đổi luôn xảy ra
    Chúng lấy đi mất Pho mát
    Chấp nhận thay đổi
    Chuẩn bị với tình huống Pho mát bị lấy đi.
    Quan sát thay đổi
    Luôn luôn ngửi Pho mát để biết trước khi chúng đang cũ đi.
    Thích ứng với thay đổi nhanh chóng
    Người ta bỏ Pho mát cũ đi nhanh chừng nào thì người ta có thể tìm được Pho
    mát mới nhanh chừng ấy.
    Pho mát của tôi đâu rồi? 27
    Thay đổi
    Chuyển dịch với sự thay đổi
    Thưởng thức thay đổi
    Nhấm nháp cuộc phiêu lưu và thưởng thức hương vị của Pho mát mới
    Chuẩn bị cho thay đổi nhanh chóng và thưởng thức chúng lần nữa.
    Những miếng Pho mát luôn bị đổi đi
    Chậm chạp nhận thấy mình đã tiến bộ như thế nào từ khi anh ta còn ở với Ù lì ở Kho Pho
    mát P, nhưng anh nhận thấy mình sẽ lại dễ dàng bị rơi vào tình trạng cũ nếu anh tỏ ra quá
    thoải mái với hoàn cảnh. Vì thế ngày nào anh cũng xem xét Kho Pho mát M, để xác định
    tình trạng của Pho mát ở đó. Anh cố gắng làm hết sức mình để khỏi bị bất ngờ khi có một
    sự thay đổi gì đó không mong muốn xảy ra.
    Trong khi Chậm chạp vẫn đang có trong tay lượng Pho mát to lớn ấy, anh ta vẫn tiếp tục đi
    ra ngoài Mê cung và khám phá những khu vực mới để tìm hiểu mọi chuyện đang xảy ra
    chung quanh mình. Anh biết rằng nhận thức được những khả năng của mình vẫn an toàn hơn
    là tự mãn trong một cõi của mình.
    Một ngày nọ đột nhiên Chậm chạp nghe có tiếng bước chân trong Mê cung. Khi tiếng động
    ngày càng lớn hơn, anh nhận ra hình như có ai đó đang đến.
    Có thể nào đây là Ù lì? Có thể nào anh ta đang bước qua góc tường?
    Chậm chạp cầu nguyện nho nhỏ và hy vọng ?" cũng như nhiều lần trước đây ?" có thể sẽ là,
    cuối cùng thì người bạn của của anh cũng đã có thể ...
    Di chuyển theo Pho mát và hưởng thụ nó!

    Tôi đã yêu nhiều loại đbà thuộc nhiều màu da. NhưngTko c.bức,dùng tiềnbạc để m.chuộc một ai.Họ đều t.nguyện đếnvới T. Rồi 1 ngày 1 đêm nào đó..em sẽ đếnvới tôi"

Chia sẻ trang này