1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Thành thật với tình yêu

Chủ đề trong 'Cuộc sống' bởi hanoi_vatoi, 27/07/2005.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. hanoi_vatoi

    hanoi_vatoi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    18/07/2005
    Bài viết:
    63
    Đã được thích:
    0
    Thành thật với tình yêu

    Đây không phải là đầu đề bộ phim truyện nhiều tập của nước ngoài , mà đây là những mẩu chuyện có thật của tôi và những người thân xung quanh tôi , muốn viết lên đây như đóng chúng thành những tay sách để ghép chúng thành những tập , những tập , để rồi thi thoảng mở ra như mở 1 tấm lòng yêu thương này với em , đón chờ tình yêu và tình cảm nồng ấm em trao.
    Giờ này em có còn nhớ những khúc ca mà ta hát tặng cho tình yêu chúng mình không em ?
    Trang thứ nhất.
    Bình dị như biết bao căn phòng ở những khu tập thể như thế này , anh vẫn ngày ngày khoác túi đến trường , cái túi mầu xanh bộ đội mà bạn anh đã tặng nó ở vào cái thời cả thế giơi lại được biết và nhớ về cái tên Việt Nam của 20 năm trước , Đất nước vậy là đã 20 năm ra khỏi chiến tranh , nhwũng thanh niên như anh có ai được thấy tận mắt nó đâu , ngay cả cái khái niệm " mầu bộ đội " này cũng vậy . Anh rất thích cái từ này , anh có cảm giác anh đeo nó thì anh là anh bộ đội oai nghiêm và hiển hách .
    _ Chào anh ! Hôm nay anh không đèo gì à ?
    _ Ừ , anh không phải trực nhật !
    _ Thế anh đèo em nhé ....
    _ Ơ , thế không đi học à , anh nói và nghĩ ồ cô bé này bạo thế này thì có mà ít nữa ối anh chết đây ....
  2. Linh_Lan

    Linh_Lan Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    07/06/2005
    Bài viết:
    345
    Đã được thích:
    0
    Viết tiếp đi bạn
  3. hanoi_vatoi

    hanoi_vatoi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    18/07/2005
    Bài viết:
    63
    Đã được thích:
    0
    Anh à , anh có thích nghe nhạc không ?
    _ Có chứ em , anh nghe ai đấy nói là cuộc sống là âm nhạc hay gì ấy , anh không nhớ nữa , nhưng có lẽ anh biết là anh mà không nghe nhạc vào mỗi sáng thức dậy là ....
    _ Là sao hả anh ? Thế anh nghe loại gì ?
    _Ừ , thế em biết là có những loại nhạc gì ?
    _ Đấy là em thấy thầy em bảo là có loại Đòng quê , Rốc , nhạc nhẹ , trữ tình , giao hưởng , thính phòng rồi lại nghe nhà em mọi người nói Nhạc vàng , Tiền chiến , cách mạng ,Thiếu nhi , cứ lung tung cả lên , mà anh biết không em cũng thích học chơi đàn lắm !
    _ Em này , đại loại thế ...thế em thích học đàn gì ?
    _ Đấy anh coi em này , này nhé em chui lọt cả cửa sổ đây này , em biết rồi , em sẽ học chơi Mandolin anh ạ .
    Chết , đàn gì nhỉ , cô bé nói đàn gì nhỉ , mình đâu có biết , nói sao nhỉ , hình dung cái nào Măng đô lin à ....ừ Tây bán cầm là Ghi ta này , là xuất sứ Tay ban nha ! Rồi ...
    _Em à sao không học Oóc ấy , chơi cái loại nhạc cụ của In đô nê xia a ấy làm gì ?
    _ Ối ! ha ! ha ! ha !chết sặc em mất !
    ..............
    Đấy mới đấy thôi mà bây giwò cũng đã 11 năm rồi em nhỉ , cô bé nhí nhảnh hôm ấy giờ đã thế .
    Dạo này mấy hôm nay trời sập sùi tệ. Anh vẫn chỉ ra đến bên khung cửa thôi , mưa em à , anh thấy nhành lá cây khế ấy chìm xuống lại chồi lên , quyết không chịu chìm hẳn đi , vì mưa chưa chủ nặng , hạt nước chưa đủ to . CÒn có cả là cành lá ấy đang non , nên nó mềm .
    Mấy cậu sinh viên lên trả nợ môn hay sao nhỉ , chúng lại đàn bài hát ấy , bài hát mà anh cũng chỉ nghe thấy ở đây , đúng chỗ này : Hà nội bây giờ không còn nắng đâu em , thu lang thang trên bờ vai tóc rối .....anh đi , anh đã ra đi , bỏ lại trong em tận cùng con gái , ôi nỗi nhớ mùa đông !.....
    [​IMG]

    Được hanoi_vatoi sửa chữa / chuyển vào 14:22 ngày 11/08/2005
  4. hanoi_vatoi

    hanoi_vatoi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    18/07/2005
    Bài viết:
    63
    Đã được thích:
    0
    Mưa vẫn rơi đều ngoài đó thôi
    Uớt lắm lòng nhau lạnh lẽo trời
    Bàn tay nồng ấm xưa chẳng tới
    Để khéo vuốt tôi tóc rối bời
    Tóc rối hay lòng rối ai ơi
    Mà sao hút bóng mãi cuối trời
    Về đây ai nhé, bên tôi nhé
    Gạt nước mắt rơi, nhoẻn môi cười!
    Mưa lại rơi hoài , mưa cứ rơi
    Ngưu lang Chức nữ lệ đầy vơi
    Cách xa đôi bờ qua Ô thước
    Vui gặp nhau đó lệ cứ rơi
    Tình đi xa mãi ôi tình hỡi
    .......................................................................

    [​IMG]

    Được hanoi_vatoi sửa chữa / chuyển vào 14:41 ngày 12/08/2005
  5. hanoi_vatoi

    hanoi_vatoi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    18/07/2005
    Bài viết:
    63
    Đã được thích:
    0
    Cũng định viết nốt ra đây để tỏ lòng với em , nhưng nhìn cái cảnh nhân gian thời @ mà rộn lòng , thôi đành khất lại em nhé , tự mình mang thơ người về ủ dưới gối mà gối đầu lên như gối những năm xưa dĩ vãng.
    Vâng, em nhớ lấy câu này nhé
    Thu đã sang rồi vàng lá rơi............

    [​IMG]
  6. onggiachayratnhanh

    onggiachayratnhanh Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    30/04/2004
    Bài viết:
    4.237
    Đã được thích:
    0
    Nhẹ nhàng , khúc chiết , sâu lắng ...
  7. hanoi_vatoi

    hanoi_vatoi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    18/07/2005
    Bài viết:
    63
    Đã được thích:
    0

    Ngày ..... tháng ..... năm .....
    Con,
    Thầy đã nhận được thư con, Thầy biết không chính xác nhưng biết chắc rằng con đang gặp phải một nỗi khó khăn. Thầy tự trách là quá thờ ơ với những nỗi khổ của con. Nhưng Thầy cũng trách con là đã không nói thật hoàn cảnh của con cho Thầy biết. Con sợ làm phiền Thầy, con sợ đánh mất sự thanh thản của Thầy, và vì vậy con đóng kịch để Thầy yên tâm. Con đã lầm với thiện ý ấy. Chính ra Thầy cần phải biết mọi nỗi khổ ở đời để sửa sai mình và nuôi lớn tình yêu thương nhân loại.
    Thầy rất dễ chủ quan với tâm hồn thanh thản của mình, tưởng cái gì cũng dễ dàng, tưởng cái gì cũng nhẹ nhõm và rồi phớt tỉnh trước mọi sự, trước mọi nỗi khổ đau của nhân loại chúng sanh. Không, con hãy đem đến cho Thầy những nỗi khổ đau phiền muộn của con để Thầy biết yêu thương và thông cảm, để Thầy có thể chia sẻ và gánh vác cùng tha nhân những nỗi thống khổ ở đời.
    Có yêu thương là có đau khổ, điều ấy chỉ đúng cho những ai bị hệ lụy trong vòng ái luyến vị kỷ. Nhưng nếu lòng từ ái vị tha có đem lại khổ đau thì khổ đau ấy chỉ giúp ta càng thêm lớn mạnh.
    Chung quanh ta biết bao là ràng buộc khổ đau! Cha mẹ, chồng con, anh chị em, Thầy, bạn, xóm giềng và cả sự sống của bản thân ta nữa. Tất cả đều trở nên hệ lụy nếu ta cứ loay hoay trong vòng tính toán vị kỷ và tình thương ấy quả chỉ đưa ta vào khổ não triền miên. Nhưng nếu tình yêu thương lột bỏ được tính chất ích kỷ thì tất cả mọi khổ đau sẽ trở thành giải thoát.
    Tuy nhiên vị tha không có nghĩa là đánh mất mình mà cứ loay hoay lo cho kẻ khác. Vị tha chỉ có nghĩa là gột sạch tính ích kỷ hắc ám để ta có đư?c một tấm lòng trong sáng, cởi mở, sẵn sàng chia sẻ và cảm thông với người. Ta có thể giúp đỡ kẻ khác, ta cũng có thể dửng dưng hoặc thậm chí có thể xua đuổi kẻ khác, tùy theo hoàn cảnh mà vẫn có lòng vị tha.
    Ðôi lúc lo cho kẻ khác chỉ để được lòng người, để người kính nể, để người thương mến v.v... Ðôi lúc lo cho kẻ khác vì sợ hãi, vì cả nể, vì nhu nhược, vì danh dự, vì tự tôn hoặc tự ti v.v... Ðôi lúc lo cho kẻ khác vì bị nô lệ vào ý tưởng rằng mình sẽ được một đức tính vị tha mà mọi người ưa chuộng. Như vậy, không phải là vị tha mà chỉ là vị kỷ.
    Lòng vị tha chỉ có khi thành thực với chính mình, với hoàn cảnh, với mọi người. Không nên vị tha quá sức mình, không nên vị tha một cách bất đắc dĩ, không nên vị tha để khoa trương, không nên vị tha để hóa trang cho lòng ích kỷ hoặc che giấu một sự thật chua cay. Khi Thầy đói con chia sớt cho Thầy nắm cơm hạt muối, đó là thành thực vị tha. Vị tha không phải chỉ có cho mà không nhận. Vị tha cũng không cân lường bằng số lượng mà giá trị ở tấm lòng. Tấm lòng chân thành, cởi mở và thương yêu.
    Thầy có thể không có tiền để cho ai một đồng nào mà Thầy vẫn vị tha. Thầy có thể sống bằng sự bố thí của tín đồ mà vẫn vị tha v.v... Bởi vì nếu Thầy có một tấm lòng bao dung cởi mở thì cho hay nhận đều là vị tha, đón mời hay xua đuổi đều là vị tha, giúp đỡ hay cầu viện đều là vị tha v.v...
    Ở quê Thầy có nhiều người đỗ đạt, cưới vợ hoặc được thăng quan tiến chức họ thường có tục lệ đãi đằng hàng xóm. Có khi họ phải vay nợ đến phải trả hàng chục năm mà vẫn phải đãi đằng! Họ tưởng như thế là vị tha. Họ có thể phải nghèo khổ nợ nần cả đời đôi khi chỉ vì một chút hư danh! Rõ ràng là họ thiếu thành thực và cởi mở.
    Bên Lào người ta có phong tục thật cởi mở. Khi dư thì đem đến chùa cúng, khi thiếu thì cứ đến chùa mà ăn. Phong tục ấy thành thực hơn tục lệ đãi đằng của mình rất nhiều.
    Tất nhiên nếu chỉ nhận mà không cho vì lười biếng, ích kỷ thì không được. Nhưng nhận trong hoàn cảnh khó khăn khách quan nào đó thì chẳng có gì đáng ngại, chẳng đánh mất lòng vị tha nếu ta chân thành cởi mở.
    Nếu con chân thành kính mến Thầy thì không phải chỉ cúng dường Thầy mà khi thiếu hụt con có quyền được Thầy chia sớt. Bởi vì nếu con chỉ cúng dường thì khi không có gì để cúng dường con phải lánh Thầy hay sao?
    Dân miền Trung thường bị thiên tai bão lụt, thường phải nhận sự giúp đỡ của những người hảo tâm ở mọi miền Tổ quốc. Như vậy chưa hẳn dân miền Trung đã không có tình yêu thương đồng loại. Nhưng nếu người khắp nơi bố thí đồng bào nạn nhân một cách khinh bỉ, cao ngạo thì họ cũng chỉ là những người ích kỷ, xan tham.
    Thường người ta hiểu chữ vị tha theo nghĩa lo bao đồng mà quên rằng vị tha cốt ở tấm lòng thành thực, bao dung và cởi mở.
    Thường người ta hiểu chữ vị tha là lòng tự ái, chỉ giúp người chứ không chịu để người giúp mình, e đó là một cái nhục.
    Vì hiểu như thế người ta đã tạo cho đời mình thêm phức tạp với những hành động thiếu thiết thực, thiếu chân thành.
    Con thương mến,
    Hãy bắt tay vào đời sống một cách chân thành và thiết thực. Hãy làm những điều cần thiết, giản dị và cởi mở. Hãy lo cho mình, cho chồng con, cho cha mẹ, cho anh em một cách thiết thực với khả năng của mình, không buông trôi hờ hững cũng không làm quá sức mình, hoặc làm điều không cần thiết.
    Thầy mong rằng con có thể vượt qua được những khó khăn hiện tại bằng cách sống cởi mở chân thành, giản dị và thiết thực.
    Chúc con thành công.
    Thầy.
  8. onggiachayratnhanh

    onggiachayratnhanh Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    30/04/2004
    Bài viết:
    4.237
    Đã được thích:
    0
    Cố nói lên 1 câu khẽ tĩnh lặng lòng mình ...
  9. hanoi_vatoi

    hanoi_vatoi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    18/07/2005
    Bài viết:
    63
    Đã được thích:
    0
    Hà nội những buổi tối dọc con đường mà hương hoa loài
    cây ấy cứ đưa chúng ta , những con người vật vã cùng năm tháng lao khổ vì miếng cơm manh áo ...........................
    Ngã tư tử thần , phía trước 20 mét , thảm cảnh ngay trước mắt ? Người đàn ông vừa vượt qua mình bằng chiếc GIẤC MƠ , anh ta cao to , miệng huýt sáo một giai điệu Tây ban nha gì đó ...
    Tích tắc !
    2 phút trước họ vượt qua tôi , lúc này hồn của họ chắc chưa lìa khỏi xác , chiếc xe trộn bê tông kênh bánh sau lên ....
    Xe tôi phanh lại, cầu chúc cho linh hồn anh ta trở về với Thiên đàng, tôi cũng không nhớ mình trở về đâu giờ đó ...........
    ............Đêm lang thang bên vầng trăng hao khuyết , khóc một trái tim lạc lối không về !
  10. iandyou118

    iandyou118 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    30/09/2005
    Bài viết:
    271
    Đã được thích:
    0

    Xin lỗi mọi người trong box này nhé , tui có vài ý kiến ngoài lề câu chuyện của các bạn , mong các bạn bớt chút thời gian đọc và ủng hộ chúng tôi .
    HÃY GIÚP THUẦN ĐƯỢC SỐNG!
    Ngày 5/9/2005 nhập học cùng biết bao sinh viên khác của khoa kinh tế trường ĐHQG Hà Nội .Thuần đến lớp với bao hi vọng lớn lao ....Ngày 23/9/2005 sau ngày nhập học chưa đầy một tháng gia đình bạn bè và người thân thật sự choáng váng khi nhận được tin kết quả xét nghiệm từ bệnh viện , Thuần đã mắc phải căn bệnh hiểm nghèo ...ung thư máu giai đoạn cuối ..!
    Để lo cho số tiền viện phí 2 triệu đồng / ngày của con gái Cha mẹ Thuần đã phải cố gắng và vay mượn rất nhiều , bởi ông bà biết rằng cuộc sống của con gái mình giờ đây đang được tính từng ngày , phụ thuộc vào số tiền có được để nộp viện phí .Trong khi Thuần chua hay biết về căn bệnh quái ác của mình , Thuần vẫn luôn tin rằng ngày mai thôi mình cũng sẽ được ra viện , được đi học cùng bạn bè .
    Tôi vẫn nhớ mãi câu nói đầy tự tin : '''''''''''''''' Con còn sống ngày nào thì mẹ phải cho con học ngày ấy '''''''''''''''' của Thuần , vẫn hi vọng mà chưa hay biết về căn bệnh quái ác của mình và cuộc sống đang rời xa mình.
    Tôi _ Bạn và tất cả chúng ta đều có thể giúp đỡ Thuần kéo dài thêm cuộc sống .Hãy tham gia và ủng hộ cùng chúng tôi để thắp lên niềm tin và hi vọng cho cuộc sống.
    ( Mọi thư từ chia sẻ , đóng góp và ủng hộ xin hãy gửi đến cho chúng tôi : Đoàn thanh niên _ Hội sinh viên khoa kinh tế ĐHQG Hà Nội , Giảng đường G1 , 144 đường xuân thuỷ , cầu giấy , hà nội .)
    Chi tiết mới nhất : Hôm qua ngày 10/10 Thuần đã ra viện về quê ( Quỳ Hợp , nghệ an) điều dưỡng vì không đủ tiền tiếp tục nằm viện . Trong những ngày về nhà Bố Mẹ Thuần đang cố gắng tiếp tục vay mượn để cho Thuần tiếp tục nằm viện , kéo dài sự sống .
    Cảm ơn các bạn và mong các bạn ủng hộ phong trào vì sự sống của người bạn tội nghiệp này.

Chia sẻ trang này