1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Thân tặng!

Chủ đề trong '7X - Chi hội Hà Nội' bởi queen-of-roses, 25/03/2003.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. queen-of-roses

    queen-of-roses Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    17/08/2001
    Bài viết:
    794
    Đã được thích:
    0
    Một cuộc thảo luận cho câu chuyện trên
    Một lát sau cùng ngày hôm đó
    Khi Michael kết thúc câu chuyện, anh ta nhìn xung quanh phòng và thấy những người bạn
    cùng lớp cũ đang mỉm cười với mình.
    Vài người lên tiếng cám ơn anh và nói rằng họ đã hiểu ra nhiều điều từ câu chuyện.
    Nathan hỏi cả nhóm, ?oMột lát nữa chúng ta lại gặp nhau và nói về chuyện này chứ??
    Hầu hết đều đồng ý rằng họ muốn nói chuyện về điều này, và thế là họ hẹn nhau lát nữa
    gặp lại để uống chút đỉnh trước giờ ăn tối.
    Vào buổi tối hôm đó, trong khi tụ tập với nhau trong sảnh của một khách sạn, họ bắt đầu
    đùa trêu nhau về chuyện tìm kiếm ?omiếng Pho mát? của mình và nhìn thấy chính mình trong
    Mê cung.
    Rồi Angela hỏi cả nhóm một cách rất tự nhiên, ?oThế, các bạn là ai trong câu chuyện nào?
    Đánh hơi, Nhanh nhẹn, Chậm chạp hay Ù lì??
    Carlos trả lời, ?oỜ, tôi đã nghĩ về câu chuyện suốt cả buổi chiều. Tôi còn nhớ rất rõ vào dạo
    trước, khi tôi kinh doanh dụng cụ thể thao, tôi đã phải đối mặt một cách khó chịu với một sự
    thay đổi.?
    ?oTôi không phải là Đánh hơi ?" tôi đã không thấy trước tình huống và thấy được thay đổi sớm
    hơn. Và tôi cũng không xử sự như Nhanh nhẹn ?" tôi đã không hành động kịp thời.?
    ?oTôi có vẻ giống như Chậm chạp hơn, là người đã muốn yên thân trong lãnh địa của mình.
    Sự thật là tôi đã không hề muốn đối phó với thay đổi. Thậm chí tôi đã không muốn thừa
    nhận nó nữa.?
    Michael có cảm giác như chưa hề có một khoảng thời gian nào từ khi anh và Carlos quen
    thân nhau ở trường học, anh hỏi, ?oCậu đang nói về chuyện gì vậy, Carlos??
    Carlos nói, ?oMột sự thay đổi trong công việc.?
    Michael bật cười, ?oCậu bị đuổi việc à??
    ?oThôi thì cứ cho rằng tôi đã không chịu đi vào Mê cung để tìm kiếm Pho mát mới đi. Tôi
    nghĩ rằng mình có đầy đủ lý do để không phải chịu thay đổi. Thế cho nên tôi đã thất vọng
    ghê gớm lúc đó.?
    Vài người bạn từ nãy tới giờ vẫn im lặng đã cảm thấy tự tin hơn và bắt đầu lên tiếng, trong
    đó có cả Frank, một người lính đã xuất ngũ.
    ?oÙ lì nhắc cho tôi nhớ lại một người bạn cũ của mình,? Frank nói, ?oPhòng làm việc của cậu
    ấy phải giải thể, mà cậu ta lại không chịu nhìn nhận chuyện đó. Người ta vẫn tái sắp xếp
    nhân viên lại. Tất cả bọn tôi đều khuyên cậu ta vào những công việc đang có sẵn trong công
    ty vốn dành cho những người có thể xử sự linh động, nhưng cậu ấy không nghĩ rằng mình
    phải thay đổi. Cậu ấy là người duy nhất bất ngờ khi người ta giải thể cái phòng đó.Và rồi lúc
    đó cậu ta gặp khó khăn để ứng phó với nhũng thay đổi mà cậu ta nghĩ rằng sẽ không thể
    xảy ra.?
    Pho mát của tôi đâu rồi? 29
    Jessica nói. ?oTôi cũng đã nghĩ rằng thay đổi lẽ ra không nên xảy ra với tôi, nhưng thực tế là
    ?omiếng Pho mát? của tôi đã bị lấy đi nhiều hơn một lần.?
    Nhiều người trong bọn bật cười, trừ Nathan.
    ?oCó thể vấn đề là ở đó,? Nathan nói, ?oThay đổi xảy ra xung quanh chúng ta.?
    Anh nói thêm, ?oTôi ước gì gia đình chúng tôi đã nghe tới câu chuyện về miếng Pho mát này
    trước đây. Không may là chúng tôi không muốn nhìn nhận những thay đổi sẽ đến với công
    việc của chúng tôi, và rồi thì mọi chuyện trở nên muộn màng ?" chúng tôi phải đóng rất
    nhiều cửa tiệm.?
    Điều đó làm nhiều người trong bọn ngạc nhiên, vì họ tin rằng Nathan may mắn được có một
    công việc kinh doanh mà anh ta có thể tin tưởng, năm này sang năm khác.
    ?oChuyện gì đã xảy ra vậy?? Jessica thắc mắc.
    ?oDãy cửa hiệu của chúng tôi đột nhiên trở nên lạc hậu khi những của hàng to lớn xuất hiện
    trong thành phố với nguồn hàng khổng lồ và giá cả hạ.?
    ?oBây giờ tôi có thể nhận ra thay vì làm như Đánh hơi và Nhanh nhẹn, chúng tôi lại giống
    như Ù lì. Chúng tôi cứ giữ nguyên công việc và không chịu thay đổi. Chúng tôi cố gắng
    không thèm để ý tới tình hình, rồi chúng tôi đã gặp rắc rối. Lẽ ra chúng tôi đã có thể học
    được vài điều từ Chậm chạp ?" bởi vì đúng là chúng tôi đã không thể tự cười chính mình và
    thay đổi cách làm của mình.?
    Laura, người đã trở nên thành đạt trong việc kinh doanh, nãy giờ chỉ ngồi nghe mà không
    nói gì nhiều chợt lên tiếng. ?oTôi cũng nghĩ tới câu chuyện này cả buổi chiều. Tôi không hiểu
    sao mình lại giống như Chậm chạp hơn và nhận ra mình đang sai lầm điều gì ?" bật cười,
    thay đổi theo và mọi chuyện tốt đẹp hơn lên.? Và rồi cô hỏi, ?oTôi có điều này không hiểu. Có
    những ai trong số chúng ta ngại sự thay đổi?? Không ai trả lời, nên cô đề nghị, ?oHay là giơ
    tay lên cũng được.?
    Chỉ có một cánh tay đưa lên, ?oCoi nào, có vẻ như chúng ta đã có người thành thực nhất
    trong bọn rồi đấy!? cô nói, và rồi tiếp tục, ?oCó thể các bạn sẽ thích câu hỏi kế tiếp này hơn.
    Các bạn có nghĩ rằng mọi người khác đều sợ thay đổi?? Một cách tự giác mọi người đều giơ
    tay lên. Cả bọn bật cười.
    ?oĐiều này cho chúng ta biết cái gì??
    ?oSự không thừa nhận.? Nathan trả lời.
    ?oĐúng đấy,? Michael thừa nhận. ?oNhiều lúc chúng ta không nhận thức được chúng ta sợ cái
    gì. Tôi hiểu tôi cũng có lúc như thế. Khi tôi nghe câu chuyện này lần đầu, tôi thích câu hỏi:
    ?~Người ta sẽ làm gì nếu không sợ hãi??T?
    Rồi Jessica nói thêm, ?oTôi nhận ra từ câu chuyện này là thay đổi xảy ra khắp nơi và tôi sẽ
    làm tốt hơn nếu tôi có thể thích ứng với mọi chuyện nhanh hơn.?
    ?oTôi còn nhớ nhiều năm trước đây khi công ty của chúng tôi bán ra một bộ tự diển bách
    khoa gồm hơn hai mươi cuốn. Một người đã cố công khuyên chúng tôi nên dồn chúng vào
    một cái đĩa và bán rẻ hơn. Như thế thì khi cập nhật sẽ dễ dàng hơn, và chi phí sản xuất
    Pho mát của tôi đâu rồi? 30
    cũng thấp hơn nữa, và có thể bán cho nhiều người hơn. Nhưng tất cả bọn tôi đã không
    nghe.?
    ?oSao mà các bạn không nghe theo?? Nathan hỏi.
    ?oVì chúng tôi cho rằng yếu tố quyết định của chúng tôi là lực lượng bán hàng, là những người
    bán lẻ giao hàng tận nhà. Chúng tôi giữ chân lực lượng bán hàng này bằng những khoản hoa
    hồng hậu hĩnh từ doanh số bán hàng của họ. Chúng tôi đã làm chuyện này khá lâu một cách
    thành công, và nghĩ rằng nó có thể kéo dài mãi.?
    Laura nói, ?oCó lẽ đó là điều mà câu chuyện muốn nói khi kể về Chậm chạp va Ù lì đã tỏ ra
    tự mãn với thành công. Họ không để ý thấy rằng họ phải thay đổi chính cái điều mà trước
    đây còn thích hợp.?
    Nathan nói, ?oCó nghĩa là bạn nghĩ rằng Pho mát của bạn là Pho mát duy nhất của bạn.?
    ?oĐúng thế, và chúng tôi muốn duy trì nó mãi. Khi tôi nhìn nhận lại sự việc đã xảy ra, tôi
    hiểu ra rằng không phải chỉ là chuyện miếng Pho mát bị lấy đi, mà còn là chuyện miếng
    Pho mát có một cuộc sống riêng của nó nữa và thậm chí nó còn kết thúc nữa.?
    ?oNói gì thì nói, chúng tôi đã không thay đổi. Nhưng một đối thủ cạnh tranh thì có và doanh
    số của chúng tôi suy giảm tệ hại. Chúng tôi đã trải qua một thời kỳ cực kỳ khó khăn. Và bây
    giờ đã có một sự đổi mới về công nghệ rất lớn trong ngành công nghiệp và có vẻ như
    chẳng ai trong công ty muốn đương đầu với thực tế đó. Mọi chuyện không có vẻ tốt đẹp tí
    nào. Tôi nghĩ cứ như thế này thì có lẽ tôi sẽ nhanh chóng phải mất việc thôi.?
    ?oTới lúc vào Mê cung rồi!? Carlos nói to lên. Mọi người đều cười, kể cả Jessica.
    Carlos quay sang nói với Jessica, ?oNếu người ta có thể cười chính mình thì hay lắm.?
    Frank đưa ra ý kiến, ?oĐó là điều tôi rút ra được từ câu chuyện. Tôi có xu hướng trầm trọng
    hóa mọi vấn đề của mình. Tôi đã để ý tới cách Chậm chạp thay đổi khi cuối cùng anh ta
    cũng đã tự cười chính bản thân mình và cả những chuyện mình đã làm nữa. Chẳng ngạc
    nhiên tí nào khi anh ta tên là Chậm chạp?
    Cả nhóm bật cười về sự chơi chữ rõ ràng ấy.
    Angela hỏi, ?oCác bạn có nghĩ rằng có bao giờ Ù lì thay đổi để tìm thấy Pho mát không??
    Elaine nói, ?oTôi nghĩ là có.?
    ?oCòn tôi thì không,? Cory nói. ?oCó những người chẳng bao giờ thay đổi, và họ phải trả giá
    cho điều đó. Tôi biết có những người như Ù lì trong khi hành nghề thầy thuốc của mình.
    Những người này nghĩ rằng họ được chỉ định miếng Pho mát của họ. Họ có cảm giác mình
    là nạn nhân khi nó bị lấy đi, và họ đổ lỗi cho người khác. Họ suy sụp hơn nhiều so với những
    người bỏ qua để tiến lên.?
    Rồi Nathan nói lặng lẽ, như anh chỉ nói với chính mình, ?oTôi cho rằng câu hỏi đặt ra là,
    ?~Chúng ta phải bỏ đi cái gì và chúng ta săn tìm cái gì??
    Trong một khoảng thời gian không ai lên tiếng.
    ?oTôi phải thừa nhận rằng,? Nathan nói tiếp, ?oTôi đã thấy chuyện gì sẽ đến với những cửa
    hàng giống như của chúng tôi ở những nơi khác rtên đất nước, nhưng tôi đã mong rằng nó
    Tôi đã yêu nhiều loại đbà thuộc nhiều màu da. NhưngTko c.bức,dùng tiềnbạc để m.chuộc một ai.Họ đều t.nguyện đếnvới T. Rồi 1 ngày 1 đêm nào đó..em sẽ đếnvới tôi"
  2. queen-of-roses

    queen-of-roses Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    17/08/2001
    Bài viết:
    794
    Đã được thích:
    0
    sẽ không ảnh hưởng tới mình. Tôi nghĩ rằng biết trước thay đổi thì tốt hơn rất nhiều khi
    người ta cố gắng ứng phó và điều chỉnh cho thích hợp với nó. Có lẽ chúng ta nên di chuyển
    chính miếng Pho mát của mình.?
    ?oBạn muốn nói gì?? Frank hỏi lại.
    Nathan trả lời, ?oTôi cứ mãi tự hỏi rằng bây giờ chúng tôi đã như thế nào nếu như chúng tôi
    bán tất cả những miếng đất của các của hàng đó và xây dựng chỉ một của hàng hiện đại để
    tập trung sức cạnh tranh mạnh nhất với họ.?
    Laura nói, ?oCó thể đó là điều mà Chậm chạp muốn nói khi viết lên tường câu: ?~Nhấm nháp
    phiêu lưu và di chuyển cùng với miếng Pho mát.?T?
    Frank nói, ?oTôi nghĩ cũng có chuyện không nên thay đổi. Lấy ví dụ tôi luôn muốn giữ lại giá
    trị cơ bản của tôi. Nhưng hiện giờ tôi cũng nhận ra rằng tôi đã khá hơn rất nhiều nếu tôi đã
    di chuyển sớm hơn nữa trong cuộc sống.?
    ?oThế, Michael à, câu chuyện nhỏ này thật hay,? Richard, một người thuộc chủ nghĩa hoài
    nghi nói, ?oNhưng bạn đã ứng dụng nó vào công ty như thế nào??
    Cả nhóm chưa biết, nhưng Richard đã từng trải qua nhiều kinh nghiệm của chính bản thân
    mình. Anh vừa chia tay với người vợ của mình và đang cố gắng cân bằng giữa công việc và
    nuôi dạy đứa con mới lớn của mình.
    Michael trả lời, ?oBạn biết đấy, tôi đã nghĩ rằng công việc của tôi chỉ là xử lý công việc hàng
    ngày khi chúng xảy ra, trong lúc lẽ ra cái tôi phải làm là nhìn tới phía trước và lưu ý tới điều
    mà chúng tôi sẽ gặp.?
    ?oVà cách thức mà tôi xử lý chúng ?" suốt 24 tiếng đồng hồ mỗi ngày. Tôi chẳng vui vẻ gì khi
    bị cuốn theo chúng. Cứ như đang ở trong một vòng quay điên cuồng và không thể thoát ra.?
    Laura nói, ?oThế là bạn đã cố gắng xử lý trong lúc lẽ ra bạn nên lèo lái tình thế.?
    ?oChính xác,? Michael nói. ?oVà rồi khi nghe câu chuyện ?~Pho mát của tôi đâu rồi??T, Tôi nhận
    ra rằng tôi đã cố công tô vẽ một bức tranh về ?~Pho mát mới?T mà chúng tôi muốn theo đuổi,
    để chúng tôi có thể hưởng được thú vui thay đổi và thành đạt, cho dù đó là ở trong công việc
    hay cuộc sống.?
    Nathan hỏi, ?oBạn đã làm gì ở công việc??
    ?oThì tôi hỏi mọi người trong công ty rằng họ là ai trong câu chuyện. Tôi thấy chúng tôi có
    đầy đủ bốn nhân vật trong câu chuyện. Tôi bắt đầu hiểu ra rằng Đánh hơi, Nhanh nhẹn,
    Chậm chạp và Ù lì cần phải được đối xử khác nhau.?
    ?oNhững anh chàng Đánh hơi của chúng tôi có thể ngửi thấy những thay đổi của chúng tôi
    trên thị trường, từ đó có thể giúp chúng tôi cập nhật được những hình ảnh công ty của mình.
    Họ giúp xác định được lúc nào khách hàng của chúng tôi sẽ muốn có những thay đổi trong
    sản phẩm và dịch vụ của công ty. Những anh chàng Đánh hơi thích điều đó và nói với chúng
    tôi rằng họ thích làm việc trong một tổ chức mà họ có thể nhận thấy những sự thay đổi và
    thích ứng được với nó kịp thời.?
    ?oNhững anh chàng Nhanh nhẹn thì thích hoàn thành công việc, cho nên họ được khuyến
    khích hành động, dựa trên những hình ảnh mới của công ty mình. Họ chỉ cần được theo dõi
    Pho mát của tôi đâu rồi? 32
    để không nhanh nhẹn làm chệch hướng. Và họ sẽ được tưởng thưởng cho những hành động
    mang về được Pho mát mới cho công ty. Họ thích được làm cho các công ty nào biết đánh
    giá cao hành động và hiệu quả.?
    ?oThế còn những Chậm chạp và Ù lì?? Angela hỏi.
    ?oKhông may là những anh chàng Ù lì là những cái mỏ neo kéo chậm chúng tôi lại,? Michael
    trả lời. ?oHọ hoặc là quá tự mãn hoặc là quá ngại thay đổi. Vài người trong bọn họ chỉ thay
    đổi chỉ khi nào chúng tôi vẽ ra cho họ thấy những hình ảnh đáng tin chỉ rõ ra rằng những
    thay đổi sẽ mang lại những điều tốt đẹp gì cho họ.?
    ?oNhững anh chàng Ù lì nói là họ thích làm việc trong một môi trường an toàn, thế nên
    những thay đổi là cần thiết để làm cho họ nhận thức rõ vấn đề và làm tăng ấn tượng an
    toàn. Khi họ nhận thấy mối nguy hiểm thực sự của chuyện không thay đổi, vài người trong
    bọn họ thay đổi và làm tốt. Những hình ảnh của chúng tôi vẽ ra đã làm một số người trong
    bọn họ trở thành Chậm chạp.?
    ?oThế cậu làm gì với những anh chàng Ù lì không thay đổi?? Frank thắc mắc.
    ?oChúng tôi đành phải để cho họ ra đi,? Michael nói một cách không vui. ?oChúng tôi muốn giữ
    chân nhân viên của mình, nhưng chúng tôi hiểu rằng nếu không thay đổi nhanh chóng thì tất
    cả sẽ gặp rắc rối.?
    Và rồi anh nói tiếp, ?oCũng tốt là những anh chàng Chậm chạp mới đầu thì vẫn chậm chạp,
    nhưng họ đủ cởi mở để học được những điều mới, hành động khác đi và thích ứng kịp thời
    để giúp chúng tôi thành công.?
    ?oHọ trở nên mong đợi thay đổi và chủ động tìm kiếm nó. Bởi vì họ hiểu nhân tính tự nhiên
    và thực tế họ đã giúp chúng tôi vẽ nên một hình ảnh về Pho mát mới có vẻ dễ hiểu hơn cho
    tất cả mọi người.?
    ?oHọ nói với chúng tôi rằng họ thích được làm việc trong một tổ chức có cho người ta sự tự
    tin và phương tiện để thay đổi. Và họ giúp chúng tôi giữ được tính hài hước trong lúc đi tìm
    Pho mát Mới của mình.?
    Richard bắt đầu, ?oBạn nghĩ ra tất cả mọi thứ như thế từ câu chuyện này??
    ?oĐó không phải là một câu chuyện. Nhưng dựa vào đó mà chúng tôi đã học được cách xử sự
    khác đi.?
    Angela thừa nhận, ?oTôi có vẻ hơi giống như Chậm chạp, vì thế đối với tôi, phần gây ảnh
    hưởng mạnh mẽ nhất là lúc nói về Chậm chạp cười vào chính bản thân mình và bắt đầu vẽ
    nên cảnh tượng về nơi mà anh ta thưởng thức được món ?~Pho mát Mới?T của mình. Điều đó
    làm cho việc đi vào Mê cung bớt đáng sợ đi và thú vị hơn. Và cuối cùng anh ta cũng có được
    một kết quả tốt. Đó là điều mà tôi muốn làm thường xuyên hơn.?
    Frank cười tươi tỉnh. ?oThế là thỉnh thoảng ngay cả Chậm chạp cũng có thể thấy được ích lợi
    của sự thay đổi??
    Carlos cười. ?oCũng giống như ích lợi khi giữ lấy công ty của mình.?
    Angel thêm vào, ?oHay ngay cả một dịp tăng lương đáng kể.?
    Pho mát của tôi đâu rồi? 33
    Richard, nhíu mày suốt cuộc thảo luận chợt lên tiếng, ?oXếp tôi cứ nói rằng công ty của mình
    phải thay đổi. Tôi cứ nghĩ bà ấy muốn nói với tôi rằng tôi cần thay đổi, nhưng tôi đã không
    muốn nghe tới điều đó. Tôi cho rằng tôi chưa hiểu bà ta muốn đưa chúng tôi đến Pho mát
    Mới nào. Hay là chúng tôi phải làm gì để có thể đạt được nó.?
    Một cái cười nhẹ nhàng thoáng qua trên khuôn mặt Richard khi anh nói, ?oTôi phải thú nhận
    rằng cái ý nghĩ về tìm thấy Pho mát mới và hình ảnh các bạn thưởng thức nó làm mọi
    chuyện sáng sủa hơn lên. Khi nào người ta thấy mọi chuyện được làm cho tốt đẹp hơn, người
    ta sẽ thích thú với chuyện tạo ra sự thay đổi.?
    ?oCó thể tôi sẽ áp dụng câu chuyện này cuộc sống thực tế của mình,? anh nói thêm. ?omấy
    đứa con của tôi có vẻ như luôn nghĩ rằng sẽ không có chuyện gì trong cuộc sống của chúng
    phải thay đổi. Tôi nghĩ rằng chúng đang xử sự như Ù lì ?" chúng giận dỗi. Có lẽ chúng e ngại
    những điều đang đợi chờ trong tương lai. Có thể là do tôi đã không vẽ nên được một hình
    ảnh Pho mát Mới rõ ràng cho chúng. Cũng có thể là do chính tôi nữa cũng chưa thấy được
    điều đó.?
    Cả nhóm ngồi yên lặng một lúc trong khi nghĩ về cuộc sống riêng của chính mỗi người.
    ?oThế,? Jessica nói, ?oHầu hết mọi người ở đây nói chuyện về công việc, nhưng trong khi nghe
    kể chuyện tôi đã nghĩ tới cuộc sống riêng tư của mình. Tôi nghĩ rằng mối quan hệ của mình
    hiện giờ đã như một miếng ?~Pho mát cũ?T, và đã có mốc meo trong đó.?
    Cory bật cười đồng ý. ?oTôi cũng thế. Có lẽ tôi cũng cần bỏ mối quan hệ cũ đó đi.?
    Angela phản đối, ?oNhưng có thể miếng ?~Pho mát cũ?T đó chỉ là cách xử sự cũ. Cái mà chúng
    ta thực sự phải bỏ đi là cách xử sự cũ đã làm xấu đi mối quan hệ ấy. Và hãy đi tìm một
    cách nghĩ và hành động tốt hơn.?
    ?oÔi!? Cory nói. ?oHay đấy. Miếng Pho mát mới ấy là mối quan hệ mới với cùng một con
    người.?
    Richard nói, ?oTôi đang bắt đầu nhận ra từ câu chuyện này nhiều điều hơn tôi đã từng nghĩ.
    Tôi thích cái cách nghĩ bỏ đi cách xử sự cũ thay vì bỏ đi mối quan hệ. Lặp lại cách xử sự cũ
    ấy chỉ sẽ đem lại cho người ta một kết cuộc giống nhau.?
    ?oCũng như vậy với công việc, có lẽ thay vì đổi việc làm tôi nên thay đổi cách làm việc của
    mình. Nếu tôi đã làm như thế thì giờ đây có thể tôi đã có một vị trí khá hơn.?
    Và rồi Becky, đang sống ở một thành phố khác vừa mới trở về dự buổi họp mặt lớp, nói,
    ?oKhi tôi nghe cậu chuyện và mọi người tranh luận với nhau, tôi đã bật cười chính mình. Tôi
    đã như Ù lì quá lâu, Ù lì và Chậm chạp trước mọi thay đổi. Tôi đã không nhận ra đã có rất
    nhiều người làm tốt chuyện này như thế nào rồi. Tôi sợ rằng mình đã vô tình dạy cho con
    cái cách cư xử của mình.?
    ?oTrong lúc tôi nghĩ về chuyện ấy, tôi nhận ra rằng chuyện thay đổi thật ra có thể đưa người
    ta tới với một vị trí mới và tốt hơn, cho dù trước đó người ta đã e ngại rằng sự việc sẽ không
    như thế.?
    ?oTôi nhớ có lần khi con trai tôi đang học năm thứ hai trung học. Chồng tôi phải thuyên
    chuyển công tác và chúng tôi phải chuyển chổ ở từ Illinoise đến Vermont và con trai tôi đã
    Pho mát của tôi đâu rồi? 34
    rất buồn vì nó phải chia tay với bạn bè của nó. Nó vốn là một ngôi sao bơi lội mà trường học
    ở Vermont lại không có đội bơi lặn. Và thế là nó giận dỗi vì chúng tôi bắt nó phải đi.?
    ?oVà rồi thì nó đã yêu thích những ngọn núi ở Vermont, chuyển sang trượt tuyết, trượt băng
    với đội của nó và bây giờ thì nó đang sống ở Colorado một cách vui vẻ.?
    ?oNếu tất cả mọi người chúng ta yêu thích câu chuyện Pho mát này, trong lúc thưởng thức
    một tách cacao nóng, chúng ta có thể tránh cho gia đình mình khỏi phải bị stress nhiều
    lắm.?
    Jessica nói, ?oTôi sẽ về và kể cho gia đình tôi nghe câu chuyện này. Tôi phải hỏi lũ trẻ xem
    chúng nó nghĩ tôi là ai trong truyện ?" Đánh hơi, Nhanh nhẹn, Chậm chạp và Ù lì ?" và chúng
    nghĩ chúng là ai. Chúng tôi có thể nói chuyện về điều mà chúng tôi nghĩ về miếng Pho mát
    của gia đình và Pho mát Mới có thể sẽ là cái gì.?
    ?oHay đấy,? Richard nói và câu nói đó làm mọi người ngạc nhiên ?" ngay cả chính anh ta nữa.
    Frank đưa ý kiến, ?oTôi nghĩ tôi giống như Chậm chạp nhiều hơn và di chuyển theo Pho mát
    và thưởng thức nó! Tôi sẽ kể lại câu chuyện này cho những người bạn đang e ngại chuyện
    xuất ngũ của tôi và giải thích những thay đổi có thể có ý nghĩa gì đối với họ. Có thể sẽ có
    những cuộc nói chuyện thú vị đấy.?
    Michael nói, ?oThế, đó là cách chúng ta cải thiện công việc làm ăn của chúng ta. Chúng ta đã
    có vài cuộc nói chuyện về những điều mà chúng ta tìm thấy từ chuyện Pho mát và là cách
    chúng ta áp dụng vào trường hợp của chúng ta.?
    ?oTuyệt vời ở chổ một điều là chúng ta đã có được cách mang lại niềm vui cho mình khi sử
    dụng để nói về chuyện chúng ta xử lý thay đổi. Điều đó rất hiệu quả, nhất là khi nó đi vào
    công ty một cách sâu rộng.?
    Nathan nói, ?oÝ bạn ?~sâu rộng?T là như thế nào??
    ?oLà thế này, chúng ta càng đi sâu vào công tác tổ chức của mình thì chúng ta càng phát
    hiện ra có nhiều người đang cảm thấy họ thiếu năng lực. Sẽ dễ hiểu khi họ sẽ càng cảm
    thấy e ngại hơn đối với hậu quả sẽ xảy ra cho họ từ những thay đổi bắt buộc từ cấp trên
    của mình. Và thế nên họ tránh thay đổi.?
    ?oNói ngắn gọn là một sự thay đổi áp đặt là một sự thay đổi bị phản đối.?
    ?oNhưng khi câu chuyện về Pho mát được chia sẻ theo nghĩa đen cho mọi người trong tổ
    chức, thì nó sẽ giúp chúng tôi nhìn khác đi về thay đổi. Nó giúp cho mọi người sẽ bật cười,
    hay ít nhất là mỉm cười đối với những nỗi sợ trước đây của mình và muốn tiến lên.?
    ?oƯớc gì tôi đã nghe câu chuyện về Pho mát sớm hơn nữa,? Michael nói thêm.
    ?oSao vậy?? Carlos hỏi.
    ?oVì khi chúng tôi loay hoay để xác định thay đổi thì công việc của chúng tôi đã thực sự tồi
    tệ, đến nỗi chúng tôi phải cho nhân viên nghỉ việc, như hồi nãy tôi đã nói đấy, trong đó có
    cả một số người đã thân thiết với chúng tôi. Đó là điều thực sự khó khăn với chúng tôi. Dù
    vậy những người ở lại và nhiều người ra đi đã nói là cân chuyện về Pho mát đã giúp họ nhìn
    sự việc khác đi và đương dầu tốt hơn.?
    Pho mát của tôi đâu rồi? 35
    ?oNhững người phải ra đi tìm việc khác kể rằng thoạt tiên mọi chuyện khó khăn lắm, nhưng
    khi nhớ lại câu chuyện đã giúp họ tốt hơn.?
    Angela hỏi, ?oĐiều gì có ích cho họ nhất??
    Michael trả lời, ?oSau khi họ vượt qua được nỗi sợ hãi, họ kể với tôi rằng điều hay nhất mà họ
    đã nhận ra được là Pho mát mới đang thật sự nằm ngoài kia để chờ họ tìm ra!?
    ?oHọ nói việc khắc họa một hình ảnh về Pho mát Mới trong trí ?" nhìn thấy chính họ làm việc
    tốt trong công việc mới ?" đã giúp họ cảm thấy dễ chịu hơn, và giúp họ tốt hơn khi đi phỏng
    vấn. Vài người đã tìm được những công việc thích hợp hơn.?
    Laura hỏi, ?oThế còn những người ở lại với công ty của bạn??
    ?oThì,? Michael nói, ?othay vì phàn nàn về những thay đổi đang diễn ra, mọi người bảo nhau,
    ?~Pho mát của chúng ta bị lấy đi rồi, phải tìm Pho mát Mới thôi?T. Điều đó làm tiết kiệm thời
    gian và giảm stress.?
    ?oRồi ngay sau đó, những người từng né tránh đã nhận ra ích lợi của sự thay đổi. Thậm chí
    họ còn góp tay mang lại thay đổi.?
    Cory hỏi, ?oSao bạn lại nghĩ rằng họ đã thay đổi??
    ?oHọ thay đổi sau khi áp lực phải làm theo nhau trong công ty thay đổi.?
    Anh hỏi, ?oKhi mà ban lãnh đạo cao cấp trong những tổ chức của của bạn ra thông báo thay
    đổi thì điều gì xảy ra? Phần lớn người ta sẽ cho đó là ý kiến tốt hay tồi tệ??
    ?oÝ kiến tồi tệ.? Frank trả lời.
    ?oĐúng là vậy,? Michael đồng ý. ?oNhưng tại sao lại như thế??
    Carlos nói, ?oVì người ta muốn mọi chuyện cứ giống nhau đều đều như thế, và họ nghĩ nếu có
    thay đổi thì họ sẽ bị bất lợi. Mà khi có ai đó đã nói rằng thay đổi là điều tồi tệ thì ai cũng sẽ
    nói theo như thế.?
    ?oĐúng thế, cho dù họ không thực sự nghĩ như thế,? Michael nói, ?oNhưng họ đồng ý để theo
    hùa với nhau. Đó là vấn đề về áp lực phải làm cho giống nhau trong bất cứ một tổ chức
    nào.?
    Becky hỏi, ?oThế mọi chuyện đã khác đi như thế nào sau khi mọi người nghe chuyện về Pho
    mát??
    Michael nói đơn giản. ?oÁp lực đó đã thay đổi vì không ai muốn giống như Ù lì cả!?
    Tôi đã yêu nhiều loại đbà thuộc nhiều màu da. NhưngTko c.bức,dùng tiềnbạc để m.chuộc một ai.Họ đều t.nguyện đếnvới T. Rồi 1 ngày 1 đêm nào đó..em sẽ đếnvới tôi"
  3. queen-of-roses

    queen-of-roses Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    17/08/2001
    Bài viết:
    794
    Đã được thích:
    0
    Mọi người đều bật cười.
    ?oHọ muốn đánh hơi được trước những thay đổi đang đến và Nhanh nhẹn lao vào hành động,
    thay vì Ù lì và bị bỏ lại phía sau.?
    Nathan nói, ?oĐó là một ý hay. Không có ai trong công ty của tôi muốn giống như Ù Lì. Thậm
    chí họ còn tự thay đổi nữa. Sao bạn không kể cho chúng tôi nghe câu chuyện này trong cuộc
    họp mặt năm vừa qua? Có thể sẽ hay đấy.?
    Michael nói, ?oChắc chắn là hay rồi.?
    Pho mát của tôi đâu rồi? 36
    ?oNhưng tốt nhất, dĩ nhiên là, khi mọi người trong công ty của bạn biết câu chuyện này ?" bất
    kể là tổ chức lớn hay nhỏ hay trong công việc gia đình của bạn ?" vì một tổ chức chỉ có thể
    thay đổi khi có một số lượng người nhất định trong đó thay đổi.?
    Anh ta đưa ra ý kiến sau cùng: ?oKhi chúng ta đã nhận thấy nó giúp ích cho chúng ta như thế
    nào, chúng ta hãy chuyền câu chuyện này cho những người mà chúng ta muốn làm việc cùng
    với họ, với nhận thức rằng họ cũng đang đối phó với thay đổi. Chúng ta dề nghị rằng chúng
    ta là Pho mát Mới cho họ ?" nghĩa là, một đối tác tốt hơn để cùng thành công với nhau. Điều
    đó tạo nên công việc làm ăn mới.?
    Câu nói làm Jessica nghĩ ra vài điều và nhớ ra rằng cô phải gọi vài cuộc điện thoại bán
    hàng vào sáng sớm ngày mai. Cô nhìn đồng hồ và nói, ?oNào, tôi phải rời cái Kho Pho mát
    này rồi và phải đi tìm Pho mát mới đây.?
    Cả nhóm cười và bắt đầu chào tạm biệt nhau. Nhiều người vẫn còn muốn tiếp tục nói chuyện
    nhưng cũng đã đến lúc phải về. Trong lúc ra về họ lại cám ơn Michael lần nữa.
    Anh nói, ?oTôi rất vui khi các bạn thấy câu chuyện này hữu ích như thế, và tôi cũng mong
    rằng các bạn sẽ sớm có dịp chia sẻ nó với những người khác nữa.?
    HẾT
    Tôi đã yêu nhiều loại đbà thuộc nhiều màu da. NhưngTko c.bức,dùng tiềnbạc để m.chuộc một ai.Họ đều t.nguyện đếnvới T. Rồi 1 ngày 1 đêm nào đó..em sẽ đếnvới tôi"

Chia sẻ trang này