1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Thảo luận chung về các trận không chiến trên bầu trời Việt Nam

Chủ đề trong 'Giáo dục quốc phòng' bởi kqndvn, 02/04/2005.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. submarines

    submarines Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/11/2003
    Bài viết:
    13
    Đã được thích:
    0
    To hairscary:
    Thực ra tớ chẳng quan tâm cậu bao đồng hay nhỏ mọn hay gì gì đó cả, cậu như thế nào mặc kệ cậu. Tớ vào topic nà tranh luận vì tớ thấy việc cậu kqndvn làm là sai. Khích bác chút để cậu viết bài tiếp tiếp để tớ đi đến cái lõi vấn đề về chuyện cậu kqndvn thôi. Mục tiêu là không tạo tiền lệ tiếp theo cho chuyện cấm đoán thành viên về free speech, cũng như đánh giá khách quan hơn về sách vở, và đừng lôi kéo quần chúng này nọ. Đến lúc này thì tớ nghĩ tớ đã đi đến cái lõi về những chuyện cậu kqndvn làm. Mấy câu hỏi lý sự kiểu cậu tớ chẳng hơi đâu trả lời, bản lĩnh lý luận thì mỗi người tự tạo cho mình thôi. Có điều buồn cười là cậu cứ tiếp tục hỏi tớ, nhưng cậu hỏi không với thái độ giải quyết vấn đề mà là hơn thua thì phải. Cả những chuyện kỹ thuật cũng thế, ban đầu tớ cũng có hứng vì nghĩ cậu muốn trao đổi thêm thông tin, nhưng chiều hướng càng ngày càng ridiculous. Tớ chẳng hơi đâu trả lời cậu.
    Thành ra xin lỗi nếu cậu muốn nói gì nữa thì xin phép cứ độc thoại, tớ chẳng hơi đâu hầu chuyện. Mà tớ nghĩ cậu cũng nên tiếp tục độc thoại vậy nếu vẫn còn cảm thấy bực tức gì đó .
  2. spirou

    spirou Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    07/05/2003
    Bài viết:
    2.819
    Đã được thích:
    1
    Các bài cãi nhau, tranh luận ngoài chủ đề đã được dọn dẹp, các bác quay lại chủ đề chính nhé. Xin lỗi vì không dọn sớm, ttnvol dạo này nặng quá.
  3. spirou

    spirou Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    07/05/2003
    Bài viết:
    2.819
    Đã được thích:
    1
    Các bài cãi nhau, tranh luận ngoài chủ đề đã được dọn dẹp, các bác quay lại chủ đề chính nhé. Xin lỗi vì không dọn sớm, ttnvol dạo này nặng quá.
  4. panzerlehr

    panzerlehr Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    07/02/2004
    Bài viết:
    935
    Đã được thích:
    0
    Trở lại vấn đề khách quan của các tài liệu :
    Đúng là càng xem những bài của bác càng thấy bác cũng đang phạm những gì bác đang chê :
    Bài của em bác đọc rồi chỉ chú ý tới "bửu bối" với "*** mèo" trong khi ý chính trong vấn đề vẫn bỏ qua, làm cho em nhớ đến hình ảnh 1 người toreador một tay cầm tấm vải đỏ, 1 tay cầm thanh kiếm trước chú bò đực. Hầu như lần nào chú bò đực cũng chỉ "thấy gần nhất" cái tấm vải đỏ mà thôi. Có lẽ trước khi lo chuyện bị "tẩy não" bởi 1 tài liệu mà bác chưa kiếm ra được cái thiếu khách quan của nó, mọi người nên lo hiểu xem nó viết cái gì đã.
    Về việc "lối viết khách quan" và "bản chất của quyển sách là khách quan", bác lại lôi ra chuyện đao to búa lớn ngoài vấn đề rồi. Để cho bác hiểu, em không bao giờ nhận định là có 1 tác giả nào khách quan hoàn toàn như bác đang cố gắng gán cho suy nghĩ của em hết, họ bao giờ cũng bị chi phối bởi ít nhất chính là những niềm tin của họ. Chính lúc bác hay em đọc sách cũng vậy thôi, điều duy nhất mà ta có thể kiếm ra là những thông tin hay suy luận có thể giúp chúng ta tìm ra "sự thật" của chúng ta. Chính vì thế mà việc sai lầm của người đọc cũng có ( cái này hình như bác gọi là "tự tẩy não" ý mà) nếu người đó không chặt chẽ trong suy nghĩ để không theo và chú ý được cách suy luận của tác giả. Ở đây lúc đầu bác bị cuốn hút bởi cái từ "khách quan" để rồi nhẩy vào châm chọc người ta, sau đó bác bị thôi miên bởi mấy từ "*** mèo", "bửu bối" với "constirpations" rồi nhẩy ra múa võ mấy chuyện này, điều đó ở sân chơi đây cũng chỉ làm anh em cười được một bữa vui vẻ thôi không có gì hết chứ ở chỗ khác thì đúng là nên cẩn thận .
    Sân chơi thì tất nhiên rồi, nhưng cũng nên có 1 chút tỉnh táo khi đọc bài của người khác.
  5. panzerlehr

    panzerlehr Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    07/02/2004
    Bài viết:
    935
    Đã được thích:
    0
    Trở lại vấn đề khách quan của các tài liệu :
    Đúng là càng xem những bài của bác càng thấy bác cũng đang phạm những gì bác đang chê :
    Bài của em bác đọc rồi chỉ chú ý tới "bửu bối" với "*** mèo" trong khi ý chính trong vấn đề vẫn bỏ qua, làm cho em nhớ đến hình ảnh 1 người toreador một tay cầm tấm vải đỏ, 1 tay cầm thanh kiếm trước chú bò đực. Hầu như lần nào chú bò đực cũng chỉ "thấy gần nhất" cái tấm vải đỏ mà thôi. Có lẽ trước khi lo chuyện bị "tẩy não" bởi 1 tài liệu mà bác chưa kiếm ra được cái thiếu khách quan của nó, mọi người nên lo hiểu xem nó viết cái gì đã.
    Về việc "lối viết khách quan" và "bản chất của quyển sách là khách quan", bác lại lôi ra chuyện đao to búa lớn ngoài vấn đề rồi. Để cho bác hiểu, em không bao giờ nhận định là có 1 tác giả nào khách quan hoàn toàn như bác đang cố gắng gán cho suy nghĩ của em hết, họ bao giờ cũng bị chi phối bởi ít nhất chính là những niềm tin của họ. Chính lúc bác hay em đọc sách cũng vậy thôi, điều duy nhất mà ta có thể kiếm ra là những thông tin hay suy luận có thể giúp chúng ta tìm ra "sự thật" của chúng ta. Chính vì thế mà việc sai lầm của người đọc cũng có ( cái này hình như bác gọi là "tự tẩy não" ý mà) nếu người đó không chặt chẽ trong suy nghĩ để không theo và chú ý được cách suy luận của tác giả. Ở đây lúc đầu bác bị cuốn hút bởi cái từ "khách quan" để rồi nhẩy vào châm chọc người ta, sau đó bác bị thôi miên bởi mấy từ "*** mèo", "bửu bối" với "constirpations" rồi nhẩy ra múa võ mấy chuyện này, điều đó ở sân chơi đây cũng chỉ làm anh em cười được một bữa vui vẻ thôi không có gì hết chứ ở chỗ khác thì đúng là nên cẩn thận .
    Sân chơi thì tất nhiên rồi, nhưng cũng nên có 1 chút tỉnh táo khi đọc bài của người khác.
  6. submarines

    submarines Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/11/2003
    Bài viết:
    13
    Đã được thích:
    0
    Cậu panzer này thật là vui, mất tích mấy ngày trời rồi bò vào lại hơn thua với tớ thế này. Cái lõi của vấn đề là tớ chẳng quan tâm chuyện hơn thua, tớ khích bác các cậu để tớ viết hết ý của tớ thôi, ý chung tớ đã nói cả rồi: đánh giá sách vở sao cho khách quan gồm nhiều tiêu chí. Điều buồn cười là cậu take it personal quá về những điều tớ viết, trong khi tớ đã quên chuyện đó từ lâu rồi. Cậu muốn nói tiếp thì tùy cậu thôi. Có điều này trước khi chấm dứt mấy chuyện này nói luôn là tớ cũng như nhiều bác cựu binh khác của box ngày càng thấy xa cái box này vì trong này có lẽ chỉ toàn các cậu mới lớn, thích cãi nhau hơn thua. Sau vụ cãi nhau bữa trước giữa các cậu và HP, tớ vào đây tính thử xem các cậu mới đến box này có thật khách quan không và fair không. Có lẽ tớ đã rút ra được kết luận là sân chơi này bây giờ chỉ là của các cậu vậy.
  7. submarines

    submarines Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/11/2003
    Bài viết:
    13
    Đã được thích:
    0
    Cậu panzer này thật là vui, mất tích mấy ngày trời rồi bò vào lại hơn thua với tớ thế này. Cái lõi của vấn đề là tớ chẳng quan tâm chuyện hơn thua, tớ khích bác các cậu để tớ viết hết ý của tớ thôi, ý chung tớ đã nói cả rồi: đánh giá sách vở sao cho khách quan gồm nhiều tiêu chí. Điều buồn cười là cậu take it personal quá về những điều tớ viết, trong khi tớ đã quên chuyện đó từ lâu rồi. Cậu muốn nói tiếp thì tùy cậu thôi. Có điều này trước khi chấm dứt mấy chuyện này nói luôn là tớ cũng như nhiều bác cựu binh khác của box ngày càng thấy xa cái box này vì trong này có lẽ chỉ toàn các cậu mới lớn, thích cãi nhau hơn thua. Sau vụ cãi nhau bữa trước giữa các cậu và HP, tớ vào đây tính thử xem các cậu mới đến box này có thật khách quan không và fair không. Có lẽ tớ đã rút ra được kết luận là sân chơi này bây giờ chỉ là của các cậu vậy.
  8. huyphuc1981_nb

    huyphuc1981_nb Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    05/05/2002
    Bài viết:
    4.356
    Đã được thích:
    165
    Cái bác Sì Bo Diu này lắm chuyện quá. Những bài chuyên môn không chiến thế mà bảo cãi vã rồi quẳng đi, những bài chả có một tí chút naò máy bay hay súng đạn thì để lại. Bây giờ, mỗi đoạn một topic. Thôi, không sao, tôn trọng Sì Bo Diu, chưa copy về vội. Cái này là để nói chuyện với các nhân vật hay chống HP. Tranh luận chuyên đề là chuyên đề, chống HP là chống HP. Đề nghị các bác chống HP có thái độ lịch sự, lời lẽ có giáo dục để prồ ngay bản thân uy tín của các bác ấy. Đồng thời, việc các bác ấy tỏ ta có tri thức một chút sẽ bảo vệ ngay uy tín cuat topic. Đề nghị bà con cùng nhau biến topic này thành một chuyên đề hấp dẫn, nhiều thông tin, trung thực, trình bầy sáng sủa chặt chẽ.
    Anti huyphuc1981_nb''s article mọt cái nhé. Máy bay tiêm kích và không chiến ra đời từ bao giờ. Trước những cái trình bày trong câu trả lời dưới đây, thì hai khái niệm trên còn rất hạn chế, không đáng kể và không được người ta cho là quan trọng. Một người trước khi có máy bay đã trình bầy dự án chế tạo máy bay với những người có tiền. Ông nói, cái máy này sẽ làm thế giới hòa bình, vì nếu nước nào gây chiến cứ dùng máy này thả bom xuống chính phủ họ. Điều này nói lên đã có lúc người ta tưởng rằng máy bay hoàn toàn bay tự do trên trời và nhiệm vụ chính của máy bay là các mục tiêu trên mặt đất. Nhưng thực tế, các mục tiêu trên mặt đất chỉ là nhiệm vụ cuối cùng-như là giải thưởng của máy bay, trên đường đến đó, máy bay phải sống sót qua thử thách lớn nhất, đó là không chiến. Không chiến ra đời sau chiến tranh Tây Ban Nha. Những máy bay mang súng 7,62mm và 9mm tốc độ 200km/h rất khó khăn trong không chiến và dễ dàng chế tạo những máy bay rẻ tiền bắn hạ chúng. Đến chiến tranh thế giới thứ hai, cụ thể là khi Liên Xô đánh nhau với Đức, Liên Xô chỉ có vài chục chiếc máy bay "rẻ tiền bắn hạ chúng" đó, đó là máy bay tiêm kích, có tốc độ cao, linh hoạt, độ cao lớn, vũ khí nhẹ. Đức đi trước, nhưng những phi công Đức cũng không nhiều thời gian làm quen với máy bay tiêm kích mới. Do đó, các chiến thuật chưa nhiều và được xây dựng ngay trong chiến đấu. Tuổi thọ trung bình của phi công tiêm kích và máy bay của anh ta rất thấp, nhưng những người sống sót thì truyền lại cho tân binh chiến thắng của họ, và dần trở thành chiến thuật. Chiến thuật tiến lên cùng số trận không chiến và kỹ thuật mới. Kỹ thuật không chiến theo chiều thẳng đứng dần dần thay thế cho chiến thuật nhiều tầng máy bay không chiến theo từng tầng. Như vậy, ww2, chiến thuật chiến đấu trên không được xây dựng trong thực tế cùng với kỹ thuật chế tạo máy bay. Đầu chiến tranh, Hồng quân sử dụng những máy bay tốc độ chỉ 200-400km/h, cuối chiến tranh, các máy bay tiêm kích của họ đã có tốc độ 600-800km/h. Thứ chiến thuật được ww2 đẻ là là đánh lộn, dogfight. Trong cuộc đánh lộn này, mỗi bên tìm cách bán đuôi nhau để thịt, thế nhưng khó nhất và hấp dẫn nhất lại là những trận tấn công đối đầu. Các trận đánh lộn này hấp dẫn nhất là chiến tranh Triều Tiên, chiến tranh cuối cùng dùng súng làm vũ khí chủ yếu. Trong ctvn, phương tiện chiến đấu quá tầm nhìn đã được trang bị phổ biến, nhưng sử dụng chúng, các kỹ thuật dogflight vẫn giữ vai trò chủ lực. Nhiều khi phương tiện không chiến quá tầm nhìn chỉ kéo dài khẩu súng của đánh lộn. CCTT còn có một đặc điểm nữa là các chiến thuật được nghiên cứu kỹ trước chiến tranh, như là một phần của khoa học quân sự, chứ không tự phát triển trong thực tế như là WW2. Nhưng thực tế, rất nhiều bất ngờ.
    Do đó, việc nghiên cứu chiến tranh TT, chiến tranh cuối cùng và đỉnh cao của dogfight là việc không thể thiếu để có cái nhìn rõ ràng về không chiến, để hiểu rõ ràng, trong chiến tranh VN, không chiến quá tầm nhìn đã được xây dựng thế nào. Việc nghiên cứu chiến tranh TT còn đặc biệt cần nữa khi mà những thông tin về nó được bẻ ngược và trình bầy sai lầm và dễ dãi ngay trong topic này. Nói về CTTT là một mặt trận trong chiến tranh VN, ở dó, chính quyền Mỹ lúc ấy lừa dối bịa đặt không thương tiếc như là một hành động chiến lược có mục đích đẩy mạnh chiến tranh VN. Cuộc chiến tranh dogfight mẫu mực nhất trên đời bị bóp méo, bẻ ngược để tuyên truyền là một nguyên nhân người Mỹ thiếu hiểu biết về chiến thuật đó. Trong chiến tranh VN, Mỹ phải huấn luyện và trang bị lại dogfight, chỉ kịp sử dụng vào những tháng cuối cùng: năm 1972. Nhưng đến lúc đó 3 phi công át của CTTT đã thành pow.
    Ở đây, em xin trình bầy quan điểm của em về việc không chiến quá tầm nhìn ra đời và một vài đặc diểm cơ bản của khí tài. Đây là quan điểm của em, em trình bầy, ai không đồng ý thì kệ, em không hơi đâu mà đi cãi vã với mấy người.
    Đầu tiên là định nghĩa. Không chiến quá tầm nhìn là việc không chiến trong đó người ta bắn hạ đối thủ mà không cần nhìn trực tiếp bằng mắt thường. Gia đoạn đầu tiên của không chiến quá tầm nhìn là tìm cách đánh nhau trong mọi tời tiết. Đánh nhau trong đêm tối mây mù. Nếu đọc topic quí giá của bác dangngoc, nghe các phi công kể về trần mây chỉ vài trăm mét, ta hiểu chiến đấu mọi thời tiết bằng radar quan trọng thế nào. WW2, đêm tối, việc đánh chặn những chiếc máy bay ném bom hiệu quả rất thấp, may sao, hồi đó ném bom trong điều kiện thời tiết ấy cũng chán đời.
    Ngày nay, không chiến quá tần nhìn cho pháp các máy bay bắn hạ nhau ở tầm hàng trăm km nên có nhiều người "trình độ cao" tưởng không chiến quá tầm nhìn là đánh nhau xa hàng trăm km. Ngày ctvn, các vũ khí chỉ thiết kế để bắn nhau đến chục km là cùng. Nhưng ngày đó, các khí tài là radar và tên lửa đã cho phép bắn mà không cần nhìn bằng mắt thường vào địch thủ. MIG-17, nổi tiếng với dogfight, nhưng đừng tưởng nó không có không chiến quá tầm nhìn. Ví dụ về điều đó: trong một trận đánh, môt phi công của ta đã dùng radar ngắm bắn trong đêm. Nhưng radar có máy tính tương tự quá sơ khai, đã điên khi tốp bay địch 2 chiếc tách xa nhau ra: radar không biết theo thằng nào. Sự việc hài hước đến mức phi công ta tí nữa đâm vào địch. May cho anh, hai máy bay địch cũng thấy nguy hiểm khi bay quá gần nhau và bật đèn hiệu, anh diệt cả hai, tất nhiên là sau khi vứt không chiến quá tầm nhìn xuống đất và dùng súng với kính-thước ngắm. Trận đánh này em đã một lần hỏi bác Trường Sơn Tây tra lại chi tiết, nhưng chắc bác ấy bận quá.
    Một khí tài được thiết kế chuyên để không chiến quá tầm nhìn là máy bay sử dụng tên lửa lai bằng radar. Hồi đó máy tính chưa đủ mạnh để tên lửa tự động bay đến mục tiêu, người ta dừng máy bay hai chỗ ngồi, trước là phi công và sau là sĩ quan điều khiển vũ khí, hay gọi tắt là gunner-xạ thủ cho ngắn. Sĩ quan này sẽ thay máy tính ngày nay trực tiếp lái tên lửa đến gần mục tiêu. Dù tên lửa loại này có tầm rất thấp, nhưng nó cũng bắn được trong điều kiện sương mù đêm tối, khi mà không thể nhìn được. Ta không có cái máy bay này, nhưng F-4 là một chiếc như vậy. Không hiểu ssao LX không viện trợ cho ta, khi họ sở hữu máy bay lớn nhất loại này, thứ này nặng đến 40-50 tấn, mang tên lửa tầm nhiệt và tên lửa radar được chế tạo riêng cho nó, nặng nửa tấn tầm 50km lớn nhất lúc đó. Máy bay TU-28 đó có tầm 3000km, là máy bay của LX hạ nhiều mục tiêu nhất trong chiến tranh lạnh.
    Tên lửa tầm nhiệt, tên lửa này làm báy bay bắn hơn súng một tí chút. Không cần nhắm chính xác, mục tiêu chỉ cầng ở trong hình nón 30 độ tầm 2km là được. Tên lửa này giúp được mắt phi công trong đêm tối nhưng cũng như phi công, mù tịt trong mây mù.
    Do máy tính hồi đó rất kém, nên việc tính toán để bắn đón đầu là việc hiệu quả rất kém, có lẽ, chỉ dùng bắn trực thăng hay khinh khí cầu, thứ mà các trận không chiến trên bầu trời miền Bắc không có.
    Một cách nữa để tìm cách không chiến là tên lửa bắn đèn chiếu, đáng lẽ nó trở thành tên lửa tầm ngắn chủ lực của Liên Xô, nhưng mà có ngày 28-10-1958. Liên Xô từ ngày đó đã sử dụng tên lửa tầm nhiệt làm vũ khí chủ lực của máy bay tầm ngắn. Ngày nay, R-73 bắn ngược thẳng với hướng máy bay siêu âm, có tầm ngược là 12km, góc đầu dò trên 120 độ, đầu dò làm lạnh điện, nhưng này đó các tên lửa tầm nhiệt đơn giản. các tên lửa tàm nhiệt xuất phát từ loại dùng đầu dò gương quay trong chiến tranh thế giới của Đức, tên lửa Madrid. (chúng ta mô tả nó sau).
    Như vậy, kiểu gì thì khí tài không chiến quá tầm nhìn hồi đó cũng bắn các máy bay vòng ra đuôi nhau và bắn tầm gần. Kỹ thuật không chiến theo chiều thẳng đứng là thế mạnh của MIG, nhưng MIG-17 lạc hậu lại không chiến vòng tròn chiều ngang. MIG-21 thì trội chiều thẳng đứng với các trận đánh điển hình của Phạm Thanh Ngân và Phạm Tuân. MIG có súng, và nó tấn công được đối đầu, Điều mà F-4 không thể làm được trừ vài tháng cuối cùng. Chiến thuật tấ công đối đầu là thứ được nghiên cứu cho đáo thời bình, biểu diễn ngoạn mục nhất khi có điều kiện: chiến tranh Triều Tiên.
    Một vài điểm về tiến công đối đầu dogfight, phần hai của bài viết về bắt sống F-86. Hai bài trên ở các trang trước và đang đi du lịch, để em tìm cách kéo nó về (tất nhiên tôn trọng chủ ý của Sì Bo Diu).
    Kế hoạch bắt sống F-86 đã được giao cho các phi công thử nghiệm và chỉ huy giỏi nhất thế nào, họ đã thất bại ra sao, chúng ta đã biết. Sau đây là việc các phi công chiến đấu thực hiện điều đó.
  9. huyphuc1981_nb

    huyphuc1981_nb Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    05/05/2002
    Bài viết:
    4.356
    Đã được thích:
    165
    Cái bác Sì Bo Diu này lắm chuyện quá. Những bài chuyên môn không chiến thế mà bảo cãi vã rồi quẳng đi, những bài chả có một tí chút naò máy bay hay súng đạn thì để lại. Bây giờ, mỗi đoạn một topic. Thôi, không sao, tôn trọng Sì Bo Diu, chưa copy về vội. Cái này là để nói chuyện với các nhân vật hay chống HP. Tranh luận chuyên đề là chuyên đề, chống HP là chống HP. Đề nghị các bác chống HP có thái độ lịch sự, lời lẽ có giáo dục để prồ ngay bản thân uy tín của các bác ấy. Đồng thời, việc các bác ấy tỏ ta có tri thức một chút sẽ bảo vệ ngay uy tín cuat topic. Đề nghị bà con cùng nhau biến topic này thành một chuyên đề hấp dẫn, nhiều thông tin, trung thực, trình bầy sáng sủa chặt chẽ.
    Anti huyphuc1981_nb''s article mọt cái nhé. Máy bay tiêm kích và không chiến ra đời từ bao giờ. Trước những cái trình bày trong câu trả lời dưới đây, thì hai khái niệm trên còn rất hạn chế, không đáng kể và không được người ta cho là quan trọng. Một người trước khi có máy bay đã trình bầy dự án chế tạo máy bay với những người có tiền. Ông nói, cái máy này sẽ làm thế giới hòa bình, vì nếu nước nào gây chiến cứ dùng máy này thả bom xuống chính phủ họ. Điều này nói lên đã có lúc người ta tưởng rằng máy bay hoàn toàn bay tự do trên trời và nhiệm vụ chính của máy bay là các mục tiêu trên mặt đất. Nhưng thực tế, các mục tiêu trên mặt đất chỉ là nhiệm vụ cuối cùng-như là giải thưởng của máy bay, trên đường đến đó, máy bay phải sống sót qua thử thách lớn nhất, đó là không chiến. Không chiến ra đời sau chiến tranh Tây Ban Nha. Những máy bay mang súng 7,62mm và 9mm tốc độ 200km/h rất khó khăn trong không chiến và dễ dàng chế tạo những máy bay rẻ tiền bắn hạ chúng. Đến chiến tranh thế giới thứ hai, cụ thể là khi Liên Xô đánh nhau với Đức, Liên Xô chỉ có vài chục chiếc máy bay "rẻ tiền bắn hạ chúng" đó, đó là máy bay tiêm kích, có tốc độ cao, linh hoạt, độ cao lớn, vũ khí nhẹ. Đức đi trước, nhưng những phi công Đức cũng không nhiều thời gian làm quen với máy bay tiêm kích mới. Do đó, các chiến thuật chưa nhiều và được xây dựng ngay trong chiến đấu. Tuổi thọ trung bình của phi công tiêm kích và máy bay của anh ta rất thấp, nhưng những người sống sót thì truyền lại cho tân binh chiến thắng của họ, và dần trở thành chiến thuật. Chiến thuật tiến lên cùng số trận không chiến và kỹ thuật mới. Kỹ thuật không chiến theo chiều thẳng đứng dần dần thay thế cho chiến thuật nhiều tầng máy bay không chiến theo từng tầng. Như vậy, ww2, chiến thuật chiến đấu trên không được xây dựng trong thực tế cùng với kỹ thuật chế tạo máy bay. Đầu chiến tranh, Hồng quân sử dụng những máy bay tốc độ chỉ 200-400km/h, cuối chiến tranh, các máy bay tiêm kích của họ đã có tốc độ 600-800km/h. Thứ chiến thuật được ww2 đẻ là là đánh lộn, dogfight. Trong cuộc đánh lộn này, mỗi bên tìm cách bán đuôi nhau để thịt, thế nhưng khó nhất và hấp dẫn nhất lại là những trận tấn công đối đầu. Các trận đánh lộn này hấp dẫn nhất là chiến tranh Triều Tiên, chiến tranh cuối cùng dùng súng làm vũ khí chủ yếu. Trong ctvn, phương tiện chiến đấu quá tầm nhìn đã được trang bị phổ biến, nhưng sử dụng chúng, các kỹ thuật dogflight vẫn giữ vai trò chủ lực. Nhiều khi phương tiện không chiến quá tầm nhìn chỉ kéo dài khẩu súng của đánh lộn. CCTT còn có một đặc điểm nữa là các chiến thuật được nghiên cứu kỹ trước chiến tranh, như là một phần của khoa học quân sự, chứ không tự phát triển trong thực tế như là WW2. Nhưng thực tế, rất nhiều bất ngờ.
    Do đó, việc nghiên cứu chiến tranh TT, chiến tranh cuối cùng và đỉnh cao của dogfight là việc không thể thiếu để có cái nhìn rõ ràng về không chiến, để hiểu rõ ràng, trong chiến tranh VN, không chiến quá tầm nhìn đã được xây dựng thế nào. Việc nghiên cứu chiến tranh TT còn đặc biệt cần nữa khi mà những thông tin về nó được bẻ ngược và trình bầy sai lầm và dễ dãi ngay trong topic này. Nói về CTTT là một mặt trận trong chiến tranh VN, ở dó, chính quyền Mỹ lúc ấy lừa dối bịa đặt không thương tiếc như là một hành động chiến lược có mục đích đẩy mạnh chiến tranh VN. Cuộc chiến tranh dogfight mẫu mực nhất trên đời bị bóp méo, bẻ ngược để tuyên truyền là một nguyên nhân người Mỹ thiếu hiểu biết về chiến thuật đó. Trong chiến tranh VN, Mỹ phải huấn luyện và trang bị lại dogfight, chỉ kịp sử dụng vào những tháng cuối cùng: năm 1972. Nhưng đến lúc đó 3 phi công át của CTTT đã thành pow.
    Ở đây, em xin trình bầy quan điểm của em về việc không chiến quá tầm nhìn ra đời và một vài đặc diểm cơ bản của khí tài. Đây là quan điểm của em, em trình bầy, ai không đồng ý thì kệ, em không hơi đâu mà đi cãi vã với mấy người.
    Đầu tiên là định nghĩa. Không chiến quá tầm nhìn là việc không chiến trong đó người ta bắn hạ đối thủ mà không cần nhìn trực tiếp bằng mắt thường. Gia đoạn đầu tiên của không chiến quá tầm nhìn là tìm cách đánh nhau trong mọi tời tiết. Đánh nhau trong đêm tối mây mù. Nếu đọc topic quí giá của bác dangngoc, nghe các phi công kể về trần mây chỉ vài trăm mét, ta hiểu chiến đấu mọi thời tiết bằng radar quan trọng thế nào. WW2, đêm tối, việc đánh chặn những chiếc máy bay ném bom hiệu quả rất thấp, may sao, hồi đó ném bom trong điều kiện thời tiết ấy cũng chán đời.
    Ngày nay, không chiến quá tần nhìn cho pháp các máy bay bắn hạ nhau ở tầm hàng trăm km nên có nhiều người "trình độ cao" tưởng không chiến quá tầm nhìn là đánh nhau xa hàng trăm km. Ngày ctvn, các vũ khí chỉ thiết kế để bắn nhau đến chục km là cùng. Nhưng ngày đó, các khí tài là radar và tên lửa đã cho phép bắn mà không cần nhìn bằng mắt thường vào địch thủ. MIG-17, nổi tiếng với dogfight, nhưng đừng tưởng nó không có không chiến quá tầm nhìn. Ví dụ về điều đó: trong một trận đánh, môt phi công của ta đã dùng radar ngắm bắn trong đêm. Nhưng radar có máy tính tương tự quá sơ khai, đã điên khi tốp bay địch 2 chiếc tách xa nhau ra: radar không biết theo thằng nào. Sự việc hài hước đến mức phi công ta tí nữa đâm vào địch. May cho anh, hai máy bay địch cũng thấy nguy hiểm khi bay quá gần nhau và bật đèn hiệu, anh diệt cả hai, tất nhiên là sau khi vứt không chiến quá tầm nhìn xuống đất và dùng súng với kính-thước ngắm. Trận đánh này em đã một lần hỏi bác Trường Sơn Tây tra lại chi tiết, nhưng chắc bác ấy bận quá.
    Một khí tài được thiết kế chuyên để không chiến quá tầm nhìn là máy bay sử dụng tên lửa lai bằng radar. Hồi đó máy tính chưa đủ mạnh để tên lửa tự động bay đến mục tiêu, người ta dừng máy bay hai chỗ ngồi, trước là phi công và sau là sĩ quan điều khiển vũ khí, hay gọi tắt là gunner-xạ thủ cho ngắn. Sĩ quan này sẽ thay máy tính ngày nay trực tiếp lái tên lửa đến gần mục tiêu. Dù tên lửa loại này có tầm rất thấp, nhưng nó cũng bắn được trong điều kiện sương mù đêm tối, khi mà không thể nhìn được. Ta không có cái máy bay này, nhưng F-4 là một chiếc như vậy. Không hiểu ssao LX không viện trợ cho ta, khi họ sở hữu máy bay lớn nhất loại này, thứ này nặng đến 40-50 tấn, mang tên lửa tầm nhiệt và tên lửa radar được chế tạo riêng cho nó, nặng nửa tấn tầm 50km lớn nhất lúc đó. Máy bay TU-28 đó có tầm 3000km, là máy bay của LX hạ nhiều mục tiêu nhất trong chiến tranh lạnh.
    Tên lửa tầm nhiệt, tên lửa này làm báy bay bắn hơn súng một tí chút. Không cần nhắm chính xác, mục tiêu chỉ cầng ở trong hình nón 30 độ tầm 2km là được. Tên lửa này giúp được mắt phi công trong đêm tối nhưng cũng như phi công, mù tịt trong mây mù.
    Do máy tính hồi đó rất kém, nên việc tính toán để bắn đón đầu là việc hiệu quả rất kém, có lẽ, chỉ dùng bắn trực thăng hay khinh khí cầu, thứ mà các trận không chiến trên bầu trời miền Bắc không có.
    Một cách nữa để tìm cách không chiến là tên lửa bắn đèn chiếu, đáng lẽ nó trở thành tên lửa tầm ngắn chủ lực của Liên Xô, nhưng mà có ngày 28-10-1958. Liên Xô từ ngày đó đã sử dụng tên lửa tầm nhiệt làm vũ khí chủ lực của máy bay tầm ngắn. Ngày nay, R-73 bắn ngược thẳng với hướng máy bay siêu âm, có tầm ngược là 12km, góc đầu dò trên 120 độ, đầu dò làm lạnh điện, nhưng này đó các tên lửa tầm nhiệt đơn giản. các tên lửa tàm nhiệt xuất phát từ loại dùng đầu dò gương quay trong chiến tranh thế giới của Đức, tên lửa Madrid. (chúng ta mô tả nó sau).
    Như vậy, kiểu gì thì khí tài không chiến quá tầm nhìn hồi đó cũng bắn các máy bay vòng ra đuôi nhau và bắn tầm gần. Kỹ thuật không chiến theo chiều thẳng đứng là thế mạnh của MIG, nhưng MIG-17 lạc hậu lại không chiến vòng tròn chiều ngang. MIG-21 thì trội chiều thẳng đứng với các trận đánh điển hình của Phạm Thanh Ngân và Phạm Tuân. MIG có súng, và nó tấn công được đối đầu, Điều mà F-4 không thể làm được trừ vài tháng cuối cùng. Chiến thuật tấ công đối đầu là thứ được nghiên cứu cho đáo thời bình, biểu diễn ngoạn mục nhất khi có điều kiện: chiến tranh Triều Tiên.
    Một vài điểm về tiến công đối đầu dogfight, phần hai của bài viết về bắt sống F-86. Hai bài trên ở các trang trước và đang đi du lịch, để em tìm cách kéo nó về (tất nhiên tôn trọng chủ ý của Sì Bo Diu).
    Kế hoạch bắt sống F-86 đã được giao cho các phi công thử nghiệm và chỉ huy giỏi nhất thế nào, họ đã thất bại ra sao, chúng ta đã biết. Sau đây là việc các phi công chiến đấu thực hiện điều đó.
  10. hairyscary

    hairyscary Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    20/10/2003
    Bài viết:
    1.354
    Đã được thích:
    1
    *****bmarines:
    Thực ra tớ chẳng quan tâm cậu bao đồng hay nhỏ mọn hay gì gì đó cả, cậu như thế nào mặc kệ cậu.
    Thực ra thì bác chẳng quan tâm tới việc người khác như thế nào hay nghĩ gì, đúng không? Bác cũng chẳng quan tâm tới chuyện mình làm sẽ ảnh hưởng tới người khác như thế nào, đúng không? Với tôi, bác chỉ gán cho tôi là như vậy để tiện cho cái mục đích của mình, để bảo vệ cái nguyên tắc của mình thôi mà. Bác quan tâm tới việc cái bác kqndvn đưa ra ảnh hưởng thế nào tới HP và những người khác, nhưng không buồn quan tâm tới cái bác gán cho người khác ảnh hưởng thế nào tới họ. Tôi nói có sai không? Double standard!
    Bác không quan tâm tới chuyện tôi bao đồng hay nhỏ mọn. Nhưng bác đã gán cho tôi hai cái từ đó. Bao đồng để nhằm gạt tôi ra ngoài cuộc tranh luận, để bớt một người phản ứng với bác. Nhỏ mọn là để tự bảo vệ mình, bằng cách HẠ THẤP người khác khi mình sai.
    Khích bác chút để cậu viết bài tiếp tiếp để tớ đi đến cái lõi vấn đề về chuyện cậu kqndvn thôi
    Huh? Làm sao bác biết trước là tôi sẽ viết bài tiếp? Võ đoán hả? Hay là bây giờ lại có chuyện biết trước, và chuyện biết trước không còn là nguỵ biện nữa? Bác vừa mới viết thế ở trang trước cơ mà, bài lúc 12:25 ngày 13/04, chuyện biết trước là nguỵ biện ý. Chuyện gì xảy ra vậy? Thế giới đảo lộn sau một đêm? Hay bác vẫn tiếp tục loanh quanh tìm lý do để biện hộ cho mình?
    Đến lúc này thì tớ nghĩ tớ đã đi đến cái lõi về những chuyện cậu kqndvn làm.
    Uh huh? Trong bài trước, tôi đã chỉ rõ cái lõi của chuyện của bác. Chế giễu người ta, rồi khi bị phản ứng thì làm to chuyện freedom of speech và đưa nguyên tắc ra để tự bảo vệ mình. ROTFLMAO
    Mấy câu hỏi lý sự kiểu cậu tớ chẳng hơi đâu trả lời, bản lĩnh lý luận thì mỗi người tự tạo cho mình thôi. Có điều buồn cười là cậu cứ tiếp tục hỏi tớ, nhưng cậu hỏi không với thái độ giải quyết vấn đề mà là hơn thua thì phải.
    Bản lĩnh lý luận gì ở đây? Bản lĩnh đánh lạc hướng để làm ra vẻ mình cao cả, hạ thấp người khác để đánh bóng bản thân, đó là những cái tôi vừa thấy. Còn hơn thua ư? Bác có ở trong đầu tôi đâu mà bác biết? Lại võ đoán hả? Không bản lĩnh lý luận nữa thì thôi, bác lại kéo sang chuyện hơn thua làm gì? Bác lại phải tìm cách hạ thấp tôi, bằng cách gán cho tôi cái chuyện hơn thua. Để đánh lừa người khác, hay để tự ru ngủ mình?
    Bác bắt đầu hơn thua, từ khi bác vội gán cái từ bao đồng cho tôi. Ngay cả đến bây giờ bác cũng vẫn thế, khi bác gán cho tôi cái chuyện hơn thua.
    Cả những chuyện kỹ thuật cũng thế, ban đầu tớ cũng có hứng vì nghĩ cậu muốn trao đổi thêm thông tin, nhưng chiều hướng càng ngày càng ridiculous. Tớ chẳng hơi đâu trả lời cậu.
    Making choice, huh? Cái chuyện tôi muốn trao đổi thêm thông tin ý, bác võ đoán hả? Geez! Tôi rất thích cái từ võ đoán này của bác! Càng thích hơn khi bác tìm cách gán nó cho người khác, nhưng lại quên bẵng đi mình đang như thế.
    Còn cái gì ridiculous cơ? Vẫn thế phải không? Hai lần trong một bài viết, bác nhường những cái dở cho người khác để biến mình thành đứng đắn, tốt đẹp. Bác không thể viết đơn giản là: ''Thôi! Tớ không muốn tranh cãi nữa! Dừng ở đây!'', được hay sao? Hay đơn giản là thôi không post nữa, được không? Bác muốn rút lui trong danh dự phải không? Rút lui, nhưng mình vẫn phải có tư thế HƠN, đúng không? Đến cả khi rút lui, bác cũng phải HƠN THUA với người ta, phải giữ phần HƠN. Làm sao bác có thể gán cho tôi cái vẻ hơn thua, trong khi bác vẫn cứ viết lung tung như thế? Making choice???!!!!!
    Mà tớ nghĩ cậu cũng nên tiếp tục độc thoại vậy nếu vẫn còn cảm thấy bực tức gì đó
    Bác võ đoán hay thế! Cứ như bác đã ở ngay đây vào một lúc nào đó và nhìn thấy tôi mặt đỏ gay, thở phì phò, răng nghiến kèn kẹt vì tức ý nhẩy? Mà ở trên thì là hơn thua, giờ thì là bực tức! Man, bao giờ thì bác mới thôi nghĩ ra và gán cho người khác những đặc tính mà người ta không có? Có lẽ là không bao giờ, vì bác luôn cần như vậy để làm cho mình HƠN người khác!
    Có điều này trước khi chấm dứt mấy chuyện này nói luôn là tớ cũng như nhiều bác cựu binh khác của box ngày càng thấy xa cái box này vì trong này có lẽ chỉ toàn các cậu mới lớn, thích cãi nhau hơn thua.
    Oh, come on! Giờ thì lại là một loạt các cậu mới lớn?! Rặt một lũ thích hơn thua?! Điều này làm bác cảm thấy người lớn hơn, phải không? Thấy dễ chịu hơn nữa chứ? Sao NGƯỜI LỚN như bác trước khi rút đi cứ phải quăng lại một vài thứ như cái bọn trẻ ranh còn đang thích hơn thua thế này? Tôi tưởng chỉ là với một mình tôi, nhưng hoá ra bác làm như vậy với rất nhiều người.
    To bác người lớn không thích cãi nhau hơn thua: Nếu bác không thích cãi nhau thì tuỳ bác. Chúng tôi, gồm tôi và nhiều người khác, cả ít tuổi tới nhỡ nhỡ, sồn sồn, và lớn tuổi, cũng không thích cãi nhau. Chỉ là chúng tôi không thích ngồi há mồm ra đọc những chuyện được bịa đặt xào nấu một cách thô thiển, mà có lẽ bác cũng đã đọc thấy, rồi gật lấy gật để, hay ngậm mồm lại rồi im tiếng để yên. Nếu bác chấp nhận như thế, thì xin bác cứ làm như thế và để mặc chúng tôi cãi nhau. Đừng nhảy bổ vào cãi nhau làm gì, để rồi lại như bác, submarines, rút đi nhưng vẫn phải quay đầu lại nói vớt một câu đại ý các cậu là một lũ trẻ con làm sao được như người lớn chúng tôi. Xin hãy cẩn thận giữ lấy cái vẻ đạo mạo của mình!
    LOL
    P.S. Lần sau thì nhớ rằng khi người ta nói chuyện nhẹ nhàng thì đừng vội nhảy dựng lên và gán cho người ta những thuộc tính đầy hay ho như thế. Hãy cứ từ từ tìm hiểu và đáp lại đúng mực.
    (Sorry mods và cả nhà. Last post regarding submarines.
    Nếu tôi có lỡ hùng hồn quá thì xin vui lòng hiểu rằng không phải tôi muốn vậy mà là do tôi đang bị lẫy nhiễm bệnh hùng hồn. Sẽ cố gắng sửa chữa.)
    Được hairyscary sửa chữa / chuyển vào 04:55 ngày 17/04/2005

Chia sẻ trang này